Sợ Hãi! Lão Tổ Huyền Học Vừa Mở Miệng Đã Khiến Người Ta Thấy Ớn Lạnh
Chương 4
Bàn Bàn Ngư Đầu Tương
11/05/2024
Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra, một nhóm người bước ra từ bên trong.
Một người đàn ông đẹp trai với khí chất mạnh mẽ khiến không ai có thể bỏ qua đang bước đi ở giữa, viện trưởng của bệnh viện tâm thần cùng bác sĩ Lý đi ở hai bên, nói chuyện với đối phương với nụ cười nịnh nọt.
Những người khác bị choáng ngợp bởi khí chất mạnh mẽ và vẻ ngoài nổi bật của anh, nhưng Cố Tuyết Thanh lại bị sốc bởi năng lượng màu tím liên tục toả ra từ cơ thể đối phương.
Ngay cả những hoàng đế mà Cố Tuyết Thanh từng thấy cũng không có nhiều năng lượng màu tím như vậy, người đàn ông trước mặt có bối cảnh gì đây?
Cố Tuyết Thanh đi về phía người đàn ông, đứng trước cánh cửa sắt đã bị khoá chặt.
“Tuyết Thanh, sao vậy? Cô có biết Thẩm tiên sinh không?” Bạch Phương Khiết đi tới bên cạnh cô rồi nhẹ giọng hỏi.
Cố Tuyết Thanh không trả lời bà ấy mà hỏi ngược lại: “Có thể mở cửa này ra không?”
Bạch Phương Khiết sửng sốt một chút, đúng là trên người bà ấy có chìa khoá, nhưng theo quy định thì bà ấy không thể tự ý mở cửa được…
Cố Tuyết Thanh biết người đàn ông trước mặt có thể là cơ hội duy nhất để cô rời khỏi bệnh viện tâm thần.
“Làm ơn.”
Đây là lần đầu tiên Cố Tuyết Thanh nói những lời như vậy với bà ấy, Bạch Phương Khiết có chút do dự, nhưng nghĩ tới ngày đó cô đã nhắc nhở mình, bà ấy lại cắn răng lấy chìa khoá ra mở cửa.
Trong nháy mắt Cố Tuyết Thanh liền biến mất ở cửa, lao về phía người đàn ông như một cơn gió.
Thẩm Mộ Uyên sửng sốt nhìn cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, sau đó ôm chặt lấy anh.
Viện trưởng cùng bác sĩ Lý ở gần đó thấy Cố Tuyết Thanh bỗng dưng chạy ra ôm lấy Thẩm tổng thì cũng rất sợ hãi. Đùa gì vậy, đây là người nổi tiếng ra tay tàn nhẫn cùng sát phạt trong giới kinh doanh đó!
Mọi người đều biết Thẩm tổng rất ghét tiếp xúc thân thể với người khác, bởi vậy bọn họ thậm chí còn không dám bắt tay với anh.
Dáng vẻ thờ ơ lạnh lùng của Thẩm Mộ Uyên đã khiến bọn họ nhìn thôi đã thấy khiếp đảm rồi.
Nhưng hiện tại Thẩm tổng lại bị một nữ bệnh nhân tâm thần chạy tới ôm.
Nếu Thẩm tổng truy cứu chuyện này thì bệnh viện của bọn họ cũng không thể mở cửa được nữa.
Bác sĩ Lý cùng mấy y tá hoảng sợ đưa tay kéo Cố Tuyết Thanh đi, trợ lý cùng vệ sĩ của Thẩm Mộ Uyên cũng vội vàng tiến lên muốn ném cô gái này ra ngoài.
Cố Tuyết Thanh đã nhận ra động tĩnh của người phía sau, cô đổi phương hướng ôm lấy eo của Thẩm Mộ Uyên, chỉ lộ mỗi cái đầu ra, tiếp tục cọ năng lượng màu tím trên người anh.
Cố Tuyết Thanh cũng không muốn làm như vậy, nhưng cô không thể khống chế được bản thân.
Năng lượng màu tím trên người Thẩm Mộ Uyên quá hấp dẫn đối với người hoàn toàn mất hết linh lực như cô.
Bây giờ cô giống như một con cún con thấy một khúc xương, hoàn toàn không thể cưỡng lại sự cám dỗ này.
Chỉ là Cố Tuyết Thanh cọ một hồi cũng nhận ra có gì đó không đúng.
Sao sát khí trên người đối phương lại nhiều như vậy?
Người bình thường không thể chống cự được nhiều sát khí như vậy, chưa đầy một ngày là sẽ chết ngay.
Sát khí cùng năng lượng màu tím nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể Cố Tuyết Thanh.
Cô nhanh chóng hấp thu hết những sát khí này, sau đó bắt đầu hoà tan từng chút một.
Cũng may là cô vừa hấp thụ đủ nguồn năng lượng màu tím nên giờ mới có thể dễ dàng hấp thụ và hoá giải sát khí.
Cứ coi như trả ơn đối phương vì đã để cô cọ nhiều năng lượng màu tím như vậy đi.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Một người đàn ông đẹp trai với khí chất mạnh mẽ khiến không ai có thể bỏ qua đang bước đi ở giữa, viện trưởng của bệnh viện tâm thần cùng bác sĩ Lý đi ở hai bên, nói chuyện với đối phương với nụ cười nịnh nọt.
Những người khác bị choáng ngợp bởi khí chất mạnh mẽ và vẻ ngoài nổi bật của anh, nhưng Cố Tuyết Thanh lại bị sốc bởi năng lượng màu tím liên tục toả ra từ cơ thể đối phương.
Ngay cả những hoàng đế mà Cố Tuyết Thanh từng thấy cũng không có nhiều năng lượng màu tím như vậy, người đàn ông trước mặt có bối cảnh gì đây?
Cố Tuyết Thanh đi về phía người đàn ông, đứng trước cánh cửa sắt đã bị khoá chặt.
“Tuyết Thanh, sao vậy? Cô có biết Thẩm tiên sinh không?” Bạch Phương Khiết đi tới bên cạnh cô rồi nhẹ giọng hỏi.
Cố Tuyết Thanh không trả lời bà ấy mà hỏi ngược lại: “Có thể mở cửa này ra không?”
Bạch Phương Khiết sửng sốt một chút, đúng là trên người bà ấy có chìa khoá, nhưng theo quy định thì bà ấy không thể tự ý mở cửa được…
Cố Tuyết Thanh biết người đàn ông trước mặt có thể là cơ hội duy nhất để cô rời khỏi bệnh viện tâm thần.
“Làm ơn.”
Đây là lần đầu tiên Cố Tuyết Thanh nói những lời như vậy với bà ấy, Bạch Phương Khiết có chút do dự, nhưng nghĩ tới ngày đó cô đã nhắc nhở mình, bà ấy lại cắn răng lấy chìa khoá ra mở cửa.
Trong nháy mắt Cố Tuyết Thanh liền biến mất ở cửa, lao về phía người đàn ông như một cơn gió.
Thẩm Mộ Uyên sửng sốt nhìn cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, sau đó ôm chặt lấy anh.
Viện trưởng cùng bác sĩ Lý ở gần đó thấy Cố Tuyết Thanh bỗng dưng chạy ra ôm lấy Thẩm tổng thì cũng rất sợ hãi. Đùa gì vậy, đây là người nổi tiếng ra tay tàn nhẫn cùng sát phạt trong giới kinh doanh đó!
Mọi người đều biết Thẩm tổng rất ghét tiếp xúc thân thể với người khác, bởi vậy bọn họ thậm chí còn không dám bắt tay với anh.
Dáng vẻ thờ ơ lạnh lùng của Thẩm Mộ Uyên đã khiến bọn họ nhìn thôi đã thấy khiếp đảm rồi.
Nhưng hiện tại Thẩm tổng lại bị một nữ bệnh nhân tâm thần chạy tới ôm.
Nếu Thẩm tổng truy cứu chuyện này thì bệnh viện của bọn họ cũng không thể mở cửa được nữa.
Bác sĩ Lý cùng mấy y tá hoảng sợ đưa tay kéo Cố Tuyết Thanh đi, trợ lý cùng vệ sĩ của Thẩm Mộ Uyên cũng vội vàng tiến lên muốn ném cô gái này ra ngoài.
Cố Tuyết Thanh đã nhận ra động tĩnh của người phía sau, cô đổi phương hướng ôm lấy eo của Thẩm Mộ Uyên, chỉ lộ mỗi cái đầu ra, tiếp tục cọ năng lượng màu tím trên người anh.
Cố Tuyết Thanh cũng không muốn làm như vậy, nhưng cô không thể khống chế được bản thân.
Năng lượng màu tím trên người Thẩm Mộ Uyên quá hấp dẫn đối với người hoàn toàn mất hết linh lực như cô.
Bây giờ cô giống như một con cún con thấy một khúc xương, hoàn toàn không thể cưỡng lại sự cám dỗ này.
Chỉ là Cố Tuyết Thanh cọ một hồi cũng nhận ra có gì đó không đúng.
Sao sát khí trên người đối phương lại nhiều như vậy?
Người bình thường không thể chống cự được nhiều sát khí như vậy, chưa đầy một ngày là sẽ chết ngay.
Sát khí cùng năng lượng màu tím nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể Cố Tuyết Thanh.
Cô nhanh chóng hấp thu hết những sát khí này, sau đó bắt đầu hoà tan từng chút một.
Cũng may là cô vừa hấp thụ đủ nguồn năng lượng màu tím nên giờ mới có thể dễ dàng hấp thụ và hoá giải sát khí.
Cứ coi như trả ơn đối phương vì đã để cô cọ nhiều năng lượng màu tím như vậy đi.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.