Snow - Nàng Công Chúa Của Tuyết
Chương 11: Khởi đầu không suông sẻ P2
Munmy
28/02/2015
“Cạch” – cánh cửa
phòng hiệu trưởng bật mở , cảnh tượng hiện giờ trong phòng hiệu trưởng thật
“khó đỡ “ Minh Anh và Phương Vy đang tranh nhau thanh socola duy nhất còn sót
lại trong tủ lạnh , mặt mày thì dính socola tèm lem đã vậy còn nhăn răng ra
cười hìhì , còn nó tự do gác chân lên bàn tay xoay xoay cái iphone , mắt hướng
về 2 con tinh tinh đang tranh đồ ăn ==” điều lạ ở đây là nụ cười đang hiện hữu
trên môi của nó , một nụ cười sảng khoái không gượng ép còn htrưởng tay chống cằm lắc đầu nhìn tụi nó
Tụi hắn đứng trước cửa phòng cũng khá lâu mà hình như không ai chú tâm à không không ai thèm đếm xỉa đến tụi hắn
Bất chợt , hắn nhìn thấy nó cười < đẹp > - hắn nói thầm , nó cười rất đẹp trông nó như một thiên thần vậy càng nhìn nó cười , lòng hắn càng chùng xuống kí ức ùa về nhưng hắn không biểu lộ cảm xúc ra ngoài hắn rất giỏi về khoản che dấu cảm xúc
Minh Quân nhìn thấy Minh Anh đang vui như vậy , Minh Quân chỉ thở phào nhẹ nhõm , lẵng lặng nhìn Minh Anh từ xa a
Còn Tuấn Kiệt < Đồ trẻ con à không đồ con nít quỷ ranh ma , càng nhìn càng tức >< , cơ mà cô ta nhìn vậy cũng dễ thương quá đó chứ . hơizz mình lại suy nghĩ tàmm phào , dẹp dẹp dẹp sang một bên >
- Dạ chú , chú kêu tụi con – Minh Quân lên tiếng
- ớ !! – Anh Anh , Vy Vy đồng loạt quay ra cửa nhìn , riêng nó vẫn ngồi yên đó mắt không hề nhìn ra cửa
- Tụi con vào đây – nghe tới đó lập tức Minh Anh và Phương Vy bật dậy chạy thẳng vô toilet , còn nó vẫn ngồi đó chân vẫn gác lên bàn
- Linh Linh – Chính Nhân nhẹ giọng
- …… - đáp lại là một sự yên lặng
- Linh Linh ! Nghiêm túc
- Ok , đã xong – nó bỏ chân xuống ,cười nhạt , Chính Nhân chỉ biết lắc đầu nhìn nó mà cười
- Anh Anh , Vy Vy 2 đứa mau ra đây
- Vâng
- Ba có khách , tụi con đi truớc , anh ! em đi trước – nó đứng dậy bước thẳng ra ngoài Minh Anh và Phương Vy cuối đầu chào Chính Nhân rồi bước theo sau nó
- Chú ! Tại sao… - Không để Minh Quân nói hết câu , Chính Nhân trả lời ngay
- Ta nhận 3 con tiểu yêuu đó là con nuôi – Chính Nhân cười hiền
- À !
- Quân ! tại sao m quan tâm đến 3 cô gái nãy chi , họ đâu có liên quan gì đến chúng ta – Tuấn Kiệt
- Có thể không liên quan tới m nhưng liên quan đến t và cả thằng Phong , Phong nhỉ
- Nhưng t nghĩ rồi cũng liên quan tới m thôi , phải hơmmm – Minh Quân cười đểu nhìn thằng bạn thân đang lung túng nói không ra lời
Tụi hắn đứng trước cửa phòng cũng khá lâu mà hình như không ai chú tâm à không không ai thèm đếm xỉa đến tụi hắn
Bất chợt , hắn nhìn thấy nó cười < đẹp > - hắn nói thầm , nó cười rất đẹp trông nó như một thiên thần vậy càng nhìn nó cười , lòng hắn càng chùng xuống kí ức ùa về nhưng hắn không biểu lộ cảm xúc ra ngoài hắn rất giỏi về khoản che dấu cảm xúc
Minh Quân nhìn thấy Minh Anh đang vui như vậy , Minh Quân chỉ thở phào nhẹ nhõm , lẵng lặng nhìn Minh Anh từ xa a
Còn Tuấn Kiệt < Đồ trẻ con à không đồ con nít quỷ ranh ma , càng nhìn càng tức >< , cơ mà cô ta nhìn vậy cũng dễ thương quá đó chứ . hơizz mình lại suy nghĩ tàmm phào , dẹp dẹp dẹp sang một bên >
- Dạ chú , chú kêu tụi con – Minh Quân lên tiếng
- ớ !! – Anh Anh , Vy Vy đồng loạt quay ra cửa nhìn , riêng nó vẫn ngồi yên đó mắt không hề nhìn ra cửa
- Tụi con vào đây – nghe tới đó lập tức Minh Anh và Phương Vy bật dậy chạy thẳng vô toilet , còn nó vẫn ngồi đó chân vẫn gác lên bàn
- Linh Linh – Chính Nhân nhẹ giọng
- …… - đáp lại là một sự yên lặng
- Linh Linh ! Nghiêm túc
- Ok , đã xong – nó bỏ chân xuống ,cười nhạt , Chính Nhân chỉ biết lắc đầu nhìn nó mà cười
- Anh Anh , Vy Vy 2 đứa mau ra đây
- Vâng
- Ba có khách , tụi con đi truớc , anh ! em đi trước – nó đứng dậy bước thẳng ra ngoài Minh Anh và Phương Vy cuối đầu chào Chính Nhân rồi bước theo sau nó
- Chú ! Tại sao… - Không để Minh Quân nói hết câu , Chính Nhân trả lời ngay
- Ta nhận 3 con tiểu yêuu đó là con nuôi – Chính Nhân cười hiền
- À !
- Quân ! tại sao m quan tâm đến 3 cô gái nãy chi , họ đâu có liên quan gì đến chúng ta – Tuấn Kiệt
- Có thể không liên quan tới m nhưng liên quan đến t và cả thằng Phong , Phong nhỉ
- Nhưng t nghĩ rồi cũng liên quan tới m thôi , phải hơmmm – Minh Quân cười đểu nhìn thằng bạn thân đang lung túng nói không ra lời
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.