Slam Dunk: Hành Trình Thu Thập Tinh
Chương 9: Bạo Lực Trong Phòng Tập Thể Dục
Tiên Ngư
04/10/2024
Editor: L’espoir
*
Hôm nay đến lượt Từ Giai Giai quét dọn vệ sinh phòng học, chờ cô làm xong toàn bộ ra khỏi tòa nhà giảng dạy, chỉ thấy cổng trường đậu mấy chiếc xe máy, người đã không còn, chỉ nghe thấy có học sinh đang nghị luận cái gì đó.
Hình ảnh này, rất quen thuộc...
“Những người đó thoạt nhìn rất hung dữ, là bọn trẻ trâu quậy phá ngoài xã hội đúng không?”
“Còn có mấy người là cá biệt của trường chúng ta, mấy người đó thường xuyên gây sự, lần này bên bóng rổ thảm rồi.”
Bên bóng rổ?! Trẻ trâu quậy phá?!
Đầu óc Từ Giai Giai đột nhiên thanh tỉnh hẳn, khó trách cảm thấy mấy chiếc xe máy kia quen mắt!
Cho nên nói hôm nay chính là ngày xảy ra ‘bạo lực trong phòng tập thể dục’ nổi tiếng trong Slam Dunk sao?!
Cô có chút kích động, khi còn bé thích xem nhất chính là mấy tập này, cảm thấy Hanamichi Sakuragi đánh nhau đặc biệt đẹp trai, còn có nam thần Mitsui nói câu ‘Tôi muốn chơi bóng rổ’, lúc ấy cũng là lúc khiến cô cảm động muốn khóc.
Cốt truyện kinh điển như vậy, làm sao có thể không tận mắt nhìn thấy chứ?!
Từ Giai Giai không do dự, rút chân chạy về phía phương hướng phòng tập thể dục.
Nhưng mà, cô vẫn đến trễ, cửa phòng tập thể dục đã bị đóng lại, ngay cả rèm cửa sổ tầng hai cũng bị kéo kín mít, bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy bên trong đang phát sinh chuyện gì.
Cho nên nói là, sắp kết thúc rồi sao?
Cô nhìn đồng hồ đeo tay, lớp học phụ đạo của lớp 12 hẳn là còn hai phút nữa mới kết thúc, nói cách khác, Akagi Takenori còn chưa tới.
Cô cẩn thận nhớ lại cốt truyện, sau khi Akagi Takenori đến, mới có thể mở ra tình tiết Mitsui nhận sai, nói cách khác, cô vẫn có cơ hội nhìn thấy hình ảnh kinh điển.
Một tiếng vang ‘ầm’ thật lớn, kéo suy nghĩ của Từ Giai Giai đang suy tính về, âm thanh vừa rồi là gì!? Có hơi quá lớn rồi đúng không?!
Cô nhìn cửa sắt phòng tập thể dục vẫn còn dư chấn, trong lòng còn sợ hãi, đánh lợi hại như vậy sao? Rất đáng sợ.
Trong mấy nữ sinh bên cạnh, thậm chí đã có người bị dọa khóc.
“Mau mở cửa ra, mau mở cửa ra đi, các em ở bên trong làm cái gì!” Giáo viên thể dục chạy tới vỗ mạnh vào cửa sắt.
Không có ai trả lời thầy.
“Thầy ơi, nếu là bên bóng rổ, có nên tìm huấn luyện viên Anzai hay không?” Từ Giai Giai nhớ rõ tình tiết sau đó là sự xuất hiện của huấn luyện viên Anzai thì mọi chuyện mới lắng xuống, vì thế làm bộ như lơ đãng nhắc nhở.
Giáo viên thể dục cho rằng cô nói rất đúng, chỉ huy hai học sinh bên cạnh cô đi tìm huấn luyện viên Anzai.
Cũng chính là lúc này, sau khi học xong, Akagi Takenori tham gia luyện tập câu lạc bộ xuất hiện.
Hai mắt Từ Giai Giai sáng lên, cơ hội đến rồi.
Rất nhanh, mọi thứ phát triển theo cốt truyện gốc, Akagi Takenori đứng ngoài cửa không bao lâu, đã có bọn trẻ trâu xã hội muốn chạy trốn mở cửa sân bóng rổ, bị Akagi Takenori chặn lùi lại, mà Từ Giai Giai cũng nhân cơ hội này, chen người lao vào phòng tập thể dục.
“Cậu...” Nhìn cô gái lẻn vào, Akagi Takenori nhíu mày.
Từ Giai Giai vẻ mặt vô tội: “Đàn anh à, em là fan của đội bóng rổ, em sẽ không ra ngoài nói cho bất kỳ ai đâu.”
Akagi Takenori cũng không có thời gian để ý tới cô, đi thẳng vào.
Từ Giai Giai cũng đi theo vào trong, nhưng mà, càng đi vào bên trong, trái tim hưng phấn của cô lại càng lúc càng lạnh.
Khi còn bé xem hoạt hình, chỉ đơn thuần cảm thấy nam sinh đánh nhau có gì đó rất đẹp trai, nhưng khi tận mắt nhìn thấy thật sự, mới biết tình huống hiện trường thảm thiết đến cỡ nào.
Trên mặt đất có mấy người, trên mặt đều mang vẻ mặt thống khổ, còn Hanamichi Sakuragi và Kaede Rukawa đang đứng, mặt mũi cũng đầy máu và vô cùng chật vật.
Thật đáng sợ, họ để mặt chảy nhiều máu như vậy có thể sẽ không chết sao? Mấy kiểu đổ máu thế này nhìn nhiều thực sự sẽ gặp ác mộng.
Nam thần đâu nam thần đâu rồi?! Ánh mắt Từ Giai Giai tìm kiếm xung quanh, hơn một lúc mới nhìn thấy cách đó không xa có một người tóc dài đang chậm rãi đứng dậy, dáng người hắn cao ngất gầy gò, trên mặt đã bị sưng lên, khóe miệng giật giật, lộ ra hàm răng thiếu hai cái răng cửa.
“Bạn học sinh à, cậu không cần đứng ở đâu hết, nhanh đứng gần chỗ nữ sinh đó đi.”
Không biết có phải bởi vì sự xuất hiện của Từ Giai Giai mà ảnh hưởng đến diễn biến của cốt truyện hay không, mà Kiminobu Kogure vốn nên bắt đầu nhớ lại lịch sử huy hoàng của Mitsui lúc trước ở đội bóng rổ thế nhưng không dựa theo kịch bản mà chạy tới giữ chặt Từ Giai Giai, dắt cô về phía Ayako và Haruko Akagi.
Ngay khi Từ Giai Giai buồn rầu nên làm thế nào để kéo cốt truyện trở lại, thì Kogure đột nhiên bị ai đó ném đi, mà cô, rơi vào một cái ôm cường ngạnh tràn ngập mùi máu tươi.
*
Hôm nay đến lượt Từ Giai Giai quét dọn vệ sinh phòng học, chờ cô làm xong toàn bộ ra khỏi tòa nhà giảng dạy, chỉ thấy cổng trường đậu mấy chiếc xe máy, người đã không còn, chỉ nghe thấy có học sinh đang nghị luận cái gì đó.
Hình ảnh này, rất quen thuộc...
“Những người đó thoạt nhìn rất hung dữ, là bọn trẻ trâu quậy phá ngoài xã hội đúng không?”
“Còn có mấy người là cá biệt của trường chúng ta, mấy người đó thường xuyên gây sự, lần này bên bóng rổ thảm rồi.”
Bên bóng rổ?! Trẻ trâu quậy phá?!
Đầu óc Từ Giai Giai đột nhiên thanh tỉnh hẳn, khó trách cảm thấy mấy chiếc xe máy kia quen mắt!
Cho nên nói hôm nay chính là ngày xảy ra ‘bạo lực trong phòng tập thể dục’ nổi tiếng trong Slam Dunk sao?!
Cô có chút kích động, khi còn bé thích xem nhất chính là mấy tập này, cảm thấy Hanamichi Sakuragi đánh nhau đặc biệt đẹp trai, còn có nam thần Mitsui nói câu ‘Tôi muốn chơi bóng rổ’, lúc ấy cũng là lúc khiến cô cảm động muốn khóc.
Cốt truyện kinh điển như vậy, làm sao có thể không tận mắt nhìn thấy chứ?!
Từ Giai Giai không do dự, rút chân chạy về phía phương hướng phòng tập thể dục.
Nhưng mà, cô vẫn đến trễ, cửa phòng tập thể dục đã bị đóng lại, ngay cả rèm cửa sổ tầng hai cũng bị kéo kín mít, bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy bên trong đang phát sinh chuyện gì.
Cho nên nói là, sắp kết thúc rồi sao?
Cô nhìn đồng hồ đeo tay, lớp học phụ đạo của lớp 12 hẳn là còn hai phút nữa mới kết thúc, nói cách khác, Akagi Takenori còn chưa tới.
Cô cẩn thận nhớ lại cốt truyện, sau khi Akagi Takenori đến, mới có thể mở ra tình tiết Mitsui nhận sai, nói cách khác, cô vẫn có cơ hội nhìn thấy hình ảnh kinh điển.
Một tiếng vang ‘ầm’ thật lớn, kéo suy nghĩ của Từ Giai Giai đang suy tính về, âm thanh vừa rồi là gì!? Có hơi quá lớn rồi đúng không?!
Cô nhìn cửa sắt phòng tập thể dục vẫn còn dư chấn, trong lòng còn sợ hãi, đánh lợi hại như vậy sao? Rất đáng sợ.
Trong mấy nữ sinh bên cạnh, thậm chí đã có người bị dọa khóc.
“Mau mở cửa ra, mau mở cửa ra đi, các em ở bên trong làm cái gì!” Giáo viên thể dục chạy tới vỗ mạnh vào cửa sắt.
Không có ai trả lời thầy.
“Thầy ơi, nếu là bên bóng rổ, có nên tìm huấn luyện viên Anzai hay không?” Từ Giai Giai nhớ rõ tình tiết sau đó là sự xuất hiện của huấn luyện viên Anzai thì mọi chuyện mới lắng xuống, vì thế làm bộ như lơ đãng nhắc nhở.
Giáo viên thể dục cho rằng cô nói rất đúng, chỉ huy hai học sinh bên cạnh cô đi tìm huấn luyện viên Anzai.
Cũng chính là lúc này, sau khi học xong, Akagi Takenori tham gia luyện tập câu lạc bộ xuất hiện.
Hai mắt Từ Giai Giai sáng lên, cơ hội đến rồi.
Rất nhanh, mọi thứ phát triển theo cốt truyện gốc, Akagi Takenori đứng ngoài cửa không bao lâu, đã có bọn trẻ trâu xã hội muốn chạy trốn mở cửa sân bóng rổ, bị Akagi Takenori chặn lùi lại, mà Từ Giai Giai cũng nhân cơ hội này, chen người lao vào phòng tập thể dục.
“Cậu...” Nhìn cô gái lẻn vào, Akagi Takenori nhíu mày.
Từ Giai Giai vẻ mặt vô tội: “Đàn anh à, em là fan của đội bóng rổ, em sẽ không ra ngoài nói cho bất kỳ ai đâu.”
Akagi Takenori cũng không có thời gian để ý tới cô, đi thẳng vào.
Từ Giai Giai cũng đi theo vào trong, nhưng mà, càng đi vào bên trong, trái tim hưng phấn của cô lại càng lúc càng lạnh.
Khi còn bé xem hoạt hình, chỉ đơn thuần cảm thấy nam sinh đánh nhau có gì đó rất đẹp trai, nhưng khi tận mắt nhìn thấy thật sự, mới biết tình huống hiện trường thảm thiết đến cỡ nào.
Trên mặt đất có mấy người, trên mặt đều mang vẻ mặt thống khổ, còn Hanamichi Sakuragi và Kaede Rukawa đang đứng, mặt mũi cũng đầy máu và vô cùng chật vật.
Thật đáng sợ, họ để mặt chảy nhiều máu như vậy có thể sẽ không chết sao? Mấy kiểu đổ máu thế này nhìn nhiều thực sự sẽ gặp ác mộng.
Nam thần đâu nam thần đâu rồi?! Ánh mắt Từ Giai Giai tìm kiếm xung quanh, hơn một lúc mới nhìn thấy cách đó không xa có một người tóc dài đang chậm rãi đứng dậy, dáng người hắn cao ngất gầy gò, trên mặt đã bị sưng lên, khóe miệng giật giật, lộ ra hàm răng thiếu hai cái răng cửa.
“Bạn học sinh à, cậu không cần đứng ở đâu hết, nhanh đứng gần chỗ nữ sinh đó đi.”
Không biết có phải bởi vì sự xuất hiện của Từ Giai Giai mà ảnh hưởng đến diễn biến của cốt truyện hay không, mà Kiminobu Kogure vốn nên bắt đầu nhớ lại lịch sử huy hoàng của Mitsui lúc trước ở đội bóng rổ thế nhưng không dựa theo kịch bản mà chạy tới giữ chặt Từ Giai Giai, dắt cô về phía Ayako và Haruko Akagi.
Ngay khi Từ Giai Giai buồn rầu nên làm thế nào để kéo cốt truyện trở lại, thì Kogure đột nhiên bị ai đó ném đi, mà cô, rơi vào một cái ôm cường ngạnh tràn ngập mùi máu tươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.