Sổ Ước Luân Hồi

Chương 128: Nguy Cơ Đến Từ Đa Diên.

10508vinguoiyeu

18/12/2020

Một ngày trước đó, tháng 9 năm 2009.

Một nhóm dị nhân gồm 3 người xuất hiện ở huyện Củ Chi. Bọn này là một nhóm cướp xuyên Việt. Từ lâu đã bị Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên truy nã thế nhưng rất giảo hoạt nên đến tận bây giờ vẫn chưa bị bắt hết. Hơn nữa chúng chỉ chuyển cướp của giết người chứ không làm ăn phi pháp vì vậy không có nơi cố định. Cục Phòng Vệ cũng rất khó mà truy tìm được.

Khao Ba Lít là kẻ cầm đầu, là một dị nhân hệ cường lực cấp độ 30. Dưới sự lãnh đạo của hắn, ban đầu nhóm cướp chỉ có hai người sau đó đông lên tới 10 tên chia phiên đi cướp đến bây giờ đã bị Cục Phòng Vệ bắt hết 7 tên chỉ còn lại hắn và hai tên đàn em mà thôi.

Thủ hạ thân cận như tay với chân của hắn là Chân Thối, biệt danh này là vì cái chân của hắn cực thúi và dị năng của hắn cũng liên quan đến mùi khó ngửi. Là dị nhân có dị năng khói độc. Tên trong mọi lần ra quân điều là kẻ đi đầu như một chiến tướng của nhóm.

Tên còn lại và vợ hắn, nói đúng hơn là vợ của cả Chân Thối và Khao Ba Lít, là vợ chung mà hai kẻ thường đè ra mua vui. Ả ta cũng rất thích thú mỗi lần ba người gắn kết da thịt lẫn nhau như vậy. Ả nhìn sơ qua đẹp không kém gì hot girl hay live stream trên mạng, nhìn qua như một người phụ nữ yếu đuối thế nhưng dị năng của ả cũng rất bá đạo, là năng lực điều khiển máu huyết người khác. Dù rằng ả chỉ là dị nhân cấp 15 nhưng dị năng lại khiến biết bao kẻ mạnh hơn cũng gục trong tay mình. Nhiệm vụ chính của ả trong các lần cướp của lớn như cướp ngân hàng chẳng hạn chính là đóng vai nạn nhân để trà trộn bộc hậu cho cả bọn rút lui. Cảnh sát người thường bị ả đánh lén chỉ có chịu chết mà thôi.

Ba tên cướp lần này đến đây chính là để vây bắt cha mẹ Nhiễm Nam. Là điều kiện để Quách Gia tha cho bọn chúng, không truy bắt nữa.

Nội dung cuộc gọi Nhiễm Nam vừa nghe chính là như vậy. Dưới lệnh của Quách Phong, Quách Gia tìm đến nhóm cướp Khao Đế giao dịch với bọn chúng, muốn chúng ra tay bắt người nhà Nhiễm Nam cho họ. Là một tổ chức lớn làm việc cho chính phủ, truy bắt tội phạm nên Quách Phong không tiện dùng đến lực lượng của Quách Gia làm chuyện bỉ ổi này thế nên ông ta cần người khác thay ông ta bắt người.

Từ lúc để thoát Nhiễm Nam đến bây giờ, Quách Phong liên tục nhìn chằm chằm vào Ngũ Đại Quốc Vệ. Ông ta tung hết lực lượng có thể sử dụng dưới tay, nhất là nhóm dị nhân nhân tạo chuyên về thôi miên mà Quách Gia mới khởi động kế hoạch gần đây tạo ra. Nhờ vào đó tìm hiểu mọi tình báo bí ẩn nhất về Ngũ Đại Gia Tộc của Ngũ Đại Quốc Vệ.

Đã hơn 6 tháng trôi qua rồi mà năm gia tộc này vẫn chưa có bất kỳ động tác nào biểu hiện là sẽ lập nên một nhánh quân tu luyện công pháp mà Nhiễm Nam đã giao ra ở Ẩn Viện. Quách Phong lần nữa dấy lên hy vọng, xem ra lúc trước ông ta đã nghĩ sai rồi.

Thằng mập vô liêm sỉ đó rất có thể vốn không phải là người của Ngũ Đại Quốc Vệ, không phải là kẻ trộm công pháp của năm tên già đó. Tên mập này rất có thể là từ đâu đó chui ra và lần đó chỉ là giao dịch gì đó mà ba tên Quốc Vệ phải đến cứu hắn mà thôi.

Đã như vậy. Phần sau công pháp vẫn rất có thể còn trong tay Nhiễm Nam. Lần trước bị một vố rồi, tên mập này sẽ càng giảo hoạt hơn, khó mà ép hắn ra mặt nữa. Thế nên ông ta quyết định bắt cóc người thân của Nhiễm Nam.

Thế nhưng danh tính tên này Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên không điều tra được. Cho đến tận ba ngày trước, chuyển cơ xuất hiện. Đến từ một nhân viên của Ẩn Viện, là tên trưởng phòng xấu xí đã đánh thuốc Meow Meow lúc trước để lột đồ cô cho Quách Tuân đem ngăm cô vào nước thuốc tỏa năng.

Tên này đã xém chút cưỡng hiếp được cô may mắn là Nhiễm Nam kịp thời sử dụng Giả Tượng, công pháp tạo ảo giác chân thật dựa theo chênh lệch cấp độ linh hồn đưa tên này vào ảo giác, khiến cho hắn đứng trước mặt mọi người tự sướng tới bật máu mà ngất đi.

Hắn ta tên là Xái Dách, một nhân viên làm việc lâu năm trên đảo Ẩn Viện. Tuy hắn xấu xí, tính tình cũng xấu nốt nhưng không thể phủ nhận hắn là một thiên tài trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học. Gần đây có một vật từ Chính Viện chuyển tới. Vật này đã gần ba năm nay nằm ở đó mà không ai giải mã được.

Chính là thiết bị đeo tai của Đa Diên khi xưa. Bên trong nó chứa các dữ liệu mà tên người ngoài trái đất này dùng các con bọ ghi hình ghi lại và lưu giữ ở bên trong. Công nghệ của thứ này quá cao siêu. Chính Viện mãi không thể kết nối được hay tìm hiểu ra nó là thứ gì. Thế nhưng chuyển vào tay Xái Dách chưa đầy 3 tháng thì hắn đã giải mã được thứ này. Lấy ra các đoạn phim được lưu ở trong thiết bị giao cho cao tầng Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên rồi cuối cùng cũng đến tay Quách Tuân, sau đó là Quách Phong.

Trong mớ dữ liệu này có nhiều đoạn phim khác nhau như mở ra một thế giới mới trước mắt lão Quách Phong và Quách Tuân. Có đủ loại loài vật kỳ lạ sinh sống như con người, có vô số các loại đồ vật công nghệ hiện đại hai người chưa từng thấy, chưa từng tưởng tượng ra được, từng tràng ăn chơi đổ đốn của Đa Diên và thú làm hai lão già này chú ý nhất chính là một đoạn video được cả hai chiếu đi chiếu lại theo kiểu giả lập ba chiều do chức năng của chính thiết bị đeo tai này. Hình ảnh như người thật xuất hiện trước mặt bọn họ. Đó là cảnh trong một căn nhà.

Căn nhà này chính là nhà mà Nhiễm Nam lúc trước dùng làm chỗ tụ tập cho cả nhóm để ra vào Thời Không Giới cho tiện. Hình ảnh do bọ ghi hình của Đa Diên thả ra để theo dõi khi trước. Lúc đó hắn tìm được ngôi nhà này nhưng không thể đuổi theo vào Thời Không Giới được nên đành thả bọ lại quan sát, bản thân thì đi tìm gái giải trí.

Sau đó khi Nhiễm Nam nghe tin Đa Diên bắt cóc Nhã Hân, cả bọn phải đành từ trong Thời Không Giới đi ra tại phòng khách của căn nhà. Ngay lập tức bị bọ ghi hình ghi được khuôn mặt thật của Nhiễm Nam và Huỳnh Ni trong tích tắc.

Hai người vừa ra liền tốc biến ra ngoài đánh nhau với Đa Diên, bọ ghi hình chỉ ghi được họ không tới một giây. Dù đã rất nhanh vận dụng Ẩn Tinh Vật sau đó nhưng tua cực chậm hình ảnh lại, phóng to lên vẫn có thể nhìn thấy được rõ ràng khuôn mặt. Phải nói là công nghệ của con bọ này rất tiên tiến, nhỏ như ruồi nhưng hình ảnh rõ ràng cực kỳ đến từng cọng lông măng.

Từ hình ảnh lập thể được chiếu ra. Quách Phong dùng nó chuyển đến hệ thống công an, hệ thống quản lý dân sinh và rất nhiều các cơ quan khác của nhà nước yêu cầu họ hỗ trợ điều tra Nhiễm Nam. Cuối cùng Quách Gia vẫn là tìm được cha mẹ của tên mập. Băng cướp Kha Đế bắt họ đem về cho Quách Phong ngay sau đó một ngày.

Quách Phong không chính miệng hứa hẹn mà chỉ là thông qua Cục Phòng Vệ để đàm phán với Khao Ba Lít. Dù ba tên cướp này đã rất giảo hoạt, không tự tay giao người mà lẩn trốn đi nhưng vẫn không thoát khỏi độc thủ của lão già Quách Phong. Bị ông ta bắt đem lên đảo Ẩn Viện, dự định tương lai dùng bọn chúng thí nghiệm công pháp tu tiên đoàn đội nếu thu được trọn vẹn từ Nhiễm Nam.

Nhưng đó là chuyện về sau. Hiện tại cha mẹ Nhiễm Nam vẫn còn trong tay Khao Ba Lít, bị chúng nhốt ở một căn nhà hoang trong một khu vực vắng vẻ. Bọn này nhốt hai vị phụ huynh vào nhà vệ sinh, đánh ngất hai người, trói chặt họ và dùng còng điện trường khống chế khiến hai người khi tỉnh lại cũng không thể dùng mệnh lực để thoát thân được.

Bỏ lại hai cô chú ở lại đó đói khát. Ba tên cướp sau khi thông báo vị trí cho Cục Phòng Vệ thì cũng cao chạy xa bay. Tiếc là không thể thoát khỏi bàn tay Quách Phong được. Lần này vẫn là lão đích thân đến để bắt Nhiễm Nam. Chỉ cần hắn đến cứu người thì hắn không thể thoát khỏi tay lão được.

Lão cũng không lo Nhiễm Nam không tìm được nơi nhốt cha mẹ mình. Nếu hắn đã tham gia vào Ngũ Đại Quốc Vệ vậy chút thông tin này không làm khó được hắn. Hơn nữa chuyện này Cục Phòng Vệ làm cũng không chút dấu diếm, thậm chí còn để lộ phong thanh cho bên Ngũ Đại Quốc Vệ biết được để dẫn dụ Nhiễm Nam xuất hiện.

Như lão dự đoán, tin tức cuối cùng vẫn đến tai Nhiễm Nam. Nhưng khác ý nghĩ của lão là nguồn tin Nhiễm Nam nhận được lại đến từ chính người nhà lão, Quách Tiểu Thư. Hôm qua cô về đảo Ẩn Viện chơi, tình cờ lại gặp được ba món đồ chơi mới chính là bọn Kha Đế. Hành hạ chúng đã đời, cô vô tình gặng hỏi lý do chúng bị bắt liền nghe một tràng tru tréo chửi rủa của bọn chúng với người của Quách Gia.

Cô nổi nóng đập chúng một trận, từ miệng chúng biết được việc làm vô sỉ của Cục Phòng Vệ thế nên liền nhanh chóng báo cho Nhiễm Nam. Nghe tiếng hét cuồng nộ của hắn thông qua điện thoại. Quách Thị Hoa vừa cảm thấy có lỗi vừa cảm thấy tức giận tên mập. Hét to như vậy, muốn tuyên chiến với gia tộc của cô hay sao chứ?

“Nè nè, bình tĩnh đi, chuyện đâu còn có đó, chuyện này tôi sẽ không để yên cho bọn họ nhưng mà chuyện trước mắt anh nên gặp tôi, chúng ta đi cứu họ”

“Cứu con mẹ cô, cô tưởng đây chỉ là chuyện của Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên sao, ngu ngốc, không có nhân vật cao cấp Quách Gia ra lệnh bọn họ sẽ làm vậy sao. Đây rõ ràng là nhắm vào tôi, chắc chắn là tên già đáng chết lão tổ Quách Phong nhà cô chứ không ai khác.”



“Anh… Anh… không được chửi ông cố tôi” Quách Tiểu Thư cảm thấy uất ức muốn khóc. Cô nàng bặm môi hét.

“Anh thô lỗ với ai, anh còn chưa hết thời hạn làm nô lệ của tôi đó… Mẹ nhà anh, rốt cuộc anh muốn thế nào. Đang ở đâu, theo tôi đi cứu người” Quách Thị Hoa nghèn nghẹn hét trở lại vào điện thoại. Là Quách Gia của cô làm sai nhưng có phải cô muốn đâu chứ, làm gì giận cá chém thớt cô chứ. Hức hức. Cô nàng đanh đá cũng có lúc ức quá mà xém khóc.

Ánh mắt Nhiễm Nam lóe lên sự ác độc. Hắn gằn từng chữ “Được, cô đến đây, giúp tôi cứu ra cha mẹ… Hừ”

Quách Phong lão khốn nạn, chuyện này không đơn giản như vậy đâu. Muốn công pháp, nằm mơ đi. Nhìn Hồng Nhan nằm im trong quan tài thủy tinh cùng hai đứa con sinh đôi. Lấy ra hai cái đầu của Má Mì Tam Thể và Đich God, miệng hắn nghiến ken két, tàn nhẫn nói “Bọn mày chết cũng chưa xong đâu”

---[1]---

Huỳnh Ni đang ngồi may vá trong Thời Không Giới. Hồng Nhan sắp sinh em bé rồi, cô cũng muốn may hai bộ quần áo làm quà tặng cho hai đứa nhóc sinh đôi này. Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên cô làm một việc mang tính thục nữ như vậy. Với trí não đã tiến hóa, linh hồn cao cấp, việc học may với cô chỉ như là uống nước ăn cơm mà thôi, dễ dàng học được trong một ngày.

Cô đã may xong hai cái quần xinh xắn nhỏ nhắn rồi. Một cái màu xanh mềm mại mà hoa văn không kém mạnh mẽ thích hợp cho đứa bé trai. Cái còn lại màu hồng thì sẽ dành cho bé gái. Cô nàng bất chợt cười ngọt ngào khi tưởng tượng ra hai đứa nhóc này sẽ mặc đồ cô may cho, chúng nó giãy đạp rồi ngủ ngon, rồi ị đùn trây trét ra cái quần mà cô may cho chúng. Thật đáng yêu mặc dù đó không phải con cô với Nhiễm Nam.

“Nhiễm Nam ???” Cô ngẩng đầu lên nhìn Nhiễm Nam từ bên ngoài cổng Thời Không Giới đi vào trong. Trên tay hắn là một cái quan tài thật to lớn. Chuyện gì đây?

“Ni...” Nhiễm Nam nhìn thấy cô cũng hơi bất ngờ bổng mắt hắn thật nhanh đỏ lên, con ngươi đầy hơi nước.

“Có chuyện gì?” Huỳnh Ni buông kim chỉ xuống, chạy nhanh đến.

“Trời ơi, đây là chuyện gì? Tại sao? Ai giết cô ấy?” Ni nhìn hai đứa trẻ nằm ôm mẹ chúng, tư thế co quắp. Mắt cô đỏ lên.

“Ni...” Nhiễm Nam đặt quan tài xuống đất, kéo Huỳnh Ni vào lòng cất tiếng rống tu tu vang dội. Ở nhà Hồng Nhan Nhiễm Nam chỉ rơi lệ trong im lặng, nuốt nỗi hối hận và tức giận vào lòng. Hắn không muốn người ta nghe thấy tiếng thét rồi bu tới, rồi cảnh sát đến niêm phong hiện trường này nọ. Đó là nơi Hồng Nhan sống, hắn muốn lưu giữ lại. Gặp Ni, nhìn cô, hắn không kìm được nỗi đau trong lòng nữa. Như chui vào vòng tay người mẹ, Nhiễm Nam gục đầu vào ngực Ni khóc không ngừng khiến các anh em đang ở phần không gian của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu và Tổ Chức Sát Thủ “Thích Thì Làm :)” điều nghe mà khó hiểu. Ai khóc đây?

“Nhiễm Nam… Anh...” Huỳnh Ni thấy hắn tự nhiên yếu đuối như vậy đành im lặng vuốt lưng an ủi hắn.

“Ni… Anh muốn cưới em” Nhiễm Nam đưa quyển nhật ký của Hồng Nhan cho Huỳnh Ni, đầu hắn dựa vào ngực cô, ánh mắt đỏ lừ vì khóc nói.

“...” Cô ngạc nhiên, tên này ý nghĩ cũng nhảy số khó hiểu quá chứ.

“Anh không muốn làm buồn lòng em nữa, anh muốn thực hiện di nguyện của Hồng Nhan… Anh muốn em và anh chính thức kết hợp với nhau”

“Nhưng lời nguyền...”

“Kệ mẹ nó…” Nhiễm Nam bậm môi. Chỉ cần lần này cứu được cha mẹ xong, hắn sẽ cưới cô, trong đêm tân hôn, mặc kệ lời nguyền bí ẩn nào đó.

“Ừm… ” Huỳnh Ni vuốt ve đầu hắn, dịu dàng đồng ý.

Hồng Nhan và hai đứa bé được chôn trong Thời Không Giới. Ngay bên cạnh nó là Ý Thể của cô. Nhìn Ý Thể xinh đẹp như người sống khiến Nhiễm Nam cảm thấy trái tim đau nhói. Haiz… Đến lúc gặp người thân của cô để bàn giao rồi. Không biết mình phải làm sao để đối mặt với họ đây. Chuyện này trước sau gì cũng phải đối mặt mà thôi. Không bằng đau lâu không bằng đau ngắn, gặp nhau rồi nói.

Nhiễm Nam nghĩ thật kỹ rồi rời khỏi Thời Không Giới. Hắn dùng tốc độ khủng bố của mình chạy trên mặt đất, một đường đi thẳng đến nhà bà ngoại của Hồng Nhan ở tỉnh khác mà có lần cô đã nói với hắn.

Cha mẹ Hồng Nhan chết trong tai nạn từ sớm. Ở với bà ngoại đến lớn. Năm 18 tuổi, sau khi tốt nghiệp cấp ba, nhà nghèo không có tiền tiếp tục học nên ôm hết số tiền dành dụm từ nhỏ lên Sài Gòn lập nghiệp. Để bà ngoại già yếu ở lại quê nhờ hàng xóm coi chừng. Bước chân vào Sài Gòn liền bị tên giám đốc một công ty lừa đảo gạt hết tiền bạc. May mà có đệ tử rơi của Nhiễm Nam là Nhã Vy (tg: đọc ngoại truyện 2 để biết) cứu giúp mới có Nữ hội như bây giờ.

Hàng tuần cô điều gửi tiền về quê cho bà. Tuy bà nhiều tuổi nhưng vẫn còn minh mẫn lắm. Lúc nào cũng hối thúc cô về quê thăm bà. Đáng tiếc hơn hai năm nay cô sợ bản thân mình bị lừa gạt mất cả trinh tiết, lại đứng đầu một đám nữ dị nhân nên rất ít khi về gặp ngoại. Chỉ có một lần vào dịp tết mà thôi.

Tới khi mang thai với Nhiễm Nam cô càng không dám về vì sợ mang tiếng không chồng mà có con. Có mấy lần định bảo hắn cưới cô đi nhưng nhìn tới Huỳnh Ni cô lại thôi. Bà cả chưa cưới thì lấy gì tới phiên cô. Hơn nữa ban đầu cô vốn là muốn lợi dụng năng lực của Nhiễm Nam để giúp cho Nữ hội của mình, mang thai cho hắn, ủy khuất không cưới chính là muốn tạo cảm giác áy náy cho Nhiễm Nam để hắn không bỏ rơi cô.

Dù Nữ hội có chút thực lực nhưng từ khi cô biết khả năng của hắn, biết hắn là tu tiên giả thì cô quả quyết định đời này mình phải ở bên cạnh hắn, không nên rời xa. Tiếc là đời không như mơ. Hắn và cô bị thần chết chia cắt mãi mãi. Để Nhiễm Nam thức tỉnh lại con người mình.

Một thằng nhóc đạt được sức mạnh hơn người ở cấp ba, ăn chơi sa đọa ba năm cuối cùng cũng phải nếm đau thương mà trưởng thành. Trong lòng hắn con thú ngủ say cũng bắt đầu mở mắt, quét ngang bọn đáng chết của thế gian này.

Nhiễm Nam thăm ngoại của Hồng Nhan, nói rõ mọi chuyện còn giúp bà bước đầu tu luyện mệnh lực. Có thể không khiến bà sống dai trường thọ nhưng cũng khiến bà khỏe mạnh thêm vài chục năm nữa. Xem như hắn vì Hồng Nhan mà chuộc lỗi lầm. Tiền bạc về sau cho bà hắn cũng nhờ Nguyễn Văn Chiến để ý mà chu cấp. Hàng năm cũng về thăm bà, cùng tưởng nhớ Hồng Nhan.

Bà ngoại cứ thế đau khổ khóc một hồi cũng lấy chổi chà quét đuổi hắn ra khỏi nhà. Nhiễm Nam chỉ có thể vắt chân lên cổ mà chạy. Hắn nói muốn giữ mẹ con Hồng Nhan mãi mãi xinh đẹp không thối rữa, nhìn thấy tên này không phải người thường nên bà lão cũng đành tin tưởng giao cho hắn giữ xác cả ba. Bà chỉ xin giữ lại ảnh thờ mà thôi.



Bước ra khỏi cổng sân nhà bà ngoại. Ánh mắt Nhiễm Nam chớp mắt trở nên sắc bén dị thường. Quách Phong lần này vẫn sẽ như lần trước, lão sẽ tay không mà về, không những thế còn khiến lão trả giá nữa.

Trở về Sài Gòn. Nhiễm Nam liền gọi điện thoại cho Quách Thị Hoa.

“Cô chủ” Hắn gằn giọng qua điện thoại “định vị tôi đã gửi cho cô, cô mau đến đây phối hợp tôi cứu người”

“Được” Quách Thị Hoa cảm thấy hơi sợ sệt, giọng nói tên này sao lại lạnh lẽo như vậy nhỉ.

---[2]---

Nhiễm Nam đứng chờ Quách Tiểu Thư tại một khu đồng trống quạnh quẽ về xế chiều. Nhìn cô chạy xe từ xa đến, hắn thâm trầm theo dõi, suy nghĩ mông lung.

“Lên xe, đi thôi, tôi biết chỗ họ dấu cha mẹ anh” Quách Thị Hoa hạ cửa xe xuống gọi hắn lên xe.

“Không cần cô đến đó. Tôi cần cô giúp chuyện khác hơn. Lần này đích thân lão Quách Phong đến, có cô cũng không thể đấu lại ông ta”

“Sao anh biết là ông cố tôi ra tay?” Quách Thị Hoa ngạc nhiên hỏi.

“Chuyện này cô không cần quan tâm” Nhiễm Nam ánh mắt lạnh lẽo bước đến gần xe.

Quách Thị Hoa tránh né ánh mắt của tên này. Xem ra giữa Quách Gia và Nhiễm Nam đã có mâu thuẫn có mà hòa giải rồi. Cô bị kẹt ở giữa khiến cô rất bực bội. Không ngờ bao nhiêu ngưỡng mộ của cô dành cho gia đình từ trước tới giờ điều là đặt sai chỗ. Quách Gia không chính nghĩa như trong lòng cô tưởng tượng. Quách Tiểu Thư đành hỏi “thế anh muốn tôi giúp thế nào?”

“Tôi muốn trả thù Quách Gia mà sẽ bắt đầu từ cô” Nhiễm Nam gằn giọng.

“Hả? Anh nói cái...” Quách Thị Hoa nói chưa xong câu đã cảm thấy một mùi lạ nồng nặc. Không tới ba giây sau cô đã hôn mê bất tỉnh. Nhiễm Nam dựa vào Sổ Ước ước ra một loại mê dược cực mạnh dành cho dị nhân.

“Ưm...” Quách Thị Hoa tỉnh lại thì thấy mình đã ở trong một căn nhà hoang. Nơi này cách cánh đồng khi trước không xa. Nhìn thấy tên mập đang lắp đặt các máy quay phim thì hơi khó hiểu hỏi “Anh muốn làm gì?”

“Tôi muốn Quách Gia mắt hết mặt mũi với đời, tôi muốn họ suy nghĩ cho kỹ trước khi muốn kiếm chuyện với tôi lần nữa. Vốn định đánh cô một trận quay lại gửi cho lão già yêu thương cô hết lòng Quách Phong đó xem nhưng tôi xưa nay không thích đánh con gái. Cho nên tôi quyết định cưỡng hiếp cô rồi quay lại cho lão ta coi”

“Anh… Anh… Vô sỉ, như vậy anh cũng có khác gì bọn họ...” Quách Thị Hoa vẫn còn thấm thuốc nên đầu óc mơ mơ hồ hồ, cô lúc lắc đầu nói.

“...” Nhiễm Nam trầm ngâm nhìn cô nằm trên giường được hắn quét dọn. Mắt hắn dần lạnh lên, ngọn lửa giận âm ỉ cháy bên trong con ngươi màu đen. Hai nắm tay nắm chặt đến nổi gân xanh.

“Quách Gia, Quách Phong...” Nhiễm Nam lầm bầm. Trong tầm nhìn nhìn trộm xuyên không gian của mình. Hắn thấy được Quách Phong đang ẩn náu bên cạnh cha mẹ hắn đợi hắn xuất hiện. Nỗi tức giận dần lớn lên rồi bốc cháy.

Lại đánh thêm một liều thuốc mê dược nhỏ khiến Quách Thị Hoa không bất tỉnh nhưng lại vô lực phản kháng. Nhiễm Nam nắm lấy góc áo của cô, bàn tay mở ra từng cúc áo. Lột áo ngoài của cô vứt xuống đất, hắn tiếp tục lật cô nằm sấp lại rồi cởi luôn áo ngực của cô ra. Đến quần Jean ngoài và quần chíp trong hắn cũng lột ngay sau đó.

Quách Tiểu Thư toàn thân lõa thể nằm dài trên chiếc giường bẩn. Da dẻ mịn màng trắng hồng như trứng luộc lòng đào. Mùi hương tự nhiên cơ thể khiến người hít phải như thoải mái hẳn tinh thần. Lật cô nàng nằm ngửa lại. Hai bầu ngực chỉ cỡ hơn size C một chút rất vừa tay, đẹp mà căng tròn, ẩn hiện vài đường gân xanh yếu đuối. Hai con ốc màu hồng tươi gợi mở trong không khí vì lạnh mà cứng to lên.

Bụng thon, eo nhỏ, mông mẩy. Nơi tư ẩn trắng hồng lớt phớt cỏ non xanh mượt. Hai mép lối đi nho nhỏ khép chặt. Thịt hồng bày ra khiến Nhiễm Nam hai mắt tỏa sáng. Nuốt một ngụm nước bọt nhìn dần từ dưới lên trên, nhìn khuôn mặt xinh xắn tròn trong của cô với ánh mắt bất lực lờ mờ nhìn hắn càng khiến cô thêm quyến rũ lạ thường.

Trán Nhiễm Nam nhăn hết cả lại. Hai tay hắn càng nắm chặt hơn. Hít một hơi hạ quyết định. Ảo Y biến mất, hắn nude toàn thân, tiểu đệ đã dựng thẳng đứng lên tự bao giờ.

Hai tay nâng đùi cô lên, gác chân cô lên vai mình, hai chân gần nhau khiến cô bé nho nhỏ chưa nở ra của Quách Thị Hoa bị kẹp chặt lại hơn. Đầu gậy như ý của Nhiễm Nam đặt lên môi cô bé mũm mĩm bên dưới Hoa, tách hai mép ra. Nhiễm Nam dấn người tới chuẩn bị đẩy tiểu huynh đệ chui vào bên trong. Chỉ cần đẩy mạnh một cái, Nhiễm Nam và Quách Thị Hoa sẽ chính thức giao phối cùng nhau. Hung quang thoáng hiện trong mắt tên mập. Quyết tâm kiên định, lùi mông lại một chút sau đó hắn đẩy thẳng người về trước để tiểu đệ đấm thẳng tới.

Xoạt… Có tiếng ma sát.

Pập… Tiếng thịt đập vào thịt.

Phần dưới của Nhiễm Nam chạm vào phần dưới của Quách Thị Hoa. Thịt thịt va chạm, không có chút kẻ hở nào giữa hai người. Từ sau lưng Nhiễm Nam nhìn đến có thể nghĩ bây giờ tiểu đệ của hắn chắc hẳn đã chui vào nơi ẩm ướt tuyệt vời và ấm áp của Quách Tiểu Thư rồi. Thậm chí có thể nó đã chui tới tận cùng bên trong cô rồi cũng nên.

Quách Thị Hoa cố ngẩng đầu lên nhìn xuống hạ thân mình, nhìn Nhiễm Nam cưỡng hiếp mình. Miệng cô hơi há ra, ngạc nhiên nhìn hắn.

“???”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sổ Ước Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook