Sổ Ước Luân Hồi

Chương 15: Thủ Đoạn Cũ Rích Của Chân Tâm, Thống Kê Lần Một

10508vinguoiyeu

24/07/2020

E Hèm (giọng tác giả)

Sau đây là một ít thống kê (giọng tác giả)

Nhiễm Nam:

Mệnh lực: cấp 3 + 1 hồi phục từ điều ước.

Hồn lực: cấp 2.

Thể lực: cấp 1 (cấp 0 là thể lực trung bình của con người khỏe mạnh chơi thể thao, cấp 1 là thuộc thể lực, sức mạnh của người tập luyện bài bản cho đến hàng top 1 thế giới loài người trái đất)

Linh lực: cấp 0.

Tốc độ: đánh giá bậc 2.

Huỳnh Ni:

Mệnh lực: cấp 2 + 1 hồi phục từ điều ước.

Hồn lực: 3.

Thể lực: 1.

Linh lực: 0.

Tốc độ: 3.

Meow Meow hay Tê Su Na:

Mệnh lực: 0 + 1 hồi phục từ điều ước.

Hồn lực: 3.

Thể lực: 1.

Linh lực: 1 x1,5 tấn công từ thần khí Viễn Xạ Lục Nguyên Thần.

Tốc độ: 2.

Bé con Nhã Hân 6 tuổi:

Mệnh lực: 0 + 1 hồi phục từ điều ước.

Hồn lực: 0.

Thể lực: 0.

Linh lực: 0.

Tốc độ: 0.

Lục Hồng Huấn hay Huấn Quân Đội:

Mệnh lực: 0.

Hồn lực: 0.

Thể lực: 1.

Linh lực: 0.

Tốc độ: 1.

Chân Tâm:

Mệnh lực: 0.

Hồn lực: 2 x 5 khi đối đầu với sinh vật do Sổ Khống triệu hồi ra.

Thể lực: 0.

Linh lực: 2.

Tốc độ: 2.

A Cẩu:

Mệnh lực: 0.

Hồn lực: 2.

Thể lực: 0 +1 phòng thủ từ 6 cái xúc tu có thể cường hóa.

Linh lực: 0.

Tốc độ: 2.

Hoa Đang:

Mệnh lực: 0.

Hồn lực: 3.

Thể lực: 2 x 1,5 phòng thủ khi hóa cánh bướm thành lớp giáp bạc bao quanh cơ thể.

Linh lực: 0.

Tốc độ: 2 x 1,5 tốc độ khi bay bằng cánh bướm.

Đệ nhất ác Tăng, Nhà Sư Duyên:

Mệnh lực: 0.

Hồn lực: 1000 (10 giới hồn cấp).

Thể lực: 400 (40 giới lực cấp).

Linh lực: 1000 (100 giới linh cấp).

Tốc độ: 800.

Quái vật đầu loa: không thống kê.

Trở lại câu chuyện. Lại nói đến Nhiễm Nam.

Giờ ra chơi, lân la mò đến bàn của Huỳnh Ni ngồi, cu cậu thi thoảng liếc mắt nhìn nữ lớp trưởng, mở miệng, há miệng hoài vẫn chưa chịu nói.



Huỳnh Ni nhịn không được lấy thước kẻ gõ trán, chọc lỗ mũi , thọc lét, gõ lên đầu cậu ta. Hi hi, sao trước đây mình không phát hiện chọc cậu vui như vậy nhỉ?

“Có gì thì nói đi, ấp a úng úp, sợ tui ăn thịt ông hay gì?”

Nhiễm Nam tranh thủ chụp lấy cây thước không để cô dùng nó chọc ngoáy mình. Hít một hơi lấy can đảm nói ra: “Có một ng….”

Tùng Tùng Tùng, tiếng trống hết giờ ra chơi vang lên. Cô giáo cũng bước luôn vào lớp cắt ngang. Chàng mập dành trở về chỗ ngồi.

Buổi chiều, Lớp không có giờ học. Hai người được một hôm thoải mái.

Tại quán cà phê nho nhỏ Cafe Ngọt.

Cuối cùng thì Ni cũng được Nhiễm Nam giới thiệu Meow Meow. Nhìn đàn chị Meow Meow hai mươi tuổi mà nhỏ nhắn xinh xắn không thua gì mình, nữ lớp trưởng cũng nhanh chóng đá cậu Nam sang một không đếm xỉa tới. Hai chị em líu ríu nói chuyện với nhau, thi thoảng còn cười lên xinh đẹp làm mấy tên ngồi uống cà phê cùng quán liên tiếp nhìn lén sang nuốt nước miếng ừng ực. Có tên còn bạo gan động tay động chân với hai cô gái, nhưng mà hắn rất nhanh chóng hối hận vì bị bốn tên đàn em của Meow Meow ngồi uống cà phê ngoài vỉa hè của tiệm Cafe Ngọt lôi đầu ra ngoài dần cho một trận.

Quạc quạc. Nhiễm Nam thi thoảng giả tiếng con vịt kêu lên. Thật đúng hai cô gái thêm con vịt là như cái chợ a. Không biết hai chị em lấy đâu ra đề tài nói mãi không hết như vậy. Hắn không có cơ hội chen miệng vào nên đành im lặng hút cà phê trong ly rồn rột.

Meow Meow liếc Nhiễm Nam một cái rồi kề tai Huỳnh Ni, cô hỏi:

“Em thấy con ciu của cậu ta chưa, hai đứa thử chơi nhau chưa?”.

Huỳnh Ni thấy cô tự nhiên hạ giọng nói, nghe không rõ nên hỏi lại:

“Con gì cơ? thử chơi cái gì ạ”.

Nhiễm Nam cũng thấy tò mò, rướn người tới nghe. Meow Meow cười hề hề, lôi cậu ta lại gần hơn, hắng giọng dõng dạc hỏi lại, cả quán đều nghe thấy được:

“Chị hỏi em thấy Con Ciu của cậu mập này chưa? Hai đứa có thử làm tình với nhau chưa?”

Sặc.

Phụt.

Nhiễm Nam bỗng nhiên mắc nghẹn, người đầu tiên trên thế giới uống cà phê mà mắc nghẹn chết chắc chắn là cậu ta mất. Huỳnh Ni đỏ mặt phun cà phê đầy mặt Nhiễm Nam, Meow Meow lại nhanh nhẹn tránh được. Cái này chị cũng hỏi được nữa hả, không biết xấu hổ mà? Chưa chịu dừng lại, Meow Meow nói tiếp:

“Em chưa thấy hả, chị thì thấy rồi đó, mới thấy hôm qua ở phòng trọ cậu ta, nhỏ xíu như cây kim à”.

Cả quán cà phê ồ lên nhìn sang ba người.

Cái quái gì? này này, đừng có đốt nhà em chứ, em còn chưa cua được Ni nữa đó. Nhiễm Nam khó khăn, sợ sệt liếc nhìn Ni, thấy cô đang há mồm như cái trứng sững sờ hết nhìn cậu ta lại nhìn sang Meow Meow.

Mặt Ni đỏ dần lên, giận dữ hỏi “Cậu, cậu làm gì với chị ấy?”

“Ha ha ha” Meow Meow cười ngặt nghẽo “Không có làm gì đâu. Chị thử em xem có thích cậu ta không thôi í mà, nếu em không thích thì nhường cậu mập này cho chị, hi hi”.

Meow Meow kể lại chuyện con quái vật bướm Hoa Đang tấn công Nhiễm Nam. Dĩ nhiên là không kể mình bị điều khiển mất tâm trí mà quan hệ với cậu mập, cô còn chế biến nào là Nhiễm Nam bị điều khiển lột đồ khoe ciu xém chút đã đè cô ra làm bậy, nào là cô đánh Nhiễm Nam tỉnh táo lại, bla bla bla…

Huỳnh Ni nhanh chóng thành đồng minh của Meow Meow, Nhiễm Nam trở thành kẻ thù chung của cả hai. Cậu ta ôm đầu nghe hai người chế nhạo. Bỗng nghe:

“Chị Meow Meow, cái đó, cái đó của cậu ta nhỏ như cây kim thật hả”

“Thật đó, nhỏ như cọng lông… mu vậy đó em”

“Chị đừng nói mấy cái đó được không”.

“Sao vây? Em không có lông mu?”.

“Không phải, không, ý em là… có. Em em không nói với chị nữa”.

“Ha ha ha” Meow Meow cười giòn tan. Mấy thanh niên trong quán cà phê nghe hết nổi tính tiền bỏ chạy mất, tội nghiệp cô bé con trông quán không trốn được, đỏ mặt đứng ở quầy chịu trận. Phải đòi bà chủ tăng lương mới được.

“Ý? Nhiễm Nam đâu rồi?” Huỳnh Ni nhìn quanh không thấy cậu mập đâu hết.

Bên ngoài vỉa hè tiệm cà phê. Một tên đàn em của Meow Meow ôm vai Nhiễm Nam an ủi.

“Cậu tập quen dần đi, chị Na như vậy đó, nhưng chị Na rất tốt với mọi người, mà cũng rất đẹp nữa”.

Rất đẹp mới là cái khiến anh chịu làm đàn em chị ấy đi? đồ dại gái. Nhiễm Nam khinh bỉ trề môi. Ngày tháng về sao phải sống thế nào? Không được, phải tìm chỗ hội họp riêng, không đến mấy nơi công cộng này được, mất mặt quá. Cậu đứng dậy đi vào trong.

“Ha ha, cậu ta vào rồi kìa, tiếc quá, em lại thích cậu ta nếu không chị sẽ hốt được rồi”. Meow Meow vẫn chưa chịu thôi.

“Em thèm vào, có chỗ nào tốt đâu, mập nè, học dở nè, nhút nhát nè, chả có gì tốt” Huỳnh Ni kể xấu Nhiễm Nam một lèo khiến cậu vừa vào đã muốn quay ra. Mấy cô có thôi đi không, để ý cảm xúc người khác một tí đi.

Meow Meow hào hứng “Nhiễm Nam em nghe chưa, cô bé không thích em đâu, về đây với chị, chị ôm ấp yêu thương em, chị bỏ lồng nuôi em, lại đây”

Ni “...”

Nhiễm Nam tằng hắng “E hèm, nhóm mình cần có nơi tụ tập riêng. Tôi nay em sẽ thử vài điều, nếu thành công thì mai em sẽ công bố chỗ hội họp riêng của nhóm với hai chị em”.

Meow Meow không quan tâm lắm, cô lại kề tai Ni nói “thật ra cậu ta cũng dũng cảm lắm a, đánh tay đôi với Hoa Đang luôn đó, gan dạ như vậy chắc trên giường cũng không tệ đâu”.

Còn chưa chịu thôi sao? Nhiễm Nam và Huỳnh Ni quá sợ hãi, cùng nói một lượt “bọn mình giải tán thôi, em còn chút việc bận, em về trước”.

Meow Meow “...”

“Ấy chà, Hai đứa em tiến đến bước trong anh có em trong em có anh rồi à, còn nói đồng thanh giống nhau như vậy. Hic hic, xem ra chị không còn cơ hội gì rồi”.

Nam và Ni cũng mặc kệ ba lần bảy hai mươi mốt, nhanh chóng xách đit chạy đi, không thể ở lại nổi nữa a.

Meow Meow có chút buồn. Hừ, không sao, giang hồ không ngại tam thê, mình sẽ không chịu thua cô bé đâu.

Một ngày qua đi, ngày mới đến.

Ba điều ước tiếp theo lần lượt là:

Một không gian thần kỳ mà cả ba có thể vào bên trong sinh sống, Thời Không Giới, thời gian trong đó sẽ trôi nhanh hơn bên ngoài, nhanh hơn cụ thể bao nhiêu sẽ dựa vào thực lực, cấp độ năng lượng của chủ nhân, không quan tâm đó là linh lực hay mệnh lực. Với thực lực hiện tại của Nhiễm Nam, Thời Không Giới chỉ đạt gấp đôi so với bên ngoài, hai giờ bên trong chỉ bằng một giờ bên ngoài.

Thời Không Giới cũng không nghịch thiên các kiểu như trong các loại truyện mạng mà cậu mập đọc qua nào là ta làm chúa tể bên trong, ai ở trong Thời Không Giới cũng không đánh lại chủ nhân các kiểu.

Trong Thời Không Giới ngoại trừ thời gian trôi nhanh mà không ảnh hưởng tuổi thọ sinh linh ra thì chỉ còn một chức năng khác. Đó là chủ nhân hoặc người được trao quyền có thể tạo ra đủ thứ vật dụng, đồ đạc, công trình dựa vào trí tưởng tượng của bản thân. Những thứ này chỉ là vật vô tri, không có gì thần kỳ, không gây ảnh hưởng lên sinh linh khác được.

Không gian của Thời Không Giới ban đầu cũng không quá lớn nhưng có thể mở rộng theo thực lực của chủ nhân, ban đầu nó chỉ rộng tầm 10 kilomet vuông, chiều cao cũng có hạn, tầm 1 kilomet. Có một đặc điểm cũng không thể bỏ qua, đó là âm thanh trong Thời Không Giới là bằng nhau ở mọi vị trí, tức là hai người dù có cách xa bao nhiêu bên trong thì chỉ cần nói chuyện vừa phải đều có thể nghe thấy rõ ràng mà không cần la hét lên mới nghe được.

Thời Không Giới tồn tại ở chiều không gian thứ tư, nơi không có sinh vật sống tồn tại được, chỉ có những bí ẩn hoặc các loại linh khí, mệnh khí thần kỳ mới chịu được loạn lưu trong đó. Mỗi lần muốn tiến vào phải thông qua một cổng không gian đặc biệt mở ra bằng chìa khóa đặt biệt. Cổng này duy trì hơn hai giờ trở lên mới bị không gian lực của vũ trụ khép lại, ngoại trừ người giữ chìa khóa đi vào dễ dàng, kẻ khác đi vào sẽ bị Không Gian Lực tấn công, nếu không thực lực chịu đựng kẻ đó sẽ tan tành mây khói.

Tuy nhiên muốn từ bên trong đi ra lại đơn giản hơn nhiều, đưa năng lượng vào kích hoạt chức năng của chìa khóa là bản thân lập tức đi ra ngoài trở về ngay vị trí trước đó bước vào, không để lại chút dấu vết nào.

Chìa khóa để ra vào ngoại trừ một cái đi kèm theo điều ước, Nhiễm Nam cần hai cái nữa cho Huỳnh Ni và Meow Meow nên điều ước tiếp theo là phương pháp chế tạo Thời Không Giới Lệnh, có hình dạng một tấm thẻ bài hình lục giác giống như làm bằng gỗ, trên mặt trước có chữ Giới bằng tiếng việt, mặt sau là hình một cơn gió, ở giữa có chữ Hồn tiếng việt ẩn ẩn hiện hiện. Thời Không Giới Lệnh có thể sử dụng chung một cổng không gian hoặc tách riêng ra sử dụng.

Điều ước cuối cùng là nguyên liệu để Nhiễm Nam chế tạo hai cái Thời Không Giới Lệnh. Việc chế tạo cũng rất đơn giản không có gì để miêu tả. Nhiễm Nam biến thần khí thành một cái lò, bỏ các loại nguyên liệu lên, dùng lửa đốt chúng chảy thành dung dịch, sử dụng gần hết mệnh lực để tăng cường độ nóng, đến gần cạn lực mới đung xong. Lại biến thần khí thành khuông mẫu để tạo hình ra Thời Không Giới Lệnh. Sau khi Giới Lệnh thành hình để nguội, Nhiễm Nam lại dùng hồn lực để kết nối liên hệ nó với không gian Thời Không Giới. Sau cùng đợi mệnh lực hồi phục một ít, cậu lại dùng nó để khắc các hoa văn kết giới theo phương pháp Sổ Ước cung cấp mà khắc lên. Hoa văn khá đơn gian cũng không làm khó Nhiễm Nam. Cái khó là duy trì lực lượng đều đều mà cân bằng liên tục trong lúc khắc. Trùng hợp là nói đến cân bằng hay bền dẻo thì mệnh lực là số một. Cuối cùng khó khăn lắm, đến gần sáng thì Nhiễm Nam cũng hoàn thành hai cái Thời Không Giới Lệnh. Thật là mệt a. Cũng may chỉ là chế tạo một cái chìa khóa để ra vào, không phải thứ gì lợi haik, nếu không thật không biết mình có đủ lực để chế tạo không nữa.

Nhận chủ Thời Không Giới xong, đưa Nhã Hân đi đến trường mẫu giáo rồi, Nhiễm Nam tập trung hai chị em Meow Meow, Huỳnh Ni đến phòng trọ của mình, giới thiệu Thời Không Giới và đưa Thời Không Giới Lệnh cho hai người nhận chủ, cũng như giải thích một ít điều cần chú ý.

Nhiễm Nam kích hoạt Thời Không Giới Lệnh mở ra cổng không gian tiến vào. Huỳnh Ni và Meow Meow do dự nhìn cánh cổng cao gần hai mét, rộng hơn một mét, viền ngoài phát ra tia sáng màu đen, ở trung tâm lại trong suốt có thể nhìn xuyên qua thấy được vách tường phòng trọ rồi cũng kích hoạt Thời Không Giới Lệnh của mình cùng tiến vào bên trong, không cần mở thêm hai cánh cửa không gian khác.

Cả ba xuất hiện ở bên trong. Nơi này không có gió nhưng lại mát mẻ thoải mái, dưới chân không có nền đất, chỉ là một khoảng đen kéo dài, bên trên đầu lại là một màn trắng không phát sáng lắm chiến trọn bầu trời. Ở giữa chỉ có ba người, không có gì khác. Cả không khí cũng không tồn tài nhưng không hiểu sao cả ba vẫn hít thở như thường, không biết là hít vào cái gì, thở ra cái gì.

“Hai chị em có thể thoải mái tưởng tượng ra đồ dùng sinh hoạt cho mình đi, đồ vật tạo ra ở đây không mang ra ngoài được nhé, mang ra sẽ biến mất” Nhiễm Nam giải thích. Sau đó hắn vung tay lên làm bộ làm tịch.

“Thần nói có mặt trời”.



Một hư ảnh mặt trời trên cao hiện ra, chiếu sáng toàn bộ không gian. Nếu bay lên tới nóc của Thời Không Giới sẽ phát hiện ra mặt trời này giống như một cái hình vẽ phát sáng vậy, không có nóng, thậm chí còn có chút lành lạnh như nước đá.

“Thần nói có mặt đất, có hoa cỏ, có cây cối, có con suối trong xanh, cá lội tung tăng chạy dài từ trái qua phải”.

“Thần nói có từng làn gió thổi mạnh yếu khác nhau di chuyển bốn phía”.

“Thần nói đằng này có một cái đình hóng mát, thần nói đằng kia có một căn biệt thự to tướng”.

“Thần nói phía này có một ngọn đồi cây cối xum xuê, trên đồi có tháp quan sát”.

Một loạt đồ vật hiện lên đột ngột làm Ni và Meow Meow hoa cả mắt. Tất cả đều được làm bằng loại vật liệu không biết tên, bên ngoài màu sắc khác nhau, đều có thể chạm tay vào được. Tuy có cảm giác không giống bên ngoài thế giới thật nhưng đều có thể sử dụng làm cảnh, rất đẹp ah.

Tiếc là trong này không có điện, lại chỉ có ba người, khá là buồn tẻ.

Meow Meow “hơi trống vắng, Huỳnh Ni, hay là em với Nhiễm Nam đẻ một đàn con cháu ở đây đi cho nơi này náo nhiệt một chút”

Huỳnh Ni “...”

Nhiễm Nam “...” liếc nhìn Ni một cái rồi giả bộ huýt sáo, không nghe thấy gì đi đến đình hóng mát.

Hai chị em nhanh chóng tạo ra đồ đạc linh tinh trang trí làm đẹp căn biệt thự, cũng chiếm phòng riêng cho mình.

Đùa giỡn một hồi, ba người đặt ra một số quy định ở đây. cũng quyết định Thời Không Giới làm nơi tu luyện của cả ba, ra vào phải cẩn thận bí mật không để người khác biết.

Nhiễm Nam sợ Meow Meow lại trêu ghẹo, lấy cớ đi tạo nhà vệ sinh trốnra xa xa để hai cô nàng lại với nhau.

Thi thoảng Nhiễm Nam ở đàng xa lại nghe thấy hai người lấy bản thân hắn làm đề tài châm biếm, cười nắc nẻ. A,a,a sao cái Thời Không Giới này không có chức năng cách âm một vùng không gian a. Thế này về sau hắn chịu sao nổi.

Ở trên bầu trời Nhiễm Nam tạo ra một mặt đồng hồ khổng lồ dùng để theo dõi thời gian bên ngoài thế giới thật, hiển thị đầy đủ ngày, tháng, năm. Ca ba chơi mệt rồi thì tu luyện. Đến chiều tối Nhiễm Nam rời đi trước đón bé Nhã Hân về, hai chị em cũng đi ra. Cả ba lại xuất hiện trong phòng trọ của Nhiễm Nam.

Nhiễm Nam cũng quyết định lần sau sẽ thuê một căn nhà ở nơi trống trải, ít hàng xóm làm căn cứ điểm để mọi người tập hợp. Muốn đi vào Thời Không Giới cũng khó bị phát hiện hơn.

Sáng hôm sau Nhiễm Nam không đi học mà cho robot giả dạng thay mình đi học, bản thân cậu thì chui vào Thời Không Giới. Vừa tan học buổi sáng, cậu cũng vứt robot về phòng trọ, mình thì bắt đầu ngồi tu luyện. Cậu biết, con quái Hoa Đang hôm trước sẽ còn quay trở lại, không cố gắng tăng thực lực là không được.

Huỳnh Ni thì tự thân đi học. Cô vừa ra khỏi cổng trường đã bị Chân Tâm cản lại. Cô lập tức nhớ ra hình như hôm trước cậu ta hẹn mình đi ăn uống chiều hôm qua nhưng cuối cùng mình không đến, còn đi gặp chị Meow Meow với Nhiễm Nam.

“Chị Ni, em mới tìm được quán ốc mới mở ngon lắm, 4h chiều nay đi ăn, em đợi chị ở cổng trường nhé” Dúi tờ quảng cáo quán ốc Hương Biển vào tay Huỳnh Ni xong, cậu ta nhanh chóng chạy biến đi, không để lại cơ hội cho Ni từ chối. Cua gái mà, mặt dày lên, đừng cho họ có cơ hội từ chối mình.

Huỳnh Ni lật lật tờ quảng cáo suy nghĩ. Ồ giảm giá ba mươi phần trăm, đủ loại ốc nào cũng có, được a, mua về cho chị hai với anh rể ăn. Mua cho Nhã Hân nữa.

Buổi chiều Ni đến cổng trường quả thật thấy thằng nhóc lớp mười một Chân Tâm đang chờ mình ở cổng. Cậu ta mặc một cái áo thun, khoác áo khoác, mặc quần jean. Nhìn cũng đẹp trai thiệt a, còn có cơ bắp rõ ràng nữa, ai như cái chàng mập nào đó, haiz, thở dài một cái cô đi tới gọi cậu ta một tiếng.

Nhiễm Nam đang ở đâu đó hắc xì một tiếng.

Nhìn Ni mặc áo thun màu trắng, khoác áo khoác mỏng màu xanh, mặc quần thể thao, trông rất đáng yêu mà còn có vẻ khỏe mạnh, hồn nhiên. Chân Tâm mắt hoa lên như say mê.

Cũng không thể bỏ xe lại ở trường nên, mỗi người đều tự lái xe của mình. Chân Tâm chạy trước dẫn đường, Ni chạy theo sau.

Quán Hương Biển nằm sau một con đường đất dài, xung quanh ba mặt là đồng ruộng, gió thổi mát mẻ vô cùng. Hai người đến một góc bên phải, vừa hóng gió vừa gọi món. Xung quanh không ít đám bợm nhậu. Tiếng cười nói rôm rả.

Hai người vừa ăn vừa nói linh tinh. Đằng xa có mấy tên xăm mình đang nhậu thi thoảng liếc mắt nhìn hai người.

“Cô em, đi chơi với tụi anh không, uống với anh chai bia, anh dẫn em đi bay lắc” Một tên cầm một chai bia bước qua bàn Huỳnh Ni, vươn tay bắt lấy cằm cô. Huỳnh Ni đẩy ghế ra, nghiêng đầu né đi, phẫn nộ đứng dậy. Huỳnh Ni thật ra chỉ là nữ sinh trung học, bình thường ngoan ngoãn ở nhà, cũng chưa đánh ai hay bị chọc ghẹo như vậy bao giờ, đây là lần thứ hai gần đây cô bị chọc ghẹo như vậy rồi, lần trước thậm chí còn bị bắt cóc lên xe, khiến cô nghĩ đến mà tức. Có nên lấy thần khí ra đánh tên mất dạy này không nhỉ?

Đang phân vân, Chân Tâm bỗng nhiên đứng dậy.

“Cút đi” hắn quát lớn vào mặt tên lưu manh.

Tên lưu manh cầm đầu hất hàm lên “Thằng nhóc, không phải chuyện của mày, tránh ra, nể mặt...” Nể mặt mớ tiền mày thuê tụi tao nên tha cho mày đấy, tiền tao lấy, bạn gái mày tao cũng muốn chơi. Hắn phất tay, cả đám lúc nãy ngồi nhậu với hắn lần lượt đứng lên, bao vây cả hai.

Chân Tâm vẫn tưởng bọn này đang diễn theo kịch bản của mình nên không hề sợ hãi, mà hắn là người tu luyện Linh lực, sợ cái gì chứ.

“Bọn mày muốn gì?”

“Muốn dẫn bạn gái mày đi chơi một đêm, mày thấy được không?” Tên lưu manh câng câng cái mỏ lên nói. Hắn lấy trong túi quần ra một con dao bấm, mấy tên xung quanh cũng rút dao ra hầm hè đe dọa.

“Lũ chó” Chân Tâm thấy dao cũng hơi sợ sợ, nếu đánh thật, không bại lộ pháp thuật là không được a, một khi bại lộ là người khác thường liệu đàn chị Ni có ghê tởm, sợ hãi hắn hay không?

A, mày dám chửi tao, vậy tao càng quyết định lấy tiền không làm việc.

“Tụi mày, lên, đập nó nhừ tử cho tao”

Cả đám xong lên, đẩy dạt cả Huỳnh Ni sang một bên, dùng dao đâm đâm thọt thọt vào người Chân Tâm.

Huỳnh Ni đứng vững lại, vận mệnh lực lên tay chuẩn bị tiến lên đập bọn này một trận.

Tên lưu manh cầm đầu không biết đến bên cạnh lúc nào, hắn vứt chai bia đi, quàng tay qua vai Ni, chu cái mỏ thúi của hắn ra hôn lên gò má tròn tròn dễ thương của cô. Huỳnh Ni giận sôi máu, quay người sang, một tay chụp mỏ hắn nắm kéo dài ra, một tay thụi một cú trào đờm vào bụng hắn. Đạp bồi một cú khiến hắn lăn đùng ra đụng ngã mấy cái bàn.

Người xung quanh thấy đánh nhau cũng tránh ra xa xa.

Chân Tâm bị bao vây đánh từ tứ phía, không có cách nào khác đành thi pháp đánh ra mấy quả Lôi Cầu làm cả bọn lưu manh bị điện tê tê, tạm thời mất sức chiến đấu. Huỳnh Ni trông thấy cũng ngạc nhiên không thôi. Siêu năng lực hả? không ngờ đời thật quả thật có dị nhân như trong phim a?

Chân Tâm kéo tay Ni chạy đi.

“Chạy nhanh chị, điện chỉ làm bọn chúng tê liệt một lát thôi, chúng mà bao vây lại thì khó thoát” Nắm được tay rồi, có cửa cua được Ni rồi, còn bọn mất dạy này, không ngờ chúng chơi thiệt, xém bị đâm trúng người mấy nhát. Đợi hôm khác trở lại trả thù bọn bây.

Hai người lên xe bỏ chạy, không trả tiền mấy món ăn luôn.

“Chị, em không giống người thường, chị không ghét em chứ” Chân Tâm hồi hộp nói.

“...”

“Thật ra chị cũng không phải người thường, không ghét em” Huỳnh Ni nói, nhớ đến Nhiễm Nam tìm thêm Meow Meow vào nhóm, thấy Chân Tâm có siêu năng lực nên cô cũng tính mời cậu ta nhập nhóm.

Chân Tâm “...” Chị cũng tu luyện giống em sao?

Thấy cậu ta nhìn mình dò xét, Huỳnh Ni nói tiếp. “Thật ra không chỉ có chị, nhóm của chị đều có năng lực hơn người thường”. Đã quyết định nên cô cũng tiết lộ một chút.

“Nếu em muốn, để chị hỏi ý kiến của cả nhóm, nếu họ đồng ý, thì em có thể gia nhập với bọn chị”.

“Được, cho em gia nhập nhóm với” Chân Tâm mừng rỡ, vậy càng có cơ hội ở gần Ni hơn “chị Ni, em, em muốn làm quen, chị đồng ý làm bạn gái em nhé”.

Huỳnh Ni “hả?”

“Để chị giới thiệu em người khác, đẹp không thua gì chị đâu”, Còn lầy lội không chịu nổi nữa đó. Nghĩ tới Meow Meow cô vừa thấy nhức đầu vừa thấy mắc cười.

“Oa, chị cười đẹp quá” Chân Tâm thốt lên.

E hèm.

“Xin lỗi em, chị có bạn trai rồi” Mặc dù chị cũng chưa nhận lời làm bạn gái cậu ta đâu.

“Cái gì? người đó là ai, em muốn gặp anh ta xem anh ta có gì hơn em chứ” Chân Tâm không chịu thua nói.

Anh ta chẳng có gì hơn em cả, nhưng mà ở cạnh rất vui, có cảm giác an toàn. Huỳnh Ni không trả lời. Hai người ai về nhà nấy.

Chân Tâm nắm chặt tay. Tên bạn trai kia, ta sẽ đập mi ra bã. Mai phải theo dõi xem hắn là ai mới được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sổ Ước Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook