Sổ Điểm Danh Vạn Giới

Chương 2: Tiếp thu hiện thực tàn khốc đi

Thánh Kỵ Sĩ Truyền Thuyết

16/08/2020

Cụm từ 'Ba năm sau' này, bình thường xuất hiện trong phim điện ảnh và truyền hình, làm chuyển ngoặt của nội dung hoặc là công việc kết thúc.

Cụm từ này vô cùng dễ dùng, thoáng cái có thể làm mở ra và khép lại rất nhiều nội dung, đa số thời gian còn có thể kết hợp phông chữ màu đen.

Sở dĩ mọi người đều thích dùng 'Ba năm sau' để tiến hành chuyển ngoặt, có thể là một năm, hai năm quá ngắn; bốn năm, năm năm lại quá dài, cho nên ba năm thời gian trung bình, liền được ưu ái —— phù hợp đường lối trung dung của người Đại Hạ.

Hứa Kỳ Tịch cũng không ghét chuyện xuyên không.

Nhưng đột nhiên biến thành bản thân mình của ba năm sau, còn không mang theo ký ức, có thể có chút quá đáng hay không?

Chuyển ngoặt 'Ba năm sau' trong tiểu thuyết hoặc là phim truyền hình, nhân vật bên trong có ký ức của 'Ba năm'.

Nhưng hắn không có, hắn là một người bị màn ảnh cắt đến ba năm sau.

Cái này không phải giống biểu diễn cũng không cho lời thoại hay sao?

Trực tiếp nhảy qua quá trình, tiến vào kết cục, không phải giở trò lưu manh sao!

Hứa Kỳ Tịch chậm rãi tắt điện thoại di động lại, đem nó đặt lại vị trí quen thuộc thuận lợi của bản thân.

Tựa vào lưng giường, mạch suy nghĩ lần thứ hai khuếch tán.

Nếu như. . .

Nếu như hiện tại thật sự là năm 2025. . . Mình đây là tiến hành bước nhảy thời gian, thoáng cái từ năm 2022 nhảy tới năm 2025 sao?

Lại hoặc là. . . Là mình của năm 2025, đã bị thứ nào đó đả kích, đột nhiên mất đi ký ức của ba năm, ký ức chỉ bảo lưu tại năm 2022?

So sánh ra, khả năng sau lớn hơn.

Dù sao mất trí nhớ gần với thực tế hơn so với bước nhảy thời gian, cái trước quá ảo diệu, cái sau thực tế hơn nhiều.

Cho nên, mình hẳn là mất trí nhớ?

Mà ngoại trừ hai loại khả năng này, kỳ thật còn có một khả năng chính xác hơn, thực tế hơn. . .

【 Mình có thể đang nằm mơ! 】 ôm gối đầu mềm mại, Hứa Kỳ Tịch âm thầm gật đầu.

Cái này gọi là 'Ngày có suy nghĩ, đêm có nằm mộng' .

Nửa đêm bản thân mình mất ngủ, mạch suy nghĩ khuếch tán, suy nghĩ rất nhiều về 《 Hứa Kỳ Tịch nhân sinh 》, ngay cả tên của cháu gái đều muốn suy nghĩ ra.

Trước khi ngủ suy nghĩ nhiều như vậy, đêm đó mơ tới tương lai của bản thân, hình ảnh đã kết hôn, cũng rất hợp tình hợp lý.

——Trong mộng, mơ tới bản thân đột nhiên xuất hiện một nửa khác phù hợp thẩm mỹ cá nhân, đồng thời bản thân không có ký ức của ba năm, không phải đều nói rõ ràng sao.

Hợp tình hợp lý!

Nếu vẫn là trong mộng, vậy là dễ rồi.

Không cần phiền não, để giấc mộng tiếp tục.

Tỉnh mộng, tất cả liền đều khôi phục.

Hứa Kỳ Tịch hai tay gối dưới đầu, trườn người nằm xuống.

Không cần suy nghĩ nhiều, không cần phiền não, toàn thân thả lỏng, hài lòng hưởng thụ giấc mộng đẹp khó có được này.

Bộ não sinh động lần thứ hai yên lặng, chậm rãi đình chỉ suy tư.



Chờ mình tỉnh lại, liền một lần nữa xuất hiện ở ký túc xá của đại học Thành Giang, sau đó Dương Duyệt trên trải có thể đang gọi rời giường, tâm tình của Cao Thoán tốt thì nói không chừng sẽ mang bữa sáng cho chúng ta, mà Trương Bình hẳn sẽ là người rời giường cuối cùng. . .

Ừm, lần tới mất ngủ, liền không nên suy nghĩ về nhân sinh, miễn cho lại làm mộng đẹp không thực tế.

Sau khi tỉnh lại, chỉ còn thương cảm.

. . .

. . .

Hứa Kỳ Tịch thả lỏng thể xác và tinh thần, mắt thấy chuẩn bị lần thứ hai tiến vào trạng thái 'Ngủ say', bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng chuông quen thuộc.

Là đồng hồ báo thức của điện thoại di động. . . Lúc xưa mỗi ngày đều là tiếng chuông này thân thiết mà gọi Hứa Kỳ Tịch rời giường đi học, cho nên vừa nghe được tiếng chuông, tinh thần của hắn rung lên, da đầu bắt đầu tê dại, sung huyết.

Tiếng chuông báo thức thật sự là một phát minh vô tình trên lịch sử nhân loại, khiến kẻ khác căm thù đến tận xương tuỷ, rồi lại không rời nó được.

Hứa Kỳ Tịch mở mắt, nhìn về chỗ tiếng chuông điện thoại di động vang lên.

Lúc này vừa mở mắt, hắn liền thấy 'Một nửa khác' của mình nhắm mắt lại, mơ mơ màng màng mà đưa tay sờ soạng, tại gần gối đầu chộp ra một điện thoại di động tình nhân cùng kiểu dáng với Hứa Kỳ Tịch, không cần mở mắt mà vẫn thuần thục mà đưa tay vuốt vuốt.

Tắt đồng hồ báo thức.

Động tác tắt đồng hồ báo thức của nàng, thuần thục đến khiến kẻ khác yêu thương.

Khoảng chừng lại qua năm giây.

Nàng ngáp một cái, chậm rãi mở mắt, đúng lúc bốn mắt nhìn nhau.

Hứa Kỳ Tịch nhìn con ngươi đen huyền của nàng, trong con ngươi toả sáng hầu như nhìn không thấy tơ máu —— từ điểm đó đó có thể thấy được, chất lượng giấc ngủ của chủ nhân rất cao, làm việc và nghỉ ngơi hẳn là rất có quy phạm? Phỏng chừng là một người vô cùng tự hạn chế?

"Chào buổi sáng, A Tịch." Nàng vừa tỉnh lại đã nhẹ nhàng cười với Hứa Kỳ Tịch, ngồi dậy duỗi lưng một cái.

Giọng nói của nàng có độ phân biệt rất cao, vô cùng xứng đôi với khí chất của nàng —— không sai biệt lắm là sau khi thấy dáng dấp của nàng, cảm giác giọng của nàng nên là cái loại hình này.

Thấy 'vợ' chào hỏi, Hứa Kỳ Tịch gật đầu trả lời: "Chào. . ."

Lời vừa ra miệng, hắn liền nghẹn lại.

Có một vấn đề.

Hắn không biết tên của 'vợ'.

Giấc mộng này, không có tiến hành theo trình tự thông thường, mà như vượt rào trực tiếp nhảy tới cuộc sống sau hôn nhân. Cho nên, ngoại trừ cảm giác thân cận của thân thể đối với 'Vợ', hắn không gọi ra được tên của nàng.

Cái này vô cùng không ổn.

Coi như là giấc mộng, cũng không thể tùy tiện gọi tên đúng không?

Đàn ông mà, vẫn là cần một chút dục vọng cầu sinh.

Bộ não của Hứa Kỳ Tịch nhanh chóng vận chuyển.

Tại lúc bộ não vận chuyển nhanh đến mức bốc khói . . .

"Chào buổi sáng, vợ yêu thân ái." Hứa Kỳ Tịch cơ trí nói.

Trong lòng hắn âm thầm dâng lên chúc phúc cho vị tiền bối đã sáng tạo ra cụm từ 'vợ yêu thân ái'.



"Ơ? Thật buồn nôn." Nàng đối diện cười hì hì, nói: "Ngày hôm nay em phải rời giường đi công ty, xử lý một chút việc. Ngày hôm qua anh làm việc đến nửa đêm, ngủ tương đối trễ. . . Nên ngủ thêm một hồi đi."

Dứt lời, nàng vươn người đến đây, một tay vén tóc của mình, đem chúng nó vén đến sau tai, cúi người nhẹ nhàng khẽ hôn lên môi của Hứa Kỳ Tịch.

Vừa chạm liền rời, không có thâm nhập, là phong cách ân cần thăm hỏi sáng sớm của vợ chồng.

"Bữa sáng ăn cái gì?" Nhẹ nhàng nghiêng thân, nàng ấy bò qua bên cạnh của Hứa Kỳ Tịch, lấy quần áo từ giá áo đầu giường, thay đổi áo ngủ.

"Uống chút cháo?" Hứa Kỳ Tịch trả lời, bữa sáng ở nhà cũ bên này hắn có thói quen ăn cháo phối điểm tâm sáng các loại, là tập tục cũ.

"Tốt." Nàng vừa nói, vừa bước đi tới phòng tắm.

Giao lưu ngày thường giữa vợ chồng, đơn giản bình tĩnh dường như ngày xưa.

Chờ nàng tiến vào phòng tắm, thân thể căng thẳng của Hứa Kỳ Tịch mới thư giãn xuống!

【 nếu như là mộng, có phải chân thật đến có chút đáng sợ hay không? 】

Động tác giữa nàng và hắn thật sự quá tự nhiên, y như giữa vợ chồng chung sống lâu năm rồi.

Hơn nữa, quá nhẵn nhụi —— trong mộng bình thường, hẳn là rất ít xuất hiện chi tiết này đúng không?

Nội tâm của Hứa Kỳ Tịch mơ hồ có chút bất an.

Nội tâm của hắn đã mơ hồ phát hiện, cái khả năng này, không phải một giấc mộng.

Không bao lâu, vợ từ trong phòng tắm đi ra, ngồi vào bàn trang điểm, bắt đầu trang điểm cho bản thân.

Tóc ngắn ngang vai được buộc thành đuôi ngựa, còn đeo mắt kính——Loại trang phục này, khiến khí tràng của nàng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

"Một hồi em làm bữa sáng xong, sẽ giữ ấm. Anh ngủ tiếp đi, nhớ kỹ rời giường ăn sáng, đừng quên." Nàng cẩn thận căn dặn.

Đây là hiền lành người cảm thấy ấm áp từ bên trong.

"Ừm." Hứa Kỳ Tịch gật đầu đáp —— thân thể hắn, đặc biệt là trái tim bắt đầu cho hắn một tin tức 'Ta rất ấm áp', đây là ý của 'ấm áp trong lòng'?

Không cần dùng não chỉ huy, trong lòng đã bắt đầu ấm áp lên, tiết kiệm rất nhiều trình tự.

Sau khi vợ trang điểm xong, liền mở cửa phòng đi tới phòng bếp.

—— Thông qua đoạn đối thoại ngắn vừa rồi có thể lý giải, nàng muốn đi công ty xử lý chút sự tình. Từ ngữ khí mà cân nhắc, nói không chừng cả công ty đều là của nàng?

So sánh mà nói, công việc của Hứa Kỳ Tịch tự do hơn nhiều lắm, nhưng thỉnh thoảng hẳn sẽ cần 'Suốt đêm' để hoàn thành, cho nên ngày hôm qua ngủ rất muộn, ban ngày cũng không nhất định phải đi làm?

Công việc gì có độ tự do cao như thế?

Đợi vợ rời phòng đóng cửa, Hứa Kỳ Tịch lần thứ hai trầm tĩnh lại, đem toàn bộ đầu vùi vào trong gối.

【 quá chân thật. 】

Chân thật quá mức.

Khi 'Chân thật' vượt lên một giới hạn nào đó, vô luận là ai đều sẽ bắt đầu hoài nghi.

Vì vậy, Hứa Kỳ Tịch giơ tay trái lên, nhìn chằm chằm tay trái chốc lát, tìm ra một khu vực thích hợp để ra tay từ trong cơ thể.

Sau khi tìm được mục tiêu, hắn vươn tay phải, ngón cái và ngón trỏ vô tình lộ ra, nắm phần thịt xác định là mục tiêu ở tay trái, dùng sức véo một cái.

Tiếp thu hiện thực tàn khốc đi, tay trái hy sinh oanh liệt!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sổ Điểm Danh Vạn Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook