Snow - Nàng Công Chúa Của Tuyết
Chương 51: Giờ Ra Chơi P2
Munmy
18/07/2016
-Tính gây chuyện ở đây àh – Minh Quân toang đứng dậy thì Khánh Tú cản lại
-Anh...Để em !
-Mày muốn kiếm chị Linh Nhi àh ?!
-Phải ! Nó đâu mau kêu nó ra đây cho tao !!
-Tại sao tao phải làm vậy ! Bộ tao là con mày chắc – Khánh Tú khoanh tay khí phách không thua kém gì nó , mặt Khánh Tú lạnh hẳn đi
-MK ! Nó dám làm cho chị tao ra nông nỗi thế này. Bây giờ chị tao muốn ra khỏi nhà cũng không được – Ngọc Mỹ buông câu chữi thề
-Không nói nhiều nữa nó đâu ! – Phương Ngọc cũng bắt đầu sừng sộ lên
Tụi hắn không nói gì chỉ im lặng quan sát câu chuyện. Khánh Tú đã nói là để tự nó giải quyết nên đành thôi vậy…
Im lặng là hay nhất.
-Ý mày là da chị mày vẫn nổi đỏ àh mà không chuyển sang xanh đen phải không
-Đúng ! Hôm nay tao phải nó trả giá những gì nó gây ra cho chị tao
-Óh òh. Nếu tao nói tao là người làm ra cái thuốc đó đó thì sao – Khánh Tú cười nửa miệng
Gì chứ ! Chọc điên lúc cô đang không có tâm trạng thì hậu quả phải nói là khó lường….
Xem ra Ngọc Mỹ không hẳn là vẹn nguyên khi bước chân ra..
“chát chát” – 2 cái tát yên vị trên mặt Khánh Tú
Khải Hoàng định đứng dậy thì hắn kéo lại và thì thầm vào tau Khải Hoàng
-Khánh Tú giải quyết được !
Còn Khánh Tú , cô không nói gì nhưng ánh mắt bắt đầu có phần hơi đáng sợ trổi dậy
-Woa , thật đáng tiếc cho mày hôm nay tao không được vui – Khánh Tú vừa nói vừa tiến lại gần Ngọc Mỹ
Cô tiến thì cô ta lùi cứ thế , Ngọc Mỹ bị dồn vào đừng cùng. Phương Ngọc thấy thế liền đập đầu Khánh Tú vào vách tường liên hồi nhưng chả làm khó được cô
Khánh Tú đứng dậy hất đầu Phương Ngọc ra đập thẳng xuống sàn lực tác động khá mạnh Phương Ngọc bắt đầu mê man rồi ngất xỉu
Khánh Tú nhìn Phương Ngọc một chút rồi tiến đến chỗ Ngọc Mỹ , Ngọc Mỹ có phần hơi sợ vội chụp cái ghế gần đó đưa lên tự vệ. Khánh Tú bước tới không cần thận nên bị Ngọc Mỹ chọi cái ghế vào đầu nhưng không sao. Cô liền nắm cổ áo Ngọc Mỹ lôi về bàn mình đập đầu Ngọc Mỹ xuống
“king..king…king” – tiếng động vang lên liên tục , Khánh Tú đối với cô là cô đang sử dụng lực rất nhẹ nhưng đối với người khác thì là mạnh vô cùng ngang ngửa sức con trai
Mặt Khánh Tú vô cảm tay vẫn cứ đập đầu Ngọc Mỹ xuống bàn liên hồi
-Sao có gì để nói nữa không ? – Khánh Tú vừa đập đầu Ngọc Mỹ vừa nói
-MK ! Buông tao ra – Ngọc Mỹ gắn vùng ra nhưng sức cô ta làm gì làm lại được Khánh Tú
Khánh Tú đập cái cuối thật mạnh làm cái bàn hơi móp đi còn tụi hắn cũng muốn rớt tim vì giật mình.
Ngọc Mỹ thì ngất đi không còn hay biết gì nữa
Còn cả canteen thì trố mắt ra nhìn ! Không ai dám hó hé ra lời nào , tự động ai đến đứng dậy bước ra ngoài canteen..
Khánh Tú buông tay ra , lấy điện thoại gọi ai đó. Rồi một lát sau có người đi lên đem Ngọc Mỹ và Phương Ngọc đi
Đễ lại trong canteen năm con người…
-Cô có sao không ? Có xay xát hay gì không ? – Khải Hoàng giựt tay Khánh Tú xem xét tới lui
-Anh nên hỏi hai ả ta thì có , tôi không sao đâu
-Khánh Tú em chắc là không sao chứ ! Chứ nãy anh thấy là Ngọc Mỹ cô ta chọi cái ghế gỗ vào đầu em mà – Minh Đăng
-Đúng đấy ! Có sao không ??!! – Khải Hoàng lại xem xét đầu Khánh Tú thì….
-Trời ơi ! Máu !! – Khải Hoàng la lên
-Khánh Tú !! em mau đi bệnh viện đi – Minh Quân lo lắng xem xét
-Máu ra nhiều rồi kìa ! Mau đi bệnh viện thôi – Minh Đăng cũng rất lo lắng cho cô em vợ của mình
-Em không sao ! Em không thích bệnh viện !! – Khánh Tú giựt tay Khải Hoàng ra. Khải Hoàng không nói gì bế hẳn Khánh Tú rồi chạy gấp xuống bãi giữ xe của trường theo sau là tụi hắn cũng gấp gáp chạy theo sau
Khánh Tú la hét vùng vằng không chịu nhưng có lẽ do ban nãy bị đập đầu rồi lãnh luôn cả nguyên cái ghế gỗ nên kiệt sức dần và ngất đi trên tay Khải Hoàng
-Anh...Để em !
-Mày muốn kiếm chị Linh Nhi àh ?!
-Phải ! Nó đâu mau kêu nó ra đây cho tao !!
-Tại sao tao phải làm vậy ! Bộ tao là con mày chắc – Khánh Tú khoanh tay khí phách không thua kém gì nó , mặt Khánh Tú lạnh hẳn đi
-MK ! Nó dám làm cho chị tao ra nông nỗi thế này. Bây giờ chị tao muốn ra khỏi nhà cũng không được – Ngọc Mỹ buông câu chữi thề
-Không nói nhiều nữa nó đâu ! – Phương Ngọc cũng bắt đầu sừng sộ lên
Tụi hắn không nói gì chỉ im lặng quan sát câu chuyện. Khánh Tú đã nói là để tự nó giải quyết nên đành thôi vậy…
Im lặng là hay nhất.
-Ý mày là da chị mày vẫn nổi đỏ àh mà không chuyển sang xanh đen phải không
-Đúng ! Hôm nay tao phải nó trả giá những gì nó gây ra cho chị tao
-Óh òh. Nếu tao nói tao là người làm ra cái thuốc đó đó thì sao – Khánh Tú cười nửa miệng
Gì chứ ! Chọc điên lúc cô đang không có tâm trạng thì hậu quả phải nói là khó lường….
Xem ra Ngọc Mỹ không hẳn là vẹn nguyên khi bước chân ra..
“chát chát” – 2 cái tát yên vị trên mặt Khánh Tú
Khải Hoàng định đứng dậy thì hắn kéo lại và thì thầm vào tau Khải Hoàng
-Khánh Tú giải quyết được !
Còn Khánh Tú , cô không nói gì nhưng ánh mắt bắt đầu có phần hơi đáng sợ trổi dậy
-Woa , thật đáng tiếc cho mày hôm nay tao không được vui – Khánh Tú vừa nói vừa tiến lại gần Ngọc Mỹ
Cô tiến thì cô ta lùi cứ thế , Ngọc Mỹ bị dồn vào đừng cùng. Phương Ngọc thấy thế liền đập đầu Khánh Tú vào vách tường liên hồi nhưng chả làm khó được cô
Khánh Tú đứng dậy hất đầu Phương Ngọc ra đập thẳng xuống sàn lực tác động khá mạnh Phương Ngọc bắt đầu mê man rồi ngất xỉu
Khánh Tú nhìn Phương Ngọc một chút rồi tiến đến chỗ Ngọc Mỹ , Ngọc Mỹ có phần hơi sợ vội chụp cái ghế gần đó đưa lên tự vệ. Khánh Tú bước tới không cần thận nên bị Ngọc Mỹ chọi cái ghế vào đầu nhưng không sao. Cô liền nắm cổ áo Ngọc Mỹ lôi về bàn mình đập đầu Ngọc Mỹ xuống
“king..king…king” – tiếng động vang lên liên tục , Khánh Tú đối với cô là cô đang sử dụng lực rất nhẹ nhưng đối với người khác thì là mạnh vô cùng ngang ngửa sức con trai
Mặt Khánh Tú vô cảm tay vẫn cứ đập đầu Ngọc Mỹ xuống bàn liên hồi
-Sao có gì để nói nữa không ? – Khánh Tú vừa đập đầu Ngọc Mỹ vừa nói
-MK ! Buông tao ra – Ngọc Mỹ gắn vùng ra nhưng sức cô ta làm gì làm lại được Khánh Tú
Khánh Tú đập cái cuối thật mạnh làm cái bàn hơi móp đi còn tụi hắn cũng muốn rớt tim vì giật mình.
Ngọc Mỹ thì ngất đi không còn hay biết gì nữa
Còn cả canteen thì trố mắt ra nhìn ! Không ai dám hó hé ra lời nào , tự động ai đến đứng dậy bước ra ngoài canteen..
Khánh Tú buông tay ra , lấy điện thoại gọi ai đó. Rồi một lát sau có người đi lên đem Ngọc Mỹ và Phương Ngọc đi
Đễ lại trong canteen năm con người…
-Cô có sao không ? Có xay xát hay gì không ? – Khải Hoàng giựt tay Khánh Tú xem xét tới lui
-Anh nên hỏi hai ả ta thì có , tôi không sao đâu
-Khánh Tú em chắc là không sao chứ ! Chứ nãy anh thấy là Ngọc Mỹ cô ta chọi cái ghế gỗ vào đầu em mà – Minh Đăng
-Đúng đấy ! Có sao không ??!! – Khải Hoàng lại xem xét đầu Khánh Tú thì….
-Trời ơi ! Máu !! – Khải Hoàng la lên
-Khánh Tú !! em mau đi bệnh viện đi – Minh Quân lo lắng xem xét
-Máu ra nhiều rồi kìa ! Mau đi bệnh viện thôi – Minh Đăng cũng rất lo lắng cho cô em vợ của mình
-Em không sao ! Em không thích bệnh viện !! – Khánh Tú giựt tay Khải Hoàng ra. Khải Hoàng không nói gì bế hẳn Khánh Tú rồi chạy gấp xuống bãi giữ xe của trường theo sau là tụi hắn cũng gấp gáp chạy theo sau
Khánh Tú la hét vùng vằng không chịu nhưng có lẽ do ban nãy bị đập đầu rồi lãnh luôn cả nguyên cái ghế gỗ nên kiệt sức dần và ngất đi trên tay Khải Hoàng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.