Quyển 1 - Chương 3: Nguy hiểm.
Tôn Lỗi
18/03/2014
Một con người bình thường gặp phải tình cảnh trước mắt này sẽ có phản ứng như thế nào?
Coi như không có gì xông lên chém giết zombie? Rắm chó! Chỉ có mấy cái loại truyện mạng yy mới có thể có loại người "thần kinh thép" như vậy. Trần Minh hắn chỉ là một người bình thường sáng đi làm tối về nhà, dù trước kia xem qua các loại phim kinh dị cũng không thấy có gì, nhưng chính thức gặp phải mới biết sự thực đáng sợ như thế nào. Một đám người chết da dẻ nhăn nheo khô quắt, nội tạng từng phần từng phần lòi ra ngoài cơ thể đang tiến tới gần ngươi, chỉ sợ ngươi cũng muốn sợ tới nổi điên ngay lập tức. Mà người yếu tim chắc là ngã lăn ra bất tỉnh nhân sự. Điển hình là Trần Tiểu Hoa, người này không ngờ giữa hai chân lại chảy ra một bãi chất lỏng màu vàng, là bị dọa tới vãi đái ngay tại chỗ. Trần Minh hắn dù sao cũng đã hai lăm tuổi, tuy chưa trải qua sóng gió gì nhiều nhưng ít ra mấy năm nay lăn lộn trong xã hội cũng khiến hắn có được tính cách trầm ổn một chút. Lúc này hắn cố nén cảm giác muốn nôn mửa, quay đầu nhìn về Kuma.
"Chuẩn bị tiến ra ngoài, tận lực theo sát ta và Yuri. Các ngươi cần nhớ một điểm, trò chơi là trò chơi, còn hiện thực là hoàn toàn khác. Trong Left 4 Dead, bốn nhân vật chính hoàn toàn miễn nhiễm virus, dù bị zombie cắn cũng không sao. Nhưng các ngươi thì khác. Lấy tố chất thân thể yếu kém của các ngươi hiện tại, nếu bị chúng cắn vậy đảm bảo là xong đời."
Dứt lời Kuma khẽ run tay, một khẩu M4A1 đột nhiên xuất hiện trên tay hắn, theo sau tên này một chân đá bay cánh cửa ra vào, xung phong lao ra ngoài. Trần Minh nhìn thấy khẩu súng đột nhiên xuất hiện trên tay hắn cũng không ngạc nhiên. Chiếc nhẫn đen đeo trên tay bọn họ, ngoài để tra cứu tin tức ra còn có một công năng là trữ vật giống như túi không gian trong các tiểu thuyết huyền huyễn. Chỉ là chiếc nhẫn chỉ chứa được những vật khá nhỏ như vũ khí, đạn dược và thuốc men. Còn mấy kiểu như ô tô xe tăng máy bay là không thể chứa được. Mà dù có chứa được, trước mắt trong đám bọn họ cũng chẳng có tên nào đủ điểm mà mua.
Người da trắng Yuri cũng không chậm trễ, hắn đeo khẩu súng ngắm nâu đen lên vai, hai tay đồng loạt xuất hiện hai khẩu súng lục màu bạc theo sát phía sau lao ra. Trần Minh nhìn nhìn hai người còn lại, ba người đều nhìn thấy sự hoảng sợ cùng với bất đắc dĩ trong mắt đối phương. Nhưng đã đến nước này cũng không còn sự lựa chọn nào khác, ba người đều cầm lên vũ khí lần lượt lao ra. Bên ngoài ngôi nhà, mấy chục con zombie đã quây chặt xung quanh, trong miệng phát ra những tiếng gầm thét từ từ tới gần bọn họ.
Khẩu M4A1 trong tay Kuma liên tục khai hỏa, tiếng súng điếc tai làm ba người Trần Minh phải nhăn mặt lại. Nhưng tên Nhật Bản này dường như tỏ ra không có gì, sau khi bắn nổ tung đầu hơn chục con zombie hắn mở miệng gào to:
"Nhanh chóng tìm đường thoát khỏi chỗ này. Lũ zombie này khi tiến tới khoảng cách nhất định sẽ chạy nhanh lao tới, đến lúc đó sẽ rất nguy hiểm. Ta sẽ xung phong mở đường, ba người các ngươi phụ trách bảo vệ xung quanh người ta không để cho đám zombie tới gần. Còn Yuri, ngươi bảo vệ mặt sau và đề phòng đám biến dị. Nhất là Smoker, phải loại bỏ ngay trước khi chúng kịp tấn công."
Yuri không nói gì chỉ gật gật đầu. Hắn rung tay lên, hai khẩu súng lục màu bạc biến mất. Khẩu súng ngắm màu nâu trên vai hắn lại được bỏ xuống, bắt đầu làm nhiệm vụ cảnh giới phía sau. Khẩu súng ngắm trên tay hắn, Trần Minh sau một lúc lâu quan sát cũng rốt cuộc nhận ra đây là loại nào, đơn giản vì dù cho hắn không am hiểu về mặt súng ống nhưng khẩu súng này thực sự quá nổi tiếng đi: L42 Enfield. Một dòng súng đã tồn tại qua hai cuộc chiến tranh thế giới đến nay. Tuy xạ trình chỉ có tám trăm tới một nghìn mét, nhưng việc sử dụng đơn giản và nhẹ nhàng vẫn khiến nó còn được trọng dụng.
Đoàng...Đoàng...!
Hai tiếng súng thanh thúy vang lên, hai con zombie vừa định lao vào gần họ đã bị Yuri xử gọn dễ dàng, đầu lâu bị uy lực của súng ngắn bắn cho vỡ ra từng mảnh, óc tương hòa với máu màu nâu văng ra tung tóe. Dù là bắn súng ngắm trong khoảng cách khá gần, nhưng độ chính xác và động tác nhanh gọn của Yuri cũng khiến người ta phải thán phục.
"Quân nhân dù sao vẫn là quân nhân."
Trần Minh than thở một tiếng hâm mộ không thôi. Khác hẳn với Yuri, việc duy nhất hắn có thể làm bây giờ là nắm chặt cán rìu, chuẩn bị liều mạng với bất cứ con zombie nào dám tiến lại gần. Chỉ là trong lòng hắn lúc này không khỏi âm thầm lo lắng. Hồi còn đi học hắn cũng đã từng chơi qua Left 4 Dead cả bản một lẫn bản hai, không những vậy còn thường xuyên chơi ở mức độ khó nhất. Nhưng đúng như tên Kuma kia đã nói, trò chơi và hiện thực là hai vấn đề hoàn toàn khác hẳn. Trong trò chơi bạn có thể bị cào cấu, cắn xé nhưng chỉ cần có đồng đội bên cạnh và một bình máu để buff là xong. Còn hiện thực ư? Chỉ cần bị cắn một phát thì coi như là nghẻo rồi. Dù sao bọn họ không phải nhân vật chính, không hề có khả năng miễn dịch với virus. Hơn thế nữa, zombie trong Left 4 Dead cũng không giống như cái loại zombie vật và vật vờ trong mấy bộ phim điện ảnh. Đám quái vật này nếu như bạn không để ý, vậy sau một khắc bọn chúng sẽ giống như những con thú hoang đói khát lao vào xâu xé bạn, tốc độ nhanh tới mức rợn cả người. Hơn nữa trong thế giới Left 4 Dead 1, ngoài đám zombie bình thường ra còn có cả những tồn tại biến dị kinh khủng như Hunter - bề ngoài giống như một tên nhóc nhỏ con đội mũ trùm đầu, nhưng lại có một đôi vuốt sắc nhọn với khả năng bay nhảy như Spiderman, chỉ cần để lộ sơ hở là nó sẽ từ một nơi bất ngờ lao tới xé xác bạn thành từng mảnh. Có Smoker với dáng vẻ cao gầy và một cái lưỡi dài đến vài mét, sẽ từ một góc bạn không ngờ tới thè lưỡi ra quấn lấy cổ bạn, kéo về một nơi trong bóng tối, có Bomber với một cái bụng trương phềnh sẽ đứng yên lặng rình mò, chỉ cần bạn không để ý nó sẽ phun thẳng một đám dịch nhầy nhụa vào mặt bạn làm cho bạn mất tầm nhìn, sau đó bị lũ zombie xơi tái.
Nhưng những con quái vật tuy làm Trần Minh khiếp sợ nhưng chưa tới mức khiến hắn phải tuyệt vọng. Thứ khiến hắn ngay cả dũng khí để đối mặt cũng không có là một loại quái vật với thân hình khổng lồ, làn da cứng rắn như sắt thép và sức lực vô tận mà trong Left 4 Dead được gọi là Tank.
Nếu những người chưa chơi Left 4 Dead ở độ khó cao nhất, chăc chắn sẽ không hiểu nổi sự đáng sợ của Tank. Chỉ cần một hai đấm nó sẽ khiến bạn phải đo đất, một tảng đá đáp tới cũng khiến bạn phải nằm luôn. Mà chiếu theo sức mạnh như vậy ở thế giới hiện thực, chỉ e một quyền của nó cũng đủ để đập nát một người sống sờ sờ.
"Cẩn thận bên trái!"
Ngay lúc này một tiếng hét lớn từ đằng trước truyền tới khiến Trần Minh giật mình, cùng với đó là một mùi hôi thối từ bên cạnh ập tới. Hắn gần như không kịp suy nghĩ lùi ra phía sau một bước, hai tay nắm chặt cán rìu vung mạnh ra.
"Phập...!"
Cảm giác giống như đâm mạnh dao vào một cái xác lợn đã chết, cùng với từng khối thịt vụn và máu nâu bắn thẳng vào mặt khiến Trần Minh mặt mày xanh mét. Nhưng lúc này hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều, dùng lực rút mạnh rìu ra từ cái đầu zombie đã bị chẻ làm đôi, vội vàng đưa ngang trước ngực đề phòng. Chỉ thấy cách đó vài mét, ngoài con zombie đã chết, vẫn còn ba con zombie giống như nổi điên lao nhanh tới hắn. Mà bên phía những người khác, tình huống cũng không khác là mấy. Đặc biệt là Kuma đi phía trước, số lượng zombie cản đường đặc biệt nhiều. Súng trong tay hắn từ nãy giờ chưa từng ngừng nghỉ, liên tục nhả đạn vào đám zombie. Tiếng súng chát chúa giống như hàng loạt tiếng sấm đánh sát bên tai Trần Minh, làm hắn ong cả đầu.
Nhưng lúc này hắn cũng mặc kệ tất cả, ánh mắt chăm chăm nhìn vào ba con zombie đang lao tới. Sống và chết, giết hay bị giết tất cả chỉ vào ngay một giây phút này. Con người ta có một điểm chung rất lớn, dù bạn là ai, làm nghề gì thì khi bị đẩy vào hiểm cảnh sống còn, đều có thể bộc phát ra dũng khí để cầu sinh, để liều mạng.
"Mẹ kiếp, tao giết chúng mày!"
Mắt thấy con zombie gần nhất đã tới không đầy một mét, Trần Minh hai mắt đỏ ngầu gào lên một tiếng, rìu trong tay vung mạnh chém về đầu nó.
"Phập!"
Lưỡi rìu sắc bén nhanh chóng tách đầu zombie thành hai nửa, máu và óc tương bắn đầy mặt hắn. Nhưng hắn vẫn không dừng lại, dưới chân khẽ nhấc bước sang một bên tránh thoát con zombie thứ hai nhào tới, rìu vung ngang chặt đôi người nó. Tiện đà hắn cũng không dừng lại, rìu xoay một vòng mang theo hết khí lực toàn thân bổ mạnh vào đầu con zombie cuối cùng.
"Xoẹt"
Nửa đầu zombie bị lưỡi rìu chém thành nát vụn, Trần Minh nhìn cảnh này rốt cuộc cũng thờ phào nhẹ nhõm. Nhưng ngay lúc hắn đang định mở miệng nói gì đó, bất chợ chỉ cảm thấy cổ bị một thứ gì đó nhớp nháp quấn lấy, theo sau cả người bị một lực mạnh hất văng lên khỏi mặt đất, kéo về phía xa.
"Không...!"
Trần Minh hoảng sợ gào lên, nhưng không thể thốt ra lời. Hắn chỉ trơ mắt nhìn đám đồng bọn đang xa dần, ngày càng xa...
Coi như không có gì xông lên chém giết zombie? Rắm chó! Chỉ có mấy cái loại truyện mạng yy mới có thể có loại người "thần kinh thép" như vậy. Trần Minh hắn chỉ là một người bình thường sáng đi làm tối về nhà, dù trước kia xem qua các loại phim kinh dị cũng không thấy có gì, nhưng chính thức gặp phải mới biết sự thực đáng sợ như thế nào. Một đám người chết da dẻ nhăn nheo khô quắt, nội tạng từng phần từng phần lòi ra ngoài cơ thể đang tiến tới gần ngươi, chỉ sợ ngươi cũng muốn sợ tới nổi điên ngay lập tức. Mà người yếu tim chắc là ngã lăn ra bất tỉnh nhân sự. Điển hình là Trần Tiểu Hoa, người này không ngờ giữa hai chân lại chảy ra một bãi chất lỏng màu vàng, là bị dọa tới vãi đái ngay tại chỗ. Trần Minh hắn dù sao cũng đã hai lăm tuổi, tuy chưa trải qua sóng gió gì nhiều nhưng ít ra mấy năm nay lăn lộn trong xã hội cũng khiến hắn có được tính cách trầm ổn một chút. Lúc này hắn cố nén cảm giác muốn nôn mửa, quay đầu nhìn về Kuma.
"Chuẩn bị tiến ra ngoài, tận lực theo sát ta và Yuri. Các ngươi cần nhớ một điểm, trò chơi là trò chơi, còn hiện thực là hoàn toàn khác. Trong Left 4 Dead, bốn nhân vật chính hoàn toàn miễn nhiễm virus, dù bị zombie cắn cũng không sao. Nhưng các ngươi thì khác. Lấy tố chất thân thể yếu kém của các ngươi hiện tại, nếu bị chúng cắn vậy đảm bảo là xong đời."
Dứt lời Kuma khẽ run tay, một khẩu M4A1 đột nhiên xuất hiện trên tay hắn, theo sau tên này một chân đá bay cánh cửa ra vào, xung phong lao ra ngoài. Trần Minh nhìn thấy khẩu súng đột nhiên xuất hiện trên tay hắn cũng không ngạc nhiên. Chiếc nhẫn đen đeo trên tay bọn họ, ngoài để tra cứu tin tức ra còn có một công năng là trữ vật giống như túi không gian trong các tiểu thuyết huyền huyễn. Chỉ là chiếc nhẫn chỉ chứa được những vật khá nhỏ như vũ khí, đạn dược và thuốc men. Còn mấy kiểu như ô tô xe tăng máy bay là không thể chứa được. Mà dù có chứa được, trước mắt trong đám bọn họ cũng chẳng có tên nào đủ điểm mà mua.
Người da trắng Yuri cũng không chậm trễ, hắn đeo khẩu súng ngắm nâu đen lên vai, hai tay đồng loạt xuất hiện hai khẩu súng lục màu bạc theo sát phía sau lao ra. Trần Minh nhìn nhìn hai người còn lại, ba người đều nhìn thấy sự hoảng sợ cùng với bất đắc dĩ trong mắt đối phương. Nhưng đã đến nước này cũng không còn sự lựa chọn nào khác, ba người đều cầm lên vũ khí lần lượt lao ra. Bên ngoài ngôi nhà, mấy chục con zombie đã quây chặt xung quanh, trong miệng phát ra những tiếng gầm thét từ từ tới gần bọn họ.
Khẩu M4A1 trong tay Kuma liên tục khai hỏa, tiếng súng điếc tai làm ba người Trần Minh phải nhăn mặt lại. Nhưng tên Nhật Bản này dường như tỏ ra không có gì, sau khi bắn nổ tung đầu hơn chục con zombie hắn mở miệng gào to:
"Nhanh chóng tìm đường thoát khỏi chỗ này. Lũ zombie này khi tiến tới khoảng cách nhất định sẽ chạy nhanh lao tới, đến lúc đó sẽ rất nguy hiểm. Ta sẽ xung phong mở đường, ba người các ngươi phụ trách bảo vệ xung quanh người ta không để cho đám zombie tới gần. Còn Yuri, ngươi bảo vệ mặt sau và đề phòng đám biến dị. Nhất là Smoker, phải loại bỏ ngay trước khi chúng kịp tấn công."
Yuri không nói gì chỉ gật gật đầu. Hắn rung tay lên, hai khẩu súng lục màu bạc biến mất. Khẩu súng ngắm màu nâu trên vai hắn lại được bỏ xuống, bắt đầu làm nhiệm vụ cảnh giới phía sau. Khẩu súng ngắm trên tay hắn, Trần Minh sau một lúc lâu quan sát cũng rốt cuộc nhận ra đây là loại nào, đơn giản vì dù cho hắn không am hiểu về mặt súng ống nhưng khẩu súng này thực sự quá nổi tiếng đi: L42 Enfield. Một dòng súng đã tồn tại qua hai cuộc chiến tranh thế giới đến nay. Tuy xạ trình chỉ có tám trăm tới một nghìn mét, nhưng việc sử dụng đơn giản và nhẹ nhàng vẫn khiến nó còn được trọng dụng.
Đoàng...Đoàng...!
Hai tiếng súng thanh thúy vang lên, hai con zombie vừa định lao vào gần họ đã bị Yuri xử gọn dễ dàng, đầu lâu bị uy lực của súng ngắn bắn cho vỡ ra từng mảnh, óc tương hòa với máu màu nâu văng ra tung tóe. Dù là bắn súng ngắm trong khoảng cách khá gần, nhưng độ chính xác và động tác nhanh gọn của Yuri cũng khiến người ta phải thán phục.
"Quân nhân dù sao vẫn là quân nhân."
Trần Minh than thở một tiếng hâm mộ không thôi. Khác hẳn với Yuri, việc duy nhất hắn có thể làm bây giờ là nắm chặt cán rìu, chuẩn bị liều mạng với bất cứ con zombie nào dám tiến lại gần. Chỉ là trong lòng hắn lúc này không khỏi âm thầm lo lắng. Hồi còn đi học hắn cũng đã từng chơi qua Left 4 Dead cả bản một lẫn bản hai, không những vậy còn thường xuyên chơi ở mức độ khó nhất. Nhưng đúng như tên Kuma kia đã nói, trò chơi và hiện thực là hai vấn đề hoàn toàn khác hẳn. Trong trò chơi bạn có thể bị cào cấu, cắn xé nhưng chỉ cần có đồng đội bên cạnh và một bình máu để buff là xong. Còn hiện thực ư? Chỉ cần bị cắn một phát thì coi như là nghẻo rồi. Dù sao bọn họ không phải nhân vật chính, không hề có khả năng miễn dịch với virus. Hơn thế nữa, zombie trong Left 4 Dead cũng không giống như cái loại zombie vật và vật vờ trong mấy bộ phim điện ảnh. Đám quái vật này nếu như bạn không để ý, vậy sau một khắc bọn chúng sẽ giống như những con thú hoang đói khát lao vào xâu xé bạn, tốc độ nhanh tới mức rợn cả người. Hơn nữa trong thế giới Left 4 Dead 1, ngoài đám zombie bình thường ra còn có cả những tồn tại biến dị kinh khủng như Hunter - bề ngoài giống như một tên nhóc nhỏ con đội mũ trùm đầu, nhưng lại có một đôi vuốt sắc nhọn với khả năng bay nhảy như Spiderman, chỉ cần để lộ sơ hở là nó sẽ từ một nơi bất ngờ lao tới xé xác bạn thành từng mảnh. Có Smoker với dáng vẻ cao gầy và một cái lưỡi dài đến vài mét, sẽ từ một góc bạn không ngờ tới thè lưỡi ra quấn lấy cổ bạn, kéo về một nơi trong bóng tối, có Bomber với một cái bụng trương phềnh sẽ đứng yên lặng rình mò, chỉ cần bạn không để ý nó sẽ phun thẳng một đám dịch nhầy nhụa vào mặt bạn làm cho bạn mất tầm nhìn, sau đó bị lũ zombie xơi tái.
Nhưng những con quái vật tuy làm Trần Minh khiếp sợ nhưng chưa tới mức khiến hắn phải tuyệt vọng. Thứ khiến hắn ngay cả dũng khí để đối mặt cũng không có là một loại quái vật với thân hình khổng lồ, làn da cứng rắn như sắt thép và sức lực vô tận mà trong Left 4 Dead được gọi là Tank.
Nếu những người chưa chơi Left 4 Dead ở độ khó cao nhất, chăc chắn sẽ không hiểu nổi sự đáng sợ của Tank. Chỉ cần một hai đấm nó sẽ khiến bạn phải đo đất, một tảng đá đáp tới cũng khiến bạn phải nằm luôn. Mà chiếu theo sức mạnh như vậy ở thế giới hiện thực, chỉ e một quyền của nó cũng đủ để đập nát một người sống sờ sờ.
"Cẩn thận bên trái!"
Ngay lúc này một tiếng hét lớn từ đằng trước truyền tới khiến Trần Minh giật mình, cùng với đó là một mùi hôi thối từ bên cạnh ập tới. Hắn gần như không kịp suy nghĩ lùi ra phía sau một bước, hai tay nắm chặt cán rìu vung mạnh ra.
"Phập...!"
Cảm giác giống như đâm mạnh dao vào một cái xác lợn đã chết, cùng với từng khối thịt vụn và máu nâu bắn thẳng vào mặt khiến Trần Minh mặt mày xanh mét. Nhưng lúc này hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều, dùng lực rút mạnh rìu ra từ cái đầu zombie đã bị chẻ làm đôi, vội vàng đưa ngang trước ngực đề phòng. Chỉ thấy cách đó vài mét, ngoài con zombie đã chết, vẫn còn ba con zombie giống như nổi điên lao nhanh tới hắn. Mà bên phía những người khác, tình huống cũng không khác là mấy. Đặc biệt là Kuma đi phía trước, số lượng zombie cản đường đặc biệt nhiều. Súng trong tay hắn từ nãy giờ chưa từng ngừng nghỉ, liên tục nhả đạn vào đám zombie. Tiếng súng chát chúa giống như hàng loạt tiếng sấm đánh sát bên tai Trần Minh, làm hắn ong cả đầu.
Nhưng lúc này hắn cũng mặc kệ tất cả, ánh mắt chăm chăm nhìn vào ba con zombie đang lao tới. Sống và chết, giết hay bị giết tất cả chỉ vào ngay một giây phút này. Con người ta có một điểm chung rất lớn, dù bạn là ai, làm nghề gì thì khi bị đẩy vào hiểm cảnh sống còn, đều có thể bộc phát ra dũng khí để cầu sinh, để liều mạng.
"Mẹ kiếp, tao giết chúng mày!"
Mắt thấy con zombie gần nhất đã tới không đầy một mét, Trần Minh hai mắt đỏ ngầu gào lên một tiếng, rìu trong tay vung mạnh chém về đầu nó.
"Phập!"
Lưỡi rìu sắc bén nhanh chóng tách đầu zombie thành hai nửa, máu và óc tương bắn đầy mặt hắn. Nhưng hắn vẫn không dừng lại, dưới chân khẽ nhấc bước sang một bên tránh thoát con zombie thứ hai nhào tới, rìu vung ngang chặt đôi người nó. Tiện đà hắn cũng không dừng lại, rìu xoay một vòng mang theo hết khí lực toàn thân bổ mạnh vào đầu con zombie cuối cùng.
"Xoẹt"
Nửa đầu zombie bị lưỡi rìu chém thành nát vụn, Trần Minh nhìn cảnh này rốt cuộc cũng thờ phào nhẹ nhõm. Nhưng ngay lúc hắn đang định mở miệng nói gì đó, bất chợ chỉ cảm thấy cổ bị một thứ gì đó nhớp nháp quấn lấy, theo sau cả người bị một lực mạnh hất văng lên khỏi mặt đất, kéo về phía xa.
"Không...!"
Trần Minh hoảng sợ gào lên, nhưng không thể thốt ra lời. Hắn chỉ trơ mắt nhìn đám đồng bọn đang xa dần, ngày càng xa...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.