Chương 28:
Phong Hỏa Yên
09/01/2022
Đã để mọi người chờ lâu. Mà hình như ta có để bảng thông báo nhưng chả ai đọc thì phải? Ó-Ò
Bằng vào linh cảm Snape đã biết trước sự có mặt của tên nhóc mang tên "người thừa kế Hogwarts" chính là để làm thế giới của hắn không được yên ổn. Snape vẫn cố gắng tự trấn an mình rằng bản thân và cậu ta (hay cô ta) cũng chẳng có quan hệ gì, nên nếu có chạm mặt chắc chắn lửa cũng không lan đến trên người mình. Nhưng dường như Merlin rất thích chơi khăm Snape, vào buổi sáng trên lễ đường, hắn nhìn thấy một Malfoy thứ hai, sắc mặt vốn đã lạnh càng lạnh hơn, cảm giác muốn ăn đã vơi bớt 10%.
Tới khi nhìn đủ cả bốn tên áp suất của Snape đã đủ ép đám Slytherin sát bên thành tảng băng, Snape sắc mặt khó coi, cảm giác muốn ăn khi cả đêm bị bỏ đói phút chốc tan biến. Nhìn thấy Draco thì còn đỡ, ít ra thằng nhóc này dù tốt xấu thế nào cũng là đứa con đỡ đầu của hắn nhưng những tên nhóc khác thì.....
Được rồi Snape, mày nên tự may mắn khi không có thằng nhóc nào đó đi kèm đi. - Snape cố gắng kiềm chế chính mình nhưng nhìn cái tay đang cầm nắm lực dao kia thì thật sự không thành công cho lắm.
Ngồi ở bàn dành cho năm hai gần với Snape, Draco bị áp suất lạnh kia mà run lẩy bẩy, khí thế này còn mạnh hơn cả trong trí nhớ của cậu. Cha đỡ đầu như thế nào mới sáng sớm đã có áp suất khiến đông chết người thế này?
Cách Slytherin đang chịu "mùa đông giá lạnh" thì Gryffindor cách hai dãy bàn bên kia có vài người đang đắm chìm trong mùa xuân ấm áp. Ron, Sirius và Peter đang gà gật bên cạnh, mắt nhắm mắt mở mà ăn, James có chút chán nản và Remus cười đầy bất đắc dĩ thì Hermione và những người khác tinh thần phấn chấn chuẩn bị tiết học, Lily và Hermione có chung tính cách đã nhanh chóng thành bạn bè đang trao đổi những kiến thức môn học.
Harry tối qua ngủ quá muộn, thân thể lại chỉ có ba tuổi cộng với việc thích ngủ nướng, tiểu Harry vốn ngủ cùng với James không muốn dậy sớm liền nằm lỳ trên giường không chịu thức, không đành lòng đánh thức con, James dưới vẻ mặt "để cậu ta một mình cũng không chết được" của Ron và Hermione đành cho Harry nằm ngủ tiếp ở tháp Gryffindor, còn anh và đám người kia cùng Hermione và Ron xuống Đại Sảnh ăn sáng.
Năm ba Gryffindor có tiết Biến Hình đầu tiên, cùng học với Slytherin. Khi James nhìn thời khóa biểu môn học đầu đã thốt lên câu "không thể ngờ được tiết đầu tiên sau lễ Giáng Sinh lại gặp phải đám Slytherin." Làm đám Lily chán ghét nhíu mày nhìn James, Hermione và Ron nghe vậy thì liếc mắt đến Slytherin.
Đường nhìn của bọn họ đương nhiên là hướng đến người yêu của mình, nhưng thấy Draco và Blaise cứ ra hiệu đánh mắt về phía bên phải liền đồng loạt nhìn sang.
Không nhìn thì thôi vừa nhìn đến cách Draco không xa chính là Snape, Ron theo bản năng bất động tại chỗ, buồn ngủ cũng theo đó mà biến mất. Hermione thì cứng người một chút, có chút căng thẳng. Snape cảm thấy có người đang nhìn hắn thì nhìn lên, thấy người rồi áp suất nhanh chóng tăng mạnh làm Hermione và Ron hoảng sợ cúi đầu, bản thân Snape đang vô cùng khó chịu với bốn tên Gryffindor nổi danh kia giờ lại có thêm hai tên nhóc Gryffindor đang mở to mắt nhìn hắn, Snape khí tràn lạnh lẽo nháy mắt bạo phát dọa cho các tiểu xà bên cạnh khiếp sợ mà tránh xa.
Năm hai Gryffindor học cùng năm hai Slytherin môn độc dược, Ron nhìn chằm chằm vào hai chữ độc dược rồi lại nhìn Blasie bỗng chốc đỏ mặt. Blasie bên kia vẫn luôn để ý Ron thấy cậu cầm thời khóa biểu rồi dần đỏ mặt nhìn mình, Blasie khó hiểu cầm lên xem, nhận thấy là lớp độc dược Gryffindor và Slytherin học chung vốn không có gì đáng nói nhưng Ron lại đỏ mặt vậy chỉ có thể nói Ron đang nhớ đến kí ức "diễm sắc" lần đầu tiên vào kì nghỉ lúc hai người họ ở lớp độc dược sau khi Hogwarts được khôi phục lại. Blasie cười gian tà nhìn Ron đang cúi mặt, Draco bên cạnh nhìn thấy khinh thường hừ lạnh, Blasie tỏ vẻ không nghe thấy.
Còn 15 phút, nhóm Slytherin theo sự buông thìa của thủ tịch nhà Malfoy, nhóm rắn nhỏ cũng buông thìa đứng dậy, năm nào có tiết học thì theo thủ tịch năm đi đến lớp.
Lớp độc dược năm hai, Slytherin luôn đến trước 10 phút, ngồi nghiêm chỉnh chờ giáo sư có mặt mà Gryffindor thì tới lớp cách giờ vào có 5 phút, lục đục từng người đi vào. Ở lớp độc dược hai người thành một tổ, cả Slytherin và Gryffindor những tưởng rằng Malfoy và Blasie mới này sẽ thành một cặp, ai ngờ hai người chiếm hai cái vạc bên cạnh, mỗi người một cái. Không ít người nhíu mày, có phải hai người này không biết phải hai người một cái vạc không?
Nếu không biết thì chỉ cần nhìn xung quanh cũng rõ mà, hai người lại cố tình ngồi hai cái? Năm ba bởi vì đàn anh Snape tính tình quái dị, áp suất lại khó ai chịu nổi, năng lực độc dược được giáo sư Slughorn thừa nhận nên một mình một cái cũng không ai nói nhưng ở đây thì không có ngoại lệ a~!
Nhưng sau khi những người cuối cùng của Gryffindor đi vào, cả hai Nhà đã biết được cái gì gọi là "ăn ý". Ron bởi vì không có Harry bên cạnh nên không thể bát nháo bày trò một mình, ăn xong chỉ có thể để Hermione "xách" xuống lớp độc dược ở hầm. Đến nơi, hai người phân biệt đi về phía Draco và Blasie rồi không đợi mọi người kinh ngạc xong thì Draco và Blaise đã quang minh chính đại cho mỗi người một cái hôn nhẹ lên má chúc buổi sáng rồi ngồi xuống. Ron thì đỏ mặt vì nhớ lại một vài kí ức "khác thường" mà trừng Blasie đang kéo cậu ngồi, Hermione thì thản nhiên cùng Draco nói chuyện trao đổi. Bốn người một chút tự giác cũng không có vẫn thản nhiên thân thiết với nhau.
Thật ra chuyện hôn má, kéo tay kéo chân cũng là bình thường với họ, Ron và Blasie đã kết hôn, Draco và Hermione cũng chỉ còn vài tháng nữa là kết hôn, hai cặp bốn người bọn họ lúc trước luôn vô tình toát ra sự thân mật đến mức được nằm trong top nhất nhì "những cặp đôi mặn đồng nhất thời đại" của vài tờ báo lá cải có-uy-tín vào thời điểm của họ, chẳng hạn như Nhật Báo Tiên Tri, Kẻ Lí Sự hay Những Người Thành Công, Gia Đình Bạn, vân vân và vân vân... Chỉ là bốn người hình như đã quên những người ở đây chỉ là những đứa nhỏ năm hai, tình nồng như vậy đương nhiên khiến bọn nhỏ đỏ mặt tía tai.
Slughorn bước vào hài lòng trước sự im lặng và nghiêm túc nhưng khi nhìn đến hai bàn kia, ông cũng sững sờ một lúc. Slytherin và Gryffindor luôn bằng mặt mà không bằng lòng, những mâu thuẫn nhỏ cũng có thể làm tiền đề cho sự chia rẽ đang dần rõ ràng, nay bốn đứa nhỏ kia lại ngang nhiên như vậy là muốn chống đối cả hai nhà sao?
Năm ba - lớp Biến Hình của giáo sư Dumbledor. Hai Nhà Gryffindor và Slytherin đã ngồi nghiêm chỉnh chuẩn bị cho tiết học. Nhóm bốn người Gryffindor luôn ngồi ở bàn thứ năm, nhóm Lily ngồi ở bàn thứ ba từ trên đếm xuống. Lily luôn chán ghét James lại muốn mình tập trung vào môn học nhưng cũng không ngồi quá gần ảnh hưởng đến giáo sư nên luôn ngồi phía trên, James muốn ngồi gần đều bị Lily đánh đành phải ngồi cách một bàn, vừa không cản trở Lily vừa được ngắm cô. Đám Sirius, Remus và Peter không còn cách nào khác cũng đành ngồi cùng James.
Dãy của Slytherin thì Snape luôn ngồi ở hàng cuối cùng trong góc phòng, Snape không thích giao tiếp với ai, lại càng không muốn cùng ai hợp tác, mặc khác trong Slytherin, ai cũng đều nếm qua sự "tam độc" của Snape rồi: độc miệng, pháp lực độc và độc dược kinh hồn.
Ai dám đi chọc Snape chứ? Càng không ai dám mạo hiểm mà ngồi cùng Snape. Đặc biệt, hôm nay càng không dám chọc, sát khí của Snape đã gần đến cực điểm.
James, Lily, Snape ngồi cách nhau như vậy nhưng luôn đối đầu nhau được. James mơ màng vì Lily, Lily ghét James nhưng lại là bạn tốt của Snape, Snape càng căm ghét James. Một vòng ba người xoay quanh với nhau đối đầu từ lúc vừa bước lên xe lửa của ba năm trước cho đến bây giờ, càng lúc càng kịch liệt.
Giáo sư McGonagall nhìn thấy tình trạng này, vừa phiền não vừa bất đắc dĩ. McGonagall kinh nghiệm dạy phong phú, pháp lực mạnh mẽ lại thêm tính cách nghiêm túc luôn được nhóm Gryffindor và nhóm Slytherin kính trọng, trong lớp của cô ai nấy điều an phận thu liễm tính tình.
McGonagall mặc dù xuất thân từ Gryffindor nhưng cô chưa từng có khái niệm thiên vị nhà Gryffindor hơn. Cả buổi học, James và Snape thường xuyên nhân lúc giáo sư McGonagall quay người mà nhân lúc tranh chấp cho đến giữa buổi, một nhân vật nhỏ mà không bé xuất hiện.
9h sáng, tiểu Harry thân mình nhỏ bé mới bắt đầu mơ màng thức dậy. Harry vừa dậy, bốn gia tinh đã nhanh chóng có mặt, chăm sóc từ đầu đến chân, đến khi Harry tỉnh hẳn thì một khay thức ăn ngon miệng hợp với trẻ con được đưa lên. Tiểu Harry vui vẻ ăn, ăn no cậu thấy nhàm chán nên quyết định đi tìm ba mẹ. Ừm, không biết sáng nay mọi người học cái gì?
Vừa chạy vừa hỏi thăm các bức họa. Sau khi nghi thức nhận người thừa kế kết thúc, toàn Hogwarts đều nghe lời họ. Hermione ra lệnh cho các bức họa chú ý để mắt đến Harry, sợ cậu ta nhân lúc họ không biết mà đi gây họa (hay tìm họa?) nên các bức họa đều vui vẻ chỉ dẫn.
Cuối cùng cũng đến được lớp Biến Hình giáo sư McGonagall. Tiểu Harry dáng người nhỏ thò cái đầu vào quan sát, ừm vẫn là Slytherin và Gryffindor học chung nhưng vì cái gì mùi thuốc súng nồng như vậy? Đánh nhau à?
Harry nghiêng nghiêng cái đầu suy nghĩ cuối cùng nhân lúc giáo sư McGonagall vẫn đang quay người rảo bước đi, tiểu Harry tự cho mình cái Bùa Xem Nhẹ rồi lẻn vào phía sau hướng ghế của nhóm ba ba mình bò vào.
Đám Gryffindor hoàn toàn không chú ý có một đứa trẻ bò bên cạnh, tiểu Harry thuận lợi bò đến chỗ James. Chưa kịp lên tiếng đã nghe James bàn với Sirius "Này Sirius, lát nữa chúng ta biến cái tách của tên Snivellus đó thành vài thứ thú vị đi?"
Snivellus? Không lẽ...giáo sư Snape?
Trái tim Harry thịch một tiếng làm cậu khó chịu, hừ hừ, ba James và chú Sirius bây giờ của cậu là hai tên hỗn đản thích bắt nạt người khác, cậu như thế nào có thể để yên được chứ?
Tuy rằng Snape và cậu đấu nhau suốt bảy năm, có lẽ vậy. Đáng chết chính là sau chiến tranh cậu bị ám toán nặng đến nỗi mất luôn kí ức sau này, chỉ nhớ đến năm năm đối đầu với ổng thì sau này dù hắn có trở thành anh hùng gián điệp hai mang được cả giới pháp thuật công nhận thì chắc cũng chẳng ảnh hưởng đến việc cậu ghét Snape đâu, năm bảy chiến thắng Voldemort - nói chính xác là sau khi Snape chết thì cũng không thay đổi được sự thật rằng cậu - Harry Potter căm ghét Snape.
Bọn họ hai người gặp mặt là hận đến mức muốn đánh kẻ kia biến mất luôn, Harry cậu còn nhiều lần muốn biến ổng thành con sên cho hả dạ nhưng mà Hermione và Ron nói Snape có công rất lớn trong chiến tranh sau này với Voldemort cho nên tuyệt đối không được bất kính.
Hừ, cho dù không cần họ dặn dò cậu cũng tự biết nên làm thế nào. Dù sao cậu cũng không giống với ba ba và chú Sirius đang ấu trĩ nói chuyện trên kia.
Harry hạ thấp người xuống gầm bàn, tránh đi mấy đôi chân của mọi người, mở đôi mắt to ướt sũng nhìn xung quanh thấy không ai để ý đến mình thì cười hì hì, nhân lúc Peter cầm lấy cái tách để luyện tập, Harry cử động ngón tay...
"Oa nha, sên a~"
Tiếng Peter kêu thảm, cái tay cầm con sên bất ngờ thả tay, Sirius đang ngồi bên cạnh lập tức dạt qua một bên, miệng còn ồn ào.
"Ai da, Peter, cậu muốn biến cái gì thì biến nhưng đừng có bôi mấy thứ linh tinh đó lên người mình."
Một người vốn đang cầm cái tách cứng rắn đột nhiên bị biến thành một con sên vừa nhầy vừa trơn lại nhão nhão, cầm trong tay không có chuẩn bị tâm lý, tin rằng phản ứng này khá thích hợp cũng khá thú vị, Harry ở dưới gầm bàn ngồi bệt xuống đất, tay vuốt vuốt cái cằm trơn bóng.
Tiếng la của Peter đưa tới ánh mắt của mọi người đổ lên Peter khiến cậu ta đỏ mặt, liên tục xua tay.
"Không có, không có, mình còn chưa đọc thần chú, hơn nữa cũng chưa biết biến nó thành động vật."
Giáo sư McGonagall đen mặt đi đến, năm hai chỉ biến các đồ vật đơn giản, làm sao có thể biến thành động vật được. Cô đi đến đơn giản vẫy đũa phép, con sên nhanh chóng biến lại thành cái tách.
"Trò Pettigrew, loại trình độ nâng cao thế này ta chưa cần trò thể hiện, trò chỉ cần để tâm đến bài học hôm nay của chúng ta là biến nó thành một cái khăn trải bàn là được. Đương nhiên, hoa văn có thể tùy trò."
Peter đỏ mặt lắp bắp "Vâng, thưa cô."
Giáo sư McGonagall hài lòng chuyển sang bàn khác tiếp tục giản dạy.
Sirius ở đây vẫy đũa phép đọc thần chú, cái tách biến thành cái khăn đưa cho Peter - anh dù sao cũng xuất thân từ Black, mấy cái đơn giản biến hình này đều đã học qua, chỉ là giấu đi năng lực thôi - Sirius hỏi.
"Làm sao vậy? Cậu nói cậu không làm?"
Peter lắc đầu "Mình không biết thần chú này mà, hơn nữa mình cũng chưa đọc thần chú nào?"
James nghiêng người qua "Nói vậy có người 'chơi' cậu hả?"
Peter ủ rũ "Mình không biết."
"Chắc lại là đám Slytherin đó." Sirius trừng mắt về phía đám Slytherin đang nhìn về phía bên này.
"Mình nghĩ không phải đâu, Slytherin không bao giờ lại giở trò trong lớp học." Remus lắc đầu kéo lại Sirius.
"Sau tiết chúng ta sẽ tìm kẻ đó sau!"
James nói xuống ngẩng đầu lên lại thấy Lily đang nhìn mình liền cười tươi. Lily hừ một tiếng quay đầu lên. James ủ rũ!
Harry ngồi dưới bịt miệng cười, quyết định tiếp tục trong chơi nhưng lại nghĩ mẹ mình sẽ không thích, cậu không nên tiếp tục. Hơn nữa đây cũng là tiết của cô McGonagall, đùa tiếp sợ cô tức giận.
Quyết định xong, Harry theo đường cũ bò ra ngoài lại, nhìn nhìn, thật nhàm chán. Vẫy tay...
Nhanh chóng, cả phòng học vang lên tiếng thét chói tai.
"Nha ~ nhện độc!"
"A, có rắn..."
"Rầm" "rầm" "rầm" - tiếng bàn ghế ngã đổ rầm rầm.
"Nha~ cứu..."
Ngày đầu tiên, một phòng học đã loạn!
Bên ngoài, có một đứa bé đang đứng cười đến mức không đứng thẳng nổi.
Bằng vào linh cảm Snape đã biết trước sự có mặt của tên nhóc mang tên "người thừa kế Hogwarts" chính là để làm thế giới của hắn không được yên ổn. Snape vẫn cố gắng tự trấn an mình rằng bản thân và cậu ta (hay cô ta) cũng chẳng có quan hệ gì, nên nếu có chạm mặt chắc chắn lửa cũng không lan đến trên người mình. Nhưng dường như Merlin rất thích chơi khăm Snape, vào buổi sáng trên lễ đường, hắn nhìn thấy một Malfoy thứ hai, sắc mặt vốn đã lạnh càng lạnh hơn, cảm giác muốn ăn đã vơi bớt 10%.
Tới khi nhìn đủ cả bốn tên áp suất của Snape đã đủ ép đám Slytherin sát bên thành tảng băng, Snape sắc mặt khó coi, cảm giác muốn ăn khi cả đêm bị bỏ đói phút chốc tan biến. Nhìn thấy Draco thì còn đỡ, ít ra thằng nhóc này dù tốt xấu thế nào cũng là đứa con đỡ đầu của hắn nhưng những tên nhóc khác thì.....
Được rồi Snape, mày nên tự may mắn khi không có thằng nhóc nào đó đi kèm đi. - Snape cố gắng kiềm chế chính mình nhưng nhìn cái tay đang cầm nắm lực dao kia thì thật sự không thành công cho lắm.
Ngồi ở bàn dành cho năm hai gần với Snape, Draco bị áp suất lạnh kia mà run lẩy bẩy, khí thế này còn mạnh hơn cả trong trí nhớ của cậu. Cha đỡ đầu như thế nào mới sáng sớm đã có áp suất khiến đông chết người thế này?
Cách Slytherin đang chịu "mùa đông giá lạnh" thì Gryffindor cách hai dãy bàn bên kia có vài người đang đắm chìm trong mùa xuân ấm áp. Ron, Sirius và Peter đang gà gật bên cạnh, mắt nhắm mắt mở mà ăn, James có chút chán nản và Remus cười đầy bất đắc dĩ thì Hermione và những người khác tinh thần phấn chấn chuẩn bị tiết học, Lily và Hermione có chung tính cách đã nhanh chóng thành bạn bè đang trao đổi những kiến thức môn học.
Harry tối qua ngủ quá muộn, thân thể lại chỉ có ba tuổi cộng với việc thích ngủ nướng, tiểu Harry vốn ngủ cùng với James không muốn dậy sớm liền nằm lỳ trên giường không chịu thức, không đành lòng đánh thức con, James dưới vẻ mặt "để cậu ta một mình cũng không chết được" của Ron và Hermione đành cho Harry nằm ngủ tiếp ở tháp Gryffindor, còn anh và đám người kia cùng Hermione và Ron xuống Đại Sảnh ăn sáng.
Năm ba Gryffindor có tiết Biến Hình đầu tiên, cùng học với Slytherin. Khi James nhìn thời khóa biểu môn học đầu đã thốt lên câu "không thể ngờ được tiết đầu tiên sau lễ Giáng Sinh lại gặp phải đám Slytherin." Làm đám Lily chán ghét nhíu mày nhìn James, Hermione và Ron nghe vậy thì liếc mắt đến Slytherin.
Đường nhìn của bọn họ đương nhiên là hướng đến người yêu của mình, nhưng thấy Draco và Blaise cứ ra hiệu đánh mắt về phía bên phải liền đồng loạt nhìn sang.
Không nhìn thì thôi vừa nhìn đến cách Draco không xa chính là Snape, Ron theo bản năng bất động tại chỗ, buồn ngủ cũng theo đó mà biến mất. Hermione thì cứng người một chút, có chút căng thẳng. Snape cảm thấy có người đang nhìn hắn thì nhìn lên, thấy người rồi áp suất nhanh chóng tăng mạnh làm Hermione và Ron hoảng sợ cúi đầu, bản thân Snape đang vô cùng khó chịu với bốn tên Gryffindor nổi danh kia giờ lại có thêm hai tên nhóc Gryffindor đang mở to mắt nhìn hắn, Snape khí tràn lạnh lẽo nháy mắt bạo phát dọa cho các tiểu xà bên cạnh khiếp sợ mà tránh xa.
Năm hai Gryffindor học cùng năm hai Slytherin môn độc dược, Ron nhìn chằm chằm vào hai chữ độc dược rồi lại nhìn Blasie bỗng chốc đỏ mặt. Blasie bên kia vẫn luôn để ý Ron thấy cậu cầm thời khóa biểu rồi dần đỏ mặt nhìn mình, Blasie khó hiểu cầm lên xem, nhận thấy là lớp độc dược Gryffindor và Slytherin học chung vốn không có gì đáng nói nhưng Ron lại đỏ mặt vậy chỉ có thể nói Ron đang nhớ đến kí ức "diễm sắc" lần đầu tiên vào kì nghỉ lúc hai người họ ở lớp độc dược sau khi Hogwarts được khôi phục lại. Blasie cười gian tà nhìn Ron đang cúi mặt, Draco bên cạnh nhìn thấy khinh thường hừ lạnh, Blasie tỏ vẻ không nghe thấy.
Còn 15 phút, nhóm Slytherin theo sự buông thìa của thủ tịch nhà Malfoy, nhóm rắn nhỏ cũng buông thìa đứng dậy, năm nào có tiết học thì theo thủ tịch năm đi đến lớp.
Lớp độc dược năm hai, Slytherin luôn đến trước 10 phút, ngồi nghiêm chỉnh chờ giáo sư có mặt mà Gryffindor thì tới lớp cách giờ vào có 5 phút, lục đục từng người đi vào. Ở lớp độc dược hai người thành một tổ, cả Slytherin và Gryffindor những tưởng rằng Malfoy và Blasie mới này sẽ thành một cặp, ai ngờ hai người chiếm hai cái vạc bên cạnh, mỗi người một cái. Không ít người nhíu mày, có phải hai người này không biết phải hai người một cái vạc không?
Nếu không biết thì chỉ cần nhìn xung quanh cũng rõ mà, hai người lại cố tình ngồi hai cái? Năm ba bởi vì đàn anh Snape tính tình quái dị, áp suất lại khó ai chịu nổi, năng lực độc dược được giáo sư Slughorn thừa nhận nên một mình một cái cũng không ai nói nhưng ở đây thì không có ngoại lệ a~!
Nhưng sau khi những người cuối cùng của Gryffindor đi vào, cả hai Nhà đã biết được cái gì gọi là "ăn ý". Ron bởi vì không có Harry bên cạnh nên không thể bát nháo bày trò một mình, ăn xong chỉ có thể để Hermione "xách" xuống lớp độc dược ở hầm. Đến nơi, hai người phân biệt đi về phía Draco và Blasie rồi không đợi mọi người kinh ngạc xong thì Draco và Blaise đã quang minh chính đại cho mỗi người một cái hôn nhẹ lên má chúc buổi sáng rồi ngồi xuống. Ron thì đỏ mặt vì nhớ lại một vài kí ức "khác thường" mà trừng Blasie đang kéo cậu ngồi, Hermione thì thản nhiên cùng Draco nói chuyện trao đổi. Bốn người một chút tự giác cũng không có vẫn thản nhiên thân thiết với nhau.
Thật ra chuyện hôn má, kéo tay kéo chân cũng là bình thường với họ, Ron và Blasie đã kết hôn, Draco và Hermione cũng chỉ còn vài tháng nữa là kết hôn, hai cặp bốn người bọn họ lúc trước luôn vô tình toát ra sự thân mật đến mức được nằm trong top nhất nhì "những cặp đôi mặn đồng nhất thời đại" của vài tờ báo lá cải có-uy-tín vào thời điểm của họ, chẳng hạn như Nhật Báo Tiên Tri, Kẻ Lí Sự hay Những Người Thành Công, Gia Đình Bạn, vân vân và vân vân... Chỉ là bốn người hình như đã quên những người ở đây chỉ là những đứa nhỏ năm hai, tình nồng như vậy đương nhiên khiến bọn nhỏ đỏ mặt tía tai.
Slughorn bước vào hài lòng trước sự im lặng và nghiêm túc nhưng khi nhìn đến hai bàn kia, ông cũng sững sờ một lúc. Slytherin và Gryffindor luôn bằng mặt mà không bằng lòng, những mâu thuẫn nhỏ cũng có thể làm tiền đề cho sự chia rẽ đang dần rõ ràng, nay bốn đứa nhỏ kia lại ngang nhiên như vậy là muốn chống đối cả hai nhà sao?
Năm ba - lớp Biến Hình của giáo sư Dumbledor. Hai Nhà Gryffindor và Slytherin đã ngồi nghiêm chỉnh chuẩn bị cho tiết học. Nhóm bốn người Gryffindor luôn ngồi ở bàn thứ năm, nhóm Lily ngồi ở bàn thứ ba từ trên đếm xuống. Lily luôn chán ghét James lại muốn mình tập trung vào môn học nhưng cũng không ngồi quá gần ảnh hưởng đến giáo sư nên luôn ngồi phía trên, James muốn ngồi gần đều bị Lily đánh đành phải ngồi cách một bàn, vừa không cản trở Lily vừa được ngắm cô. Đám Sirius, Remus và Peter không còn cách nào khác cũng đành ngồi cùng James.
Dãy của Slytherin thì Snape luôn ngồi ở hàng cuối cùng trong góc phòng, Snape không thích giao tiếp với ai, lại càng không muốn cùng ai hợp tác, mặc khác trong Slytherin, ai cũng đều nếm qua sự "tam độc" của Snape rồi: độc miệng, pháp lực độc và độc dược kinh hồn.
Ai dám đi chọc Snape chứ? Càng không ai dám mạo hiểm mà ngồi cùng Snape. Đặc biệt, hôm nay càng không dám chọc, sát khí của Snape đã gần đến cực điểm.
James, Lily, Snape ngồi cách nhau như vậy nhưng luôn đối đầu nhau được. James mơ màng vì Lily, Lily ghét James nhưng lại là bạn tốt của Snape, Snape càng căm ghét James. Một vòng ba người xoay quanh với nhau đối đầu từ lúc vừa bước lên xe lửa của ba năm trước cho đến bây giờ, càng lúc càng kịch liệt.
Giáo sư McGonagall nhìn thấy tình trạng này, vừa phiền não vừa bất đắc dĩ. McGonagall kinh nghiệm dạy phong phú, pháp lực mạnh mẽ lại thêm tính cách nghiêm túc luôn được nhóm Gryffindor và nhóm Slytherin kính trọng, trong lớp của cô ai nấy điều an phận thu liễm tính tình.
McGonagall mặc dù xuất thân từ Gryffindor nhưng cô chưa từng có khái niệm thiên vị nhà Gryffindor hơn. Cả buổi học, James và Snape thường xuyên nhân lúc giáo sư McGonagall quay người mà nhân lúc tranh chấp cho đến giữa buổi, một nhân vật nhỏ mà không bé xuất hiện.
9h sáng, tiểu Harry thân mình nhỏ bé mới bắt đầu mơ màng thức dậy. Harry vừa dậy, bốn gia tinh đã nhanh chóng có mặt, chăm sóc từ đầu đến chân, đến khi Harry tỉnh hẳn thì một khay thức ăn ngon miệng hợp với trẻ con được đưa lên. Tiểu Harry vui vẻ ăn, ăn no cậu thấy nhàm chán nên quyết định đi tìm ba mẹ. Ừm, không biết sáng nay mọi người học cái gì?
Vừa chạy vừa hỏi thăm các bức họa. Sau khi nghi thức nhận người thừa kế kết thúc, toàn Hogwarts đều nghe lời họ. Hermione ra lệnh cho các bức họa chú ý để mắt đến Harry, sợ cậu ta nhân lúc họ không biết mà đi gây họa (hay tìm họa?) nên các bức họa đều vui vẻ chỉ dẫn.
Cuối cùng cũng đến được lớp Biến Hình giáo sư McGonagall. Tiểu Harry dáng người nhỏ thò cái đầu vào quan sát, ừm vẫn là Slytherin và Gryffindor học chung nhưng vì cái gì mùi thuốc súng nồng như vậy? Đánh nhau à?
Harry nghiêng nghiêng cái đầu suy nghĩ cuối cùng nhân lúc giáo sư McGonagall vẫn đang quay người rảo bước đi, tiểu Harry tự cho mình cái Bùa Xem Nhẹ rồi lẻn vào phía sau hướng ghế của nhóm ba ba mình bò vào.
Đám Gryffindor hoàn toàn không chú ý có một đứa trẻ bò bên cạnh, tiểu Harry thuận lợi bò đến chỗ James. Chưa kịp lên tiếng đã nghe James bàn với Sirius "Này Sirius, lát nữa chúng ta biến cái tách của tên Snivellus đó thành vài thứ thú vị đi?"
Snivellus? Không lẽ...giáo sư Snape?
Trái tim Harry thịch một tiếng làm cậu khó chịu, hừ hừ, ba James và chú Sirius bây giờ của cậu là hai tên hỗn đản thích bắt nạt người khác, cậu như thế nào có thể để yên được chứ?
Tuy rằng Snape và cậu đấu nhau suốt bảy năm, có lẽ vậy. Đáng chết chính là sau chiến tranh cậu bị ám toán nặng đến nỗi mất luôn kí ức sau này, chỉ nhớ đến năm năm đối đầu với ổng thì sau này dù hắn có trở thành anh hùng gián điệp hai mang được cả giới pháp thuật công nhận thì chắc cũng chẳng ảnh hưởng đến việc cậu ghét Snape đâu, năm bảy chiến thắng Voldemort - nói chính xác là sau khi Snape chết thì cũng không thay đổi được sự thật rằng cậu - Harry Potter căm ghét Snape.
Bọn họ hai người gặp mặt là hận đến mức muốn đánh kẻ kia biến mất luôn, Harry cậu còn nhiều lần muốn biến ổng thành con sên cho hả dạ nhưng mà Hermione và Ron nói Snape có công rất lớn trong chiến tranh sau này với Voldemort cho nên tuyệt đối không được bất kính.
Hừ, cho dù không cần họ dặn dò cậu cũng tự biết nên làm thế nào. Dù sao cậu cũng không giống với ba ba và chú Sirius đang ấu trĩ nói chuyện trên kia.
Harry hạ thấp người xuống gầm bàn, tránh đi mấy đôi chân của mọi người, mở đôi mắt to ướt sũng nhìn xung quanh thấy không ai để ý đến mình thì cười hì hì, nhân lúc Peter cầm lấy cái tách để luyện tập, Harry cử động ngón tay...
"Oa nha, sên a~"
Tiếng Peter kêu thảm, cái tay cầm con sên bất ngờ thả tay, Sirius đang ngồi bên cạnh lập tức dạt qua một bên, miệng còn ồn ào.
"Ai da, Peter, cậu muốn biến cái gì thì biến nhưng đừng có bôi mấy thứ linh tinh đó lên người mình."
Một người vốn đang cầm cái tách cứng rắn đột nhiên bị biến thành một con sên vừa nhầy vừa trơn lại nhão nhão, cầm trong tay không có chuẩn bị tâm lý, tin rằng phản ứng này khá thích hợp cũng khá thú vị, Harry ở dưới gầm bàn ngồi bệt xuống đất, tay vuốt vuốt cái cằm trơn bóng.
Tiếng la của Peter đưa tới ánh mắt của mọi người đổ lên Peter khiến cậu ta đỏ mặt, liên tục xua tay.
"Không có, không có, mình còn chưa đọc thần chú, hơn nữa cũng chưa biết biến nó thành động vật."
Giáo sư McGonagall đen mặt đi đến, năm hai chỉ biến các đồ vật đơn giản, làm sao có thể biến thành động vật được. Cô đi đến đơn giản vẫy đũa phép, con sên nhanh chóng biến lại thành cái tách.
"Trò Pettigrew, loại trình độ nâng cao thế này ta chưa cần trò thể hiện, trò chỉ cần để tâm đến bài học hôm nay của chúng ta là biến nó thành một cái khăn trải bàn là được. Đương nhiên, hoa văn có thể tùy trò."
Peter đỏ mặt lắp bắp "Vâng, thưa cô."
Giáo sư McGonagall hài lòng chuyển sang bàn khác tiếp tục giản dạy.
Sirius ở đây vẫy đũa phép đọc thần chú, cái tách biến thành cái khăn đưa cho Peter - anh dù sao cũng xuất thân từ Black, mấy cái đơn giản biến hình này đều đã học qua, chỉ là giấu đi năng lực thôi - Sirius hỏi.
"Làm sao vậy? Cậu nói cậu không làm?"
Peter lắc đầu "Mình không biết thần chú này mà, hơn nữa mình cũng chưa đọc thần chú nào?"
James nghiêng người qua "Nói vậy có người 'chơi' cậu hả?"
Peter ủ rũ "Mình không biết."
"Chắc lại là đám Slytherin đó." Sirius trừng mắt về phía đám Slytherin đang nhìn về phía bên này.
"Mình nghĩ không phải đâu, Slytherin không bao giờ lại giở trò trong lớp học." Remus lắc đầu kéo lại Sirius.
"Sau tiết chúng ta sẽ tìm kẻ đó sau!"
James nói xuống ngẩng đầu lên lại thấy Lily đang nhìn mình liền cười tươi. Lily hừ một tiếng quay đầu lên. James ủ rũ!
Harry ngồi dưới bịt miệng cười, quyết định tiếp tục trong chơi nhưng lại nghĩ mẹ mình sẽ không thích, cậu không nên tiếp tục. Hơn nữa đây cũng là tiết của cô McGonagall, đùa tiếp sợ cô tức giận.
Quyết định xong, Harry theo đường cũ bò ra ngoài lại, nhìn nhìn, thật nhàm chán. Vẫy tay...
Nhanh chóng, cả phòng học vang lên tiếng thét chói tai.
"Nha ~ nhện độc!"
"A, có rắn..."
"Rầm" "rầm" "rầm" - tiếng bàn ghế ngã đổ rầm rầm.
"Nha~ cứu..."
Ngày đầu tiên, một phòng học đã loạn!
Bên ngoài, có một đứa bé đang đứng cười đến mức không đứng thẳng nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.