Sổ Tay Sắc Đẹp Của Thiếu Niên Hồng Hoang
Chương 44: Ba Nữ Nhân Về Với Một Mối (Hoàn)
Thiên Địa 23
07/06/2024
Hạo Thiên nhìn thấy hai người phụ nữ đều đã lên giường, anh ta vội vàng ôm lấy Phương Ngọc Tuệ gần mình nhất, Phương Ngọc Tuệ nhìn thấy dáng vẻ của Hạo Thiên lúc này, xấu hổ nhắm mắt lại. Hạo Thiên thấy cô nhắm mắt lại, anh nhẹ nhàng ôm lấy cần cổ như ngọc của Phương Ngọc Tuệ, tiến lại gần, hôn lên đôi môi đỏ tươi của cô. Anh nhân cơ hội đưa lưỡi vào, chặn miệng nhỏ của Phương Ngọc Tuệ, chỉ phát ra một tiếng ưm, hai cái lưỡi trong nháy mắt đã quấn lấy nhau, anh đến tôi lui.
"Ưm ưm." miệng nhỏ của Phương Ngọc Tuệ phát ra tiếng rên rỉ, nước bọt ngọt ngào của cô chảy vào miệng Hạo Thiên, lập tức khiến anh ta bốc hỏa: "Cậu em." bên dưới cũng dựng đứng lên.
Đột nhiên, ánh mắt của Phương Ngọc Tuệ trở nên tỉnh táo, cô rời khỏi đôi môi lớn của anh, tay nhỏ che miệng, giọng nói mềm mại, đôi mắt quyến rũ liếc nhìn anh, khiến anh ta vô cùng rung động. Hạo Thiên không hiểu tại sao, cô thở một lúc, nói: "Thật kỳ lạ, sao lại thế này? Miệng của chàng như có thêm nhiều điện, hôm qua không phải như vậy."
Liếc nhìn Hạo Thiên một cái, sau đó chủ động vòng tay qua cổ anh, một lần nữa hôn anh. Hai người lập tức chìm đắm trong cảm giác say đắm lòng người, không còn cảm nhận được bất cứ điều gì bên ngoài. Hạo Thiên phát hiện đôi mắt cô tràn đầy vẻ quyến rũ, dùng tay siết chặt hai bầu ngực căng tròn, cảm giác ấm áp trơn trượt lập tức từ tay truyền đến tim.
Đôi tay của Phương Ngọc Tuệ trượt từ cổ anh xuống, trượt đến giữa hai chân anh, ôm chặt lấy anh, để hai người tiếp xúc thân mật nhất. Hạo Thiên buông một bàn tay thơm tho của Phương Ngọc Tuệ, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, từ từ di chuyển xuống, để cô nắm lấy nơi nóng bỏng nhất của anh, Phương Ngọc Tuệ đột nhiên rời khỏi đôi môi lớn của anh, kinh ngạc nhìn "Cậu bé." của anh trong tay cô ngày càng lớn.
"Phu quân, chàng thật lợi hại." Phương Ngọc Tuệ vẫn luôn biểu cảm dịu dàng đột nhiên nói một câu quyến rũ như vậy.
Hạo Thiên cười nói: "Chờ một chút sẽ lợi hại hơn."
Nói xong, hai tay không ngừng vuốt ve khắp người Phương Ngọc Tuệ, khiến cô run rẩy toàn thân, thân thể mềm nhũn vô lực, cả người nằm trên người anh, miệng không ngừng rên rỉ, hai tay cũng không biết để ở đâu. Hạo Thiên ngắm nhìn cơ thể trắng nõn trước mặt, Phương Ngọc Tuệ phát triển rất tốt, hai điểm đỏ tươi ở giữa kiêu hãnh sừng sững trong không khí, tỏa ra vẻ quyến rũ, bằng phẳng mịn màng không tích tụ một chút mỡ thừa nào, chỗ giải quyết trơn nhẵn vô cùng, đi xuống nữa một bụi rậm hơi dính nước, giữa bụi rậm thấp thoáng lộ ra một khe nhỏ, một dòng nước nhỏ từ từ chảy ra, làm ẩm khu rừng rậm bên ngoài.
"Nương tử, nàng đẹp quá." Phương Ngọc Tuệ nghe anh khen ngợi, mỉm cười xinh đẹp, sau đó cúi đầu xấu hổ.
Hạo Thiên không nhịn được nữa, bế cô lên, để cô ngồi trên đùi mình, từ từ đưa vật khổng lồ nóng bỏng của mình vào miệng cô, nhẹ nhàng cọ xát, miệng lớn đồng thời hôn lên đôi môi anh đào của cô, liếm lấy cái lưỡi thơm nhỏ của cô.
Phương Ngọc Tuệ cũng động tình, hai tay ôm chặt lấy vật cứng của anh, chặt chẽ đuổi theo vật khổng lồ của anh, cố gắng tăng thêm ma sát, trong miệng cũng bắt đầu phát ra những lời anh không hiểu.
Hạo Thiên nhìn thấy cô đã mất hồn, vội vàng nhắm vào con đường khiến anh động lòng, dùng sức tiến vào, một lớp ấm áp lập tức bao bọc lấy vật khổng lồ của anh, ấm áp từng lớp từng lớp quấn lên, khiến anh cảm thấy vô cùng thoải mái.
"Ưm." Phương Ngọc Tuệ bị Hạo Thiên dùng sức đâm một cái, con đường lập tức bị căng ra đỏ ửng, cô vội vàng lùi lại, miệng kêu lên "Hơi đau." Hạo Thiên biết đây là do vật khổng lồ của anh quá lớn nhưng không muốn cho cô cơ hội rút lui, thuận theo động tác của cô dùng sức đẩy thêm một cái, như vũ bão thẳng vào giữa Phương Ngọc Tuệ, đâm đến nhụy hoa, cảm nhận được sự mỹ diệu ở đó.
"A, trời ơi, thật là tuyệt." Phương Ngọc Tuệ hưng phấn kêu lên, thân thể cũng theo đó mà lắc lư từng đợt. Hạo Thiên thầm khen một tiếng hay, chống vật khổng lồ, trái một cái phải một cái xoay tròn, lập tức khiến Trường Tôn Hoàng hậu trợn trắng cả mắt, chỉ biết ôm chặt lấy anh, không còn động tác nào khác.
Hạo Thiên cũng ôm chặt lấy cô, trong tư thế ngồi như vậy, hai người ôm chặt lấy nhau, có thể để hai nơi riêng tư của họ tiếp xúc chặt chẽ và sâu hơn nữa, Hạo Thiên lặng lẽ ngồi đó, tận hưởng hương vị ấm áp bao bọc, cảm giác thoải mái đó, bất kỳ ngôn ngữ nào cũng khó có thể diễn tả hết. Tuy nhiên, mặc dù như vậy có thể giảm bớt một chút nhưng không thể giải quyết được vấn đề căn bản, không lâu sau, anh nhẹ nhàng cử động.
Một trận đau nhói lập tức xâm chiếm trái tim cô, Phương Ngọc Tuệ bồn chồn vặn vẹo, Hạo Thiên bế cô lên, để cô rời khỏi cơ thể mình nhưng lại không để vật khổng lồ của anh rời khỏi con đường của cô, chỉ để lại đầu rồng, sau đó buông tay, đồng thời anh cũng đẩy lên trên.
Lần này thực sự rất sâu, đầu rồng to lớn đâm thẳng vào hậu môn, vẫn chưa dừng lại, lại đâm vào thành ruột, suýt nữa thì đâm thủng hoa nhưng cú va chạm mạnh mẽ đó khiến cô run rẩy, Phương Ngọc Tuệ mở to, co thắt dữ dội, rồi phun ra.
Hạo Thiên cũng cảm nhận được sự tuyệt vời của cú đâm đó, đầu rồng cực khoái chịu một cú va chạm mạnh như vậy, sự chấn động mang lại cho anh cũng không nhỏ nhưng điều khiến anh phấn khích hơn là hai quả đào của Phương Ngọc Tuệ đang kẹp chặt lấy cơ thể anh, sau đó biến dạng, cảm giác mềm mại tràn ngập khắp cơ thể. Phương Ngọc Tuệ nhỏ nhắn mềm nhũn nằm trong vòng tay anh, tận hưởng khoái cảm, còn con đường vừa mở vừa đóng không ngừng càng cảm nhận sâu sắc hơn sự cứng rắn của vật khổng lồ của Hạo Thiên, mang đến cho cả hai sự thoải mái sâu hơn.
"Ưm ưm." miệng nhỏ của Phương Ngọc Tuệ phát ra tiếng rên rỉ, nước bọt ngọt ngào của cô chảy vào miệng Hạo Thiên, lập tức khiến anh ta bốc hỏa: "Cậu em." bên dưới cũng dựng đứng lên.
Đột nhiên, ánh mắt của Phương Ngọc Tuệ trở nên tỉnh táo, cô rời khỏi đôi môi lớn của anh, tay nhỏ che miệng, giọng nói mềm mại, đôi mắt quyến rũ liếc nhìn anh, khiến anh ta vô cùng rung động. Hạo Thiên không hiểu tại sao, cô thở một lúc, nói: "Thật kỳ lạ, sao lại thế này? Miệng của chàng như có thêm nhiều điện, hôm qua không phải như vậy."
Liếc nhìn Hạo Thiên một cái, sau đó chủ động vòng tay qua cổ anh, một lần nữa hôn anh. Hai người lập tức chìm đắm trong cảm giác say đắm lòng người, không còn cảm nhận được bất cứ điều gì bên ngoài. Hạo Thiên phát hiện đôi mắt cô tràn đầy vẻ quyến rũ, dùng tay siết chặt hai bầu ngực căng tròn, cảm giác ấm áp trơn trượt lập tức từ tay truyền đến tim.
Đôi tay của Phương Ngọc Tuệ trượt từ cổ anh xuống, trượt đến giữa hai chân anh, ôm chặt lấy anh, để hai người tiếp xúc thân mật nhất. Hạo Thiên buông một bàn tay thơm tho của Phương Ngọc Tuệ, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, từ từ di chuyển xuống, để cô nắm lấy nơi nóng bỏng nhất của anh, Phương Ngọc Tuệ đột nhiên rời khỏi đôi môi lớn của anh, kinh ngạc nhìn "Cậu bé." của anh trong tay cô ngày càng lớn.
"Phu quân, chàng thật lợi hại." Phương Ngọc Tuệ vẫn luôn biểu cảm dịu dàng đột nhiên nói một câu quyến rũ như vậy.
Hạo Thiên cười nói: "Chờ một chút sẽ lợi hại hơn."
Nói xong, hai tay không ngừng vuốt ve khắp người Phương Ngọc Tuệ, khiến cô run rẩy toàn thân, thân thể mềm nhũn vô lực, cả người nằm trên người anh, miệng không ngừng rên rỉ, hai tay cũng không biết để ở đâu. Hạo Thiên ngắm nhìn cơ thể trắng nõn trước mặt, Phương Ngọc Tuệ phát triển rất tốt, hai điểm đỏ tươi ở giữa kiêu hãnh sừng sững trong không khí, tỏa ra vẻ quyến rũ, bằng phẳng mịn màng không tích tụ một chút mỡ thừa nào, chỗ giải quyết trơn nhẵn vô cùng, đi xuống nữa một bụi rậm hơi dính nước, giữa bụi rậm thấp thoáng lộ ra một khe nhỏ, một dòng nước nhỏ từ từ chảy ra, làm ẩm khu rừng rậm bên ngoài.
"Nương tử, nàng đẹp quá." Phương Ngọc Tuệ nghe anh khen ngợi, mỉm cười xinh đẹp, sau đó cúi đầu xấu hổ.
Hạo Thiên không nhịn được nữa, bế cô lên, để cô ngồi trên đùi mình, từ từ đưa vật khổng lồ nóng bỏng của mình vào miệng cô, nhẹ nhàng cọ xát, miệng lớn đồng thời hôn lên đôi môi anh đào của cô, liếm lấy cái lưỡi thơm nhỏ của cô.
Phương Ngọc Tuệ cũng động tình, hai tay ôm chặt lấy vật cứng của anh, chặt chẽ đuổi theo vật khổng lồ của anh, cố gắng tăng thêm ma sát, trong miệng cũng bắt đầu phát ra những lời anh không hiểu.
Hạo Thiên nhìn thấy cô đã mất hồn, vội vàng nhắm vào con đường khiến anh động lòng, dùng sức tiến vào, một lớp ấm áp lập tức bao bọc lấy vật khổng lồ của anh, ấm áp từng lớp từng lớp quấn lên, khiến anh cảm thấy vô cùng thoải mái.
"Ưm." Phương Ngọc Tuệ bị Hạo Thiên dùng sức đâm một cái, con đường lập tức bị căng ra đỏ ửng, cô vội vàng lùi lại, miệng kêu lên "Hơi đau." Hạo Thiên biết đây là do vật khổng lồ của anh quá lớn nhưng không muốn cho cô cơ hội rút lui, thuận theo động tác của cô dùng sức đẩy thêm một cái, như vũ bão thẳng vào giữa Phương Ngọc Tuệ, đâm đến nhụy hoa, cảm nhận được sự mỹ diệu ở đó.
"A, trời ơi, thật là tuyệt." Phương Ngọc Tuệ hưng phấn kêu lên, thân thể cũng theo đó mà lắc lư từng đợt. Hạo Thiên thầm khen một tiếng hay, chống vật khổng lồ, trái một cái phải một cái xoay tròn, lập tức khiến Trường Tôn Hoàng hậu trợn trắng cả mắt, chỉ biết ôm chặt lấy anh, không còn động tác nào khác.
Hạo Thiên cũng ôm chặt lấy cô, trong tư thế ngồi như vậy, hai người ôm chặt lấy nhau, có thể để hai nơi riêng tư của họ tiếp xúc chặt chẽ và sâu hơn nữa, Hạo Thiên lặng lẽ ngồi đó, tận hưởng hương vị ấm áp bao bọc, cảm giác thoải mái đó, bất kỳ ngôn ngữ nào cũng khó có thể diễn tả hết. Tuy nhiên, mặc dù như vậy có thể giảm bớt một chút nhưng không thể giải quyết được vấn đề căn bản, không lâu sau, anh nhẹ nhàng cử động.
Một trận đau nhói lập tức xâm chiếm trái tim cô, Phương Ngọc Tuệ bồn chồn vặn vẹo, Hạo Thiên bế cô lên, để cô rời khỏi cơ thể mình nhưng lại không để vật khổng lồ của anh rời khỏi con đường của cô, chỉ để lại đầu rồng, sau đó buông tay, đồng thời anh cũng đẩy lên trên.
Lần này thực sự rất sâu, đầu rồng to lớn đâm thẳng vào hậu môn, vẫn chưa dừng lại, lại đâm vào thành ruột, suýt nữa thì đâm thủng hoa nhưng cú va chạm mạnh mẽ đó khiến cô run rẩy, Phương Ngọc Tuệ mở to, co thắt dữ dội, rồi phun ra.
Hạo Thiên cũng cảm nhận được sự tuyệt vời của cú đâm đó, đầu rồng cực khoái chịu một cú va chạm mạnh như vậy, sự chấn động mang lại cho anh cũng không nhỏ nhưng điều khiến anh phấn khích hơn là hai quả đào của Phương Ngọc Tuệ đang kẹp chặt lấy cơ thể anh, sau đó biến dạng, cảm giác mềm mại tràn ngập khắp cơ thể. Phương Ngọc Tuệ nhỏ nhắn mềm nhũn nằm trong vòng tay anh, tận hưởng khoái cảm, còn con đường vừa mở vừa đóng không ngừng càng cảm nhận sâu sắc hơn sự cứng rắn của vật khổng lồ của Hạo Thiên, mang đến cho cả hai sự thoải mái sâu hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.