Sổ Tay Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Chương 3: Quyển 9: Cô bé điêu ngoa và nam tước quỷ hút máu (3)
Cửu Công Chủ Lưu Bộ
21/06/2022
Hi Nặc tức giận, hắn thật đúng là xem thường nữ nhân này.
- “Nữ nhân, ta thật hận không thể ngay lập tức một tay xé nát ngươi, một ngụm lại một ngụm ăn ngươi!”
Hắn hít sâu một hơi, mới có thể làm dịu cơn tức giận.
- “Tốt a.”
Từ Như Ý đáp lời sảng khoái, một chút sợ hãi cũng không có.
- “Không thể gả cho ngươi, làm ngươi ăn cũng tốt.”
- “Nằm mơ!”
Hi Nặc bị nàng làm cho tức điên, nhưng lại không thể phát tiết.
Bóp chặt cằm Như Ý, đem trán kề sát gần nàng. Hi Nặc tức đến mức nghiễn răng nghiến lợi nói:
- “Ngươi chờ ta ở nơi này. Trước khi ta trở về, không được đi bất cứ nơi nào. Nhớ kỹ! Bất luận là địa phương nào đều không được!”
Hắn đẩy nàng ra, bổ sung nói:
- “Nếu như để ta phát hiện đồ vật nơi này bị ngươi động chạm... Tự mình gánh lấy hậu quả!”
Hắn phi thân ra cửa sổ, chớp mắt biến mất, chỉ để lại một cái bóng ưu nhã mê người.
Hi Nặc vừa rời đi, Từ Như Ý liền thở hổn hển hoạt động lại cổ.
[- Hệ thống, tôi có phải có danh hiệu ‘võ thuật quán quân’ hay không? Vì sao trước mặt hắn lại như một đứa trẻ tay trói gà không chặt?]
[- Danh hiệu sao...Nghe là được, không cần coi là thật... Hơn nữa hắn có năng lực đặc thù của quỷ hút máu, lại là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi...]
[- Tóm lại, tôi chính là bị hệ thống cậu hố đúng không?]
[- Cũng không thể nói như vậy, ở trong thế giới nhân loại bình thường, cô cũng được tính là kẻ mạnh...]
Không bao lâu sau Hi Nặc liền trở lại.
Nhìn thấy Như Ý vẫn đang đứng tại chỗ, hắn thực ra có chút kinh ngạc. Bởi vì, nàng trước nay đều chưa từng nghe lời như vậy.
Đem bộ quần áo trên tay ném đến dưới chân nàng, Hi Nặc không kiên nhẫn nói:
- “Mặc vào, rồi lập tức cút cho ta.”
Từ Như Ý nhặt quần áo lên nói:
- “Phiền toái ngươi xoay người.”
- “Ngươi cho rằng, ta sẽ có phản ứng sao?”
Hi Nặc châm biếm nói.
Hắn vặn vẹo cổ, ngón tay chỉ về phía nàng:
- “Liền thay ở chỗ này. Cho ngươi mười giây, nếu không ta ném ngươi ra ngoài.”
Hắn sẽ cho nàng biết, cho dù nhìn đến nàng trần như nhộng, hắn cũng sẽ không có một chút phản ứng.
Hắn căn bản đối với nàng không có khả năng động tâm.
Từ Như Ý nhìn hắn, nam nhân trước mặt rõ ràng một bộ dáng châm chọc cười nhìn nàng, tà tứ tuấn nhan tràn đầy sự trào phúng với nàng.
- “Tốt.”
Nàng cũng không hề xấu hổ, thay ngay trước mặt hắn, trực tiếp cởi ra áo sơ mi đang mặc trên người, thay vào quần áo hắn mang tới.
Thực dơ, còn có mùi vị khó ngửi, không biết hắn nhặt ở nơi nào.
Như Ý nhịn xuống ghê tởm, một bên cài chặt cúc áo, một bên bình tĩnh nói:
- “Ta là đến nói cho ngươi, ban ngày ta nghe lén phụ thân nói chuyện, bọn họ nói chiến tranh giữa chúng ta và người sói chuẩn bị nổ ra...”
- “Ha ha ha...”
Hi Nặc cười đến mức khoa trương.
“Ngươi khi nào thì bắt đầu quan tâm chính sự? Tỉnh tỉnh tỉnh! Bớt ra vẻ! Vô luận là ngươi làm gì, ta đều sẽ không yêu ngươi!”
Đáng giận! Nàng có dáng người tốt, hoàn mỹ đường cong, hoạt nộn da thịt, hắn đều sắp không duy trì được tiếp tục cười châm chọc nàng.
Nhưng hắn không thể nhận thua!
Ánh mắt Hi Nặc một khắc cũng không rời thân thể của nàng. Đến tận khi Như Ý mặc xong quần áo, tay hắn đang nắm chặt mới hơi hơi buông ra.
- “Nữ nhân, ta thật hận không thể ngay lập tức một tay xé nát ngươi, một ngụm lại một ngụm ăn ngươi!”
Hắn hít sâu một hơi, mới có thể làm dịu cơn tức giận.
- “Tốt a.”
Từ Như Ý đáp lời sảng khoái, một chút sợ hãi cũng không có.
- “Không thể gả cho ngươi, làm ngươi ăn cũng tốt.”
- “Nằm mơ!”
Hi Nặc bị nàng làm cho tức điên, nhưng lại không thể phát tiết.
Bóp chặt cằm Như Ý, đem trán kề sát gần nàng. Hi Nặc tức đến mức nghiễn răng nghiến lợi nói:
- “Ngươi chờ ta ở nơi này. Trước khi ta trở về, không được đi bất cứ nơi nào. Nhớ kỹ! Bất luận là địa phương nào đều không được!”
Hắn đẩy nàng ra, bổ sung nói:
- “Nếu như để ta phát hiện đồ vật nơi này bị ngươi động chạm... Tự mình gánh lấy hậu quả!”
Hắn phi thân ra cửa sổ, chớp mắt biến mất, chỉ để lại một cái bóng ưu nhã mê người.
Hi Nặc vừa rời đi, Từ Như Ý liền thở hổn hển hoạt động lại cổ.
[- Hệ thống, tôi có phải có danh hiệu ‘võ thuật quán quân’ hay không? Vì sao trước mặt hắn lại như một đứa trẻ tay trói gà không chặt?]
[- Danh hiệu sao...Nghe là được, không cần coi là thật... Hơn nữa hắn có năng lực đặc thù của quỷ hút máu, lại là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi...]
[- Tóm lại, tôi chính là bị hệ thống cậu hố đúng không?]
[- Cũng không thể nói như vậy, ở trong thế giới nhân loại bình thường, cô cũng được tính là kẻ mạnh...]
Không bao lâu sau Hi Nặc liền trở lại.
Nhìn thấy Như Ý vẫn đang đứng tại chỗ, hắn thực ra có chút kinh ngạc. Bởi vì, nàng trước nay đều chưa từng nghe lời như vậy.
Đem bộ quần áo trên tay ném đến dưới chân nàng, Hi Nặc không kiên nhẫn nói:
- “Mặc vào, rồi lập tức cút cho ta.”
Từ Như Ý nhặt quần áo lên nói:
- “Phiền toái ngươi xoay người.”
- “Ngươi cho rằng, ta sẽ có phản ứng sao?”
Hi Nặc châm biếm nói.
Hắn vặn vẹo cổ, ngón tay chỉ về phía nàng:
- “Liền thay ở chỗ này. Cho ngươi mười giây, nếu không ta ném ngươi ra ngoài.”
Hắn sẽ cho nàng biết, cho dù nhìn đến nàng trần như nhộng, hắn cũng sẽ không có một chút phản ứng.
Hắn căn bản đối với nàng không có khả năng động tâm.
Từ Như Ý nhìn hắn, nam nhân trước mặt rõ ràng một bộ dáng châm chọc cười nhìn nàng, tà tứ tuấn nhan tràn đầy sự trào phúng với nàng.
- “Tốt.”
Nàng cũng không hề xấu hổ, thay ngay trước mặt hắn, trực tiếp cởi ra áo sơ mi đang mặc trên người, thay vào quần áo hắn mang tới.
Thực dơ, còn có mùi vị khó ngửi, không biết hắn nhặt ở nơi nào.
Như Ý nhịn xuống ghê tởm, một bên cài chặt cúc áo, một bên bình tĩnh nói:
- “Ta là đến nói cho ngươi, ban ngày ta nghe lén phụ thân nói chuyện, bọn họ nói chiến tranh giữa chúng ta và người sói chuẩn bị nổ ra...”
- “Ha ha ha...”
Hi Nặc cười đến mức khoa trương.
“Ngươi khi nào thì bắt đầu quan tâm chính sự? Tỉnh tỉnh tỉnh! Bớt ra vẻ! Vô luận là ngươi làm gì, ta đều sẽ không yêu ngươi!”
Đáng giận! Nàng có dáng người tốt, hoàn mỹ đường cong, hoạt nộn da thịt, hắn đều sắp không duy trì được tiếp tục cười châm chọc nàng.
Nhưng hắn không thể nhận thua!
Ánh mắt Hi Nặc một khắc cũng không rời thân thể của nàng. Đến tận khi Như Ý mặc xong quần áo, tay hắn đang nắm chặt mới hơi hơi buông ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.