Sở Hữu Vật Tư Trăm Tỷ, Làm Người Thu Thuê Ở Tận Thế
Chương 33: Tự Tìm Tới Cửa
Tịch Phi Tích
28/06/2024
Về việc sợ các nhân viên tình nguyện sẽ có mục đích riêng ư? Bên trên đã có biện pháp phòng ngừa hợp lý.
Tất cả các nhân viên tình nguyện phải quay trở lại xe tiếp tế trong thời gian quy định, nếu nhân viên xin thăm viếng xác định hộ gia đình nào đó tử vong, lúc quay về không cầm theo đồ gì thì lập tức sẽ bị điều tra.
Nếu thực sự phạm tội thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
“Một cô gái như con làm nhân viên tình nguyện gì chứ, lỡ đâu gặp được người có ý đồ xấu thì sao?”
Tang Bán Thành không đồng ý nhìn về phía Tang Du.
Không phải tất cả những người sống trong thành phố này đều là người tốt, Lỡ có ai có giàu xấu muốn cướp đồ thì phải làm sao? Hoặc là con gái của ông ấy lớn lên xinh đẹp như vậy, có tên rác rưởi nào muốn sàm sỡ con bé thì phải làm sao.
“Cho nên ba sẽ là người tham gia làm tình nguyện viên, con là người đồng hành đi cùng, như vậy……. Chúng ta đến chào hỏi thị trưởng Trương đi.”
Khoé miệng Tang Du nở nụ cười ranh mãnh.
Tang Bán Thành: “……”
Đúng là đứa con gái ngoan của ông ấy, ông ấy có chút nghi ngờ rằng Tang Du vẫn luôn nhớ mong thị trưởng Trương vì có mục đích khác, nhưng ông ấy không có chứng cứ.
“Du Du muốn đi thì ông cứ đi cùng con bé đi, vốn dĩ con bé là người có tính tình không chịu ngồi yên, ông bảo con bé ru rú trong nhà không ra khỏi cửa như vậy, con bé chắc chắn sẽ buồn đến phát điên mất.”
Diệp Nhu vẫn luôn im lặng ngồi bên cạnh đột nhiên lên tiếng, đưa ra quyết định cuối cùng.
“Được rồi! Vậy anh đi mặc quần áo rồi ra ngoài với con gái!!!”
Vợ không để ý đến ông ấy suốt hai ngày cuối cùng cũng đồng ý nói chuyện với ông ấy, Tang Bán Thành nháy mắt diễn vở kịch đổi mặt ngay tại chỗ.
……
Nửa tiếng sau, một chiếc RV xuất hiện trước cổng tiểu khu chính phủ, Tang Bán Thành và Tang Du bị bảo vệ cổng ngăn lại.
“Nhờ anh thông báo với nhà của thị trưởng Trương một tiếng, nói rằng có Tang Du đến thăm.”
Nhìn người bảo vệ nghiêm túc đứng trước cổng, Tang Du tháo khẩu trang ra để lộ khuôn mặt thật của mình, sau đó nở nụ cười ngọt ngào có tính lừa gạt.
Nhân viên bảo vệ đang định nói cô nghĩ mình là ai, nhà của thị trưởng Trương là người cô có thể tùy tiện muốn đến là đến sao?
Nhưng chưa kịp nói gì, anh ta lại nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc ngoan ngoãn, lập tức nở nụ cười nói: “Được, cô đợi tôi đi gọi điện hỏi một chút.”
Hai phút sau, người bảo vệ nở nụ cười nói: “Cô Tang, nhà của thị trưởng Trương ở tại phòng 402, tầng 3, tòa nhà C3, cô đi về phía đó, rẽ trái ở ngã rẽ đầu tiên, sau đó đi về phía Bắc, đi qua hai tòa nhà là có thể nhìn thấy.”
“Vâng, cảm ơn.”
Tang Du cười khúc khích, sau khi nhân viên bảo vệ mở cổng ra thì cô liền ngồi lên xe.
Nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của con gái, khóe miệng của Tang Bán Thành không nhịn được mà giật giật, con bé giả vờ cái con khỉ, con bé giả vờ lạnh lùng ở nhà để dọa ông ấy sợ đúng không!!!
Tất cả các nhân viên tình nguyện phải quay trở lại xe tiếp tế trong thời gian quy định, nếu nhân viên xin thăm viếng xác định hộ gia đình nào đó tử vong, lúc quay về không cầm theo đồ gì thì lập tức sẽ bị điều tra.
Nếu thực sự phạm tội thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
“Một cô gái như con làm nhân viên tình nguyện gì chứ, lỡ đâu gặp được người có ý đồ xấu thì sao?”
Tang Bán Thành không đồng ý nhìn về phía Tang Du.
Không phải tất cả những người sống trong thành phố này đều là người tốt, Lỡ có ai có giàu xấu muốn cướp đồ thì phải làm sao? Hoặc là con gái của ông ấy lớn lên xinh đẹp như vậy, có tên rác rưởi nào muốn sàm sỡ con bé thì phải làm sao.
“Cho nên ba sẽ là người tham gia làm tình nguyện viên, con là người đồng hành đi cùng, như vậy……. Chúng ta đến chào hỏi thị trưởng Trương đi.”
Khoé miệng Tang Du nở nụ cười ranh mãnh.
Tang Bán Thành: “……”
Đúng là đứa con gái ngoan của ông ấy, ông ấy có chút nghi ngờ rằng Tang Du vẫn luôn nhớ mong thị trưởng Trương vì có mục đích khác, nhưng ông ấy không có chứng cứ.
“Du Du muốn đi thì ông cứ đi cùng con bé đi, vốn dĩ con bé là người có tính tình không chịu ngồi yên, ông bảo con bé ru rú trong nhà không ra khỏi cửa như vậy, con bé chắc chắn sẽ buồn đến phát điên mất.”
Diệp Nhu vẫn luôn im lặng ngồi bên cạnh đột nhiên lên tiếng, đưa ra quyết định cuối cùng.
“Được rồi! Vậy anh đi mặc quần áo rồi ra ngoài với con gái!!!”
Vợ không để ý đến ông ấy suốt hai ngày cuối cùng cũng đồng ý nói chuyện với ông ấy, Tang Bán Thành nháy mắt diễn vở kịch đổi mặt ngay tại chỗ.
……
Nửa tiếng sau, một chiếc RV xuất hiện trước cổng tiểu khu chính phủ, Tang Bán Thành và Tang Du bị bảo vệ cổng ngăn lại.
“Nhờ anh thông báo với nhà của thị trưởng Trương một tiếng, nói rằng có Tang Du đến thăm.”
Nhìn người bảo vệ nghiêm túc đứng trước cổng, Tang Du tháo khẩu trang ra để lộ khuôn mặt thật của mình, sau đó nở nụ cười ngọt ngào có tính lừa gạt.
Nhân viên bảo vệ đang định nói cô nghĩ mình là ai, nhà của thị trưởng Trương là người cô có thể tùy tiện muốn đến là đến sao?
Nhưng chưa kịp nói gì, anh ta lại nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc ngoan ngoãn, lập tức nở nụ cười nói: “Được, cô đợi tôi đi gọi điện hỏi một chút.”
Hai phút sau, người bảo vệ nở nụ cười nói: “Cô Tang, nhà của thị trưởng Trương ở tại phòng 402, tầng 3, tòa nhà C3, cô đi về phía đó, rẽ trái ở ngã rẽ đầu tiên, sau đó đi về phía Bắc, đi qua hai tòa nhà là có thể nhìn thấy.”
“Vâng, cảm ơn.”
Tang Du cười khúc khích, sau khi nhân viên bảo vệ mở cổng ra thì cô liền ngồi lên xe.
Nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của con gái, khóe miệng của Tang Bán Thành không nhịn được mà giật giật, con bé giả vờ cái con khỉ, con bé giả vờ lạnh lùng ở nhà để dọa ông ấy sợ đúng không!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.