Chương 27: Thể xác và tinh thần đều thương tổn
Tân Di Chỉ
01/12/2015
Trình Mai Tây cầm phiếu thanh toán , đi tới phòng tắm: "Lục Tử Minh, phiếu
thanh toán này là gì ? Tại sao các anh lại tổ chức hội thảo nghiên cứu ở suối nước nóng ?"
Lục Tử Minh trả lời ậm ỡ : "Lần này đơn vị đứng ra tổ chức hội thảo là một công ty có quan hệ hợp tác với Viện nghiên cứu , cho nên liền tổ chức ở suối nước nóng của bọn họ ."
Trình Mai Tây nổi trận lôi đình: " Các anh nghiên cứu mà chạy đến tận suối nước nóng , có phải còn thảo luận đến tận trên giường không ?"
Trình Mai Tây bấm số của Hồ Hạo Đình : " Hồ Hạo Đình, cuối tuần này các anh làm gì vậy ?"
Ở đầu dây bên kia, Hồ Hạo Đình không hiểu chuyện gì : " Chị dâu , em ở nhà , chị hỏi chuyện này để làm gì?"
Trình Mai Tây cắn chặt răng: " Cậu chỉ cần nói cho tôi biết , cậu có tham gia buổi hội nghị nghiên cứu gì đó không thôi ?"
"Lục Tử Minh sao không nói với chị , có thể là mời anh ấy tham gia, chứ không thấy mời em ." Hồ Hạo Đình không biết chuyện gì , còn ý đồ nói dối hộ Lục Tử Minh .
Trình Mai Tây hổn hển: "Hồ Hạo Đình, đàn ông các cậu không có người nào tốt cả , cậu còn giấu diếm cho Lục Tử Minh ? !"
Ném điện thoại xuống , Trình Mai Tây vọt tới trước mặt Lục Tử Minh , cầm lấy vòi sen đập vào đầu hắn : " Lục Tử Minh anh giỏi thật , anh nói với tôi là đi hội thảo nghiên cứu , hóa ra lại dẫn bồ đi suối nước nóng , anh giỏi lắm , tôi liều mạng với anh !"
Lục Tử Minh vội nhảy ra khỏi bồn tắm , đi dép lê vào rồi chạy ra ngoài , Trình Mai Tây liền đuổi ở phía sau , ai ngờ Lục Tử Minh dẫm phải hộp xà phòng , hai chân trượt ngã đặt mông xuống mặt đất.
Lục Tử Minh bị Trình Mai Tây đánh cho thẹn quá thành giận, xoay người đứng lên liền dùng hai tay bắt lấy Trình Mai Tây . Trình Mai Tây cả người không thể động đậy, giãy giụa vài lần cũng không thoát khỏi khống chế, đưa chân liền đá tới đũng quần của Lục Tử Minh , Lục Tử Minh tránh không kịp, bị dính một đạp , hắn kêu thảm một tiếng, thuận thế hất Trình Mai Tây qua một bên, Trình Mai Tây khống chế không nổi, đụng đầu vào trên bồn tắm, máu chảy đầy đầu .
Lục Tử Minh sợ hãi, vội ôm Trình Mai Tây kêu to: "Macy, em làm sao vậy, em không thể chết được !"
Lục Tử Minh liều mạng lắc người Trình Mai tây, Trình Mai Tây mở to mắt đưa tay sờ lên trán, tay đầy máu, cô oán hận nhìn Lục Tử Minh, Lục Tử Minh vẻ mặt xin lỗi: "Macy, thực xin lỗi, anh không cố ý, anh không cẩn thận mới làm em bị thương ."
Trình Mai Tây cả người rét run, cô co rúm lại run run lui về sau: "Anh không nên đụng tôi , không nên đụng tôi!"
Lục Tử Minh hai chân mềm nhũn quỳ xuống: " Anh xin lỗi, Macy, anh thật sự không cố ý, anh không chạm vào em , đầu em bị rách , chúng ta đi bệnh viện băng bó được không ?"
Trình Mai Tây mất máu nhiều , sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch như giấy , nói câu dfienddn lieqiudoon"Đầu em choáng váng" xong liền mềm yếu ngã vào trong lòng Lục Tử Minh .
Lục Tử Minh ôm lấy Trình Mai Tây điên cuồng chạy ra ngoài , chạy đến dưới lầu, đặt Trình Mai Tây vào trong xe, rồi chạy nhanh đến bệnh viện, bác sĩ tiếp nhận hỏi: " Cô ấy bị thương như thế nào ?"
"Ngã từ trên lầu xuống ." Lục Tử Minh có chút chột dạ trả lời, bác sĩ liếc mắt nhìn Lục Tử Minh một cái, không nói nữa, bắt đầu truyền nước cho Trình Mai Tây , rồi lại dặn dò Lục Tử Minh ngày mai đưa Trình Mai Tây đi kiểm tra.
Sau khi truyền hết chai nước , Trình Mai Tây từ từ tỉnh dậy, Lục Tử Minh cúi đầu nhìn về phía Trình Mai Tây: "Macy, em rốt cục đã tỉnh, anh sắp bị em hù chết rồi !"
Trình Mai Tây quay đầu đi nhắm mắt lại, từng giọt từng giọt nước mắt từ trên khóe mắt chảy xuống, cô cảm giác thân thể của mình giống như là bị một cái vòng vô hình trói lại da.nlze.qu;ydo/nn , cuộc hôn nhân này làm cho cả thể xác và tinh thần cô đều bị tổn thương , ngay cả liếc mắt một cái cũng không muốn nhìn đến Lục Tử Minh.
Lục Tử Minh cầm lấy tay Trình Mai Tây : "Macy, thật sự là anh đã sai, em đừng thương tâm , bác sĩ nói em không có chuyện gì, chỉ bị thương ngoài da, băng bó một chút, uống ít thuốc là có thể về nhà rồi."
Trình Mai Tây nhắm chặt mắt lại, giờ khắc này, cô cảm giác mình và Lục Tử Minh không hề có quan hệ, bên người hết thảy đều xa xôi , cảm giác sống không bằng chết gắt gao quấn quanh cô .
Lục Tử Minh trả lời ậm ỡ : "Lần này đơn vị đứng ra tổ chức hội thảo là một công ty có quan hệ hợp tác với Viện nghiên cứu , cho nên liền tổ chức ở suối nước nóng của bọn họ ."
Trình Mai Tây nổi trận lôi đình: " Các anh nghiên cứu mà chạy đến tận suối nước nóng , có phải còn thảo luận đến tận trên giường không ?"
Trình Mai Tây bấm số của Hồ Hạo Đình : " Hồ Hạo Đình, cuối tuần này các anh làm gì vậy ?"
Ở đầu dây bên kia, Hồ Hạo Đình không hiểu chuyện gì : " Chị dâu , em ở nhà , chị hỏi chuyện này để làm gì?"
Trình Mai Tây cắn chặt răng: " Cậu chỉ cần nói cho tôi biết , cậu có tham gia buổi hội nghị nghiên cứu gì đó không thôi ?"
"Lục Tử Minh sao không nói với chị , có thể là mời anh ấy tham gia, chứ không thấy mời em ." Hồ Hạo Đình không biết chuyện gì , còn ý đồ nói dối hộ Lục Tử Minh .
Trình Mai Tây hổn hển: "Hồ Hạo Đình, đàn ông các cậu không có người nào tốt cả , cậu còn giấu diếm cho Lục Tử Minh ? !"
Ném điện thoại xuống , Trình Mai Tây vọt tới trước mặt Lục Tử Minh , cầm lấy vòi sen đập vào đầu hắn : " Lục Tử Minh anh giỏi thật , anh nói với tôi là đi hội thảo nghiên cứu , hóa ra lại dẫn bồ đi suối nước nóng , anh giỏi lắm , tôi liều mạng với anh !"
Lục Tử Minh vội nhảy ra khỏi bồn tắm , đi dép lê vào rồi chạy ra ngoài , Trình Mai Tây liền đuổi ở phía sau , ai ngờ Lục Tử Minh dẫm phải hộp xà phòng , hai chân trượt ngã đặt mông xuống mặt đất.
Lục Tử Minh bị Trình Mai Tây đánh cho thẹn quá thành giận, xoay người đứng lên liền dùng hai tay bắt lấy Trình Mai Tây . Trình Mai Tây cả người không thể động đậy, giãy giụa vài lần cũng không thoát khỏi khống chế, đưa chân liền đá tới đũng quần của Lục Tử Minh , Lục Tử Minh tránh không kịp, bị dính một đạp , hắn kêu thảm một tiếng, thuận thế hất Trình Mai Tây qua một bên, Trình Mai Tây khống chế không nổi, đụng đầu vào trên bồn tắm, máu chảy đầy đầu .
Lục Tử Minh sợ hãi, vội ôm Trình Mai Tây kêu to: "Macy, em làm sao vậy, em không thể chết được !"
Lục Tử Minh liều mạng lắc người Trình Mai tây, Trình Mai Tây mở to mắt đưa tay sờ lên trán, tay đầy máu, cô oán hận nhìn Lục Tử Minh, Lục Tử Minh vẻ mặt xin lỗi: "Macy, thực xin lỗi, anh không cố ý, anh không cẩn thận mới làm em bị thương ."
Trình Mai Tây cả người rét run, cô co rúm lại run run lui về sau: "Anh không nên đụng tôi , không nên đụng tôi!"
Lục Tử Minh hai chân mềm nhũn quỳ xuống: " Anh xin lỗi, Macy, anh thật sự không cố ý, anh không chạm vào em , đầu em bị rách , chúng ta đi bệnh viện băng bó được không ?"
Trình Mai Tây mất máu nhiều , sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch như giấy , nói câu dfienddn lieqiudoon"Đầu em choáng váng" xong liền mềm yếu ngã vào trong lòng Lục Tử Minh .
Lục Tử Minh ôm lấy Trình Mai Tây điên cuồng chạy ra ngoài , chạy đến dưới lầu, đặt Trình Mai Tây vào trong xe, rồi chạy nhanh đến bệnh viện, bác sĩ tiếp nhận hỏi: " Cô ấy bị thương như thế nào ?"
"Ngã từ trên lầu xuống ." Lục Tử Minh có chút chột dạ trả lời, bác sĩ liếc mắt nhìn Lục Tử Minh một cái, không nói nữa, bắt đầu truyền nước cho Trình Mai Tây , rồi lại dặn dò Lục Tử Minh ngày mai đưa Trình Mai Tây đi kiểm tra.
Sau khi truyền hết chai nước , Trình Mai Tây từ từ tỉnh dậy, Lục Tử Minh cúi đầu nhìn về phía Trình Mai Tây: "Macy, em rốt cục đã tỉnh, anh sắp bị em hù chết rồi !"
Trình Mai Tây quay đầu đi nhắm mắt lại, từng giọt từng giọt nước mắt từ trên khóe mắt chảy xuống, cô cảm giác thân thể của mình giống như là bị một cái vòng vô hình trói lại da.nlze.qu;ydo/nn , cuộc hôn nhân này làm cho cả thể xác và tinh thần cô đều bị tổn thương , ngay cả liếc mắt một cái cũng không muốn nhìn đến Lục Tử Minh.
Lục Tử Minh cầm lấy tay Trình Mai Tây : "Macy, thật sự là anh đã sai, em đừng thương tâm , bác sĩ nói em không có chuyện gì, chỉ bị thương ngoài da, băng bó một chút, uống ít thuốc là có thể về nhà rồi."
Trình Mai Tây nhắm chặt mắt lại, giờ khắc này, cô cảm giác mình và Lục Tử Minh không hề có quan hệ, bên người hết thảy đều xa xôi , cảm giác sống không bằng chết gắt gao quấn quanh cô .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.