Sợ Xã Hội Xuyên Thành Vạn Người Ghét
Chương 4:
Tinh Đàm
31/05/2024
Vai chính được nhà họ Tống nhận nuôi, bằng sự lương thiện và chân thành, vai chính đã chiếm được tình yêu thương và sự công nhận của người nhà họ Tống, trở thành một thành viên chính thức trong gia đình.
Mặc dù nguyên chủ là con ruột nhưng từ nhỏ bị bế nhầm, lúc trở về nhà họ Thẩm thì cũng đã mười bốn tuổi, bỏ học sớm, cũng vì những trải nghiệm không tốt từ thuở bé mà đầu óc đen tối, nhân cách xấu xa, bị cha mẹ ruột và anh trai ghét bỏ, bỏ mặc.
Sau này, khi vai chính bước chân vào ngành giải trí, nguyên chủ bất chấp sự phản đối của gia đình mà tham gia chương trình tuyển chọn tài năng.
Nguyên chủ thường xuyên gây chuyện trong suốt quá trình ghi hình nên bị khán giả ghét bỏ. Mặc dù độ nổi tiếng rất thấp nhưng nguyên chủ lại giành được suất debut cuối cùng.
Người hâm mộ thi nhau mắng chửi nguyên chủ dùng quy tắc ngầm, không thừa nhận nguyên chủ là thành viên trong nhóm nhạc.
Đây là năm thứ hai debut, mười thành viên của nhóm nhạc đều sống trong cùng một biệt thự.
Quan hệ giữa nguyên chủ và các thành viên khác rất tệ, bị ghét bỏ và tẩy chay tập thể, ngay cả quản lý cũng thường xuyên gây khó dễ với nguyên chủ.
Nguyên chủ nằm trong thiết lập vạn người ghét, hầu như tất cả mọi người đều ghét bỏ nguyên chủ... đây đúng là khởi đầu của địa ngục.
Ánh mắt Lâm Từ Miên run lên, nhưng so với việc bị người khác ghét bỏ, điều khiến cậu hít thở không thông chính là:
Mười thành viên của nhóm nhạc! Đều sống trong cùng một biệt thự!
Trên nam dưới nam, trái nam phải nam, gộp lại có thể xoay quanh trái đất ba vòng... đây chắc chắn là muốn lấy mạng những người sợ giao tiếp xã hội!
Chỉ mới nghĩ đến thôi mà Lâm Từ Miên đã lo lắng, cậu vô thức lùi lại vài bước, nhìn về phía cửa phòng với nỗi sợ hãi vẫn còn nguyên vẹn, cứ như bên kia cánh cửa là địa ngục trần gian.
Trong tiềm thức, Lâm Từ Miên không muốn ra ngoài, nhưng cậu vừa đói lại vừa khát, trong phòng cũng không tìm được bất cứ thứ gì để ăn.
Năm phút nữa, cậu nhất định sẽ ra ngoài tìm thứ gì đó để ăn.
Không, không, không, hay là mười phút nữa đi...
Chỉ, chỉ ba phút nữa thôi…
Mười lăm phút sau.
Lâm Từ Miên đói đến lả người, hai chân run run, lúc này mới ý thức được mình sẽ chết nếu không ăn, vì vậy cứng đờ đi tới cửa, nhìn khung cảnh bên ngoài qua khe cửa.
Thấy xung quanh không có ai, Lâm Từ Miên thở phào nhẹ nhõm rồi rón rén bước ra khỏi phòng.
Lâm Từ Miên sống ở tầng hai của biệt thự, phòng bếp ở tầng một nên cậu phải đi xuống cầu thang.
Mặc dù nguyên chủ là con ruột nhưng từ nhỏ bị bế nhầm, lúc trở về nhà họ Thẩm thì cũng đã mười bốn tuổi, bỏ học sớm, cũng vì những trải nghiệm không tốt từ thuở bé mà đầu óc đen tối, nhân cách xấu xa, bị cha mẹ ruột và anh trai ghét bỏ, bỏ mặc.
Sau này, khi vai chính bước chân vào ngành giải trí, nguyên chủ bất chấp sự phản đối của gia đình mà tham gia chương trình tuyển chọn tài năng.
Nguyên chủ thường xuyên gây chuyện trong suốt quá trình ghi hình nên bị khán giả ghét bỏ. Mặc dù độ nổi tiếng rất thấp nhưng nguyên chủ lại giành được suất debut cuối cùng.
Người hâm mộ thi nhau mắng chửi nguyên chủ dùng quy tắc ngầm, không thừa nhận nguyên chủ là thành viên trong nhóm nhạc.
Đây là năm thứ hai debut, mười thành viên của nhóm nhạc đều sống trong cùng một biệt thự.
Quan hệ giữa nguyên chủ và các thành viên khác rất tệ, bị ghét bỏ và tẩy chay tập thể, ngay cả quản lý cũng thường xuyên gây khó dễ với nguyên chủ.
Nguyên chủ nằm trong thiết lập vạn người ghét, hầu như tất cả mọi người đều ghét bỏ nguyên chủ... đây đúng là khởi đầu của địa ngục.
Ánh mắt Lâm Từ Miên run lên, nhưng so với việc bị người khác ghét bỏ, điều khiến cậu hít thở không thông chính là:
Mười thành viên của nhóm nhạc! Đều sống trong cùng một biệt thự!
Trên nam dưới nam, trái nam phải nam, gộp lại có thể xoay quanh trái đất ba vòng... đây chắc chắn là muốn lấy mạng những người sợ giao tiếp xã hội!
Chỉ mới nghĩ đến thôi mà Lâm Từ Miên đã lo lắng, cậu vô thức lùi lại vài bước, nhìn về phía cửa phòng với nỗi sợ hãi vẫn còn nguyên vẹn, cứ như bên kia cánh cửa là địa ngục trần gian.
Trong tiềm thức, Lâm Từ Miên không muốn ra ngoài, nhưng cậu vừa đói lại vừa khát, trong phòng cũng không tìm được bất cứ thứ gì để ăn.
Năm phút nữa, cậu nhất định sẽ ra ngoài tìm thứ gì đó để ăn.
Không, không, không, hay là mười phút nữa đi...
Chỉ, chỉ ba phút nữa thôi…
Mười lăm phút sau.
Lâm Từ Miên đói đến lả người, hai chân run run, lúc này mới ý thức được mình sẽ chết nếu không ăn, vì vậy cứng đờ đi tới cửa, nhìn khung cảnh bên ngoài qua khe cửa.
Thấy xung quanh không có ai, Lâm Từ Miên thở phào nhẹ nhõm rồi rón rén bước ra khỏi phòng.
Lâm Từ Miên sống ở tầng hai của biệt thự, phòng bếp ở tầng một nên cậu phải đi xuống cầu thang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.