Chương 44: Do chán mà nghỉ
Mộc Dung
12/02/2019
Ra khỏi bệnh viện Khả Khả một đường về nhà trọ cô là không quan tâm đến
việc bị đuổi đâu nha, vốn ba ba đại tướng là muốn cô trở về nhà làm việc tại bệnh viện quân y của ông làm việc đây cũng là một tin tốt đối với
ba ba đại tướng đi
Nhưng mà hiện tại cô thừa cơ hội này mà nghỉ một thời gian sau đó mới dự tính tiếp là có nên làm tiếp hay không thôi, Khả Khả là xin ra ngậm thìa vàng trong miệng cô khỏi cần đi làm cũng được gia tài của cả họ ngoại lẫn nội cộng lại cũng là ăn đến đời cháu của Khả Khả chưa hết. Nhưng là tuổi trẻ mà làm sao có thể chịu ngồi yên như vậy nếu có lười nhát thì cũng là một thời gian thôi, còn lại vẫn là thích đi làm hơn mới đúng.
Về đến nhà trọ cô quăng cái thùng đồ sang một bên bản thân nhảy thẳng lên giường thoải mái ưỡn ẹo qua lại rồi từ từ ngủ một giấc thật no mới chịu.
Trong khi cô gái nhỏ vừa bị đuổi việc này đang tận hưởng một giấc ngủ ngon lành thì người khiến cô bị đuổi lại chẳng vui vẻ gì, Mỹ Na cô ta bị câu nói của Khả Khả in thẳng vào đầu vốn tưởng rằng đuổi việc tiện nhân này tâm trạng sẽ hả hê vô cùng nhưng nào ngờ nhìn dáng vẻ ung dung của Khả Khả kia mà làm cho cô ta tức đến muốn hộc máu.
Cô ta không tin với mối quan hệ của ba mình không thể không tìm ra gia đình của Khả Khả cô ta còn nghĩ trong đầu sau khi tìm ra được ba mẹ của Khả Khả ở đâu thì sẽ nói ba mình làm khó dễ công việc của họ, chưa kể sẽ đến tận nhà nói con gái bọn họ dựt chồng người khác rao khắp làng khắp xóm khiến cho Khả Khả một đường lui cũng không có.
Càng nghĩ đến thảm cảnh sau này của Khả Khả mà cô ta tự diễn ra tâm trạng tức tối lúc nãy cũng vơi bớt đi không ít, cô ta liền quyết định sẽ hợp mặt bạn bè đến quán bar ăn chơi một bữa cho thật vui mới được.
Còn về phần Khả Khả lúc cô tỉnh dậy thì trời cũng đã hoàng hôn rồi, cái bụng của cô đánh trống linh đình từ lâu mà do độ làm biếng trên cả tuyệt vời này mà cứ giả ngơ ngủ. Giờ thì nhịn hết nổi rồi bắt buộc phải dậy thôi kiếm gì đó ăn sơ sơ rồi bắt đầu lên một lịch trình đi du lịch, nghĩ đến một chút về Thiếu Tướng kia đến nay cũng không thấy tin tức gì chắc chắn rằng nhiệm vụ lần này khá là khó khăn cho nên còn lâu người mới trở về.
Khoanh khoanh trên tờ du lịch mấy vòng lớn nhỏ chuyến du lịch này của Khả Khả kéo dài 2 tuần chứ không phải đơn giản đâu nha.
Sắp xếp xong mọi việc Khả Khả gọi một cuộc điện thoại về cho mẹ mẹ đại tướng, cô còn tin rằng cuộc điện thoại này sẽ khiến bà vui đến phát điên luôn.
_ Mẹ, con gái yêu nhớ mẹ.
Đầu đây bên kia vừa bắt máy Khả Khả đã một giọng làm nũng đến chảy nước ra.
_ Nha đầu, cũng biết nhớ ta hay sao?
Mẹ mẹ đại tướng dù miệng trách mắng nhưng mà lòng vui vô cùng, con gái ít khi tự động gọi điện như thế này lắm nha.
_ Mẹ..... 2 tuần nữa con sẽ chuyển về nhà, mẹ có đồng ý chứa chấp đứa con gái này nữa hay không?
Khả Khả cười cười một cái tính của mẹ mình cô sao lại không biết cơ chứ, chỉ cần cô chuyển hướng quay về liền trở thành nhân vật quan trọng.
_ Thật.... thật chứ bảo bối? Ai nha được được chứa.... chứa hết... con nói đi ngày nào để mẹ cùng lão ba đến đón con.
Đúng như Khả Khả suy nghĩ, mẹ mẹ đại tướng nghe xong liền phấn khích không thôi bà là muốn chui thẳng vào cái điện thoại này bắt sống cô về ngay lập tức. _ Không cần, con đi du lịch một thời gian sau đó sẽ quay về nha.
Khả Khả không muốn phiền phức đến như vậy đâu nha, trước mắt cô đem đóng đồ đóng gói chuyển về trước bản thân mình mang vài bộ đồ theo đi du lịch thôi không cần phải để hai người già kia lên đón cô như vậy.
_ Mà sao con lại tự nhiên muốn quay về? Ở đó có ai bắt nạt con sao? Nếu thật là vậy liền nói với mẹ con gái bảo bối của chúng ta không thể bị người ta ức hiếp như vậy được. Mẹ và lão ba làm chủ cho con.
Mẹ Mẹ đại tướng cũng là biết tính con gái mình từ nhỏ kiên cường vô cùng, nhưng mà dù sao cũng là một nữ nhi mà thôi dọn đến sống một nơi không có người thân bên cạnh thì chuyện bị xã hội bắt nạt là chuyện thường, con gái của bà là ngọc ngà làm sao có thể để người khác đè đầu cưỡi cổ như vậy.
_ Mẹ, không có ai bắt nạt con cả là do chán mà nghỉ thôi.
Cô trước mắt là cứ nói như vậy đi dù sao sau này lão ba cũng là tự mình tra ra mà thôi lúc đó sử lý cái ông lãnh đạo cấp sao kia một phen, còn ba của cô Mỹ Na đó để xem chừng mà cô kiếm tra được thân thế của nhà mình thì ba cô ta làm được gì nào.
_ Thật sự?
Mẹ mẹ đại tướng cũng là ngờ ngợ không tin tưởng cho lắm hỏi lại một lần nữa cho chính xác.
Khả Khả phải nói hết lời bà mới buông tha, việc con gái nghỉ như vậy cũng là là toại nguyện rồi nha con gái quay về ở bên bà ngày đêm thì càng tốt hơn bao giờ hết.
Nhưng mà chuyện người yêu của con bé thì thế nào đây, Thiếu tướng Lôi kia nhận nhiệm vụ đi như vậy cũng là do một tay ông nhà sắp xếp cho đi nếu con bé quay về mà biết được người chưa vào cửa đã bị ba nó ức hiếp như vậy thì sẽ thế nào đây.
Aizzz nha, lão già đó nói mà không nghe cái gì mà phải lấy lại công bằng cho con gái, cái gì mà phải ra uy trước để hắn sợ còn con gái thì thế nào đây chứ hả nếu con bé biết thì mặt mũi đâu mà nhìn nó cơ chứ.
Trước kia bà với ông lấy nhau cũng đâu có bị ai đàn áp hay tạo áp lực như vậy, vậy mà lão già này lại đi tạo áp lực như thế thử hỏi sau này hai đứa nó thật sự cưới nhau thì làm thế nào đây, nếu gặp phải người hay thù hận thì có mà lôi chuyện ra nói dày xé con gái bà phải không.
Càng nghĩ càng giận lão già kia cái gì cũng là treo đầu miệng quân nhân ra mà nói, ganh tị thì nói ganh tị làm gì mà phải như vậy cơ chứ.
Mẹ mẹ đại tướng cúp máy xong ngồi thẩn thờ hơn nữa ngày mới lắc đầu bỏ lên lầu, bà mặc kệ sau này nếu chuyện bị bảo bối biết thì để cho lão ta tự mà đi xin lỗi con gái đi nha bà đây không quan hệ đâu.
Đến khi Khả Khả thu dọn hành lý xong thì trăng cũng đã lên khá cao rồi cô nhìn sơ một lượt xem xem những đồ dùng còn sót gì không, sáng mai kêu xe vận chuyển đến chuyển đi là xong. Còn về phần căn nhà này dù sao nó cũng là của anh, cô và anh dù hứa hẹn nhưng mà vẫn chưa chính thức nên cô sẽ không xen vào bất kì thứ gì của anh.
Cả một buổi tối Khả Khả lên một sớ dài về những nơi cô sẽ đến, nhưng nơi cô sẽ ở tâm trạng của người sắp được đi du lịch là tốt cực kì luôn a.
Nhưng mà hiện tại cô thừa cơ hội này mà nghỉ một thời gian sau đó mới dự tính tiếp là có nên làm tiếp hay không thôi, Khả Khả là xin ra ngậm thìa vàng trong miệng cô khỏi cần đi làm cũng được gia tài của cả họ ngoại lẫn nội cộng lại cũng là ăn đến đời cháu của Khả Khả chưa hết. Nhưng là tuổi trẻ mà làm sao có thể chịu ngồi yên như vậy nếu có lười nhát thì cũng là một thời gian thôi, còn lại vẫn là thích đi làm hơn mới đúng.
Về đến nhà trọ cô quăng cái thùng đồ sang một bên bản thân nhảy thẳng lên giường thoải mái ưỡn ẹo qua lại rồi từ từ ngủ một giấc thật no mới chịu.
Trong khi cô gái nhỏ vừa bị đuổi việc này đang tận hưởng một giấc ngủ ngon lành thì người khiến cô bị đuổi lại chẳng vui vẻ gì, Mỹ Na cô ta bị câu nói của Khả Khả in thẳng vào đầu vốn tưởng rằng đuổi việc tiện nhân này tâm trạng sẽ hả hê vô cùng nhưng nào ngờ nhìn dáng vẻ ung dung của Khả Khả kia mà làm cho cô ta tức đến muốn hộc máu.
Cô ta không tin với mối quan hệ của ba mình không thể không tìm ra gia đình của Khả Khả cô ta còn nghĩ trong đầu sau khi tìm ra được ba mẹ của Khả Khả ở đâu thì sẽ nói ba mình làm khó dễ công việc của họ, chưa kể sẽ đến tận nhà nói con gái bọn họ dựt chồng người khác rao khắp làng khắp xóm khiến cho Khả Khả một đường lui cũng không có.
Càng nghĩ đến thảm cảnh sau này của Khả Khả mà cô ta tự diễn ra tâm trạng tức tối lúc nãy cũng vơi bớt đi không ít, cô ta liền quyết định sẽ hợp mặt bạn bè đến quán bar ăn chơi một bữa cho thật vui mới được.
Còn về phần Khả Khả lúc cô tỉnh dậy thì trời cũng đã hoàng hôn rồi, cái bụng của cô đánh trống linh đình từ lâu mà do độ làm biếng trên cả tuyệt vời này mà cứ giả ngơ ngủ. Giờ thì nhịn hết nổi rồi bắt buộc phải dậy thôi kiếm gì đó ăn sơ sơ rồi bắt đầu lên một lịch trình đi du lịch, nghĩ đến một chút về Thiếu Tướng kia đến nay cũng không thấy tin tức gì chắc chắn rằng nhiệm vụ lần này khá là khó khăn cho nên còn lâu người mới trở về.
Khoanh khoanh trên tờ du lịch mấy vòng lớn nhỏ chuyến du lịch này của Khả Khả kéo dài 2 tuần chứ không phải đơn giản đâu nha.
Sắp xếp xong mọi việc Khả Khả gọi một cuộc điện thoại về cho mẹ mẹ đại tướng, cô còn tin rằng cuộc điện thoại này sẽ khiến bà vui đến phát điên luôn.
_ Mẹ, con gái yêu nhớ mẹ.
Đầu đây bên kia vừa bắt máy Khả Khả đã một giọng làm nũng đến chảy nước ra.
_ Nha đầu, cũng biết nhớ ta hay sao?
Mẹ mẹ đại tướng dù miệng trách mắng nhưng mà lòng vui vô cùng, con gái ít khi tự động gọi điện như thế này lắm nha.
_ Mẹ..... 2 tuần nữa con sẽ chuyển về nhà, mẹ có đồng ý chứa chấp đứa con gái này nữa hay không?
Khả Khả cười cười một cái tính của mẹ mình cô sao lại không biết cơ chứ, chỉ cần cô chuyển hướng quay về liền trở thành nhân vật quan trọng.
_ Thật.... thật chứ bảo bối? Ai nha được được chứa.... chứa hết... con nói đi ngày nào để mẹ cùng lão ba đến đón con.
Đúng như Khả Khả suy nghĩ, mẹ mẹ đại tướng nghe xong liền phấn khích không thôi bà là muốn chui thẳng vào cái điện thoại này bắt sống cô về ngay lập tức. _ Không cần, con đi du lịch một thời gian sau đó sẽ quay về nha.
Khả Khả không muốn phiền phức đến như vậy đâu nha, trước mắt cô đem đóng đồ đóng gói chuyển về trước bản thân mình mang vài bộ đồ theo đi du lịch thôi không cần phải để hai người già kia lên đón cô như vậy.
_ Mà sao con lại tự nhiên muốn quay về? Ở đó có ai bắt nạt con sao? Nếu thật là vậy liền nói với mẹ con gái bảo bối của chúng ta không thể bị người ta ức hiếp như vậy được. Mẹ và lão ba làm chủ cho con.
Mẹ Mẹ đại tướng cũng là biết tính con gái mình từ nhỏ kiên cường vô cùng, nhưng mà dù sao cũng là một nữ nhi mà thôi dọn đến sống một nơi không có người thân bên cạnh thì chuyện bị xã hội bắt nạt là chuyện thường, con gái của bà là ngọc ngà làm sao có thể để người khác đè đầu cưỡi cổ như vậy.
_ Mẹ, không có ai bắt nạt con cả là do chán mà nghỉ thôi.
Cô trước mắt là cứ nói như vậy đi dù sao sau này lão ba cũng là tự mình tra ra mà thôi lúc đó sử lý cái ông lãnh đạo cấp sao kia một phen, còn ba của cô Mỹ Na đó để xem chừng mà cô kiếm tra được thân thế của nhà mình thì ba cô ta làm được gì nào.
_ Thật sự?
Mẹ mẹ đại tướng cũng là ngờ ngợ không tin tưởng cho lắm hỏi lại một lần nữa cho chính xác.
Khả Khả phải nói hết lời bà mới buông tha, việc con gái nghỉ như vậy cũng là là toại nguyện rồi nha con gái quay về ở bên bà ngày đêm thì càng tốt hơn bao giờ hết.
Nhưng mà chuyện người yêu của con bé thì thế nào đây, Thiếu tướng Lôi kia nhận nhiệm vụ đi như vậy cũng là do một tay ông nhà sắp xếp cho đi nếu con bé quay về mà biết được người chưa vào cửa đã bị ba nó ức hiếp như vậy thì sẽ thế nào đây.
Aizzz nha, lão già đó nói mà không nghe cái gì mà phải lấy lại công bằng cho con gái, cái gì mà phải ra uy trước để hắn sợ còn con gái thì thế nào đây chứ hả nếu con bé biết thì mặt mũi đâu mà nhìn nó cơ chứ.
Trước kia bà với ông lấy nhau cũng đâu có bị ai đàn áp hay tạo áp lực như vậy, vậy mà lão già này lại đi tạo áp lực như thế thử hỏi sau này hai đứa nó thật sự cưới nhau thì làm thế nào đây, nếu gặp phải người hay thù hận thì có mà lôi chuyện ra nói dày xé con gái bà phải không.
Càng nghĩ càng giận lão già kia cái gì cũng là treo đầu miệng quân nhân ra mà nói, ganh tị thì nói ganh tị làm gì mà phải như vậy cơ chứ.
Mẹ mẹ đại tướng cúp máy xong ngồi thẩn thờ hơn nữa ngày mới lắc đầu bỏ lên lầu, bà mặc kệ sau này nếu chuyện bị bảo bối biết thì để cho lão ta tự mà đi xin lỗi con gái đi nha bà đây không quan hệ đâu.
Đến khi Khả Khả thu dọn hành lý xong thì trăng cũng đã lên khá cao rồi cô nhìn sơ một lượt xem xem những đồ dùng còn sót gì không, sáng mai kêu xe vận chuyển đến chuyển đi là xong. Còn về phần căn nhà này dù sao nó cũng là của anh, cô và anh dù hứa hẹn nhưng mà vẫn chưa chính thức nên cô sẽ không xen vào bất kì thứ gì của anh.
Cả một buổi tối Khả Khả lên một sớ dài về những nơi cô sẽ đến, nhưng nơi cô sẽ ở tâm trạng của người sắp được đi du lịch là tốt cực kì luôn a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.