Chương 72: Công lược đế vương lãnh khốc (32)
Đinh Khê
04/11/2018
"Thế giới tiếp theo là gì?"
Mộng Nhã rũ đôi mắt xuống, cô biết rằng việc "Sở Càn đang đợi cô" rõ ràng là điều không thể xảy ra.
Xuyên qua nhiều thế giới như vậy, cũng chỉ có linh hồn của cô bị rút ra mà thôi.
Đối với người khác mà nói, tử vong chẳng khác gì sẽ tiêu tan vĩnh viễn.
Mộng Nhã che miệng, ép buộc mình không được khóc.
Những năm gần đây, Sở Càn chiếu cố cô, hắn vẽ tranh cho cô, vẽ lông mày cho cô, chơi cờ cùng cô...
Cho dù cô học hành nhiều năm ở trong không gian hệ thống như vậy, nhưng đối diện với hắn thì chơi trận nào liền thua trận đó.
Nhưng dù sao thì Sở Càn nhường cô vào khúc cuối, nên tất nhiên rằng cuối cùng cô là người thắng.
"Tiểu Mộng Nhã, nếu không cho nàng thắng, nàng lại bắt ta đêm nay ở dưới sàn nhà mất."
Nụ cười lúc đó dường như còn ở trước mắt, nhưng sớm đã là cảnh còn người mất.
**
Mộng Nhã ép buộc quên đi hồi ức cô không thể quên kia.
Âm thanh vận hành của hệ thống rất lớn, rốt cuộc cũng lấn át được ký ức cuồn cuộn trong đầu cô.
"Thế giới tiếp theo là hiện đại, nhưng ngươi cần phải học được một loại kỹ năng."
Một hồi lâu sau thì Mộng Nhã mới phản ứng, cô hỏi: "Kỹ năng gì?"
"Võng du [1]."
[1]Võng du: là thể loại truyện thuộc dạng khoa học viễn tượng, lấy bối cảnh thường là các game online trên mạng với công nghệ cao, hình ảnh chất lượng cao, kỹ xảo đồ sộ, mức chân thật cao, kỳ ảo, giàu trí tưởng tượng.
Hơn nữa còn là võng du trên bàn phím.
Thuần túy dùng tay, dựa vào thao tác nhanh nhạy cùng năng lực phản ứng để xưng bá thế giới.
Mộng Nhã nói: "Ngươi giúp ta lựa chọn kỹ năng đi, ta muốn yên tĩnh một chút."
Hệ thống Linh Nhất nhìn bộ dạng của Mộng Nhã, vô cùng không đành lòng.
Nhưng hệ thống tổng quản ở bên cạnh lại đè vai nó lại.
"Ngươi không thể đi."
"Đó chính là ký chủ của ta! Cô ấy đang khóc!"
"Sau khi cô ấy khóc xong sẽ trút được gánh nặng, tâm tình sẽ tốt hơn."
"Nhưng mà...Ta không nỡ nhìn thấy bộ dạng khổ sở của cô ấy."
Tiểu hệ thống Linh Nhất nhìn mũi chân, vô cùng tự trách bản thân.
Rõ ràng nó là tiểu đồng bọn cùng ký chủ trưởng thành, kết quả hiện tại vẫn chưa thể đi an ủi ký chủ.
"Nhóc à, đôi khi phải cho ký chủ một chút không gian riêng tư."
Hệ thống tổng quản nhìn hệ thống ôm cẳng chân mình phát ngốc, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Sau đó hắn nhìn giao diện lựa chọn kỹ năng.
Liền lựa chọn cho Mộng Nhã "võng du", "hacker" cùng "Taekwondo".
**
Sau khi Mộng Nhã tự an ủi mình xong thì thấy được trên giao diện học tập có ba kỹ năng--
Cả người cô muốn hóa đá!
Hac... hac.. hac... hacker?!
Muốn cô học đến năm nào tháng nào đây!
Hơn nữa vì sao lại có Taekwondo?!
Học kỹ năng nấu cơm gì đó cho con gái không phải là tốt hơn sao?
Đúng rồi, hình như hệ thống là bé trai thì phải.
Mộng Nhã chỉ có thể khóc không ra nước mắt mà tiến vào hệ thống Chủ Thần học tập.
Dù sao kỹ năng đã chọn không thể thay đổi được.
"Thật không biết những thiếu niên nghiện net đó làm sao luyện thành được a..."
Mộng Nhã đấm đấm bả vai: "Ta mới chơi một năm cũng cảm thấy thật sự không thú vị."
"Hai mươi năm, rốt cuộc luyện tất cả thao tác bàn phím võng du nhân đến cấp max, lại còn thắng được hệ thống, thật sự không dễ dàng."
"Ừm, cái tiếp theo, học tập Taekwondo."
"Tuy rằng không cảm giác được đau đớn, nhưng lúc bị đá thì vẫn có xung kích về thị giác đấy!"
"Mười năm, rốt cuộc đánh bại hệ thống cửa ải ở trạm kiểm soát Chủ Thần này."
"Còn một kỹ năng nữa-- hacker."
Mộng Nhã nhìn một chồng sách xuất hiện trong tay, nháy mắt cảm thấy tâm thật mệt.
Chảng qua có kinh nghiệm học tứ thư ngũ kinh ở một thế giới, cô cảm thấy mình còn có thể chịu đựng với mớ tri thức về số liệu này.
Năm mươi năm sau...
Mộng Nhã đỡ tường, ngón tay đều gõ đến đỏ lên.
"Ha, rốt cuộc cũng phá được trường lửa của hệ thống kiêu ngạo này!"
"Tích, chuyển đến thế giới tiếp theo."
Mộng Nhã rũ đôi mắt xuống, cô biết rằng việc "Sở Càn đang đợi cô" rõ ràng là điều không thể xảy ra.
Xuyên qua nhiều thế giới như vậy, cũng chỉ có linh hồn của cô bị rút ra mà thôi.
Đối với người khác mà nói, tử vong chẳng khác gì sẽ tiêu tan vĩnh viễn.
Mộng Nhã che miệng, ép buộc mình không được khóc.
Những năm gần đây, Sở Càn chiếu cố cô, hắn vẽ tranh cho cô, vẽ lông mày cho cô, chơi cờ cùng cô...
Cho dù cô học hành nhiều năm ở trong không gian hệ thống như vậy, nhưng đối diện với hắn thì chơi trận nào liền thua trận đó.
Nhưng dù sao thì Sở Càn nhường cô vào khúc cuối, nên tất nhiên rằng cuối cùng cô là người thắng.
"Tiểu Mộng Nhã, nếu không cho nàng thắng, nàng lại bắt ta đêm nay ở dưới sàn nhà mất."
Nụ cười lúc đó dường như còn ở trước mắt, nhưng sớm đã là cảnh còn người mất.
**
Mộng Nhã ép buộc quên đi hồi ức cô không thể quên kia.
Âm thanh vận hành của hệ thống rất lớn, rốt cuộc cũng lấn át được ký ức cuồn cuộn trong đầu cô.
"Thế giới tiếp theo là hiện đại, nhưng ngươi cần phải học được một loại kỹ năng."
Một hồi lâu sau thì Mộng Nhã mới phản ứng, cô hỏi: "Kỹ năng gì?"
"Võng du [1]."
[1]Võng du: là thể loại truyện thuộc dạng khoa học viễn tượng, lấy bối cảnh thường là các game online trên mạng với công nghệ cao, hình ảnh chất lượng cao, kỹ xảo đồ sộ, mức chân thật cao, kỳ ảo, giàu trí tưởng tượng.
Hơn nữa còn là võng du trên bàn phím.
Thuần túy dùng tay, dựa vào thao tác nhanh nhạy cùng năng lực phản ứng để xưng bá thế giới.
Mộng Nhã nói: "Ngươi giúp ta lựa chọn kỹ năng đi, ta muốn yên tĩnh một chút."
Hệ thống Linh Nhất nhìn bộ dạng của Mộng Nhã, vô cùng không đành lòng.
Nhưng hệ thống tổng quản ở bên cạnh lại đè vai nó lại.
"Ngươi không thể đi."
"Đó chính là ký chủ của ta! Cô ấy đang khóc!"
"Sau khi cô ấy khóc xong sẽ trút được gánh nặng, tâm tình sẽ tốt hơn."
"Nhưng mà...Ta không nỡ nhìn thấy bộ dạng khổ sở của cô ấy."
Tiểu hệ thống Linh Nhất nhìn mũi chân, vô cùng tự trách bản thân.
Rõ ràng nó là tiểu đồng bọn cùng ký chủ trưởng thành, kết quả hiện tại vẫn chưa thể đi an ủi ký chủ.
"Nhóc à, đôi khi phải cho ký chủ một chút không gian riêng tư."
Hệ thống tổng quản nhìn hệ thống ôm cẳng chân mình phát ngốc, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Sau đó hắn nhìn giao diện lựa chọn kỹ năng.
Liền lựa chọn cho Mộng Nhã "võng du", "hacker" cùng "Taekwondo".
**
Sau khi Mộng Nhã tự an ủi mình xong thì thấy được trên giao diện học tập có ba kỹ năng--
Cả người cô muốn hóa đá!
Hac... hac.. hac... hacker?!
Muốn cô học đến năm nào tháng nào đây!
Hơn nữa vì sao lại có Taekwondo?!
Học kỹ năng nấu cơm gì đó cho con gái không phải là tốt hơn sao?
Đúng rồi, hình như hệ thống là bé trai thì phải.
Mộng Nhã chỉ có thể khóc không ra nước mắt mà tiến vào hệ thống Chủ Thần học tập.
Dù sao kỹ năng đã chọn không thể thay đổi được.
"Thật không biết những thiếu niên nghiện net đó làm sao luyện thành được a..."
Mộng Nhã đấm đấm bả vai: "Ta mới chơi một năm cũng cảm thấy thật sự không thú vị."
"Hai mươi năm, rốt cuộc luyện tất cả thao tác bàn phím võng du nhân đến cấp max, lại còn thắng được hệ thống, thật sự không dễ dàng."
"Ừm, cái tiếp theo, học tập Taekwondo."
"Tuy rằng không cảm giác được đau đớn, nhưng lúc bị đá thì vẫn có xung kích về thị giác đấy!"
"Mười năm, rốt cuộc đánh bại hệ thống cửa ải ở trạm kiểm soát Chủ Thần này."
"Còn một kỹ năng nữa-- hacker."
Mộng Nhã nhìn một chồng sách xuất hiện trong tay, nháy mắt cảm thấy tâm thật mệt.
Chảng qua có kinh nghiệm học tứ thư ngũ kinh ở một thế giới, cô cảm thấy mình còn có thể chịu đựng với mớ tri thức về số liệu này.
Năm mươi năm sau...
Mộng Nhã đỡ tường, ngón tay đều gõ đến đỏ lên.
"Ha, rốt cuộc cũng phá được trường lửa của hệ thống kiêu ngạo này!"
"Tích, chuyển đến thế giới tiếp theo."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.