Chương 37
Giang Thủy Dao
24/11/2020
Hai ngày sau Giang Ninh kết thúc xong chuyến công tác liền trở lại Bắc Kinh, đến được nhà Tần Phi thì đã hơn mười một giờ khuya.
Tần Phi ngồi ở tầng hai hút thuốc trên sân thượng, nghe được tiếng động ở dưới lầu, biết là Giang Ninh trở về. Anh không nhúc nhích, vẫn ngóng nhìn bầu trời, đầu óc lâm vào trầm tư.
Giang Ninh ở cùng Tần Phi thời gian cũng không phải là ngắn, biết rõ Tần Phi khi muốn ở một mình liền trốn tránh lên sân thượng, chưa từng có ý định đi quấy rối, đặt đồ vật xuống liền đến phòng tắm tắm rửa.
Tần Phi cầm gói thuốc lá trống trơn, lúc này mới đứng dậy xuống lầu, đi đến phòng ngủ.
Trong phòng ngủ chỉ mở chiếc đèn ngủ u ám, Giang Ninh nằm trên giường quay lưng lại với anh, như đã chìm vào giấc ngủ sâu, nhưng Tần Phi biết, tiểu tử này không ngủ được.
Tần Phi cởi áo khoác bên ngoài, vén chăn lên, tiến vào trong. Mùa đông đã bắt đầu đến sớm, ban đêm trên sân thượng rất lạnh, cả người Tần Phi lạnh như băng.
Anh nhích lại gần giữa giường, nhìn chằm chằm sau lưng Giang Ninh, đưa tay ra, từ phía sau ôm lấy Giang Ninh, vùi đầu sau cổ Giang Ninh, một cỗ ấm áp kéo tới, khí lạnh từ từ tản mác đi.
Thật lâu sau, tay anh bị Giang Ninh nắm chặt.
“Trời lạnh lắm, đừng ngồi trên sân thượng lâu như thế.” Thanh âm Giang Ninh nhàn nhạt, như có dòng nước ấm phun trào vào lòng Tần Phi.
Tần Phi nhẹ giọng nói: “Xoay qua đây, nhìn tôi.”
Thân thể Giang Ninh cứng đờ, cùng Tần Phi chung chăn gối lâu như vậy, hai người chuyện nên làm đều đã làm, đối với thân thể lẫn nhau đã quá quen thuộc, thế nhưng ôn nhu chân thành như thế thì rất hiếm thấy.
Giang Ninh từ từ xoay người, cùng Tần Phi mặt đối mặt.
Tần Phi đưa tay ra, sờ lên gương mặt Giang Ninh: “Vết sẹo này rất nhanh sẽ lành lại.”
“Ừ.” Giang Ninh cảm nhận được khi Tần Phi nói chuyện thở ra nhiệt khí, quanh quẩn ngay giữa hai người, nhiệt tình này làm cậu có chút khó thích ứng. So với nhìn nhau chăm chú như vậy, ngược lại cậu cảm thấy hai người cứ lên giường làm tình cho xong, sau đó liền ngủ sẽ càng thoải mái hơn.
Tần Phi vuốt mặt Giang Ninh, trong mắt dần dần trở nên thâm tình, bỗng nhiên mở miệng nói: “Tiểu Ninh, tôi yêu cậu.”
Giang Ninh ngây ngẩn cả người, ánh mắt nhìn Tần Phi khiếp sợ không dám tin: “Anh, sao anh lại nói tới điều này?”
Tần Phi cười nhẹ: “Tôi đột nhiên nhớ tới, trước kia tôi chưa từng trịnh trọng nói với cậu ba chữ này.”
Ánh mắt Giang Ninh dời sang nơi khác, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc nhưng không kịp che giấu.
Tần Phi dùng ngón tay chỉ vào ngực cậu: “Này, có cảm động không?”
“……” Giang Ninh mím môi không nói.
Tần Phi “Xì” một tiếng, nắm lấy cằm cậu nói: “Thật là một người không có lương tâm!”
Anh áp sát tới, đôi môi kề sát trước môi Giang Ninh, nhẹ nhàng hôn: “Ngủ đi, Tiểu Ninh.”
Tần Phi nhắm mắt, đây là Tiểu Ninh của anh, thích ngay từ cái nhìn đầu tiên, là người duy nhất khiến anh cam tâm tình nguyện trở thành bot, bởi vì yêu cậu, nên cũng tín nhiệm cậu.
##
Những ngày kế tiếp, Tần Phi cùng Thẩm Trung Hoa bắt đầu đàm phán.
Nhiều năm đã trôi qua, mỗi lần Tần Phi đàm phán đều rất sắc sảo, hùng hổ dọa người, nắm giữ quyền chủ động giúp anh mau chiến thắng, nhưng lần đàm phán này, quyền chủ động nằm trong tay người khác, lần đầu tiên, Tần Phi ở trong thương vụ đàm phán gặp nhiều khó khăn đến thế.
Cũng may Thẩm Trung Hoa so với trước bớt phóng túng đi một chút, không đưa ra chiêu bài ghê gớm gì, chỉ ngồi xuống cùng Tần Phi bàn điều khoản, chính là điều khoản kia quá mức chèn ép, như muốn lột một lớp da người. Thế là, Tần đại thiếu khó chịu, chính cái khó chịu này về sau Tần đại thiếu bắt đầu cố ý kỳ kèo điền khoản.
Trận đàm phán này giằng co hơn một tháng, Thẩm Trung Hoa có chút tức tối, lại bắt đầu ngấm ngầm giở trò, uy hiếp Tần Phi cùng Tiếu Cẩn, còn gọi phóng viên tòa soạn báo đến, nói rằng chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng sẽ tiết lộ điều này ra ánh sáng.
Tần Phi thấy rằng không thể kéo dài hơn nữa, chỉ có thể quyết định vào giờ khắc này.
Mà trong khoảng thời gian này, Giang Ninh vẫn bận công tác tại đài truyền hình, đi công tác càng ngày càng nhiều, có lúc mấy ngày còn ở tận bên ngoài. Hai người quá bận rộn, ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, Tần Phi lòng sinh oán hận, nhưng cũng không còn cách nào khác, ai bảo gần đây có quá nhiều chuyện phát sinh.
Đêm khuya Giang Ninh đi công tác trở về nhà, vào cửa phát hiện Tần Phi còn chưa ngủ, ở trong thư phòng ngồi.
Giang Ninh đặt đồ vật xuống tiến vào thư phòng, đúng như dự đoán, Tần Phi lại hút thuốc, cả trong phòng tràn ngập sương khói, anh nâng mắt nhìn thấy Giang Ninh, mỉm cười: “Trở về rồi?”
“Ừ.” Giang Ninh theo thường lệ, giật điếu thuốc Tần Phi, bóp tắt, thu dọn tàn thuốc, mở cửa sổ cho thoáng khí.
Tần Phi nhìn sắc mặt Giang Ninh, biết Giang Ninh trách cứ anh hút thuốc quá nhiều, đang muốn cân nhắc nói sang chuyện khác, nghe thấy Giang Ninh lạnh nhạt nói: “Gần đây anh hút thuốc quá nhiều, trên đất có hai gói rỗng, ngày hôm nay anh hút mấy gói?”
“Ba gói.” Tần Phi thành thật đáp.
“Anh……” Giang Ninh liếc xéo anh, “Anh muốn làm gì thì làm đi.”
Bị trách cứ Tần đại thiếu thật buồn phiền, đành phải thanh giọng nói: “Tôi không thể giảm bớt áp lực đè nén này.”
Giang Ninh dừng tay, nhìn về phía anh, hơi nhíu mày nói: “Đàm phán ra sao?”
“Thôi đừng nói nữa.” Tần Phi mắng một câu, đem laptop trước mặt đẩy về hướng Giang Ninh, “Tới đây xem một chút lão Thẩm vô liêm sỉ làm đến mức độ này đi.”
Giang Ninh kéo laptop, nhìn vào màn hình.
Tần Phi ở một bên tức giận nói: “Sáng nay lão cùng tôi đàm luận thay lão quyền tiêu thụ vài loại dược phẩm nhập khẩu, bên trong hợp đồng ăn chia quá thấp, vì lẽ đó tôi không muốn hợp tác, hiện tại lão đem chuyện anh tôi ra uy hiếp, CMN nếu tôi nhận vụ này coi như làm không công cho lão!”
Anh đưa tay, ở trên màn hình chỉ vào hai thư mục: “Cậu nhìn xem, lão yêu cầu tôi thành lập tổ tiêu thụ, thị trường, cố vấn các loại, lão muốn tôi phải lấy toàn bộ tài nguyên đưa cho lão không công, cậu lại nhìn lão chia ra này, ba quả dưa hai táo, còn chưa đủ tiền lương cho công nhân! Còn có những điều khoản bồi thường! Đệt, bây giờ thì tôi đã rõ, lão hồ ly này muốn tôi trường kỳ làm không công cho lão, nuôi sống lão.”
Giang Ninh xem xong, đem laptop đẩy trước mặt Tần Phi, suy tư chốc lát nói: “Nếu là như thế, cho dù anh có đáp ứng hợp tác cùng lão, vậy khi nào đồ trên tay lão sẽ giao cho anh? Nếu lão muốn từ chỗ anh chiếm được tiện nghi, có khi nào lão còn giấu giếm gì đó? Tôi nghĩ trong tay lão vẫn còn đồ vật, sẽ không đưa toàn bộ hết cho anh đâu.”
Tần Phi thở dài: “Cho nên thỏa hiệp không giải quyết được vấn đề này, cùng loại người như Thẩm Trung Hoa, không thể nói đạo lý được.”
Giang Ninh khẽ rũ mắt xuống, không lên tiếng.
Tần Phi nhìn cậu: “Sao không nói lời nào?”
Giang Ninh nói: “Vấn đề này, quan điểm giữa chúng ta không đồng nhất, tôi không dám đưa ra nhận xét.”
Tần Phi bất đắc dĩ nói: “Tiểu Ninh……” Anh biết rõ quan điểm Giang Ninh, Giang Ninh cảm thấy giải quyết biện pháp đúng đắn chính là nhìn thẳng vào sai lầm, nhưng Tiếu Cẩn là anh ruột anh, anh sao có thể trơ mắt nhìn Tiếu Cẩn thân bại danh liệt sau đó ngồi tù? Huống hồ chuyện này còn dính đến Tiếu gia cùng danh dự ông nội!
Một tháng qua, mỗi khi nhắc đến vấn đề này, Giang Ninh cùng quan điểm của anh nhất định sẽ phát sinh xung đột, cũng chính vì vậy nên hai người cứ ầm ĩ nhau mấy lần.
Tần Phi không muốn khắc khẩu với Giang Ninh, khép laptop, đứng lên nói: “Như thế đủ rồi, không nói chuyện này nữa, bên kia cậu làm ra sao rồi? Công tác gần đây có thuận lợi không?”
“Có thuận lợi.” Giang Ninh cũng không muốn nói thêm, cũng đứng lên, xoay người ra ngoài, đi vào phòng vệ sinh tắm rửa.
Tần Phi nhìn bóng lưng Giang Ninh, lắc đầu liên tục, đến giờ này anh vẫn không hiểu Giang Ninh, tại sao tâm tình Giang Ninh lại mãnh liệt đến như vậy?
Kỳ thật sau lưng Tần Phi cũng không nhàn rỗi, hơn một tháng nay, anh tìm kiếm các mối quan hệ, lại bỏ ra giá cao thu mua thân tín bên người Thẩm Trung Hoa, nếu Thẩm Trung Hoa tung ám chiêu, anh sẽ không thành thật ngồi chờ chết, Tần Phi vốn dĩ cũng không phải là loại người thành thật.
Tần đại thiếu tính toán cũng rất nhanh, bên này cùng Thẩm Trung Hoa dây dưa, có thể kéo liền kéo, không kéo được thì thong thả đẩy mạnh, coi như kí được hợp đồng rồi đi, Tần Phi cũng có tính toán khác, chờ anh thu mua được thân tín bên người Thẩm Trung Hoa lấy được toàn bộ tư liệu đưa đến đây, lúc đó anh sẽ nhẹ nhàng cho Thẩm Trung Hoa biết, đến lúc đó xé ra một tầng da lão ra cũng không thành vấn đề!
Tần Phi ngồi ở tầng hai hút thuốc trên sân thượng, nghe được tiếng động ở dưới lầu, biết là Giang Ninh trở về. Anh không nhúc nhích, vẫn ngóng nhìn bầu trời, đầu óc lâm vào trầm tư.
Giang Ninh ở cùng Tần Phi thời gian cũng không phải là ngắn, biết rõ Tần Phi khi muốn ở một mình liền trốn tránh lên sân thượng, chưa từng có ý định đi quấy rối, đặt đồ vật xuống liền đến phòng tắm tắm rửa.
Tần Phi cầm gói thuốc lá trống trơn, lúc này mới đứng dậy xuống lầu, đi đến phòng ngủ.
Trong phòng ngủ chỉ mở chiếc đèn ngủ u ám, Giang Ninh nằm trên giường quay lưng lại với anh, như đã chìm vào giấc ngủ sâu, nhưng Tần Phi biết, tiểu tử này không ngủ được.
Tần Phi cởi áo khoác bên ngoài, vén chăn lên, tiến vào trong. Mùa đông đã bắt đầu đến sớm, ban đêm trên sân thượng rất lạnh, cả người Tần Phi lạnh như băng.
Anh nhích lại gần giữa giường, nhìn chằm chằm sau lưng Giang Ninh, đưa tay ra, từ phía sau ôm lấy Giang Ninh, vùi đầu sau cổ Giang Ninh, một cỗ ấm áp kéo tới, khí lạnh từ từ tản mác đi.
Thật lâu sau, tay anh bị Giang Ninh nắm chặt.
“Trời lạnh lắm, đừng ngồi trên sân thượng lâu như thế.” Thanh âm Giang Ninh nhàn nhạt, như có dòng nước ấm phun trào vào lòng Tần Phi.
Tần Phi nhẹ giọng nói: “Xoay qua đây, nhìn tôi.”
Thân thể Giang Ninh cứng đờ, cùng Tần Phi chung chăn gối lâu như vậy, hai người chuyện nên làm đều đã làm, đối với thân thể lẫn nhau đã quá quen thuộc, thế nhưng ôn nhu chân thành như thế thì rất hiếm thấy.
Giang Ninh từ từ xoay người, cùng Tần Phi mặt đối mặt.
Tần Phi đưa tay ra, sờ lên gương mặt Giang Ninh: “Vết sẹo này rất nhanh sẽ lành lại.”
“Ừ.” Giang Ninh cảm nhận được khi Tần Phi nói chuyện thở ra nhiệt khí, quanh quẩn ngay giữa hai người, nhiệt tình này làm cậu có chút khó thích ứng. So với nhìn nhau chăm chú như vậy, ngược lại cậu cảm thấy hai người cứ lên giường làm tình cho xong, sau đó liền ngủ sẽ càng thoải mái hơn.
Tần Phi vuốt mặt Giang Ninh, trong mắt dần dần trở nên thâm tình, bỗng nhiên mở miệng nói: “Tiểu Ninh, tôi yêu cậu.”
Giang Ninh ngây ngẩn cả người, ánh mắt nhìn Tần Phi khiếp sợ không dám tin: “Anh, sao anh lại nói tới điều này?”
Tần Phi cười nhẹ: “Tôi đột nhiên nhớ tới, trước kia tôi chưa từng trịnh trọng nói với cậu ba chữ này.”
Ánh mắt Giang Ninh dời sang nơi khác, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc nhưng không kịp che giấu.
Tần Phi dùng ngón tay chỉ vào ngực cậu: “Này, có cảm động không?”
“……” Giang Ninh mím môi không nói.
Tần Phi “Xì” một tiếng, nắm lấy cằm cậu nói: “Thật là một người không có lương tâm!”
Anh áp sát tới, đôi môi kề sát trước môi Giang Ninh, nhẹ nhàng hôn: “Ngủ đi, Tiểu Ninh.”
Tần Phi nhắm mắt, đây là Tiểu Ninh của anh, thích ngay từ cái nhìn đầu tiên, là người duy nhất khiến anh cam tâm tình nguyện trở thành bot, bởi vì yêu cậu, nên cũng tín nhiệm cậu.
##
Những ngày kế tiếp, Tần Phi cùng Thẩm Trung Hoa bắt đầu đàm phán.
Nhiều năm đã trôi qua, mỗi lần Tần Phi đàm phán đều rất sắc sảo, hùng hổ dọa người, nắm giữ quyền chủ động giúp anh mau chiến thắng, nhưng lần đàm phán này, quyền chủ động nằm trong tay người khác, lần đầu tiên, Tần Phi ở trong thương vụ đàm phán gặp nhiều khó khăn đến thế.
Cũng may Thẩm Trung Hoa so với trước bớt phóng túng đi một chút, không đưa ra chiêu bài ghê gớm gì, chỉ ngồi xuống cùng Tần Phi bàn điều khoản, chính là điều khoản kia quá mức chèn ép, như muốn lột một lớp da người. Thế là, Tần đại thiếu khó chịu, chính cái khó chịu này về sau Tần đại thiếu bắt đầu cố ý kỳ kèo điền khoản.
Trận đàm phán này giằng co hơn một tháng, Thẩm Trung Hoa có chút tức tối, lại bắt đầu ngấm ngầm giở trò, uy hiếp Tần Phi cùng Tiếu Cẩn, còn gọi phóng viên tòa soạn báo đến, nói rằng chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng sẽ tiết lộ điều này ra ánh sáng.
Tần Phi thấy rằng không thể kéo dài hơn nữa, chỉ có thể quyết định vào giờ khắc này.
Mà trong khoảng thời gian này, Giang Ninh vẫn bận công tác tại đài truyền hình, đi công tác càng ngày càng nhiều, có lúc mấy ngày còn ở tận bên ngoài. Hai người quá bận rộn, ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, Tần Phi lòng sinh oán hận, nhưng cũng không còn cách nào khác, ai bảo gần đây có quá nhiều chuyện phát sinh.
Đêm khuya Giang Ninh đi công tác trở về nhà, vào cửa phát hiện Tần Phi còn chưa ngủ, ở trong thư phòng ngồi.
Giang Ninh đặt đồ vật xuống tiến vào thư phòng, đúng như dự đoán, Tần Phi lại hút thuốc, cả trong phòng tràn ngập sương khói, anh nâng mắt nhìn thấy Giang Ninh, mỉm cười: “Trở về rồi?”
“Ừ.” Giang Ninh theo thường lệ, giật điếu thuốc Tần Phi, bóp tắt, thu dọn tàn thuốc, mở cửa sổ cho thoáng khí.
Tần Phi nhìn sắc mặt Giang Ninh, biết Giang Ninh trách cứ anh hút thuốc quá nhiều, đang muốn cân nhắc nói sang chuyện khác, nghe thấy Giang Ninh lạnh nhạt nói: “Gần đây anh hút thuốc quá nhiều, trên đất có hai gói rỗng, ngày hôm nay anh hút mấy gói?”
“Ba gói.” Tần Phi thành thật đáp.
“Anh……” Giang Ninh liếc xéo anh, “Anh muốn làm gì thì làm đi.”
Bị trách cứ Tần đại thiếu thật buồn phiền, đành phải thanh giọng nói: “Tôi không thể giảm bớt áp lực đè nén này.”
Giang Ninh dừng tay, nhìn về phía anh, hơi nhíu mày nói: “Đàm phán ra sao?”
“Thôi đừng nói nữa.” Tần Phi mắng một câu, đem laptop trước mặt đẩy về hướng Giang Ninh, “Tới đây xem một chút lão Thẩm vô liêm sỉ làm đến mức độ này đi.”
Giang Ninh kéo laptop, nhìn vào màn hình.
Tần Phi ở một bên tức giận nói: “Sáng nay lão cùng tôi đàm luận thay lão quyền tiêu thụ vài loại dược phẩm nhập khẩu, bên trong hợp đồng ăn chia quá thấp, vì lẽ đó tôi không muốn hợp tác, hiện tại lão đem chuyện anh tôi ra uy hiếp, CMN nếu tôi nhận vụ này coi như làm không công cho lão!”
Anh đưa tay, ở trên màn hình chỉ vào hai thư mục: “Cậu nhìn xem, lão yêu cầu tôi thành lập tổ tiêu thụ, thị trường, cố vấn các loại, lão muốn tôi phải lấy toàn bộ tài nguyên đưa cho lão không công, cậu lại nhìn lão chia ra này, ba quả dưa hai táo, còn chưa đủ tiền lương cho công nhân! Còn có những điều khoản bồi thường! Đệt, bây giờ thì tôi đã rõ, lão hồ ly này muốn tôi trường kỳ làm không công cho lão, nuôi sống lão.”
Giang Ninh xem xong, đem laptop đẩy trước mặt Tần Phi, suy tư chốc lát nói: “Nếu là như thế, cho dù anh có đáp ứng hợp tác cùng lão, vậy khi nào đồ trên tay lão sẽ giao cho anh? Nếu lão muốn từ chỗ anh chiếm được tiện nghi, có khi nào lão còn giấu giếm gì đó? Tôi nghĩ trong tay lão vẫn còn đồ vật, sẽ không đưa toàn bộ hết cho anh đâu.”
Tần Phi thở dài: “Cho nên thỏa hiệp không giải quyết được vấn đề này, cùng loại người như Thẩm Trung Hoa, không thể nói đạo lý được.”
Giang Ninh khẽ rũ mắt xuống, không lên tiếng.
Tần Phi nhìn cậu: “Sao không nói lời nào?”
Giang Ninh nói: “Vấn đề này, quan điểm giữa chúng ta không đồng nhất, tôi không dám đưa ra nhận xét.”
Tần Phi bất đắc dĩ nói: “Tiểu Ninh……” Anh biết rõ quan điểm Giang Ninh, Giang Ninh cảm thấy giải quyết biện pháp đúng đắn chính là nhìn thẳng vào sai lầm, nhưng Tiếu Cẩn là anh ruột anh, anh sao có thể trơ mắt nhìn Tiếu Cẩn thân bại danh liệt sau đó ngồi tù? Huống hồ chuyện này còn dính đến Tiếu gia cùng danh dự ông nội!
Một tháng qua, mỗi khi nhắc đến vấn đề này, Giang Ninh cùng quan điểm của anh nhất định sẽ phát sinh xung đột, cũng chính vì vậy nên hai người cứ ầm ĩ nhau mấy lần.
Tần Phi không muốn khắc khẩu với Giang Ninh, khép laptop, đứng lên nói: “Như thế đủ rồi, không nói chuyện này nữa, bên kia cậu làm ra sao rồi? Công tác gần đây có thuận lợi không?”
“Có thuận lợi.” Giang Ninh cũng không muốn nói thêm, cũng đứng lên, xoay người ra ngoài, đi vào phòng vệ sinh tắm rửa.
Tần Phi nhìn bóng lưng Giang Ninh, lắc đầu liên tục, đến giờ này anh vẫn không hiểu Giang Ninh, tại sao tâm tình Giang Ninh lại mãnh liệt đến như vậy?
Kỳ thật sau lưng Tần Phi cũng không nhàn rỗi, hơn một tháng nay, anh tìm kiếm các mối quan hệ, lại bỏ ra giá cao thu mua thân tín bên người Thẩm Trung Hoa, nếu Thẩm Trung Hoa tung ám chiêu, anh sẽ không thành thật ngồi chờ chết, Tần Phi vốn dĩ cũng không phải là loại người thành thật.
Tần đại thiếu tính toán cũng rất nhanh, bên này cùng Thẩm Trung Hoa dây dưa, có thể kéo liền kéo, không kéo được thì thong thả đẩy mạnh, coi như kí được hợp đồng rồi đi, Tần Phi cũng có tính toán khác, chờ anh thu mua được thân tín bên người Thẩm Trung Hoa lấy được toàn bộ tư liệu đưa đến đây, lúc đó anh sẽ nhẹ nhàng cho Thẩm Trung Hoa biết, đến lúc đó xé ra một tầng da lão ra cũng không thành vấn đề!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.