Chương 3: Phú nhị đại đoản mệnh 3
Viễn Linh
22/07/2021
Edit: Lynn J
Đỗ Tử Nhiên yêu thầm Triệu Minh Dương dài dặc 6 năm, đi theo anh từ cấp ba đến đại học, cô là giáo hoa được mọi người phủng từ nhỏ đến lớn, làm không được chuyện theo đuổi, đối phương cũng không có ý tứ đó, liền mãi đem đoạn tình cảm ngây ngô này chôn sâu tận đáy lòng, cho dù hiện tại đã đáp ứng lời theo đuổi của Trình Tuấn, ba chữ Triệu Minh Dương này, rốt cuộc vẫn là tồn tại đặc thù.
Trong nhật ký tràn đầy ký ức của những năm tháng đó, hiện tại nhớ lại, vừa chua xót vừa ngọt ngào.
Cho nên ngay lúc nghe lén được Trình Tuấn ác ý bảo Trương Nguyệt đi cạnh tranh với Triệu Minh Dương, cô tưởng Trình Tuấn bởi vì đọc được quyển nhật ký của mình nên mới muốn đi đối phó với Triệu Minh Dương, vì thế dưới sự áy náy bất an, nhất thời kích động liền chạy tới công ty của Triệu Minh Dương chuẩn bị nói rõ ràng với anh.
“Tiểu thư ngài khỏe, xin hỏi có hẹn trước không?” Em gái trước đài tươi cười điềm mỹ.
Đỗ Tử Nhiên lúc này mới cảm thấy bản thân có chút lỗ mãng, khôi phục biểu tình trấn định đạm nhiên hằng ngày, nói: “Tôi là Đỗ Tử Nhiên, bạn học đại học của Triệu tiên sinh, hôm nay tới là có việc gấp tìm anh ấy, phiền toái thông tri một chút, cảm ơn.”
Hứa Chí đang làm việc thì nghe được ba chữ Đỗ Tử Nhiên này, sửng sốt một chút, mới nhớ tới vị này chính là khởi nguyên của mâu thuẫn giữa vai chính và Triệu Minh Dương trong cốt truyện, được định nghĩa là hệ giáo hoa thanh thuần làm người thích Đỗ Tử Nhiên.
Hứa Chí nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định gặp cô một mặt.
Đỗ Tử Nhiên dọc theo đường đi, tâm tình luôn phập phồng, ở một khắc nhìn thấy Triệu Minh Dương đó, cô bỗng nhiên không cảm giác được cái gì, chỉ cảm thấy đôi mắt hơi hơi ướt át.
“Triệu học trưởng, vào hội đấu giá ngày mai Trương Nguyệt sẽ nhằm vào anh, anh…… Chuẩn bị sẵn sàng.”
Đỗ Tử Nhiên nói xong câu này, liền dời đi ánh mắt.
“Cảm ơn, đã biết.” Hứa Chí hơi hơi gật đầu.
Đỗ Tử Nhiên mặt đẹp ửng đỏ, co quắp bất an mà nhéo nhéo ngón tay, lại nói vài câu lời hay, mới xoay người tạm biệt.
Lúc đẩy cửa ra, cô bỗng nhiên quay đầu, lộ ra nụ cười hoàn mỹ nhất của mình.
“Phải hạnh phúc nga! Học trưởng!”
Thiếu nữ nở nụ cười thuần khiết như thiên sứ, còn cả ngữ khí hơi hàm chua xót lại thoải mái kia, quả thực là…… Tiết tấu một giây biến thiếu nữ thanh xuân nha.
Hứa Chí biết Trương Nguyệt trong miệng Đỗ Tử Nhiên, nữ nhân này bối cảnh không nhỏ, hai đạo hắc bạch đều dính, tính cách cường thế, có thể nói là một nữ nhân có thế lực lớn nhất của Trình Tuấn, là trợ giúp rất lớn cho gã.
Hội đấu giá vào ngày mai, là chính phủ tỉnh S bán đấu giá mấy khu đất hoang, rất nhiều ông chủ lớn đều có hứng thú với việc này, ở cốt truyện, Trương Nguyệt chướng mắt mấy khối đất này, chỉ tùy tiện mua một miếng đưa cho Trình Tuấn, kết quả ngoài ý muốn đạt được thứ tốt.
Lần này, Hứa Chí là chuẩn bị đi tranh giành miếng đất kia để mở rộng nghiệp vụ của công ty, nếu Trương Nguyệt thu được tin tức muốn cùng anh so xem ai giàu có hơn ai, anh cũng chả thấy sao cả.
Chỉ là muốn cảm thán một câu, thủ đoạn này của Trình Tuấn…… Thật sự là ấu trĩ cực kỳ.
Để viết ra bộ truyện có vai chính não phẳng như thế mà vẫn thuận lợi trở thành nhà giàu số một thế giới tác giả thật sự vất vả.
- -
Ngày hôm sau, Hứa Chí đúng giờ mang theo trợ lý chạy xe đến hội đấu giá.
Sau khi tới hội trường, được nhân viên hầu hạ ngồi đàng hoàng, ánh mắt Hứa Chí nhìn quét một vòng trong đám người, liền phát hiện cách đó không xa một vị nữ nhân tóc ngắn đang thẳng lăng lăng mà nhìn mình, thấy anh nhìn qua, còn liếm liếm khóe miệng, ánh mắt trần trụi hoàn toàn không thèm che dấu.
Mày Hứa Chí nhăn lại, trong lòng không vui, thu hồi ánh mắt, đoan chính ngồi đàng hoàng, nhìn thẳng phía trước.
Nếu anh đoán không sai, vị nữ nhân tóc ngắn này có tám phần khả năng chính là Trương Nguyệt.
Trương Nguyệt cách đó không xa thu hồi ánh mắt nóng bỏng của mình, lần đầu tiên trong lòng xuất hiện cảm giác hưng phấn khó nhịn, ả ta từ trước đến nay thích thu thập các màu mỹ nam, cứ việc trước mắt đã có một món đồ chơi hợp tâm ý nhất, nhưng vẫn đối với gương mặt cùng dáng người của Triệu Minh Dương sinh ra tâm tình mơ ước.
Ả ta vốn là một ma tu, thân thể bị hủy do bị người đuổi giết, hồn phách lại nhập vào thân thể của đứa con gái người thường này, thế giới này cũng khác hoàn toàn mà ả biết, không có người tu chân làm người chán ghét, không có đế vương khống chế nhân gian, không có thất lâm ngũ phái…… Chủ nhân của nguyên thân thể này cũng không yếu, hằng ngày ả ta sống thật nhẹ nhàng, tu vi đúc lại chỉ là chuyện sớm hay muộn, hưởng lạc thành việc quan trọng nhất của ả.
Ả lại một lần nữa nhìn về phía nam nhân kia, khí chất kia cực kỳ giống hòa thượng Phật môn mà ả ta từng đùa giỡn qua, nhưng mà không biết anh ta ở trên giường có ngon miệng như vậy hay không……
Hội đấu giá đúng giờ bắt đầu, sau khi người chủ trì lên đài đọc diễn văn, đấu giá viên liền lên sân khấu bắt đầu bán đấu giá mấy khu đất mà chính phủ bán.
Thời điểm bán đến miếng đất thứ tư, Hứa Chí rốt cuộc giơ lên thẻ bài trong tay, Trương Nguyệt thấy thế, lập tức tinh thần tỉnh táo, đi theo cử bài nâng giá.
Tới cuối cùng, chỉ còn lại có hai người anh tới tôi đi, giá cả cũng đã bay xa giá trị của miếng đất này, mọi người vây xem không khỏi cực kỳ tấm tắc với hai vị này.
“38.1 trăm triệu! Vị số 88 ra giá 38.1 trăm triệu! 300 vị khách quý ở đây vì ngài vỗ tay! Trong đó bao gồm Vương thị trưởng của chúng ta! Còn người nào ra giá cao hơn không!” Mặt đấu giá viên đỏ lên, lớn tiếng hưng phấn nói.
Trương Nguyệt cắn cắn môi, liếc mắt nhìn Triệu Minh Dương một cái, thấy trên mặt đối đối phương bình tĩnh thong dong phảng phất như đã khống chế hết thảy, hạ quyết tâm, lại lần nữa giơ lên thẻ bài.
“Nga! 38.5 trăm triệu! Vị số 145 ra giá 38.5 trăm triệu! Hôm nay vị số 145 thật là tự tin mười phần! Còn người nào ra giá cao hơn không! Lớn tiếng nói tôi nghe nào!” Đấu giá viên cao hứng đến sắp điên rồi, hắn đã tưởng tượng đến cảnh sau khi mình xuống đài liền cầm được một tá tiền giấy.
Hứa Chí gợi lên khóe môi, nhìn thoáng qua Trương Nguyệt đang cười khiêu khích, trong ánh mắt chờ mong của mọi người —— bình tĩnh uống một ngụm trà.
Vì thế Trương Nguyệt thành công hoa giá trên trời mua được miếng đất này, Hứa Chí cũng trong đấu giá kế tiếp thuận lợi giành được miếng đất mà mình chân chính muốn.
Thật là mọi người vui mừng, không phải sao?
Trương Nguyệt cứ việc có tiền, nhưng lần này thật sự là thực mất công, ả ta biết mình bị Triệu Minh Dương chơi một vố, trong lòng cáu giận, nghĩ chờ ả khôi phục tu vi, nhất định đến đem nam nhân không biết tốt xấu này bắt lại mà hung hăng làm nhục một phen!
Để xem anh ta còn có thể tiêu dao bao lâu!
- -
Hôm nay tâm tình tốt của Hứa Chí bảo trì tới tận buổi tối, xử lý xong tất cả công vụ, nhìn con Alaska không biết khi nào đã trèo lên ghế ngồi, anh bỗng nhiên nổi lên hứng thú, mở ra Weibo, chụp một tấm ảnh nó ngồi trên ghế dựa, ngốc nghếch nhìn chằm chằm màn hình máy tính, sau đó tải lên và thêm một câu: Đang xem cái gì?
Không đến vài phút, phía dưới Weibo này liền hiện ra mấy chục cái bình luận.
“Ha ha, nam thần cũng nuôi chó nha! Biểu tình khen ngợi!”
“Ở một địa phương xa xôi nọ ~ có một con Alaska ~”
“Ông xã anh tại sao đêm khuya thả chó…… Mau vào ổ chăn, giường đã làm ấm!”
“Chồng ơi, nhà em cũng có một con Alaska, chúng nó đã yêu nhau! Em đem nó đóng gói làm của hồi môn được không?”
Hứa Chí nhìn mấy cái, cũng bị sự nhiệt tình của các fan chọc cười.
Chú chó Alaska này tên là Tiểu Nhị, nguyên chủ vẫn luôn nuôi dưỡng bên người, đã nhiều năm, tình cảm sâu đậm, ngay cả anh cái người trước nay chưa từng nuôi qua thú cưng cũng chậm rãi trở thành một con sen, chủ yếu là chú chó ngoan ngoãn nghe lời, mỗi ngày công tác xong về đến nhà còn có thể nhìn đến một thứ tồn tại như vậy, dù không cảm tình cũng nảy ra cảm tình.
Hứa Chí sờ sờ bộ lông mềm của Tiểu Nhị, mở ra hòm thư tìm đọc văn kiện mà cấp dưới gửi tới, sau khi trả lời tất cả lại lần nữa click mở Weibo, bỗng nhiên phát hiện rất nhiều người tag anh, vừa click vào nhìn, mới biết được là chuyện gì xảy ra.
Mục Thuận Phong v: 【 hình ảnh 】 Husky nhà tôi hình như coi trọng cún nhà anh, hẹn hò không? Triệu Minh Dương v【 hình ảnh 】 Đang xem cái gì?
Hình ảnh là một con Husky nhìn chằm chằm ảnh của Tiểu Nhị trong máy tính, đầu lưỡi duỗi, chỉnh bức ảnh thoạt nhìn ngốc không chịu nổi.
Phía dưới bình luận đặc biệt náo nhiệt, phải biết rằng Mục Thuận Phong có mẹ là ảnh hậu, hơn nữa bối cảnh hùng hậu, bộ dạng tuấn mỹ, có thể nói là hắn sống trong tầm mắt truyền thông, chỉ cần hắn có một chút động tĩnh liền kích động không thôi. Fans trong Weibo hắn cũng là từ nhỏ đến lớn tích lũy, số lượng có thể so với minh tinh điện ảnh đang hot.
Bình thường Mục nam thần ít khi lên Weibo tối nay bỗng nhiên cho like thậm chí chia sẻ Weibo của tân tấn chồng quốc dân Triệu Minh Dương, việc này đối với hai bên fans mà nói, đều là chuyện lớn nha!
“Nam thần nam thần, Husky nhà em cũng thực đáng yêu, hay là suy xét tí đi ~”
“Huyết thống khác nhau yêu đương như nào! Nam thần anh phải vì hậu đại của Husky nhà mình suy xét nha!”
“Chỉ có một mình tôi chú ý tới hai chú chó đều là giống đực sao……”
Đỗ Tử Nhiên yêu thầm Triệu Minh Dương dài dặc 6 năm, đi theo anh từ cấp ba đến đại học, cô là giáo hoa được mọi người phủng từ nhỏ đến lớn, làm không được chuyện theo đuổi, đối phương cũng không có ý tứ đó, liền mãi đem đoạn tình cảm ngây ngô này chôn sâu tận đáy lòng, cho dù hiện tại đã đáp ứng lời theo đuổi của Trình Tuấn, ba chữ Triệu Minh Dương này, rốt cuộc vẫn là tồn tại đặc thù.
Trong nhật ký tràn đầy ký ức của những năm tháng đó, hiện tại nhớ lại, vừa chua xót vừa ngọt ngào.
Cho nên ngay lúc nghe lén được Trình Tuấn ác ý bảo Trương Nguyệt đi cạnh tranh với Triệu Minh Dương, cô tưởng Trình Tuấn bởi vì đọc được quyển nhật ký của mình nên mới muốn đi đối phó với Triệu Minh Dương, vì thế dưới sự áy náy bất an, nhất thời kích động liền chạy tới công ty của Triệu Minh Dương chuẩn bị nói rõ ràng với anh.
“Tiểu thư ngài khỏe, xin hỏi có hẹn trước không?” Em gái trước đài tươi cười điềm mỹ.
Đỗ Tử Nhiên lúc này mới cảm thấy bản thân có chút lỗ mãng, khôi phục biểu tình trấn định đạm nhiên hằng ngày, nói: “Tôi là Đỗ Tử Nhiên, bạn học đại học của Triệu tiên sinh, hôm nay tới là có việc gấp tìm anh ấy, phiền toái thông tri một chút, cảm ơn.”
Hứa Chí đang làm việc thì nghe được ba chữ Đỗ Tử Nhiên này, sửng sốt một chút, mới nhớ tới vị này chính là khởi nguyên của mâu thuẫn giữa vai chính và Triệu Minh Dương trong cốt truyện, được định nghĩa là hệ giáo hoa thanh thuần làm người thích Đỗ Tử Nhiên.
Hứa Chí nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định gặp cô một mặt.
Đỗ Tử Nhiên dọc theo đường đi, tâm tình luôn phập phồng, ở một khắc nhìn thấy Triệu Minh Dương đó, cô bỗng nhiên không cảm giác được cái gì, chỉ cảm thấy đôi mắt hơi hơi ướt át.
“Triệu học trưởng, vào hội đấu giá ngày mai Trương Nguyệt sẽ nhằm vào anh, anh…… Chuẩn bị sẵn sàng.”
Đỗ Tử Nhiên nói xong câu này, liền dời đi ánh mắt.
“Cảm ơn, đã biết.” Hứa Chí hơi hơi gật đầu.
Đỗ Tử Nhiên mặt đẹp ửng đỏ, co quắp bất an mà nhéo nhéo ngón tay, lại nói vài câu lời hay, mới xoay người tạm biệt.
Lúc đẩy cửa ra, cô bỗng nhiên quay đầu, lộ ra nụ cười hoàn mỹ nhất của mình.
“Phải hạnh phúc nga! Học trưởng!”
Thiếu nữ nở nụ cười thuần khiết như thiên sứ, còn cả ngữ khí hơi hàm chua xót lại thoải mái kia, quả thực là…… Tiết tấu một giây biến thiếu nữ thanh xuân nha.
Hứa Chí biết Trương Nguyệt trong miệng Đỗ Tử Nhiên, nữ nhân này bối cảnh không nhỏ, hai đạo hắc bạch đều dính, tính cách cường thế, có thể nói là một nữ nhân có thế lực lớn nhất của Trình Tuấn, là trợ giúp rất lớn cho gã.
Hội đấu giá vào ngày mai, là chính phủ tỉnh S bán đấu giá mấy khu đất hoang, rất nhiều ông chủ lớn đều có hứng thú với việc này, ở cốt truyện, Trương Nguyệt chướng mắt mấy khối đất này, chỉ tùy tiện mua một miếng đưa cho Trình Tuấn, kết quả ngoài ý muốn đạt được thứ tốt.
Lần này, Hứa Chí là chuẩn bị đi tranh giành miếng đất kia để mở rộng nghiệp vụ của công ty, nếu Trương Nguyệt thu được tin tức muốn cùng anh so xem ai giàu có hơn ai, anh cũng chả thấy sao cả.
Chỉ là muốn cảm thán một câu, thủ đoạn này của Trình Tuấn…… Thật sự là ấu trĩ cực kỳ.
Để viết ra bộ truyện có vai chính não phẳng như thế mà vẫn thuận lợi trở thành nhà giàu số một thế giới tác giả thật sự vất vả.
- -
Ngày hôm sau, Hứa Chí đúng giờ mang theo trợ lý chạy xe đến hội đấu giá.
Sau khi tới hội trường, được nhân viên hầu hạ ngồi đàng hoàng, ánh mắt Hứa Chí nhìn quét một vòng trong đám người, liền phát hiện cách đó không xa một vị nữ nhân tóc ngắn đang thẳng lăng lăng mà nhìn mình, thấy anh nhìn qua, còn liếm liếm khóe miệng, ánh mắt trần trụi hoàn toàn không thèm che dấu.
Mày Hứa Chí nhăn lại, trong lòng không vui, thu hồi ánh mắt, đoan chính ngồi đàng hoàng, nhìn thẳng phía trước.
Nếu anh đoán không sai, vị nữ nhân tóc ngắn này có tám phần khả năng chính là Trương Nguyệt.
Trương Nguyệt cách đó không xa thu hồi ánh mắt nóng bỏng của mình, lần đầu tiên trong lòng xuất hiện cảm giác hưng phấn khó nhịn, ả ta từ trước đến nay thích thu thập các màu mỹ nam, cứ việc trước mắt đã có một món đồ chơi hợp tâm ý nhất, nhưng vẫn đối với gương mặt cùng dáng người của Triệu Minh Dương sinh ra tâm tình mơ ước.
Ả ta vốn là một ma tu, thân thể bị hủy do bị người đuổi giết, hồn phách lại nhập vào thân thể của đứa con gái người thường này, thế giới này cũng khác hoàn toàn mà ả biết, không có người tu chân làm người chán ghét, không có đế vương khống chế nhân gian, không có thất lâm ngũ phái…… Chủ nhân của nguyên thân thể này cũng không yếu, hằng ngày ả ta sống thật nhẹ nhàng, tu vi đúc lại chỉ là chuyện sớm hay muộn, hưởng lạc thành việc quan trọng nhất của ả.
Ả lại một lần nữa nhìn về phía nam nhân kia, khí chất kia cực kỳ giống hòa thượng Phật môn mà ả ta từng đùa giỡn qua, nhưng mà không biết anh ta ở trên giường có ngon miệng như vậy hay không……
Hội đấu giá đúng giờ bắt đầu, sau khi người chủ trì lên đài đọc diễn văn, đấu giá viên liền lên sân khấu bắt đầu bán đấu giá mấy khu đất mà chính phủ bán.
Thời điểm bán đến miếng đất thứ tư, Hứa Chí rốt cuộc giơ lên thẻ bài trong tay, Trương Nguyệt thấy thế, lập tức tinh thần tỉnh táo, đi theo cử bài nâng giá.
Tới cuối cùng, chỉ còn lại có hai người anh tới tôi đi, giá cả cũng đã bay xa giá trị của miếng đất này, mọi người vây xem không khỏi cực kỳ tấm tắc với hai vị này.
“38.1 trăm triệu! Vị số 88 ra giá 38.1 trăm triệu! 300 vị khách quý ở đây vì ngài vỗ tay! Trong đó bao gồm Vương thị trưởng của chúng ta! Còn người nào ra giá cao hơn không!” Mặt đấu giá viên đỏ lên, lớn tiếng hưng phấn nói.
Trương Nguyệt cắn cắn môi, liếc mắt nhìn Triệu Minh Dương một cái, thấy trên mặt đối đối phương bình tĩnh thong dong phảng phất như đã khống chế hết thảy, hạ quyết tâm, lại lần nữa giơ lên thẻ bài.
“Nga! 38.5 trăm triệu! Vị số 145 ra giá 38.5 trăm triệu! Hôm nay vị số 145 thật là tự tin mười phần! Còn người nào ra giá cao hơn không! Lớn tiếng nói tôi nghe nào!” Đấu giá viên cao hứng đến sắp điên rồi, hắn đã tưởng tượng đến cảnh sau khi mình xuống đài liền cầm được một tá tiền giấy.
Hứa Chí gợi lên khóe môi, nhìn thoáng qua Trương Nguyệt đang cười khiêu khích, trong ánh mắt chờ mong của mọi người —— bình tĩnh uống một ngụm trà.
Vì thế Trương Nguyệt thành công hoa giá trên trời mua được miếng đất này, Hứa Chí cũng trong đấu giá kế tiếp thuận lợi giành được miếng đất mà mình chân chính muốn.
Thật là mọi người vui mừng, không phải sao?
Trương Nguyệt cứ việc có tiền, nhưng lần này thật sự là thực mất công, ả ta biết mình bị Triệu Minh Dương chơi một vố, trong lòng cáu giận, nghĩ chờ ả khôi phục tu vi, nhất định đến đem nam nhân không biết tốt xấu này bắt lại mà hung hăng làm nhục một phen!
Để xem anh ta còn có thể tiêu dao bao lâu!
- -
Hôm nay tâm tình tốt của Hứa Chí bảo trì tới tận buổi tối, xử lý xong tất cả công vụ, nhìn con Alaska không biết khi nào đã trèo lên ghế ngồi, anh bỗng nhiên nổi lên hứng thú, mở ra Weibo, chụp một tấm ảnh nó ngồi trên ghế dựa, ngốc nghếch nhìn chằm chằm màn hình máy tính, sau đó tải lên và thêm một câu: Đang xem cái gì?
Không đến vài phút, phía dưới Weibo này liền hiện ra mấy chục cái bình luận.
“Ha ha, nam thần cũng nuôi chó nha! Biểu tình khen ngợi!”
“Ở một địa phương xa xôi nọ ~ có một con Alaska ~”
“Ông xã anh tại sao đêm khuya thả chó…… Mau vào ổ chăn, giường đã làm ấm!”
“Chồng ơi, nhà em cũng có một con Alaska, chúng nó đã yêu nhau! Em đem nó đóng gói làm của hồi môn được không?”
Hứa Chí nhìn mấy cái, cũng bị sự nhiệt tình của các fan chọc cười.
Chú chó Alaska này tên là Tiểu Nhị, nguyên chủ vẫn luôn nuôi dưỡng bên người, đã nhiều năm, tình cảm sâu đậm, ngay cả anh cái người trước nay chưa từng nuôi qua thú cưng cũng chậm rãi trở thành một con sen, chủ yếu là chú chó ngoan ngoãn nghe lời, mỗi ngày công tác xong về đến nhà còn có thể nhìn đến một thứ tồn tại như vậy, dù không cảm tình cũng nảy ra cảm tình.
Hứa Chí sờ sờ bộ lông mềm của Tiểu Nhị, mở ra hòm thư tìm đọc văn kiện mà cấp dưới gửi tới, sau khi trả lời tất cả lại lần nữa click mở Weibo, bỗng nhiên phát hiện rất nhiều người tag anh, vừa click vào nhìn, mới biết được là chuyện gì xảy ra.
Mục Thuận Phong v: 【 hình ảnh 】 Husky nhà tôi hình như coi trọng cún nhà anh, hẹn hò không? Triệu Minh Dương v【 hình ảnh 】 Đang xem cái gì?
Hình ảnh là một con Husky nhìn chằm chằm ảnh của Tiểu Nhị trong máy tính, đầu lưỡi duỗi, chỉnh bức ảnh thoạt nhìn ngốc không chịu nổi.
Phía dưới bình luận đặc biệt náo nhiệt, phải biết rằng Mục Thuận Phong có mẹ là ảnh hậu, hơn nữa bối cảnh hùng hậu, bộ dạng tuấn mỹ, có thể nói là hắn sống trong tầm mắt truyền thông, chỉ cần hắn có một chút động tĩnh liền kích động không thôi. Fans trong Weibo hắn cũng là từ nhỏ đến lớn tích lũy, số lượng có thể so với minh tinh điện ảnh đang hot.
Bình thường Mục nam thần ít khi lên Weibo tối nay bỗng nhiên cho like thậm chí chia sẻ Weibo của tân tấn chồng quốc dân Triệu Minh Dương, việc này đối với hai bên fans mà nói, đều là chuyện lớn nha!
“Nam thần nam thần, Husky nhà em cũng thực đáng yêu, hay là suy xét tí đi ~”
“Huyết thống khác nhau yêu đương như nào! Nam thần anh phải vì hậu đại của Husky nhà mình suy xét nha!”
“Chỉ có một mình tôi chú ý tới hai chú chó đều là giống đực sao……”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.