Sở Hữu Vật Tư Trăm Tỷ, Làm Người Thu Thuê Ở Tận Thế
Chương 21: Ngành Tâm Lý Học
Tịch Phi Tích
28/06/2024
Với nhiệt độ này, Vân Thành không có máy sưởi đã không phù hợp để mọi người thường xuyên ra ngoài nữa, bởi vì không biết cái thời tiết chết tiệt này khi nào mới kết thúc, cho nên rất nhiều người bắt đầu mua thức ăn thức uống để tích trữ trong nhà.
Rất nhiều mặt hàng thực phẩm, đồ uống và đồ dùng vệ sinh cung không đủ cầu mà có thay đổi về mặt giá cả.
Nhiều thương nhân vui mừng vì bọn họ chưa bao giờ có nhiều tiền như lúc này, dường như việc đạt đến đỉnh cao của cuộc đời chỉ gần ngay trước mắt, tuy nhiên, khi nhìn thấy hàng hóa không đủ, bọn họ lại bắt đầu cảm thấy buồn rầu vì không nhập được thêm hàng.
Dường như Vân Thành đang dần biến thành thành phố im lặng.
Trong biệt thự, Tang Bán Thành không khỏi tặc lưỡi một cái khi nhìn thấy tin tức trên điện thoại.
“Cái này, này, này, có nên khen những thương nhân này thực sự rất to gan……..”
“Nếu không biết kiềm chế chắc chắn sẽ gặp được báo ứng, ba đừng có lo.”
Tang Du ngừng nhảy, cầm lấy chiếc khăn mặt ở bên cạnh lau mồ hôi trên mặt.
Nghe được lời nói tự tin của Tang Du, Tang Bán Thành cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, ông ấy cảm thấy trong lời của con gái hình như đang ẩn ý điều gì đó, nhưng dường như tư tưởng giữa ông ấy và con gái cách nhau một khoảng rất xa.
Tang Du ngồi xuống, cầm ly nước trên bàn lên bắt đầu bổ sung nước cho cơ thể.
“Còn cả chuyện này nữa, có hai bác gái suýt chút nữa đã cãi nhau trong siêu thị chỉ vì một cây bắp cải.”
Tâm trạng của Tang Bán Thành hơi khó chịu khi đọc được tin tức này, nhưng ông ấy cũng không thể làm gì được.
“Sức chiến đấu của các bác gái ở thời đại nào cũng không thể coi thường được, trước đây chuyện như vậy cũng đã xảy ra rất nhiều lần rồi.”
Giọng điệu Tang Du bình tĩnh nói.
Tính toán ngày tháng, chẳng mấy chốc nữa tất cả các siêu thị và trung tâm mua sắm đều sẽ đóng cửa.
Thời gian một tuần cũng đủ để mỗi nhà có thể tích trữ được lương thực sống trong mấy ngày, những kẻ vô đạo đức kia cũng đã bị ghi trên sổ sách rồi.
“Vẫn còn có người rất thông minh, trong hai ngày này đã nhân cơ hội thế chấp mua một xe dạng nhà ở, đợi khi tiền không còn dùng được nữa, xem như không phải trả lại.”
Lại lướt điện thoại, Tang Bán Thành không nhịn được lên tiếng khen ngợi.
“Vậy thì bọn họ cũng thật thông minh.”
Tang Du nở nụ cười nhàn nhạt, tiền thì không cần trả, nhưng trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy, đợi thêm một thời gian nữa sẽ đến lúc bọn họ phải khóc.
Mặc dù kiếp trước Tang Du cũng đã nhìn thấy quá nhiều chuyện như vậy rồi, nhưng bởi vì không được học hỏi nhiều kiến thức, cho nên cô hoàn toàn không hiểu được, bây giờ cô kết hợp với kiến thức và kinh nghiệm của bản thân cùng nguyên chủ, nên có rất nhiều điều có thể hiểu được một cách tự nhiên.
“Khá thông minh, nhưng không chắc liệu sau này có ai có thể lật lại những chuyện cũ như vậy hay không.”
Diệp Nhu đang tập thể dục nghe được ẩn ý trong lời nói của Tang Du cũng nhẹ nhàng đồng ý.
“Này……”
Tang Bán Thành đột nhiên nghẹn họng, hiện giờ ông ấy cực kỳ xác định bản thân thật sự không thể hòa nhập được với gia đình này?
“Đúng rồi, mẹ, con nhớ là mẹ đã từng học chuyên ngành tâm lý học phải không?”
Giống như nghĩ đến điều gì, Tang Du chậm rãi nói.
“Đúng vậy, nhưng mẹ đã không tiếp xúc nó rất lâu rồi.”
Diệp Nhu gật đầu, lúc đó bà ấy cảm thấy môn tâm lý học rất thú vị, cho nên mới đi học, nhưng sau khi kết hôn với Tang Bán Thành, bà ấy chỉ cần chịu trách nhiệm xinh đẹp như hoa, cho nên ít khi tiếp xúc những thứ như vậy nữa.
Rất nhiều mặt hàng thực phẩm, đồ uống và đồ dùng vệ sinh cung không đủ cầu mà có thay đổi về mặt giá cả.
Nhiều thương nhân vui mừng vì bọn họ chưa bao giờ có nhiều tiền như lúc này, dường như việc đạt đến đỉnh cao của cuộc đời chỉ gần ngay trước mắt, tuy nhiên, khi nhìn thấy hàng hóa không đủ, bọn họ lại bắt đầu cảm thấy buồn rầu vì không nhập được thêm hàng.
Dường như Vân Thành đang dần biến thành thành phố im lặng.
Trong biệt thự, Tang Bán Thành không khỏi tặc lưỡi một cái khi nhìn thấy tin tức trên điện thoại.
“Cái này, này, này, có nên khen những thương nhân này thực sự rất to gan……..”
“Nếu không biết kiềm chế chắc chắn sẽ gặp được báo ứng, ba đừng có lo.”
Tang Du ngừng nhảy, cầm lấy chiếc khăn mặt ở bên cạnh lau mồ hôi trên mặt.
Nghe được lời nói tự tin của Tang Du, Tang Bán Thành cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, ông ấy cảm thấy trong lời của con gái hình như đang ẩn ý điều gì đó, nhưng dường như tư tưởng giữa ông ấy và con gái cách nhau một khoảng rất xa.
Tang Du ngồi xuống, cầm ly nước trên bàn lên bắt đầu bổ sung nước cho cơ thể.
“Còn cả chuyện này nữa, có hai bác gái suýt chút nữa đã cãi nhau trong siêu thị chỉ vì một cây bắp cải.”
Tâm trạng của Tang Bán Thành hơi khó chịu khi đọc được tin tức này, nhưng ông ấy cũng không thể làm gì được.
“Sức chiến đấu của các bác gái ở thời đại nào cũng không thể coi thường được, trước đây chuyện như vậy cũng đã xảy ra rất nhiều lần rồi.”
Giọng điệu Tang Du bình tĩnh nói.
Tính toán ngày tháng, chẳng mấy chốc nữa tất cả các siêu thị và trung tâm mua sắm đều sẽ đóng cửa.
Thời gian một tuần cũng đủ để mỗi nhà có thể tích trữ được lương thực sống trong mấy ngày, những kẻ vô đạo đức kia cũng đã bị ghi trên sổ sách rồi.
“Vẫn còn có người rất thông minh, trong hai ngày này đã nhân cơ hội thế chấp mua một xe dạng nhà ở, đợi khi tiền không còn dùng được nữa, xem như không phải trả lại.”
Lại lướt điện thoại, Tang Bán Thành không nhịn được lên tiếng khen ngợi.
“Vậy thì bọn họ cũng thật thông minh.”
Tang Du nở nụ cười nhàn nhạt, tiền thì không cần trả, nhưng trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy, đợi thêm một thời gian nữa sẽ đến lúc bọn họ phải khóc.
Mặc dù kiếp trước Tang Du cũng đã nhìn thấy quá nhiều chuyện như vậy rồi, nhưng bởi vì không được học hỏi nhiều kiến thức, cho nên cô hoàn toàn không hiểu được, bây giờ cô kết hợp với kiến thức và kinh nghiệm của bản thân cùng nguyên chủ, nên có rất nhiều điều có thể hiểu được một cách tự nhiên.
“Khá thông minh, nhưng không chắc liệu sau này có ai có thể lật lại những chuyện cũ như vậy hay không.”
Diệp Nhu đang tập thể dục nghe được ẩn ý trong lời nói của Tang Du cũng nhẹ nhàng đồng ý.
“Này……”
Tang Bán Thành đột nhiên nghẹn họng, hiện giờ ông ấy cực kỳ xác định bản thân thật sự không thể hòa nhập được với gia đình này?
“Đúng rồi, mẹ, con nhớ là mẹ đã từng học chuyên ngành tâm lý học phải không?”
Giống như nghĩ đến điều gì, Tang Du chậm rãi nói.
“Đúng vậy, nhưng mẹ đã không tiếp xúc nó rất lâu rồi.”
Diệp Nhu gật đầu, lúc đó bà ấy cảm thấy môn tâm lý học rất thú vị, cho nên mới đi học, nhưng sau khi kết hôn với Tang Bán Thành, bà ấy chỉ cần chịu trách nhiệm xinh đẹp như hoa, cho nên ít khi tiếp xúc những thứ như vậy nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.