Soái Đến Nỗi Chết

Chương 5: Phú nhị đại đoản mệnh 5 (xong)

Viễn Linh

22/07/2021

Edit: Lynn J

Sau khi Hứa Chí tỉnh lại, phát hiện chính mình tình cảnh thật không ổn.

Căn phòng này tuy rằng thực rộng lớn, nhưng lại lộ ra âm u lạnh lẽo, chỉ có mép cửa sổ lộ ra một chút ánh sáng, trong không khí tràn ngập một cổ hơi thở thối nát, có cái gì đó quét quanh trên sàn nhà, phát ra tiếng “Xẹt” vang.

Hứa Chí hai tay hai chân bị trói ở trên giường, quần áo đã bị lột sạch, chỉ còn một tầng chăn mỏng.

Anh có thể cảm nhận được đau rát trên người mình, nhưng cho dù là dưới dạng tình huống này, sắc mặt anh vẫn cứ bình tĩnh, một đôi mắt đen che dấu hết thảy cảm xúc.

Nhớ tới nữ nhân kia sử dụng chiêu trò quỷ dị, Hứa Chí chỉ cảm thấy, anh thật là quá ngây thơ rồi, cư nhiên tin đây là thế giới đô thị sảng văn bình thường.

Nữ nhân tên Trương Nguyệt kia, có lẽ căn bản không thuộc về nơi này giống anh, có lẽ là tác giả an bài ám tuyến, cũng có lẽ là thế giới này tự thân sinh ra biến hóa nào đó.

Hứa Chí nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, không hề nghĩ những việc này, hiện tại tiết kiệm tinh lực mới là ổn thỏa nhất.

Không biết qua bao lâu, ngay cả một chút ánh sáng từ mép cửa sổ đều tối sầm xuống, bên ngoài bỗng ồn ào truyền đến tiếng đánh nhau.

Hứa Chí lỗ tai vừa động, mở mắt ra, nhìn về phía cánh cửa.

Ngoài cửa dần dần quay về bình tĩnh, cửa phòng bị người đẩy ra, vài nam nhân mặc áo bảo hộ đi vào, thình lình xảy ra ánh sáng làm Hứa Chí không khỏi nheo mắt lại, lại cảm thấy nam nhân đứng đầu có chút quen mắt.

Thẳng đến nam nhân đi tới, mở miệng nói: “Triệu Minh Dương, có khỏe không?”, Hứa Chí mới thấy rõ bộ dáng của hắn.

Là Mục Thuận Phong.

“Tôi ổn, giúp tôi cởi bỏ xiềng xích.” Anh vừa mở miệng, mới phát hiện thanh âm bản thân vô cùng khô khốc khó nghe.

Mục Thuận Phong xốc lên chăn chuẩn bị cởi bỏ xiềng xích, lúc này mới phát hiện đối phương không mảnh áo che thân, trên người còn có vết thương, hắn phẫn nộ đồng thời cũng có chút xấu hổ, nhanh chóng dùng công cụ cởi bỏ xiềng xích, đem áo khoác của mình cởi cho anh mặc vào, liền chuẩn bị khom lưng đem anh từ trên giường bế lên.

Hứa Chí xua xua tay, ý bảo bản thân còn sức lực, chỉ là hai chân bị trói lâu nên có chút đau nhức, anh tiếp nhận nước từ một người bên cạnh đưa qua liền uống một mồm to, cảm giác lạnh lẽo làm đại não mơ màng của anh thanh tỉnh rất nhiều, sau đó xé khăn trải giường buộc bên hông, dẫn đầu đi ra ngoài.

Sau khi xử lý xong thi thể của Trương Nguyệt, cũng sau khi kiểm tra thân thể của Triệu Minh Dương đảm bảo không có tổn hại thực chất gì, Mục Thuận Phong mới buông tâm, chờ Triệu Minh Dương nghỉ ngơi một đêm mới đến tìm anh nói chuyện.

“Trên thế giới này có một bộ phận nhỏ con người sinh ra đã được thượng đế chiếu cố.”

Hứa Chí nhướng mày, ý bảo Mục Thuận Phong tiếp tục nói.

“Những người này gọi chung là năng lực giả, tôi cũng là một thành viên trong đó. Đại bộ phận năng lực giả đều thuộc sở hữu của hiệp hội thế giới Ama, trong danh sách đăng ký, trốn bên trong những người thường, tiêu trừ nhân tố khiến thế giới không ổn định, giữ gìn hoà bình và chính nghĩa của thế giới. Tôn chỉ của chúng tôi là……”



Trên mặt Mục Thuận Phong xuất hiện một tia cuồng nhiệt, đang nói hăng say, bỗng nhiên nhìn thấy Triệu Minh Dương ngáp một cái, làm hắn dập tắt hứng thú nói chuyện.

Hứa Chí thấy hắn không nói chuyện vô nghĩa nữa, liền hỏi: “Trương Nguyệt là chuyện thế nào?”

Mục Thuận Phong nhíu mày, “Năng lực của cô ta có chút kỳ quái, từ trước đến nay tôi chưa từng thấy, chúng tôi gần nhất vẫn đang tra án giết người liên hoàn, tất cả người bị hại đều biến thành thây khô, nếu không nhờ anh, khả năng chúng tôi cũng không tra đến trên đầu cô ta nhanh như vậy.”

Hứa Chí gật gật đầu, “Vậy các anh hiện tại là?”

Mục Thuận Phong do dự một chút, cuối cùng vẫn là lấy ra một cái bình nhỏ màu trắng đẩy qua, nhìn trên mặt đối phương lộ ra hiểu rõ, dừng một chút nói: “Ăn nó, anh sẽ quên chuyện bản thân bị bắt cóc. Đây là quy tắc của Ama.”

Hứa Chí không cho là đúng cười cười, ngón tay thon dài nắm cái bình nhìn thoáng qua, đem nắp bình mở ra, một viên thuốc duy nhất bên trong bị anh lưu loát nuốt xuống.

Mục Thuận Phong bỗng nhiên không dám lại nhiều xem đôi mắt đen nhánh phảng phất hiểu rõ hết thảy kia của đối phương, đứng lên liền phân phó thuộc hạ đem người đưa trở về.

Triệu Minh Dương đi rồi, hắn che lại mặt mình cười trầm vài tiếng, từ lần đầu tiên nhìn đến anh, Mục Thuận Phong liền cảm thấy đối phương đặc biệt hợp mắt duyên của hắn, không chỉ có lớn lên tốt, tính cách cũng dứt khoát sảng khoái, cứ việc là một người thường, hắn cũng đem đối phương đối đãi như bạn bè, cho nên mới sẽ nhiều lần hỗ động trên Weibo, mới có thể ở lúc tìm được khối khăn tay dính máu kia mà xúc động hành động trước thời gian.

Nhưng…… Viên thuốc kia xác thật có thể làm người quên mất ký ức, nhưng lại có một tác dụng phụ cực lớn —— là làm thọ mệnh của con người ngắn lại.

Với hắn mà nói, bất cứ thứ gì cũng không bằng tầm quan trọng của tổ chức, vô luận là tình yêu, tình thân, hữu nghị.

Hắn không xứng làm bạn với Triệu Minh Dương.

- -

Hứa Chí hoàn toàn nhớ không nổi chuyện gì đã xảy ra vào mấy ngày trước, thế cho nên công vụ của anh chồng chất như núi, rất nhiều người đến tỏ vẻ an ủi anh.

Dựa theo cách nói của bọn họ, trước đó vài ngày anh đang trên đường về nhà thì xảy ra tai nạn xe cộ, sau đó ở bệnh viện tĩnh dưỡng nửa tháng, còn bị đụng tới đầu, cho nên ký ức trong thời gian ngắn bị mất.

Được rồi, Hứa Chí miễn cưỡng tiếp nhận cách nói này của bọn họ.

Ít nhất anh còn nhớ rõ tên thật của anh là Hứa Chí, mà không phải Triệu Minh Dương, anh là nhiệm vụ giả, còn có một cái hệ thống tùy thân.

Anh trước nay luôn là người tiêu sái, nhớ không nổi liền bỏ.

Người trong công ty đang ở chu kỳ chịu đựng gian khổ nghiên cứu phát minh game thực tế ảo, tiến độ nhanh chóng, dựa theo tiến độ như vậy, ít nhất cũng phải đến ba bốn năm, nhưng mà Hứa Chí đã chờ không nổi.

Thân thể anh ngày càng sa sút, thân thể vốn khỏe mạnh cường tráng tựa như bị thứ gì đó dần dần rút cạn sinh mệnh lực vậy, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà trở nên tái nhợt và vô lực, Hứa Chí thực hoài nghi nếu cứ như vậy mãi, lại qua mấy năm chắc sẽ đi không nổi.

Đến tột cùng là nguyên nhân gì làm thân thể này đột nhiên biến yếu?



Hứa Chí bỗng nhiên nhớ tới ký ức mất đi trong mười ngày qua, cùng với Mục Thuận Phong bỗng dưng mất tung tích không lên Weibo nữa.

Mặc kệ nguyên nhân chân chính là cái gì, việc cấp bách, là mau chóng đem hệ thống thực tế ảo khai phá ra, toàn diện nghiền áp Trình Tuấn, hoàn thành nhiệm vụ tránh cho tử vong.

Đúng vậy, nếu anh chưa làm hệ thống bình phán nhiệm vụ hoàn thành liền chết đi ở thế giới này, có nghĩa là anh sẽ chết thật sự, sẽ không còn cơ hội sống lại, ngay cả linh hồn, cũng không biết hướng nơi nào phiêu đãng.

Dưới sự nghiêm khắc đốc xúc cùng chỉ đạo của Boss, một đám công nhân trong bộ khai phá cơ hồ muốn mệt thành chó, cũng may còn có tiền thưởng kếch xù an ủi tâm linh gặp cường quyền của bọn họ.

Hứa Chí trừ bỏ một ít thời gian để căn cứ phương pháp dưỡng sinh bảo dưỡng thân thể, còn lại cơ hồ đều là ngâm mình trong công ty, có đôi khi người trong bộ khai phá gặp được nan đề, thông thường anh đều sẽ tự mình cuốn tay áo đi giải quyết, rất nhiều người đều cảm thấy Boss thoạt nhìn cao không thể phàn kỳ thật cũng không khó tiếp cận như thế, thậm chí còn có em gái trong bộ kế hoạch lớn mật chạy tới hỏi: “Ông chủ ông chủ, bọn em có thể tham khảo anh để làm nhân thiết cho thần đế không? Không lâu lắm đâu, chỉ chụp vài poss là được rồi!” Thấy ông chủ không nói lời nào, nháy mắt một đám chị em gái chạy ra vây quanh anh đáng thương mà cầu xin, thật sự là khuôn mặt này của Boss nhà mình mà không để trên người thần đế thì thật đáng tiếc luôn đó!

Vì thế Hứa Chí bất đắc dĩ đáp ứng các cô gái ở đây.

Thời gian dài, cơ hồ mỗi người trong công ty đều có xu thế phát triển thành cuồng công tác, rốt cuộc ngay cả Triệu Boss cũng là một người cuồng công tác không hơn không kém, bọn họ cũng muốn đuổi kịp nha!

Vì thế, văn hóa của xí nghiệp Địa Ngục cứ như vậy chậm rãi hình thành……

- -

Hai năm sau, game online thực tế ảo 《 Cửu U 》do công ty Địa Ngục chế tác chính thức công trắc, nháy mắt nhấc lên triều dâng trong toàn thế giới.

Loại đồ vật như game online thực tế ảo này, trước nay chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, đương nó xuất hiện ở hiện thực, đại đa số người đầu tiên là không tin, sau đó là xác nhận tính chân thực của tin tức liền nghĩa vô phản cố mà đầu nhập vào trong đại quân mua sắm.

Video và poster tuyên truyền trò chơi tràn ngập internet cùng các quảng trường lớn nhỏ, hình ảnh tinh mỹ rất thật, hiệu ứng ánh sáng hoa lệ nhiều màu, kiếm khách phiêu dật tuấn mỹ, đao khách tà tứ khí phách, y tá thanh thuần động lòng người……

Ở video cuối cùng, vị thần đế ngồi trên đài cao kia hơi hơi nâng cằm, tóc đen tán loạn bên tai, mày kiếm môi mỏng, chỉ một bên mặt thoáng qua, đã làm không biết bao nhiêu cả trai lẫn gái vứt bỏ tâm hồn.

“Đừng hỏi tôi vì sao muốn chơi trò chơi này, chính là vì đi Đông đại lục cúng bái thần đế đại nhân nhà tôi!”

“Nghe nói bên trong có NPC trí năng, tôi nhất định phải cưới một người về nhà!”

“…… Xúc cảm chân thật, cứ như thế giới thứ hai vậy, kỳ ảo ở chỗ nào cũng có, cốt truyện cũng thực tốt……”

《 Cửu U 》 hot bạo làm các quốc gia nâng cao độ coi trọng, nhưng mà mấy năm nay tập đoàn Địa Ngục đã dần dần bành trướng thành một con quái vật khổng lồ, không phải bọn họ muốn thao tác là có thể thao tác, chỉ có thể lấy danh nghĩa hợp tác đến thu hoạch ích lợi.

Trình Tuấn vẫn luôn hỗn ở Hoa Quốc, cho dù đã trở thành tồn tại khiến phần lớn người nhìn lên, gã vẫn không thấy thỏa mãn, lúc nhìn gương mặt kia của Triệu Minh Dương trong video, gã như bị người tạt một chậu nước lạnh từ đầu đến chân.

Gã biết, gã cùng Triệu Minh Dương đã hoàn toàn không cùng đẳng cấp, giữa bọn họ mất đi thứ để so sánh, hoặc là nói, trước nay liền không hề so sánh nổi.

“Hoàn thành nhiệm vụ số 04 100%, thân thể nhiệm vụ Triệu Minh Dương đã vượt qua tử kiếp, bắt đầu thế giới nhiệm vụ số 05……”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Soái Đến Nỗi Chết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook