Sổ Tay Thuần Phục Chim Hoàng Yến
Chương 3
Thuần Bạch Xuẩn Bạch
05/09/2022
Người bình thường không biết chứ người trong ngành thì hiểu rất rõ, gia thế của Tề Nhiên không
phải dạng bình thường, cha của anh là chủ của chuỗi siêu thị toàn quốc,
anh cả thì nắm trong tay chuỗi rạp chiếu phim chiếm thị phần đứng đầu cả nước, bản thân anh lại là minh tinh giải trí đứng thứ hai trong nước.
Có chỗ dựa sau lưng lớn như thế, coi như anh chỉ được mỗi vẻ ngoài thôi
cũng có thể được nâng lên thành minh tinh điện ảnh, huống chi anh lại có thiên phú và tài năng diễn xuất thiên bẩm rồi.
Đúng là con trời mà.
Kiếp trước, lúc mà cô mới đạt được những thành công đầu tiên, thì bộ phim Hollywood mà anh đóng vai nam chính vẫn còn đang rất nóng, doanh thu bán vé toàn cầu cũng đi vào top mười doanh thu cao nhất mọi thời đại. Lúc đó anh vẫn còn nhỏ hơn cô ba tuổi mà đã có thể đứng ở trên bục lĩnh thưỏng danh giá, chính cô quan sát anh từng bước từng bước đi lên trên đài cao.
Đôi mắt của Lưu Sở Họa cụp xuống, ánh mắt mang theo vẻ trầm tĩnh. Sau một hồi lâu, cô mỉm cười nhếch miệng, nắm chặt bàn tay lại.
Tề Nhiên từ chối những lời mời rượu của những người đang vây quanh anh, anh cảm thấy mình có chút hơi say, né khỏi đám người rồi đi tới ban công. Từng cơn gió mát buổi tối mang theo hơi lạnh thổi tới, anh kéo kéo chiếc cà vạt của mình, nhìn lên vầng trăng sáng trên trời mà thở phào nhẹ nhõm.
Đứng đó một lúc, đột nhiên điện thoại vang lên, Tề Nhiên nhíu mày lại, sắc mặt tỏ ra vẻ phiền chán, anh sờ lên túi, lấy điện thoại di động ra thì mới phát hiện cũng không phải là điện thoại của mình vang lên.
Bên trong một góc tối gần đó, một ánh sáng nhạt của một chiếc điện thoại lóe lên, giọng nói của một cô gái uyển chuyển nhẹ nhàng vang lên, giọng nói đó du dương như tiếng đàn, như tiếng nước suối chảy róc rách.
“Cái gì, mẹ?” Vừa nghe tiếng này thì anh lập tức nghẹn ngào, Tề Nhiên thấy rõ gò má của người đó thông qua luồng ánh sáng nhạt của điện thoại lúc nãy, người phụ nữ này trang điểm rất ít, khuôn mặt như là một bức tranh đẹp đẽ. Lúc này, một giọt nước mắt chảy xuôi theo gương mặt, nước mắt lung linh, gương mặt xinh đẹp, giống như là một cảnh phim vậy, thậm chí giống như là nghe được tiếng nhạc du dương ở quanh đó.
“Hôm nay mẹ khó chịu sao? Phải nghe lời bác sĩ uống thuốc đều đặn chứ.” Nói xong người đó cắn môi dưới nhẹ thật mạnh, dường như là rất đau nhưng vẫn chịu đựng.
Tề Nhiên vốn là muốn rời đi, nhưng lúc này thì không tiện.
“Con bây giờ vẫn rất tốt, không sao cả, lúc trước bộ phim 《 Đế Hoa Cẩm Tú 》do con đóng, mẹ có xem thử chưa? Có phải là con diễn vai công chúa nhỏ rất đáng yêu phải không?” Người nọ cố gắng lộ ra một nụ cười, nước mắt lại rơi xuống từng giọt, “Bây giờ con...... đang tham gia một buổi tiệc rất lớn, con còn gặp được Tề Nhiên, không phải mẹ thích anh nhất sao? Người thật của anh còn đẹp hơn trên truyền hình, chỉ tiếc là mẹ không thể thấy tận mắt. Nếu, nếu như...... Nếu như mẹ nghe lời con chăm sóc bản thân thật tốt thì con sẽ giúp mẹ xin chữ kí anh.”
Bỗng dưng nghe được tên của mình, Tề Nhiên hơi kinh ngạc, ánh mắt anh nhìn về phía khuôn mặt nhỏ của người phụ nữ kia, tâm tình anh lại trầm xuống.
Đợi đến khi anh lấy lại tinh thần, thì ở nơi góc tối vắng vẻ đó đã không còn bóng người, anh mím mím môi, cảm thấy yến hội hôm nay thật đúng là buồn bực.
Anh quay trở lại đại sảnh, anh vô tình đi tìm một vòng, những cũng không gặp lại người kia.
“Cô định chạy đi đâu?” Triệu Khiêm vừa không thấy bóng dáng của cô đâu, suýt nữa nghĩ là cô lại lén lút chạy trốn.
Lưu Sở Họa mới vào phòng vệ sinh trang điểm lại rồi mới đi ra.
“Được rồi được rồi, tiệc tối cũng đã sắp kết thúc.” Triệu Khiêm phất phất tay, “Xe của công ty cũng đã về hết rồi, nơi này cũng không thể đón xe được, nhưng cũng may là còn trống một gian phòng. Thẻ phòng này cho cô, tối nay cô ở lại nơi này tạm đi, ngày mai tôi sẽ cho xe đến đón cô.”
Lưu Sở Họa cười cười châm chọc, anh đúng là ngu ngốc mà, nói dối cũng sơ hở nhiều như thế, nhưng cũng chắc là do anh cho rằng cô đã đến đường cùng rồi.
Cô quay đầu nhìn thoáng qua, bên người Tề Nhiên lại bị một đám người vây lại, cô mỉm cười hỏi: “Tôi có thể đi tìm Tề Nhiên để xin chữ ký của anh một lát được không?”
Triệu Khiêm nhìn thoáng qua hướng bên kia, “Thôi đi đi.”
Tề Nhiên là một minh tinh điện ảnh thực thụ, địa vị anh cao cực kỳ, bọn họ cho dù muốn gặp cũng khó, hôm nay may mắn lắm mới gặp được, cho dù có được đồng ý hay không thì đi thử chút cũng được.
Lưu Sở Họa để ly rượu xuống, bước chân hơi có chút mất thăng bằng, nhưng vẫn chậm rãi bước dần về phía bên kia.
Nhưng lúc vừa đến trước mặt Tề Nhiên thì cô lại dừng bước, cô cũng không bước lên trước nữa, chỉ đứng yên lặng ở bên cạnh chờ đợi, đợi đến khi bọn họ trò chuyện xong, bên cạnh chỉ còn lại một mình anh thì cô mới lấy một tấm ảnh của Tề Nhiên và một chiếc bút máy ra rồi đi đến trước người anh và mỉm cười, “Xin mạo muội quấy rầy một chút, ngài Tề, mẹ của em rất thích anh, không biết anh có thể ký tên cho em một chút được không?”
Tề Nhiên nhàn nhạt nhìn cô ấy một chút, anh dường như trút được gánh nặng xuống, cầm lấy chiếc bút bi rồi ký tên mình xuống, sau đó đưa lại cho cô tấm ảnh, “Rất vinh hạnh.”
Lưu Sở Họa nở nụ cười nhỏ dịu dàng sau đó quay người rời đi.
Chuyện này cô cũng không có nói dối, bản thân của mẹ Lưu Sở Họa không thể theo đuổi thần tượng, nhưng mà lại cực kỳ hâm mộ Tề Nhiên. Trong trí nhớ của cô, bởi vì nguyên nhân đó mà bà ấy đã đi sưu tập hết tất cả những thứ liên quan đến Tề Nhiên, từ chiều cao, chòm sao, nhóm máu của anh, đến mỗi cái bộ phim hay quảng cáo mà anh đóng, bà ấy cũng sưu tập hết.
Nhưng cô cũng biết rất rõ chuyện này, cộng với kiến thức của kiếp trước, bây giờ thậm chí cô còn biết được nhiều thứ về anh hơn cả mẹ của cô, chẳng hạn như chuyện trong vòng nửa năm này, anh sẽ đột nhiên công bố mình có tình cảm với một nữ diễn viên mới tốt nghiệp, sau đó mang theo cô ấy tới phim mà anh đóng, đi chơi với cô ấy, thậm chí còn tự bỏ tiền ra để đi quay chương trình thực tế với cô ấy. Cho đến khi mọi người đều chúc phúc cho anh, fan hâm mộ của anh ngày nào cũng hi vọng được thấy sự ngọt ngào của hai người họ, hi vọng hai người họ có thể lâu dài đến “thiên trường địa cửu”, nhưng bỗng nhiên Tề Nhiên chia tay với người kia im hơi lặng tiếng, ngay lập tức ngày hôm sau có người phát lên một tấm ảnh anh cùng với mối tình đầu ra vào biệt thự.
Cô bạn gái mới này của anh từ lâu đã yêu đương đến mờ mịt, đã hãm sâu vào trong bùn, đương nhiên là cô ta không thể cam tâm tình nguyện tiếp nhận sự thật là mình bị vứt bỏ, cho nên cô ta khóc lóc kể lể trước mặt truyền thông, nói rằng Tề Nhiên vô tình và làm nhiều chuyện thậm tệ với mình, thậm chí cô ta còn có tự sát, may là đưa vào bệnh viện kịp thời, chuyện này làm cho dư luận xôn xao, toàn bộ quá trình dài đến mấy tháng. Khi đó cô bạn gái nhỏ kia đã nổi tiếng như cồn, bộ phim cô ta đóng cũng được chiếu lên, tự cô ta cũng có fan hâm mộ, thế là đưa tới vô số trận đại chiến oanh liệt trong dư luận, mỗi một kỳ tạp chí đều chiếm một phần tin tức không nhỏ.
Đúng là con trời mà.
Kiếp trước, lúc mà cô mới đạt được những thành công đầu tiên, thì bộ phim Hollywood mà anh đóng vai nam chính vẫn còn đang rất nóng, doanh thu bán vé toàn cầu cũng đi vào top mười doanh thu cao nhất mọi thời đại. Lúc đó anh vẫn còn nhỏ hơn cô ba tuổi mà đã có thể đứng ở trên bục lĩnh thưỏng danh giá, chính cô quan sát anh từng bước từng bước đi lên trên đài cao.
Đôi mắt của Lưu Sở Họa cụp xuống, ánh mắt mang theo vẻ trầm tĩnh. Sau một hồi lâu, cô mỉm cười nhếch miệng, nắm chặt bàn tay lại.
Tề Nhiên từ chối những lời mời rượu của những người đang vây quanh anh, anh cảm thấy mình có chút hơi say, né khỏi đám người rồi đi tới ban công. Từng cơn gió mát buổi tối mang theo hơi lạnh thổi tới, anh kéo kéo chiếc cà vạt của mình, nhìn lên vầng trăng sáng trên trời mà thở phào nhẹ nhõm.
Đứng đó một lúc, đột nhiên điện thoại vang lên, Tề Nhiên nhíu mày lại, sắc mặt tỏ ra vẻ phiền chán, anh sờ lên túi, lấy điện thoại di động ra thì mới phát hiện cũng không phải là điện thoại của mình vang lên.
Bên trong một góc tối gần đó, một ánh sáng nhạt của một chiếc điện thoại lóe lên, giọng nói của một cô gái uyển chuyển nhẹ nhàng vang lên, giọng nói đó du dương như tiếng đàn, như tiếng nước suối chảy róc rách.
“Cái gì, mẹ?” Vừa nghe tiếng này thì anh lập tức nghẹn ngào, Tề Nhiên thấy rõ gò má của người đó thông qua luồng ánh sáng nhạt của điện thoại lúc nãy, người phụ nữ này trang điểm rất ít, khuôn mặt như là một bức tranh đẹp đẽ. Lúc này, một giọt nước mắt chảy xuôi theo gương mặt, nước mắt lung linh, gương mặt xinh đẹp, giống như là một cảnh phim vậy, thậm chí giống như là nghe được tiếng nhạc du dương ở quanh đó.
“Hôm nay mẹ khó chịu sao? Phải nghe lời bác sĩ uống thuốc đều đặn chứ.” Nói xong người đó cắn môi dưới nhẹ thật mạnh, dường như là rất đau nhưng vẫn chịu đựng.
Tề Nhiên vốn là muốn rời đi, nhưng lúc này thì không tiện.
“Con bây giờ vẫn rất tốt, không sao cả, lúc trước bộ phim 《 Đế Hoa Cẩm Tú 》do con đóng, mẹ có xem thử chưa? Có phải là con diễn vai công chúa nhỏ rất đáng yêu phải không?” Người nọ cố gắng lộ ra một nụ cười, nước mắt lại rơi xuống từng giọt, “Bây giờ con...... đang tham gia một buổi tiệc rất lớn, con còn gặp được Tề Nhiên, không phải mẹ thích anh nhất sao? Người thật của anh còn đẹp hơn trên truyền hình, chỉ tiếc là mẹ không thể thấy tận mắt. Nếu, nếu như...... Nếu như mẹ nghe lời con chăm sóc bản thân thật tốt thì con sẽ giúp mẹ xin chữ kí anh.”
Bỗng dưng nghe được tên của mình, Tề Nhiên hơi kinh ngạc, ánh mắt anh nhìn về phía khuôn mặt nhỏ của người phụ nữ kia, tâm tình anh lại trầm xuống.
Đợi đến khi anh lấy lại tinh thần, thì ở nơi góc tối vắng vẻ đó đã không còn bóng người, anh mím mím môi, cảm thấy yến hội hôm nay thật đúng là buồn bực.
Anh quay trở lại đại sảnh, anh vô tình đi tìm một vòng, những cũng không gặp lại người kia.
“Cô định chạy đi đâu?” Triệu Khiêm vừa không thấy bóng dáng của cô đâu, suýt nữa nghĩ là cô lại lén lút chạy trốn.
Lưu Sở Họa mới vào phòng vệ sinh trang điểm lại rồi mới đi ra.
“Được rồi được rồi, tiệc tối cũng đã sắp kết thúc.” Triệu Khiêm phất phất tay, “Xe của công ty cũng đã về hết rồi, nơi này cũng không thể đón xe được, nhưng cũng may là còn trống một gian phòng. Thẻ phòng này cho cô, tối nay cô ở lại nơi này tạm đi, ngày mai tôi sẽ cho xe đến đón cô.”
Lưu Sở Họa cười cười châm chọc, anh đúng là ngu ngốc mà, nói dối cũng sơ hở nhiều như thế, nhưng cũng chắc là do anh cho rằng cô đã đến đường cùng rồi.
Cô quay đầu nhìn thoáng qua, bên người Tề Nhiên lại bị một đám người vây lại, cô mỉm cười hỏi: “Tôi có thể đi tìm Tề Nhiên để xin chữ ký của anh một lát được không?”
Triệu Khiêm nhìn thoáng qua hướng bên kia, “Thôi đi đi.”
Tề Nhiên là một minh tinh điện ảnh thực thụ, địa vị anh cao cực kỳ, bọn họ cho dù muốn gặp cũng khó, hôm nay may mắn lắm mới gặp được, cho dù có được đồng ý hay không thì đi thử chút cũng được.
Lưu Sở Họa để ly rượu xuống, bước chân hơi có chút mất thăng bằng, nhưng vẫn chậm rãi bước dần về phía bên kia.
Nhưng lúc vừa đến trước mặt Tề Nhiên thì cô lại dừng bước, cô cũng không bước lên trước nữa, chỉ đứng yên lặng ở bên cạnh chờ đợi, đợi đến khi bọn họ trò chuyện xong, bên cạnh chỉ còn lại một mình anh thì cô mới lấy một tấm ảnh của Tề Nhiên và một chiếc bút máy ra rồi đi đến trước người anh và mỉm cười, “Xin mạo muội quấy rầy một chút, ngài Tề, mẹ của em rất thích anh, không biết anh có thể ký tên cho em một chút được không?”
Tề Nhiên nhàn nhạt nhìn cô ấy một chút, anh dường như trút được gánh nặng xuống, cầm lấy chiếc bút bi rồi ký tên mình xuống, sau đó đưa lại cho cô tấm ảnh, “Rất vinh hạnh.”
Lưu Sở Họa nở nụ cười nhỏ dịu dàng sau đó quay người rời đi.
Chuyện này cô cũng không có nói dối, bản thân của mẹ Lưu Sở Họa không thể theo đuổi thần tượng, nhưng mà lại cực kỳ hâm mộ Tề Nhiên. Trong trí nhớ của cô, bởi vì nguyên nhân đó mà bà ấy đã đi sưu tập hết tất cả những thứ liên quan đến Tề Nhiên, từ chiều cao, chòm sao, nhóm máu của anh, đến mỗi cái bộ phim hay quảng cáo mà anh đóng, bà ấy cũng sưu tập hết.
Nhưng cô cũng biết rất rõ chuyện này, cộng với kiến thức của kiếp trước, bây giờ thậm chí cô còn biết được nhiều thứ về anh hơn cả mẹ của cô, chẳng hạn như chuyện trong vòng nửa năm này, anh sẽ đột nhiên công bố mình có tình cảm với một nữ diễn viên mới tốt nghiệp, sau đó mang theo cô ấy tới phim mà anh đóng, đi chơi với cô ấy, thậm chí còn tự bỏ tiền ra để đi quay chương trình thực tế với cô ấy. Cho đến khi mọi người đều chúc phúc cho anh, fan hâm mộ của anh ngày nào cũng hi vọng được thấy sự ngọt ngào của hai người họ, hi vọng hai người họ có thể lâu dài đến “thiên trường địa cửu”, nhưng bỗng nhiên Tề Nhiên chia tay với người kia im hơi lặng tiếng, ngay lập tức ngày hôm sau có người phát lên một tấm ảnh anh cùng với mối tình đầu ra vào biệt thự.
Cô bạn gái mới này của anh từ lâu đã yêu đương đến mờ mịt, đã hãm sâu vào trong bùn, đương nhiên là cô ta không thể cam tâm tình nguyện tiếp nhận sự thật là mình bị vứt bỏ, cho nên cô ta khóc lóc kể lể trước mặt truyền thông, nói rằng Tề Nhiên vô tình và làm nhiều chuyện thậm tệ với mình, thậm chí cô ta còn có tự sát, may là đưa vào bệnh viện kịp thời, chuyện này làm cho dư luận xôn xao, toàn bộ quá trình dài đến mấy tháng. Khi đó cô bạn gái nhỏ kia đã nổi tiếng như cồn, bộ phim cô ta đóng cũng được chiếu lên, tự cô ta cũng có fan hâm mộ, thế là đưa tới vô số trận đại chiến oanh liệt trong dư luận, mỗi một kỳ tạp chí đều chiếm một phần tin tức không nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.