Sổ Ước Luân Hồi

Chương 145: Trận Tổng Chiến.

10508vinguoiyeu

30/01/2021

“Mokey Võ Vương...” Giọng nói nghẹn ngào của tên đàn em của Võ Vương Hydro vang lên trong điện thoại. Hắn ta là một trong ba tên mà John đã chừa lại một mạng khi trước, không diệt tận gốc.

“Bình tĩnh nói. Đã xảy ra chuyện gì?” Black Monkey rà xe vào lề đường, chăm chú lắng nghe kể lể của tên đàn em.

Vài phút sau, người đi đường đêm nghe thấy tiếng rống giận của Black Monkey.

“Ngũ Đại Quốc Vệ, ta thề không đội trời chung với các ngươi...”

“John, tên vô dụng nhà ngươi… hừ hừ” Black Monkey nghiến răng tức giận hồi lâu thì tiếp tục lầm bầm nguyền rủa Phó Đường Chủ Đinh Tông. Tứ Đại Võ Vương sau khi nhận nhiệm vụ đến Việt Nam đã tự tin đảm bảo với Phó Hội Chủ Châu Không Kỳ rằng thiết bị rất nhanh sẽ tìm lại được, kẻ trộm lấy sẽ bị đem đầu về cho Phó Hội Chủ xem.

Bóng dáng thiết bị còn chưa thấy đâu, ba đồng bạn của mình đã chết mất rồi. Nỗi hận này không biết để đâu cho hết. Đã bao giờ Tứ Đại Võ Vương lại chật vật như vậy chứ? Còn đâu là danh tiếng của bốn người bọn chúng nữa. Có lẽ nếu không tách ra thì đã không như vậy rồi.

Rồ ga, chiếc xe lại tiếp tục lao đi trong đêm. Vòng ngoài của khu xưởng gỗ bị đám Ngũ Đại Quốc Vệ ẩn náu, mình không thể mạo hiểm đi vào được. Tốt hơn hết cứ theo lời tên kia rồi hẵng tính. Đúng là khốn kiếp mà.

---[1]---

Mọi người còn lo cho Ni ở trong Thời Không Giới, Lục Hồng Huấn đã ra ngoài dựa theo số điện thoại của John mà Meow Meow cho biết để gọi cho tên Phó Đường Chủ này. Quả nhiên như anh ta dự đoán, mặc dù Huỳnh Ni bị hiểu lầm là đã chết, không còn ai khống chế linh hồn của tên này nữa nhưng hắn vẫn lựa chọn hợp tác với phe bên mình, cung cấp cho Lục Hồng Huấn những tình báo cần thiết.

Tân Đường Chủ Đinh Tông Nửa Mạng là dị nhân như thế nào, cấp bậc bao nhiêu, hiện tại đang ở đâu, vâng vâng… John điều cho biết hết bởi hắn cũng muốn lợi dụng Ngũ Đại Quốc Vệ để diệt Nửa Mạng, cùng mục tiêu hiện tại của Ngũ Đại Quốc Vệ mà trước đó Huỳnh Ni và Meow Meow khi khống chế John trong nhà đã nói là muốn diệt kẻ thù hại chết Hồng Nhan.

Nửa Mạng là một tên dị nhân cấp 45, thực lực không tệ, chỉ thua kém Võ Vương một chút mà thôi nhưng được cái dị năng của hắn rất khó chịu.

Hắn có thể phản lại gần như 150 phần trăm lực tác động lên kẻ đánh mình, kể cả khi đó là đánh nhau cách không. Biệt danh Nửa Mạng chính là mô tả cái năng lực này, kẻ nào đánh với hắn tới cùng thì dù thắng hay thua kẻ đó cũng phải bị trọng thương như mất nửa cái mạng vậy.

Để đấu với hắn, trừ khi ngươi có thể dị hóa cơ thể thành thể lỏng hoặc khí để giảm bớt phản lực nhận phải, còn không thì tốt nhất đừng đánh nhau với hắn. Bên cạnh khả năng phản “damge” khó chịu này thì Nửa Mạng còn là dị nhân hệ cường lực nên lực chiến đấu không hề yếu. Là một tên khó chơi, tính tình nhát chiến và cẩn thận càng khiến khó dây dưa hơn.

Thực tế thì Nửa Mạng và người của hắn đã đến cà mau từ vài hôm trước, trước khi cả John gọi nhờ trợ giúp. Sau khi nghe tin Đinh Tông ở miền Nam bị tấn công hàng loạt thì hắn đã dẫn theo rất đông người đến miền Nam để chờ thời cơ tiêu diệt John rồi. Sau đó chỉ cần báo cáo lên trên là do đám Ngũ Đại Quốc Vệ làm là được. Giết người diệt khẩu thì ai có thể làm lộ ra được nữa chứ.

John gọi cầu cứu, yêu cầu dẫn người từ miền khác đến trợ giúp chỉ là làm màu ra vẻ để Nửa Mạng tưởng lầm là tên John không biết được vị trí hiện tại của mình mà thôi. Giảm bớt tính cảnh giác của Nửa Mạng.

Cáo già như John thì dễ gì không cài cắm người ở bên cạnh Nửa Mạng, cũng như Nửa Mạng cài người bên cạnh hắn mà thôi. Mấy tên hôm trước dám báo cáo láo là Nửa Mạng bình chân như vại, vẫn còn ở miền Bắc, có dịp hắn sẽ xử lý mấy tên này luôn. Dám phản bội hắn. May mắn là bản thân cũng có thủ đoạn, không phải tên nào cũng dám làm phản cho dù hắn đang bị rớt chức vì làm mất thiết bị Pandora vào tay Nhiễm Nam.

Một ngày rưỡi trôi qua. Những ai cần đến cũng đã đến. Đinh Tông ở miền Nam đã toàn bộ tập hợp lại đông đủ trong xưởng gỗ. Lục Hồng Huấn ra lệnh tổng tấn công.

Các anh em vệ sĩ lần lượt xuất hiện hình thành vòng vây vây lấy John và Đinh Tông. Tất cả đều bay trên trời. Mười lăm cặp cánh Tốc Phong Dực loại hai cùng vỗ. Mỗi người ôm theo một người khác. Linh Lực Thần Xạ đưa lên tầm ngắm, sẵn sàng bắn.

Nguyễn Văn Chiến và các vệ sĩ thể tu khác, gần 15 người thì xuất hiện ở cửa sau và hai bên trái phải khu xưởng để chặn đường rút lui của địch. Cửa trước, Mr Fake đeo mũ trùm đầu dẫn theo 30 tên đàn em chặn cổng ra vào.

John nhận được tin tức đàn em báo cáo thì nở nụ cười bí hiểm. Hừ, Mr Fake, thiên đường có lối mày không đi, cứ thích đâm đầu vào cổng địa ngục. Sau trận chiến này, mày không chết cũng phải bị lột da, ha.

Bước ra giữa sân trống cùng đàn em. Nhìn lên Lục Hồng Huấn đang bay trên bầu trời, mắt hắn nheo lại. Bây giờ là trưa xế, ánh mặt trời khá gắt làm cho phe hắn mất đi một chút lợi thế. Trận này coi bộ cũng không dễ đánh.

“Ngũ Đại Quốc Vệ. Các ngươi rốt cục cũng đánh đến. Nhưng ta rất khó hiểu, trước khi bắt đầu đánh nhau ta có thể hỏi một số vấn đề được chứ?” John nói lớn. Hắn đeo mắt kính đen nên cũng không thấy quá chói mắt, cứ như vậy ngóng cổ lên hỏi.

Cũng không phải là John tò mò cái gì, chỉ là hắn đang câu giờ mà thôi. Kẻ địch có thể bay, tổng nhân số hơn 70 tên trong khi bên mình sau đêm trước đã bị yếu bớt. Hiện tại lực lượng chiến đấu bên cạnh sau khi Võ Vương và đàn em bọn chúng chết hết cộng với mấy tên vừa đến hôm nay thi chỉ hơn 35 người mà thôi. Ba tên đàn em của Hydro mà John tha mạng hôm trước cũng đã bị hắn tráo trở giết người diệt khẩu sau khi lợi dụng xong mất rồi.

“Vấn đề gì?” Lục Hồng Huấn cũng vui lòng phối hợp hỏi. Bên mình cũng cần thời gian để bày binh bố trận, sẵn sàng cho trận chiến.

“Các ngươi rốt cuộc thật sự là vì trả thù cho bà bầu đó mà hưng sư động chúng vậy sao? Hay là còn có mục đích gì khác? Nếu chỉ vì trả thù bà bầu đó thì ta nghĩ các người tìm sai đối tượng rồi. Kẻ các người cần tìm tới phải là Đường Chủ của bọn ta, chính hắn mới là kẻ ra lệnh đàn em của mình làm hại chết cô ta. Ta là Phó Đường Chủ, chúng ta không phụ trách việc này, đôi bên không cần phải đánh nhau sống chết làm gì cả” John nói đến việc Hồng Nhan bị Đich God hại chết, đổ hết tội lên đầu Nửa Mạng.

“Mẹ kiếp” Nửa Mạng lúc này cùng hơn 100 tên Đinh Tông khác thông qua thiết bị thu âm trên người mấy tên đàn em cài cắm của mình mà nghe được John nói thì tức lắm. Tay hắn nắm chặt. Đợi lát nữa mi sẽ biết tay ta.

Từ mấy ngày qua, hắn lúc nào cũng thông qua báo cáo của mấy tên này và âm thanh nghe được để theo dõi tình hình trong xưởng gỗ. Hơn nữa trong nhóm còn có mấy tay dị năng có khả năng nhìn rất xa. Mọi chuyện trong xưởng gỗ mà không bị che chắn thì điều có thể nhìn thấy được. Những tên dị nhân này thì không có chiến lực gì đáng kể nhưng bởi tính cẩn thận nên hắn vẫn tuyển vào nhóm và trọng dụng. Trong những trường hợp cần do thám địch tình thì không ai tốt hơn bọn này.

Nhưng nào biết đâu rằng mấy tên đàn em mà hắn tin tưởng đã bị John mua chuộc từ lâu. Mấy tên không bị mua chuộc thì đã bị diệt khẩu trong cuộc chiến hỗn loạn hôm trước mất rồi. Cả tin tức Ngân Giác và Hydro đã chết cũng không báo cho hắn biết. Thứ hắn nghe được chỉ là thứ người ta muốn cho hắn biết mà thôi.

John cười nửa miệng khoái chí liếc mắt nhìn thiết bị thu âm đang thu tiếng mình trên người mấy tên đàn em của Nửa Mạng. Hắn đang thông qua lời nói để chọc tức tân Đường Chủ.



“Thật sao? Vậy thì giao tên Đường Chủ đó ra đây” Lục Hồng Huấn hét.

“Không được, hắn không có ở đây, ta làm sao mà giao cho các ngươi được chứ” John gỡ mắt kính ra, nháy mắt vì chói nhìn lên trời. Cái bọn Ngũ Đại Quốc Vệ này khoái ở trên đầu người khác nhỉ?

“Vậy thì nói nhiều làm gì? Giết hết các ngươi lại tìm đến tên Đường Chủ đó là được. Ta không tin bọn ta diệt hết các ngươi mà hắn lại không ra mặt. Hừ”

Chỉ thẳng về trước. Lục Hồng Huấn ra lệnh “Giết hết không chừa mạng nào cho tôi”.

Hàng loạt cây Linh Lực Thần Xạ bắt đầu được nạp linh lực. Đầu súng bắt đầu tụ lại một chùm sáng. John thấy vậy thì có chút lo lắng nhưng cũng không quá căng thẳng. Hắn đã có dự trù trước rồi. Câu giờ nãy giờ chính là để tập trung năng lượng dị năng màu sắc hóa của mình.

Hắc hóa là năng lực chiến đấu chính của John, có thể biến người khác thành tượng để cho hắn đánh và nâng cao sức mạnh của cơ thể mình.

Tím hóa là năng lực hỗ trợ thứ nhất trong bốn màu dị năng của John. Nó có thể làm chậm động tác của kẻ địch hoặc tăng tốc cho bản thân và đồng đội.

Kim hóa có màu vàng, năng lực này một khi nhiễm lên người địch thủ thì kẻ đó sẽ cảm thấy toàn thân bế tắc dẫn đến sử dụng năng lực của chính mình không thông thuận, chiến lực giảm xuống.

Lục hóa lại có màu xanh chuối, có thể khiến môi trường xung quanh xuất hiện ảo giác. Giống như hiện tượng “hải thị thận lâu” trên sa mạc vậy, là một loại ảo tượng vật lý chứ không phải ảo giác tinh thần như người bị tâm thần hay người dùng chất kích thích hay bị.

Thời gian tuy ngắn nhưng cũng đã đủ cho John vận dụng “Tím Hóa” cùng “Lục Hóa” phạm vi toàn sân khu xưởng rồi. “Tím Hóa” nhiễm lên đàn em chung quanh khiến chân chúng bắt đầu hiện lên màu sắc tím nhạt, tốc độ di chuyển của chúng tăng lên, cả người cảm thấy nhẹ nhàng như mây khói.

“Lục Hóa” cũng không tạo ra ảo giác gì đặc biệt, chỉ là khiến cảm nhận về vị trí của phe địch lên phe mình bị lệch một chút. Chỉ như vậy cũng đủ làm nên chuyện rồi.

Xuất phát từ cẩn thận, dù biết súng của đối phương có độ chính xác không cao nhưng John cũng không muốn lơ là. Hôm trước Lục Hồng Huấn ra lệnh bắn hụt gây hiểu lầm về mấy cây súng này liền trở nên vô dụng. Anh ta vốn định gây sai lệch nhận thức để phe Đinh Tông xem thường mấy cây súng nhưng John lại không mắc mưu.

Linh Lực Thần Xạ sau một giây đã tụ đủ năng lượng bắt đầu khai hỏa. Mỗi cây bắn tới ba tia sáng, lại được người cầm súng dùng linh hồn lực dẫn dắt bay thẳng vào đầu đám Đinh Tông ở giữa sân.

“Giết” John hét lớn rồi dẫn đầu tấn công. Đàn em trong sân nghe vậy cũng lao lên theo.

Từ cửa sau, Nguyễn Văn Chiến dẫn anh em ban Lực Hùng Thú lao lên. Ở cửa trước, Mr Fake cũng đỏ mắt dẫn đàn em xông vào trong xưởng.

Trong chớp mắt cả khu vực trở nên hỗn loạn bất kham. 30 tia sáng do Linh Lực Thần Xạ bắn xuống toàn bộ đều hụt. Rõ ràng thấy chúng bắt trúng đầu người bên Đinh Tông rồi nhưng không hiểu sao mấy tên đó vẫn sống khỏe, vẫn lao lên đánh nhau như thường được. Cứ như là bên mình bắn vào ảo ảnh vậy.

Mọi người không dám hạ xuống đất bởi linh tu và thể thu là hai trường phái chiến đấu khác nhau. Linh tu thủ yếu, tốc độ di chuyển chậm nhưng đánh cực xa và tốc độ chiêu thức rất nhanh. Trong khi thể tu lại thủ mạnh, tốc độ di chuyển cực nhanh rất thích hợp hỗn chiến khu vực hẹp như nơi đây. Lục Hồng Huấn đành phải hạ lệnh mọi người bay lên cao hơn nữa phòng khi mấy tay dị nhân linh dị có thể bay lên tấn công nhóm vệ sĩ linh tu.

Tiếng hét, tiếng la, tiếng rên đau đớn, tiếng nổ vang lên khắp sân. 30 tên mà Mr Fake dẫn theo tả xung hữu đột. Nguyễn Văn Chiến lại dẫn người đấu cầm chừng, chuyên lựa mấy tên mà mình cảm thấy hơi yếu để đánh. Bọn họ có ưu thế về tốc độ di chuyển nhưng do cấp độ không cao nên cũng không muốn mạo hiểm tấn công mấy kẻ mạnh.

Vốn dĩ kế hoạch ban đầu Huỳnh Ni sẽ dùng Hồn Ước đe dọa John, buộc hắn phải chia quân ra chạy. Từ rất xa bên ngoài, Lục Hồng Huấn sẽ cùng anh em vệ sĩ bay trên trời cao, thoải mái ngắm bắn từng tên một cho đến khi chỉ còn vài mống của Đinh Tông thoát được đi theo John. Sau đó sẽ theo dõi John để lần ra Nửa Mạng khi tên này xuất hiện chặn giết John.

Thế nhưng bây giờ có bọn Mr Fake chọt vào, nếu làm như vậy, tên tân Đường Chủ chưa xuất hiện thì khéo cái đám Impossible Club này đã chặn đường John trước rồi. John mà chết thì làm sao để dụ đám tân Đường Chủ ra bây giờ? Sau này lại phải chiến đấu trường kỳ mất. Đến tận bây giờ mặt mũi hắn ra sao bên mình còn không biết được nữa. Cái tên Đường Chủ chết nhát này lúc nào cũng mang một cái mặt nạ để che mặt, khó mà biết mặt thật của hắn.

Kế hoạch dự tính phải thay đổi, cả bọn đành phải ra tiền tuyến để chiến đấu. Nhóm Nguyễn Văn Chiến phải mạo hiểm công vào trong. Có hỗ trợ của đám Mr Fake nên cũng tạm ổn, chưa có thương vong gì. Phần khó nhằn cứ để Impossible Club lo, bên mình chỉ cần hỗ trợ là được.

“Màn diễn này còn chưa đến lúc cao trào đâu. Vì chiến thắng cuối cùng, các huynh đệ đừng trách ta” tên John lầm bầm. Vì phải hỗ trợ cho đàn em tránh mấy tia sáng chết chóc mà nhóm địch bay trên trời đang liên tục bắn xuống nên hắn cũng không ra tay nhiều, chủ yếu là giải vây cho đàn em nào bị đánh hội đồng mà thôi.

Hơn hai phút đã trôi qua và Lục Hồng Huấn cũng không phải là hạng người ngu ngốc. Rất nhanh đã nghĩ ra biện pháp. Dù không rõ ràng tại sao địch nhân không hề hấn khi bị bắn trúng nhưng nếu một tia không thể trúng thì nhiều tia sẽ ra sao?

Các vệ sĩ linh tu bay trên trời bằng Tốc Phong Dực bắt đầu theo lệnh của Lục Hồng Huấn thay đổi cách bắn. Thay vì một tia nhắm vào một tên thì bây giờ cả mười cây súng điều nhắm vào một tên mà bắn. Ba mươi làn đạn như tấm lưới chụp xuống từng tên một. Hiệu quả liền hiện ra.

Tên nào bị nhắm tới điều bị bắn thành cái sàng, giãy chết tại chỗ. Cho dù bọn chúng đã được “buff” tốc độ và có ảo giác làm sai lệch vị trí một chút nhưng với độ dày đặc của ba mươi tia sáng thì cũng không tài nào thoát chết được, nhất là khi các tia sáng này còn có thể điều chỉnh đường bay sau khi đã bắn ra nữa.

30 tên.

25 tên.

Nhân số bên phía Đinh Tông Nhanh chóng giảm mạnh, đến khi chỉ còn có 15 tên thì mới thôi. Phía Mr Fake cũng chết mất chục tên, chỉ còn lại 20 mống. Nhóm Nguyễn Văn Chiến thì như cá chạch, trơn trượt khó bắt nên chỉ có vài người bị thương nhẹ. Chiến trường cũng mở rộng ra khỏi phạm vi khu xưởng nhưng không quá rộng. Phe Đinh Tông vẫn không có tên nào thoát được.

Bắn điên cuồng một lúc thì anh em cũng cạn kiệt linh lực, đành phải hạ xuống bên ngoài khu xưởng. Lục Hồng Huấn tụ tập mọi người lại đề phòng bị đánh lén.

Mr Fake vẫn không tìm đến tên John để đánh nhau. Dựa theo thế trận bây giờ thì tên John thua chắc, hắn không cần phải mạo hiểm làm gì. Đợi John bị bắt rồi mình xuất hiện trả thù cũng không muộn mà.



Tên John nhìn quanh, thấy phe mình bị vây trong tình huống xấu. Hắn liền ra lệnh tất cả quay đầu tập trung lại tấn công nhóm yếu nhất trong sân là nhóm của Nguyễn Văn Chiến hòng bỏ chạy. Năm tên đàn em cùng hắn nhào lên, dốc sức tấn công các vệ sĩ.

Cả người John đã “Hắc Hóa”, sức bật và sức mạnh tăng cao, mỗi đấm là rít lên xé gió. Nhớ đến cảnh mấy con “ma nơ canh” đang cất giấu trong rừng thì Nguyễn Văn Chiến và mọi người không ai dám cản đường hắn cả, sợ bị hắn “Hắc Hóa” như bọn họ.

Năm tên đàn em John dẫn theo là anh em lâu năm của hắn thì không được may như vậy, bị các vệ sĩ liều mạng cản lại. Cả hai bên điều bỏ qua phòng thủ mà chiến. Bên Nguyễn Văn Chiến dùng thế nhiều người hiếp ít cuối cùng cũng giữ chân được năm tên này.

Mr Fake thấy John sắp thoát đi thì rất tức giận. Hắn vội bỏ qua đối thủ sắp chết trong tay mình, phóng nhanh đuổi theo.

Năm tên đàn em của John đang bị vây công bỗng cảm thấy kẻ địch có phần lơ là thì vùng lên thoát khỏi dây dưa. Mr Fake vừa từ phía cổng trước chạy đến cổng sau thì bị năm tên này chặn đường.

“A… Aaaaa” Chưa rõ chuyện gì thì đã nghe nhóm Nguyễn Văn Chiến kêu lên thảm thiết, quay sang đã thấy bọn họ điều biến hết thành ma nơ canh màu đen.

Mr Fake hết hồn, từ bao giờ tên John đã có thể cách không hắc hóa người khác rồi. Hắn cảnh giác nhìn năm tên trước mặt và tên John.

“Mr Fake, hừ, bỗng dưng xuất hiện một đám trùm đầu kín mít ở cổng trước là ta đã nghi là ngươi rồi. Sao hả? Cảm thấy thời cơ trả thù đến rồi sao?” John nghiến răng nói.

“Hừ” Mr Fake không trả lời, bây giờ nguy hiểm ngược lại là hắn, một mình phải đấu với 6 tên. Chạy vội lên quả thật là thất sách.

Lục Hồng Huấn không biết từ lúc nào đã bay lên bầu trời nhìn mọi chuyện ở phía cửa sau của xưởng gỗ, các vệ sĩ bên cạnh ai nấy cũng phấn chấn tâm thần, không thấy có chút nào uể oải vì cạn kiệt linh lực cả. Hóa ra vừa rồi chỉ là bọn họ diễn trò mà thôi. Mục đích chính là…

“Bắn” Lục Hồng Huấn hạ lệnh.

Chíu…. Chíu… Chíu…

Véo… Véo… Véo…

Ba mươi tia sáng chết chóc lần nữa đồng loạt bắn ra, mục tiêu là năm tên đàn em của John và cả Mr Fake.

John nhìn ba mươi tia sáng xuất hiện mà không có động tác né tránh gì. Hắn biết rõ, lần này mục tiêu bị bắn là ai. Hắn cũng không thể giúp gì được nhiều ngoài “Tím Hóa” và “Lục Hóa” lên năm tên đàn em lâu năm của mình.

Mr Fake quay lưng lại về phía Lục Hồng Huấn nên không biết rõ chuyện phía sau nhưng nhìn phản ứng của mấy tên trước mắt thì cũng cảm thấy không ổn sau lưng. Hắn thấy tên thì nhảy sang bên, tên thì nhảy lùi lại, kẻ thì lộn một vòng, cứ như bọn chúng nhảy tránh cái gì vậy.

Bất giác quay đầu lại nhìn thì…

Bằng… Một tia sáng lướt qua đầu hắn, thổi nát phần đỉnh của mũ trùm đầu, linh lực thủy hệ diễn hóa thành hàn nhiệt và linh lực hỏa hệ mang theo sức nóng còn âm ỉ trên đầu. Mr Fake trừng to mắt sợ hãi. Tích tắc vừa rồi hắn đã nghĩ mình bị bắn nát đầu rồi… “Mẹ kiếp lũ Ngũ Đại Quốc Vệ, định qua cầu đoạn ván sao?”

“Hự...”

“Á...”

Năm tên đàn em đã cố né rồi nhưng mỗi tên vẫn bị bốn tới năm tia sáng hỏi thăm, có tên bị tận sáu tia nhằm vào nên né đông né tây cuối cùng vẫn bị bắn trúng người. Điều trúng thương tay chân nằm tại chỗ.

“Đại ca, đi trước đi, đừng lo cho bọn em” Một tên cố đứng dậy che trước người John.

“Đúng vậy, đại ca cứ đi trước, bọn em sẽ theo sau ngay thôi” một tên khác không bị chí mạng, cũng ráng đứng lên che chắn cho hắn.

“Tụi mày...” John phải đưa tay đỡ thì hai tên này mới đứng vững được. Hắn rưng rưng nói.

“Đi đi đại ca… Bọn em cản đường chúng cho” Một tên khác nói xong thì dị năng bộc phát. Hắn là thổ hệ dị nhân, từ mặt đất một bức tường cao chót vót bằng cát trồi lên thật nhanh che hết cả tầm nhìn của Lục Hồng Huấn, không để bọn họ tiếp tục nhắm bắn bọn chúng được nữa.

Hắn là kiểu dị nhân giống Long Tam khi trước mà Nhiễm Nam từng đối đầu. Có thể điều khiển vật chất để chiến đấu nhưng không thể đánh xa mà phải có liên kết giữa chiêu thức với cơ thể, tức là hắn không thể rời xa cái bức tường mà hắn vừa dựng lên được.

Mr Fake không rảnh quan tâm tên John nữa, hắn ta bắt đầu tàng hình. Đúng lúc này một luồng vật chất màu vàng không biết từ đầu bám lên người Mr Fake. Tên này ngay lập tức có cảm giác mình không thể tàng hình hoàn toàn được nữa, chỗ được chỗ không, tay trái tàng hình thì tay phải hiện hình. Dị năng của hắn bị nghẽn khắp nơi khiến hắn có cảm giác như đang bị bệnh mệt mỏi sắp chết vậy.

Sợ hãi bị Lục Hồng Huấn giở quẻ bắn chết và mấy tay đàn em của John vây công, hắn ta vội chạy trở về nhóm người Impossible Club của mình. Giúp đàn em trấn sát mấy tên còn lại của Đinh Tông. Hắn cũng phân người ra đánh với năm tên đàn em thân tính của John. Đã để tên John trốn thoát rồi thì bọn này đền mạng thế vào cho hả cơn giận vậy.

“Đi đi” Tiếng nói của Nhiễm Nam lúc này lại bất chợt vang trong đầu tên John. Lại nữa, cái tên âm hồn này vẫn cái kiểu hò hét trong đầu mình. Ngũ Đại Quốc Vệ đã tấn công vào rồi sao vẫn không thấy tên này xuất hiện nhỉ? Hay là hắn đến đó trước rồi?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sổ Ước Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook