Sổ Tay Sắc Đẹp Của Thiếu Niên Hồng Hoang
Chương 39: Ba Người Phụ Nữ Về Với Trái Tim (Phần 1)
Thiên Địa 23
07/06/2024
Qua một lúc lâu, Phương Ngọc Tuệ vừa rên vừa ôm chặt lấy Hạo Thiên, hai chân nhấc cao lên kẹp chặt lấy chân Hạo Thiên, sau đó càng dùng sức đẩy lên cao để phối hợp với động tác của Hạo Thiên.
"A... đẹp quá... nhanh... dùng sức... ta... a..." Hạo Thiên đột ngột thúc mạnh vài cái, bên trong Đào Nguyên của Phương Ngọc Tuệ co giật, điên cuồng phun ra, cả người nàng mềm nhũn.
Thật là một bức tranh tình yêu vào buổi sáng, khi Hạo Thiên rời khỏi người Phương Ngọc Tuệ, Phương Ngọc Tuệ đã xuất tinh hai lần, còn Hạo Thiên vẫn hừng hực khí thế. Hạo Thiên để Phương Ngọc Tuệ nghỉ ngơi trên giường một lát, sau đó giúp nàng mặc quần áo, dìu nàng cùng đi ra ngoài. Lúc này Bạch Linh Phượng đã chuẩn bị xong bữa sáng, đang ngồi bên bàn, chỉ có điều mặt nàng đỏ bừng, rõ ràng là đã nghe thấy tiếng động bên trong, biết hai người họ đang làm gì. Nàng thấy Hạo Thiên dìu Phương Ngọc Tuệ đi ra, còn Phương Ngọc Tuệ cũng mặt mày hồng hào, dáng vẻ được tưới tắm rồi. Nàng không nhịn được trêu chọc hai người: "Tỷ tỷ tốt, nhìn tỷ mặt mày hồng hào, có phải phu quân đã cho tỷ thứ gì tưới tắm không?"
Còn Phương Ngọc Tuệ nghe Bạch Linh Phượng nói, má càng đỏ hơn, chỉ có hai tay không ngừng véo vào chỗ mềm mại giữa hai chân Hạo Thiên, Hạo Thiên chịu không nổi, đành phải dọa Bạch Linh Phượng: "Phượng nhi, có phải muội cũng muốn phu quân tưới tắm cho muội không!" Bạch Linh Phượng nghe xong vội vàng ngậm miệng, tối qua nàng đã được chứng kiến sự lợi hại của Hạo Thiên, một mình đại chiến với hai người, còn không hề yếu thế, khiến cho bây giờ chỗ đó của nàng vẫn còn hơi đau, nếu chọc giận Hạo Thiên, chỉ một mình nàng còn không bị làm cho mấy ngày không xuống giường được, đến lúc đó chẳng phải để Phương Ngọc Tuệ cười cho to hơn sao.
Ba người ăn xong, ngồi lại với nhau bàn bạc xem làm thế nào để hạ gục người còn lại, cũng chính là đại tỷ của bọn họ là Trương Gia Di, điều này có thể giúp Hạo Thiên khống chế phái Tuyết Sơn để hành sự tốt hơn, sau khi bàn bạc xong, hai cô gái dặn Hạo Thiên không được đi đâu, một lát nữa sẽ quay lại, sau đó liền rời đi để mời Trương Gia Di đến, để lại một mình Hạo Thiên trong phòng.
Một lát sau, bên ngoài truyền đến tiếng nói cười của ba người, Hạo Thiên vội vàng tìm một chỗ trốn, lúc này cửa phòng mở ra, ba mỹ phụ thành thục xinh đẹp đi vào, Hạo Thiên núp trong bóng tối quan sát kỹ ba người đi vào, phát hiện Trương Gia Di có thân hình và dung mạo không thua kém gì hai người còn lại, chỉ thấy nàng có mái tóc đen nhánh, tóc búi thành hình phi đao, đầu cài trâm ngọc, khuôn mặt nàng cực kỳ đẹp, rõ ràng như được đẽo gọt, mày như tranh vẽ, da trắng như tuyết, mềm mại như ngọc, đẹp đến mức cực hạn, đeo đôi bông tai kim cương tinh xảo. Đôi mắt hạnh sâu thẳm câu hồn càng khiến người ta mê mẩn. Tứ chi và thân hình nàng thẳng tắp, phô bày những đường cong tuyệt đẹp. Một chiếc váy lụa dài màu xanh lục nhạt được cắt may vừa vặn, chất liệu cao cấp, thêu những đám mây tinh xảo, càng tôn lên khí chất cao quý của nàng, thể hiện thân phận địa vị tôn quý của nàng. Nàng hơn hai cô gái kia một khí thế uy nghiêm thường xuyên ở trên cao, quả không hổ danh là đại tỷ trong ba cô gái, quả nhiên danh bất hư truyền, điều này càng khiến Hạo Thiên muốn chinh phục nàng.
Ba người vừa ngồi vừa trò chuyện vừa uống trà, chỉ có điều trong trà đã bị hai cô gái kia cho thêm một ít thuốc. Họ vừa nói chuyện vừa nói chuyện, đột nhiên Trương Gia Di cảm thấy người nóng lên, không nhịn được cởi áo khoác ngoài, còn hai cô gái kia cũng cười với nhau, tiện tay cởi quần áo, Hạo Thiên nhìn thấy thân hình tuyệt đẹp của ba cô gái, trong lòng trở nên nóng bỏng, huynh đệ bên dưới đột nhiên đứng thẳng, hận không thể lập tức ra ngoài đánh ba trăm hiệp với ba người.
Trương Gia Di cảm thấy cơ thể nóng ran, toàn thân đổ mồ hôi, dính vào người khó chịu vô cùng, vội vàng cáo từ hai cô gái nói rằng phải về thay quần áo, hai cô gái không thể để nàng đi được, nếu không thì kế hoạch hôm nay sẽ đổ sông đổ bể. Phương Ngọc Tuệ vội vàng nói với nàng: "Em còn muốn trò chuyện với tỷ thêm một lát nữa, hay là tỷ cứ tạm mặc quần áo của em, trò chuyện xong về rồi thay. Chẳng lẽ tỷ chê quần áo của muội, vậy thì tỷ cứ về đi, không tiễn." Trương Gia Di nghe Phương Ngọc Tuệ nói vậy, chỉ có thể đồng ý. Phương Ngọc Tuệ vội vàng chọn một bộ quần áo rồi hai người cùng nhau đi ra khỏi phòng, để nàng thay quần áo, trước khi đi còn liếc mắt ra hiệu với Hạo Thiên đang núp trong bóng tối.
Sau khi hai người kia đi, Trương Gia Di vội vàng cởi bỏ quần áo trên người, ngay lúc này Hạo Thiên núp trong bóng tối nhanh chóng lao ra, điểm huyệt Trương Gia Di, rồi bế nàng lên giường. Trương Gia Di lúc này mới nhìn rõ người tập kích nàng là một thiếu niên tuấn tú nhưng nàng không biết thiếu niên này muốn làm gì. Khi thấy Hạo Thiên bế mình lên giường, trong lòng nàng bỗng hoảng hốt, vội vàng nói với hắn: "Ngươi đừng lại đây, ta là con gái của chưởng môn phái Tuyết Sơn, ngươi đối xử với ta như vậy, phái Tuyết Sơn sẽ không tha cho ngươi đâu, ta khuyên ngươi hãy thả ta ra, ta đảm bảo chuyện vừa rồi ta sẽ không nói với bất kỳ ai." Hạo Thiên nghe nàng nói, cười nói: "Nếu ta sợ thì đã không quay lại rồi, đội cho chưởng môn phái Tuyết Sơn một chiếc mũ xanh, đây quả là chuyện vĩ đại, ngươi không cần tốn nước bọt nữa, hôm nay ta nhất định sẽ hầu hạ ngươi thật tốt, ha ha!" Trương Gia Di hận không thể trừng mắt nhìn hắn, nói: "Ta sẽ không tha cho ngươi." Rồi nhắm mắt lại. Nàng biết hôm nay không thể trốn thoát, cũng không kêu cứu, tránh liên lụy đến hai muội muội bên ngoài, thế là nhắm mắt lại, mắt không thấy thì tâm không phiền. Nhưng nàng không biết rằng đây chính là cái bẫy mà hai muội muội tốt bên ngoài của nàng và Hạo Thiên cùng nhau hợp sức giăng ra cho nàng.
Hạo Thiên thấy Trương Gia Di nhắm mắt lại, khóe miệng khẽ cười, hắn ngồi xổm trên giường ôm Trương Gia Di vào lòng, để hai chân dài thon thả của nàng tách ra, mỗi chân đặt lên một chân của hắn, như vậy, chỗ kín đáo tận cùng của đôi chân trắng nõn kia, hoàn toàn phơi bày trước mắt Hạo Thiên.
Khi nhìn thấy vì hai chân bị tách ra mà cũng từ từ mở ra, do đó lộ ra cảnh đẹp màu hồng bên trong, Hạo Thiên cũng bị cảnh đẹp trước mắt làm cho choáng váng.
Trương Gia Di cũng có phản ứng như vậy, tay trái Hạo Thiên chui từ dưới cánh tay ngọc ngà vào, vòng ra phía trước nắm lấy một bên ngực của nàng, hắn nắm chặt đến nỗi năm ngón tay đã thâm thâm hãm vào trong, bầu ngực trắng như tuyết vì thế mà ửng đỏ, còn giọt đỏ tươi thì lặng lẽ thò đầu ra từ khe hở giữa năm ngón tay.
"Thật mềm mại và trơn mịn."
Hạo Thiên vừa khen vừa để năm ngón tay hoạt động trên đỉnh núi, thủ pháp của hắn thoạt nhìn có vẻ hỗn loạn nhưng lại có trật tự, mỗi ngón tay đều vuốt ve những con đường nhạy cảm trên ngực Trương Gia Di, mang lại cho nàng sự kích thích lớn nhất: "Ư... á..."
"A... đẹp quá... nhanh... dùng sức... ta... a..." Hạo Thiên đột ngột thúc mạnh vài cái, bên trong Đào Nguyên của Phương Ngọc Tuệ co giật, điên cuồng phun ra, cả người nàng mềm nhũn.
Thật là một bức tranh tình yêu vào buổi sáng, khi Hạo Thiên rời khỏi người Phương Ngọc Tuệ, Phương Ngọc Tuệ đã xuất tinh hai lần, còn Hạo Thiên vẫn hừng hực khí thế. Hạo Thiên để Phương Ngọc Tuệ nghỉ ngơi trên giường một lát, sau đó giúp nàng mặc quần áo, dìu nàng cùng đi ra ngoài. Lúc này Bạch Linh Phượng đã chuẩn bị xong bữa sáng, đang ngồi bên bàn, chỉ có điều mặt nàng đỏ bừng, rõ ràng là đã nghe thấy tiếng động bên trong, biết hai người họ đang làm gì. Nàng thấy Hạo Thiên dìu Phương Ngọc Tuệ đi ra, còn Phương Ngọc Tuệ cũng mặt mày hồng hào, dáng vẻ được tưới tắm rồi. Nàng không nhịn được trêu chọc hai người: "Tỷ tỷ tốt, nhìn tỷ mặt mày hồng hào, có phải phu quân đã cho tỷ thứ gì tưới tắm không?"
Còn Phương Ngọc Tuệ nghe Bạch Linh Phượng nói, má càng đỏ hơn, chỉ có hai tay không ngừng véo vào chỗ mềm mại giữa hai chân Hạo Thiên, Hạo Thiên chịu không nổi, đành phải dọa Bạch Linh Phượng: "Phượng nhi, có phải muội cũng muốn phu quân tưới tắm cho muội không!" Bạch Linh Phượng nghe xong vội vàng ngậm miệng, tối qua nàng đã được chứng kiến sự lợi hại của Hạo Thiên, một mình đại chiến với hai người, còn không hề yếu thế, khiến cho bây giờ chỗ đó của nàng vẫn còn hơi đau, nếu chọc giận Hạo Thiên, chỉ một mình nàng còn không bị làm cho mấy ngày không xuống giường được, đến lúc đó chẳng phải để Phương Ngọc Tuệ cười cho to hơn sao.
Ba người ăn xong, ngồi lại với nhau bàn bạc xem làm thế nào để hạ gục người còn lại, cũng chính là đại tỷ của bọn họ là Trương Gia Di, điều này có thể giúp Hạo Thiên khống chế phái Tuyết Sơn để hành sự tốt hơn, sau khi bàn bạc xong, hai cô gái dặn Hạo Thiên không được đi đâu, một lát nữa sẽ quay lại, sau đó liền rời đi để mời Trương Gia Di đến, để lại một mình Hạo Thiên trong phòng.
Một lát sau, bên ngoài truyền đến tiếng nói cười của ba người, Hạo Thiên vội vàng tìm một chỗ trốn, lúc này cửa phòng mở ra, ba mỹ phụ thành thục xinh đẹp đi vào, Hạo Thiên núp trong bóng tối quan sát kỹ ba người đi vào, phát hiện Trương Gia Di có thân hình và dung mạo không thua kém gì hai người còn lại, chỉ thấy nàng có mái tóc đen nhánh, tóc búi thành hình phi đao, đầu cài trâm ngọc, khuôn mặt nàng cực kỳ đẹp, rõ ràng như được đẽo gọt, mày như tranh vẽ, da trắng như tuyết, mềm mại như ngọc, đẹp đến mức cực hạn, đeo đôi bông tai kim cương tinh xảo. Đôi mắt hạnh sâu thẳm câu hồn càng khiến người ta mê mẩn. Tứ chi và thân hình nàng thẳng tắp, phô bày những đường cong tuyệt đẹp. Một chiếc váy lụa dài màu xanh lục nhạt được cắt may vừa vặn, chất liệu cao cấp, thêu những đám mây tinh xảo, càng tôn lên khí chất cao quý của nàng, thể hiện thân phận địa vị tôn quý của nàng. Nàng hơn hai cô gái kia một khí thế uy nghiêm thường xuyên ở trên cao, quả không hổ danh là đại tỷ trong ba cô gái, quả nhiên danh bất hư truyền, điều này càng khiến Hạo Thiên muốn chinh phục nàng.
Ba người vừa ngồi vừa trò chuyện vừa uống trà, chỉ có điều trong trà đã bị hai cô gái kia cho thêm một ít thuốc. Họ vừa nói chuyện vừa nói chuyện, đột nhiên Trương Gia Di cảm thấy người nóng lên, không nhịn được cởi áo khoác ngoài, còn hai cô gái kia cũng cười với nhau, tiện tay cởi quần áo, Hạo Thiên nhìn thấy thân hình tuyệt đẹp của ba cô gái, trong lòng trở nên nóng bỏng, huynh đệ bên dưới đột nhiên đứng thẳng, hận không thể lập tức ra ngoài đánh ba trăm hiệp với ba người.
Trương Gia Di cảm thấy cơ thể nóng ran, toàn thân đổ mồ hôi, dính vào người khó chịu vô cùng, vội vàng cáo từ hai cô gái nói rằng phải về thay quần áo, hai cô gái không thể để nàng đi được, nếu không thì kế hoạch hôm nay sẽ đổ sông đổ bể. Phương Ngọc Tuệ vội vàng nói với nàng: "Em còn muốn trò chuyện với tỷ thêm một lát nữa, hay là tỷ cứ tạm mặc quần áo của em, trò chuyện xong về rồi thay. Chẳng lẽ tỷ chê quần áo của muội, vậy thì tỷ cứ về đi, không tiễn." Trương Gia Di nghe Phương Ngọc Tuệ nói vậy, chỉ có thể đồng ý. Phương Ngọc Tuệ vội vàng chọn một bộ quần áo rồi hai người cùng nhau đi ra khỏi phòng, để nàng thay quần áo, trước khi đi còn liếc mắt ra hiệu với Hạo Thiên đang núp trong bóng tối.
Sau khi hai người kia đi, Trương Gia Di vội vàng cởi bỏ quần áo trên người, ngay lúc này Hạo Thiên núp trong bóng tối nhanh chóng lao ra, điểm huyệt Trương Gia Di, rồi bế nàng lên giường. Trương Gia Di lúc này mới nhìn rõ người tập kích nàng là một thiếu niên tuấn tú nhưng nàng không biết thiếu niên này muốn làm gì. Khi thấy Hạo Thiên bế mình lên giường, trong lòng nàng bỗng hoảng hốt, vội vàng nói với hắn: "Ngươi đừng lại đây, ta là con gái của chưởng môn phái Tuyết Sơn, ngươi đối xử với ta như vậy, phái Tuyết Sơn sẽ không tha cho ngươi đâu, ta khuyên ngươi hãy thả ta ra, ta đảm bảo chuyện vừa rồi ta sẽ không nói với bất kỳ ai." Hạo Thiên nghe nàng nói, cười nói: "Nếu ta sợ thì đã không quay lại rồi, đội cho chưởng môn phái Tuyết Sơn một chiếc mũ xanh, đây quả là chuyện vĩ đại, ngươi không cần tốn nước bọt nữa, hôm nay ta nhất định sẽ hầu hạ ngươi thật tốt, ha ha!" Trương Gia Di hận không thể trừng mắt nhìn hắn, nói: "Ta sẽ không tha cho ngươi." Rồi nhắm mắt lại. Nàng biết hôm nay không thể trốn thoát, cũng không kêu cứu, tránh liên lụy đến hai muội muội bên ngoài, thế là nhắm mắt lại, mắt không thấy thì tâm không phiền. Nhưng nàng không biết rằng đây chính là cái bẫy mà hai muội muội tốt bên ngoài của nàng và Hạo Thiên cùng nhau hợp sức giăng ra cho nàng.
Hạo Thiên thấy Trương Gia Di nhắm mắt lại, khóe miệng khẽ cười, hắn ngồi xổm trên giường ôm Trương Gia Di vào lòng, để hai chân dài thon thả của nàng tách ra, mỗi chân đặt lên một chân của hắn, như vậy, chỗ kín đáo tận cùng của đôi chân trắng nõn kia, hoàn toàn phơi bày trước mắt Hạo Thiên.
Khi nhìn thấy vì hai chân bị tách ra mà cũng từ từ mở ra, do đó lộ ra cảnh đẹp màu hồng bên trong, Hạo Thiên cũng bị cảnh đẹp trước mắt làm cho choáng váng.
Trương Gia Di cũng có phản ứng như vậy, tay trái Hạo Thiên chui từ dưới cánh tay ngọc ngà vào, vòng ra phía trước nắm lấy một bên ngực của nàng, hắn nắm chặt đến nỗi năm ngón tay đã thâm thâm hãm vào trong, bầu ngực trắng như tuyết vì thế mà ửng đỏ, còn giọt đỏ tươi thì lặng lẽ thò đầu ra từ khe hở giữa năm ngón tay.
"Thật mềm mại và trơn mịn."
Hạo Thiên vừa khen vừa để năm ngón tay hoạt động trên đỉnh núi, thủ pháp của hắn thoạt nhìn có vẻ hỗn loạn nhưng lại có trật tự, mỗi ngón tay đều vuốt ve những con đường nhạy cảm trên ngực Trương Gia Di, mang lại cho nàng sự kích thích lớn nhất: "Ư... á..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.