Chương 2: Quyển 1: Trái Tim Mơ Hồ Và Giọng Nói Của Ai?
Phong Hỏa Yên
19/09/2021
Năm năm sau chiến tranh, công tác trùng tu thế giới pháp thuật đã đi vào giai đoạn vững chắc, bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Hermione Genger cùng hai bộ phó Bộ Pháp Thuật Draco Malfoy và Blaise Zabini chỉnh lí thế giới pháp thuật một cách toàn diện, những kẻ lúc trước ngáng tay ngáng chân cô đều bị Hermione dùng thủ đoạn làm cho câm miệng còn những kẻ cổ hủ trong bộ đều bị Draco một bước "diệt sạch".
Phía Thần Sáng và các bộ liên quan đều được Ron thu thập. Cậu chàng hoàn thành ước mơ làm Thần Sáng của mình, công lao không nhỏ hơn chút nào so với cô nàng Vạn Sự Thông của bọn họ. Ron bình thường còn hơi đểnh đoảng nhưng chỉ cần cậu ta nghiêm túc cũng khó mấy ai địch nổi, dù sao cái ghế Trưởng Thần Sáng cũng là cậu dùng thực lực đổi lấy.
Còn nói về Kẻ Được Chọn của giới pháp thuật, cậu không làm bộ trưởng, không làm thần sáng cũng chẳng làm giáo sư, càng không làm tuyển thủ Quidditch gì đó, việc Harry làm rất đơn giản, chính là ở mọi công tác đều đứng phía sau điều chỉnh, thêm ý kiến kết hợp với phản công khi Ron bận rộn. Đó chỉ là phụ, còn "công việc" chính của cậu ta chính là đi mạo hiểm.
Hơn nữa, còn một việc tuyệt đối không ai ngờ đến Harry Potter lại là người đứng trong tối âm thầm diệt đi những mối đe dọa đến tính mạng của người thân, bạn bè, thầy cô mà Harry kính trọng, Bộ Pháp Thuật muốn nhúng tay vào Howgarts không phải mới ngày một ngày hai, như chuyện Giám Ngục hay như mụ Umbridge. Cậu bây giờ không phải là một Harry Potter chỉ có thể đứng nhìn bạn bè, người thân của cậu...hay những thầy cô đã từng hết lòng trông coi Howgarts lần lượt ra đi ngay trước mắt mà không thể làm gì được. Việc này ngay cả người dưới làm việc cho Harry cũng không biết mặt thật của cậu, chỉ cung cấp thông tin, độc dược cậu cần, còn ra tay, dù sao đều là mạng người cậu không định biến mình trở thành một người sai khiến kẻ khác giết người vì mình, đều này có khác gì là Voldemort thứ hai đâu.
Việc này Harry đều không cho Ron và Hermione biết bởi vì nhiều lí do, trong đó họ sợ cậu thành một Voldemort thứ hai và người mà Harry giao tiếp đều là phù thủy hắc ám nhưng Harry đâu ngờ cả hai người họ đều rõ như lòng bàn tay. Dù sao giữa Harry, Hermione và Ron thì không có bức tường bí mật, Harry muốn che dấu sợ còn khó hơn gặp mặt Merlin khi còn sống, lúc biết được, Hermione và Ron vừa tức giận, vừa khiếp sợ lại đau lòng đến nhường nào nhưng Draco và Blaise đã phân tích từng thứ một và cả tính cách của Harry. Ron và Hermione đau lòng Harry cũng quyết đoán ra tay mạnh mẽ hơn với đám người chống đối, ba người bọn họ là bạn bè sinh tử, cũng được xem là anh chị em của Harry, hai tay bọn họ cũng đã đầy máu, vì nhau còn ngại nhiều sao? Draco và Blaise bây giờ là bạn bè kề vai sát cánh, sinh tử liền kề với Tam Giác Vàng Gryffindor, là bạn tốt chí cốt của nhau, có phúc thì cùng hưởng, hoạn nạn vậy cũng nên cùng chia. Hơn nữa Draco ra tay vì Hermione, Blaise trợ lực vì Ron, vì người yêu thì lạ lắm à.
Một Vua Sư Tử Gryffindor tùy hứng coi trời bằng vung, mạnh mẽ, bản lĩnh và quyết đoán là một Harry Potter người người đều biết nhưng một Harry âm trầm, lạnh lùng đến tàn nhẫn của một Xà Vương Slytherin thì không ai biết trừ bốn người bạn.
Không đảm đương bất cứ thân phận nào nhưng số lần cậu ra vào Bộ Pháp Thuật, khu vực Thần Sáng, sân Quidditch, Howgarts, báo chí, Hẻm Xéo còn nhiều hơn cả đám bạn tốt.
Công tác trùng tu đã ổn, hôm nay khó có được một ngày nghỉ cuối tuần, năm người sau khi hết việc riêng thì lần lượt đến biệt thự Zabini. Biệt thự Zabini không rộng lớn, cũng không có hoa lệ như biệt thự Malffoy, nó mang phong cách trang nhã, nhẹ nhàng - một phong cách riêng của gia tộc Zabini.
Ron sau khi được Blaise cứu sống nhiều lần trong chiến trường - gần như Blaise xuất hiện lập tức khi Ron gặp nguy hiểm. Sau khi cứu được Ron, Blaise lần nào cũng nói móc Ron để che dấu tâm trạng lo lắng khiến Ron không thể biết được Blaise là tình cờ hay cố ý xuất hiện ở đó, cho đến một ngày Blaise tới không kịp cứu chỉ có thể che cho Ron các thần chú hắc ám bắn tới, suýt chút nữa cả mạng cũng giao ra bọn họ mới biết thì ra Zabini đã thích Ron từ trong lúc học đến nay. Chỉ là vì khoảng cách giữa hai nhà quá xa, cậu ta lại không thể làm giống như Draco cố tình gây sự nên chỉ có thể nhìn Ron từ xa. Rất nhiều lần cậu ta đều nhìn bọn họ nhưng Ron thần kinh thô không hay biết, cậu ta lại không thể tiếp cận được với Ron vì Ron đều mang ác ý với Slytherin, Blaise cũng chỉ đành làm thế. Đừng nói khi Ron biết được đã phản ứng thế nào, kia quả thực là một chuyện cười.
Harry ngồi giữa đình viện mát mẻ trong biệt thự đợi mọi người đến, nhớ lại chuyện trước đó thì cười ha ha. Ron bên kia bị cậu chọc cho nóng nảy, thật muốn đập vào mặt tên bạn tốt kia.
Harry chọc Ron không phải không có lý do, ai bảo lúc cậu mới đến đã cho cậu xem ngay màn biểu diễn ân ái khó xa rời của họ chứ, chẳng qua là Blaise cần đi đến biệt thự Malfoy một chút thôi mà.
"Harry Potter, cậu câm miệng cho mình" Ron hung hăng trừng mắt.
Harry tuyệt đối không sợ Ron giận, cười ha hả. "Mình nói thật mà, lúc đó cậu khóc đến rối loạn, ôm lấy Blaise mà gào. Blaise chắc rất hưởng thụ nhỉ?!" Harry sờ cằm.
Ngay khi Ron muốn cho Harry một đấm, thì giọng Hermione truyền đến "hai người các cậu rảnh quá có phải không?" Hermione bước đến ngồi xuống, lập tức có gia tinh đến đưa cho cô một ly sinh tố mà Hermione thích, Hermione liền cho gia tinh kia một nụ cười "cám ơn bạn".
Gia tinh kia hét lên một tiếng vui vẻ rồi biến mất, Harry và Ron bất lực nhìn nhau, cô nàng này chưa bao giờ từ bỏ lí luận bảo vệ gia tinh kia.
"Blaise đâu?" Hermione thỏa mãn uống một ngụm rồi nhìn Ron hỏi.
"Đến nhà tên kia của cậu rồi" Ron lắc đầu uống một chút ly nước trước mặt.
"Đến chỗ Draco làm gì? Không phải nói hôm nay gặp nhau ở đây sao?" Hermione nhướng mày hỏi.
"Không biết nữa, lúc nãy nghe nói anh ấy có một cách điều chế mới, đợi không được qua hỏi Malfoy rồi." Ron hừ hừ nói. "Cậu biết mình không có hứng thú với độc dược mà."
Hermione nghe vậy cũng gật đầu "Đại khái phải một lát nữa họ quay lại."
"Có lẽ vậy" Harry không để ý lắm nói, hứng thú vân vê cái đồng hồ quả quýt nhỏ trong tay.
"Harry, cậu đang cầm cái gì vậy?" Hermione thấy cậu đang mân mê cái gì đó màu vàng thì hỏi.
Ron nghe vậy cũng nhìn qua, thấy giống chiếc đồng hồ quả quýt liền nói "cậu mới mua đồng hồ à?"
"Không" Harry lắc đầu "Mình thấy nó ở phòng làm việc của cậu mà Hermione".
"Cái gì?" Hermione tròn mắt "Mình chưa bao giờ thấy nó, đưa mình xem nào!" Hermione khó hiểu đưa tay muốn cầm lấy sợi dây xích mỏng màu vàng. Ngay khi cô chạm đến sợi dây xích vàng đó thì một ngọn lửa bừng lên ngay vị trí các ngón tay cô nàng chạm vào liền nhanh chóng rụt bàn tay lại, mà Harry đang cầm hết cả cái đồng hồ không chút ảnh hưởng cũng kinh ngạc.
"Hermione" Ron và Harry cùng la lên.
Hermione vì lập tức rút tay mà không bị thương nặng, cũng may cô mới chạm nhẹ vào ngọn lửa đó nên chưa bị phỏng nhiều nhưng các ngón tay lại nóng lên.
Ron thấy vậy chạy qua phía cô, Hermione lắc đầu tỏ vẻ mình không sao.
"Vì sao lại như vậy?" Harry luống cuống cầm lại sợi dây nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Ba người nhíu mày "Để mình xem" Ron cẩn thận dùng đũa phép làm một cái bùa bay đơn giản nhưng cái đồng hồ kia vẫn không hề bay một chút nào.
Dứt khoát cậu cất đũa phép, cẩn thận đưa ngón trở tới gần, ngay khi chạm vào nó một cảm giác lạnh buốt bao lấy, đầu ngón trỏ nhanh chóng bị đóng băng.
"Ron" Harry và Hermione luống cuống, Harry nhanh chóng đưa chiếc đồng hồ ra xa Ron, Hermione lại khống chế ngọn lửa để làm tan băng.
"Chuyện gì thế?" phía sau truyền đến tiếng nói, là Draco và Blaise.
Blaise thấy Hermione đưa lửa đến gần tay Ron thì hoảng hốt chạy tới, mặc kệ cái gọi là lễ nghi quý tộc.
"Làm sao lại thế này?" Blaise lo lắng hỏi.
"Không sao, chỉ cần làm tan băng là được rồi" Hermione khống chế tốt ngọn lửa để không làm Ron bị phỏng. Không ngờ chỉ một miếng băng bé tý mà rất lâu sau mới tan được. Draco không biết từ đâu rút ra một lọ độc dược rót vào ngón tay Ron, màu sắc thâm tím do bị lạnh dần được hồi phục, Ron cũng ổn hơn, lúc nãy trông mặt cậu ấy tái mét.
Xong chuyện, cả đám ngồi xuống, Harry đặt chiếc đồng hồ mà Ron và Hermione gặp nạn kia xuống bàn, mở ra rồi từ trong túi lôi ra một cái khác cũng để xuống.
"Mình nhặt được trong phòng cậu hai cái, lúc sáng trước khi đến đây mình có tìm cậu nhưng không thấy lại thấy được hai cái này, một cái rơi dưới đất, một cái bị vướng vào góc bàn treo lơ lửng, mình còn tưởng cậu đi vội nên làm rơi nó liền nhặt lên. Thấy rất đẹp cầm theo, không giống đồ có thể mua, mình nghĩ hàng cậu đặt định bụng hỏi cậu đặt làm cái này ở đâu rồi cũng đi làm một cái." Harry đưa hai cái lên bàn cho mọi người cùng thấy.
Chiếc đồng hồ mà Ron và Hermione nãy giờ muốn chạm vào chỉ nhỏ như một trái quýt nhỏ, có lẽ được làm bằng thạch anh, màu vàng trong suốt, các viền sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, mặt trong của nó là một màu đen tuyền với các chữ cổ vô cùng khó hiểu, các chữ đó dường như đang tự chuyển động, ở giữa là một giọt tương tự như thủy ngân? Nó chậm chạp di chuyển theo hướng 2 giờ nếu cái đồng hồ này giống đồng hồ bình thường.
Còn chiếc đồng hồ Harry mới lấy ra, chất liệu cũng giống với cái trước nhưng nó có màu trắng trong suốt, dưới ánh mặt trời có rất nhiều màu khác nhau nhưng rõ nhất là màu tím, kích thước của nó to hơn gấp bốn, năm lần. Bên trong mặt của nó không có số giờ cũng không có tinh cầu như của hiệu trưởng Dumbledor, là một màu tím nhạt huyền ảo, có vô số tia sáng nhỏ chớp tắt, chớp tắt, nổi bật nhất là 12 viên thạch anh khác màu được sắp xếp theo một kí tự nào đó vừa khó hiểu lại vừa đẹp mắt, nhìn lâu thì càng mê mẩn.
Hai sợi dây của hai chiếc đồng hồ này giống nhau, không biết làm bằng chất liệu gì lại thấy nó vừa mỏng vừa trong suốt, ứng với đồng hồ vàng sợi dây cũng màu vàng, nó dài tựa như một sợi dây chuyền nhưng còn sợi dây trong suốt kia, sợi dây của nó rất rất dài, như nếu để sợi dây này dưới đất thành một vòng tròn rồi năm người bọn họ đứng vào cũng dư giả.
Hoa văn của hai chiếc đồng hồ này rất sinh động, phức tạp lại thần bí, ngay cả Draco và Blaise cũng phải lắc đầu không hiểu được công dụng của nó mà các móc xích của 2 đồng hồ này cũng thật rắc rối, tựa như là chữ M và A đầy kiểu cách nhưng nhìn thì không giống.
"Mình đoán không ra nó là cái gì!" Draco lắc đầu "hai cái này không phải vật phẩm hắc ám nếu không chúng ta đã cảm nhận được nhưng lại không biết được vì sao Hermione và Ron lại bị ảnh hưởng không giống nhau mà Harry lại hoàn toàn bình thường" tiện thể liếc mắt khinh bỉ nhìn Harry "Đầu Sẹo, cái thể chất thu hút rắc rối của cậu không lúc nào không phát huy nhỉ."
Harry tự động lượt bỏ, cậu không nghe tên kia nói gì hết.
"Tớ thấy cái này rất quen nha." Tiếng Ron làm cả bọn phải giật mình quanh lại nhìn.
"Cậu đã thấy cái này?" Hermione không thể tin được, đầu óc Ron lại có thể nhớ được cái này?
"Không, mình nói cái Harry vừa rút ra kìa, để xem" Ron gãi cằm, bộ dáng muốn nhớ lại, cả bốn người hết đợi đến chờ, đến khi Harry muốn cho Ron một đấm thì Ron hét lên, nhảy bật khỏi ghế "Mình nhớ ra rồi, mình biết cái này ở đâu rồi!".
"Ở đâu?" Bốn người cùng hỏi.
…
Tầng hầm biệt thự Zabini.
Ron kéo cả đám người xuống tầng hầm, Blaise vùa thấy nơi này đầu óc liền quay cuồng, túm Ron lại mắng cậu một trận.
"Nơi đây rất nguy hiểm, các pháp thuật bảo vệ cổ xưa chỉ cần một thứ tuyệt đối cũng có thể lấy mạng em…"
Ron bị mắng không phục "từ năm nhất em đã mạo hiểm với Harry cùng Hermione rồi, vẫn sống đấy thôi."
Ngay khi Blaise định nói gì thì "Ronal Weasley" giọng Hermione vô cùng nhẹ nhàng vang lên Ron lập tức ngậm miệng.
Cô nàng sau khi xem xét các nơi, ếm đủ loại thần chú, sắc mặt đã có thể dùng từ "bình thản" để hình dung - đây là báo hiệu của việc Hermione sẽ bùng nổ cũng là biểu hiện mà Ron và Harry sợ nhất.
"Mio...Mione....nghe mình nói đã" Ron lắp bắp nhìn đến tội.
Harry và Draco quyết định đứng một bên, Hermione dạy dỗ tốt nhất đừng xen vào, lúc trước toàn là Harry bị mắng, mấy người kia bị ngồi cười nay ngược lại khiến Harry vô cùng sung sướng.
"Được rồi Mione, để đó mình" sau một lúc, Blaise lại to gan đứng ra bảo vệ khiến Ron cảm động, nhưng nhìn đôi mắt Blaise âm trầm Ron đột nhiên run lên. Gì chứ, hôm đó cậu tò mò thôi mà, cũng chỉ có "xây xước" vài chỗ, bị thương nhẹ mà. Nhưng nghĩ lại khi đó không có áo choàng hoa văn gia tộc Zabini của Blaise, cậu cũng chết chắc rồi.
"Vậy đi xuống tiếp không?" Harry nhỏ giọng hỏi, đời này cậu sợ nhất chính là Hermione.
Hermione lườm Ron một chút, Blaise kéo tay Ron bên mình tiếp tục đi xuống, đi một lát liền thấy một cánh cửa đen có khác hoa văn gia tộc Zabini, Blaise tiến lên vẫy đũa phép lên hoa văn đó. Loay hoay ở đó một lúc cánh cửa mở ra.
"Ở nơi nào hả Ron?" Harry tò mò nhìn đông ngó tây, chỉ thấy trong phòng này có cả đống độc dược, sách cổ, vật phẩm hắc ám, hoa văn khắc trên tường, v.v…
Gia tộc cổ xưa nào cũng giữ cho mình nhiều thứ quý báu, huống chi gia tộc Zabini cũng chỉ đứng sau gia tộc Malfoy. Bốn người nhìn Ron, Ron nhìn xung quanh như thể xác định rồi đi tới một kệ sách, tìm tìm lật lật những cuốn mỏng nhất, Draco không có hứng thú với hành động của Ron, cậu ta có hứng thú với độc dược đang ở đây nhưng Slytherin tôn trọng riêng tư nên cậu ta cũng chỉ nhìn.
Blaise và Hermione thì nói với nhau cái gì đó, Harry lại nhàm chán vuốt vuốt cái đồng hồ nhỏ bằng trái quýt kia, cậu rất thích cái này, bên cạnh là một đống chai chai lọ lọ độc dược, cậu đây không có hứng thú với nó.
"A ha, tìm được rồi, mình nói nhớ nó mà" Ron hưng phấn cầm một quyển cực mỏng và cũ "lúc đó bởi vì mình xông vào nên làm rơi một đống xuống đất, thấy có vài trang bị mở ra minh thấy hay hay nên xem một chút nhưng xem không hiểu nên cất vào lại. Đây này" Ron đưa quyển đó cho Hermione, Draco và Blaise, dù sao ở phương diện cổ ngữ này đừng mong Ron và Harry, một tên không học cổ ngữ còn một tên học không tới đâu hiểu được.
Ba người chụm đầu nhìn thấy được một chiếc đồng hồ giống với cái đồng hồ to của Harry, tuy hình ảnh có chút cũ nhưng đúng là nó, ở dưới chỉ có vài dòng.
Chiếc đồng hồ này không phải gọi đồng hồ mà nó tương tự một Xoay Thời Gian:
"TIMESTRAINS có từ xa xưa, được Merlin luyện thành khi ở thời đại Merlin đang sinh sống, thuật luyện kim, pháp thuật mở và sử dụng hoa văn làm trận pháp vừa mới tồn tại được Merlin đưa vào sử dụng và tạo ra, đồ vật này rất dị ứng với độc dược liên quan đến biến đổi với ngoại hình, tuổi tác hay các thần chú liên quan đến thời gian.…" xong, như vậy là hết?
Hermione lật đi lật lại quyển sách xem hơn nữa muốn tìm xem có thông tin của chiếc đồng hồ nhỏ không, nhưng tìm không thấy thì thất vọng, đúng là chỉ có chừng đó.
"Đùng" một tiếng, Hermione, Draco, Ron và Blaise cánh giác quay đầu về phía đó nhưng đũa phép chưa kịp đưa lên lại phải hạ xuống vì kinh hãi.
"Harry!"
Phía Thần Sáng và các bộ liên quan đều được Ron thu thập. Cậu chàng hoàn thành ước mơ làm Thần Sáng của mình, công lao không nhỏ hơn chút nào so với cô nàng Vạn Sự Thông của bọn họ. Ron bình thường còn hơi đểnh đoảng nhưng chỉ cần cậu ta nghiêm túc cũng khó mấy ai địch nổi, dù sao cái ghế Trưởng Thần Sáng cũng là cậu dùng thực lực đổi lấy.
Còn nói về Kẻ Được Chọn của giới pháp thuật, cậu không làm bộ trưởng, không làm thần sáng cũng chẳng làm giáo sư, càng không làm tuyển thủ Quidditch gì đó, việc Harry làm rất đơn giản, chính là ở mọi công tác đều đứng phía sau điều chỉnh, thêm ý kiến kết hợp với phản công khi Ron bận rộn. Đó chỉ là phụ, còn "công việc" chính của cậu ta chính là đi mạo hiểm.
Hơn nữa, còn một việc tuyệt đối không ai ngờ đến Harry Potter lại là người đứng trong tối âm thầm diệt đi những mối đe dọa đến tính mạng của người thân, bạn bè, thầy cô mà Harry kính trọng, Bộ Pháp Thuật muốn nhúng tay vào Howgarts không phải mới ngày một ngày hai, như chuyện Giám Ngục hay như mụ Umbridge. Cậu bây giờ không phải là một Harry Potter chỉ có thể đứng nhìn bạn bè, người thân của cậu...hay những thầy cô đã từng hết lòng trông coi Howgarts lần lượt ra đi ngay trước mắt mà không thể làm gì được. Việc này ngay cả người dưới làm việc cho Harry cũng không biết mặt thật của cậu, chỉ cung cấp thông tin, độc dược cậu cần, còn ra tay, dù sao đều là mạng người cậu không định biến mình trở thành một người sai khiến kẻ khác giết người vì mình, đều này có khác gì là Voldemort thứ hai đâu.
Việc này Harry đều không cho Ron và Hermione biết bởi vì nhiều lí do, trong đó họ sợ cậu thành một Voldemort thứ hai và người mà Harry giao tiếp đều là phù thủy hắc ám nhưng Harry đâu ngờ cả hai người họ đều rõ như lòng bàn tay. Dù sao giữa Harry, Hermione và Ron thì không có bức tường bí mật, Harry muốn che dấu sợ còn khó hơn gặp mặt Merlin khi còn sống, lúc biết được, Hermione và Ron vừa tức giận, vừa khiếp sợ lại đau lòng đến nhường nào nhưng Draco và Blaise đã phân tích từng thứ một và cả tính cách của Harry. Ron và Hermione đau lòng Harry cũng quyết đoán ra tay mạnh mẽ hơn với đám người chống đối, ba người bọn họ là bạn bè sinh tử, cũng được xem là anh chị em của Harry, hai tay bọn họ cũng đã đầy máu, vì nhau còn ngại nhiều sao? Draco và Blaise bây giờ là bạn bè kề vai sát cánh, sinh tử liền kề với Tam Giác Vàng Gryffindor, là bạn tốt chí cốt của nhau, có phúc thì cùng hưởng, hoạn nạn vậy cũng nên cùng chia. Hơn nữa Draco ra tay vì Hermione, Blaise trợ lực vì Ron, vì người yêu thì lạ lắm à.
Một Vua Sư Tử Gryffindor tùy hứng coi trời bằng vung, mạnh mẽ, bản lĩnh và quyết đoán là một Harry Potter người người đều biết nhưng một Harry âm trầm, lạnh lùng đến tàn nhẫn của một Xà Vương Slytherin thì không ai biết trừ bốn người bạn.
Không đảm đương bất cứ thân phận nào nhưng số lần cậu ra vào Bộ Pháp Thuật, khu vực Thần Sáng, sân Quidditch, Howgarts, báo chí, Hẻm Xéo còn nhiều hơn cả đám bạn tốt.
Công tác trùng tu đã ổn, hôm nay khó có được một ngày nghỉ cuối tuần, năm người sau khi hết việc riêng thì lần lượt đến biệt thự Zabini. Biệt thự Zabini không rộng lớn, cũng không có hoa lệ như biệt thự Malffoy, nó mang phong cách trang nhã, nhẹ nhàng - một phong cách riêng của gia tộc Zabini.
Ron sau khi được Blaise cứu sống nhiều lần trong chiến trường - gần như Blaise xuất hiện lập tức khi Ron gặp nguy hiểm. Sau khi cứu được Ron, Blaise lần nào cũng nói móc Ron để che dấu tâm trạng lo lắng khiến Ron không thể biết được Blaise là tình cờ hay cố ý xuất hiện ở đó, cho đến một ngày Blaise tới không kịp cứu chỉ có thể che cho Ron các thần chú hắc ám bắn tới, suýt chút nữa cả mạng cũng giao ra bọn họ mới biết thì ra Zabini đã thích Ron từ trong lúc học đến nay. Chỉ là vì khoảng cách giữa hai nhà quá xa, cậu ta lại không thể làm giống như Draco cố tình gây sự nên chỉ có thể nhìn Ron từ xa. Rất nhiều lần cậu ta đều nhìn bọn họ nhưng Ron thần kinh thô không hay biết, cậu ta lại không thể tiếp cận được với Ron vì Ron đều mang ác ý với Slytherin, Blaise cũng chỉ đành làm thế. Đừng nói khi Ron biết được đã phản ứng thế nào, kia quả thực là một chuyện cười.
Harry ngồi giữa đình viện mát mẻ trong biệt thự đợi mọi người đến, nhớ lại chuyện trước đó thì cười ha ha. Ron bên kia bị cậu chọc cho nóng nảy, thật muốn đập vào mặt tên bạn tốt kia.
Harry chọc Ron không phải không có lý do, ai bảo lúc cậu mới đến đã cho cậu xem ngay màn biểu diễn ân ái khó xa rời của họ chứ, chẳng qua là Blaise cần đi đến biệt thự Malfoy một chút thôi mà.
"Harry Potter, cậu câm miệng cho mình" Ron hung hăng trừng mắt.
Harry tuyệt đối không sợ Ron giận, cười ha hả. "Mình nói thật mà, lúc đó cậu khóc đến rối loạn, ôm lấy Blaise mà gào. Blaise chắc rất hưởng thụ nhỉ?!" Harry sờ cằm.
Ngay khi Ron muốn cho Harry một đấm, thì giọng Hermione truyền đến "hai người các cậu rảnh quá có phải không?" Hermione bước đến ngồi xuống, lập tức có gia tinh đến đưa cho cô một ly sinh tố mà Hermione thích, Hermione liền cho gia tinh kia một nụ cười "cám ơn bạn".
Gia tinh kia hét lên một tiếng vui vẻ rồi biến mất, Harry và Ron bất lực nhìn nhau, cô nàng này chưa bao giờ từ bỏ lí luận bảo vệ gia tinh kia.
"Blaise đâu?" Hermione thỏa mãn uống một ngụm rồi nhìn Ron hỏi.
"Đến nhà tên kia của cậu rồi" Ron lắc đầu uống một chút ly nước trước mặt.
"Đến chỗ Draco làm gì? Không phải nói hôm nay gặp nhau ở đây sao?" Hermione nhướng mày hỏi.
"Không biết nữa, lúc nãy nghe nói anh ấy có một cách điều chế mới, đợi không được qua hỏi Malfoy rồi." Ron hừ hừ nói. "Cậu biết mình không có hứng thú với độc dược mà."
Hermione nghe vậy cũng gật đầu "Đại khái phải một lát nữa họ quay lại."
"Có lẽ vậy" Harry không để ý lắm nói, hứng thú vân vê cái đồng hồ quả quýt nhỏ trong tay.
"Harry, cậu đang cầm cái gì vậy?" Hermione thấy cậu đang mân mê cái gì đó màu vàng thì hỏi.
Ron nghe vậy cũng nhìn qua, thấy giống chiếc đồng hồ quả quýt liền nói "cậu mới mua đồng hồ à?"
"Không" Harry lắc đầu "Mình thấy nó ở phòng làm việc của cậu mà Hermione".
"Cái gì?" Hermione tròn mắt "Mình chưa bao giờ thấy nó, đưa mình xem nào!" Hermione khó hiểu đưa tay muốn cầm lấy sợi dây xích mỏng màu vàng. Ngay khi cô chạm đến sợi dây xích vàng đó thì một ngọn lửa bừng lên ngay vị trí các ngón tay cô nàng chạm vào liền nhanh chóng rụt bàn tay lại, mà Harry đang cầm hết cả cái đồng hồ không chút ảnh hưởng cũng kinh ngạc.
"Hermione" Ron và Harry cùng la lên.
Hermione vì lập tức rút tay mà không bị thương nặng, cũng may cô mới chạm nhẹ vào ngọn lửa đó nên chưa bị phỏng nhiều nhưng các ngón tay lại nóng lên.
Ron thấy vậy chạy qua phía cô, Hermione lắc đầu tỏ vẻ mình không sao.
"Vì sao lại như vậy?" Harry luống cuống cầm lại sợi dây nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Ba người nhíu mày "Để mình xem" Ron cẩn thận dùng đũa phép làm một cái bùa bay đơn giản nhưng cái đồng hồ kia vẫn không hề bay một chút nào.
Dứt khoát cậu cất đũa phép, cẩn thận đưa ngón trở tới gần, ngay khi chạm vào nó một cảm giác lạnh buốt bao lấy, đầu ngón trỏ nhanh chóng bị đóng băng.
"Ron" Harry và Hermione luống cuống, Harry nhanh chóng đưa chiếc đồng hồ ra xa Ron, Hermione lại khống chế ngọn lửa để làm tan băng.
"Chuyện gì thế?" phía sau truyền đến tiếng nói, là Draco và Blaise.
Blaise thấy Hermione đưa lửa đến gần tay Ron thì hoảng hốt chạy tới, mặc kệ cái gọi là lễ nghi quý tộc.
"Làm sao lại thế này?" Blaise lo lắng hỏi.
"Không sao, chỉ cần làm tan băng là được rồi" Hermione khống chế tốt ngọn lửa để không làm Ron bị phỏng. Không ngờ chỉ một miếng băng bé tý mà rất lâu sau mới tan được. Draco không biết từ đâu rút ra một lọ độc dược rót vào ngón tay Ron, màu sắc thâm tím do bị lạnh dần được hồi phục, Ron cũng ổn hơn, lúc nãy trông mặt cậu ấy tái mét.
Xong chuyện, cả đám ngồi xuống, Harry đặt chiếc đồng hồ mà Ron và Hermione gặp nạn kia xuống bàn, mở ra rồi từ trong túi lôi ra một cái khác cũng để xuống.
"Mình nhặt được trong phòng cậu hai cái, lúc sáng trước khi đến đây mình có tìm cậu nhưng không thấy lại thấy được hai cái này, một cái rơi dưới đất, một cái bị vướng vào góc bàn treo lơ lửng, mình còn tưởng cậu đi vội nên làm rơi nó liền nhặt lên. Thấy rất đẹp cầm theo, không giống đồ có thể mua, mình nghĩ hàng cậu đặt định bụng hỏi cậu đặt làm cái này ở đâu rồi cũng đi làm một cái." Harry đưa hai cái lên bàn cho mọi người cùng thấy.
Chiếc đồng hồ mà Ron và Hermione nãy giờ muốn chạm vào chỉ nhỏ như một trái quýt nhỏ, có lẽ được làm bằng thạch anh, màu vàng trong suốt, các viền sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, mặt trong của nó là một màu đen tuyền với các chữ cổ vô cùng khó hiểu, các chữ đó dường như đang tự chuyển động, ở giữa là một giọt tương tự như thủy ngân? Nó chậm chạp di chuyển theo hướng 2 giờ nếu cái đồng hồ này giống đồng hồ bình thường.
Còn chiếc đồng hồ Harry mới lấy ra, chất liệu cũng giống với cái trước nhưng nó có màu trắng trong suốt, dưới ánh mặt trời có rất nhiều màu khác nhau nhưng rõ nhất là màu tím, kích thước của nó to hơn gấp bốn, năm lần. Bên trong mặt của nó không có số giờ cũng không có tinh cầu như của hiệu trưởng Dumbledor, là một màu tím nhạt huyền ảo, có vô số tia sáng nhỏ chớp tắt, chớp tắt, nổi bật nhất là 12 viên thạch anh khác màu được sắp xếp theo một kí tự nào đó vừa khó hiểu lại vừa đẹp mắt, nhìn lâu thì càng mê mẩn.
Hai sợi dây của hai chiếc đồng hồ này giống nhau, không biết làm bằng chất liệu gì lại thấy nó vừa mỏng vừa trong suốt, ứng với đồng hồ vàng sợi dây cũng màu vàng, nó dài tựa như một sợi dây chuyền nhưng còn sợi dây trong suốt kia, sợi dây của nó rất rất dài, như nếu để sợi dây này dưới đất thành một vòng tròn rồi năm người bọn họ đứng vào cũng dư giả.
Hoa văn của hai chiếc đồng hồ này rất sinh động, phức tạp lại thần bí, ngay cả Draco và Blaise cũng phải lắc đầu không hiểu được công dụng của nó mà các móc xích của 2 đồng hồ này cũng thật rắc rối, tựa như là chữ M và A đầy kiểu cách nhưng nhìn thì không giống.
"Mình đoán không ra nó là cái gì!" Draco lắc đầu "hai cái này không phải vật phẩm hắc ám nếu không chúng ta đã cảm nhận được nhưng lại không biết được vì sao Hermione và Ron lại bị ảnh hưởng không giống nhau mà Harry lại hoàn toàn bình thường" tiện thể liếc mắt khinh bỉ nhìn Harry "Đầu Sẹo, cái thể chất thu hút rắc rối của cậu không lúc nào không phát huy nhỉ."
Harry tự động lượt bỏ, cậu không nghe tên kia nói gì hết.
"Tớ thấy cái này rất quen nha." Tiếng Ron làm cả bọn phải giật mình quanh lại nhìn.
"Cậu đã thấy cái này?" Hermione không thể tin được, đầu óc Ron lại có thể nhớ được cái này?
"Không, mình nói cái Harry vừa rút ra kìa, để xem" Ron gãi cằm, bộ dáng muốn nhớ lại, cả bốn người hết đợi đến chờ, đến khi Harry muốn cho Ron một đấm thì Ron hét lên, nhảy bật khỏi ghế "Mình nhớ ra rồi, mình biết cái này ở đâu rồi!".
"Ở đâu?" Bốn người cùng hỏi.
…
Tầng hầm biệt thự Zabini.
Ron kéo cả đám người xuống tầng hầm, Blaise vùa thấy nơi này đầu óc liền quay cuồng, túm Ron lại mắng cậu một trận.
"Nơi đây rất nguy hiểm, các pháp thuật bảo vệ cổ xưa chỉ cần một thứ tuyệt đối cũng có thể lấy mạng em…"
Ron bị mắng không phục "từ năm nhất em đã mạo hiểm với Harry cùng Hermione rồi, vẫn sống đấy thôi."
Ngay khi Blaise định nói gì thì "Ronal Weasley" giọng Hermione vô cùng nhẹ nhàng vang lên Ron lập tức ngậm miệng.
Cô nàng sau khi xem xét các nơi, ếm đủ loại thần chú, sắc mặt đã có thể dùng từ "bình thản" để hình dung - đây là báo hiệu của việc Hermione sẽ bùng nổ cũng là biểu hiện mà Ron và Harry sợ nhất.
"Mio...Mione....nghe mình nói đã" Ron lắp bắp nhìn đến tội.
Harry và Draco quyết định đứng một bên, Hermione dạy dỗ tốt nhất đừng xen vào, lúc trước toàn là Harry bị mắng, mấy người kia bị ngồi cười nay ngược lại khiến Harry vô cùng sung sướng.
"Được rồi Mione, để đó mình" sau một lúc, Blaise lại to gan đứng ra bảo vệ khiến Ron cảm động, nhưng nhìn đôi mắt Blaise âm trầm Ron đột nhiên run lên. Gì chứ, hôm đó cậu tò mò thôi mà, cũng chỉ có "xây xước" vài chỗ, bị thương nhẹ mà. Nhưng nghĩ lại khi đó không có áo choàng hoa văn gia tộc Zabini của Blaise, cậu cũng chết chắc rồi.
"Vậy đi xuống tiếp không?" Harry nhỏ giọng hỏi, đời này cậu sợ nhất chính là Hermione.
Hermione lườm Ron một chút, Blaise kéo tay Ron bên mình tiếp tục đi xuống, đi một lát liền thấy một cánh cửa đen có khác hoa văn gia tộc Zabini, Blaise tiến lên vẫy đũa phép lên hoa văn đó. Loay hoay ở đó một lúc cánh cửa mở ra.
"Ở nơi nào hả Ron?" Harry tò mò nhìn đông ngó tây, chỉ thấy trong phòng này có cả đống độc dược, sách cổ, vật phẩm hắc ám, hoa văn khắc trên tường, v.v…
Gia tộc cổ xưa nào cũng giữ cho mình nhiều thứ quý báu, huống chi gia tộc Zabini cũng chỉ đứng sau gia tộc Malfoy. Bốn người nhìn Ron, Ron nhìn xung quanh như thể xác định rồi đi tới một kệ sách, tìm tìm lật lật những cuốn mỏng nhất, Draco không có hứng thú với hành động của Ron, cậu ta có hứng thú với độc dược đang ở đây nhưng Slytherin tôn trọng riêng tư nên cậu ta cũng chỉ nhìn.
Blaise và Hermione thì nói với nhau cái gì đó, Harry lại nhàm chán vuốt vuốt cái đồng hồ nhỏ bằng trái quýt kia, cậu rất thích cái này, bên cạnh là một đống chai chai lọ lọ độc dược, cậu đây không có hứng thú với nó.
"A ha, tìm được rồi, mình nói nhớ nó mà" Ron hưng phấn cầm một quyển cực mỏng và cũ "lúc đó bởi vì mình xông vào nên làm rơi một đống xuống đất, thấy có vài trang bị mở ra minh thấy hay hay nên xem một chút nhưng xem không hiểu nên cất vào lại. Đây này" Ron đưa quyển đó cho Hermione, Draco và Blaise, dù sao ở phương diện cổ ngữ này đừng mong Ron và Harry, một tên không học cổ ngữ còn một tên học không tới đâu hiểu được.
Ba người chụm đầu nhìn thấy được một chiếc đồng hồ giống với cái đồng hồ to của Harry, tuy hình ảnh có chút cũ nhưng đúng là nó, ở dưới chỉ có vài dòng.
Chiếc đồng hồ này không phải gọi đồng hồ mà nó tương tự một Xoay Thời Gian:
"TIMESTRAINS có từ xa xưa, được Merlin luyện thành khi ở thời đại Merlin đang sinh sống, thuật luyện kim, pháp thuật mở và sử dụng hoa văn làm trận pháp vừa mới tồn tại được Merlin đưa vào sử dụng và tạo ra, đồ vật này rất dị ứng với độc dược liên quan đến biến đổi với ngoại hình, tuổi tác hay các thần chú liên quan đến thời gian.…" xong, như vậy là hết?
Hermione lật đi lật lại quyển sách xem hơn nữa muốn tìm xem có thông tin của chiếc đồng hồ nhỏ không, nhưng tìm không thấy thì thất vọng, đúng là chỉ có chừng đó.
"Đùng" một tiếng, Hermione, Draco, Ron và Blaise cánh giác quay đầu về phía đó nhưng đũa phép chưa kịp đưa lên lại phải hạ xuống vì kinh hãi.
"Harry!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.