Chương 23: Đêm khuya sao sáng
Tân Di Chỉ
29/10/2015
Mới vừa đi vào cửa
chính khách sạn , Lâm Thiến liền lớn tiếng kêu lên: "Là khách sạn năm
sao , đây là lần đầu tiên em ở khách sạn năm sao đấy , phòng ngủ ở đây
không biết bao nhiêu tiền một đêm , không nghĩ tới , Bộc Tấn này thật là nhiều tiền , không hổ là từ nước ngoài về ."
Trình Mai Tây liếc mắt nhìn Lâm Thiến, Lâm Thiến ngưng ồn ào , ba người đến trước quầy lễ tân làm thủ tục nhận phòng , lấy thẻ mở cửa phòng. Trước khi tách ra , Lâm Thiến hỏi Trình Mai Tây: "Buổi chiều không có chuyện gì, nghe nói phố phường Thượng Hải rất rực rỡ ,chị có muốn đi dạo phố với em không ?"
Trình Mai Tây lắc đầu một cái: " Chị hơi mệt, muốn ngủ không muốn đi, em với Tiểu Lý đi đi !"
Vào phòng, Trình Mai Tây cảm giác sức cùng lực kiệt, liền ngã xuống trên ghế sa lon. Sáng sớm nghe cách nói chuyện của Bộc Tấn , thì hắn sẽ không làm khó mình .Vậy mà, buổi chiều đến chỗ phòng tài vụ , thái độ lại thay đổi 180 độ , rốt cuộc trong lòng hắn nghĩ như thế nào đây?
Không nghĩ ra đáp án , Trình Mai Tây liền không nghĩ đến nữa , đi lại ngắm nghía trong phòng . Khách sạn năm sao có khác , thiết kế hết sức xa hoa, lại rất gần gũi , mở tủ lạnh ra , bên trong còn có dâu tây dầm sữa mà mình thích nhất , trên hộp có ghi sữa hữu cơ , rồi lại thấy ghi rõ có thể ăn liền . Trình Mai Tây lấy ra một miếng , bỏ vào trong miệng, mùi vị quen thuộc, mùi vị này làm cho cô nhớ lại thời gian cô và Bộc Tấn . Khi đó, Bộc Tấn sẽ chạy đi khắp nơi để tìm mua món dâu tây dầm sữa cho cô .
Sau khi Bộc Tấn rời đi, Trình Mai Tây không bao giờ ăn món đó nữa , cũng giống như đối với tình yêu , cô bỏ hết những thói quen khi ở cùng Bộc Tấn , tất cả những kỉ niệm liên quan đến anh , cô đều niêm phong tất cả cất vào kho , không dám tùy tiện đụng vào, thậm chí không cho phép mình nhớ đến những chuyện liên quan đến Bộc Tấn nữa .
Cô vẫn cho là, chuyện giữa cô và Bộc Tấn đã kết thúc từ khi hắn đi Mỹ , sống không gặp lại chết không hề nhớ đến , cuộc đời này , liền giống như người xa lạ rồi. Ai ngờ nói gặp liền gặp, xem ra, thế giới này rất lớn, cũng rất nhỏ.
Mọi người đều nói cách trả thù tốt nhất đối với bạn trai cũ chính là sống tốt hơn hắn , nhưng là mình quả thật cũng quá tệ. Suy nghĩ tới hoàn cảnh bây giờ của mình , Trình Mai Tây chán nản , Lục Tử Minh mọi thứ cũng không bằng mình, còn lừa mình trêu hoa ghẹo nguyệt, Trình Mai Tây cảm giác mình lấy không đúng người , lại không được quý trọng.
Điện thoại di động đột nhiên vang một tiếng, Trình Mai Tây cầm lên vừa nhìn, là tin nhắn của Lục Tử Minh : "Macy, em có khỏe không? Tối hôm nay em có về không ?"
Suy nghĩ một chút, Trình Mai Tây nhắn lại : " Khỏe , công việc vẫn chưa xong, không về được ."
" Ừ , vậy em ăn cơm đi , nhớ giữ gìn sức khỏe ." Trình Mai Tây xem xong tin nhắn rồi ném điện thoại di động qua một bên.
Trình Mai Tây vào phòng tắm , sau khi tắm xong cảm thấy thoải mái rất nhiều, sấy khô tóc rồi đi vào phòng ngủ, phòng ngủ bày biện theo phong cách Châu Âu , ngoài cửa sổ còn có thể thấy cảnh biển . Mặc dù là mùa đông, nhưng ngoài biển vẫn có rất nhiều du khách, Trình Mai Tây nằm xuống, quyết định nằm lên tiếng sóng biển ngủ.
Tỉnh dậy, ngoài cửa sổ trời đã tối , Trình Mai Tây nghe từng đợt tiếng sóng biển đánh vào bờ , đây không phải chính là cuộc sống mà mình trước kia muốn hướng tới hay sao . Mỗi ngày nghe tiếng sóng biển rồi ngủ, rồi cũng nhờ tiếng sóng biển mà tỉnh lại.
Trình Mai Tây nhắm mắt lại, bản thân đắm chìm trong không khí ở nơi tốt đẹp này , bất kể đêm khuya sao sáng , năm nay năm nào .
Trình Mai Tây liếc mắt nhìn Lâm Thiến, Lâm Thiến ngưng ồn ào , ba người đến trước quầy lễ tân làm thủ tục nhận phòng , lấy thẻ mở cửa phòng. Trước khi tách ra , Lâm Thiến hỏi Trình Mai Tây: "Buổi chiều không có chuyện gì, nghe nói phố phường Thượng Hải rất rực rỡ ,chị có muốn đi dạo phố với em không ?"
Trình Mai Tây lắc đầu một cái: " Chị hơi mệt, muốn ngủ không muốn đi, em với Tiểu Lý đi đi !"
Vào phòng, Trình Mai Tây cảm giác sức cùng lực kiệt, liền ngã xuống trên ghế sa lon. Sáng sớm nghe cách nói chuyện của Bộc Tấn , thì hắn sẽ không làm khó mình .Vậy mà, buổi chiều đến chỗ phòng tài vụ , thái độ lại thay đổi 180 độ , rốt cuộc trong lòng hắn nghĩ như thế nào đây?
Không nghĩ ra đáp án , Trình Mai Tây liền không nghĩ đến nữa , đi lại ngắm nghía trong phòng . Khách sạn năm sao có khác , thiết kế hết sức xa hoa, lại rất gần gũi , mở tủ lạnh ra , bên trong còn có dâu tây dầm sữa mà mình thích nhất , trên hộp có ghi sữa hữu cơ , rồi lại thấy ghi rõ có thể ăn liền . Trình Mai Tây lấy ra một miếng , bỏ vào trong miệng, mùi vị quen thuộc, mùi vị này làm cho cô nhớ lại thời gian cô và Bộc Tấn . Khi đó, Bộc Tấn sẽ chạy đi khắp nơi để tìm mua món dâu tây dầm sữa cho cô .
Sau khi Bộc Tấn rời đi, Trình Mai Tây không bao giờ ăn món đó nữa , cũng giống như đối với tình yêu , cô bỏ hết những thói quen khi ở cùng Bộc Tấn , tất cả những kỉ niệm liên quan đến anh , cô đều niêm phong tất cả cất vào kho , không dám tùy tiện đụng vào, thậm chí không cho phép mình nhớ đến những chuyện liên quan đến Bộc Tấn nữa .
Cô vẫn cho là, chuyện giữa cô và Bộc Tấn đã kết thúc từ khi hắn đi Mỹ , sống không gặp lại chết không hề nhớ đến , cuộc đời này , liền giống như người xa lạ rồi. Ai ngờ nói gặp liền gặp, xem ra, thế giới này rất lớn, cũng rất nhỏ.
Mọi người đều nói cách trả thù tốt nhất đối với bạn trai cũ chính là sống tốt hơn hắn , nhưng là mình quả thật cũng quá tệ. Suy nghĩ tới hoàn cảnh bây giờ của mình , Trình Mai Tây chán nản , Lục Tử Minh mọi thứ cũng không bằng mình, còn lừa mình trêu hoa ghẹo nguyệt, Trình Mai Tây cảm giác mình lấy không đúng người , lại không được quý trọng.
Điện thoại di động đột nhiên vang một tiếng, Trình Mai Tây cầm lên vừa nhìn, là tin nhắn của Lục Tử Minh : "Macy, em có khỏe không? Tối hôm nay em có về không ?"
Suy nghĩ một chút, Trình Mai Tây nhắn lại : " Khỏe , công việc vẫn chưa xong, không về được ."
" Ừ , vậy em ăn cơm đi , nhớ giữ gìn sức khỏe ." Trình Mai Tây xem xong tin nhắn rồi ném điện thoại di động qua một bên.
Trình Mai Tây vào phòng tắm , sau khi tắm xong cảm thấy thoải mái rất nhiều, sấy khô tóc rồi đi vào phòng ngủ, phòng ngủ bày biện theo phong cách Châu Âu , ngoài cửa sổ còn có thể thấy cảnh biển . Mặc dù là mùa đông, nhưng ngoài biển vẫn có rất nhiều du khách, Trình Mai Tây nằm xuống, quyết định nằm lên tiếng sóng biển ngủ.
Tỉnh dậy, ngoài cửa sổ trời đã tối , Trình Mai Tây nghe từng đợt tiếng sóng biển đánh vào bờ , đây không phải chính là cuộc sống mà mình trước kia muốn hướng tới hay sao . Mỗi ngày nghe tiếng sóng biển rồi ngủ, rồi cũng nhờ tiếng sóng biển mà tỉnh lại.
Trình Mai Tây nhắm mắt lại, bản thân đắm chìm trong không khí ở nơi tốt đẹp này , bất kể đêm khuya sao sáng , năm nay năm nào .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.