Chương 4: Chương 4: Một ngày thuận lợi
Mộc Dung
25/07/2018
Khả Khả! Ở đây! - tiếng nói của một cô gái đáng yêu đang ra sức vẫy tay về phía bên kia đường.
Khả Khả không đáp lại bằng lời chỉ đưa tay lên vẫy vẫy chứng tỏ rằng đã thấy đã biết.
_ Khả Khả em xem căn nhà này thế nào? - Tỷ tỷ hào hứng vô cùng, bộ dạng con ních hơn 7 phần.
_ Rất tốt! Nhưng còn giá cả thì sao? - Một căn nhà vô cùng hợp ý với cô nha.
Căn nhà này một trệt 2 lầu, thiết kế rất tốt lại có đồ dùng sẵn đỡ phải tốn công mua, nhưng mà vãn còn thiếu một chút như rèn cửa, bộ tách trà và một vài thứ có liên quan.
Nếu thật sự cô có thể thuê căn nhà này với giá tốt, thì cô không ngần ngại mà bổ sung thêm một ít cho chủ nhà đâu a.
_ Chỉ có 6 vạn thôi! - Tỷ tỷ dùng tay bịch miệng cười cười rồi đưa ra cái giá.
_ Cái gì? Rẻ vậy a, Tỷ Tỷ 6 vạn hay 60 vạn? - Không phải chứ, nguyên một căn nhà thế này mà chỉ 6 vạn đùa nhau ha.
_ Đúng là 6 vạn, Tỷ tỷ đã hỏi rất kỹ a! - Mặt của tỷ tỷ có chút không vui liền phụng phịu má.
_ Vậy là tốt quá, em thuê, em thuê nha nha! - Cô đây cũng không có ý gì đâu chỉ là muốn xác minh lại nên mới hỏi.
_ Được rồi, chị sẽ báo với chủ nhà em muốn chừng nào chuyển? - Tỷ Tỷ thấy cô chịu thuê liền tứ khắc vui vẻ.
_ Đầu tháng đi a! - Khả Khả nhìn nhìn mọi vật xung quanh, trong đầu nghĩ nghĩ một chút.
Xem nhà xong, cả hai xách nhau đi ăn hôm nay là ngày nghỉ của cô cho nên tận dụng hết mình đi.
Buổi tối, trước khi về còn mua một ít đồ ăn vặt xách về nhà.
Khả Khả có sở thích ăn vặt rất mãnh liệt, nếu không ai nói không ai hỏi thì cô không màng ăn bữa chính mà chỉ ăn mỗi đồ ăn vặt suốt cả một ngày đó a.
Cũng chính vì vậy trong túi áo hay túi quần của cô, kể cả túi xách đều có bánh hoặc kẹo.
Lúc còn ở nhà,Mẹ Mẹ đại tướng cứ suốt ngày cằn nhằn về việc ăn uống của cô nhưng mà từ khi chuyển ra ngoài thì cô hoàn toàn tự do chẳng ai thèm cằn nhằn đâu a.
Về đến kí túc xá cũng đã 9h tối, ngày mai 8h sáng phải đi nhận ca cho nên để tinh thần tốt thật tốt làm việc, cô quyết định hôm nay ăn ít đồ vặt rồi đi ngủ sớm.
Buổi sáng, bệnh viện đã đông người vô cùng, nhưng mà đó là nhiệm vụ của khoa khám bệnh, cô là khoa phẩu thuật cho nên cũng không đến nổi đi.
Sáng ra tiếp nhận 1 ca mổ 1 tiếng đồng hồ, sau đó đi xem bệnh một chút, chiều lại 2 ca mổ, vậy là cũng được đi so với 4-5 ca một lúc thì vẫn tốt hơn nhiều.
Ca mổ hôm nay không có gì gọi là nghiêm trọng, nên cô giải quyết rất nhanh, liền cùng y tá đi xem bệnh một chút.
Ông Hoàng hôm nay được xuất viện, có mang chút trái cây vào biếu mọi người.
Cụ ông Hứa sau khi bị cô hù cho hai lần thì cũng ngoan ngoãn uống thuốc rồi, sau một ngày thì bệnh tình cũng tốt hơn một chút.
Lại đến phòng VIP1 này, haizzzz nhớ đến cái con người ở trong cái phòng này nếu cô nói cô không chút cảm giác là cô nói xạo.
Nhưng mà nhìn hắn ta thì cô nghĩ nên tránh xa một chút, chức vị của hắn không đơn giản.
Cô đến đây là dấu mối quan hệ của ba mà đến, nếu để lộ thì coi như tiêu lại phải nhăn cái răng ra mà nghe người ta nịnh nọt nữa thật sự là cô không thích chút nào.
_ Hôm nay thế nào? - ạch... Vẫn là câu hỏi đó, ngàn năm chỉ có một.
_ Rất tốt! - Nam nhân kia hôm nay trả lời cô trong giọng nói có phần thoải mái hơn tối hôm bữa a.
_ Tiếp tục phát huy! - Khám một chút, nhìn qua chỗ vết thương của anh, quả thật thể chất của anh tốt cực kì, mới sau một ngày 1 đêm liền đã muốn tạo vãy.
Khám xong cô cũng không nói gì, chỉ phân phối cho y tá sau đó xoay người đi không hình đến anh lấy một cái.
Cũng như tối hôm đó, bóng lưng của cô đã khuất sau cái cửa nhưng tầm mắt của anh vẫn không di chuyển mà nhìn chằm chằm vào nơi cô đã đứng a
Khả Khả không đáp lại bằng lời chỉ đưa tay lên vẫy vẫy chứng tỏ rằng đã thấy đã biết.
_ Khả Khả em xem căn nhà này thế nào? - Tỷ tỷ hào hứng vô cùng, bộ dạng con ních hơn 7 phần.
_ Rất tốt! Nhưng còn giá cả thì sao? - Một căn nhà vô cùng hợp ý với cô nha.
Căn nhà này một trệt 2 lầu, thiết kế rất tốt lại có đồ dùng sẵn đỡ phải tốn công mua, nhưng mà vãn còn thiếu một chút như rèn cửa, bộ tách trà và một vài thứ có liên quan.
Nếu thật sự cô có thể thuê căn nhà này với giá tốt, thì cô không ngần ngại mà bổ sung thêm một ít cho chủ nhà đâu a.
_ Chỉ có 6 vạn thôi! - Tỷ tỷ dùng tay bịch miệng cười cười rồi đưa ra cái giá.
_ Cái gì? Rẻ vậy a, Tỷ Tỷ 6 vạn hay 60 vạn? - Không phải chứ, nguyên một căn nhà thế này mà chỉ 6 vạn đùa nhau ha.
_ Đúng là 6 vạn, Tỷ tỷ đã hỏi rất kỹ a! - Mặt của tỷ tỷ có chút không vui liền phụng phịu má.
_ Vậy là tốt quá, em thuê, em thuê nha nha! - Cô đây cũng không có ý gì đâu chỉ là muốn xác minh lại nên mới hỏi.
_ Được rồi, chị sẽ báo với chủ nhà em muốn chừng nào chuyển? - Tỷ Tỷ thấy cô chịu thuê liền tứ khắc vui vẻ.
_ Đầu tháng đi a! - Khả Khả nhìn nhìn mọi vật xung quanh, trong đầu nghĩ nghĩ một chút.
Xem nhà xong, cả hai xách nhau đi ăn hôm nay là ngày nghỉ của cô cho nên tận dụng hết mình đi.
Buổi tối, trước khi về còn mua một ít đồ ăn vặt xách về nhà.
Khả Khả có sở thích ăn vặt rất mãnh liệt, nếu không ai nói không ai hỏi thì cô không màng ăn bữa chính mà chỉ ăn mỗi đồ ăn vặt suốt cả một ngày đó a.
Cũng chính vì vậy trong túi áo hay túi quần của cô, kể cả túi xách đều có bánh hoặc kẹo.
Lúc còn ở nhà,Mẹ Mẹ đại tướng cứ suốt ngày cằn nhằn về việc ăn uống của cô nhưng mà từ khi chuyển ra ngoài thì cô hoàn toàn tự do chẳng ai thèm cằn nhằn đâu a.
Về đến kí túc xá cũng đã 9h tối, ngày mai 8h sáng phải đi nhận ca cho nên để tinh thần tốt thật tốt làm việc, cô quyết định hôm nay ăn ít đồ vặt rồi đi ngủ sớm.
Buổi sáng, bệnh viện đã đông người vô cùng, nhưng mà đó là nhiệm vụ của khoa khám bệnh, cô là khoa phẩu thuật cho nên cũng không đến nổi đi.
Sáng ra tiếp nhận 1 ca mổ 1 tiếng đồng hồ, sau đó đi xem bệnh một chút, chiều lại 2 ca mổ, vậy là cũng được đi so với 4-5 ca một lúc thì vẫn tốt hơn nhiều.
Ca mổ hôm nay không có gì gọi là nghiêm trọng, nên cô giải quyết rất nhanh, liền cùng y tá đi xem bệnh một chút.
Ông Hoàng hôm nay được xuất viện, có mang chút trái cây vào biếu mọi người.
Cụ ông Hứa sau khi bị cô hù cho hai lần thì cũng ngoan ngoãn uống thuốc rồi, sau một ngày thì bệnh tình cũng tốt hơn một chút.
Lại đến phòng VIP1 này, haizzzz nhớ đến cái con người ở trong cái phòng này nếu cô nói cô không chút cảm giác là cô nói xạo.
Nhưng mà nhìn hắn ta thì cô nghĩ nên tránh xa một chút, chức vị của hắn không đơn giản.
Cô đến đây là dấu mối quan hệ của ba mà đến, nếu để lộ thì coi như tiêu lại phải nhăn cái răng ra mà nghe người ta nịnh nọt nữa thật sự là cô không thích chút nào.
_ Hôm nay thế nào? - ạch... Vẫn là câu hỏi đó, ngàn năm chỉ có một.
_ Rất tốt! - Nam nhân kia hôm nay trả lời cô trong giọng nói có phần thoải mái hơn tối hôm bữa a.
_ Tiếp tục phát huy! - Khám một chút, nhìn qua chỗ vết thương của anh, quả thật thể chất của anh tốt cực kì, mới sau một ngày 1 đêm liền đã muốn tạo vãy.
Khám xong cô cũng không nói gì, chỉ phân phối cho y tá sau đó xoay người đi không hình đến anh lấy một cái.
Cũng như tối hôm đó, bóng lưng của cô đã khuất sau cái cửa nhưng tầm mắt của anh vẫn không di chuyển mà nhìn chằm chằm vào nơi cô đã đứng a
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.