Chương 61
Hồ Thập Tam
08/02/2017
Ta nhọc công khổ sở nuôi lớn nó mà cũng mới chỉ được dùng mấy lần, ngài nói xem người được hưởng lợi nhất là ai?
Tay cô bị hắn giữ không cử động được, thế là cô dùng đầu cọ cọ ở bờ vai hắn. Hắn thả tay cô ra giữ đầu cô không cho cô cọ lung tung, thế là cô lại dùng đôi tay đã được tự do bắt đầu tác quái. Ngón tay từ cằm hắn trượt đến cổ, đầu ngón tay ma sát với làn da hắn. Cô nhìn hầu kết hắn đột nhiên giật giật một cái, đây là động tác nuốt. Cô nói: “Thì ra thực sự có ‘ngồi trong lòng mà vẫn không loạn’.” Cô cố ý ghé vào tai hắn, nhìn phần da quanh tai hắn dần đỏ lên.
Vũ Hóa Điền hít sâu một hơi, nói: “Nghe lời, chờ cô sinh xong.”
Cô thầm nghĩ: Chờ sinh xong không biết hắn sẽ tra tấn mình thế nào đâu! Tay cô càng ngày càng di chuyển xuống phía dưới, đến tận khi sờ tới giữa hai chân, nói: “Đã năm tháng rồi, có thể. Ngài không hiểu y thuật, phụ nữ mang thai nội tiết tố giống cái tiết ra nhiều, rất muốn… Chuyện kia… Đối với đứa bé cũng tốt. Thật ra ta bình thường không như vậy.”
Vũ Hóa Điền nheo mắt, nói khẽ: “Vậy sao?”
“Đúng vậy, ngài xem ta trước kia…” Nói tới đây cô đột nhiên ngừng lại, rồi mới hỏi hắn: “Ý ngài muốn hỏi là chuyện phụ nữ mang thai hay là chuyện ta… trước kia?”
Trong mắt Vũ Hóa Điền lóe lên mấy phần vui vẻ, nói: “Vốn chỉ muốn hỏi một chút về y lý, nhưng cô đã muốn nói cả thì cứ tiếp tục đi.”
Cô nhéo một cái vào eo hắn, gắt: “Thật đáng ghét.”
“Là cô tự mình nghĩ nhiều hơn, sao lại quay ra trách ta?” Vũ Hóa Điền nói xong, giật vạt áo cô ra, đưa tay luồn xuống phía dưới. Hắn dùng ngón tay vuốt ve cánh hoa, chẳng mấy chốc phía dưới đã ướt đẫm. Vũ Hóa Điền khép hai ngón tay thăm dò vào bên trong mật huyệt.
Cô khép hai chân, kẹp lấy tay hắn, thở dốc, nói: “Chỉ thế thôi à?” Nói xong thấy Vũ Hóa Điền nhướng mày, tỏ vẻ đương nhiên. Cô dựa cả vào người hắn, một tay vuốt ve bộ phận nóng bỏng dưới eo, ghé vào tai hắn nói: “Ta nhọc công khổ sở nuôi lớn nó mà cũng mới chỉ được dùng mấy lần, ngài nói xem người được hưởng lợi nhất là ai?” Nói xong, cô há miệng ngậm lấy vành tai hắn.
Vũ Hóa Điền hít một hơi, ôm cô đứng dậy đi về phía giường. Hắn nhẹ nhàng đặt cô lên giường, rồi cũng lên theo. Hắn dùng hai tay chống người, từ phía trên nhìn cô, nói: “Dâm phụ, còn nói không quyến rũ ta? Trước kia còn biết lén lút, hiện giờ đã dám khiêu khích công khai rồi?”
Cô cau mày nói: “Ngài đừng nói linh tinh, trước kia nào có?”
“Vậy tức là lần này có?” Vũ Hóa Điền nói xong, chỉ thấy mặt cô đỏ lên, hắn lại nói: “Cởi quần áo.”
Cô cảm thấy mình nằm phía dưới hắn bị hắn nhìn cởi quần áo rất xấu hổ, thế là nói: “Vậy ngài quay sang chỗ khác.”
Vũ Hóa Điền nhíu mày nói: “Có gan quyến rũ ta, lại không có gan cởi quần áo? Cũng đâu phải chưa cởi bao giờ.”
Cô đỏ mặt, dưới ánh nhìn chăm chú của hắn cởi từng lớp từng lớp quần áo. Hắn rõ ràng là đang thị gian cô! Cô cởi sạch, hai tay che bộ ngực đầy đặn, hai chân kẹp chặt, đầu cũng nghiêng về bên phải, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.Vũ Hóa Điền trước kia luôn cưỡng ép cô, đây là lần đầu tiên thấy cô hoàn toàn trần trụi trước mặt hắn như thế này. Dáng vẻ e thẹn của cô khiến dục vọng dưới hông hắn lại phình to ra vài phần, hắn hận không thể lập tức tiến vào cô, xé rách cô, nhìn cô rên rỉ đau đớn, cầu xin hắn tha cho cô. Hắn siết chặt hai nắm tay, hít sâu mấy hơi mới khống chế được dục vọng trong lòng.
Hắn đưa tay kéo tay cô đang che ngực ra, đầu ngón tay mơn trớn làn da trắng nõn như ngọc, lướt qua bộ ngực căng đầy, đi đến phần bụng đã gồ lên. Bởi vì cô nằm, cho nên bụng nhìn có vẻ càng lớn, hai tay đỡ lấy lấy bụng cô, không kìm lòng được cúi người hôn một cái. Vũ Hóa Điền tách hai chân cô ra, đầu ngón tay dọc theo cánh hoa mẫu đơn hắn xăm. Trên cánh hoa mẫu đơn dính mật huyệt nhìn giống như giọt sương, khiến hình xăm nhìn càng thêm sống động.
Cô chưa bao giờ bị hắn nhìn kỹ như thế, nức nở nói: “Đừng nhìn… Còn nhìn… Ta không làm nữa…”
Vũ Hóa Điền kéo tay cô đặt lên ngực hắn, khàn khàn nói: “Cởi quần áo cho ta.” Cô vẫn giữ nguyên tư thế nghiêng đầu cởi quần áo cho hắn, lại bị hắn xoay đầu lại, nói: “Nhìn ta.”
Cô đưa tay rút ngọc quan trên đầu hắn, mái tóc đen lập tức xõa xuống, Vũ Hóa Điền như vậy càng khiến cô không dám nhìn. Nhanh chóng cởi quần áo của hắn, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, cô thở phào.
Vũ Hóa Điền đưa tay lót một chiếc gối dưới người cô, hắn nâng chân cô lên, giọng nói có chút kìm nén, hỏi: “Chuẩn bị xong chưa? Ta vào đây…” Bộ phận nóng rực phía dưới hắn đặt ngay cửa vào non mềm của cô, chậm rãi tiến vào. Khi hắn tiến vào hoàn toàn, cả hai đồng thời phát ra một tiếng thở dài.
Vũ Hóa Điền một tay chống người, tay nâng chân cô, chậm rãi chuyển động. Chưa bao giờ được hắn đối xử dịu dàng như thế, cô có chút bất an. Giọt mồ hôi từ trên trán hắn chảy xuống nhỏ lên người cô, cô chưa từng thấy hắn chảy nhiều mồ hôi như thế, huống chi lúc này vừa mới bắt đầu. Hắn nhất định là đang kìm chế, hắn chưa bao giờ là người dịu dàng cả.
Khi bộ phận nóng rực của hắn chạm vào điểm mẫn cảm nhất của cô thì cô không kìm được phát ra một tiếng rên rỉ, Vũ Hóa Điền bỗng cứng đờ. Cô có chút khó hiểu nhìn hắn, chỉ thấy hắn lại hít sâu mấy hơi mới nói: “Xoay người đi, từ đằng sau.”
Cô ngoan ngoãn xoay người lại quỳ, hai tay chống cột giường đỡ thân thể. Vũ Hóa Điền một tay đỡ eo cô, một tay bám vào khung giường. Hắn thở gấp từ sau cẩn thận tiến vào, từ từ chuyển động.
“Ưm…” Dịu dàng của hắn quả thật làm cô phát điên, cô càng thêm động tình, thân thể dần nghênh đón động tác của hắn. Đột nhiên chợt nghe “rắc” một tiếng, khung giường to như cánh tay người trưởng thành đã bị Vũ Hóa Điền bóp nát. Biến cố bất thình lình khiến cô giật mình, phía dưới cũng thít chặt lại.
Chỉ nghe Vũ Hóa Điền gầm nhẹ một tiếng, chiếc bàn theo trong phòng vỡ nát, tất cả ấm chén trà trên bàn rơi xuống đất. Người hầu ngoài cửa nghe tiếng động đi vào xem xét, màn đúng lúc hạ xuống, che hai người. Người hầu đi vào mới nhận ra trong phòng đang làm chuyện gì, lập tức lặng lẽ lui ra ngoài, tiện thể đóng kỹ cửa.
Vũ Hóa Điền điều chỉnh lại tâm trạng, rồi mới bắt đầu rút ra đâm vào, cô cũng theo động tác của hắn dần dần cao trào. Mồ hôi trên người hắn không ngừng nhỏ xuống, cuối cùng cô cũng được chứng kiến cái gì là mồ hôi rơi như mưa rồi. Thấy cô cao trào, Vũ Hóa Điền đâm vào vài cái, qua loa bắn ra.
Sau đó, cô thỏa mãn nằm trên giường, nhìn Vũ Hóa Điền vội vàng mặc quần áo, nhanh chóng rời đi. Nhìn bóng lưng của hắn, trong lòng cô đắc ý: Đáng đời, nghẹn chết hắn!
***
p/s: Nó… vẫn ngọt một cách biến thái =)))))))))))
Tay cô bị hắn giữ không cử động được, thế là cô dùng đầu cọ cọ ở bờ vai hắn. Hắn thả tay cô ra giữ đầu cô không cho cô cọ lung tung, thế là cô lại dùng đôi tay đã được tự do bắt đầu tác quái. Ngón tay từ cằm hắn trượt đến cổ, đầu ngón tay ma sát với làn da hắn. Cô nhìn hầu kết hắn đột nhiên giật giật một cái, đây là động tác nuốt. Cô nói: “Thì ra thực sự có ‘ngồi trong lòng mà vẫn không loạn’.” Cô cố ý ghé vào tai hắn, nhìn phần da quanh tai hắn dần đỏ lên.
Vũ Hóa Điền hít sâu một hơi, nói: “Nghe lời, chờ cô sinh xong.”
Cô thầm nghĩ: Chờ sinh xong không biết hắn sẽ tra tấn mình thế nào đâu! Tay cô càng ngày càng di chuyển xuống phía dưới, đến tận khi sờ tới giữa hai chân, nói: “Đã năm tháng rồi, có thể. Ngài không hiểu y thuật, phụ nữ mang thai nội tiết tố giống cái tiết ra nhiều, rất muốn… Chuyện kia… Đối với đứa bé cũng tốt. Thật ra ta bình thường không như vậy.”
Vũ Hóa Điền nheo mắt, nói khẽ: “Vậy sao?”
“Đúng vậy, ngài xem ta trước kia…” Nói tới đây cô đột nhiên ngừng lại, rồi mới hỏi hắn: “Ý ngài muốn hỏi là chuyện phụ nữ mang thai hay là chuyện ta… trước kia?”
Trong mắt Vũ Hóa Điền lóe lên mấy phần vui vẻ, nói: “Vốn chỉ muốn hỏi một chút về y lý, nhưng cô đã muốn nói cả thì cứ tiếp tục đi.”
Cô nhéo một cái vào eo hắn, gắt: “Thật đáng ghét.”
“Là cô tự mình nghĩ nhiều hơn, sao lại quay ra trách ta?” Vũ Hóa Điền nói xong, giật vạt áo cô ra, đưa tay luồn xuống phía dưới. Hắn dùng ngón tay vuốt ve cánh hoa, chẳng mấy chốc phía dưới đã ướt đẫm. Vũ Hóa Điền khép hai ngón tay thăm dò vào bên trong mật huyệt.
Cô khép hai chân, kẹp lấy tay hắn, thở dốc, nói: “Chỉ thế thôi à?” Nói xong thấy Vũ Hóa Điền nhướng mày, tỏ vẻ đương nhiên. Cô dựa cả vào người hắn, một tay vuốt ve bộ phận nóng bỏng dưới eo, ghé vào tai hắn nói: “Ta nhọc công khổ sở nuôi lớn nó mà cũng mới chỉ được dùng mấy lần, ngài nói xem người được hưởng lợi nhất là ai?” Nói xong, cô há miệng ngậm lấy vành tai hắn.
Vũ Hóa Điền hít một hơi, ôm cô đứng dậy đi về phía giường. Hắn nhẹ nhàng đặt cô lên giường, rồi cũng lên theo. Hắn dùng hai tay chống người, từ phía trên nhìn cô, nói: “Dâm phụ, còn nói không quyến rũ ta? Trước kia còn biết lén lút, hiện giờ đã dám khiêu khích công khai rồi?”
Cô cau mày nói: “Ngài đừng nói linh tinh, trước kia nào có?”
“Vậy tức là lần này có?” Vũ Hóa Điền nói xong, chỉ thấy mặt cô đỏ lên, hắn lại nói: “Cởi quần áo.”
Cô cảm thấy mình nằm phía dưới hắn bị hắn nhìn cởi quần áo rất xấu hổ, thế là nói: “Vậy ngài quay sang chỗ khác.”
Vũ Hóa Điền nhíu mày nói: “Có gan quyến rũ ta, lại không có gan cởi quần áo? Cũng đâu phải chưa cởi bao giờ.”
Cô đỏ mặt, dưới ánh nhìn chăm chú của hắn cởi từng lớp từng lớp quần áo. Hắn rõ ràng là đang thị gian cô! Cô cởi sạch, hai tay che bộ ngực đầy đặn, hai chân kẹp chặt, đầu cũng nghiêng về bên phải, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.Vũ Hóa Điền trước kia luôn cưỡng ép cô, đây là lần đầu tiên thấy cô hoàn toàn trần trụi trước mặt hắn như thế này. Dáng vẻ e thẹn của cô khiến dục vọng dưới hông hắn lại phình to ra vài phần, hắn hận không thể lập tức tiến vào cô, xé rách cô, nhìn cô rên rỉ đau đớn, cầu xin hắn tha cho cô. Hắn siết chặt hai nắm tay, hít sâu mấy hơi mới khống chế được dục vọng trong lòng.
Hắn đưa tay kéo tay cô đang che ngực ra, đầu ngón tay mơn trớn làn da trắng nõn như ngọc, lướt qua bộ ngực căng đầy, đi đến phần bụng đã gồ lên. Bởi vì cô nằm, cho nên bụng nhìn có vẻ càng lớn, hai tay đỡ lấy lấy bụng cô, không kìm lòng được cúi người hôn một cái. Vũ Hóa Điền tách hai chân cô ra, đầu ngón tay dọc theo cánh hoa mẫu đơn hắn xăm. Trên cánh hoa mẫu đơn dính mật huyệt nhìn giống như giọt sương, khiến hình xăm nhìn càng thêm sống động.
Cô chưa bao giờ bị hắn nhìn kỹ như thế, nức nở nói: “Đừng nhìn… Còn nhìn… Ta không làm nữa…”
Vũ Hóa Điền kéo tay cô đặt lên ngực hắn, khàn khàn nói: “Cởi quần áo cho ta.” Cô vẫn giữ nguyên tư thế nghiêng đầu cởi quần áo cho hắn, lại bị hắn xoay đầu lại, nói: “Nhìn ta.”
Cô đưa tay rút ngọc quan trên đầu hắn, mái tóc đen lập tức xõa xuống, Vũ Hóa Điền như vậy càng khiến cô không dám nhìn. Nhanh chóng cởi quần áo của hắn, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, cô thở phào.
Vũ Hóa Điền đưa tay lót một chiếc gối dưới người cô, hắn nâng chân cô lên, giọng nói có chút kìm nén, hỏi: “Chuẩn bị xong chưa? Ta vào đây…” Bộ phận nóng rực phía dưới hắn đặt ngay cửa vào non mềm của cô, chậm rãi tiến vào. Khi hắn tiến vào hoàn toàn, cả hai đồng thời phát ra một tiếng thở dài.
Vũ Hóa Điền một tay chống người, tay nâng chân cô, chậm rãi chuyển động. Chưa bao giờ được hắn đối xử dịu dàng như thế, cô có chút bất an. Giọt mồ hôi từ trên trán hắn chảy xuống nhỏ lên người cô, cô chưa từng thấy hắn chảy nhiều mồ hôi như thế, huống chi lúc này vừa mới bắt đầu. Hắn nhất định là đang kìm chế, hắn chưa bao giờ là người dịu dàng cả.
Khi bộ phận nóng rực của hắn chạm vào điểm mẫn cảm nhất của cô thì cô không kìm được phát ra một tiếng rên rỉ, Vũ Hóa Điền bỗng cứng đờ. Cô có chút khó hiểu nhìn hắn, chỉ thấy hắn lại hít sâu mấy hơi mới nói: “Xoay người đi, từ đằng sau.”
Cô ngoan ngoãn xoay người lại quỳ, hai tay chống cột giường đỡ thân thể. Vũ Hóa Điền một tay đỡ eo cô, một tay bám vào khung giường. Hắn thở gấp từ sau cẩn thận tiến vào, từ từ chuyển động.
“Ưm…” Dịu dàng của hắn quả thật làm cô phát điên, cô càng thêm động tình, thân thể dần nghênh đón động tác của hắn. Đột nhiên chợt nghe “rắc” một tiếng, khung giường to như cánh tay người trưởng thành đã bị Vũ Hóa Điền bóp nát. Biến cố bất thình lình khiến cô giật mình, phía dưới cũng thít chặt lại.
Chỉ nghe Vũ Hóa Điền gầm nhẹ một tiếng, chiếc bàn theo trong phòng vỡ nát, tất cả ấm chén trà trên bàn rơi xuống đất. Người hầu ngoài cửa nghe tiếng động đi vào xem xét, màn đúng lúc hạ xuống, che hai người. Người hầu đi vào mới nhận ra trong phòng đang làm chuyện gì, lập tức lặng lẽ lui ra ngoài, tiện thể đóng kỹ cửa.
Vũ Hóa Điền điều chỉnh lại tâm trạng, rồi mới bắt đầu rút ra đâm vào, cô cũng theo động tác của hắn dần dần cao trào. Mồ hôi trên người hắn không ngừng nhỏ xuống, cuối cùng cô cũng được chứng kiến cái gì là mồ hôi rơi như mưa rồi. Thấy cô cao trào, Vũ Hóa Điền đâm vào vài cái, qua loa bắn ra.
Sau đó, cô thỏa mãn nằm trên giường, nhìn Vũ Hóa Điền vội vàng mặc quần áo, nhanh chóng rời đi. Nhìn bóng lưng của hắn, trong lòng cô đắc ý: Đáng đời, nghẹn chết hắn!
***
p/s: Nó… vẫn ngọt một cách biến thái =)))))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.