Sổ Ước Luân Hồi

Chương 114: Hắc Vận Tham Gia Thi. Ngang Trái (18++).​

10508vinguoiyeu

27/11/2020

Ngày thứ 10 của cuộc thi tuyển bạn gái cho Hắc - Bạch công tử đã đến.

Hôm qua, hôm kia và hôm nọ lần lượt theo thứ tự là Khánh Dân và Mikun thi ngày thứ 7, Ngọc Tinh và Trương Huyền thi vào ngày thứ 8, ngày thứ chính là Ha Di Von và Poly thi.

Khánh Dân tinh quái đáng yêu, lần đầu thân mật kết nối dính chặt cơ thể vào nhau với Nhiễm Nam khiến cô rất đau bởi tên này ba trợn dùng mệnh lực biến lớn gậy như ý của hắn lên.

Vận dụng Uyên Ương Mệnh Lý lên để mây mưa với cô nàng. Với người thường thì phần tinh hoa hỗn hợp với mệnh lực biến đổi sau khi vận dụng công pháp song tu này có thể giúp họ tẩy trừ bệnh nhẹ lần mệt mỏi. Giúp tinh thần và thể xác sung sức cùng thoải mái.

Thế là Nhiễm Nam đè Khánh Dân ra, sau hiệp một cướp đi màn sân khấu mỏng bên trong bé bé xinh xinh của cô nàng rồi thì 10 hiệp sau hắn cùng cô chơi đủ kiểu, đủ loại tư thế.

Giọng rên của Khánh Dân rất trong sáng và nghe êm tai thế nên hắn sướng lắm. Thục mạnh huynh đệ vào tỷ muội Khánh Dân một cái lại nghe cô rên một tiếng. Sướng và đã không cần bàn.

Muội muội của Khánh Dân cũng rất ấm và nhỏ, ôm trọn huynh đệ của tên mập còn bóp chặt một cách mềm mại khiến hắn cũng phải buộc miệng mà rên theo cô. Tuyệt phẩm, Nhiễm Nam cho cô 90 điểm.

Hai người va đập vào nhau tới mấy tiếng đồng hồ mới thôi. Đến mức dù được Uyên Ương Mệnh Lý hỗ trợ sức khỏe nhưng Khánh Dân cũng phải mệt bở hơi tai, thấy Nhiễm Nam vẫn hùng hổ xông tới đành quỳ gối, chổng mông xin tha. Cô nàng sau phần thi “chăn gối” thì chân đi hai hàng được Nhiễm Nam âu yếm dìu về phòng của cô để nghỉ ngơi.

Bên cạnh thì Hắc công tử đã công thành lui binh tự lúc nào mất rồi. Không biết là hắn cho Mikun bao nhiêu điểm nhỉ?

Lượt thi của Ngọc Tinh và Saka Trương Huyền cũng không kém. Nhiễm Nam và Hắc công tử đẩy hai cô gái nhìn mặt nhau đối diện. Hai tên thì ra sau lưng. Dùng thế “cờ hó -gy” để bắn phá vào giữa mông hai cô. Mạnh mẽ đến nổi cả hai ngay trận đầu tiên đã muốn xin tha. Bốn cánh bướm của hai cô bị đẩy tới nổi đỏ lên.

Hai nàng này cũng có người yêu từ trước và vượt rào nhiều lần rồi nên lần này không ai ngại ngùng gì nhiều. Rất có nghề phối hợp với nhịp đẩy của Hắc - Bạch công tử mà khiến hai người ban giám khảo này sướng mê ly.

May mắn Nhiễm Nam có công pháp song tu chữa thương Uyên Ương Mệnh Lý nên Ngọc Tinh bị chơi mạnh bạo đến tổn thương “cô bé” nhưng lại được năng lượng từ công pháp xoa dịu nên không sao.

Thấy Trương Huyền cũng bị đau thì Nhiễm Nam liền đề nghị đổi “tài”. Thí sinh của Hắc Công tử, Saka Trương Huyền đổi sang cho Nhiễm Nam thử thách. Nhìn cái của quý như cái dùi cui mà Trương Huyền há hốc mồm sợ hãi không thôi. Không biết là “cung thành chết” bên trong mình có chứa nổi nó hay không nữa.

Ngọc Tinh thì đổi qua cho Hắc công tử chơi. Cô thở phào nhẹ nhõm khi thấy cái đó của Hắc công tử chỉ vừa phải như người bình thường. Cái cảm giác trận đầu bị Nhiễm Nam biến lớn gậy như ý dọng vào đầy ứ mà mạnh bạo đó cô cũng hơi sợ, đến bây giờ vẫn còn cảm giác bên trong mình có một khoảng trống lớn lành lạnh vì thiếu hơi ấm nữa là.

Ngọc Tinh 95 điểm, Trương Huyền 90 điểm.

Tiếp theo là Ha Di Von và Poly. Hai cô gái này cũng rất hăng hái. Quần nhau với hai chàng công tử bạc tỷ từ sáng đến chiều, cũng rất có nghề. Cùng nhau đạt 95 điểm.

Hôm nay sẽ là ngày thi cuối cùng. Đội bên Nhiễm Nam sẽ là Ngọc Nga và Thúy Nân thi. Bên phía Hắc công tử thì là Cầu Dồng Trong Mưa và Mies.

Một căn phòng, hai cái giường đôi, 6 con người. Hai nam, 4 bốn nữ. Trận đại chiến long trời lở đất mở màn ngay từ sáng sớm tới tận 12 giờ khuya mới kết thúc bởi vì bốn cô gái này điều là cực phẩm. Hai ban giám khảo không thể ngừng khiến các cô rên la được. Ngừng một giây không giao hợp với các cô thôi cũng cảm thấy bản thân có lỗi với tiểu huynh đệ của mình.

Thúy Nân và Cầu Dồng Trong Mưa thi trước. Từ 7 giờ sáng đến 13 giờ trưa. Hai cô dập lên dập xuống. Nhất bách thập tam thế điều được Nhiễm Nam, Cường Đô Na cùng hai cô nàng biểu diễn qua một lần. Thậm chí Nhiễm Nam còn sáng tạo những thế mới vô cùng độc đáo khiến Thúy Nân ngất ngây.

Ví dụ như thế Thiên Thạch Rơi. Thúy Ngân dựa nửa thân dưới vào đầu giường có thanh ngang, mông cô nàng xinh đẹp lung linh mềm mại này để hướng lên trời. Nữa trên nằm trên giường. Cô bé mở rộng cửa chào đón. Nhiễm Nam lúc này đứng lên ngược hướng nhìn với Thúy Nân, chày to chỉa thẳng ra.

Hắn bước chân lên thanh ngang. Hạ người xuống chỉa tiểu đệ vào thẳng tiểu muội. Sau đó nhờ thần khí giữ người lơ lửng trên không. Mỗi một nhấp là một lần hắn rơi tự do từ cách Thúy Ngân một phần ba mét, cây hàng từ trên cao đâm thẳng cái ót vào trong cô khiến Thúy Nân giật nảy người rên ư ử a ả êm tai như hát.

Thần khí giúp hắn bay lên rút tiểu đệ ra rồi lại thả hắn rơi xuống chọt thẳng tiểu đệ vào tận trong cùng trong tích tắc. Cứ như vậy Nhiễm Nam bay lên rồi rơi xuống liên tục. Nông Thúy Nân muốn trào nước ra ngoài. Mỗi lần nhấp lại có giọt sung sướng văng ra như mưa.

Mies và cô bé Ngọc Nga bộ dáng mới 16 đến 17 tuổi thì ngồi ở một cái bàn trong phòng, chịu đựng những tiếng rên la đến tận trưa. Mies thẹn đỏ cả mặt bởi vì cô cũng còn trong trắng và lần đầu xem người ta “hành hạ” nhau tàn khốc như vậy.

Nghĩ đến mình chút nữa cũng bị một trong hai cây chày đó đâm vào người mà khiến cô cảm thấy lo lắng. Cũng may mình thuộc đội Hắc công tử. Chứ nếu mà để Bạch công tử nông cái cây dùi cui to dài đó vào thân thể bé nhỏ của mình thì chết mất.

Không biết Ngọc Nga còn nhỏ con hơn mình, lùn hơn mình, cô bé mới có một mét ba mươi tám mà thôi, một tiểu la lỵ nhỏ nhắn chính hiệu nhưng thân hình lại cân đối hoàn mỹ không có cảm giác lệch lạc hay một chút khó chịu, không biết cô làm sao chịu nổi Bạch công tử nhỉ?

Mies vừa nhìn Nhiễm Nam đục lỗ Thúy Nân trên giường vừa thầm liếc qua nhìn Ngọc Nga bên cạnh suy nghĩ miên mang trong khi cô bé kế bên lại hai mắt tỏa sáng nhìn người ta dâm dật với nhau. Cô bé không thấy lo lắng sao nhỉ? Mies tự hỏi.

Ngọc Nga khóe miệng mỉm cười như hoa nở. Cô bé mấy ngày nay có thể nói là vui quên trời đất. Ngày nào cũng hấp thụ được không ít năng lượng không vui sao được. Bằng mắt thường khó mà thấy được từ người Nhiễm Nam, Hắc công tử, Thúy Nân và Cầu Dồng có bốn làn năng lượng vô hình bay lên không trung rồi bị cô bé hút hết vào người. Tụ vào một vật mờ ảo ở vị trí đan điền của mình.

“Chẹp chẹp” Ngọc Nga nhìn Thúy Nân và Cầu Dồng vì kích thích mà phun nước tùm lum từ “hố bướm” mà cảm thấy thỏa mãn không thôi. Hai cô nàng này càng bị kích thích, cảm xúc càng mãnh liệt thì năng lượng cô bé thu được càng nhiều. Tham gia cuộc thi này quả là quyết định sáng suốt của mình mà, hi hi hi.

Nghỉ ngơi để Ngọc Nga và Mies ăn trưa một chút. Thúy Nân ăn “tinh túy” của Nhiễm Nam no rồi nên về phòng nằm nghĩ. Chỉ có năm người còn lại là đi ăn với nhau. Sau đó Cầu Dồng cũng về phòng mình. Lần này, cả hai cô đồng 95 điểm.

Đến lượt Mies và Ngọc Nga. Nhiễm Nam háo hức không thôi. Lolita trong truyền thuyết a. Ực ực ực.

Ngọc Nga xinh xắn bò lên giường ngồi quỳ đối diện với Nhiễm Nam, hai mắt cô không chớp mà sáng long lanh nhìn thẳng vào cây gậy như ý như cột chống trời của cu cậu ở trước mặt mình. Miệng cô giả vờ nhếch lên, hoảng sợ mà e dè yếu ớt nói:

“Bạch… bạch công tử định nhét thứ đó vào trong em thật hả… Người ta còn trong trắng lắm… Sợ chịu không nổi… Em... sợ”

Nghe giọng thỏ thẻ mà đầy e ngại của cô bé nhỏ nhắn trước mặt khiến tên Nhiễm Nam rùng mình, tiểu đệ giần giật lên mấy cái. Yêu tinh, tuyệt đối là yêu tinh câu mạng nam nhân a. Không nói thì thôi, nói ra càng khiến tên này muốn nhào lên xé xác ăn tươi nuốt sống cô bé bằng nhục dục.

Bỗng nhiên.

“Á”

Một tiếng thét thảm thiết vang lên.

………………………………………………………………

Tại Hà Nội. Chuyến bay vào miền Nam mang số hiệu DELAY009 bắt đầu cất cánh. Đại tá Trần Hoàng Khá sau khi kết thúc cuộc họp quân đội trung ương thường niên liền lên máy bay trở về quân khu tỉnh Tây Ninh. Tiếp tục giữ nhiệm vụ của mình ở đây.

Đến giờ này ông mới rảnh rang được một chút. Sau khi về tới đơn vị, có thời gian lên mạng nội bộ ông mới biết được Nhiễm Nam đang bị truy nã. Nhìn vào hình đối tượng truy nã, khuôn mặt mờ ảo giống như vậy ông đã từng thấy Lục Hồng Huấn thi triển một lần rồi.

“...Hừm” Đại Tá Trần Hoàng Khá trầm ngâm suy nghĩ “Có nên dẫn tiến Nhiễm Nam cho nhóm cha nuôi hay không đây”

Thật ra ngay từ ban đầu khi Nhiễm Nam dạy cho Lục Hồng Huấn tu linh lực rồi tên này đem công pháp của mình về giúp ông dạy một biệt đội đặc biệt linh tu thì ông đã có ý nghĩ này rồi.

Chỉ là ông sợ nhóm cha nuôi của mình sẽ làm khó dễ Nhiễm Nam, yêu cầu hắn nôn ra công pháp, vắt kiệt giá trị của tên mập mà thôi, cuối cùng sẽ có mâu thuẫn không thể hòa giải được.

Ông không muốn như vậy, như vậy chẳng khác nào cách hành sử của Quách Gia và đối với nhân tài mà nói, cách để đạt được giá trị tốt nhất là hỗ trợ họ mà không phải là lợi dụng họ. Cho nên ông mới chần chờ đến bây giờ.

Thế nhưng lần này Nhiễm Nam đã lọt vào mắt xanh của Quách Gia rồi. Nếu cậu mập không có một thế lực đủ mạnh đứng đằng sau sẽ rất dễ dàng bị hại.

Cầm điện thoại trên tay. Ánh mắt ông kiên quyết dần. Mặc kệ, trước mắt cứ bảo vệ Nhiễm Nam trước đã. Chuyện sau đó mình sẽ tận lực đứng về phía tên mập nếu mấy cha nuôi làm khó dễ hắn.

Trần Hoàng Khá bấm một dãy số bảo mật kết nối đến văn phòng của Ngũ Đại Quốc Vệ. Đúng vậy. Cha nuôi của ông chính là năm người Ngũ Đại Quốc Vệ. Năm tu tiên giả tu vi vượt trên cấp 100.

Ngũ Đại Quốc Vệ là một thế lực tu tiên do năm gia tộc hợp thành. Ngoại trừ năm người đứng đầu đã đạt đến trúc cơ kỳ, toàn bộ con cháu hậu đại tuy cũng có tu luyện nhưng đa phần bọn họ chỉ ở cấp thấp mà thôi.

Ngoài ra vì để tránh loạn lạc do một vài cá nhân khi đạt được sức mạnh mà suy nghĩ lệch lạc thì năm lão tổ cũng huấn luyện một đội quân tu tiên nhỏ nhưng chỉ duy trì ở mức tương đối. Không cung cấp cũng như không dạy họ những phần sau của công pháp khiến cho người mạnh nhất trong đội quân bảo vệ này chỉ đạt tu vi cấp 40 đến 50 là cùng.



Nhiệm vụ của nhánh quân này chính là phân tán ra bảo vệ các quan chức quân đội. Giữa quân đội và Ngũ Đại Quốc Vệ có một sự hợp tác khắng khít với nhau trở thành đối trọng cân bằng với Quách Gia.

Thời cuộc thay đổi, khoa học phát triển khiến con người phụ thuộc và không chịu được khổ nhọc như thời xưa, trừ dị nhân có thể thoải mái tăng cấp do biến dị cơ thể ra thì ít tu luyện giả nào vững tâm để mà tu luyện đạt đến cao độ.

Ví dụ rõ ràng như Meow Meow hay mấy người trong nhóm của Nhiễm Nam vậy. Tối ngày chơi thì nhiều mà luyện tập thì ít. Đến tên đầu sỏ là Nhiễm Nam mà còn đụng chuyện thì mới nghĩ đến việc lên cấp thì nói gì đến người đời.

Trong nhóm, trừ tên cuồng nhân đến từ quân đội như Lục Hồng Huấn là tối ngày tu luyện. Đáng tiếc tinh thần là có nhưng mà tiềm lực lại không làm hắn ta lúc nào cấp độ cũng lẹt đẹt theo đuôi Nhiễm Nam và thậm chí là Meow Meow.

Người ta nói cần cù có khi còn hơn thiên tài thế nhưng cuộc đời tên này “mệnh số” đã quyết định hắn có siêng năng bao nhiêu cũng chỉ có thể làm quân sư trong nhóm mà thôi, muôn đời không thể thành chiến sĩ ra trước trận tuyến được.

Các bô lão già đời của ngũ đại gia tộc thì cũng đạt cấp cao đó thế nhưng điều đã rụng nụ khi cố gắng đột phá cấp 100 để bước vào Trúc Cơ rồi. Cho nên rất bi đát một chuyện liền diễn ra. Ngũ đại gia tộc kéo dài từ thời phong kiến đến nay chỉ có năm lão tổ đã vượt qua Trúc Cơ nai lưng ra gồng gánh. Còn con cháu phía dưới thì chí thú làm ăn hơn là tu luyện thành thần tiên.

Nói về xuất thân thì năm đại gia tộc này khi xưa đều là gia tộc bình thường thế nhưng năm vị lão tổ còn sống đến hiện tại lại có địa vị rất đặc biệt thời bấy giờ. Họ chính là năm thân vệ thiếp thân vào sinh ra tử của hoàng đế khi đó.

Sau khi thay triều đổi đại, năm người mới bước vào con đường tu tiên. Lời hứa bảo vệ hậu nhân hoàng thất không thực hiện được khiến cả năm người tràn đầy chính khí này hối hận, xấu hổ với thâm tâm vô cùng. Đến nay mới thôi, họ thành lập Ngũ Đại Quốc Vệ, quyết định đích thân bảo vệ nguyên thủ cao nhất của đất nước. Nhờ vậy mà nhiều lần Tổng Bí Thư các kỳ mới không bị ám sát chết.

“Cha ba. Con Khá đây, có một chuyện con muốn nói với cha, là về một người đang bị Quách Gia truy nã. Hy vọng cha ba và cha tư đến chỗ con một chuyến.” Đại tá Khá nghiêm nghị nói qua điện thoại.

“....”

……………………………………………………………………

Lớp màn tinh khiết mỏng manh của Mies bị Hắc công tử đẩy tiểu đệ vào trong xé rách khiến cô nàng đau quá mà hét làm Nhiễm Nam và Ngọc Nga ở giường kế bên đang nhìn nhau tẽn tò cũng phải giật bắn mình.

“Đau đến như vậy à? Sao Khánh Dân không hét lớn như vậy nhỉ? cây hàng của mình còn lớn gấp ba lần của Cường Đô Na mà?”

“Em… Sợ” Ngọc Nga thỏ thẻ nói.

“Đừng sợ, coi vậy thôi chứ không đau lắm đâu. Như kiến cắn thôi” Nhiễm Nam an ủi.

“Dạ” Ngọc Nga e thẹn gật đầu.

“Như vậy đi, em biết câu chuyện cây tre trăm đốt không” Nhiễm Nam trìu mến nhìn cô hỏi.

“Em có nghe kể qua rồi” cô bé gật đầu.

“Trong truyện đó có một câu thần chú là ‘khắc xuất khắc nhập’. Thật ra câu thần chú đúng là ‘khấc xuất khấc nhập’. Nhưng mà vì là câu chuyện nhân gian truyền miệng nhiều đời nên đã bị đọc nhại và sai thành ‘khắc xuất khắc nhập’ đó”.

“Như vậy thì sao ạ?” Ngọc Nga tò mò hỏi, tự nhiên kể chuyện xưa thì có liên quan gì với việc họ sắp mây mưa với nhau nhỉ?

Nhiễm Nam tiếp tục nói “Vậy em biết từ ‘khấc’ trong ‘khấc xuất khấc nhập’ là gì không?”

“Khấc chính là chỉ đầu khấc, là đầu của cây gậy của anh nè, hi hi. Thật ra ‘khấc xuất khấc nhập’ chỉ là câu khẩu lệnh của vợ chồng anh làm thuê và con gái bá hộ trong câu chuyện thôi. Khi nói ‘khấc nhập’ thì là đút con c… À đút tiểu đệ vào, nói ‘khấc xuất’ tức là rút tiểu đệ ra” Nhiễm Nam tiếp tục giải thích, cuối cùng hắn chốt hạ.

“Bây giờ em và anh chơi theo khẩu lệnh đi. Nói Khấc nhập thì anh đẩy nó vào trong em, nói khấc xuất thì anh rút nó ra. Cứ vậy chúng mình lên tiên cùng nhau em nhé, cũng giúp em phân tâm, đỡ thấy đau hơn”

Thấy Ngọc Nga cúi đầu đỏ bừng mặt không nói gì, Nhiễm Nam nhấc bổng Ngọc Nga lên như người cha ôm đứa con gái bé bỏng vậy. Vạch mảnh vải hình tam giác ở bên dưới của cô nàng sang một bên. Mở áo bảo vệ ngực ra vứt lên giường.

Bứt đức luôn mấy cái nút của áo sơ mi mà cô đang mặc. Xoay người cô bé để cô nhìn thẳng vào mặt mình. Hắn nhìn xuống nơi tu ẩn bên dưới. Gậy như ý to gấp đôi đang chạm nhẹ đầu vào khe hở dọc của cô.

Cứ như vậy, hai tay hắn vòng ra sau đỡ mông Ngọc Nga. Còn cô thì vòng tay, các ngón đan vào nhau bám lấy cổ hắn. Cả hai cùng âu yếm nhìn nhau rồi cùng nhìn xuống nơi nam nữ va chạm.

Cảm nhận đầu rùa nóng bỏng. Ngọc Nga uốn éo eo mình một cách khiêu khích. Nhiễm Nam thậm chí không cần đỡ mông cô thì cây gậy chà bá lửa cũng đủ để đỡ cô đu lên người hắn bởi vì đối với cô, nó bự đến nổi cả thân nặng cô ép xuống mà nó cũng không chui vào được trong tiểu muội của mình.

Nhiễm Nam dịu dàng nói “Khấc nhập khấc nhập”

Ngọc Nga buồn cười bật ra tiếng hi hi lảnh lót như sáo kêu.

“Uh, anh nhập đi, nhẹ thôi, em đau”

Nhiễm Nam ôm mông cô nàng kéo về phía mình, bên dưới ưỡn ra, trường thương chọc thẳng vào giữa cổng thành. Hai mép cửa thành bị đẩy dạt ra. Một phần đầu trường thương đã chui vào trong nhưng lại dừng lại.

Họng pháo quá to mà lỗ châu mai thì nhỏ khiến Nhiễm Nam đẩy tới mấy lần cũng không thể chui tọt vào được.

Tên mập kéo phần dưới của Ngọc Nga ép vào người mình lần thứ nhất.

“Ư ưm.. i ah ahhh”

Ngọc Nga rên rỉ, bị thứ to bè đó nhấn vào khiến cô cảm giác vừa thích thú vừa khó chịu. Kiềm lòng không đậu rên rỉ theo lực nhấn của Nhiễm Nam.

Không vào được. Nhiễm Nam lần thứ hai ra tay. Lần này hắn kéo mạnh hơn, ép cô gần sát vào người hắn, mông cô bị kéo mạnh về trước. Đầu thương của Nhiễm Nam chạm môi dưới của Ngọc Nga. Rướn vào…

“Ahhh bự bự quá...” Ngọc Nga rên rỉ. Lần này thần thương có vẻ đã vào sâu hơn một chút nhưng vẫn bị kẹt lại phần lớn bên ngoài.

“Sao của em nhỏ vậy, anh đút mãi không vào…. Em chịu khó nhé, lần này anh mạnh tay hơn xíu” Nhiễm Nam dùng một tay đỡ lưng cô nàng, kéo thân trên cô vào sát mình, đưa môi nói khẽ bên tai cô. Dịu dàng xoa xoa tấm lưng. Hắn hôn cô cùng lúc đó tay còn lại chụp lên mông Ngọc Nga, dùng sức ép mạnh vào một cái.

“Ứ… Hà hà đau… Ui… Ahhh” Tiểu huynh đệ nông mạnh vào trong, cưỡng ép con bướm giang rộng đôi cánh. Bên trong nơi ấm áp co thắt nhỏ nhắn đó của Ngọc Nga. Đầu gậy kim cô bổng đẩy vào bị một tấm màn nhung căng lên cản lại.

Tiểu đệ vào được 2 phần ba và tiếp tục bị màn chắn ở trong chặn lại. Nhiễm Nam ánh mắt dịu dàng hết mức nhìn vào mắt Ngọc Nga, hai bờ môi vẫn khóa vào nhau hổn hển.

Hai người nhìn nhau trong giây lát rồi Ngọc Nga chớp chớp đôi mi cong vút, thở khẽ một tiếng rên đau.

Nhiễm Nam ép mạnh bàn tay bên dưới. Tiểu huynh đệ xé toạc màn che chui thẳng vào tận cùng bên trong bạn tình. Ngọc Nga hộc máu ở phía dưới. Cơn đau và khoái cảm cùng lúc tấn công khiến cô nàng vội ôm chặt cổ Nhiễm Nam. Toàn thân run lên bần bật. Bên trong cô bị lấp đầy bởi thịt tươi xốp.

“Bự quá… Bạch công tử...” Cô thở ra hơi, vừa run vừa nói.

Thế là sau khi Mies bị Hắc công tử xuyên phá màng mỏng không bao lâu thì Ngọc Nga cũng nói gót theo sau. Hai cô trinh nữ liền chính thức trở thành phụ nữ.

“Bây giờ trò chơi bắt đầu nhé. Em nói khấc xuất anh sẽ rút ra, em vừa nói khấc nhập em liền đút vào trong sâu nhất có thể. Em nói càng nhanh anh làm càng nhanh. Nhanh chậm tùy em… Điểm cao hay thấp cũng dựa vào nhịp điếm của em thôi”

“Dạ… Khấc xuất… Ứ… Ứ”

Nhiễm Nam đỡ mông cô lên khiến cho tiểu huynh đệ phải chui dần ra ngoài cho đến khi chỉ còn một chút đầu gậy là ở bên trong.



“Khất… Nhập… Á”

Tên mập nghe cô đọc xong khấc nhập hắn liền thả tự do cho mông cô hạ xuống. Có kích thích trước đó nên trơn trợt, tuy là vẫn hơi khó như kim cô bổng vẫn nhanh chóng dọng mạnh vào tận bên trong Ngọc Nga.

“Khấc xuất… Áhh ii… Khấc nhập… Hự… Anh làm sao mà của anh bự quá vậy… Bạch… Bạch công tử...”

“Khấc xuất…”

“Khấc Nhập...”

Bạch bạch….

Óc ách…

Ngọc Nga bắt đầu chảy nước ào ạt sau mỗi nhịp ra ra vào vào của Nhiễm Nam. Kim cô bổng vẫn to như vậy mà cửa thành chỉ bị mở ra một chút xíu khiến cho tên mập bị co thắt ấm áp như lên thiên đàng. Chật hẹp, ẩm ướt, ấm ấm khiến tiểu huynh đệ hưng phấn chui tới chui lui trong lỗ châu mai nho nhỏ không biết mệt mỏi.

Ngọc Nga bị Nhiễm Nam nông cho thở hơi lên, không đọc “Khấc nhập khấc xuất nổi nữa”

“Em có người quen nào không, nhớ số điện thoại không? Anh bấm gọi, em nghe và nói chuyện trong khi chúng ta đang giao thoa với nhau đi” Nhiễm Nam nảy ra ý kiến, vừa rướn người ráng nhét của quý vào quý cô quý sờ tộc bên dưới của Ngọc Nga, vừa đề nghị.

“Co… Có… Ứ… 0123456789 ạ”

Ngọc Nga đọc ra một dãy số điện thoại… Thình lình đó chính là số điện thoại của Thiện, người yêu của Nguyễn Văn Chiến.

Nhiễm Nam cũng biết số điện thoại này là của ai liền rất ngạc nhiên. Giữa cô bé này và hai vợ chồng Nguyễn Văn Chiến có mối quan hệ gì đây? Không phải là bà con đó chứ? Nếu vậy thì....

“Gọi… đi công tử”

Nhiễm Nam chần chờ, cuối cùng cũng bấm gọi rồi đưa điện thoại cho Ngọc Nga. Hắn tiếp tục nhấp bên dưới, ôm cô vào lòng.

Một tay bá cổ Nhiễm Nam, một tay cầm điện thoại đưa lên tai. Ngọc Nga nói đứt quãng:

“Chào… Ưm… Chị”

Đầu dây bên kia Thiện Bắt máy nói “A lo, Thiện xin nghe ạ”

“ahh… Chị ơi, có… Ư… Nhẹ thôi” Ngọc Nga vội đưa điện thoại ra xa nói nhỏ với Nhiễm Nam bởi vì hắn vừa dọng mạnh cây hàng nóng của hắn vào trong người cô khiến cô giật nảy cả người.

“Có chuyện gì, bạn nói đi ạ” Thiện ở phía bên kia nghi hoặc nói. Hình như có tiếng gì kỳ lạ bên kia đầu dây thì phải.

“Có phải chị… Mất một con chó giống Husky không ạ? Ạ á…. Ahhhh”

“Đúng rồi bạn, bạn thấy nó đi lạc ở đâu phải không ạ? Nó đang cắn bạn hả” Thiện nghe tiếng rên la tuy hơi lạ nhưng cô nghĩ chắc là do con chó cắn người bên kia đầu dây.

“...”

Cứ thế Ngọc Nga nhỏ bé vừa bị Nhiễm Nam to lớn gấp đôi cô liên tục vùi dập. Mỗi cú thúc lên thì cả thân người cô như bị đánh bay vậy, lâng lâng khó tả. Cuối cùng làm rớt cả điện thoại khiến Thiện ở bên kia đầu dây không hiểu ra sao. Tiếng rên rỉ liên tục truyền qua điện thoại. Không lẽ con chó Husky nhà cô đang xé xác người bên kia điện thoại sao?

Nhiễm Nam hứng thú không ngừng. Hắc công tử kiệt sức lui binh từ lâu nhưng tên mập vẫn không dừng lại. Từ trưa đến chiều, từ chiều đến tối. Cường Đô Na trợn tròn mắt không hiểu được tinh binh ở đâu mà lần nào tới đỉnh Ngọc Nga cũng bị Bạch công tử bắn đầy bên trong cô nhỉ?.

Hơn mười mấy trận. Dù cho Ngọc Nga không phải người thường lại còn liên tục hấp thu năng lượng nhưng mà cũng không chịu nổi Nhiễm Nam, đến khuya liền cầu xin tha thứ. Tên mập vui sướng lâm ly. Tiểu đệ còn nằm trong người cô nàng, còn đang phình to phóng “Nhiệt Thủy” khắp nơi trong “cung chết”. Cứ thế hắn ôm cô rồi ngủ say.

Reng……..

Reng……..

Điện thoại của Nhiễm Nam rung lên khiến tên mập giật mình tỉnh giấc. Ngọc Nga không biết đã đi đâu mất. Có tiếng nước róc rách trong phòng tắm, chắc là cô đang vệ sinh ở trong đó.

“Alo, Quách Thị Hoa, cô chủ gọi tôi có chuyện gì không?”

“Có một tin xấu nói cho anh hay nè, nô lệ, hôm nào đi ăn nữa không?”

“Tin xấu gì?” Nhiễm Nam nhăn trán. Từ miệng Quách Thị Hoa nói ra tin xấu vậy chỉ có thể xuất phát từ động tác gì đó của Cục Phòng Vệ hoặc Quách Gia mà thôi. Trước con quái vật khổng lồ, cả một tổ chức mạnh nhất nhì quốc gia quả thật Nhiễm Nam giống như con sâu cái kiến vậy.

Mâu thuẫn giữa hai bên cũng khiến Nhiễm Nam đau đầu không thôi. Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu và Tổ Chức Sát Thủ “Thích Thì Làm ” của hắn vẫn còn rất non yếu. Không có cao thủ bậc cao nên tên mập cũng không nhờ vả gì được. Chỉ có thể một mình gánh lấy áp lực mà thôi.

Còn may dù sao thì bọn họ cũng là tổ chức bề ngoài chính nghĩa nên không trắng trợn làm gì với thế lực dưới tay mình. Chủ yếu vẫn là mình với Quách Gia mà thôi. Lần này lộ ra công pháp linh tu. Không biết thái độ của đám người lãnh đạo bên đó sẽ thế nào nữa.

“Hôm nay có người đến hỏi thăm Cục Phòng Vệ ở Sài Gòn về một nhóm vệ sĩ sử dụng năng lực làm mờ ảo khuôn mặt. Có vẻ như là cao thủ trong nhà đến điều tra anh đó. Lần trước ở đảo không phải anh cũng sử dụng cách giống như vậy làm mờ ảo khuôn mặt sao. Anh cẩn thận đó. Bản cô nương không muốn mất đi tên nô lệ của mình đâu đó”

“Chuyện...” Nhiễm Nam cảm thấy lo lắng. Không ngờ một mệnh lệnh của mình lại khiến mình bại lộ thế lực dưới tay ra ánh sáng cho Cục Phòng Vệ và Quách Gia biết. Nhưng cũng không thể không ra mệnh lệnh này vì an toàn của người thân các vệ sĩ được.

Dùng dịch dung thuật cũng không được. Ai biết khi nào thì bị người ta bắt được, lột mất mặt nạ, từ đó không dùng chính vệ sĩ để đe dọa được lại thả họ ra rồi lấy người thân ép vệ sĩ làm tay trong? Không thể vẹn toàn a.

Chỉ có Ẩn Tinh Vật, với đặc điểm chỉ cần còn năng lượng trong người là còn kích hoạt cho dù có ngất xỉu hay hôn mê cũng không biến mất mới là tốt nhất.

“Tôi biết rồi, cảm ơn cô chủ” Nhiễm Nam thầm nghĩ “Xem ra phải tìm cách tăng thực lực lên mới được. Ngày mai công bố kết quả, trao phần thưởng xong sẽ phải vào Thời Không Giới một thời gian mới được”.

Cúp điện thoại cắt ngang việc lải nhải của “cô chủ” ngang ngược. Nhiễm Nam đầy tâm sự nằm lại xuống giường. Nghe tiếng róc rách trong nhà tắm, hắn ta hứng khởi lên, bỏ qua lo âu, rón rén mở cánh cửa ra, có ý định dòm lén Ngọc Nga tắm rửa.

Kẹt….

Nhè nhẹ đẩy ra cửa nhà tắm. Lúc này Ngọc Nga vừa tắm xong, đã mặt lại đồ. Ý định của cô bé đã hoàn thành nên định rời khỏi biệt thự. Còn về phần thưởng thì cô không quan tâm. Tham gia cuộc thi này chỉ vì hút từ cơ thể người khác mà thôi.

Cô bé mặc đồ xong, vạch nắp bồn cầu gần đó lên, bắt đầu tiểu tiện.

Nhiễm Nam hí hửng ghé mắt vào nhìn. Trước ánh mắt của hắn…. Ngọc Nga đang vạch “kiu” ra tiểu, một làn nước như vòi rồng chảy tỏng tỏng vào đáy bồn cầu.

Phải. Ngọc Nga từ một cô bé đáng yêu, xinh xắn, trong trắng mà hắn vừa “giao hết tinh binh” trước đó không lâu. Lúc này vẫn thân hình đó, vẫn mái tóc đó, vẫn khuôn mặt đó. Nhưng mà thay vì “cơ quan nữ” lúc này đã biến mất thay vào là một “kim cô bổng” lắc lắc trước mặt hắn, vảy đi những giọt “cặn thủy” trong người “cô” ra ngoài.

“...”

Cằm Nhiễm Nam rơi xuống nền nhà, mắt hắn trợn lên như ốc lồi. CÁI QUÁI GÌ ĐÂY? Muôn ngàn tiếng sét nổ đùng đùng lướt qua bộ não.

“Em… Em… Ngọc Nga” Hắn chỉ tay vào cô, Bạch công tử hoảng sợ nói không nên lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sổ Ước Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook