Chương 301: Nhiệm Vụ Chính Thức. Chân Tâm Khủng Bố. Uy Hiếp Trần Trụi.(39).
10508vinguoiyeu
26/08/2022
Khô Đạo Sư bị Nhiễm Nam âm thầm cấy thần khí vào cơ thể. Dùng thần
khí kéo kẻ địch vào khu trận đồ. Gần như toàn bộ sức lực của gã là dùng
cho việc nén nhỏ thần khí trong người lại với mục đích tống khí nó ra
khỏi người mình. Nên là lúc bất ngờ gã ta không kịp kìm hãm sự lôi kéo
cố tình này. Đến khi dừng lại được thì cũng đã đến sát trận đồ màu trắng có Cảnh Vệ đứng bên trong rồi.
Thần khí bên trong cơ thể Khô Đạo Sư vừa cố biến lớn vừa cố kéo gã đi, ép cho gã phải toàn lực ngăn cản. Tình hình là tạm thời Khô Đạo Sư không có sức để bay tránh xa trận đồ màu trắng. Ngay lúc này Nhiễm Nam thương tật thê thảm từ bên ngoài chạy vào, dùng cơ thể và bom sáng che mắt, kích nổ GNB tấn công Khô Đạo Sư.
Vụ nổ GNB cực lớn nhưng không ngờ phần mặt đất trong trận đồ vẫn vẹn toàn không chút hư hao, phần còn lại bên ngoài thuộc phạm vi ảnh hưởng của trận pháp thì bị đào sâu hơn 50 thước đất, thành một cái vành đai bằng hố bao quanh khu trận đồ và tế đàn.
GNB nổ hoành tá tráng nhưng sát thương lại không đủ làm sức cái móng tay nào của Khô Đạo Sư một khi hắn dùng một lượng linh lực nhất định ngăn cản. Ấy thế nhưng mục đích của Nhiễm Nam cũng không phải là muốn dựa vào nó để nổ chết Khô Đạo Sư. Cái cậu ta muốn là sức thổi bay của vụ nổ. Lợi dụng sức nổ, ép địch lâm vào khu vực trận đồ màu trắng.
Khô đạo sư đã bị sức nổ của quả GNB thổi bay vào phạm vi cảnh giới của trận đồ.
Đáng lý dù có là GNB cũng ko đủ sức đẩy hắn vào. Nhưng một là có thần khí trong người kéo vào và giằng co linh lực của gã, gã ko dám phân ra quá nhiều để đối kháng GNB nếu không thần khí sẽ nhân cơ hội mà hóa lớn hại chết gã. Dù thần khí không thể phá nổi thể xác được từ bên trong thì nội tạng vốn yếu hơn cơ bắp, không có linh lực bảo vệ cũng không chịu nổi.
Khác với mệnh tu, linh tu khôi phục thương thế khó khăn, nội tạng mà hỏng hết thì sẽ khiến hắn chết chắc. Nhất là gần đây ở thế giới cũ bị truy sát, không chỉ đại chiêu đã dùng và đang trong thời gian hồi không thể dùng nữa mà cả thuốc trị thương cũng đã dùng hết trước khi bị Chân Tâm triệu hồi đến. Khô Đạo Sư chẳng có cách nào ngoài lãng phí linh lực ngăn chặn thần khí biến lớn.
Trong có thần khí tác quái, ngoài có GNB nổ to. Thêm vào thân xác Nhiễm Nam trước khi bị rắn lửa đốt thành tro cũng đã nhào lên ôm lấy Khô Đạo Sư đẩy về phía trận đồ, một mớ robot giả dạng ở xung quanh cũng nhân cơ hội Khô Đạo Sư phân tâm mà nhào tới. Tất cả tạo thành hiệu quả lúc này.
Vụ nổ GNB tan đi. Khô Đạo Sư không chút sức mẻ xuất hiện trong trận đồ khoảng 10 mét gần rìa. Nhưng 10 mét thì vẫn là đã bị đẩy vào trong trận đồ. Trận đồ cảm ứng có kẻ xâm nhập liền lập tức báo động thông qua liên hệ nào đó cho tên cảnh vệ vô hồn.
Ngay sau lưng Khô Đạo Sư, cảnh vệ đã lập tức xuất hiện không chút âm thanh. Uy áp của nó ập tới khiến Khô Đạo Sư run lên bần bật. Một tay to bè của nó nắm lấy đầu Khô Đạo Sư. Hai mắt đỏ rực của nó sáng lên.
Lần này cảnh vệ không bắn ánh sáng đỏ chết người nữa mà đích thân ra tay bắt lấy kẻ xâm phạm tránh cho kẻ này trốn thoát như Nhiễm Nam trước đó. Tuy cảnh vệ không có trí tuệ nhưng nó được lập trình nhiều chỉ lệnh khác nhau và tăng mạnh dần theo thời gian. ví như lúc đầu nếu dùng ánh sáng không hạ được địch nhân thì thủ đoạn khác sẽ được kích hoạt theo trình tự đã định sẵn. Và thủ đoạn đó lúc này đây là đích thân dùng tay bắt kẻ xâm nhập.
Cảnh vệ có nhiều cấp độ ra tay cũng là để tiết kiệm năng lượng. Nó không phải vật sống, không thể tu luyện để khôi phục năng lượng. Thời gian bảo trì cách nhau lại lâu nên mỗi khi ra tay hay thậm chí là đứng im một chỗ hay tuần tra theo lịch định sẵn điều cần tính toán mức năng lượng chi tiết. Không cần thiết sẽ không dùng dư năng lượng. Bắn tia sáng đỏ tiêu hao ít năng lượng hơn việc tấn công bằng tay. Lúc này sau nhiều lần Nhiễm Nam quấy nhiễu nên Cảnh vệ đã bắt đầu dùng những biện pháp mạnh tay hơn, tiêu hao nhiều năng lượng hơn.
“Nhiễm Nam khốn kiếp! chuyện này chưa xong đâu. Á” Khô Đạo Sư hét ầm lên lời nói sau cùng.
Bàn tay cảnh vệ xiết chặt, một luồng linh lực mạnh mẽ màu đỏ rực xuất hiện bao trùm lấy phần thân dưới cổ của Khô Đạo Sư.
Bùm… Cái đầu Khô Đạo Sư bị bóp nát như quả dưa hấu bị xe tải cán qua. Cơ thể gã thì bị linh lực màu đỏ của cảnh vệ làm cho tan chảy thành dịch thể rồi tiêu tán giữa không trung.
Thần khí Khí Bảy Màu trong người Khô Đạo Sư cũng hóa về nguyên dạng, rơi từ trên không trung xuống trận đồ bên dưới.
Thế giới bỗng chốc tĩnh lặng lạ thường.
Cảnh vệ quét tia sáng trong mắt qua mấy vòng. Nó lại bắt đầu tuần tra chung quanh khu vực bên ngoài trận đồ lần nữa để bảo đảm không để xót kẻ có ý đồ xấu.
Cảnh vệ tuần tra sẽ rất bất lợi cho kế hoạch sống sót của Nhiễm Nam. Giờ đây chỉ còn cái đầu với một ít mệnh lực đang bám lên. Cậu ta sẽ không thể nào duy trì sự sống quá lâu được. Cần phải có cách tái tạo lại cơ thể ngay, càng sớm càng tốt.
Khô Đạo Sư bị cảnh vệ bóp đầu nổ tan nát nên linh lực của nó chỉ trùm lên cơ thể hắn ta để hủy thi. Điều này tạo cho Khô Đạo Sư một cơ hội kéo dài sự sống trong thời gian ngắn. Sau khi tiêu diệt Khô Đạo Sư, cảnh vệ lập tức bỏ đi tuần. Mảnh sọ Hồn Tâm bể nát rơi xuống. Hồn thể của gã tán tu xấu số này từ mảnh sọ Hồn Tâm nhanh chóng ly thể. Một linh hồn cấp hơn 150 đủ sức hiện ra màu sắc trong mắt người thường có màu trắng tinh khôi hiện ra, mở miệng cất tiếng hét vô thanh. Màu sắc của nó rất nhanh nhạt dần, dường như bị vũ trụ này tẩy xóa, phong hóa, tiêu biến.
Linh hồn Khô Đạo Sư mang theo vẻ căm thù không cách nào cất giấu nhìn lướt về phía trước đó Nhiễm Nam đã điều khiển đầu lâu trốn xuống. Hồn thể này lướt cực nhanh ra ngoài trận đồ, biến mất khỏi khu trận pháp trước khi cảnh vệ kịp quay lại vì trận đồ báo động. Hắn hoảng loạn chạy bừa, dù làm thế nào cũng sẽ chết mà thôi.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Tích tắc, tích tắc.
Đầu lâu của Nhiễm Nam bắt đầu lăn lộn đến miệng hố sâu, chờ đợi thời cơ khi cảnh vệ ngừng tuần tra sẽ lập tức phóng ra tìm đường sống. Ý thức Nhiễm Nam yếu dần. Đỡ hơn lần đấu với con chó con biến dị. Lần đó đầu lâu liên tục bị tấn công chấn động khiến linh hồn suy yếu rất nhanh. Lần này đầu lâu ku cậu được an tỉnh hơn nên thời gian duy trì linh hồn vẫn lâu hơn chút. Thậm chí Nhiễm Nam còn tranh thủ lợi dụng Pháp Băng Phiên Linh trong Hồn Tu Phương Pháp để tăng mạnh cấp độ linh hồn trong lúc nguy hiểm như lần đó đấu với con chó con.
Nhưng dù lâu thì cũng không thể cả ngày được. Cảnh vệ vẫn cứ tuần tra, Nhiễm Nam đã không thể chờ đợi nó tuần tra xong được. Chỉ có thể tranh thủ lúc nó tuần tra hướng khác mà chạy ra.
Nhiễm Nam đã từng tính đến bước tệ hại nhất này rồi. Giải pháp của cậu chàng chính là muốn lợi dụng tế đàn và tượng phật kia.
Lúc này đây mệnh lực của Nhiễm Nam có thể nói là chẳng đủ làm gì khác ngoài dùng nó để di chuyển. Cho nên việc tái tạo cơ thể bằng mệnh lực là điều không thể. Thứ năng lượng tinh thuần thích hợp nhất cho việc chế tạo cơ thể tạm thời lúc này chỉ có thể là năng lượng vàng kim đang toát ra từ tượng phật khổng lồ kia trên tế đàn. Nhiễm Nam cần phải tránh qua sự cảnh giới của cảnh vệ để đến được tượng phật.
Ngay khi cảnh vệ đi tuần tra về phía xa xa. Đầu lâu Nhiễm Nam lập tức bay lên. Cùng với đầu Nhiễm Nam thì một đợt robot khoảng ba trăm con cũng từ mặt đất chui lên. Bọn chúng chỉ cần phát hiện cảnh vệ nhìn về phía này sẽ lập tức di chuyển tản ra thu hút chú ý của nó tạo cơ hội cho đầu lâu Nhiễm Nam bay đến tế đàn.
---[1]---
Linh hồn Khô Đạo Sư hoảng loạn bay vút ra khỏi khu trận pháp. Hắn không biết phải làm thế nào mới có thể sống tiếp. Tán tu mấy ngàn năm, sống bôn ba, trải qua từng tràng tranh đấu nguy hiểm chạy trốn. Chưa lần nào hắn chật vật như lần này. Khiến hắn hận nhất là bản thân bị như vậy chỉ vì tham lam báu vật của một kẻ yếu hơn mình rất nhiều trên phương diện chiến lực. Nhưng 2 món thần khí ở trước mặt, là một tán tu sống trong cuộc sống bị truy sát, ăn hiếp lâu ngày thì không thể bỏ qua cơ hội chiếm lấy chúng. Chỉ cần đạt được, hắn sẽ có cơ hội trở thành một đại năng cực mạnh trong tương lai. Chim chết vì tiền người chết vì mồi.
Rõ ràng thằng khốn Nhiễm Nam yếu hơn mình rất nhiều. Mặc dù lúc sau sử dụng cách thức gì đó tăng sức mạnh lên cả trăm lần nhưng vẫn không phải đối thủ của mình. Tại sao cuối cùng mình lại thành kẻ sắp chết thế này? Là vì bản thân quá tự tin trước kẻ yếu sao? là ta đã nhiễm thói ngạo mạn của mấy tên từng truy sát chính ta trong quá khứ? Tên Nhiễm Nam khốn kiếp đó có phản xạ thần kinh quá nhanh, quỷ kế rất nhiều.
Nghĩ tới Khô Đạo Sư càng hận. Hắn đã cẩn thận khi không đuổi theo vào khu trận pháp kỳ lạ và có ý định dùng tốt thí thăm dò rồi. Không ngờ cuối cùng bị Nhiễm Nam ép vào trong. Vì thế hắn hận, hận nhất là việc chênh lệch hồn lực của mình với đối phương.
Nhưng hắn lại không nghĩ tới. Bản thân hắn thê thảm sắp chết thì Nhiễm Nam cũng chẳng kém gì. Cậu ta bây giờ chỉ còn mỗi cái đầu với linh hồn đang dần suy thoái, chết dần trong thời gian ngắn. Hạ được hắn Nhiễm Nam cũng xem như là đồng quy vu tận vậy.
Có thể nói toàn bộ thua thiệt mà hắn nhận phải điều bắt nguồn từ việc hồn lực của Nhiễm Nam mạnh hơn địch nhân một Giới Tầng. Khiến cho Nhiễm Nam phản xạ nhanh hơn Khô Đạo Sư, ra tay liên tiếp khiến hắn không thể truy bắt được cho đến khi đến Mặt Trăng. Nhất là cái Hồn Ước cưỡng ép đã khiến Khô Đạo Sư rất nhiều lần lâm vào mê man ngắn ngủi vài mili giây cho dù hắn có biện pháp cô đọng thần hồn tránh bị Nhiễm Nam dùng Hồn Ước đánh tan. Chính những tích tắc ngắn ngủi mất nhận thức đó mới là mấu chốt khiến nhiều lần Khô Đạo Sư ra tay chậm một bước để Nhiễm Nam tránh được.
Nếu không phải Khô Đạo Sư có pháp khí hộ tâm giáp Hộ Tâm Linh Thể có thể tự động bảo vệ toàn thân thì dám đã bị Nhiễm Nam tranh thủ khi hắn thất thần làm thịt bằng Bom Mệnh Năng rồi.
‘Tại sao thằng này lại có linh hồn mạnh như vậy? Chẳng lẽ nó tu công pháp hồn tu thánh cấp?’ Khô Đạo Sư đau khổ nghĩ. Bản thân hắn sống mấy ngàn năm, tu luyện đến nay mà linh hồn mới chỉ cấp 155. Một tên có tuổi thọ cơ thể thấp như Nhiễm Nam làm sao lại có linh hồn mạnh như vậy được? Làm sao có thể?
Hắn làm sao biết được Nhiễm Nam tu luyện linh hồn như thế nào được. Cậu ta cũng chỉ tu hồn tu công pháp cao cấp như Khô Đạo Sư mà thôi. Nhưng Nhiễm Nam từ sinh tử mà đạt được đột tiến về linh hồn. Lại có hacker hack cấp là Meow Meow. Khô Đạo Sư tối ngày chạy đông tây trốn tránh làm sao hiểu được.
Cứ mỗi lần Nhiễm Nam và Meow Meow ứa ừa là linh hồn cả hai sẽ thăng hoa tăng cấp bởi linh hồn cả hai là dị biến song tu hồn. Cứ cách thời gian giảm sốc là có thể uỵch nhau thăng cấp rất là mất dạy. Thêm vào trải qua nguy hiểm sống chết mà hồn pháp Băng Phiên Linh có thể gây đột tiến lần nữa. Còn việc tuổi thọ cơ thể thấp là nhờ trong Thời Không Giới không có khái niệm thời gian ảnh hưởng vật chất nên Nhiễm Nam thực tế không phải mới sống có hai mươi mấy năm như bề ngoài mà đã sống được hơn mấy trăm năm rồi.
Mang theo sự bất bình. Hồn thể mờ nhạt của Khô Đạo Sư ức muốn khóc bay loạn ở ngoài trận pháp. Linh hồn gã đã sắp tan biến, đã mờ lắm rồi.
“A…” Trước khi chìm hẳn vào bóng tối vĩnh hằng. Mắt Khô Đạo Sư sáng lên lần cuối cùng trong cuộc đời này. Hắn đã nghĩ mình tìm được một cơ hội sống rồi. Thật may mắn làm sao.
Hồn thể Khô Đạo Sư quay đầu bắn thẳng về phía rìa khu trận pháp. Nơi có ba nhà khoa học gia mặc đồ du hành của NASA mà hắn đã bắt tới khi trước. Cơ hội sống của hắn là đây, mặc dù chỉ là tạm bợ thời gian ngắn và phải liên tục thay đổi cơ thể. Đó chính là… Đoạt Xá Hồn Pháp! Một môn hồn pháp khá phổ biến trong giới tu sĩ.
Người du hành gia bên trái ngoài cùng đang đứng trơ như tượng lập tức bị linh hồn Khô Đạo Sư nhập vào. Người này là một nam nhân, rùng mình một cái. Hai bàn tay người này đưa lên, ánh mắt nhìn chết trân vào lòng bàn tay. Ánh mắt đó đầy sự mờ mịt đau khổ. Là ánh mắt của Khô Đạo Sư sau khi đoạt xá và thừa hưởng ký ức của kẻ này.
“Nhiễm Nam… AAAAAAAAAA… Ta và ngươi cùng chết”
Khô Đạo Sư đau khổ tuyệt vọng la lên. Chuyện gì đã xảy ra? Cả ba nhà du hành đã bị Khô Đạo Sư khống chế từ trước bằng hồn lực, giờ đây đoạt xá rất dễ dàng. Còn có chuyện gì ngoài ý muốn lại khiến hắn khổ tâm ư?
Rất đơn đơn giản giản.
Trước đây đã nói. Cơ thể con người nói riêng, cơ thể sinh vật sống nói chung, có tồn tại một thứ gọi là tính tương thích và một thứ gọi là sức đề kháng. Nhờ đó nếu tương thích thì có thể sống chung hòa bình trong một cơ thể, nếu không sẽ bị đề kháng tiêu diệt lẫn nhau. Cũng vì hai thứ này mà linh hồn một người chỉ có thể sống khỏe trong cơ thể ban đầu của mình. Một khi đem linh hồn mình qua cơ thể khác, chỉ có ba trường hợp có thể xảy ra.
Trường hợp số một, cơ thể mới tương thích trên 99 phần trăm với linh hồn. Như vậy kết quả sẽ là tiếp tục sống sót. Nhưng cơ thể tương thích như vậy, không cách nào chế tạo ra được trừ phi… dùng đến Sáng Tạo Lực nguyên bản cao cấp - thứ mà hiện nay không ai có thể tiếp xúc được dù có là đại năng cấp 1500. Ngay cả Sinh Mệnh Lực, đời thứ hai của Sáng Tạo Lực trong Sổ Ước cũng không thể tạo ra cơ thể mới có độ tương thích lớn như vậy được.
Trường hợp số hai là cơ thể mới không mạnh bằng linh hồn xâm nhập, kết quả thể xác không thể tống được linh hồn đi nên cơ thể tự thối rữa và hư hỏng. Như vậy linh hồn xâm nhập buộc phải tìm cơ thể tiếp theo.
Trường hợp số ba, linh hồn xâm nhập yếu hơn cơ thể. Nó sẽ bị cơ thể đồng hóa, hấp thụ, biến mất. Trường hợp này. Linh hồn chính chủ của cơ thể nếu còn sẽ lần nữa trỗi dậy. Nếu nó mất thì cái xác này cũng từ từ thối rữa vì đã chết.
Khô Đạo Sư đoạt xá nhà du hành là trường hợp thứ hai. Linh hồn hắn tuy bị suy yếu mờ nhạt nhưng cơ thể của người thường vẫn quá yếu so với hắn. Linh hồn nguyên bản của thể xác này bị hắn đánh tan. Trong thời gian ngắn, Khô Đạo Sư có được một cơ thể linh tu cấp 10. Nhưng trước khi cơ thể này tự thối rữa thì hắn phải tìm cơ thể khác để đoạt xá lần nữa nhằm duy trì sự sống.
Cuộc sống sau này của hắn sẽ là một màn tối đen như cái tiền đồ của hắn. Hắn phải liên tục thay đổi cơ thể. Không có đủ thời gian tu luyện như vậy hắn sẽ mãi mãi không thể khôi phục được thực lực của mình. Biết thành cuộc sống của những chuỗi ngày tăm tối. Điều này làm hắn hận Nhiễm Nam đã nhiều càng nhiều hơn.
Có ba nhà du hành. Khô Đạo Sư có thể sống tạm trong khoảng 6 ngày bằng cách đoạt xá. Nhưng nơi này là Mặt Trăng, không có người sống. Cơ thể này lại yếu ớt không tự bay được, làm sao thoát khỏi Mặt Trăng được? Kiếm đâu ra cơ thể mới để duy trì sự sống?
Vẫn có cách. Chính là đi nhờ tàu do thám của NASA về trái đất. Đáng tiếc, dựa vào ký ức của kẻ bị đoạt xác, Khô Đạo Sư trải hồn lực cảm quan về phía vị trí hạ tàu trong trí nhớ. Nơi đó hiện tại… trống không!
Tại sao trống không? Tại vì bom GNB nổ vừa rồi đã gây ra một cơn bão gió và bão từ khủng khiếp quét qua bề mặt Mặt Trăng. Sau khi ba thành viên bị Khô Đạo Sư bắt mang đi, các thành viên còn lại đã rất hoang mang. Sau đó vụ nổ càng khiến họ khiếp đảm. Cách đây vài giây. Các phi hành gia còn lại đã khởi động thành công tàu do thám và bỏ chạy về trạm tiếp tế ở rìa khí quyển Trái Đất mất rồi.
Con đường duy nhất thoát về Trái Đất đã đứt. Khô Đạo Sư không cách nào sống sót sau 6 ngày nữa. Cơn tuyệt vọng xâm chiếm khiến hắn nghĩ tới tên đầu sỏ mọi chuyện là Nhiễm Nam, nhớ tới cảnh cái đầu Nhiễm Nam trốn vào lòng đất tránh vụ nổ GNB. Một cơn hận thù bùng cháy thiêu đốt ý chí hắn.
“Nhiễm Nam. Ta với ngươi cùng chết” Nhà du hành bị đoạt xá gầm lên.
Dưới sự điều khiển của Khô Đạo Sư, ba nhà du hành bị ép thành linh tu cấp 10 từ lúc trước bắt đầu chuyển động. Ba cái bóng dùng chân và linh lực thúc đẩy đạp bể đất đá, lao vút vào trong khu vực trận pháp.
“Tao sẽ lôi mày khỏi chỗ ẩn nấp, giết mày, giết mày…” Khô Đạo Sư đã điên cuồng lên rồi. Tốc độ suy nghĩ, tốc độ phản xạ của hắn bất ngờ tăng lên đột biến. Linh hồn tuy đã rất yếu nhưng cấp độ lại tăng lên vun vút. Cấp 156, 157, 158, 159, 160…
161, 162, 163,...
Linh hồn Khô Đạo Sư liên tục thăng cấp. Điều này dẫn tới một sự thật. Linh hồn hắn mạnh lên ở mặt đẳng cấp nhưng lại yếu ớt ở mặt trữ lượng. Giống như một võ sĩ tài ba ngộ ra tuyệt chiêu khiến mình mạnh lên nhưng bản thân thì đang bị kiệt sức vậy.
Diện tích khu trận pháp không quá lớn. Ba nhà du hành phóng đi một chút là đã đến nơi muốn đến.
Đầu Nhiễm Nam vừa từ hố bay lên, đám đông robot vừa moi đất bò ra. Xa xa cảnh vệ đang tuần tra phía khác. Tuy GNB đào ra hố sâu nhưng Nhiễm Nam và các robot càng ẩn sâu hơn nên không bị ảnh hưởng xấu gì.
Nhiễm Nam đang định bay vào trận đồ, chỉ còn cách trận đồ vài chục mét thì vút một cái, trước mặt đã bị chặn kính đường đi khiến cậu ta há hốc mồm.
Bởi còn mỗi cái đầu, linh hồn liên tục suy yếu nên Nhiễm Nam cũng giảm hẳn sức cảm ứng, không phóng ra quá rộng. Khô Đạo Sư điều khiển ba nhà du hành đến sát bên Nhiễm Nam thì cậu ta mới kịp phát hiện nhưng đã không tránh được nữa. Đám robot lại chỉ được đặt lệnh chú ý cảnh vệ. Thế là bi kịch xảy ra. Đường đi bị chặn. Ánh mắt hận thù của Khô Đạo Sư chiếu thẳng vào mắt Nhiễm Nam.
“Các ngươi…” Nhiễm Nam rất nhanh nhận ra đây chính là ba vật hy sinh mà Khô Đạo Sư định dùng để thăm dò trận pháp khi trước.
“Tao đoạt xá chúng trở về giết mày đây” Khô Đạo Sư hận thù lên tiếng.
“A…” Ngày hôm nay Nhiễm Nam lại có thêm một bài học đắt giá trong chiến đấu giữa các tu sĩ. Một khi đã giết địch thì phải diệt cả linh hồn của địch nếu không rất có thể bị cắn ngược về sau. Lần này vì phải trốn tránh ở dưới lòng đất nên Nhiễm Nam không có cơ hội tiêu diệt linh hồn Khô Đạo Sư. Giờ đây liền ăn một vố đau.
Trong trạng thái hiện tại, cả Nhiễm Nam và Khô Đạo Sư bất ngờ đều cùng tăng tốc thăng cấp linh hồn, tốc độ giao tiếp đôi bên tăng đến vô hạn.
“Nhiễm Nam. Hôm nay tao giết mày. Tương lai, cả cái hành tinh xanh kia, tất cả người thân của mày cũng sẽ bị tên triệu hồi tao đến hại chết hết. Ha ha ha. Rồi sẽ chết hết. Mày sẽ chết, người thân mày cũng sẽ sớm đi theo mày thôi. Ha ha ha. Tất cả điều phải chết”
“Ngươi nói cái quái gì thế? Điên rồi sao?” Nhiễm Nam nhếch mép cười. Mặt kệ Khô Đạo Sư nói cái gì cũng không được để hắn thỏa mãn. Tên này rõ ràng đang tột cùng thù hận mình, mình càng lo lắng, càng sợ chỉ càng thỏa mối thù của tên này thôi.
“Hừ. Nhiễm Nam. Mày nói xem cái tên đó đã triệu hồi đến thế giới này bao nhiêu sinh linh cao cấp như tao rồi?”
“...” Không hề ít. Nhiễm Nam lần lượt nhớ lại. A Cẩu, Quỷ đầu loa, Thạch Cương, Hoa Dang, Đa Diên, mấy tên trong trận chiến ở đảo hoang Nhật Bản, Khô Đạo Sư,...
“Tao cá là không ít đi. Tao nghĩ theo đà phát triển, càng ngày hắn sẽ càng triệu hồi đến những sinh linh càng mạnh hơn. Một ngày nào đó cái thiên hà vắng vẻ này sẽ bị các thế giới lớn phát hiện thông qua lời kể của những kẻ bị triệu hồi. Rồi sẽ có đại năng chú ý tới và có cách mở đường đi đến đây. Đến khi đó. Với sự yếu ớt của sinh vật thế giới này, với sự khác biệt về chủng loài.
Mày nghĩ thế giới này sẽ ra sao? Nó sẽ là thiên đường phát triển hay là địa ngục đau khổ đối với những sinh linh yếu ớt như mày, như người thân mày, như cái đám sinh vật đang sống ở mặt đất kia? Ha ha ha.
Tao nói cho mày nghe. Chủng loài của mày nhất định trở thành thứ tiêu khiển, thành thức ăn, thành máy đẻ chiến tranh, thành sủng vật. Ha ha ha. Tưởng tượng thôi tao đã thấy thống khoái rồi. Chậc chậc. Bây giờ bị tao giết là hạnh phúc của mày. Chứ nếu mà đến lúc đó, có khi mày còn đau khổ hơn ấy chứ. Há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há…”
Khô Đạo Sư cười lên khằng khặc. Cả ba nhà du hành điều cười. m thanh vang dội một vùng.
Cảnh vệ dường như có chức năng nghe, nó quay đầu sang hướng này. Tia sáng quét hình từ mắt nó lia đến chỗ Nhiễm Nam và Khô Đạo Sư đang ở rất gần trận đồ màu trắng.
Mấy trăm con robot giả dạng nhận thấy chuyển động của cảnh vệ, chúng lập tức hành động. Từng con một xuất hiện trong tầm quét của cảnh vệ. Số lượng vật thể cần tiêu diệt hơi nhiều nên Cảnh Vệ không đích thân tấn công mà dùng tia sáng đỏ từ mắt để bắn hạ. Những con robot hành động dụ cảnh vệ quan tâm, từng con bị bắn nổ nhưng cũng đã dụ được cảnh vệ tạm thời bỏ qua chỗ Nhiễm Nam.
Khô Đạo Sư thấy vậy thì tức lắm. Sở dĩ hắn nói nhiều vậy mà không ra tay tấn công dù rất hận Nhiễm Nam là vì biết ba nhà du hành linh tu cấp 10 không đủ sức giết cậu ta. Nói thế nào thì trong quá trình chiến đấu, Khô Đạo Sư cũng biết được cơ thể Nhiễm Nam rất trâu bò. Với sức yếu ớt của tu giả cấp 10, dù chỉ là cái đầu thì cũng không thể giết nổi. Hắn muốn dụ cảnh vệ đến, ra tay giết hết đôi bên, đạt được mục đích đồng quy vu tận.
“Khặc khặc khặc. Nhiễm Nam, mày định chạy vào khu trân đồ màu trắng này đúng không? Đừng có hòng. Để tao xem mày dụ cái thứ canh gác kia được bao lâu. Chẳng lẽ mấy cái thứ linh tinh kia có số lượng vô tận được sao? Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha” Khô Đạo Sư tiếp tục cười điên cuồng vặn vẹo để thu hút cảnh vệ quan tâm.
Cái đầu trơ trọi không da và không có cơ thể của Nhiễm Nam bị chặn đường đi, nghe lời nói của Khô Đạo Sư mà chảy mồ hôi đít.
‘Muốn chết chung với mình? Nằm mơ’
Linh hồn Nhiễm Nam liên tục thăng cấp nhờ Băng Phiến Linh nhưng sức sống của hồn thể mỗi lúc một yếu. Gặp khốn cảnh, tâm trí Nhiễm Nam liên tục phân chia, nhất tâm đa dụng diễn hóa sự tưởng tượng để tìm cách giải quyết. Phải giải quyết thật nhanh trước khi tất cả robot giả dạng bị cảnh vệ bắn nổ hết và linh hồn yếu tới hết điều khiển được cái đầu.
Số lượng robot bị triệt hạ tăng lên với tốc độ mili giây, số lượng còn lại giảm cực nhanh qua từng khoảnh khắc.
Số robot giả dạng còn lại 250 con.
Số robot giả dạng còn lại 234 con.
Số robot giả dạng còn lại 198 con.
….
Số robot giả dạng còn lại 43 con.
Số robot giả dạng còn lại 10 con.
Nhiễm Nam cắn răng. Đã đến nước này vậy liều thôi. Mỗi con câu giờ được 1 mili giây với cảnh vệ. Tới lúc này đã nhây hơn 289 mili giây. Bao nhiêu đó thời gian hẳn là đủ rồi.
Khô Đạo Sư nhận thấy mục đích của Nhiễm Nam là muốn đi vào khu trận đồ, thậm chí là đi đến tế đàn. Hắn rất thắc mắc. Rõ ràng khu trận đồ rất nguy hiểm, vì nó mà gã bị cảnh vệ giết khi trước. Không hiểu Nhiễm Nam muốn lao vào để làm gì. Nhưng mặc kệ là gì thì cũng phải ngăn cản.
Khô Đạo Sư đã nghĩ nếu Nhiễm Nam liều mạng rất có thể vượt khỏi vòng bao vây của mình. Chẳng qua bây giờ bị mình dùng lời lẽ gây tò mò mới dừng lại. Chỉ sợ tỉnh táo lại thằng này sẽ thoát khỏi mình.
Nhất là số lượng robot sắp hết, Nhiễm Nam chắc chắn sẽ liều mạng. Vì thế lúc này, khi số robot chẳng còn quá 10 con, Khô Đạo Sư quyết định đánh văng Nhiễm Nam lùi ra ngoài. Ba nhà du hành lập tức chồm tới, chụp đầu Nhiễm Nam rồi cùng bay ngược ra cách xa trận đồ.
Cái đầu Nhiễm Nam vùng vẫy, dường như sắp thoát khỏi ba nhà du hành. Khô Đạo Sư cảm thấy không thể kéo dài hơn, nên quyết định ngay lập tức.
Cơ thể ba nhà du hành sáng rực lên, linh lực trong người chuyển động hỗn láo. Khô Đạo Sư sắp tự bảo cả ba nhà du hành, lấy lực nổ để đẩy Nhiễm Nam về hướng cảnh vệ.
Ầm ầm ầm…
Ba cơ thể nổ tung tóe, máu biến thành khí đỏ tản ra. Nội tạng, da thịt, xương xẩu biến thành mảnh vụn bắn tứ tung. Một trường lực màu nâu xám cùng sóng khí quét qua bốn phương… Cảnh vệ nghe âm thanh lớn liền lập tức nhìn qua.
‘Không ngờ cuối cùng vì giết một tên vốn yếu hơn mình mà mình phải dùng đến cả tự bạo. Ngày tháng trước đây thật khổ sở. Bây giờ chết đi coi như là giải thoát khỏi kiếp tán tu mệt mỏi này vậy. Ha ha ha’ Khoảnh khắc trước khi chết. Cuộc đời Khô Đạo Sư như những thước phim chiếu lướt qua linh hồn hắn.
Tán tu rất khổ, kẻ có tính cách cô đơn như hắn càng khổ sở hơn. Năm tuổi 150 mới bắt đầu tu luyện. Đối với loài của Khô Đạo Sư mà nói thì tuổi này chỉ xem như là thiếu niên mà thôi.
Hắn là kẻ mồ côi. Cha mẹ bị lãnh chúa nơi hắn ở giết. Hắn lang thang mấy chục năm, làm đủ mọi nghề của kẻ tầm thường. Đến một ngày vô tình nhặt được bí tịch công pháp cao cấp Cửu m Chân Kình, tu ra linh lực hỏa ám hệ. Loại lửa mà nó tạo ra vừa có sức nóng vừa rút sức sống kẻ địch. Lần này gặp mệnh lực đầy sức sống của Nhiễm Nam cũng xem như bị khắc mất một phần ba sức mạnh của ám hệ rồi.
Nhặt bí kíp, tu thành tu sĩ, từ đó bước lên con đường tán tu nguy hiểm trùng trùng. Không có bạn bè cùng hành động, không có thế lực bảo kê, không được những kẻ có môn có phái xem trọng, lúc nào cũng dễ bị nhắm vào như con mồi. Khô Đạo Sư vùng vẫy trong nguy hiểm, cướp giết, trộm cắp tài nguyên tu luyện rồi bị truy sát. Mấy ngàn năm gian khổ để đạt đến tu vi kết đan, cũng thật là mệt mỏi.
‘Giải thoát…’ Khô Đạo Sư mỉm cười nhìn cái đầu lâu của Nhiễm Nam bị mình tự bạo nuốt chửng. Dù cho tự bạo không giết được Nhiễm Nam thì cũng đẩy thằng khốn này rời xa trận đồ và hấp dẫn cảnh vệ tới. Cảnh vệ mà tới thì Nhiễm Nam chạy đằng trời. Ha ha ha.
Ha ha ha… tiếng cười như từ trong hư vô văng vẳng truyền đi và biến thành dấu chấm hết cho cuộc đời tán tu của Khô Đạo Sư. Tiếng cười này là kết thúc của Khô Đạo Sư nhưng ai nói trước được nó có phải là nhạo báng cuộc sống sau này của Nhiễm Nam và nhóm Meow Meow, Huỳnh Ni hay không? Tương lai khi cả nhóm rời trái đất đi khám phá vũ trụ. Chẳng lẽ không phải cũng là số phận tán tu lục bình rễ không bám đất như Khô Đạo Sư?
Đúng như Khô Đạo Sư nghĩ, dù dùng ba nhà du hành tấn công thì cũng không đủ mạnh để đánh nát đầu Nhiễm Nam. Nhưng nếu bị chúng dây dưa thì Nhiễm Nam muốn tránh Cảnh Vệ rất khó cho dù có robot câu giờ giúp đi nữa.
Nhiễm Nam phân tích. Trong cơn hận thù điên cuồng như vậy. Khô Đạo Sư không đủ sức giết mình thì sẽ làm gì? Nếu như mình liều mạng bỏ chạy thì chúng có đủ sức cản mình lại không? Đã không đủ sức giết, mình lại đang có ý đi vào trận đồ kề bên. Khô Đạo Sư chắc chắn không muốn mình được như nguyện. Trong lúc cuống cuồng Khô Đạo Sư phải dùng cách gì ngăn mình đi vào trận đồ đây?
Khô Đạo Sư chỉ có một cách để cản mình chạy vào trận đồ. Đó là lập tức tăng sức mạnh lên. Nếu tăng được dễ dàng thì hắn đã tăng từ đầu, tới lúc này muốn tăng sức mạnh vậy chỉ có một cách, một cách mà trong vô số truyện mạng mà cậu ta đã đọc và thấy nhiều rồi. Đó chính là tự bạo.
Muốn ngăn mình chạy vào trận đồ. Khô Đạo Sư ít nhất phải tự bạo một kẻ trong ba nhà du hành. Tương kế tựu kế, Nhiễm Nam liền muốn lợi dụng vụ tự bạo này để đi đến tới đàn dễ dàng hơn không bị cảnh vệ cản trở. Chỉ là không nghĩ Khô Đạo Sư chơi khô máu, tự bạo hết cả ba nhà du hành luôn.
Tự bạo thì phải nổ to. Nổ to thì cảnh vệ để ý. Số robot của mình cũng bị giết gần hết rồi. Cảnh vệ sẽ lập tức bị vụ nổ thu thút. Ngay lúc này Nhiễm Nam có thể tranh thủ bay đến tượng phật để mượn nhờ năng lượng thuần tịnh của nó tái tạo cơ thể tạm.
Thực tế, ngay khi Khô Đạo Sư còn huyên thuyên thì Nhiễm Nam đã bắt đầu ra tay để tránh khỏi sự dây dưa của tên này rồi. Chỉ là tên khốn ngoài hành tinh này đang liên tục thăng cấp linh hồn, muốn ảnh hưởng tới nhận thức của hắn thật không dễ dàng gì. Thời gian vừa rồi do robot câu giờ được chính là để làm một chuyện… Giả Tượng lên linh hồn của Khô Đạo Sư.
Muốn tránh dây dưa, giờ phút này chỉ có thể khiến tên này gặp ảo giác thì mới có cơ hội để mình tránh đi mà không bị hắn phát hiện. Nhưng Giả Tượng chỉ có tác dụng với Khô Đạo Sư chứ không ảnh hưởng tới cảnh vệ hay trận đồ được. Nó không giúp Nhiễm Nam an toàn khi đi vào trận độ, đi tới tượng phật. Vì vậy Nhiễm Nam không lợi dụng ảo giác để tránh khỏi Khô Đạo Sư mà lại chờ hắn tự bạo, tạo ảo giác thỏa mãn thù hận cho tên xui xẻo này.
Khi đó, không chỉ Khô Đạo Sư không thể dây dưa tiếp với Nhiễm Nam mà hắn còn thu hút chú ý của cảnh vệ giúp cậu ta nữa.
Tại sao phải làm nhiêu khê như vậy? sao không đơn giản là khiến hắn gặp ảo giác, bản thân thì thoát đi rồi tranh thủ nhờ robot giả dạng lao vào trận đồ khiến cảnh vệ phải lo giải quyết robot, bản thân thì đến tế đàn an toàn?
Chính vì Nhiễm Nam sợ nếu có quá nhiều đối tượng cần tiêu diệt trong khi mình lại cấp tốc bay trong khu trận đồ thì Cảnh vệ có thể sẽ sử dụng chiêu diện rộng. Nhất là khu vực trọng điểm nó bảo vệ là trận đồ lại xuất hiện nhiều kẻ xâm nhập như vậy? Cảnh vệ mà chơi trò đánh diện rộng thì Nhiễm Nam chết chắc. Cho nên thay vì mạo hiểm như thế, cứ lợi dụng Khô Đạo Sư tự bạo. Khi đó trận đồ sẽ có hai đối tượng bị cảnh báo là mình và một phần vụ nổ tự bạo lan vào. Phần vụ nổ năng lượng tỏa ra cuồng loạn hơn sẽ hấp dẫn cảnh vệ, cái đầu mình thì tranh thủ bay tới bên tượng phật.
Chỉ cần tới được nơi đó Nhiễm Nam sẽ có cơ hội sống sót trước khi linh hồn yếu ớt rồi tan biến.
Vị trí vụ nổ được Nhiễm Nam lựa chọn sao cho nó vừa đủ an toàn cho mình, vừa lan vào trận đồ quấy nhiễu cảm ứng cảnh báo của cảnh vệ. Lựa chọn bằng cách khiến Khô Đạo Sư ảo giác rằng mình sắp thoát khỏi tay Khô Đạo Sư, ép hắn tự nổ ở vị trí đã chọn nếu không mình sẽ thoát được. Nhiễm Nam cược rằng hận thù của Khô Đạo Sư đủ lớn để kích thích hắn đồng quy vu tận mà không hối hận hay do dự. Bản thân cậu chàng đã chọc điên Khô Đạo Sư bằng những gì thì chính cậu ta rõ nhất.
Ba nhà du hành chỉ có năng lực linh tu cấp 10, ở khoảng cách gần trước đó Nhiễm Nam đã cảm nhận được. Dựa vào đó tính toán lực tự bạo rồi định ra vị trí mong muốn là không quá khó với Nhiễm Nam.
Đúng vậy. Việc cả ba nhà du hành ôm lấy đầu Nhiễm Nam bay ra chỉ là ảo tưởng của Khô Đạo Sư do trúng Giả Tượng mà thôi. Trong thực tế đầu lâu Nhiễm Nam đang ở một bên nhìn Khô Đạo Sư độc diễn.
Thế nhưng vụ tự bạo của cả ba nhà du hành có phạm vi khá rộng. Nhiễm Nam ở không quá xa cũng bị ảnh hưởng. Sóng khí và trường linh lực bùng nổ quét tới, đánh lên đầu lâu của cậu ta.
Nhiễm Nam đã tính toán chuẩn xác, Khô Đạo Sư vừa hành động thì Nhiễm Nam cũng lập tức hành động. Cậu ta điều khiển đầu mình bay vào trong trận đồ, lướt qua vòng tay thần khí đang nằm trên đất, truyền một tia mệnh lực vào trong nó. Thần khí lập tức biến thành màn bọc bảo vệ đầu.
Vụ nổ tự bạo đánh tới lập tức đụng phải thần khí. Thần khí lập tức đón đầu rồi bị đánh biến về dạng vòng tay nguyên bản và rơi xuống đất. Nó đã tranh thủ được cho Nhiễm Nam lượt đánh đầu tiên, đầu Nhiễm Nam nhờ sức nổ bay xa hơn. Sức nổ tiếp tục đánh tới nhưng y hệt Nhiễm Nam đã tính toán, khoảng cách đã xa hơn nên lực nổ không còn đủ mạnh nữa. Cái đầu cậu chàng mặc dù bị vụ nổ liếm tới nhưng chỉ mất thêm lớp thịt chứ không bị đánh tan tành như tưởng tượng.
Cuối cùng cũng thoát. Nhiễm Nam thở phào, tâm thần mệt mỏi quá thể, muốn nhắm mắt ngủ một giấc. Cái đầu bị đánh bay thẳng về phía tế đàn. Nhiễm Nam điều chỉnh hướng bay lên. Ngay khi cảnh vệ bị âm thanh ba vụ nổ hấp dẫn nhìn lại thì đầu cậu ta đã đánh một vòng cung, nấp vào phía bên kia của tượng phật, tránh bị nhìn thấy.
“Vẫn chưa được. Bây giờ chưa phải lúc thả lỏng” Nhiễm Nam cắn răng nhủ thầm. Giờ mà ngủ là chết chắc.
Lúc này vẫn chưa an toàn. Bởi vì trận đồ là bao trùm cả tế đàn lấy tượng phật làm tâm. Vị trí đầu Nhiễm Nam lúc này đã bị trận đồ cảm ứng và truyền cảnh báo về cho cảnh vệ rồi. Rất nhanh thôi, cảnh vệ sẽ chạy đến và khi đó Nhiễm Nam chỉ có chết mà thôi.
Cảnh vệ sau khi chú ý đến vụ tự bạo, phát hiện vài con robot ở gần đó liền bắn tia sáng đỏ hủy diệt tất cả. Nhận được cảnh báo từ trận đồ, nó liền bay thẳng đến tế đàn với tốc độ như tia sáng. Ánh mắt đỏ lè chiếu ánh sáng quét hình vào cái đầu của Nhiễm Nam đang tắm mình trong ánh sáng vàng và phạn tự ở bên cạnh pho tượng phật.
Mắt anh nhìn mắt em đầy âu yếm. Mồ hôi mông của Nhiễm Nam (dù hiện tại chẳng có mông) vì lo lắng mà tuôn trào ào ào như thác lũ.
Thần khí bên trong cơ thể Khô Đạo Sư vừa cố biến lớn vừa cố kéo gã đi, ép cho gã phải toàn lực ngăn cản. Tình hình là tạm thời Khô Đạo Sư không có sức để bay tránh xa trận đồ màu trắng. Ngay lúc này Nhiễm Nam thương tật thê thảm từ bên ngoài chạy vào, dùng cơ thể và bom sáng che mắt, kích nổ GNB tấn công Khô Đạo Sư.
Vụ nổ GNB cực lớn nhưng không ngờ phần mặt đất trong trận đồ vẫn vẹn toàn không chút hư hao, phần còn lại bên ngoài thuộc phạm vi ảnh hưởng của trận pháp thì bị đào sâu hơn 50 thước đất, thành một cái vành đai bằng hố bao quanh khu trận đồ và tế đàn.
GNB nổ hoành tá tráng nhưng sát thương lại không đủ làm sức cái móng tay nào của Khô Đạo Sư một khi hắn dùng một lượng linh lực nhất định ngăn cản. Ấy thế nhưng mục đích của Nhiễm Nam cũng không phải là muốn dựa vào nó để nổ chết Khô Đạo Sư. Cái cậu ta muốn là sức thổi bay của vụ nổ. Lợi dụng sức nổ, ép địch lâm vào khu vực trận đồ màu trắng.
Khô đạo sư đã bị sức nổ của quả GNB thổi bay vào phạm vi cảnh giới của trận đồ.
Đáng lý dù có là GNB cũng ko đủ sức đẩy hắn vào. Nhưng một là có thần khí trong người kéo vào và giằng co linh lực của gã, gã ko dám phân ra quá nhiều để đối kháng GNB nếu không thần khí sẽ nhân cơ hội mà hóa lớn hại chết gã. Dù thần khí không thể phá nổi thể xác được từ bên trong thì nội tạng vốn yếu hơn cơ bắp, không có linh lực bảo vệ cũng không chịu nổi.
Khác với mệnh tu, linh tu khôi phục thương thế khó khăn, nội tạng mà hỏng hết thì sẽ khiến hắn chết chắc. Nhất là gần đây ở thế giới cũ bị truy sát, không chỉ đại chiêu đã dùng và đang trong thời gian hồi không thể dùng nữa mà cả thuốc trị thương cũng đã dùng hết trước khi bị Chân Tâm triệu hồi đến. Khô Đạo Sư chẳng có cách nào ngoài lãng phí linh lực ngăn chặn thần khí biến lớn.
Trong có thần khí tác quái, ngoài có GNB nổ to. Thêm vào thân xác Nhiễm Nam trước khi bị rắn lửa đốt thành tro cũng đã nhào lên ôm lấy Khô Đạo Sư đẩy về phía trận đồ, một mớ robot giả dạng ở xung quanh cũng nhân cơ hội Khô Đạo Sư phân tâm mà nhào tới. Tất cả tạo thành hiệu quả lúc này.
Vụ nổ GNB tan đi. Khô Đạo Sư không chút sức mẻ xuất hiện trong trận đồ khoảng 10 mét gần rìa. Nhưng 10 mét thì vẫn là đã bị đẩy vào trong trận đồ. Trận đồ cảm ứng có kẻ xâm nhập liền lập tức báo động thông qua liên hệ nào đó cho tên cảnh vệ vô hồn.
Ngay sau lưng Khô Đạo Sư, cảnh vệ đã lập tức xuất hiện không chút âm thanh. Uy áp của nó ập tới khiến Khô Đạo Sư run lên bần bật. Một tay to bè của nó nắm lấy đầu Khô Đạo Sư. Hai mắt đỏ rực của nó sáng lên.
Lần này cảnh vệ không bắn ánh sáng đỏ chết người nữa mà đích thân ra tay bắt lấy kẻ xâm phạm tránh cho kẻ này trốn thoát như Nhiễm Nam trước đó. Tuy cảnh vệ không có trí tuệ nhưng nó được lập trình nhiều chỉ lệnh khác nhau và tăng mạnh dần theo thời gian. ví như lúc đầu nếu dùng ánh sáng không hạ được địch nhân thì thủ đoạn khác sẽ được kích hoạt theo trình tự đã định sẵn. Và thủ đoạn đó lúc này đây là đích thân dùng tay bắt kẻ xâm nhập.
Cảnh vệ có nhiều cấp độ ra tay cũng là để tiết kiệm năng lượng. Nó không phải vật sống, không thể tu luyện để khôi phục năng lượng. Thời gian bảo trì cách nhau lại lâu nên mỗi khi ra tay hay thậm chí là đứng im một chỗ hay tuần tra theo lịch định sẵn điều cần tính toán mức năng lượng chi tiết. Không cần thiết sẽ không dùng dư năng lượng. Bắn tia sáng đỏ tiêu hao ít năng lượng hơn việc tấn công bằng tay. Lúc này sau nhiều lần Nhiễm Nam quấy nhiễu nên Cảnh vệ đã bắt đầu dùng những biện pháp mạnh tay hơn, tiêu hao nhiều năng lượng hơn.
“Nhiễm Nam khốn kiếp! chuyện này chưa xong đâu. Á” Khô Đạo Sư hét ầm lên lời nói sau cùng.
Bàn tay cảnh vệ xiết chặt, một luồng linh lực mạnh mẽ màu đỏ rực xuất hiện bao trùm lấy phần thân dưới cổ của Khô Đạo Sư.
Bùm… Cái đầu Khô Đạo Sư bị bóp nát như quả dưa hấu bị xe tải cán qua. Cơ thể gã thì bị linh lực màu đỏ của cảnh vệ làm cho tan chảy thành dịch thể rồi tiêu tán giữa không trung.
Thần khí Khí Bảy Màu trong người Khô Đạo Sư cũng hóa về nguyên dạng, rơi từ trên không trung xuống trận đồ bên dưới.
Thế giới bỗng chốc tĩnh lặng lạ thường.
Cảnh vệ quét tia sáng trong mắt qua mấy vòng. Nó lại bắt đầu tuần tra chung quanh khu vực bên ngoài trận đồ lần nữa để bảo đảm không để xót kẻ có ý đồ xấu.
Cảnh vệ tuần tra sẽ rất bất lợi cho kế hoạch sống sót của Nhiễm Nam. Giờ đây chỉ còn cái đầu với một ít mệnh lực đang bám lên. Cậu ta sẽ không thể nào duy trì sự sống quá lâu được. Cần phải có cách tái tạo lại cơ thể ngay, càng sớm càng tốt.
Khô Đạo Sư bị cảnh vệ bóp đầu nổ tan nát nên linh lực của nó chỉ trùm lên cơ thể hắn ta để hủy thi. Điều này tạo cho Khô Đạo Sư một cơ hội kéo dài sự sống trong thời gian ngắn. Sau khi tiêu diệt Khô Đạo Sư, cảnh vệ lập tức bỏ đi tuần. Mảnh sọ Hồn Tâm bể nát rơi xuống. Hồn thể của gã tán tu xấu số này từ mảnh sọ Hồn Tâm nhanh chóng ly thể. Một linh hồn cấp hơn 150 đủ sức hiện ra màu sắc trong mắt người thường có màu trắng tinh khôi hiện ra, mở miệng cất tiếng hét vô thanh. Màu sắc của nó rất nhanh nhạt dần, dường như bị vũ trụ này tẩy xóa, phong hóa, tiêu biến.
Linh hồn Khô Đạo Sư mang theo vẻ căm thù không cách nào cất giấu nhìn lướt về phía trước đó Nhiễm Nam đã điều khiển đầu lâu trốn xuống. Hồn thể này lướt cực nhanh ra ngoài trận đồ, biến mất khỏi khu trận pháp trước khi cảnh vệ kịp quay lại vì trận đồ báo động. Hắn hoảng loạn chạy bừa, dù làm thế nào cũng sẽ chết mà thôi.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Tích tắc, tích tắc.
Đầu lâu của Nhiễm Nam bắt đầu lăn lộn đến miệng hố sâu, chờ đợi thời cơ khi cảnh vệ ngừng tuần tra sẽ lập tức phóng ra tìm đường sống. Ý thức Nhiễm Nam yếu dần. Đỡ hơn lần đấu với con chó con biến dị. Lần đó đầu lâu liên tục bị tấn công chấn động khiến linh hồn suy yếu rất nhanh. Lần này đầu lâu ku cậu được an tỉnh hơn nên thời gian duy trì linh hồn vẫn lâu hơn chút. Thậm chí Nhiễm Nam còn tranh thủ lợi dụng Pháp Băng Phiên Linh trong Hồn Tu Phương Pháp để tăng mạnh cấp độ linh hồn trong lúc nguy hiểm như lần đó đấu với con chó con.
Nhưng dù lâu thì cũng không thể cả ngày được. Cảnh vệ vẫn cứ tuần tra, Nhiễm Nam đã không thể chờ đợi nó tuần tra xong được. Chỉ có thể tranh thủ lúc nó tuần tra hướng khác mà chạy ra.
Nhiễm Nam đã từng tính đến bước tệ hại nhất này rồi. Giải pháp của cậu chàng chính là muốn lợi dụng tế đàn và tượng phật kia.
Lúc này đây mệnh lực của Nhiễm Nam có thể nói là chẳng đủ làm gì khác ngoài dùng nó để di chuyển. Cho nên việc tái tạo cơ thể bằng mệnh lực là điều không thể. Thứ năng lượng tinh thuần thích hợp nhất cho việc chế tạo cơ thể tạm thời lúc này chỉ có thể là năng lượng vàng kim đang toát ra từ tượng phật khổng lồ kia trên tế đàn. Nhiễm Nam cần phải tránh qua sự cảnh giới của cảnh vệ để đến được tượng phật.
Ngay khi cảnh vệ đi tuần tra về phía xa xa. Đầu lâu Nhiễm Nam lập tức bay lên. Cùng với đầu Nhiễm Nam thì một đợt robot khoảng ba trăm con cũng từ mặt đất chui lên. Bọn chúng chỉ cần phát hiện cảnh vệ nhìn về phía này sẽ lập tức di chuyển tản ra thu hút chú ý của nó tạo cơ hội cho đầu lâu Nhiễm Nam bay đến tế đàn.
---[1]---
Linh hồn Khô Đạo Sư hoảng loạn bay vút ra khỏi khu trận pháp. Hắn không biết phải làm thế nào mới có thể sống tiếp. Tán tu mấy ngàn năm, sống bôn ba, trải qua từng tràng tranh đấu nguy hiểm chạy trốn. Chưa lần nào hắn chật vật như lần này. Khiến hắn hận nhất là bản thân bị như vậy chỉ vì tham lam báu vật của một kẻ yếu hơn mình rất nhiều trên phương diện chiến lực. Nhưng 2 món thần khí ở trước mặt, là một tán tu sống trong cuộc sống bị truy sát, ăn hiếp lâu ngày thì không thể bỏ qua cơ hội chiếm lấy chúng. Chỉ cần đạt được, hắn sẽ có cơ hội trở thành một đại năng cực mạnh trong tương lai. Chim chết vì tiền người chết vì mồi.
Rõ ràng thằng khốn Nhiễm Nam yếu hơn mình rất nhiều. Mặc dù lúc sau sử dụng cách thức gì đó tăng sức mạnh lên cả trăm lần nhưng vẫn không phải đối thủ của mình. Tại sao cuối cùng mình lại thành kẻ sắp chết thế này? Là vì bản thân quá tự tin trước kẻ yếu sao? là ta đã nhiễm thói ngạo mạn của mấy tên từng truy sát chính ta trong quá khứ? Tên Nhiễm Nam khốn kiếp đó có phản xạ thần kinh quá nhanh, quỷ kế rất nhiều.
Nghĩ tới Khô Đạo Sư càng hận. Hắn đã cẩn thận khi không đuổi theo vào khu trận pháp kỳ lạ và có ý định dùng tốt thí thăm dò rồi. Không ngờ cuối cùng bị Nhiễm Nam ép vào trong. Vì thế hắn hận, hận nhất là việc chênh lệch hồn lực của mình với đối phương.
Nhưng hắn lại không nghĩ tới. Bản thân hắn thê thảm sắp chết thì Nhiễm Nam cũng chẳng kém gì. Cậu ta bây giờ chỉ còn mỗi cái đầu với linh hồn đang dần suy thoái, chết dần trong thời gian ngắn. Hạ được hắn Nhiễm Nam cũng xem như là đồng quy vu tận vậy.
Có thể nói toàn bộ thua thiệt mà hắn nhận phải điều bắt nguồn từ việc hồn lực của Nhiễm Nam mạnh hơn địch nhân một Giới Tầng. Khiến cho Nhiễm Nam phản xạ nhanh hơn Khô Đạo Sư, ra tay liên tiếp khiến hắn không thể truy bắt được cho đến khi đến Mặt Trăng. Nhất là cái Hồn Ước cưỡng ép đã khiến Khô Đạo Sư rất nhiều lần lâm vào mê man ngắn ngủi vài mili giây cho dù hắn có biện pháp cô đọng thần hồn tránh bị Nhiễm Nam dùng Hồn Ước đánh tan. Chính những tích tắc ngắn ngủi mất nhận thức đó mới là mấu chốt khiến nhiều lần Khô Đạo Sư ra tay chậm một bước để Nhiễm Nam tránh được.
Nếu không phải Khô Đạo Sư có pháp khí hộ tâm giáp Hộ Tâm Linh Thể có thể tự động bảo vệ toàn thân thì dám đã bị Nhiễm Nam tranh thủ khi hắn thất thần làm thịt bằng Bom Mệnh Năng rồi.
‘Tại sao thằng này lại có linh hồn mạnh như vậy? Chẳng lẽ nó tu công pháp hồn tu thánh cấp?’ Khô Đạo Sư đau khổ nghĩ. Bản thân hắn sống mấy ngàn năm, tu luyện đến nay mà linh hồn mới chỉ cấp 155. Một tên có tuổi thọ cơ thể thấp như Nhiễm Nam làm sao lại có linh hồn mạnh như vậy được? Làm sao có thể?
Hắn làm sao biết được Nhiễm Nam tu luyện linh hồn như thế nào được. Cậu ta cũng chỉ tu hồn tu công pháp cao cấp như Khô Đạo Sư mà thôi. Nhưng Nhiễm Nam từ sinh tử mà đạt được đột tiến về linh hồn. Lại có hacker hack cấp là Meow Meow. Khô Đạo Sư tối ngày chạy đông tây trốn tránh làm sao hiểu được.
Cứ mỗi lần Nhiễm Nam và Meow Meow ứa ừa là linh hồn cả hai sẽ thăng hoa tăng cấp bởi linh hồn cả hai là dị biến song tu hồn. Cứ cách thời gian giảm sốc là có thể uỵch nhau thăng cấp rất là mất dạy. Thêm vào trải qua nguy hiểm sống chết mà hồn pháp Băng Phiên Linh có thể gây đột tiến lần nữa. Còn việc tuổi thọ cơ thể thấp là nhờ trong Thời Không Giới không có khái niệm thời gian ảnh hưởng vật chất nên Nhiễm Nam thực tế không phải mới sống có hai mươi mấy năm như bề ngoài mà đã sống được hơn mấy trăm năm rồi.
Mang theo sự bất bình. Hồn thể mờ nhạt của Khô Đạo Sư ức muốn khóc bay loạn ở ngoài trận pháp. Linh hồn gã đã sắp tan biến, đã mờ lắm rồi.
“A…” Trước khi chìm hẳn vào bóng tối vĩnh hằng. Mắt Khô Đạo Sư sáng lên lần cuối cùng trong cuộc đời này. Hắn đã nghĩ mình tìm được một cơ hội sống rồi. Thật may mắn làm sao.
Hồn thể Khô Đạo Sư quay đầu bắn thẳng về phía rìa khu trận pháp. Nơi có ba nhà khoa học gia mặc đồ du hành của NASA mà hắn đã bắt tới khi trước. Cơ hội sống của hắn là đây, mặc dù chỉ là tạm bợ thời gian ngắn và phải liên tục thay đổi cơ thể. Đó chính là… Đoạt Xá Hồn Pháp! Một môn hồn pháp khá phổ biến trong giới tu sĩ.
Người du hành gia bên trái ngoài cùng đang đứng trơ như tượng lập tức bị linh hồn Khô Đạo Sư nhập vào. Người này là một nam nhân, rùng mình một cái. Hai bàn tay người này đưa lên, ánh mắt nhìn chết trân vào lòng bàn tay. Ánh mắt đó đầy sự mờ mịt đau khổ. Là ánh mắt của Khô Đạo Sư sau khi đoạt xá và thừa hưởng ký ức của kẻ này.
“Nhiễm Nam… AAAAAAAAAA… Ta và ngươi cùng chết”
Khô Đạo Sư đau khổ tuyệt vọng la lên. Chuyện gì đã xảy ra? Cả ba nhà du hành đã bị Khô Đạo Sư khống chế từ trước bằng hồn lực, giờ đây đoạt xá rất dễ dàng. Còn có chuyện gì ngoài ý muốn lại khiến hắn khổ tâm ư?
Rất đơn đơn giản giản.
Trước đây đã nói. Cơ thể con người nói riêng, cơ thể sinh vật sống nói chung, có tồn tại một thứ gọi là tính tương thích và một thứ gọi là sức đề kháng. Nhờ đó nếu tương thích thì có thể sống chung hòa bình trong một cơ thể, nếu không sẽ bị đề kháng tiêu diệt lẫn nhau. Cũng vì hai thứ này mà linh hồn một người chỉ có thể sống khỏe trong cơ thể ban đầu của mình. Một khi đem linh hồn mình qua cơ thể khác, chỉ có ba trường hợp có thể xảy ra.
Trường hợp số một, cơ thể mới tương thích trên 99 phần trăm với linh hồn. Như vậy kết quả sẽ là tiếp tục sống sót. Nhưng cơ thể tương thích như vậy, không cách nào chế tạo ra được trừ phi… dùng đến Sáng Tạo Lực nguyên bản cao cấp - thứ mà hiện nay không ai có thể tiếp xúc được dù có là đại năng cấp 1500. Ngay cả Sinh Mệnh Lực, đời thứ hai của Sáng Tạo Lực trong Sổ Ước cũng không thể tạo ra cơ thể mới có độ tương thích lớn như vậy được.
Trường hợp số hai là cơ thể mới không mạnh bằng linh hồn xâm nhập, kết quả thể xác không thể tống được linh hồn đi nên cơ thể tự thối rữa và hư hỏng. Như vậy linh hồn xâm nhập buộc phải tìm cơ thể tiếp theo.
Trường hợp số ba, linh hồn xâm nhập yếu hơn cơ thể. Nó sẽ bị cơ thể đồng hóa, hấp thụ, biến mất. Trường hợp này. Linh hồn chính chủ của cơ thể nếu còn sẽ lần nữa trỗi dậy. Nếu nó mất thì cái xác này cũng từ từ thối rữa vì đã chết.
Khô Đạo Sư đoạt xá nhà du hành là trường hợp thứ hai. Linh hồn hắn tuy bị suy yếu mờ nhạt nhưng cơ thể của người thường vẫn quá yếu so với hắn. Linh hồn nguyên bản của thể xác này bị hắn đánh tan. Trong thời gian ngắn, Khô Đạo Sư có được một cơ thể linh tu cấp 10. Nhưng trước khi cơ thể này tự thối rữa thì hắn phải tìm cơ thể khác để đoạt xá lần nữa nhằm duy trì sự sống.
Cuộc sống sau này của hắn sẽ là một màn tối đen như cái tiền đồ của hắn. Hắn phải liên tục thay đổi cơ thể. Không có đủ thời gian tu luyện như vậy hắn sẽ mãi mãi không thể khôi phục được thực lực của mình. Biết thành cuộc sống của những chuỗi ngày tăm tối. Điều này làm hắn hận Nhiễm Nam đã nhiều càng nhiều hơn.
Có ba nhà du hành. Khô Đạo Sư có thể sống tạm trong khoảng 6 ngày bằng cách đoạt xá. Nhưng nơi này là Mặt Trăng, không có người sống. Cơ thể này lại yếu ớt không tự bay được, làm sao thoát khỏi Mặt Trăng được? Kiếm đâu ra cơ thể mới để duy trì sự sống?
Vẫn có cách. Chính là đi nhờ tàu do thám của NASA về trái đất. Đáng tiếc, dựa vào ký ức của kẻ bị đoạt xác, Khô Đạo Sư trải hồn lực cảm quan về phía vị trí hạ tàu trong trí nhớ. Nơi đó hiện tại… trống không!
Tại sao trống không? Tại vì bom GNB nổ vừa rồi đã gây ra một cơn bão gió và bão từ khủng khiếp quét qua bề mặt Mặt Trăng. Sau khi ba thành viên bị Khô Đạo Sư bắt mang đi, các thành viên còn lại đã rất hoang mang. Sau đó vụ nổ càng khiến họ khiếp đảm. Cách đây vài giây. Các phi hành gia còn lại đã khởi động thành công tàu do thám và bỏ chạy về trạm tiếp tế ở rìa khí quyển Trái Đất mất rồi.
Con đường duy nhất thoát về Trái Đất đã đứt. Khô Đạo Sư không cách nào sống sót sau 6 ngày nữa. Cơn tuyệt vọng xâm chiếm khiến hắn nghĩ tới tên đầu sỏ mọi chuyện là Nhiễm Nam, nhớ tới cảnh cái đầu Nhiễm Nam trốn vào lòng đất tránh vụ nổ GNB. Một cơn hận thù bùng cháy thiêu đốt ý chí hắn.
“Nhiễm Nam. Ta với ngươi cùng chết” Nhà du hành bị đoạt xá gầm lên.
Dưới sự điều khiển của Khô Đạo Sư, ba nhà du hành bị ép thành linh tu cấp 10 từ lúc trước bắt đầu chuyển động. Ba cái bóng dùng chân và linh lực thúc đẩy đạp bể đất đá, lao vút vào trong khu vực trận pháp.
“Tao sẽ lôi mày khỏi chỗ ẩn nấp, giết mày, giết mày…” Khô Đạo Sư đã điên cuồng lên rồi. Tốc độ suy nghĩ, tốc độ phản xạ của hắn bất ngờ tăng lên đột biến. Linh hồn tuy đã rất yếu nhưng cấp độ lại tăng lên vun vút. Cấp 156, 157, 158, 159, 160…
161, 162, 163,...
Linh hồn Khô Đạo Sư liên tục thăng cấp. Điều này dẫn tới một sự thật. Linh hồn hắn mạnh lên ở mặt đẳng cấp nhưng lại yếu ớt ở mặt trữ lượng. Giống như một võ sĩ tài ba ngộ ra tuyệt chiêu khiến mình mạnh lên nhưng bản thân thì đang bị kiệt sức vậy.
Diện tích khu trận pháp không quá lớn. Ba nhà du hành phóng đi một chút là đã đến nơi muốn đến.
Đầu Nhiễm Nam vừa từ hố bay lên, đám đông robot vừa moi đất bò ra. Xa xa cảnh vệ đang tuần tra phía khác. Tuy GNB đào ra hố sâu nhưng Nhiễm Nam và các robot càng ẩn sâu hơn nên không bị ảnh hưởng xấu gì.
Nhiễm Nam đang định bay vào trận đồ, chỉ còn cách trận đồ vài chục mét thì vút một cái, trước mặt đã bị chặn kính đường đi khiến cậu ta há hốc mồm.
Bởi còn mỗi cái đầu, linh hồn liên tục suy yếu nên Nhiễm Nam cũng giảm hẳn sức cảm ứng, không phóng ra quá rộng. Khô Đạo Sư điều khiển ba nhà du hành đến sát bên Nhiễm Nam thì cậu ta mới kịp phát hiện nhưng đã không tránh được nữa. Đám robot lại chỉ được đặt lệnh chú ý cảnh vệ. Thế là bi kịch xảy ra. Đường đi bị chặn. Ánh mắt hận thù của Khô Đạo Sư chiếu thẳng vào mắt Nhiễm Nam.
“Các ngươi…” Nhiễm Nam rất nhanh nhận ra đây chính là ba vật hy sinh mà Khô Đạo Sư định dùng để thăm dò trận pháp khi trước.
“Tao đoạt xá chúng trở về giết mày đây” Khô Đạo Sư hận thù lên tiếng.
“A…” Ngày hôm nay Nhiễm Nam lại có thêm một bài học đắt giá trong chiến đấu giữa các tu sĩ. Một khi đã giết địch thì phải diệt cả linh hồn của địch nếu không rất có thể bị cắn ngược về sau. Lần này vì phải trốn tránh ở dưới lòng đất nên Nhiễm Nam không có cơ hội tiêu diệt linh hồn Khô Đạo Sư. Giờ đây liền ăn một vố đau.
Trong trạng thái hiện tại, cả Nhiễm Nam và Khô Đạo Sư bất ngờ đều cùng tăng tốc thăng cấp linh hồn, tốc độ giao tiếp đôi bên tăng đến vô hạn.
“Nhiễm Nam. Hôm nay tao giết mày. Tương lai, cả cái hành tinh xanh kia, tất cả người thân của mày cũng sẽ bị tên triệu hồi tao đến hại chết hết. Ha ha ha. Rồi sẽ chết hết. Mày sẽ chết, người thân mày cũng sẽ sớm đi theo mày thôi. Ha ha ha. Tất cả điều phải chết”
“Ngươi nói cái quái gì thế? Điên rồi sao?” Nhiễm Nam nhếch mép cười. Mặt kệ Khô Đạo Sư nói cái gì cũng không được để hắn thỏa mãn. Tên này rõ ràng đang tột cùng thù hận mình, mình càng lo lắng, càng sợ chỉ càng thỏa mối thù của tên này thôi.
“Hừ. Nhiễm Nam. Mày nói xem cái tên đó đã triệu hồi đến thế giới này bao nhiêu sinh linh cao cấp như tao rồi?”
“...” Không hề ít. Nhiễm Nam lần lượt nhớ lại. A Cẩu, Quỷ đầu loa, Thạch Cương, Hoa Dang, Đa Diên, mấy tên trong trận chiến ở đảo hoang Nhật Bản, Khô Đạo Sư,...
“Tao cá là không ít đi. Tao nghĩ theo đà phát triển, càng ngày hắn sẽ càng triệu hồi đến những sinh linh càng mạnh hơn. Một ngày nào đó cái thiên hà vắng vẻ này sẽ bị các thế giới lớn phát hiện thông qua lời kể của những kẻ bị triệu hồi. Rồi sẽ có đại năng chú ý tới và có cách mở đường đi đến đây. Đến khi đó. Với sự yếu ớt của sinh vật thế giới này, với sự khác biệt về chủng loài.
Mày nghĩ thế giới này sẽ ra sao? Nó sẽ là thiên đường phát triển hay là địa ngục đau khổ đối với những sinh linh yếu ớt như mày, như người thân mày, như cái đám sinh vật đang sống ở mặt đất kia? Ha ha ha.
Tao nói cho mày nghe. Chủng loài của mày nhất định trở thành thứ tiêu khiển, thành thức ăn, thành máy đẻ chiến tranh, thành sủng vật. Ha ha ha. Tưởng tượng thôi tao đã thấy thống khoái rồi. Chậc chậc. Bây giờ bị tao giết là hạnh phúc của mày. Chứ nếu mà đến lúc đó, có khi mày còn đau khổ hơn ấy chứ. Há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há…”
Khô Đạo Sư cười lên khằng khặc. Cả ba nhà du hành điều cười. m thanh vang dội một vùng.
Cảnh vệ dường như có chức năng nghe, nó quay đầu sang hướng này. Tia sáng quét hình từ mắt nó lia đến chỗ Nhiễm Nam và Khô Đạo Sư đang ở rất gần trận đồ màu trắng.
Mấy trăm con robot giả dạng nhận thấy chuyển động của cảnh vệ, chúng lập tức hành động. Từng con một xuất hiện trong tầm quét của cảnh vệ. Số lượng vật thể cần tiêu diệt hơi nhiều nên Cảnh Vệ không đích thân tấn công mà dùng tia sáng đỏ từ mắt để bắn hạ. Những con robot hành động dụ cảnh vệ quan tâm, từng con bị bắn nổ nhưng cũng đã dụ được cảnh vệ tạm thời bỏ qua chỗ Nhiễm Nam.
Khô Đạo Sư thấy vậy thì tức lắm. Sở dĩ hắn nói nhiều vậy mà không ra tay tấn công dù rất hận Nhiễm Nam là vì biết ba nhà du hành linh tu cấp 10 không đủ sức giết cậu ta. Nói thế nào thì trong quá trình chiến đấu, Khô Đạo Sư cũng biết được cơ thể Nhiễm Nam rất trâu bò. Với sức yếu ớt của tu giả cấp 10, dù chỉ là cái đầu thì cũng không thể giết nổi. Hắn muốn dụ cảnh vệ đến, ra tay giết hết đôi bên, đạt được mục đích đồng quy vu tận.
“Khặc khặc khặc. Nhiễm Nam, mày định chạy vào khu trân đồ màu trắng này đúng không? Đừng có hòng. Để tao xem mày dụ cái thứ canh gác kia được bao lâu. Chẳng lẽ mấy cái thứ linh tinh kia có số lượng vô tận được sao? Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha” Khô Đạo Sư tiếp tục cười điên cuồng vặn vẹo để thu hút cảnh vệ quan tâm.
Cái đầu trơ trọi không da và không có cơ thể của Nhiễm Nam bị chặn đường đi, nghe lời nói của Khô Đạo Sư mà chảy mồ hôi đít.
‘Muốn chết chung với mình? Nằm mơ’
Linh hồn Nhiễm Nam liên tục thăng cấp nhờ Băng Phiến Linh nhưng sức sống của hồn thể mỗi lúc một yếu. Gặp khốn cảnh, tâm trí Nhiễm Nam liên tục phân chia, nhất tâm đa dụng diễn hóa sự tưởng tượng để tìm cách giải quyết. Phải giải quyết thật nhanh trước khi tất cả robot giả dạng bị cảnh vệ bắn nổ hết và linh hồn yếu tới hết điều khiển được cái đầu.
Số lượng robot bị triệt hạ tăng lên với tốc độ mili giây, số lượng còn lại giảm cực nhanh qua từng khoảnh khắc.
Số robot giả dạng còn lại 250 con.
Số robot giả dạng còn lại 234 con.
Số robot giả dạng còn lại 198 con.
….
Số robot giả dạng còn lại 43 con.
Số robot giả dạng còn lại 10 con.
Nhiễm Nam cắn răng. Đã đến nước này vậy liều thôi. Mỗi con câu giờ được 1 mili giây với cảnh vệ. Tới lúc này đã nhây hơn 289 mili giây. Bao nhiêu đó thời gian hẳn là đủ rồi.
Khô Đạo Sư nhận thấy mục đích của Nhiễm Nam là muốn đi vào khu trận đồ, thậm chí là đi đến tế đàn. Hắn rất thắc mắc. Rõ ràng khu trận đồ rất nguy hiểm, vì nó mà gã bị cảnh vệ giết khi trước. Không hiểu Nhiễm Nam muốn lao vào để làm gì. Nhưng mặc kệ là gì thì cũng phải ngăn cản.
Khô Đạo Sư đã nghĩ nếu Nhiễm Nam liều mạng rất có thể vượt khỏi vòng bao vây của mình. Chẳng qua bây giờ bị mình dùng lời lẽ gây tò mò mới dừng lại. Chỉ sợ tỉnh táo lại thằng này sẽ thoát khỏi mình.
Nhất là số lượng robot sắp hết, Nhiễm Nam chắc chắn sẽ liều mạng. Vì thế lúc này, khi số robot chẳng còn quá 10 con, Khô Đạo Sư quyết định đánh văng Nhiễm Nam lùi ra ngoài. Ba nhà du hành lập tức chồm tới, chụp đầu Nhiễm Nam rồi cùng bay ngược ra cách xa trận đồ.
Cái đầu Nhiễm Nam vùng vẫy, dường như sắp thoát khỏi ba nhà du hành. Khô Đạo Sư cảm thấy không thể kéo dài hơn, nên quyết định ngay lập tức.
Cơ thể ba nhà du hành sáng rực lên, linh lực trong người chuyển động hỗn láo. Khô Đạo Sư sắp tự bảo cả ba nhà du hành, lấy lực nổ để đẩy Nhiễm Nam về hướng cảnh vệ.
Ầm ầm ầm…
Ba cơ thể nổ tung tóe, máu biến thành khí đỏ tản ra. Nội tạng, da thịt, xương xẩu biến thành mảnh vụn bắn tứ tung. Một trường lực màu nâu xám cùng sóng khí quét qua bốn phương… Cảnh vệ nghe âm thanh lớn liền lập tức nhìn qua.
‘Không ngờ cuối cùng vì giết một tên vốn yếu hơn mình mà mình phải dùng đến cả tự bạo. Ngày tháng trước đây thật khổ sở. Bây giờ chết đi coi như là giải thoát khỏi kiếp tán tu mệt mỏi này vậy. Ha ha ha’ Khoảnh khắc trước khi chết. Cuộc đời Khô Đạo Sư như những thước phim chiếu lướt qua linh hồn hắn.
Tán tu rất khổ, kẻ có tính cách cô đơn như hắn càng khổ sở hơn. Năm tuổi 150 mới bắt đầu tu luyện. Đối với loài của Khô Đạo Sư mà nói thì tuổi này chỉ xem như là thiếu niên mà thôi.
Hắn là kẻ mồ côi. Cha mẹ bị lãnh chúa nơi hắn ở giết. Hắn lang thang mấy chục năm, làm đủ mọi nghề của kẻ tầm thường. Đến một ngày vô tình nhặt được bí tịch công pháp cao cấp Cửu m Chân Kình, tu ra linh lực hỏa ám hệ. Loại lửa mà nó tạo ra vừa có sức nóng vừa rút sức sống kẻ địch. Lần này gặp mệnh lực đầy sức sống của Nhiễm Nam cũng xem như bị khắc mất một phần ba sức mạnh của ám hệ rồi.
Nhặt bí kíp, tu thành tu sĩ, từ đó bước lên con đường tán tu nguy hiểm trùng trùng. Không có bạn bè cùng hành động, không có thế lực bảo kê, không được những kẻ có môn có phái xem trọng, lúc nào cũng dễ bị nhắm vào như con mồi. Khô Đạo Sư vùng vẫy trong nguy hiểm, cướp giết, trộm cắp tài nguyên tu luyện rồi bị truy sát. Mấy ngàn năm gian khổ để đạt đến tu vi kết đan, cũng thật là mệt mỏi.
‘Giải thoát…’ Khô Đạo Sư mỉm cười nhìn cái đầu lâu của Nhiễm Nam bị mình tự bạo nuốt chửng. Dù cho tự bạo không giết được Nhiễm Nam thì cũng đẩy thằng khốn này rời xa trận đồ và hấp dẫn cảnh vệ tới. Cảnh vệ mà tới thì Nhiễm Nam chạy đằng trời. Ha ha ha.
Ha ha ha… tiếng cười như từ trong hư vô văng vẳng truyền đi và biến thành dấu chấm hết cho cuộc đời tán tu của Khô Đạo Sư. Tiếng cười này là kết thúc của Khô Đạo Sư nhưng ai nói trước được nó có phải là nhạo báng cuộc sống sau này của Nhiễm Nam và nhóm Meow Meow, Huỳnh Ni hay không? Tương lai khi cả nhóm rời trái đất đi khám phá vũ trụ. Chẳng lẽ không phải cũng là số phận tán tu lục bình rễ không bám đất như Khô Đạo Sư?
Đúng như Khô Đạo Sư nghĩ, dù dùng ba nhà du hành tấn công thì cũng không đủ mạnh để đánh nát đầu Nhiễm Nam. Nhưng nếu bị chúng dây dưa thì Nhiễm Nam muốn tránh Cảnh Vệ rất khó cho dù có robot câu giờ giúp đi nữa.
Nhiễm Nam phân tích. Trong cơn hận thù điên cuồng như vậy. Khô Đạo Sư không đủ sức giết mình thì sẽ làm gì? Nếu như mình liều mạng bỏ chạy thì chúng có đủ sức cản mình lại không? Đã không đủ sức giết, mình lại đang có ý đi vào trận đồ kề bên. Khô Đạo Sư chắc chắn không muốn mình được như nguyện. Trong lúc cuống cuồng Khô Đạo Sư phải dùng cách gì ngăn mình đi vào trận đồ đây?
Khô Đạo Sư chỉ có một cách để cản mình chạy vào trận đồ. Đó là lập tức tăng sức mạnh lên. Nếu tăng được dễ dàng thì hắn đã tăng từ đầu, tới lúc này muốn tăng sức mạnh vậy chỉ có một cách, một cách mà trong vô số truyện mạng mà cậu ta đã đọc và thấy nhiều rồi. Đó chính là tự bạo.
Muốn ngăn mình chạy vào trận đồ. Khô Đạo Sư ít nhất phải tự bạo một kẻ trong ba nhà du hành. Tương kế tựu kế, Nhiễm Nam liền muốn lợi dụng vụ tự bạo này để đi đến tới đàn dễ dàng hơn không bị cảnh vệ cản trở. Chỉ là không nghĩ Khô Đạo Sư chơi khô máu, tự bạo hết cả ba nhà du hành luôn.
Tự bạo thì phải nổ to. Nổ to thì cảnh vệ để ý. Số robot của mình cũng bị giết gần hết rồi. Cảnh vệ sẽ lập tức bị vụ nổ thu thút. Ngay lúc này Nhiễm Nam có thể tranh thủ bay đến tượng phật để mượn nhờ năng lượng thuần tịnh của nó tái tạo cơ thể tạm.
Thực tế, ngay khi Khô Đạo Sư còn huyên thuyên thì Nhiễm Nam đã bắt đầu ra tay để tránh khỏi sự dây dưa của tên này rồi. Chỉ là tên khốn ngoài hành tinh này đang liên tục thăng cấp linh hồn, muốn ảnh hưởng tới nhận thức của hắn thật không dễ dàng gì. Thời gian vừa rồi do robot câu giờ được chính là để làm một chuyện… Giả Tượng lên linh hồn của Khô Đạo Sư.
Muốn tránh dây dưa, giờ phút này chỉ có thể khiến tên này gặp ảo giác thì mới có cơ hội để mình tránh đi mà không bị hắn phát hiện. Nhưng Giả Tượng chỉ có tác dụng với Khô Đạo Sư chứ không ảnh hưởng tới cảnh vệ hay trận đồ được. Nó không giúp Nhiễm Nam an toàn khi đi vào trận độ, đi tới tượng phật. Vì vậy Nhiễm Nam không lợi dụng ảo giác để tránh khỏi Khô Đạo Sư mà lại chờ hắn tự bạo, tạo ảo giác thỏa mãn thù hận cho tên xui xẻo này.
Khi đó, không chỉ Khô Đạo Sư không thể dây dưa tiếp với Nhiễm Nam mà hắn còn thu hút chú ý của cảnh vệ giúp cậu ta nữa.
Tại sao phải làm nhiêu khê như vậy? sao không đơn giản là khiến hắn gặp ảo giác, bản thân thì thoát đi rồi tranh thủ nhờ robot giả dạng lao vào trận đồ khiến cảnh vệ phải lo giải quyết robot, bản thân thì đến tế đàn an toàn?
Chính vì Nhiễm Nam sợ nếu có quá nhiều đối tượng cần tiêu diệt trong khi mình lại cấp tốc bay trong khu trận đồ thì Cảnh vệ có thể sẽ sử dụng chiêu diện rộng. Nhất là khu vực trọng điểm nó bảo vệ là trận đồ lại xuất hiện nhiều kẻ xâm nhập như vậy? Cảnh vệ mà chơi trò đánh diện rộng thì Nhiễm Nam chết chắc. Cho nên thay vì mạo hiểm như thế, cứ lợi dụng Khô Đạo Sư tự bạo. Khi đó trận đồ sẽ có hai đối tượng bị cảnh báo là mình và một phần vụ nổ tự bạo lan vào. Phần vụ nổ năng lượng tỏa ra cuồng loạn hơn sẽ hấp dẫn cảnh vệ, cái đầu mình thì tranh thủ bay tới bên tượng phật.
Chỉ cần tới được nơi đó Nhiễm Nam sẽ có cơ hội sống sót trước khi linh hồn yếu ớt rồi tan biến.
Vị trí vụ nổ được Nhiễm Nam lựa chọn sao cho nó vừa đủ an toàn cho mình, vừa lan vào trận đồ quấy nhiễu cảm ứng cảnh báo của cảnh vệ. Lựa chọn bằng cách khiến Khô Đạo Sư ảo giác rằng mình sắp thoát khỏi tay Khô Đạo Sư, ép hắn tự nổ ở vị trí đã chọn nếu không mình sẽ thoát được. Nhiễm Nam cược rằng hận thù của Khô Đạo Sư đủ lớn để kích thích hắn đồng quy vu tận mà không hối hận hay do dự. Bản thân cậu chàng đã chọc điên Khô Đạo Sư bằng những gì thì chính cậu ta rõ nhất.
Ba nhà du hành chỉ có năng lực linh tu cấp 10, ở khoảng cách gần trước đó Nhiễm Nam đã cảm nhận được. Dựa vào đó tính toán lực tự bạo rồi định ra vị trí mong muốn là không quá khó với Nhiễm Nam.
Đúng vậy. Việc cả ba nhà du hành ôm lấy đầu Nhiễm Nam bay ra chỉ là ảo tưởng của Khô Đạo Sư do trúng Giả Tượng mà thôi. Trong thực tế đầu lâu Nhiễm Nam đang ở một bên nhìn Khô Đạo Sư độc diễn.
Thế nhưng vụ tự bạo của cả ba nhà du hành có phạm vi khá rộng. Nhiễm Nam ở không quá xa cũng bị ảnh hưởng. Sóng khí và trường linh lực bùng nổ quét tới, đánh lên đầu lâu của cậu ta.
Nhiễm Nam đã tính toán chuẩn xác, Khô Đạo Sư vừa hành động thì Nhiễm Nam cũng lập tức hành động. Cậu ta điều khiển đầu mình bay vào trong trận đồ, lướt qua vòng tay thần khí đang nằm trên đất, truyền một tia mệnh lực vào trong nó. Thần khí lập tức biến thành màn bọc bảo vệ đầu.
Vụ nổ tự bạo đánh tới lập tức đụng phải thần khí. Thần khí lập tức đón đầu rồi bị đánh biến về dạng vòng tay nguyên bản và rơi xuống đất. Nó đã tranh thủ được cho Nhiễm Nam lượt đánh đầu tiên, đầu Nhiễm Nam nhờ sức nổ bay xa hơn. Sức nổ tiếp tục đánh tới nhưng y hệt Nhiễm Nam đã tính toán, khoảng cách đã xa hơn nên lực nổ không còn đủ mạnh nữa. Cái đầu cậu chàng mặc dù bị vụ nổ liếm tới nhưng chỉ mất thêm lớp thịt chứ không bị đánh tan tành như tưởng tượng.
Cuối cùng cũng thoát. Nhiễm Nam thở phào, tâm thần mệt mỏi quá thể, muốn nhắm mắt ngủ một giấc. Cái đầu bị đánh bay thẳng về phía tế đàn. Nhiễm Nam điều chỉnh hướng bay lên. Ngay khi cảnh vệ bị âm thanh ba vụ nổ hấp dẫn nhìn lại thì đầu cậu ta đã đánh một vòng cung, nấp vào phía bên kia của tượng phật, tránh bị nhìn thấy.
“Vẫn chưa được. Bây giờ chưa phải lúc thả lỏng” Nhiễm Nam cắn răng nhủ thầm. Giờ mà ngủ là chết chắc.
Lúc này vẫn chưa an toàn. Bởi vì trận đồ là bao trùm cả tế đàn lấy tượng phật làm tâm. Vị trí đầu Nhiễm Nam lúc này đã bị trận đồ cảm ứng và truyền cảnh báo về cho cảnh vệ rồi. Rất nhanh thôi, cảnh vệ sẽ chạy đến và khi đó Nhiễm Nam chỉ có chết mà thôi.
Cảnh vệ sau khi chú ý đến vụ tự bạo, phát hiện vài con robot ở gần đó liền bắn tia sáng đỏ hủy diệt tất cả. Nhận được cảnh báo từ trận đồ, nó liền bay thẳng đến tế đàn với tốc độ như tia sáng. Ánh mắt đỏ lè chiếu ánh sáng quét hình vào cái đầu của Nhiễm Nam đang tắm mình trong ánh sáng vàng và phạn tự ở bên cạnh pho tượng phật.
Mắt anh nhìn mắt em đầy âu yếm. Mồ hôi mông của Nhiễm Nam (dù hiện tại chẳng có mông) vì lo lắng mà tuôn trào ào ào như thác lũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.