Chương 6:
Phong Hỏa Yên
23/09/2021
Vòng phòng hộ? James và Sirius đều thuộc dòng dõi huyết thống quý tộc, Remus lại là một học trò ngoan luôn tìm hiểu tri thức, năng lực vượt trội không kém bất kỳ ai, đương nhiên biết vòng phòng hộ là gì, muốn thành lập vòng phòng hộ tuyệt đối không khó nhưng có được bảo hộ như tên gọi hay không thì đó là cả một vấn đề.
Vòng phòng hộ tùy theo pháp lực một phù thủy tạo thành, người pháp lực mạnh hay yếu sẽ tạo khác nhau, thời gian dài hay ngắn tùy theo người thi triển, nhưng với một đứa trẻ con thì.... không thể nào!
"Vòng phòng hộ nào ạ?" James và Sirius hỏi lại, chắc là họ hiểu lầm ý của ba trưởng bối đi? Remus cũng nghi ngờ có phải cậu hiểu sai không?
"Vòng phòng hộ Harry tự lập." Dorea vừa nhẹ tay xoa thuốc vào vừa giải thích, cô đau lòng nhìn đứa cháu nhỏ của mình, lòng trách James lại sâu hơn một tầng.
Sirius kéo kéo Remus chỉ chỉ phía sau lưng Harry, nơi những dấu vết của roi, bỏng, và những vết cứa khó coi nằm ngang dọc, nông sâu đều có. Cả hai hít sâu, cảm thấy nếu thật sự là James làm chắc chắn họ cũng sẽ đánh James một trận. Với một đứa bé còn nhỏ như vậy mà đã bị nhiều vết bạo hành thì sao bé chịu nổi, chưa kể đứa bé này thuộc dòng dõi Potter quý tộc, gia tộc xem trọng người nhà hơn bất cứ thứ gì, trình độ quý trọng không kém gia tộc Mafoy bao nhiêu!
Sirius u oán nhìn James, tỏ vẻ nếu thật là cậu ra tay, tụi mình sẽ đập cậu một trận tơi bời. Remus cũng sâu sắc nhìn James, không ngờ cậu nhẫn tâm đến vậy. James cắn răng, anh không biết có phải do tương lai bản thân anh ra tay hay không, nếu thật sự là anh, anh cũng muốn đấm chết bản thân.
Cả đám không nói gì, lầm lũi giúp cô Dorea thoa thuốc, nhưng khó hiểu chính là độc dược bọn họ thoa lên không liền được vết sẹo hoàn toàn, Dược Cầm Máu cũng chỉ làm vết thương giảm bớt máu chảy, những vết thương nhỏ tuy cầm được máu nhưng không liền sẹo được. Những vết thương nhỏ không đáng kể ở cánh tay, mặt, bụng hay vết sẹo mờ mờ độc dược liền tác dụng được nhưng những vết thương, vết sẹo lớn độc dược không có tác dụng lắm hoặc tác dụng rất chậm.
Một nhà sáu người không biết làm sao, Blir lại không dám tới gần xem xét chỉ có thể đứng sát mép để nhìn rõ tình trạng rồi chỉ huy Charlus và Dorea trị thương, James thương tiếc cầm bàn tay nhỏ bé vỗ nhẹ, tiểu Harry trong mơ cũng chau mày, rên vài tiếng nho nhỏ.
"Vậy là sao chứ? Độc dược không có hiệu quả? Hay do thể chất Harry không phản ứng với độc dược?" Remus khó hiểu nói.
"Không đâu, độc dược vẫn làm những vết thương nhỏ của nhóc liền lại được mà." Sirius lắc đầu.
"Thế phải làm sao đây?" Remus cau mày, Dorea dùng pháp thuật thử nghiệm với các loại độc dược, phát hiện chúng nó hoàn toàn bình thường, không bị hư hại, không bị biến chất hay thay đổi tính dược. "Độc dược không bị gì, vì sao lại..."
Charlus nhìn về phía Blir muốn ông cho mình một câu trả lời, ông Blir cũng cau mày bước lên trước một bước rồi như nhớ đến cái gì liền lui lại, ông suy luận. "Cậu ấy có thể hay không cơ thể bài xích độc dược?"
"Không có dị ứng và mẩn đỏ, cũng không có dấu hiệu nào khác." Dorea trả lời, ôm lấy tiểu Harry đang rên rỉ vì đau, vỗ nhẹ bé con.
Bên cạnh James và Sirius mỗi người cầm một lọ thoa lên vết thương Harry, dù cho vết thương khép rất rất chậm nhưng gì thì gì, có cũng hơn không.
Remus lấy đến lọ dược Bổ Máu, cùng Dorea nhẹ tay nâng cằm Harry cho uống, nhưng Harry lại cắn chặt răng, mím chặt môi vô thức chống cự, nhất quyết không chịu uống. Độc dược đã vào miệng cũng sẽ nôn ra, vô thức cảnh giác đến mức khiến những người lớn tức đến khó thở lại không làm gì được.
James và Sirius vừa sốt ruột vừa không thể ép, thấy sắc mặt Harry tái nhợt lại, hô hấp bất ổn, thân nhiệt lạnh xuống càng lo lắng, James vội vàng xoa một cánh tay của Harry, Remus tay kia, họ đều không dám dùng thần chú giữ nhiệt với đứa bé mới ba tuổi, Charlus cũng lại đây một bên nhỏ nhẹ nói với Harry đang hôn mê, không cần biết tiểu Harry có nghe được hay không nhưng vẫn cùng Dorea an ủi, nhẹ nhàng vỗ về, chính là tiểu Harry một mực chống cự, thuốc đổ vào bao nhiêu thì cũng trào ra bấy nhiêu.
Bọn họ một đám người lớn vừa xót vừa gấp lại vừa đau lòng, James và Sirius thấy Peter vẫn núp sau cánh cửa thì hô to.
"Peter, cậu làm cái quái gì ở đó, lại đây giúp chúng mình đi!"
Ông Blir thấy cậu ta nhút nhát trốn sau cửa thì cười nói cổ vũ: "Cậu bé, đi vào với các bạn cậu đi! Sẽ không có gì đâu!"
Blir nghĩ, dù sao không tính cậu chủ là người thân, hai cậu bé kia vào được thì cậu bé này cũng vào được. Tình cảm bọn họ tốt vậy mà. Bốn đứa nhỏ lại là bạn thân với nhau, lớn lên cũng như vậy, chắc chắn không có việc gì, ai ngờ lúc Peter cười cười đi vào còn cách bên đám người James bọn họ khoảng năm bước, đám người lớn chỉ kịp thấy sợi dây chuyền trên cổ Harry sáng lên tiếp đó là một vòng pháp lực xuất hiện bằng mắt thường cũng có thể thấy rõ ràng, đánh bay Peter đang đi vào. Blir đứng khá xa không có sự phòng bị cũng bị đánh bật ra ngoài, cả hai đều văng mạnh lên bức tường và cửa rồi rớt xuống đất bất tỉnh.
"Blir!"
"Peter!"
Tình huống đột nhiên xuất hiện bất ngờ, ai cũng không lường trước được, lại nhìn vòng pháp lực xung quanh đã được tăng mạnh lên rất nhiều, cả căn phòng to như vậy đều bị trải rộng, chỉ còn cách cánh cửa ra vào chừng hai ba bước.
Ngay lúc họ còn đang sửng sốt thì từ trong cái áo chùng đã cởi được một nửa trên người Harry cảm nhận được sự dao động pháp lực mạnh mẽ như đang kêu gọi, thu hút sự chú ý của tất cả. Charlus nhanh chóng bước đến lấy áo chùng.
Đám ngươi James rất quen thuộc với chuyện này. "Là Gương Hai Mặt."
James vội vàng cùng Charlus mở túi muốn lấy nhưng đụng phải một tấm chắn vô hình. Charlus và Dorea dùng đũa phép thử mở nhưng đều không được, Dorea đưa cho James nói: "Con là ba của tiểu Harry, có khi con có thể mở được nó."
James nghe vậy vội làm theo nhưng cũng không mở được. "Không đụng đến được, có màn chắn." James cau mày. “Hơn nữa, ai lại liên lạc với con mình chứ?" Con cậu là người tương lai mà??
"Tớ nghĩ, xét thấy chúng ta bị vây trong vòng phòng hộ này hầu hết vì Harry quen thuộc với chúng ta. Không kể đến Peter vì sao lại bị kích thích vòng phòng hộ, thì cả ba người chúng ta nếu hợp lực lại có khi sẽ mở được đúng không?" Sirius hiếm khi nào lại dùng đầu óc để phân tích rõ ràng như vậy, thật ra thì khi ở bên các bạn mình, anh chưa bao giờ muốn dùng tới.
"Sirius nói có lý, xét theo việc tiểu Harry là người tương lai nhưng có thể liên lạc được chứng tỏ người kia cũng là người quen với nhóc ấy, chúng ta cũng có thể hỏi luôn." Remus gật đầu đồng ý với lí luận của Sirius đồng thời nêu ra phỏng đoán của mình.
James cũng đồng tình "Vậy các cậu mau đến đây cùng mình lấy nó ra."
Sirius và Remus nghiêng người cùng James đưa tay vào, thoáng chốc cùng hô mở ra, tay bọn họ liền chạm được đồ vật, James nhanh chóng dựa theo pháp lực đang phát ra tìm được chiếc gương, vừa lôi ra liền nghe một giọng điệu con gái tức giận gầm lên vang vọng cả căn phòng.
"HARRY POTTER!!!"
Mọi người không hẹn mà rụt cổ, James xém chút cầm không vững cái gương, Domera đang ôm lấy Harry vội vỗ nhẹ Harry đột nhiên run lên - Không có cách nào, nhiều năm như vậy đã thành phản xạ có điều kiện của cậu, trong bốn người bọn họ Harry là người bị cô nàng "ức hiếp" nhiều nhất, kế đó chính là Ron.
James đang cầm chiếc gương nên sau khi cầm chắc tay lại liền nhìn vào, thấy bên kia là cô nàng có mái tóc xoăn nâu vừa nhìn vào anh ánh mắt dịu xuống một chút nhưng ngay khi nhìn lại đôi mắt vốn vui mừng và lo lắng bỗng chốc phát lạnh, đôi mắt lạnh lẽo rồi hỏi anh: "Anh là ai? Harry đâ..." nhưng tiếng cô nàng phát ra nửa chừng liền dừng lại, James thấy cô nhìn phía sau mình liền quay đầu, sau anh là...
"Chú Sirius! Chú Remus!" - họ nghe giọng cô bé gọi.
Sirius và Remus tiến tới nhìn người gọi họ, là một cô bé có mái tóc xoăn nâu, đôi mắt tròn mở to, trong đôi mắt ngấn nước nhìn chằm chằm vào họ rồi cô bé mới đảo mắt nhìn lại James: "Chú...là chú Potter sao?"
"Chú?" Cả ba đồng thanh nhưng rồi nghĩ đến người kia 99% là đứa trẻ tương lai như tiểu Harry xuyên về đây thì đương nhiên xưng hô này không phải là quá để ngạc nhiên.
Ngay khi James muốn nói gì thì bên kia gương lại xuất hiện thêm một đứa trẻ hoàn toàn là đặc trưng của gia tộc Malfoy. Cậu ta trầm giọng nói: "Mione, là phòng hộ của Harry."
Hermione giật mình rồi nói nhanh "Có thể nói cho con biết Harry đang ở đâu không? Chúng con lo lắng!"
James chưa kịp nói thì Charlus phía sau đã lên tiếng. "Chúng ta ở tại biệt thự Potter, các con đến đây." Tạm thời bỏ qua vì sao tiểu Harry của họ lại có quan hệ với gia tộc Malfoy và gia tộc Zabini, lúc nãy ông thấy phía sau cô bé kia có bóng dáng của đứa trẻ gia tộc Zabini thì chuyện hiểu rõ cháu họ bây giờ quan trọng hơn.
"Chúng con không biết biệt thự nằm ở đâu, ngài có thể để gia tinh đến đón chúng con tại đầu Hẻm Xéo chứ?" Hermione nhẹ nhàng nói, bất chấp mặt của Draco và Blaise đen lại.
"Được." Charlus quyết đoán gật đầu, gia tinh được lệnh lập tức chấp hành.
James và Sirius vẫn cầm chiếc gương ngây ngốc, Remus bên cạnh nhắc nhở họ chú ý bên kia, Blir và Peter đang tỉnh lại.
Charlus đến gần nhất với Blir mặc dù ông vẫn đứng trong vòng phòng hộ, để giải quyết phòng hộ này không khó nhưng chỉ sợ đứa cháu sẽ gặp nguy hiểm khi bị phản thần chú - lúc này Charlus còn chưa biết muốn phá giải pháp thuật của Harry cũng không dễ như vậy!
"Blir, ông không sao chứ?"
Ông Blir đứng lên, cả người tuy đau nhức nhưng ít nhất vẫn còn lạnh lặn hơn so với Peter.
"Merlin, Peter à, cậu có sao không?" Sirius thoáng thấy Blir đỡ Peter, phía bên đầu máu chảy thật nhiều.
Peter muốn choáng váng, ôi Merlin ơi, không ngờ sức mạnh của đứa trẻ kia lại mạnh như vậy, đứa trẻ thật đúng là...Blir nhanh chóng cầm máu cho Peter, dù sao vết thương nào cũng không nặng bằng của tiểu Harry đang nằm đó, chỉ bằng một bình độc dược là xong.
Ngay khi Peter được cầm máu thì một gia tinh độn thổ đến báo rằng đã đưa khách đến. Charlus nghe vậy nói nhanh "Mời vào đi!"
Gia tinh "Vâng" một tiếng, chỉ một lát sau có ba đứa trẻ đi vào, khí thế quanh thân bọn nhỏ bùng phát như thể nếu có gì bất lợi đối với Harry thì lập tức ra tay.
Khi ba đứa trẻ bước vào, đám người lớn không hiểu sao có cảm giác bị áp bức mạnh mẽ, lớn đến nỗi Charlus, Domera và Blir cảm giác như đang đối mặt với người lãnh đạo đầy uy nghiêm.
Khi vừa bước vào nhìn đến tấm chắn ba người liền ngơ ngác. Blaise cười như không cười hỏi "Các người làm gì để lòng phòng bị của Harry lên đến mức này?" giọng nói ẩn ẩn tức giận.
"Mình nghĩ mình biết tại sao!" Draco lên tiếng, Blaise và Hermione nhìn qua theo hướng Draco nói, nhìn thấy Peter đang mở to mắt nhìn họ. Hermione cười khẽ "vậy nên nói, Harry lập tấm chắn này cũng quá lớn rồi."
Nói xong, không biết từ lúc nào trên tay cô nàng xuất hiện đũa phép, đầu đũa chạm vào tấm chắn đầy năng lượng, Hermione nhẹ giọng nói thêm: "Harry, là chúng mình."
Huơ đũa phép, tấm chắn liền biến mất, James kinh ngạc rồi quay sang nói với Sirius và Remus "Mình là ba ba của tiểu Harry mà còn không làm được. Hay đó là mật khẩu?"
Sirius khinh bỉ bạn tốt "Cậu nghĩ xem cậu có tư cách sao?"
James nghiếng răng. Được rồi, anh quên mất lí do anh bị ba anh tát.
Cả ba đến gần, bọn họ cúi chào người lớn, dù sao James, Sirius và Remus với họ cũng là ngang hàng chú rồi. Còn Charlus và Domera cũng thuộc hàng ông bà.
Liếc mắt đến liền thấy Harry cả thân thương tích, Hermione hét một tiếng vội vã đi qua, Draco nhanh tay lấy túi không gian của mình lôi ra một đống độc dược, Blaise nhanh mắt tìm kiếm túi của Harry, dù sao so với Harry mà nói, độc dược của Draco căn bản không đủ để dùng.
Charlus kéo Dorea qua một bên để tiểu Harry của họ cho bạn bè chăm sóc, bởi vì theo cách phản ứng thì bọn họ rất quen thuộc, đến khi ba cô cậu bé phát hiện nhiều vết thương dữ tợn trên người Harry đều vô cùng đau lòng.
Độc dược Draco và Blaise đưa ra cũng nhiều như của Blir nói nhưng khác biệt chính là nó có tác dụng với Harry, rất rõ ràng, những vết thương trên người nhóc ban đầu đang dần lành lặn.
Người ở đây cho rằng Harry phải dùng độc dược riêng lại không biết Harry bắt đầu từ năm 11 tuổi đã sử dụng độc dược có cải biến khiến cho cơ thể cậu đổi với các thành phần trong độc dược mạnh hay yếu rất rõ. Độc dược thời này không được cao so với độc dược thời Harry nên đương nhiên độc dược kia không có tác dụng nhiều với cậu, nhất là khi số lượng mà Harry tiếp xúc với độc dược vốn nhiều hơn so với bất kỳ ai.
Từ lúc ba đứa trẻ đến gần Harry thì Blir và Peter cẩn thận đi đến cũng không bị ngăn lại, Blir cấp tốc chung tay chữa trị cho cậu bé.
Đến khi mọi thứ đều xong, Harry bắt đầu được ngủ ngon. Dorea và Charlus tiến tới bên cậu nhìn chăm chú, James và Sirius cũng bao quanh cái giường cùng Remus thảo luận Harry có thích họ không, Peter tò mò nhìn Harry không chú ý Hermione bên kia đang nhìn cậu ta chằm chằm.
Vòng phòng hộ tùy theo pháp lực một phù thủy tạo thành, người pháp lực mạnh hay yếu sẽ tạo khác nhau, thời gian dài hay ngắn tùy theo người thi triển, nhưng với một đứa trẻ con thì.... không thể nào!
"Vòng phòng hộ nào ạ?" James và Sirius hỏi lại, chắc là họ hiểu lầm ý của ba trưởng bối đi? Remus cũng nghi ngờ có phải cậu hiểu sai không?
"Vòng phòng hộ Harry tự lập." Dorea vừa nhẹ tay xoa thuốc vào vừa giải thích, cô đau lòng nhìn đứa cháu nhỏ của mình, lòng trách James lại sâu hơn một tầng.
Sirius kéo kéo Remus chỉ chỉ phía sau lưng Harry, nơi những dấu vết của roi, bỏng, và những vết cứa khó coi nằm ngang dọc, nông sâu đều có. Cả hai hít sâu, cảm thấy nếu thật sự là James làm chắc chắn họ cũng sẽ đánh James một trận. Với một đứa bé còn nhỏ như vậy mà đã bị nhiều vết bạo hành thì sao bé chịu nổi, chưa kể đứa bé này thuộc dòng dõi Potter quý tộc, gia tộc xem trọng người nhà hơn bất cứ thứ gì, trình độ quý trọng không kém gia tộc Mafoy bao nhiêu!
Sirius u oán nhìn James, tỏ vẻ nếu thật là cậu ra tay, tụi mình sẽ đập cậu một trận tơi bời. Remus cũng sâu sắc nhìn James, không ngờ cậu nhẫn tâm đến vậy. James cắn răng, anh không biết có phải do tương lai bản thân anh ra tay hay không, nếu thật sự là anh, anh cũng muốn đấm chết bản thân.
Cả đám không nói gì, lầm lũi giúp cô Dorea thoa thuốc, nhưng khó hiểu chính là độc dược bọn họ thoa lên không liền được vết sẹo hoàn toàn, Dược Cầm Máu cũng chỉ làm vết thương giảm bớt máu chảy, những vết thương nhỏ tuy cầm được máu nhưng không liền sẹo được. Những vết thương nhỏ không đáng kể ở cánh tay, mặt, bụng hay vết sẹo mờ mờ độc dược liền tác dụng được nhưng những vết thương, vết sẹo lớn độc dược không có tác dụng lắm hoặc tác dụng rất chậm.
Một nhà sáu người không biết làm sao, Blir lại không dám tới gần xem xét chỉ có thể đứng sát mép để nhìn rõ tình trạng rồi chỉ huy Charlus và Dorea trị thương, James thương tiếc cầm bàn tay nhỏ bé vỗ nhẹ, tiểu Harry trong mơ cũng chau mày, rên vài tiếng nho nhỏ.
"Vậy là sao chứ? Độc dược không có hiệu quả? Hay do thể chất Harry không phản ứng với độc dược?" Remus khó hiểu nói.
"Không đâu, độc dược vẫn làm những vết thương nhỏ của nhóc liền lại được mà." Sirius lắc đầu.
"Thế phải làm sao đây?" Remus cau mày, Dorea dùng pháp thuật thử nghiệm với các loại độc dược, phát hiện chúng nó hoàn toàn bình thường, không bị hư hại, không bị biến chất hay thay đổi tính dược. "Độc dược không bị gì, vì sao lại..."
Charlus nhìn về phía Blir muốn ông cho mình một câu trả lời, ông Blir cũng cau mày bước lên trước một bước rồi như nhớ đến cái gì liền lui lại, ông suy luận. "Cậu ấy có thể hay không cơ thể bài xích độc dược?"
"Không có dị ứng và mẩn đỏ, cũng không có dấu hiệu nào khác." Dorea trả lời, ôm lấy tiểu Harry đang rên rỉ vì đau, vỗ nhẹ bé con.
Bên cạnh James và Sirius mỗi người cầm một lọ thoa lên vết thương Harry, dù cho vết thương khép rất rất chậm nhưng gì thì gì, có cũng hơn không.
Remus lấy đến lọ dược Bổ Máu, cùng Dorea nhẹ tay nâng cằm Harry cho uống, nhưng Harry lại cắn chặt răng, mím chặt môi vô thức chống cự, nhất quyết không chịu uống. Độc dược đã vào miệng cũng sẽ nôn ra, vô thức cảnh giác đến mức khiến những người lớn tức đến khó thở lại không làm gì được.
James và Sirius vừa sốt ruột vừa không thể ép, thấy sắc mặt Harry tái nhợt lại, hô hấp bất ổn, thân nhiệt lạnh xuống càng lo lắng, James vội vàng xoa một cánh tay của Harry, Remus tay kia, họ đều không dám dùng thần chú giữ nhiệt với đứa bé mới ba tuổi, Charlus cũng lại đây một bên nhỏ nhẹ nói với Harry đang hôn mê, không cần biết tiểu Harry có nghe được hay không nhưng vẫn cùng Dorea an ủi, nhẹ nhàng vỗ về, chính là tiểu Harry một mực chống cự, thuốc đổ vào bao nhiêu thì cũng trào ra bấy nhiêu.
Bọn họ một đám người lớn vừa xót vừa gấp lại vừa đau lòng, James và Sirius thấy Peter vẫn núp sau cánh cửa thì hô to.
"Peter, cậu làm cái quái gì ở đó, lại đây giúp chúng mình đi!"
Ông Blir thấy cậu ta nhút nhát trốn sau cửa thì cười nói cổ vũ: "Cậu bé, đi vào với các bạn cậu đi! Sẽ không có gì đâu!"
Blir nghĩ, dù sao không tính cậu chủ là người thân, hai cậu bé kia vào được thì cậu bé này cũng vào được. Tình cảm bọn họ tốt vậy mà. Bốn đứa nhỏ lại là bạn thân với nhau, lớn lên cũng như vậy, chắc chắn không có việc gì, ai ngờ lúc Peter cười cười đi vào còn cách bên đám người James bọn họ khoảng năm bước, đám người lớn chỉ kịp thấy sợi dây chuyền trên cổ Harry sáng lên tiếp đó là một vòng pháp lực xuất hiện bằng mắt thường cũng có thể thấy rõ ràng, đánh bay Peter đang đi vào. Blir đứng khá xa không có sự phòng bị cũng bị đánh bật ra ngoài, cả hai đều văng mạnh lên bức tường và cửa rồi rớt xuống đất bất tỉnh.
"Blir!"
"Peter!"
Tình huống đột nhiên xuất hiện bất ngờ, ai cũng không lường trước được, lại nhìn vòng pháp lực xung quanh đã được tăng mạnh lên rất nhiều, cả căn phòng to như vậy đều bị trải rộng, chỉ còn cách cánh cửa ra vào chừng hai ba bước.
Ngay lúc họ còn đang sửng sốt thì từ trong cái áo chùng đã cởi được một nửa trên người Harry cảm nhận được sự dao động pháp lực mạnh mẽ như đang kêu gọi, thu hút sự chú ý của tất cả. Charlus nhanh chóng bước đến lấy áo chùng.
Đám ngươi James rất quen thuộc với chuyện này. "Là Gương Hai Mặt."
James vội vàng cùng Charlus mở túi muốn lấy nhưng đụng phải một tấm chắn vô hình. Charlus và Dorea dùng đũa phép thử mở nhưng đều không được, Dorea đưa cho James nói: "Con là ba của tiểu Harry, có khi con có thể mở được nó."
James nghe vậy vội làm theo nhưng cũng không mở được. "Không đụng đến được, có màn chắn." James cau mày. “Hơn nữa, ai lại liên lạc với con mình chứ?" Con cậu là người tương lai mà??
"Tớ nghĩ, xét thấy chúng ta bị vây trong vòng phòng hộ này hầu hết vì Harry quen thuộc với chúng ta. Không kể đến Peter vì sao lại bị kích thích vòng phòng hộ, thì cả ba người chúng ta nếu hợp lực lại có khi sẽ mở được đúng không?" Sirius hiếm khi nào lại dùng đầu óc để phân tích rõ ràng như vậy, thật ra thì khi ở bên các bạn mình, anh chưa bao giờ muốn dùng tới.
"Sirius nói có lý, xét theo việc tiểu Harry là người tương lai nhưng có thể liên lạc được chứng tỏ người kia cũng là người quen với nhóc ấy, chúng ta cũng có thể hỏi luôn." Remus gật đầu đồng ý với lí luận của Sirius đồng thời nêu ra phỏng đoán của mình.
James cũng đồng tình "Vậy các cậu mau đến đây cùng mình lấy nó ra."
Sirius và Remus nghiêng người cùng James đưa tay vào, thoáng chốc cùng hô mở ra, tay bọn họ liền chạm được đồ vật, James nhanh chóng dựa theo pháp lực đang phát ra tìm được chiếc gương, vừa lôi ra liền nghe một giọng điệu con gái tức giận gầm lên vang vọng cả căn phòng.
"HARRY POTTER!!!"
Mọi người không hẹn mà rụt cổ, James xém chút cầm không vững cái gương, Domera đang ôm lấy Harry vội vỗ nhẹ Harry đột nhiên run lên - Không có cách nào, nhiều năm như vậy đã thành phản xạ có điều kiện của cậu, trong bốn người bọn họ Harry là người bị cô nàng "ức hiếp" nhiều nhất, kế đó chính là Ron.
James đang cầm chiếc gương nên sau khi cầm chắc tay lại liền nhìn vào, thấy bên kia là cô nàng có mái tóc xoăn nâu vừa nhìn vào anh ánh mắt dịu xuống một chút nhưng ngay khi nhìn lại đôi mắt vốn vui mừng và lo lắng bỗng chốc phát lạnh, đôi mắt lạnh lẽo rồi hỏi anh: "Anh là ai? Harry đâ..." nhưng tiếng cô nàng phát ra nửa chừng liền dừng lại, James thấy cô nhìn phía sau mình liền quay đầu, sau anh là...
"Chú Sirius! Chú Remus!" - họ nghe giọng cô bé gọi.
Sirius và Remus tiến tới nhìn người gọi họ, là một cô bé có mái tóc xoăn nâu, đôi mắt tròn mở to, trong đôi mắt ngấn nước nhìn chằm chằm vào họ rồi cô bé mới đảo mắt nhìn lại James: "Chú...là chú Potter sao?"
"Chú?" Cả ba đồng thanh nhưng rồi nghĩ đến người kia 99% là đứa trẻ tương lai như tiểu Harry xuyên về đây thì đương nhiên xưng hô này không phải là quá để ngạc nhiên.
Ngay khi James muốn nói gì thì bên kia gương lại xuất hiện thêm một đứa trẻ hoàn toàn là đặc trưng của gia tộc Malfoy. Cậu ta trầm giọng nói: "Mione, là phòng hộ của Harry."
Hermione giật mình rồi nói nhanh "Có thể nói cho con biết Harry đang ở đâu không? Chúng con lo lắng!"
James chưa kịp nói thì Charlus phía sau đã lên tiếng. "Chúng ta ở tại biệt thự Potter, các con đến đây." Tạm thời bỏ qua vì sao tiểu Harry của họ lại có quan hệ với gia tộc Malfoy và gia tộc Zabini, lúc nãy ông thấy phía sau cô bé kia có bóng dáng của đứa trẻ gia tộc Zabini thì chuyện hiểu rõ cháu họ bây giờ quan trọng hơn.
"Chúng con không biết biệt thự nằm ở đâu, ngài có thể để gia tinh đến đón chúng con tại đầu Hẻm Xéo chứ?" Hermione nhẹ nhàng nói, bất chấp mặt của Draco và Blaise đen lại.
"Được." Charlus quyết đoán gật đầu, gia tinh được lệnh lập tức chấp hành.
James và Sirius vẫn cầm chiếc gương ngây ngốc, Remus bên cạnh nhắc nhở họ chú ý bên kia, Blir và Peter đang tỉnh lại.
Charlus đến gần nhất với Blir mặc dù ông vẫn đứng trong vòng phòng hộ, để giải quyết phòng hộ này không khó nhưng chỉ sợ đứa cháu sẽ gặp nguy hiểm khi bị phản thần chú - lúc này Charlus còn chưa biết muốn phá giải pháp thuật của Harry cũng không dễ như vậy!
"Blir, ông không sao chứ?"
Ông Blir đứng lên, cả người tuy đau nhức nhưng ít nhất vẫn còn lạnh lặn hơn so với Peter.
"Merlin, Peter à, cậu có sao không?" Sirius thoáng thấy Blir đỡ Peter, phía bên đầu máu chảy thật nhiều.
Peter muốn choáng váng, ôi Merlin ơi, không ngờ sức mạnh của đứa trẻ kia lại mạnh như vậy, đứa trẻ thật đúng là...Blir nhanh chóng cầm máu cho Peter, dù sao vết thương nào cũng không nặng bằng của tiểu Harry đang nằm đó, chỉ bằng một bình độc dược là xong.
Ngay khi Peter được cầm máu thì một gia tinh độn thổ đến báo rằng đã đưa khách đến. Charlus nghe vậy nói nhanh "Mời vào đi!"
Gia tinh "Vâng" một tiếng, chỉ một lát sau có ba đứa trẻ đi vào, khí thế quanh thân bọn nhỏ bùng phát như thể nếu có gì bất lợi đối với Harry thì lập tức ra tay.
Khi ba đứa trẻ bước vào, đám người lớn không hiểu sao có cảm giác bị áp bức mạnh mẽ, lớn đến nỗi Charlus, Domera và Blir cảm giác như đang đối mặt với người lãnh đạo đầy uy nghiêm.
Khi vừa bước vào nhìn đến tấm chắn ba người liền ngơ ngác. Blaise cười như không cười hỏi "Các người làm gì để lòng phòng bị của Harry lên đến mức này?" giọng nói ẩn ẩn tức giận.
"Mình nghĩ mình biết tại sao!" Draco lên tiếng, Blaise và Hermione nhìn qua theo hướng Draco nói, nhìn thấy Peter đang mở to mắt nhìn họ. Hermione cười khẽ "vậy nên nói, Harry lập tấm chắn này cũng quá lớn rồi."
Nói xong, không biết từ lúc nào trên tay cô nàng xuất hiện đũa phép, đầu đũa chạm vào tấm chắn đầy năng lượng, Hermione nhẹ giọng nói thêm: "Harry, là chúng mình."
Huơ đũa phép, tấm chắn liền biến mất, James kinh ngạc rồi quay sang nói với Sirius và Remus "Mình là ba ba của tiểu Harry mà còn không làm được. Hay đó là mật khẩu?"
Sirius khinh bỉ bạn tốt "Cậu nghĩ xem cậu có tư cách sao?"
James nghiếng răng. Được rồi, anh quên mất lí do anh bị ba anh tát.
Cả ba đến gần, bọn họ cúi chào người lớn, dù sao James, Sirius và Remus với họ cũng là ngang hàng chú rồi. Còn Charlus và Domera cũng thuộc hàng ông bà.
Liếc mắt đến liền thấy Harry cả thân thương tích, Hermione hét một tiếng vội vã đi qua, Draco nhanh tay lấy túi không gian của mình lôi ra một đống độc dược, Blaise nhanh mắt tìm kiếm túi của Harry, dù sao so với Harry mà nói, độc dược của Draco căn bản không đủ để dùng.
Charlus kéo Dorea qua một bên để tiểu Harry của họ cho bạn bè chăm sóc, bởi vì theo cách phản ứng thì bọn họ rất quen thuộc, đến khi ba cô cậu bé phát hiện nhiều vết thương dữ tợn trên người Harry đều vô cùng đau lòng.
Độc dược Draco và Blaise đưa ra cũng nhiều như của Blir nói nhưng khác biệt chính là nó có tác dụng với Harry, rất rõ ràng, những vết thương trên người nhóc ban đầu đang dần lành lặn.
Người ở đây cho rằng Harry phải dùng độc dược riêng lại không biết Harry bắt đầu từ năm 11 tuổi đã sử dụng độc dược có cải biến khiến cho cơ thể cậu đổi với các thành phần trong độc dược mạnh hay yếu rất rõ. Độc dược thời này không được cao so với độc dược thời Harry nên đương nhiên độc dược kia không có tác dụng nhiều với cậu, nhất là khi số lượng mà Harry tiếp xúc với độc dược vốn nhiều hơn so với bất kỳ ai.
Từ lúc ba đứa trẻ đến gần Harry thì Blir và Peter cẩn thận đi đến cũng không bị ngăn lại, Blir cấp tốc chung tay chữa trị cho cậu bé.
Đến khi mọi thứ đều xong, Harry bắt đầu được ngủ ngon. Dorea và Charlus tiến tới bên cậu nhìn chăm chú, James và Sirius cũng bao quanh cái giường cùng Remus thảo luận Harry có thích họ không, Peter tò mò nhìn Harry không chú ý Hermione bên kia đang nhìn cậu ta chằm chằm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.