Chương 33: Lấy lòng cha vợ khi vợ vắng nhà
Mộc Dung
15/09/2018
Cả một tuần nay Ba Ba đại tướng đều ở quân khu C, ông nói muốn đến đây
khảo sát một tuần khiến cho tất cả binh lính trong quân khu liền nháo
nhào lên không ngày nào được yên cả.
Doanh trưởng cùng doanh phó cũng bị hành đến sắp thở không ra hơi rồi, báo cáo tư liệu, báo cáo nhiệm vụ, báo cáo sơ bộ.... báo cáo và báo cáo.
Ông khẳng định rằng người mà Khả Khả chọn chắc chắn là một trong những tên lính ở đây cho nên trước là ở đây xem xét tình hình, hai là hỏi thăm tin tức một chút.
Lôi Chiến Phong cũng vì điều này mà t anh là cố lấy lòng của cha vợ tương lai bằng cách gia tăng các buổi thực chiến, luyện tập binh lính của mình bất kể ngày đêm.
Đại tướng đến đây mấy ngày liền lúc nào có luyện tập thì ông đều đứng ở xa nhìn bọn họ, khí thế của ông là ép cho người ta không dám thở mạnh. Mọi người dù có mệt thế nào cũng không dám than nữa lời, lưng đặc giường liền ngủ không biết trời đất là gì.
Suốt mấy ngày như vậy, ông là nhìn sắp hết các tên lính trong trại này rồi mà nhìn hoài thì cũng chỉ có ba người là có tố chất làm con rể ông nhưng mà trừ một là tên thiếu tướng mặt lạnh đó ra thì chỉ còn Doanh trưởng và Phó Doanh mà thôi, nhưng mà hai tên tiểu tử này một chút nhắc đến không không biết Khả Khả nhà ông là người nào, cũng chính vì điều này mà làm ông tức sắp phát điên rồi a.
Hôm nay vì trời mưa rất lớn lại có sấm to cho nên ông bảo với Lôi Chiến Phong đặc cách hôm nay cho toàn bộ lính trong doanh được phép nghỉ ngơi tốt một ngày. Cũng chính lúc này mà ông có thời gian để ngồi than thở rồi a.
_ Đại tướng, ngài tâm trạng ngài không tốt. - Lôi Chiến Phong rót chén trà nóng đưa đến trên bàn cho ông, ánh mắt có chút quan tâm.
Này là cha vợ mặt lớn đó a, nếu anh không chăm sóc ông tốt đến khi vợ về nghe anh không quan tâm thì có mà cấm túc chết luôn đi.
_ Ai, cũng chẳng có gì nha đầu nhà ta có ý chung nhân.- Ông xoa xoa vầng trán mấy ngày nay ông là căng mắt căng não ra nhìn, tối đến phải gọi điện báo cáo với lão bà ở nhà mấy lần đều bị chửi tan nát vì nhiệm vụ bất thành.
_ Con gái của ngài thích người trong quân đội sao? - Anh ngồi xuống ghế, bắt đầu chiến thuật vu hồn với cha vợ mặt bự.
_ Đúng a, nó hồi nhỏ sống chết đều không muốn gả cho quân nhân vậy mà giờ lại nói để ý một quân nhân, mà chẳng nói là ai làm cho vợ ta cằn nhằn suốt ngày. - Ông bưng chén trà ấm lên hớp một hơi, nước trà ấm từ cổ họng xuống bao tử làm cho ấm người lên khiến ông hài lòng vô cùng, tâm trạng cũng nhẹ hơn.
_ Vẫn chưa biết ai sao? - Anh cũng bưng chén trà lên hớp một hớp, tâm trạng lúc này có chút vui mà có chút giận cô a, không lẽ việc quen anh lấy anh xấu hổ lắm anh sao mà phải giấu như vậy.
_ Đúng, con bé công tác ở đây cho nên 100% sẽ là một trong những tên lính của anh đó a.. - Ông đặt chén trà xuống mắt sắc bén nhìn thẳng về phía anh.
_ Vậy ngài đã nhìn ra được người nào chưa? - Anh lại tiếp tục dò xét một chút về tình hình của cha vợ hiện tại.
_ Haizz, trong cái doanh này của anh, tôi nhìn trúng được 3 người mà toàn là không có khả năng. - Ông nhìn ra cửa sổ một cái rồi lại nhìn qua anh.
Đúng là ông nhìn hoài cũng không thể nào kết luận được, ba người này đều tiêu chí rất tốt mà lại không thể nằm trong tầm ngắm của con gái ông được.
_ Ba người ngài nhìn trúng là ai? - Anh đưa chén trà lên, hớp một ngụm.
_ Doanh trưởng và phó doanh. - Sở dĩ ông nói hai người này trước vì người thứ ba là anh mà là anh thì sẽ càng không có khả năng.
_ Còn người thứ ba là ai? - Anh tiếp tục vu hồn trận với ông, cứ nhẹ nhàng hỏi liền sẽ biết mọi việc thôi.
_ Người thứ ba... ha ha ha. Liền không có khả năng - Ông híp mắt lại nhìn thẳng vào anh, ông đang đánh giá con người của anh thêm một lần nữa.
_ Nếu như người thứ ba có khả năng thì ngài nghĩ thế nào? - Câu hỏi này cũng như là câu đáp án của anh rồi ha, anh là đang tự khẳng định mình hay sao.
Câu trả lời của Lôi Chiến Phong làm cho Đại Tướng Lâm mặt từ đỏ đến trắng từ trắng đến đỏ, Con bà nó, ông là đang bị tên nhóc này sỏ mũi chạy vòng vòng sao.
_ Con bà nó, tên tiểu tử thối dám lừa lão tử. - Ông đập bàn thật mạnh, đứng dậy lấy tay chỉ vào mặt anh ai oán cực kì.
_Báo cáo Cha vợ, con là không muốn lừa cha nhưng mà vợ con hạ lệnh đợi cô ấy về mới báo cáo, con là quan tâm cha mấy ngày nay vì tìm con mà đau cả đầu con sợ cha ngã bệnh khi vợ con về sẽ trách con cho nên liền muốn khai báo. - Anh đứng dậy chấp hai tay ra sau, chân gian ra ngực ưỡn thẳng tư thế đứng của một quân nhân, thành khẳng khai báo.
_ Lo cái rắm nhà anh, lão tử đây không gả con gái cho anh - Ông bị câu nói kia của anh chọc cho tức đến muốn hộc máu mà, tên tiểu tử này mặt dày thật.
_ Cha vợ như vậy vợ con sẽ khóc, con sẽ đau lòng, cha biệt ly tụi con sẽ không tốt cho sức khỏe của mẹ - Anh làm mặt không đổi vẫn một ngữ điệu.
_ Cái rằm, con bà nó, cái gì mà liên quan đến vợ của lão tử. Mau cút đi cho lão tử - Ông bị câu nói của anh làm cho nổi máu lên, thật không kềm chế được.
Anh không ở lại nữa, chào kiểu quân đội sau đó đi ra, mà trước khi đi ra còn không quên quay đầu lại phủ thêm một câu nói khiến cho bình trà bay thẳng vào anh mà thân thủ của anh thế nào chứ làm sao bình trà có thể bay vào mặt anh được nó chỉ đập vào cửa mà thôi, còn anh thì biến mất dạng.
Dỗ cha vợ không thành công mà trở thành cha vợ giận đến xanh mặt, biến đi là tốt nhất.
Câu nói anh để lại là.
_ Cha vợ đừng xúc động khi có con là con rể - Câu nói này 100% là ghẹo cho ông tức điên vì vậy bình trà mới bay thẳng như vậy.
Doanh trưởng cùng doanh phó cũng bị hành đến sắp thở không ra hơi rồi, báo cáo tư liệu, báo cáo nhiệm vụ, báo cáo sơ bộ.... báo cáo và báo cáo.
Ông khẳng định rằng người mà Khả Khả chọn chắc chắn là một trong những tên lính ở đây cho nên trước là ở đây xem xét tình hình, hai là hỏi thăm tin tức một chút.
Lôi Chiến Phong cũng vì điều này mà t anh là cố lấy lòng của cha vợ tương lai bằng cách gia tăng các buổi thực chiến, luyện tập binh lính của mình bất kể ngày đêm.
Đại tướng đến đây mấy ngày liền lúc nào có luyện tập thì ông đều đứng ở xa nhìn bọn họ, khí thế của ông là ép cho người ta không dám thở mạnh. Mọi người dù có mệt thế nào cũng không dám than nữa lời, lưng đặc giường liền ngủ không biết trời đất là gì.
Suốt mấy ngày như vậy, ông là nhìn sắp hết các tên lính trong trại này rồi mà nhìn hoài thì cũng chỉ có ba người là có tố chất làm con rể ông nhưng mà trừ một là tên thiếu tướng mặt lạnh đó ra thì chỉ còn Doanh trưởng và Phó Doanh mà thôi, nhưng mà hai tên tiểu tử này một chút nhắc đến không không biết Khả Khả nhà ông là người nào, cũng chính vì điều này mà làm ông tức sắp phát điên rồi a.
Hôm nay vì trời mưa rất lớn lại có sấm to cho nên ông bảo với Lôi Chiến Phong đặc cách hôm nay cho toàn bộ lính trong doanh được phép nghỉ ngơi tốt một ngày. Cũng chính lúc này mà ông có thời gian để ngồi than thở rồi a.
_ Đại tướng, ngài tâm trạng ngài không tốt. - Lôi Chiến Phong rót chén trà nóng đưa đến trên bàn cho ông, ánh mắt có chút quan tâm.
Này là cha vợ mặt lớn đó a, nếu anh không chăm sóc ông tốt đến khi vợ về nghe anh không quan tâm thì có mà cấm túc chết luôn đi.
_ Ai, cũng chẳng có gì nha đầu nhà ta có ý chung nhân.- Ông xoa xoa vầng trán mấy ngày nay ông là căng mắt căng não ra nhìn, tối đến phải gọi điện báo cáo với lão bà ở nhà mấy lần đều bị chửi tan nát vì nhiệm vụ bất thành.
_ Con gái của ngài thích người trong quân đội sao? - Anh ngồi xuống ghế, bắt đầu chiến thuật vu hồn với cha vợ mặt bự.
_ Đúng a, nó hồi nhỏ sống chết đều không muốn gả cho quân nhân vậy mà giờ lại nói để ý một quân nhân, mà chẳng nói là ai làm cho vợ ta cằn nhằn suốt ngày. - Ông bưng chén trà ấm lên hớp một hơi, nước trà ấm từ cổ họng xuống bao tử làm cho ấm người lên khiến ông hài lòng vô cùng, tâm trạng cũng nhẹ hơn.
_ Vẫn chưa biết ai sao? - Anh cũng bưng chén trà lên hớp một hớp, tâm trạng lúc này có chút vui mà có chút giận cô a, không lẽ việc quen anh lấy anh xấu hổ lắm anh sao mà phải giấu như vậy.
_ Đúng, con bé công tác ở đây cho nên 100% sẽ là một trong những tên lính của anh đó a.. - Ông đặt chén trà xuống mắt sắc bén nhìn thẳng về phía anh.
_ Vậy ngài đã nhìn ra được người nào chưa? - Anh lại tiếp tục dò xét một chút về tình hình của cha vợ hiện tại.
_ Haizz, trong cái doanh này của anh, tôi nhìn trúng được 3 người mà toàn là không có khả năng. - Ông nhìn ra cửa sổ một cái rồi lại nhìn qua anh.
Đúng là ông nhìn hoài cũng không thể nào kết luận được, ba người này đều tiêu chí rất tốt mà lại không thể nằm trong tầm ngắm của con gái ông được.
_ Ba người ngài nhìn trúng là ai? - Anh đưa chén trà lên, hớp một ngụm.
_ Doanh trưởng và phó doanh. - Sở dĩ ông nói hai người này trước vì người thứ ba là anh mà là anh thì sẽ càng không có khả năng.
_ Còn người thứ ba là ai? - Anh tiếp tục vu hồn trận với ông, cứ nhẹ nhàng hỏi liền sẽ biết mọi việc thôi.
_ Người thứ ba... ha ha ha. Liền không có khả năng - Ông híp mắt lại nhìn thẳng vào anh, ông đang đánh giá con người của anh thêm một lần nữa.
_ Nếu như người thứ ba có khả năng thì ngài nghĩ thế nào? - Câu hỏi này cũng như là câu đáp án của anh rồi ha, anh là đang tự khẳng định mình hay sao.
Câu trả lời của Lôi Chiến Phong làm cho Đại Tướng Lâm mặt từ đỏ đến trắng từ trắng đến đỏ, Con bà nó, ông là đang bị tên nhóc này sỏ mũi chạy vòng vòng sao.
_ Con bà nó, tên tiểu tử thối dám lừa lão tử. - Ông đập bàn thật mạnh, đứng dậy lấy tay chỉ vào mặt anh ai oán cực kì.
_Báo cáo Cha vợ, con là không muốn lừa cha nhưng mà vợ con hạ lệnh đợi cô ấy về mới báo cáo, con là quan tâm cha mấy ngày nay vì tìm con mà đau cả đầu con sợ cha ngã bệnh khi vợ con về sẽ trách con cho nên liền muốn khai báo. - Anh đứng dậy chấp hai tay ra sau, chân gian ra ngực ưỡn thẳng tư thế đứng của một quân nhân, thành khẳng khai báo.
_ Lo cái rắm nhà anh, lão tử đây không gả con gái cho anh - Ông bị câu nói kia của anh chọc cho tức đến muốn hộc máu mà, tên tiểu tử này mặt dày thật.
_ Cha vợ như vậy vợ con sẽ khóc, con sẽ đau lòng, cha biệt ly tụi con sẽ không tốt cho sức khỏe của mẹ - Anh làm mặt không đổi vẫn một ngữ điệu.
_ Cái rằm, con bà nó, cái gì mà liên quan đến vợ của lão tử. Mau cút đi cho lão tử - Ông bị câu nói của anh làm cho nổi máu lên, thật không kềm chế được.
Anh không ở lại nữa, chào kiểu quân đội sau đó đi ra, mà trước khi đi ra còn không quên quay đầu lại phủ thêm một câu nói khiến cho bình trà bay thẳng vào anh mà thân thủ của anh thế nào chứ làm sao bình trà có thể bay vào mặt anh được nó chỉ đập vào cửa mà thôi, còn anh thì biến mất dạng.
Dỗ cha vợ không thành công mà trở thành cha vợ giận đến xanh mặt, biến đi là tốt nhất.
Câu nói anh để lại là.
_ Cha vợ đừng xúc động khi có con là con rể - Câu nói này 100% là ghẹo cho ông tức điên vì vậy bình trà mới bay thẳng như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.