Sổ Tay Sắc Đẹp Của Thiếu Niên Hồng Hoang
Chương 13: Giải Vây
Thiên Địa 23
06/06/2024
Ngay khi hai phái sắp giao chiến, xa xa có năm bóng người xuất hiện, bóng người đi đầu nhìn thấy tình hình này từ xa, lập tức truyền đến một tiếng thét, người của hai phái đều không biết chuyện gì xảy ra, đều cho rằng là người giúp đỡ của đối phương tìm đến nhưng sau đó một giọng nói mạnh mẽ từ xa vọng lại, người phái Thiên Nữ nghe thấy giọng nói này, cảm thấy rất vui mừng, họ biết là ai đến rồi.
Đường Thiên Thiên và những người khác nghe thấy giọng nói này, đầu tiên là cảm thấy rất vui mừng nhưng sau đó lại cảm thấy nghi ngờ "Từ bao giờ mà Hạo Thiên lại có công lực cao cường như vậy, chẳng lẽ trong hơn một tháng mất tích của hắn đã có kỳ ngộ gì khiến công lực của hắn tăng vọt." nhưng biết được Hạo Thiên và những người khác vẫn còn sống, họ vẫn rất vui mừng, nghĩ đến lúc Hạo Thiên và hai người kia mới mất tích, họ đã phái rất nhiều đệ tử đi tìm nhưng vẫn không tìm thấy người, tưởng rằng họ đã gặp chuyện không may, trong lòng đã không còn nhiều hy vọng họ còn sống nữa nhưng ai ngờ họ không những còn sống, mà công lực còn tăng lên nhiều như vậy, lần này phái Thiên Nữ có cứu tinh rồi.
Tần Thiên lúc đầu tưởng rằng đây là tiền bối sư môn đến hỗ trợ nhưng nghĩ đến mình không hề cầu cứu sư môn, vậy thì lần này đến là thần thánh phương nào, hắn không hề nghĩ rằng là đến cứu viện phái Thiên Nữ, phái Thiên Nữ xưa nay chỉ thu nhận nữ tử, giọng nói này lại là của một nam tử nhưng sau đó hắn thấy người bên phái Thiên Nữ từng người như trút được gánh nặng, trên mặt Đường Thiên Thiên còn nở nụ cười, trong lòng hắn có một dự cảm không lành.
Một lát sau, năm bóng người dần trở nên rõ ràng, người đi đầu là một nam tử tuấn tú, phía sau theo ba mỹ nữ và một mỹ phụ, mỹ phụ này dung mạo không kém Đường Thiên Thiên, chỉ là người này thường xuyên ở địa vị cao nên dưỡng thành một khí thế cao quý, giống như một nữ hoàng cao cao tại thượng; còn một người thì do thường xuyên sống dưới vách núi cách biệt với thế gian, dưỡng thành một khí chất thanh thoát thoát tục, tựa như một tiên tử không vướng bụi trần. Hạo Thiên đi tới, phát hiện sư phụ và ba vị trưởng lão vẫn xinh đẹp như vậy, hắn thấy trên quần áo của sư phụ có chút vết máu, còn ba vị trưởng lão và các đệ tử xung quanh ít nhiều đều bị thương, hắn cảm thấy rất tức giận, hắn từ nhỏ đã sống ở phái Thiên Nữ, phái Thiên Nữ chính là nhà của hắn, mà những đệ tử này giống như người nhà của hắn, người nhà bị người khác làm hại, sao có thể không tức giận chứ, huống chi trong đó còn có sư phụ mà hắn kính trọng nhất, càng không cần phải nói đến việc tức giận đến mức nào.
Hắn nói với Đường Thiên Thiên và những người khác: "Sư phụ, có phải bọn họ đã làm hại người không, xem ta báo thù cho người thế nào." Đường Thiên Thiên nói: "Thiên Nhi, bọn họ là người phái Tuyết Sơn, người phía trước chính là chưởng môn phái Tuyết Sơn Tần Thiên và ba tiểu thiếp của hắn, con phải cẩn thận, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ, không được thì lui xuống." Hạo Thiên nhìn nàng một cái ra hiệu là mình đã biết. Sau đó quay người lại, nhìn đám người phái Tuyết Sơn đối diện, nhìn Tần Thiên, phát hiện hắn quả thực không tầm thường, xứng đáng là người có thể làm chưởng môn một đời, còn ba nữ tử phía sau hắn thì dung mạo khiến hắn sáng mắt.
Người phụ nữ bên trái có khuôn mặt hình trái đào, đôi lông mày lá liễu cong, đôi mắt phượng trong veo, mũi ngọc, má lúm đồng tiền trên má đặc biệt sâu, thân hình hơi gầy nhưng không phải là vẻ đẹp yếu đuối của người bệnh, thân hình mềm mại, đầy đặn, phía trước cao ngất, đường cong cơ thể đầy đặn. Ngoài vẻ đẹp thoát tục của bản thân, từ cử chỉ của cô còn có thể thấy được đây là mẫu phụ nữ dịu dàng, ngoan ngoãn điển hình, tính tình ôn nhu, tình cảm hiền huệ, là một mỹ nhân cổ điển tiêu chuẩn.
Người phụ nữ ở giữa là kiểu phụ nữ đẹp quyến rũ như thiếu phụ, mái tóc dài như mây, khuôn mặt trái xoan của một người đẹp bẩm sinh, sống mũi thẳng như được chạm khắc, đôi môi nhỏ nhắn như trái anh đào, đường cong mềm mại và đầy đặn, đôi môi mỏng không mất đi vẻ căng mọng, thân hình mềm mại, đầy đặn, phía trước kiêu hãnh, phía dưới đầy đặn, một bộ trang phục màu xanh nhạt nhẹ nhàng càng tôn lên vẻ đẹp của cô.
Còn người phụ nữ bên phải có mái tóc dài đen bóng, má tròn, cằm nhọn, đôi mắt to và sáng, sống mũi nhỏ nhắn, đôi môi dày và ấm áp, nhìn chung là xinh đẹp và quyến rũ, thân hình cao ráo và uyển chuyển, thân hình mảnh mai, kết hợp với bộ ngực căng tròn, thêm đôi chân dài, cử chỉ uyển chuyển, có thể nói là thanh xuân khỏe khoắn, càng khiến người ta chú ý hơn là đôi gò bồng đảo nhô ra phía trước, dù được áo che phủ nhưng khi đi lại vẫn động đậy không yên như thể có thể nhảy ra bất cứ lúc nào.
Ba người phụ nữ này chính là ba tiểu thiếp của Tần Thiên, hắn phát hiện khi ba người phụ nữ nhìn Tần Thiên, trong mắt thoáng hiện một tia oán hận, điều này khiến Hạo Thiên trong lòng có chút suy nghĩ.
Hạo Thiên trong mắt lóe lên một tia hàn quang, nói với Tần Thiên: "Không biết Tần đại chưởng môn hôm nay đến phái Thiên Nữ của ta có chuyện gì, còn vô cớ đánh bị thương đệ tử phái Thiên Nữ của ta, không cho ta một lời giải thích, vậy thì hôm nay các ngươi không cần rời khỏi Thiên Nữ phong này."
Tần Thiên trước đó bị khí thế ra sân của Hạo Thiên dọa sợ, nhất thời không nói nên lời nhưng lúc này nghe lời Hạo Thiên nói, trong lòng tức giận, nghĩ thầm: Hắn mới ngoài hai mươi tuổi, cho dù từ trong bụng mẹ đã bắt đầu luyện công thì công lực cũng không thể cao được, tiếng hú vừa rồi của hắn, tuyệt đối đã dùng hết toàn bộ công lực, bây giờ chỉ là đang cố chống đỡ, ta là một chưởng môn đường đường chính chính sao có thể sợ thằng nhóc hôi sữa này. Mặc dù nghĩ như vậy nhưng trong lòng hắn vẫn luôn có một dự cảm không lành.
Vì vậy, hắn bước tới, nói với các đệ tử phái Tuyết Sơn phía sau: "Các ngươi lên, bắt lấy thằng nhóc không biết trời cao đất rộng kia, bản chưởng môn sẽ thưởng lớn." Các đệ tử phía sau nghe thấy thưởng lớn, ánh mắt lập tức sáng lên nhưng vì sợ uy lực của Hạo Thiên khi lên núi vừa rồi nên không ai dám tiến lên, phần thưởng tuy tốt nhưng cũng phải có mạng để hưởng mới được!
Tần Thiên thấy các đệ tử xung quanh không ai dám tiến lên, cảm thấy vô cùng tức giận, lại thấy Hạo Thiên ở đó dùng ánh mắt trêu chọc nhìn hắn, càng cảm thấy mất hết mặt mũi, tức giận rút kiếm trực tiếp đâm một nhát về phía Hạo Thiên, Hạo Thiên tùy tay một kiếm đã đỡ được, hai người ngươi tới ta lui, đánh nhau không phân thắng bại. Tần Thiên đánh càng đánh càng kinh ngạc, thiếu niên này hoàn toàn không giống người chỉ luyện võ hơn mười năm, nếu không phải thấy hắn thực sự chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, còn tưởng là một tiền bối đã luyện võ bốn năm mươi năm. Hắn đánh càng đánh càng thấy khó khăn, ngược lại Hạo Thiên vẫn bình tĩnh như vậy, hắn biết mình không còn là đối thủ của thiếu niên này nữa, đành mượn thế nhảy ra khỏi vòng chiến.
Hạo Thiên cũng không thừa thắng xông lên, thu kiếm lại nói với hắn: "Tần chưởng môn, sao không đánh nữa, ta còn chưa đánh đủ." Tần Thiên nghe lời này của hắn, tức đến nỗi suýt phun ra một ngụm máu, hắn nói với Đường Thiên Thiên: "Đường chưởng môn, ngươi đúng là dạy ra một đệ tử tốt, chúng ta hối hận không kịp." Nói xong liền gọi đệ tử dìu hắn đi, đám người phái Tuyết Sơn hùng hổ kéo đến nhưng lại xám xịt xuống núi.
Lúc này, mọi người phái Thiên Nữ đều cảm thấy kết quả này thật khó tin, Đường Thiên Thiên cũng có rất nhiều thắc mắc muốn hỏi Hạo Thiên nhưng bây giờ không phải lúc để hỏi, mọi người phái Thiên Nữ ngẩn người một lúc, sau đó phát ra những tiếng reo hò.
Đường Thiên Thiên và những người khác nghe thấy giọng nói này, đầu tiên là cảm thấy rất vui mừng nhưng sau đó lại cảm thấy nghi ngờ "Từ bao giờ mà Hạo Thiên lại có công lực cao cường như vậy, chẳng lẽ trong hơn một tháng mất tích của hắn đã có kỳ ngộ gì khiến công lực của hắn tăng vọt." nhưng biết được Hạo Thiên và những người khác vẫn còn sống, họ vẫn rất vui mừng, nghĩ đến lúc Hạo Thiên và hai người kia mới mất tích, họ đã phái rất nhiều đệ tử đi tìm nhưng vẫn không tìm thấy người, tưởng rằng họ đã gặp chuyện không may, trong lòng đã không còn nhiều hy vọng họ còn sống nữa nhưng ai ngờ họ không những còn sống, mà công lực còn tăng lên nhiều như vậy, lần này phái Thiên Nữ có cứu tinh rồi.
Tần Thiên lúc đầu tưởng rằng đây là tiền bối sư môn đến hỗ trợ nhưng nghĩ đến mình không hề cầu cứu sư môn, vậy thì lần này đến là thần thánh phương nào, hắn không hề nghĩ rằng là đến cứu viện phái Thiên Nữ, phái Thiên Nữ xưa nay chỉ thu nhận nữ tử, giọng nói này lại là của một nam tử nhưng sau đó hắn thấy người bên phái Thiên Nữ từng người như trút được gánh nặng, trên mặt Đường Thiên Thiên còn nở nụ cười, trong lòng hắn có một dự cảm không lành.
Một lát sau, năm bóng người dần trở nên rõ ràng, người đi đầu là một nam tử tuấn tú, phía sau theo ba mỹ nữ và một mỹ phụ, mỹ phụ này dung mạo không kém Đường Thiên Thiên, chỉ là người này thường xuyên ở địa vị cao nên dưỡng thành một khí thế cao quý, giống như một nữ hoàng cao cao tại thượng; còn một người thì do thường xuyên sống dưới vách núi cách biệt với thế gian, dưỡng thành một khí chất thanh thoát thoát tục, tựa như một tiên tử không vướng bụi trần. Hạo Thiên đi tới, phát hiện sư phụ và ba vị trưởng lão vẫn xinh đẹp như vậy, hắn thấy trên quần áo của sư phụ có chút vết máu, còn ba vị trưởng lão và các đệ tử xung quanh ít nhiều đều bị thương, hắn cảm thấy rất tức giận, hắn từ nhỏ đã sống ở phái Thiên Nữ, phái Thiên Nữ chính là nhà của hắn, mà những đệ tử này giống như người nhà của hắn, người nhà bị người khác làm hại, sao có thể không tức giận chứ, huống chi trong đó còn có sư phụ mà hắn kính trọng nhất, càng không cần phải nói đến việc tức giận đến mức nào.
Hắn nói với Đường Thiên Thiên và những người khác: "Sư phụ, có phải bọn họ đã làm hại người không, xem ta báo thù cho người thế nào." Đường Thiên Thiên nói: "Thiên Nhi, bọn họ là người phái Tuyết Sơn, người phía trước chính là chưởng môn phái Tuyết Sơn Tần Thiên và ba tiểu thiếp của hắn, con phải cẩn thận, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ, không được thì lui xuống." Hạo Thiên nhìn nàng một cái ra hiệu là mình đã biết. Sau đó quay người lại, nhìn đám người phái Tuyết Sơn đối diện, nhìn Tần Thiên, phát hiện hắn quả thực không tầm thường, xứng đáng là người có thể làm chưởng môn một đời, còn ba nữ tử phía sau hắn thì dung mạo khiến hắn sáng mắt.
Người phụ nữ bên trái có khuôn mặt hình trái đào, đôi lông mày lá liễu cong, đôi mắt phượng trong veo, mũi ngọc, má lúm đồng tiền trên má đặc biệt sâu, thân hình hơi gầy nhưng không phải là vẻ đẹp yếu đuối của người bệnh, thân hình mềm mại, đầy đặn, phía trước cao ngất, đường cong cơ thể đầy đặn. Ngoài vẻ đẹp thoát tục của bản thân, từ cử chỉ của cô còn có thể thấy được đây là mẫu phụ nữ dịu dàng, ngoan ngoãn điển hình, tính tình ôn nhu, tình cảm hiền huệ, là một mỹ nhân cổ điển tiêu chuẩn.
Người phụ nữ ở giữa là kiểu phụ nữ đẹp quyến rũ như thiếu phụ, mái tóc dài như mây, khuôn mặt trái xoan của một người đẹp bẩm sinh, sống mũi thẳng như được chạm khắc, đôi môi nhỏ nhắn như trái anh đào, đường cong mềm mại và đầy đặn, đôi môi mỏng không mất đi vẻ căng mọng, thân hình mềm mại, đầy đặn, phía trước kiêu hãnh, phía dưới đầy đặn, một bộ trang phục màu xanh nhạt nhẹ nhàng càng tôn lên vẻ đẹp của cô.
Còn người phụ nữ bên phải có mái tóc dài đen bóng, má tròn, cằm nhọn, đôi mắt to và sáng, sống mũi nhỏ nhắn, đôi môi dày và ấm áp, nhìn chung là xinh đẹp và quyến rũ, thân hình cao ráo và uyển chuyển, thân hình mảnh mai, kết hợp với bộ ngực căng tròn, thêm đôi chân dài, cử chỉ uyển chuyển, có thể nói là thanh xuân khỏe khoắn, càng khiến người ta chú ý hơn là đôi gò bồng đảo nhô ra phía trước, dù được áo che phủ nhưng khi đi lại vẫn động đậy không yên như thể có thể nhảy ra bất cứ lúc nào.
Ba người phụ nữ này chính là ba tiểu thiếp của Tần Thiên, hắn phát hiện khi ba người phụ nữ nhìn Tần Thiên, trong mắt thoáng hiện một tia oán hận, điều này khiến Hạo Thiên trong lòng có chút suy nghĩ.
Hạo Thiên trong mắt lóe lên một tia hàn quang, nói với Tần Thiên: "Không biết Tần đại chưởng môn hôm nay đến phái Thiên Nữ của ta có chuyện gì, còn vô cớ đánh bị thương đệ tử phái Thiên Nữ của ta, không cho ta một lời giải thích, vậy thì hôm nay các ngươi không cần rời khỏi Thiên Nữ phong này."
Tần Thiên trước đó bị khí thế ra sân của Hạo Thiên dọa sợ, nhất thời không nói nên lời nhưng lúc này nghe lời Hạo Thiên nói, trong lòng tức giận, nghĩ thầm: Hắn mới ngoài hai mươi tuổi, cho dù từ trong bụng mẹ đã bắt đầu luyện công thì công lực cũng không thể cao được, tiếng hú vừa rồi của hắn, tuyệt đối đã dùng hết toàn bộ công lực, bây giờ chỉ là đang cố chống đỡ, ta là một chưởng môn đường đường chính chính sao có thể sợ thằng nhóc hôi sữa này. Mặc dù nghĩ như vậy nhưng trong lòng hắn vẫn luôn có một dự cảm không lành.
Vì vậy, hắn bước tới, nói với các đệ tử phái Tuyết Sơn phía sau: "Các ngươi lên, bắt lấy thằng nhóc không biết trời cao đất rộng kia, bản chưởng môn sẽ thưởng lớn." Các đệ tử phía sau nghe thấy thưởng lớn, ánh mắt lập tức sáng lên nhưng vì sợ uy lực của Hạo Thiên khi lên núi vừa rồi nên không ai dám tiến lên, phần thưởng tuy tốt nhưng cũng phải có mạng để hưởng mới được!
Tần Thiên thấy các đệ tử xung quanh không ai dám tiến lên, cảm thấy vô cùng tức giận, lại thấy Hạo Thiên ở đó dùng ánh mắt trêu chọc nhìn hắn, càng cảm thấy mất hết mặt mũi, tức giận rút kiếm trực tiếp đâm một nhát về phía Hạo Thiên, Hạo Thiên tùy tay một kiếm đã đỡ được, hai người ngươi tới ta lui, đánh nhau không phân thắng bại. Tần Thiên đánh càng đánh càng kinh ngạc, thiếu niên này hoàn toàn không giống người chỉ luyện võ hơn mười năm, nếu không phải thấy hắn thực sự chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, còn tưởng là một tiền bối đã luyện võ bốn năm mươi năm. Hắn đánh càng đánh càng thấy khó khăn, ngược lại Hạo Thiên vẫn bình tĩnh như vậy, hắn biết mình không còn là đối thủ của thiếu niên này nữa, đành mượn thế nhảy ra khỏi vòng chiến.
Hạo Thiên cũng không thừa thắng xông lên, thu kiếm lại nói với hắn: "Tần chưởng môn, sao không đánh nữa, ta còn chưa đánh đủ." Tần Thiên nghe lời này của hắn, tức đến nỗi suýt phun ra một ngụm máu, hắn nói với Đường Thiên Thiên: "Đường chưởng môn, ngươi đúng là dạy ra một đệ tử tốt, chúng ta hối hận không kịp." Nói xong liền gọi đệ tử dìu hắn đi, đám người phái Tuyết Sơn hùng hổ kéo đến nhưng lại xám xịt xuống núi.
Lúc này, mọi người phái Thiên Nữ đều cảm thấy kết quả này thật khó tin, Đường Thiên Thiên cũng có rất nhiều thắc mắc muốn hỏi Hạo Thiên nhưng bây giờ không phải lúc để hỏi, mọi người phái Thiên Nữ ngẩn người một lúc, sau đó phát ra những tiếng reo hò.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.