Sinh Tồn Trên Biển Đều Dựa Vào Lá Gan Lớn
Chương 38:
Nhất Điều Tiểu Cẩm Lý
13/05/2024
Về chuyện có thể gặp phải người xấu, Kiều Thịnh cũng phổ cập kiến thức cho Lý Mộ một chút, không phải tất cả mọi người đều là người tốt, phải có lòng đề phòng, nhưng khi cô nói những lời này, mặc dù Lý Mộ đang nghe, nhưng nghe vào bao nhiêu thì thật khó nói.
Từ hai ngày chung sống này có thể thấy, người này thật sự cảm thấy nhân chi sơ tính bổn thiện, nhìn bộ dạng này là biết trước kia hoàn cảnh sống của anh không có gặp qua loại người xấu, thời gian đi làm không ngắn, nhưng hoàn cảnh làm việc đều là học sinh hoặc là người công tác giáo dục, tương đối đơn giản hơn những môi trường làm việc khác.
Nhìn anh như vậy, Kiều Thịnh chỉ có thể tự an ủi mình, nên nói đều đã nói, có thể nghe vào bao nhiêu thì tùy anh.
Chuyến đi này còn bắt được gà rừng, liên tục lục lọi mấy ổ gà cũng không phát hiện ra trứng, qua phổ cập kiến thức của Lý Mộ mới biết, hóa ra gà rừng không phải quanh năm đều đẻ trứng, chỉ có tháng ba đến tháng sáu âm lịch mới đẻ trứng.
Còn về mùa họ đang ở, hẳn là vừa mới vào thu không lâu, cho nên tỷ lệ nhặt được trứng gà rừng rất thấp.
Lúc Lý Mộ ở bờ biển giết gà, Kiều Thịnh liền vớt bột khoai lang đã lắng ra phơi khô, thời gian lắng không ngắn, nhưng nếu trên bè nổi muốn phơi khô thứ gì đó, khô rất nhanh, quần áo họ thay ra sau khi xuống biển về, bây giờ đã khô rồi.
Còn những rong biển treo trên giá phơi, Kiều Thịnh đi qua sờ sờ, muộn nhất sáng mai cũng sẽ khô.
Kiều Thịnh lấy ớt còn lại từ ngày hôm qua ra thái miếng, lại chặt cả một con gà, chuẩn bị làm món gà xào ớt.
Còn món canh thì người đã uống hai bữa canh cá muốn đổi vị, nhất định phải nấu canh gà, vì do canh gà bằng nồi sắt lớn không hầm ra được vị, nên trước tiên Kiều Thịnh đi mượn một cái lọ sành từ chỗ Lý Mộ.
Miệng lọ không lớn lắm, nhét cả con gà vào hơi tốn sức, Kiều Thịnh chặt gà rừng thành từng miếng nhỏ, chần qua nước, mới nhét vào lọ sành.
"Có thể giúp tôi làm hai cái lò sành như này được không, hầm canh gì đó dùng cũng rất tốt, anh có muốn học cách nấu canh không? Sau này tốt xấu gì cũng có thể thay đổi bữa ăn, một lát cơm nước xong tôi đi làm giá nướng đơn giản cho anh, cũng hơn luộc mọi thứ." Tay Kiều Thịnh không ngừng, miệng vẫn đang lảm nhảm kế hoạch sau này.
Lý Mộ ừ một tiếng, liền tìm nguyên liệu để làm lọ sành, vừa làm việc vừa nghe Kiều Thịnh giảng giải về cách nấu ăn.
"Một chút xíu này của cô là có số lượng bao lâu, có số gam chính xác không, trước kia mới chuyển ra ở riêng, tôi cũng đã thử tự nấu ăn, mua vài cuốn sách dạy nấu ăn, cả cuốn sách không có một gia vị nào có số gam chính xác, tôi cũng đã thử cho bừa, chính là không thể nói được mùi vị, còn hay bị cháy nồi, vừa quay đầu đi tìm gia vị, vừa quay lại, thức ăn trong nồi đã cháy đen, cho nên sau này tôi đến đều là mua hoặc đến ăn ở phòng ăn nhà trường, đỡ rắc rối." Lý Mộ nghe Kiều Thịnh nói một chút muối, hơi choáng váng, cũng may hiện tại không có những gia vị khác, những từ như vừa phải, nhưng chuyện này cũng đã đủ làm anh không hiểu gì rồi.
Từ hai ngày chung sống này có thể thấy, người này thật sự cảm thấy nhân chi sơ tính bổn thiện, nhìn bộ dạng này là biết trước kia hoàn cảnh sống của anh không có gặp qua loại người xấu, thời gian đi làm không ngắn, nhưng hoàn cảnh làm việc đều là học sinh hoặc là người công tác giáo dục, tương đối đơn giản hơn những môi trường làm việc khác.
Nhìn anh như vậy, Kiều Thịnh chỉ có thể tự an ủi mình, nên nói đều đã nói, có thể nghe vào bao nhiêu thì tùy anh.
Chuyến đi này còn bắt được gà rừng, liên tục lục lọi mấy ổ gà cũng không phát hiện ra trứng, qua phổ cập kiến thức của Lý Mộ mới biết, hóa ra gà rừng không phải quanh năm đều đẻ trứng, chỉ có tháng ba đến tháng sáu âm lịch mới đẻ trứng.
Còn về mùa họ đang ở, hẳn là vừa mới vào thu không lâu, cho nên tỷ lệ nhặt được trứng gà rừng rất thấp.
Lúc Lý Mộ ở bờ biển giết gà, Kiều Thịnh liền vớt bột khoai lang đã lắng ra phơi khô, thời gian lắng không ngắn, nhưng nếu trên bè nổi muốn phơi khô thứ gì đó, khô rất nhanh, quần áo họ thay ra sau khi xuống biển về, bây giờ đã khô rồi.
Còn những rong biển treo trên giá phơi, Kiều Thịnh đi qua sờ sờ, muộn nhất sáng mai cũng sẽ khô.
Kiều Thịnh lấy ớt còn lại từ ngày hôm qua ra thái miếng, lại chặt cả một con gà, chuẩn bị làm món gà xào ớt.
Còn món canh thì người đã uống hai bữa canh cá muốn đổi vị, nhất định phải nấu canh gà, vì do canh gà bằng nồi sắt lớn không hầm ra được vị, nên trước tiên Kiều Thịnh đi mượn một cái lọ sành từ chỗ Lý Mộ.
Miệng lọ không lớn lắm, nhét cả con gà vào hơi tốn sức, Kiều Thịnh chặt gà rừng thành từng miếng nhỏ, chần qua nước, mới nhét vào lọ sành.
"Có thể giúp tôi làm hai cái lò sành như này được không, hầm canh gì đó dùng cũng rất tốt, anh có muốn học cách nấu canh không? Sau này tốt xấu gì cũng có thể thay đổi bữa ăn, một lát cơm nước xong tôi đi làm giá nướng đơn giản cho anh, cũng hơn luộc mọi thứ." Tay Kiều Thịnh không ngừng, miệng vẫn đang lảm nhảm kế hoạch sau này.
Lý Mộ ừ một tiếng, liền tìm nguyên liệu để làm lọ sành, vừa làm việc vừa nghe Kiều Thịnh giảng giải về cách nấu ăn.
"Một chút xíu này của cô là có số lượng bao lâu, có số gam chính xác không, trước kia mới chuyển ra ở riêng, tôi cũng đã thử tự nấu ăn, mua vài cuốn sách dạy nấu ăn, cả cuốn sách không có một gia vị nào có số gam chính xác, tôi cũng đã thử cho bừa, chính là không thể nói được mùi vị, còn hay bị cháy nồi, vừa quay đầu đi tìm gia vị, vừa quay lại, thức ăn trong nồi đã cháy đen, cho nên sau này tôi đến đều là mua hoặc đến ăn ở phòng ăn nhà trường, đỡ rắc rối." Lý Mộ nghe Kiều Thịnh nói một chút muối, hơi choáng váng, cũng may hiện tại không có những gia vị khác, những từ như vừa phải, nhưng chuyện này cũng đã đủ làm anh không hiểu gì rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.