Chương 30: Chương 30: Công lược vị hôn phu băng lãnh (30)
Đinh Khê
08/10/2018
Edit: LinhLan601
Beta: Min Heun
Tiết Thiến Thiến vốn tưởng rằng Tiết Hàm sẽ quay đầu lại răn dạy vài câu, thậm chí đem người này khai trừ.
Dẫu sao ngày trước Tiết Hàm vẫn luôn là người bảo vệ cô ta.
Dù chưa từng thích, không thân, nhưng hắn cũng từng giúp đỡ rất nhiều.
Không có Tiết Hàm, ngay từ nhỏ Tiết Thiến Thiến sẽ không thể có một cuộc sống dễ chịu như vậy, cuối cùng còn có thể đi Anh quốc du học.
Khi đó, Tiết Thiến Thiến cho rằng, bản thân ở trong lòng Tiết Hàm vẫn là có chút địa vị.
Ở thời điểm Tiết gia tính toán đem cô ta đưa ra ngoài liên hôn, là Tiết Hàm cau mày nói: "Cô ấy còn nhỏ, cứ để cô ấy đi học đi."
Ở Tiết gia, không có người nào dám nghi ngờ lời nói của vị thiếu niên cầm quyền này.
Vì thế mà Tiết Thiến Thiến tự cho rằng chính mình là một người đặc biệt.
Cũng bởi vì câu nói kia của Tiết Hàm mà thời gian sau đó, cuộc sống của Tiết Thiến Thiến thập phần tiêu sái bừa bãi, thật đúng là đem mình trở thành tiểu thư của Tiết gia.
Nhưng xét cho cùng, cô ta vốn dĩ chỉ là một cô nhi mà thôi.
Cho dù cha mẹ cô ta là thư kí của Tiết lão thái gia thì thế nào, hai người bọn họ nỗ lực bao nhiêu thì cũng đều không thể tiến vào vòng trung tâm của Tiết thị.
Nhưng cô ta lại nhờ chính quang huy của cha mẹ, mà có thể trực tiếp tiến vào Tiết gia, trở thành em họ trên danh nghĩa của Tiết Hàm.
***
Nhưng mà lần này, Tiết Hàm không hề quay đầu lại.
Hắn thật sự tuyệt tình đến làm lòng người thất vọng: "Tiết Thiến Thiến, cho cô một cơ hội cuối cùng, không được xuất hiện ở trước mắt tôi lần nữa."
Tiết Thiến Thiến lúc này thật sự sợ hãi, cả người mềm nhũn ngã trên mặt đất.
Mọi người xung quanh lập tức đều vội vã tản ra, phảng phất như Tiết Thiến Thiến là bị bệnh truyền nhiễm gì.
Người đàn ông vừa bị cô ta bôi nhọ cũng không thèm liếc mắt thêm một cái, chỉ là thời điểm đi ngang qua, nói một câu "loại đàn bà vọng tưởng".
Lần này một hồi khôi hài, Tiết Thiến Thiến hoàn toàn chơi xong rồi.
Sau khi Mộng Nhã tiến vào văn phòng của Tiết Hàm, lợi dụng chìa khóa Tiết Hàm cho cô đóng cửa phòng lại, mở hệ thống cách âm.
Nói cách khác, nơi này chính là một không gian độc lập, dù là thư kí ở ngay bên ngoài cũng không thể nào biết được.
Lúc này, Mộng Nhã thành thạo vòng lấy eo Tiết Hàm, xoay người, ngay sau đó hung hăng va chạm.
Trong ánh mắt hỗn loạn lại trần ngập vui vẻ, hứng thú......
Tiết Hàm bị nàng va vào mà phát ngốc, trước nay chưa từng phát hiện, Mộng Nhã lại có loại thân thủ này.
Kỳ thật Mộng Nhã cũng chỉ biết có chiêu này mà thôi.
Rốt cuộc -- dựa vào cái gì mà chỉ có nam sinh dồn nữ sinh vào vách tường?
Hôm nay Mộng Nhã cô đây nhất định phải đẩy Tiết Hàm như thế!
Thời điểm Tiết Hàm nhìn về phía cô, cô ôm lấy bờ vai hắn, nhón mũi chân hôn lên khóe môi hắn.
Ánh mắt Tiết Hàm lập tức tối sầm, toàn thân chỗ nào cũng đều như bị đông cứng.
Cơ bắp trước ngực cứng lại, cơ bụng cũng hoàn toàn cứng rắn, cả người đều tản ra hơi thở nguy hiểm.
Hắn không nhúc nhích, tùy ý để Mộng Nhã hôn.
Cuối cùng, hắn thở hổn hển, hỏi: "Em biết chính mình đang làm gì không?"
Khóe môi Mộng Nhã khẽ nhếch lên, đôi mắt lông mày đều là xuân ý, nói: "Em thích anh, thích nhìn bộ dạng động tình lại ẩn nhẫn của anh."
Tiết Hàm: "......"
Tiết Hàm nói: "Nếu anh không tiếp tục nhẫn nhịn nữa thì sao?"
Tốc độ Mộng Nhã rất nhanh, lập tức nhấn một cái, lúc này bên trong chỉ cần có động tĩnh gì, bên ngoài đều sẽ nghe thấy.
Mộng Nhã ôm lấy cổ Tiết Hàm, đầu chôn bên gáy hắn, nói: "Em đây sẽ kêu lên, sắc lang Tiết Hàm sàm sỡ em."
Tiết Hàm rốt cuộc nhịn không nổi nữa, lúc trước hắn vẫn luôn chịu đựng là bởi cảm thấy Mộng Nhã quả thực chính là làm từ nước, quá mức mềm mại.
Nhưng hôm nay lại không nghĩ tới, hắn có thể nhìn thấy một mặt khác của cô, thật sự rất hợp khẩu vị của hắn.
Tiết Hàm duỗi tay ở trên cửa nhẹ nhàng quét một cái, hệ thống từ vân tay của hắn, lập tức phong tỏa không gian trong phòng.
Mộng Nhã cảm thấy mình nháy mắt bay lên, tầm mắt nhanh chóng chuyển biến, từ cạnh cửa tới tận...... Mép giường. Giây tiếp theo, cô đã nằm trên chiếc giường lớn mềm mại.
30/6/2018
----------------------
Heun: Ngọt quá đi a~~ tội cho người độc thân như ta~~ Σ(T□T) có ai rủ lòng thương đem ta về nuôi không? Hứa ngoan không phá đâu (⊙ ﹏ ⊙) chỉ cần mỗi ngày 3 bữa, mỗi bữa 1 chén cơm là được (╬ ̄皿 ̄)
Beta: Min Heun
Tiết Thiến Thiến vốn tưởng rằng Tiết Hàm sẽ quay đầu lại răn dạy vài câu, thậm chí đem người này khai trừ.
Dẫu sao ngày trước Tiết Hàm vẫn luôn là người bảo vệ cô ta.
Dù chưa từng thích, không thân, nhưng hắn cũng từng giúp đỡ rất nhiều.
Không có Tiết Hàm, ngay từ nhỏ Tiết Thiến Thiến sẽ không thể có một cuộc sống dễ chịu như vậy, cuối cùng còn có thể đi Anh quốc du học.
Khi đó, Tiết Thiến Thiến cho rằng, bản thân ở trong lòng Tiết Hàm vẫn là có chút địa vị.
Ở thời điểm Tiết gia tính toán đem cô ta đưa ra ngoài liên hôn, là Tiết Hàm cau mày nói: "Cô ấy còn nhỏ, cứ để cô ấy đi học đi."
Ở Tiết gia, không có người nào dám nghi ngờ lời nói của vị thiếu niên cầm quyền này.
Vì thế mà Tiết Thiến Thiến tự cho rằng chính mình là một người đặc biệt.
Cũng bởi vì câu nói kia của Tiết Hàm mà thời gian sau đó, cuộc sống của Tiết Thiến Thiến thập phần tiêu sái bừa bãi, thật đúng là đem mình trở thành tiểu thư của Tiết gia.
Nhưng xét cho cùng, cô ta vốn dĩ chỉ là một cô nhi mà thôi.
Cho dù cha mẹ cô ta là thư kí của Tiết lão thái gia thì thế nào, hai người bọn họ nỗ lực bao nhiêu thì cũng đều không thể tiến vào vòng trung tâm của Tiết thị.
Nhưng cô ta lại nhờ chính quang huy của cha mẹ, mà có thể trực tiếp tiến vào Tiết gia, trở thành em họ trên danh nghĩa của Tiết Hàm.
***
Nhưng mà lần này, Tiết Hàm không hề quay đầu lại.
Hắn thật sự tuyệt tình đến làm lòng người thất vọng: "Tiết Thiến Thiến, cho cô một cơ hội cuối cùng, không được xuất hiện ở trước mắt tôi lần nữa."
Tiết Thiến Thiến lúc này thật sự sợ hãi, cả người mềm nhũn ngã trên mặt đất.
Mọi người xung quanh lập tức đều vội vã tản ra, phảng phất như Tiết Thiến Thiến là bị bệnh truyền nhiễm gì.
Người đàn ông vừa bị cô ta bôi nhọ cũng không thèm liếc mắt thêm một cái, chỉ là thời điểm đi ngang qua, nói một câu "loại đàn bà vọng tưởng".
Lần này một hồi khôi hài, Tiết Thiến Thiến hoàn toàn chơi xong rồi.
Sau khi Mộng Nhã tiến vào văn phòng của Tiết Hàm, lợi dụng chìa khóa Tiết Hàm cho cô đóng cửa phòng lại, mở hệ thống cách âm.
Nói cách khác, nơi này chính là một không gian độc lập, dù là thư kí ở ngay bên ngoài cũng không thể nào biết được.
Lúc này, Mộng Nhã thành thạo vòng lấy eo Tiết Hàm, xoay người, ngay sau đó hung hăng va chạm.
Trong ánh mắt hỗn loạn lại trần ngập vui vẻ, hứng thú......
Tiết Hàm bị nàng va vào mà phát ngốc, trước nay chưa từng phát hiện, Mộng Nhã lại có loại thân thủ này.
Kỳ thật Mộng Nhã cũng chỉ biết có chiêu này mà thôi.
Rốt cuộc -- dựa vào cái gì mà chỉ có nam sinh dồn nữ sinh vào vách tường?
Hôm nay Mộng Nhã cô đây nhất định phải đẩy Tiết Hàm như thế!
Thời điểm Tiết Hàm nhìn về phía cô, cô ôm lấy bờ vai hắn, nhón mũi chân hôn lên khóe môi hắn.
Ánh mắt Tiết Hàm lập tức tối sầm, toàn thân chỗ nào cũng đều như bị đông cứng.
Cơ bắp trước ngực cứng lại, cơ bụng cũng hoàn toàn cứng rắn, cả người đều tản ra hơi thở nguy hiểm.
Hắn không nhúc nhích, tùy ý để Mộng Nhã hôn.
Cuối cùng, hắn thở hổn hển, hỏi: "Em biết chính mình đang làm gì không?"
Khóe môi Mộng Nhã khẽ nhếch lên, đôi mắt lông mày đều là xuân ý, nói: "Em thích anh, thích nhìn bộ dạng động tình lại ẩn nhẫn của anh."
Tiết Hàm: "......"
Tiết Hàm nói: "Nếu anh không tiếp tục nhẫn nhịn nữa thì sao?"
Tốc độ Mộng Nhã rất nhanh, lập tức nhấn một cái, lúc này bên trong chỉ cần có động tĩnh gì, bên ngoài đều sẽ nghe thấy.
Mộng Nhã ôm lấy cổ Tiết Hàm, đầu chôn bên gáy hắn, nói: "Em đây sẽ kêu lên, sắc lang Tiết Hàm sàm sỡ em."
Tiết Hàm rốt cuộc nhịn không nổi nữa, lúc trước hắn vẫn luôn chịu đựng là bởi cảm thấy Mộng Nhã quả thực chính là làm từ nước, quá mức mềm mại.
Nhưng hôm nay lại không nghĩ tới, hắn có thể nhìn thấy một mặt khác của cô, thật sự rất hợp khẩu vị của hắn.
Tiết Hàm duỗi tay ở trên cửa nhẹ nhàng quét một cái, hệ thống từ vân tay của hắn, lập tức phong tỏa không gian trong phòng.
Mộng Nhã cảm thấy mình nháy mắt bay lên, tầm mắt nhanh chóng chuyển biến, từ cạnh cửa tới tận...... Mép giường. Giây tiếp theo, cô đã nằm trên chiếc giường lớn mềm mại.
30/6/2018
----------------------
Heun: Ngọt quá đi a~~ tội cho người độc thân như ta~~ Σ(T□T) có ai rủ lòng thương đem ta về nuôi không? Hứa ngoan không phá đâu (⊙ ﹏ ⊙) chỉ cần mỗi ngày 3 bữa, mỗi bữa 1 chén cơm là được (╬ ̄皿 ̄)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.