Sinh Tồn Trên Biển: Mở Màn Với Một Bè Gỗ
Chương 46:
Tây Mễ Lộc
14/06/2024
Cô tiện tay ghi lại tên của mấy đứa nhóc đen đó, Dụ Trúc không có khuyết điểm gì khác, chỉ là trí nhớ quá tốt, sau này những người này ra ngoài tốt nhất nên xem lịch trước.
Trước khi tắt trang trò chuyện, Dụ Trúc nhìn hai biểu tượng cảm xúc mà Phó Uyển Uyển gửi đến, rõ ràng biểu cảm đều giống nhau nhưng nhìn vào lại thấy đáng yêu hơn nhiều so với những người khác gửi.
Sau đó, Dụ Trúc đi thẳng đến Khu Giao Dịch, cô tuyệt đối không phải vì muốn mua sắm, mục đích chính vẫn là để quan sát tình hình thị trường, từ những thứ mọi người bán, có thể hiểu được sơ bộ về công thức và vật tư dự trữ mà mọi người nắm giữ.
Nhìn một lúc thì thấy đúng 9:00 sáng, Dụ Trúc đứng dậy đến mép bè, bắt đầu vớt vật tư, từng thứ một được vớt lên, mất 5 phút, động tác ngày càng thành thạo, ổn định và có trật tự.
Phải cảm thán về khả năng thích ứng mạnh mẽ của con người, không chỉ Dụ Trúc, hiệu suất của những người khác cũng đã được cải thiện rõ rệt, có người lúc đầu có thể không vớt hết, tay chân luống cuống khó tránh khỏi sẽ bỏ sót vài thứ nhưng bây giờ tình hình đã tốt hơn rất nhiều.
Mới đến biển ba ngày, mọi người đã có chút quen với cuộc sống này.
Dù sao thì trước khi tìm được cách quay về, hãy cố gắng hết sức là được.
Dụ Trúc tuyệt đối sẽ không bạc đãi bản thân, cô có thể tận hưởng một phút là một phút, sáu mươi giây không thể thiếu một giây.
Vài phút sau, danh sách vật phẩm được cập nhật theo thời gian thực: Ván gỗ x315 (+15), Lá cọ x273 (+8), Nhựa x267 (+7), Dây thừng x1, Đinh x30, Mảnh vỡ x3 (+1), Một gói mì ốc quế 350g, Một hộp sữa 250ml, Bản vẽ giáo mác gỗ x1, Móc đơn giản (Độ bền 17).
Sắp xếp lại một chút, nước uống mới mở ra cùng với nước trước đó được Dụ Trúc cho vào hộp đựng 1, đồ dùng sinh hoạt và quần áo thay thế thì để vào hộp đựng 2, như vậy danh sách vật phẩm mới có ô trống để phòng khi cần thiết.
Mặc dù không mở ra được bản vẽ mong muốn nhưng có bản vẽ là không lỗ, huống hồ còn là bản vẽ vũ khí.
Ngay từ ngày đầu tiên của trò chơi, Dụ Trúc đã thấy có người bán giáo mác gỗ.
Vì mấy ngày nay khá an toàn nên cô không vội mua nhưng nhiệm vụ ngày mai sẽ kết thúc, những ngày sau đó thì không biết thế nào, cho nên, dù không rút được bản vẽ thì hôm nay Dụ Trúc cũng nhất định phải mua một cái để phòng thân nhưng hiện tại rút được cũng không tệ, tự mình chế tạo chắc chắn sẽ rẻ hơn mua.
Trước khi tắt trang trò chuyện, Dụ Trúc nhìn hai biểu tượng cảm xúc mà Phó Uyển Uyển gửi đến, rõ ràng biểu cảm đều giống nhau nhưng nhìn vào lại thấy đáng yêu hơn nhiều so với những người khác gửi.
Sau đó, Dụ Trúc đi thẳng đến Khu Giao Dịch, cô tuyệt đối không phải vì muốn mua sắm, mục đích chính vẫn là để quan sát tình hình thị trường, từ những thứ mọi người bán, có thể hiểu được sơ bộ về công thức và vật tư dự trữ mà mọi người nắm giữ.
Nhìn một lúc thì thấy đúng 9:00 sáng, Dụ Trúc đứng dậy đến mép bè, bắt đầu vớt vật tư, từng thứ một được vớt lên, mất 5 phút, động tác ngày càng thành thạo, ổn định và có trật tự.
Phải cảm thán về khả năng thích ứng mạnh mẽ của con người, không chỉ Dụ Trúc, hiệu suất của những người khác cũng đã được cải thiện rõ rệt, có người lúc đầu có thể không vớt hết, tay chân luống cuống khó tránh khỏi sẽ bỏ sót vài thứ nhưng bây giờ tình hình đã tốt hơn rất nhiều.
Mới đến biển ba ngày, mọi người đã có chút quen với cuộc sống này.
Dù sao thì trước khi tìm được cách quay về, hãy cố gắng hết sức là được.
Dụ Trúc tuyệt đối sẽ không bạc đãi bản thân, cô có thể tận hưởng một phút là một phút, sáu mươi giây không thể thiếu một giây.
Vài phút sau, danh sách vật phẩm được cập nhật theo thời gian thực: Ván gỗ x315 (+15), Lá cọ x273 (+8), Nhựa x267 (+7), Dây thừng x1, Đinh x30, Mảnh vỡ x3 (+1), Một gói mì ốc quế 350g, Một hộp sữa 250ml, Bản vẽ giáo mác gỗ x1, Móc đơn giản (Độ bền 17).
Sắp xếp lại một chút, nước uống mới mở ra cùng với nước trước đó được Dụ Trúc cho vào hộp đựng 1, đồ dùng sinh hoạt và quần áo thay thế thì để vào hộp đựng 2, như vậy danh sách vật phẩm mới có ô trống để phòng khi cần thiết.
Mặc dù không mở ra được bản vẽ mong muốn nhưng có bản vẽ là không lỗ, huống hồ còn là bản vẽ vũ khí.
Ngay từ ngày đầu tiên của trò chơi, Dụ Trúc đã thấy có người bán giáo mác gỗ.
Vì mấy ngày nay khá an toàn nên cô không vội mua nhưng nhiệm vụ ngày mai sẽ kết thúc, những ngày sau đó thì không biết thế nào, cho nên, dù không rút được bản vẽ thì hôm nay Dụ Trúc cũng nhất định phải mua một cái để phòng thân nhưng hiện tại rút được cũng không tệ, tự mình chế tạo chắc chắn sẽ rẻ hơn mua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.