Chương 9: Báo danh
Thánh Kỵ Sĩ Truyền Thuyết
16/08/2020
Phòng bếp.
Sau khi hỗ trợ rửa đồ ăn, đã không còn chuyện của Hứa Kỳ Tịch.
Hắn nằm dài trước bàn ăn, thân thể như mì sợi xụi lơ, quan sát người phụ nữ bận rộn trong phòng bếp, thích ăn xí muội.
Người phụ nữ xí muội chạm trúng thẩm mỹ cá nhân của Hứa Kỳ Tịch, nhưng lúc này, so với bên ngoài, càng hấp dẫn sự chú ý của Hứa Kỳ Tịch chính là quá trình nấu ăn của nàng. . . Rất lôi cuốn!
Lúc nàng làm đồ ăn có cảm giác nhìn đã mắt như bếp trưởng biểu diễn tay nghề trên TV, đao quang kiếm ảnh, như là đang múa đao công.
Hứa Kỳ Tịch dám cam đoan, đao pháp này dùng trên người mình, bản thân không đến ba giây sẽ nằm yên cho chặt.
Thậm chí 'Ba giây' này đều là nội tâm của Hứa Kỳ Tịch đang tự đề cao và an ủi bản thân mình!
Còn có lúc làm thịt cá sống, bản thân Hứa Kỳ Tịch đều là trước dùng mặt đao vỗ, đập ngất con cá. . . Mà Thẩm Họa Mi là tùy ý đâm một nhát vào vị trí không biết nào đó của con cá, cá liền ngất đi, mặc cho nàng ấy xâm lược.
toàn bộ hành trình Hứa Kỳ Tịch đều không dám chớp mắt: (⊙o⊙)
Sợ!
Đây là cái thủ pháp gì?
Hắn có chút lưu ý —— Thủ pháp của Hoạ Mi rốt cuộc là chỉ nhằm vào cá, hay là nhằm vào tất cả động vật? Nói đúng ra, nhằm vào nhân loại nam tính?
Rõ ràng là quá trình nấu ăn cảnh đẹp ý vui, Hứa Kỳ Tịch sau khi nhìn xong, đã có chút hoảng hốt.
Mình của ba năm cắt cảnh vì sao nỗ lực tập thể hình như vậy?
Nói không chừng. . . Đây là dục vọng cầu sống của một người đàn ông?
"Xem ra mình cũng không thể lười biếng, kế tiếp mỗi ngày phải dành thời gian tập thể hình mới được." Hứa Kỳ Tịch hạ quyết tâm.
Dù cho vừa khổ vừa mệt, tập thể hình cũng trăm triệu không thể lười biếng.
Chỉ có cơ thể cường tráng, mới có thể tại thời điểm mấu chốt, mang đến một chút ấm áp cho hắn.
Mặt khác, cái này cũng kiên định quyết tâm thẳng thắn với Thẩm Họa Mi chuyện bản thân mình bị 'Ba năm cắt cảnh'—— Dưới tình huống không có ba năm ký ức, còn che che giấu giấu, tương lai không cẩn thận chọc giận vợ trong một vài chi tiết sinh hoạt.
Hắn không muốn trở thành Hứa Kỳ Ngư.
Chọn ngày không bằng gặp ngày, không bằng bây giờ liền thẳng thắn chuyện cắt cảnh?
Vậy trước tiên chọn một câu chuyện ấm áp?
. . .
Thẩm Họa Mi làm rất nhiều loại đồ ăn, nhưng phân lượng của mỗi một món cũng không nhiều.
Sau khi dọn cơm.
Hứa Kỳ Tịch chủ động gợi trọng tâm câu chuyện: "Kỳ thật Hoạ Mi, chỉ có chúng ta hai người ăn, một lần không cần làm nhiều đồ ăn như vậy?"
——Bữa cơm là thời cơ tốt để trò chuyện, rất nhiều chuyện đều có thể giải quyết trong bữa cơm.
"Không có việc gì, em thích nấu ăn." Thẩm Họa Mi trả lời.
Nấu ăn là hứng thú của nàng, cho nên mỗi lần làm gần mười món ăn, nàng thích thú. Hơn nữa, tốc độ nấu ăn của nàng rất nhanh, cũng không lãng phí quá nhiều thời gian.
"Hơn nữa, chúng ta sẽ không phải đều là hai người, trong nhà sẽ tăng nhân khẩu mới. A Tịch anh thích con gái hay là con trai? Ngày hôm qua mẹ còn gọi điện thoại quốc tế hỏi chuyện này đấy." Thẩm Họa Mi một tay chống cằm, đôi mắt đen khiêu khích mà nhìn Hứa Kỳ Tịch.
Điện thoại quốc tế? Ba mẹ đi du lịch nước ngoài? Muốn con trai trẻ tuổi sớm lo lắng sinh dục đời sau, hai vị này là nghiêm túc sao?
"Chuyện đứa nhỏ không vội, phải chuẩn bị thật tốt. . . Trước đó, không bằng chúng ta thử nuôi vật nuôi xem sao?" Hứa Kỳ Tịch rất lo lắng đối với bản thân hiện nay có thể làm tốt vai trò ‘người cha’ hay không.
Hắn dùng thời gian cả buổi sáng, ép buộc bản thân mình tiếp nhận hiện thực của ba năm sau. Nhưng trên thực tế, tâm lý của hắn còn ở thời kì sinh viên.
Nếu như kế tiếp, thoáng cái muốn hắn đem tâm tính tiến hóa lần thứ hai, chuyển biến thành tâm tính ‘một người cha’, hắn sợ bản thân mình sẽ không chịu nổi, tâm tính bùng nổ.
Cái này cũng không phải là khả năng mà độ tuổi tâm lý của hắn có thể chịu đựng được, chí ít cũng phải cho hắn chút thời gian giảm xóc. . . Ví dụ như cho một hai ngày từ từ suy nghĩ?
"Tốt, vậy nuôi mèo nha, em đã muốn nuôi thử từ lâu rồi. Nuôi chó cũng được, bất quá nuôi chó có thể sẽ tốn sức hơn là nuôi mèo." Thẩm Họa Mi rất có hứng thú đối với việc nuôi vật nuôi thú cưng, nói: "Nếu như A Tịch cảm giác độ khó còn rất cao,
Còn có thể nuôi bồn cây luyện tay."
Hứa Kỳ Tịch liên tục gật đầu.
Nếu như ngay cả bồn cây đều nuôi không sống, vậy không cần lo lắng đến chuyện nuôi đứa nhỏ.
Lỡ như đứa nhỏ bị bản thân mình nuôi chết thì làm sao bây giờ?
"Nhìn hình dạng tự tin của A Tịch anh, cảm giác qua không bao lâu chúng ta dưỡng kết tinh tình yêu của chúng ta." Thẩm Họa Mi duỗi đũa gắp một miếng thịt, đưa vào đến trong miệng Hứa Kỳ Tịch: "Không bằng, tối nay chúng ta chuẩn bị trước?"
Miếng thịt trong miệng của Hứa Kỳ Tịch thiếu chút nữa từ trong lỗ mũi phun ra ngoài.
Em nhìn đâu ra anh 'Tự tin'? Anh rõ ràng là tự ti trái nghĩa với tự tin đấy.
Ừm, trọng điểm là buổi tối. . .
Buổi tối ngày thường của vợ chồng sau khi kết hôn?
"Ực ~" Đem miếng thịt trong miệng nuốt xuống, Hứa Kỳ Tịch hít sâu —— khởi động không sai biệt rồi, trọng tâm câu chuyện lại tiếp tục, trái lại sẽ bị Thẩm Họa Mi dẫn đi thật xa.
Cho nên, chính là bây giờ.
Hắn thả đũa, nhìn về Thẩm Họa Mi.
Thẩm Họa Mi đối diện cũng nhìn hắn, bốn mắt nhìn nhau, Hoạ Mi hỏi: "Làm sao vậy?"
"Hoạ Mi, anh có một chuyện vô cùng quan trọng muốn nói với em." Hứa Kỳ Tịch chuẩn bị tốt lời thoại ở trong lòng, nghiêm túc nói: "Em nên chuẩn bị tâm lý thật tốt, một hồi không nên kinh ngạc."
"Ây da, em còn tưởng rằng A Tịch anh còn cần một ít thời gian, mới có thể nói chuyện quan trọng này với em, không nghĩ tới bây giờ anh sẽ nói với em." Thẩm Họa Mi cũng buông đũa, cười hì hì nói.
Phản ứng của nàng, quả thật ngoài dự liệu của Hứa Kỳ Tịch.
—— Hoạ Mi biết chuyện 'Ba năm cắt cảnh' của mình? Trong lòng Hứa Kỳ Tịch nghi hoặc một trận.
Là mình không cẩn thận lộ ra ở đâu?
"Bất quá, hiện tại không phải là thời điểm nói chuyện quan trọng. Anh đều nói, muốn cho em chuẩn bị sẵn sàng. . . Cho nên, liền buổi tối ngày hôm nay đi! Đêm nay chúng ta có thể lặng lẽ nói bên tai của nhau, anh lại đem chuyện quan trọng nói cho em biết." Thẩm Họa Mi nhu hòa nói: "Đêm nay, em sẽ phối hợp anh ~ "
Hứa Kỳ Tịch sững sờ gật đầu.
Đêm nay?
Cũng tốt, buổi tối nói chuyện, càng thích hợp để nói chuyện riêng tư hơn so với lúc ăn.
. . .
. . .
Trước khi đêm tối phủ xuống, Hứa Kỳ Tịch và Thẩm Họa Mi còn có một số việc phải làm.
Suốt đêm hôm qua đã hoàn thành sơ đồ phác thảo, kế tiếp còn phải vẽ bối cảnh, tô nét, thêm màu các loại, để nó tiến hóa thành bản thảo.
Thẩm Họa Mi mang theo máy vi tính của mình đi tới phòng sách, lại từ tủ đồ trong phòng sách lấy ra thiết bị trợ thủ của nàng, hỏi: "Ngày hôm qua anh vẽ bao nhiêu?"
"Anh xem rồi, bản nháp đã toàn bộ hoàn thành." Hứa Kỳ Tịch mở máy vi tính của mình, trả lời.
"Vậy đem toàn bộ gửi cho em, em hỗ trợ xử lý." Thẩm Họa Mi cho ra một câu trả lời đáng tin cậy—— Đáng tin cậy như 'Trợ thủ' trong ảo tưởng của Hứa Kỳ Tịch.
Có một số việc chỉ cần nghĩ đẹp, kết cục thật đúng là đẹp!
Như vậy chí ít 'Bản thảo' của kỳ này liền không cần ha ha cho qua, có thể báo cáo kết quả công tác với 'Mạch Tuệ'——Cảm giác tội ác trong lòng Hứa Kỳ Tịch thoáng rơi giảm xuống, đem toàn bộ sơ đồ phác thảo của 'Bản thảo' gửi cho Thẩm Họa Mi.
"Phần tiếp theo của bộ truyện này, cũng sắp xong rồi." Thẩm Họa Mi vén tay áo, mang mắt kính, tiến vào hình thức trợ thủ.
【 sắp xong? 】 Hứa Kỳ Tịch sáng sớm còn chưa xem hết bộ truyện.
Bất quá nếu Thẩm Họa Mi nói như vậy. . . Vậy hẳn là sắp hết thật rồi.
Với hắn mà nói, đây là chuyện tốt!
"A Tịch, kết cục lớn nên vẽ thật tốt, đừng lưu lại tiếc nuối cho tác phẩm này. . . Đúng rồi, anh đã nghĩ ra nội dung kết cục chưa?" Tay phải của Thẩm Họa Mi dường như 'Bày ra đao công' của lúc nấu ăn, nhanh chóng hoạt động.
Hiệu suất làm việc kinh người.
Như là máy vẽ truyện tranh vô tình.
"Vẫn chưa. . ." Hứa Kỳ Tịch nói.
—— nghe giọng điệu của Thẩm Họa Mi, kết cục của bộ 'Truyện tranh' này, là cần hắn suy nghĩ?
Nhưng hắn đều chưa xem hết bộ truyện này nữa.
Hơn nữa, nếu như Hoạ Mi đã biết chuyện 'Ba năm cắt cảnh' của hắn, vì sao lại muốn hắn vẽ kết cục?
Trừ phi. . . . . 'Chuyện quan trọng' trong miệng của Thẩm Họa Mi trước đấy, không phải 'Ba năm cắt cảnh' hắn muốn nói?
Hai bên chỉ là một hiểu lầm?
"Vậy kỳ tiếp theo, ngươi cần ngưng phát hành để suy nghĩ nội dung cuối cùng không?" Thẩm Họa Mi lại hỏi.
"Ngưng phát hành?" Tư duy khuếch tán của Hứa Kỳ Tịch bị kéo về.
Đây chính là một ý kiến hay.
Chờ kỳ này sau khi giao bản thảo, hắn liền có cớ để ha ha. Thậm chí kỳ sau nữa, hắn đều có thể dùng cớ này ứng phó Mạch Tuệ.
Dù sao cần kết cục lớn, vì chuẩn bị kết cục lớn, ngừng hai kỳ không quá đáng đúng không?
"Em có phải đã giúp cho anh tìm được một cớ để kéo bản thảo đúng không?" Thẩm Họa Mi nhíu mày, lại hỏi: "Sau khi xong, có muốn vẽ tác phẩm mới không? Gần đây anh có hứng thú với đề tài gì?"
Hứa Kỳ Tịch: "Muốn nói đề tài cảm thấy hứng thú. . . Đề tài siêu năng lực, người ngoài hành tinh xuất hiện, nhiệt huyết, là nội dung anh thích xem."
"Nhưng những đề tài này, gần đây nhiều lắm." Thẩm Họa Mi vừa vẽ vừa đáp.
Một năm gần đây, các diễn đàn truyện tranh lớn, đều có hoạt động thúc đẩy 'Chủ đề truyện tranh’ các loại.
Đề tài đều là nội dung nhiệt huyết, tai nạn giáng lâm, siêu tự nhiên các loại, độ trùng hợp cực cao.
Dưới sự thúc đẩy của các diễn đàn lớn, tác phẩm của những đề tài này bây giờ rất nhiều.
"Các diễn đàn lớn đều thúc đẩy tác phẩm những đề tài này? Đứng đầu như thế?" Trong lòng Hứa Kỳ Tịch có một ít tò mò đối với việc này.
Ừm, cái này với hắn mà nói là chuyện tốt. . . Đại biểu cho trước khi xem chán, hắn có rất nhiều tác phẩm có thể lựa chọn.
. . .
Thời gian cùng một chỗ với Thẩm Họa Mi, qua rất nhanh.
Buổi chiều hoàn tất bản thảo.
Hưởng dụng bữa cơm.
Dắt tay tản bộ.
Cùng nhau tập thể hình.
Quay đầu lại vẽ hết vài tờ bản thảo cuối cùng.
Cuối cùng hoàn thành bản thảo, thời gian đã là đêm khuya 23: 54.
Kế tiếp, là ban đêm ước định. . .
Hứa Kỳ Tịch cẩn thận đem bản thảo lưu lại: "Đã trễ rồi, nghỉ ngơi đi."
"Ừm." Đối diện, Thẩm Họa Mi ngáp, tháo mắt kính xuống, xoa xoa con mắt —— cũng chỉ khi nàng giúp Hứa Kỳ Tịch hoàn thành bản thảo, mới có thể bận đến khuya như thế. Trong ngày thường, nàng làm việc và nghỉ ngơi đều tiêu chuẩn như sách giáo khoa.
. . .
Đêm khuya yên tĩnh.
Đợi Hứa Kỳ Tịch và Thẩm Họa Mi tắm rửa hoàn tất, thời gian đã vượt qua 12 giờ đêm.
Ngày 24 tháng 5 năm 2025, thứ bảy, nửa đêm 00: 08.
Trên giường lớn, Hứa Kỳ Tịch đã chuẩn bị sẵn sàng.
Đã tới lúc thẳng thắn!
"Hoạ Mi ~" Hắn dùng giọng điệu nghiêm túc mà nói: "Em có cảm giác anh của ngày hôm nay, có chút khác với ngày xưa hay không? Kỳ thật sáng sớm ngày hôm nay lúc tỉnh lại, anh liền phát hiện trạng thái của mình có chút kỳ dị, ba năm, anh mất đi ba. . ."
"Báo danh!" Đột nhiên, Hoạ Mi đang nằm cùng Hứa Kỳ Tịch, như là tiếp thu được tín hiệu gì, thoáng cái ngồi dậy, sử dụng âm thanh dễ nghe trả lời.
Hứa Kỳ Tịch: "? ? ?"
Sau khi hỗ trợ rửa đồ ăn, đã không còn chuyện của Hứa Kỳ Tịch.
Hắn nằm dài trước bàn ăn, thân thể như mì sợi xụi lơ, quan sát người phụ nữ bận rộn trong phòng bếp, thích ăn xí muội.
Người phụ nữ xí muội chạm trúng thẩm mỹ cá nhân của Hứa Kỳ Tịch, nhưng lúc này, so với bên ngoài, càng hấp dẫn sự chú ý của Hứa Kỳ Tịch chính là quá trình nấu ăn của nàng. . . Rất lôi cuốn!
Lúc nàng làm đồ ăn có cảm giác nhìn đã mắt như bếp trưởng biểu diễn tay nghề trên TV, đao quang kiếm ảnh, như là đang múa đao công.
Hứa Kỳ Tịch dám cam đoan, đao pháp này dùng trên người mình, bản thân không đến ba giây sẽ nằm yên cho chặt.
Thậm chí 'Ba giây' này đều là nội tâm của Hứa Kỳ Tịch đang tự đề cao và an ủi bản thân mình!
Còn có lúc làm thịt cá sống, bản thân Hứa Kỳ Tịch đều là trước dùng mặt đao vỗ, đập ngất con cá. . . Mà Thẩm Họa Mi là tùy ý đâm một nhát vào vị trí không biết nào đó của con cá, cá liền ngất đi, mặc cho nàng ấy xâm lược.
toàn bộ hành trình Hứa Kỳ Tịch đều không dám chớp mắt: (⊙o⊙)
Sợ!
Đây là cái thủ pháp gì?
Hắn có chút lưu ý —— Thủ pháp của Hoạ Mi rốt cuộc là chỉ nhằm vào cá, hay là nhằm vào tất cả động vật? Nói đúng ra, nhằm vào nhân loại nam tính?
Rõ ràng là quá trình nấu ăn cảnh đẹp ý vui, Hứa Kỳ Tịch sau khi nhìn xong, đã có chút hoảng hốt.
Mình của ba năm cắt cảnh vì sao nỗ lực tập thể hình như vậy?
Nói không chừng. . . Đây là dục vọng cầu sống của một người đàn ông?
"Xem ra mình cũng không thể lười biếng, kế tiếp mỗi ngày phải dành thời gian tập thể hình mới được." Hứa Kỳ Tịch hạ quyết tâm.
Dù cho vừa khổ vừa mệt, tập thể hình cũng trăm triệu không thể lười biếng.
Chỉ có cơ thể cường tráng, mới có thể tại thời điểm mấu chốt, mang đến một chút ấm áp cho hắn.
Mặt khác, cái này cũng kiên định quyết tâm thẳng thắn với Thẩm Họa Mi chuyện bản thân mình bị 'Ba năm cắt cảnh'—— Dưới tình huống không có ba năm ký ức, còn che che giấu giấu, tương lai không cẩn thận chọc giận vợ trong một vài chi tiết sinh hoạt.
Hắn không muốn trở thành Hứa Kỳ Ngư.
Chọn ngày không bằng gặp ngày, không bằng bây giờ liền thẳng thắn chuyện cắt cảnh?
Vậy trước tiên chọn một câu chuyện ấm áp?
. . .
Thẩm Họa Mi làm rất nhiều loại đồ ăn, nhưng phân lượng của mỗi một món cũng không nhiều.
Sau khi dọn cơm.
Hứa Kỳ Tịch chủ động gợi trọng tâm câu chuyện: "Kỳ thật Hoạ Mi, chỉ có chúng ta hai người ăn, một lần không cần làm nhiều đồ ăn như vậy?"
——Bữa cơm là thời cơ tốt để trò chuyện, rất nhiều chuyện đều có thể giải quyết trong bữa cơm.
"Không có việc gì, em thích nấu ăn." Thẩm Họa Mi trả lời.
Nấu ăn là hứng thú của nàng, cho nên mỗi lần làm gần mười món ăn, nàng thích thú. Hơn nữa, tốc độ nấu ăn của nàng rất nhanh, cũng không lãng phí quá nhiều thời gian.
"Hơn nữa, chúng ta sẽ không phải đều là hai người, trong nhà sẽ tăng nhân khẩu mới. A Tịch anh thích con gái hay là con trai? Ngày hôm qua mẹ còn gọi điện thoại quốc tế hỏi chuyện này đấy." Thẩm Họa Mi một tay chống cằm, đôi mắt đen khiêu khích mà nhìn Hứa Kỳ Tịch.
Điện thoại quốc tế? Ba mẹ đi du lịch nước ngoài? Muốn con trai trẻ tuổi sớm lo lắng sinh dục đời sau, hai vị này là nghiêm túc sao?
"Chuyện đứa nhỏ không vội, phải chuẩn bị thật tốt. . . Trước đó, không bằng chúng ta thử nuôi vật nuôi xem sao?" Hứa Kỳ Tịch rất lo lắng đối với bản thân hiện nay có thể làm tốt vai trò ‘người cha’ hay không.
Hắn dùng thời gian cả buổi sáng, ép buộc bản thân mình tiếp nhận hiện thực của ba năm sau. Nhưng trên thực tế, tâm lý của hắn còn ở thời kì sinh viên.
Nếu như kế tiếp, thoáng cái muốn hắn đem tâm tính tiến hóa lần thứ hai, chuyển biến thành tâm tính ‘một người cha’, hắn sợ bản thân mình sẽ không chịu nổi, tâm tính bùng nổ.
Cái này cũng không phải là khả năng mà độ tuổi tâm lý của hắn có thể chịu đựng được, chí ít cũng phải cho hắn chút thời gian giảm xóc. . . Ví dụ như cho một hai ngày từ từ suy nghĩ?
"Tốt, vậy nuôi mèo nha, em đã muốn nuôi thử từ lâu rồi. Nuôi chó cũng được, bất quá nuôi chó có thể sẽ tốn sức hơn là nuôi mèo." Thẩm Họa Mi rất có hứng thú đối với việc nuôi vật nuôi thú cưng, nói: "Nếu như A Tịch cảm giác độ khó còn rất cao,
Còn có thể nuôi bồn cây luyện tay."
Hứa Kỳ Tịch liên tục gật đầu.
Nếu như ngay cả bồn cây đều nuôi không sống, vậy không cần lo lắng đến chuyện nuôi đứa nhỏ.
Lỡ như đứa nhỏ bị bản thân mình nuôi chết thì làm sao bây giờ?
"Nhìn hình dạng tự tin của A Tịch anh, cảm giác qua không bao lâu chúng ta dưỡng kết tinh tình yêu của chúng ta." Thẩm Họa Mi duỗi đũa gắp một miếng thịt, đưa vào đến trong miệng Hứa Kỳ Tịch: "Không bằng, tối nay chúng ta chuẩn bị trước?"
Miếng thịt trong miệng của Hứa Kỳ Tịch thiếu chút nữa từ trong lỗ mũi phun ra ngoài.
Em nhìn đâu ra anh 'Tự tin'? Anh rõ ràng là tự ti trái nghĩa với tự tin đấy.
Ừm, trọng điểm là buổi tối. . .
Buổi tối ngày thường của vợ chồng sau khi kết hôn?
"Ực ~" Đem miếng thịt trong miệng nuốt xuống, Hứa Kỳ Tịch hít sâu —— khởi động không sai biệt rồi, trọng tâm câu chuyện lại tiếp tục, trái lại sẽ bị Thẩm Họa Mi dẫn đi thật xa.
Cho nên, chính là bây giờ.
Hắn thả đũa, nhìn về Thẩm Họa Mi.
Thẩm Họa Mi đối diện cũng nhìn hắn, bốn mắt nhìn nhau, Hoạ Mi hỏi: "Làm sao vậy?"
"Hoạ Mi, anh có một chuyện vô cùng quan trọng muốn nói với em." Hứa Kỳ Tịch chuẩn bị tốt lời thoại ở trong lòng, nghiêm túc nói: "Em nên chuẩn bị tâm lý thật tốt, một hồi không nên kinh ngạc."
"Ây da, em còn tưởng rằng A Tịch anh còn cần một ít thời gian, mới có thể nói chuyện quan trọng này với em, không nghĩ tới bây giờ anh sẽ nói với em." Thẩm Họa Mi cũng buông đũa, cười hì hì nói.
Phản ứng của nàng, quả thật ngoài dự liệu của Hứa Kỳ Tịch.
—— Hoạ Mi biết chuyện 'Ba năm cắt cảnh' của mình? Trong lòng Hứa Kỳ Tịch nghi hoặc một trận.
Là mình không cẩn thận lộ ra ở đâu?
"Bất quá, hiện tại không phải là thời điểm nói chuyện quan trọng. Anh đều nói, muốn cho em chuẩn bị sẵn sàng. . . Cho nên, liền buổi tối ngày hôm nay đi! Đêm nay chúng ta có thể lặng lẽ nói bên tai của nhau, anh lại đem chuyện quan trọng nói cho em biết." Thẩm Họa Mi nhu hòa nói: "Đêm nay, em sẽ phối hợp anh ~ "
Hứa Kỳ Tịch sững sờ gật đầu.
Đêm nay?
Cũng tốt, buổi tối nói chuyện, càng thích hợp để nói chuyện riêng tư hơn so với lúc ăn.
. . .
. . .
Trước khi đêm tối phủ xuống, Hứa Kỳ Tịch và Thẩm Họa Mi còn có một số việc phải làm.
Suốt đêm hôm qua đã hoàn thành sơ đồ phác thảo, kế tiếp còn phải vẽ bối cảnh, tô nét, thêm màu các loại, để nó tiến hóa thành bản thảo.
Thẩm Họa Mi mang theo máy vi tính của mình đi tới phòng sách, lại từ tủ đồ trong phòng sách lấy ra thiết bị trợ thủ của nàng, hỏi: "Ngày hôm qua anh vẽ bao nhiêu?"
"Anh xem rồi, bản nháp đã toàn bộ hoàn thành." Hứa Kỳ Tịch mở máy vi tính của mình, trả lời.
"Vậy đem toàn bộ gửi cho em, em hỗ trợ xử lý." Thẩm Họa Mi cho ra một câu trả lời đáng tin cậy—— Đáng tin cậy như 'Trợ thủ' trong ảo tưởng của Hứa Kỳ Tịch.
Có một số việc chỉ cần nghĩ đẹp, kết cục thật đúng là đẹp!
Như vậy chí ít 'Bản thảo' của kỳ này liền không cần ha ha cho qua, có thể báo cáo kết quả công tác với 'Mạch Tuệ'——Cảm giác tội ác trong lòng Hứa Kỳ Tịch thoáng rơi giảm xuống, đem toàn bộ sơ đồ phác thảo của 'Bản thảo' gửi cho Thẩm Họa Mi.
"Phần tiếp theo của bộ truyện này, cũng sắp xong rồi." Thẩm Họa Mi vén tay áo, mang mắt kính, tiến vào hình thức trợ thủ.
【 sắp xong? 】 Hứa Kỳ Tịch sáng sớm còn chưa xem hết bộ truyện.
Bất quá nếu Thẩm Họa Mi nói như vậy. . . Vậy hẳn là sắp hết thật rồi.
Với hắn mà nói, đây là chuyện tốt!
"A Tịch, kết cục lớn nên vẽ thật tốt, đừng lưu lại tiếc nuối cho tác phẩm này. . . Đúng rồi, anh đã nghĩ ra nội dung kết cục chưa?" Tay phải của Thẩm Họa Mi dường như 'Bày ra đao công' của lúc nấu ăn, nhanh chóng hoạt động.
Hiệu suất làm việc kinh người.
Như là máy vẽ truyện tranh vô tình.
"Vẫn chưa. . ." Hứa Kỳ Tịch nói.
—— nghe giọng điệu của Thẩm Họa Mi, kết cục của bộ 'Truyện tranh' này, là cần hắn suy nghĩ?
Nhưng hắn đều chưa xem hết bộ truyện này nữa.
Hơn nữa, nếu như Hoạ Mi đã biết chuyện 'Ba năm cắt cảnh' của hắn, vì sao lại muốn hắn vẽ kết cục?
Trừ phi. . . . . 'Chuyện quan trọng' trong miệng của Thẩm Họa Mi trước đấy, không phải 'Ba năm cắt cảnh' hắn muốn nói?
Hai bên chỉ là một hiểu lầm?
"Vậy kỳ tiếp theo, ngươi cần ngưng phát hành để suy nghĩ nội dung cuối cùng không?" Thẩm Họa Mi lại hỏi.
"Ngưng phát hành?" Tư duy khuếch tán của Hứa Kỳ Tịch bị kéo về.
Đây chính là một ý kiến hay.
Chờ kỳ này sau khi giao bản thảo, hắn liền có cớ để ha ha. Thậm chí kỳ sau nữa, hắn đều có thể dùng cớ này ứng phó Mạch Tuệ.
Dù sao cần kết cục lớn, vì chuẩn bị kết cục lớn, ngừng hai kỳ không quá đáng đúng không?
"Em có phải đã giúp cho anh tìm được một cớ để kéo bản thảo đúng không?" Thẩm Họa Mi nhíu mày, lại hỏi: "Sau khi xong, có muốn vẽ tác phẩm mới không? Gần đây anh có hứng thú với đề tài gì?"
Hứa Kỳ Tịch: "Muốn nói đề tài cảm thấy hứng thú. . . Đề tài siêu năng lực, người ngoài hành tinh xuất hiện, nhiệt huyết, là nội dung anh thích xem."
"Nhưng những đề tài này, gần đây nhiều lắm." Thẩm Họa Mi vừa vẽ vừa đáp.
Một năm gần đây, các diễn đàn truyện tranh lớn, đều có hoạt động thúc đẩy 'Chủ đề truyện tranh’ các loại.
Đề tài đều là nội dung nhiệt huyết, tai nạn giáng lâm, siêu tự nhiên các loại, độ trùng hợp cực cao.
Dưới sự thúc đẩy của các diễn đàn lớn, tác phẩm của những đề tài này bây giờ rất nhiều.
"Các diễn đàn lớn đều thúc đẩy tác phẩm những đề tài này? Đứng đầu như thế?" Trong lòng Hứa Kỳ Tịch có một ít tò mò đối với việc này.
Ừm, cái này với hắn mà nói là chuyện tốt. . . Đại biểu cho trước khi xem chán, hắn có rất nhiều tác phẩm có thể lựa chọn.
. . .
Thời gian cùng một chỗ với Thẩm Họa Mi, qua rất nhanh.
Buổi chiều hoàn tất bản thảo.
Hưởng dụng bữa cơm.
Dắt tay tản bộ.
Cùng nhau tập thể hình.
Quay đầu lại vẽ hết vài tờ bản thảo cuối cùng.
Cuối cùng hoàn thành bản thảo, thời gian đã là đêm khuya 23: 54.
Kế tiếp, là ban đêm ước định. . .
Hứa Kỳ Tịch cẩn thận đem bản thảo lưu lại: "Đã trễ rồi, nghỉ ngơi đi."
"Ừm." Đối diện, Thẩm Họa Mi ngáp, tháo mắt kính xuống, xoa xoa con mắt —— cũng chỉ khi nàng giúp Hứa Kỳ Tịch hoàn thành bản thảo, mới có thể bận đến khuya như thế. Trong ngày thường, nàng làm việc và nghỉ ngơi đều tiêu chuẩn như sách giáo khoa.
. . .
Đêm khuya yên tĩnh.
Đợi Hứa Kỳ Tịch và Thẩm Họa Mi tắm rửa hoàn tất, thời gian đã vượt qua 12 giờ đêm.
Ngày 24 tháng 5 năm 2025, thứ bảy, nửa đêm 00: 08.
Trên giường lớn, Hứa Kỳ Tịch đã chuẩn bị sẵn sàng.
Đã tới lúc thẳng thắn!
"Hoạ Mi ~" Hắn dùng giọng điệu nghiêm túc mà nói: "Em có cảm giác anh của ngày hôm nay, có chút khác với ngày xưa hay không? Kỳ thật sáng sớm ngày hôm nay lúc tỉnh lại, anh liền phát hiện trạng thái của mình có chút kỳ dị, ba năm, anh mất đi ba. . ."
"Báo danh!" Đột nhiên, Hoạ Mi đang nằm cùng Hứa Kỳ Tịch, như là tiếp thu được tín hiệu gì, thoáng cái ngồi dậy, sử dụng âm thanh dễ nghe trả lời.
Hứa Kỳ Tịch: "? ? ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.