Snow - Nàng Công Chúa Của Tuyết
Chương 15: Minh Huy
Munmy
28/02/2015
-
Anh 2
! – một giọng nói khá trong trẻo reo lên trong đt , hắn hơi nhíu mày nhìn lên màn
hình đt. Quái lạ số này là của VN cơ mà , làm sao…
- Anh 2 Anh 2 !!!!!!!
- Nhóc à ! Đừng hét nữa , điếc rồi lày ông tướng – hắn nao nán trả lời
- Em đang ở sân bay Nội Bài , anh mau ra đón em. Anh không nhanh ra , sẽ có người bắt cóc em đi lấy vợ mất huhu
- Ai thèm bắt nhà mi , nếu có anh thí luông đấy nhóc – hắn bật cười
- Anh 2 nói nhiều quá , mau ra đón em – Nói rồi “nhóc” đó cúp máy chẳng thương tiếc mặc cho người đầu dây đầu đang bốc hỏa
- Nhóc con đáng chết ! Dám cúp máy ngang , về mặc không cho ngươi ăn kem – hắn lầm bầm trong miệng , tay đút đt vô túi quần sải chân đến chiếc xe đen loáng đang đậu bên ven đường
------------ SÂN BAY NỘI BÀI ----------------
- Oa ! nhóc kia dễ thương quá chừng
- Đáng yêu quá
- Nhìn cưng quá đi
- Còn nhỏ mà chất quá !
- Hotboy tương lai , thích quá
@#$%^&^%@#$%^&* - vô vàn lời cmt được đưa ra , sân bay bay giờ đang trong tình cảnh hỗn loạn rất hỗn loạn. Rất đông người đang quay kín “cậu nhóc” đó , tiếng máy ảnh vang lên liên hồi
“Cậu nhóc” mà mọi người bàn luận là …..
*- Nguyễn Vũ Minh Huy – 9 tuổi
Khuôn mặt rất chi là đẹp trai và đáng yêu , da trắng hồng không tì vết ==” , mái tóc màu đỏ nâu - em ruột của hắn
Tính tình mưa nắng thất thường , không bao giờ là người bắt chuyện trước với người lạ , trước khi trả lời người lạ nào đó “cậu nhóc” đều đưa mắt dò xét thật kĩ. Không thích ai đụng vào người mình tự tiện nhất là người lạ
Mặc cho “dân chúng” náo loạn vì mình Huy vẫn không buồn nở nụ cười với họ , mắt vẫn dán ra đường
- Haìzzz , ông anh 2 này. Tính đem con bỏ chợ thậc à – Minh Huy giậm chân , mài nheo chu chu cái mỏ
- Biết vậy tự lếc thân xác già này về trước hic..hic – Minh Huy nói rồi tay vẫy vẫy chiếc taxi , lập tức leo lên
“Reng..reng”
- À nhố ! – Minh Huy bắt máy , miệng ngậm đầy kẹo
- Nè nhóc , nhóc đâu rồi
- An 2 ử ! em ang ên ường ề ồi – Cái tội ham ăn , nhét đống kẹo vô chi , giờ nói nhiều không đầu không đuôi
- Hữ ??
- Em ề ồi
- Cái gì ?
- Em ề ồi – Minh Huy lặp lại
- Nói đoàng hoàng xem
- Em tự về luôn rồi , được chưa – Minh Huy nuốt trọng đống kẹo , hét lớn vô điện thoại
- “Cụp” ….tút,..tút..tút
- Anh 2 Anh 2 !!!!!!!
- Nhóc à ! Đừng hét nữa , điếc rồi lày ông tướng – hắn nao nán trả lời
- Em đang ở sân bay Nội Bài , anh mau ra đón em. Anh không nhanh ra , sẽ có người bắt cóc em đi lấy vợ mất huhu
- Ai thèm bắt nhà mi , nếu có anh thí luông đấy nhóc – hắn bật cười
- Anh 2 nói nhiều quá , mau ra đón em – Nói rồi “nhóc” đó cúp máy chẳng thương tiếc mặc cho người đầu dây đầu đang bốc hỏa
- Nhóc con đáng chết ! Dám cúp máy ngang , về mặc không cho ngươi ăn kem – hắn lầm bầm trong miệng , tay đút đt vô túi quần sải chân đến chiếc xe đen loáng đang đậu bên ven đường
------------ SÂN BAY NỘI BÀI ----------------
- Oa ! nhóc kia dễ thương quá chừng
- Đáng yêu quá
- Nhìn cưng quá đi
- Còn nhỏ mà chất quá !
- Hotboy tương lai , thích quá
@#$%^&^%@#$%^&* - vô vàn lời cmt được đưa ra , sân bay bay giờ đang trong tình cảnh hỗn loạn rất hỗn loạn. Rất đông người đang quay kín “cậu nhóc” đó , tiếng máy ảnh vang lên liên hồi
“Cậu nhóc” mà mọi người bàn luận là …..
*- Nguyễn Vũ Minh Huy – 9 tuổi
Khuôn mặt rất chi là đẹp trai và đáng yêu , da trắng hồng không tì vết ==” , mái tóc màu đỏ nâu - em ruột của hắn
Tính tình mưa nắng thất thường , không bao giờ là người bắt chuyện trước với người lạ , trước khi trả lời người lạ nào đó “cậu nhóc” đều đưa mắt dò xét thật kĩ. Không thích ai đụng vào người mình tự tiện nhất là người lạ
Mặc cho “dân chúng” náo loạn vì mình Huy vẫn không buồn nở nụ cười với họ , mắt vẫn dán ra đường
- Haìzzz , ông anh 2 này. Tính đem con bỏ chợ thậc à – Minh Huy giậm chân , mài nheo chu chu cái mỏ
- Biết vậy tự lếc thân xác già này về trước hic..hic – Minh Huy nói rồi tay vẫy vẫy chiếc taxi , lập tức leo lên
“Reng..reng”
- À nhố ! – Minh Huy bắt máy , miệng ngậm đầy kẹo
- Nè nhóc , nhóc đâu rồi
- An 2 ử ! em ang ên ường ề ồi – Cái tội ham ăn , nhét đống kẹo vô chi , giờ nói nhiều không đầu không đuôi
- Hữ ??
- Em ề ồi
- Cái gì ?
- Em ề ồi – Minh Huy lặp lại
- Nói đoàng hoàng xem
- Em tự về luôn rồi , được chưa – Minh Huy nuốt trọng đống kẹo , hét lớn vô điện thoại
- “Cụp” ….tút,..tút..tút
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.