Quyển 8 - Chương 197: Hung phạm là ai?
Canh Tân
29/07/2013
Sài Hiếu Hòa do dự một chút rồi đứng lên nói:
- Hiếu Hòa hôm nay một là phúng viếng hai là có chuyện không biết phải nói thế nào.
- Sài công có chuyện gì cứ nói thẳng không cần phải do dự.
Sài Hiếu Hòa nghĩ nghĩ cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
- Chúa công gần đây Hiếu Hòa vẫn nghĩ cách tiếp thu thế lực của Di Lặc áo trắng tại Hà Bắc.
Văn Ngọc Đông đã quy thuận dưới Kỳ Lân đài, Kỳ Lân đài mượn nhờ thế lực của Di Lặc áo trắng bao trùm hơn nửa Sơn Đông, tối qua ty chức trong lúc vô tình đã cùng với sứ giả pháp đàn Hà Bắc luận đàm, sứ giả nói Ấp vương không phải chết dưới tay của Lưu Vũ Chu.
Lý Ngôn Khánh hữu khí vô lực ngồi ở trên ghế thái sự, nghe Sài Hiếu Hòa nói những lời này liền ngẩng đầu lên.
- Ngươi nói cái gì?
- Thôi Lý Hành nói, Ấp vương không phải chết dưới tay của Lưu Vũ Chu.
Thôi Lý Hành vốn là cựu thần nhà Tùy, đồng thời là sứ giả hộ đàn, trước kia Đóa Đóa thông qua Từ Hưng Ba liên lạc với Long Khởi ở Tương Châu, thông qua Long Khởi lại bắt được liên lạc với Văn Ngọc Đông.
Lúc đầu Văn Ngọc Đông tựa hồ không muốn quy phục nhưng sau khi Lý Ngôn Khánh ở Vĩnh Niên thành đánh bại Đậu Kiến Đức thì hắn cảm thấy thời cuộc bất ổn, vì vậy nhanh chóng phái Thôi Lý Hành tới liên lạc, chỉ là Lý Ngôn Khánh vẫn núp trong bóng tối, Văn Ngọc Đông chỉ biết sự tồn tại của Đóa Đóa, biết rằng sau lưng Đóa Đóa có bối cảnh quan phủ Lý Đường, nhưng là ai thì hắn cũng không rõ ràng lắm, ngay cả Long Khởi cũng không biết.
Kỳ Lân đài trải qua mấy tháng đã bận rộn vô cùng.
Sài Hiếu Hòa nói:
- Ấp vương bị giết chết tuy nói là có quan hệ với Lưu Vũ Chu nhưng không phải là do Lưu Vũ Chu và Tống Kim Võng gây nên.
Thôi Lý Hành lúc đó phụng mệnh Đậu Kiến Đức đi Đột Quyết gặp A Sử Na trong lúc vô tình đã biết hung phạm.
- Hung phạm là ai?
Trên khuôn mặt tuấn tú của Lý Ngôn Khánh hiện ra vẻ dữ tợn.
Hắn không kiên nhẫn được mà hỏi:
- Sài công mau nói cho ta biết hung phạm là ai?
- Thôi Lý Hành nói, lúc ấy Ấp vương làm tổng quản Thiểm Châu, biết được tin tức Giới Hưu liền vội vàng đem binh tới cứu viện.
Không ngờ trên đường đi tới Giới Hưu đã gặp tao ngộ phục binh của Tống Kim Võng, người giết chết Ấp vương chính là kiêu tướng dưới trướng của Tống Kim Võng, Uất Trì Kính Đức.
Uất Trì Kính Đức, Uất Trì Cung?
Lý Ngôn Khánh ngạc nhiên sau một hồi liền cắn răng:
- Chuyện này là thật?
- Di Lặc áo trắng cùng với Uất Trì Kính Đức xưa nay không thù không oán, Thôi Lý Hành không biết Uất Trì Kính Đức không có khả năng đi vu hãm.
Tuy nhiên...
Sài Hiếu Hòa còn chưa dứt lời thì Lý Ngôn Khánh đã vươn người đứng dậ đi ra ngoài.
- Lương Lão Thực, lập tức để cho Hùng Khoát Hải điểm khởi Vạn Thắng quân, ra ngoài tụ hợp.
- Chúa công, chúa công muốn đi đâu?
- Đi tìm Uất Trì Kính Đức.
- Chúa công biết hiện tại Uất Trì Kính Đức ở đâu sao?
Lý Ngôn Khánh dừng bước lại, trên khuôn mặt bao phủ sát cơ nồng đậm nhìn Sài Hiếu Hòa mà cắn răng nói:
- Ta dĩ nhiên biết tên cẩu tặc kia hiện tại ở nơi nào.
Sài Hiếu Hòa liền ngạc nhiên.
Sau khi thân thế của Lý Ngôn Khánh được sáng tỏ, Trung Nguyên dần dần dẹp loạn Lý Uyên dĩ nhiên không che giấu tin Lý Hiếu Cơ chết nữa.
Nếu như nói trước đây Lý Uyên giấu diếm là vì sợ Lý Ngôn Khánh hành động theo cảm tình thì hiện tại thời cuộc đã dần sáng rọi, giấu diếm nữa không chừng Lý Ngôn Khánh sẽ sinh ra oán niệm đây không phải là điều mà Lý Uyên hi vọng nhìn thấy, cho nên sau khi chiến sự Hà Bắc trở nên bình tĩnh, Lý Uyên lập tức để Đậu Uy cùng với Nhan Sư Cổ gọi Lý Ngôn Khánh trở về Trường An.
Lý Uyên có hận Uất Trì Kính Đức không?
nói thật là hận.
Tin tức Lý Hiếu Cơ chết truyền tới, Lý Uyên đau buồn suốt ba ngày.
Nhưng Lý Uyên là hoàng đế, hoặc có thể nói hắn là quân chủ Lý phiệt, cho nên hắn vẫn phải do dự có nên tiêu diệt Uất Trì Cung hay không.
Hắn là hoàng đế, từ khi khởi binh ở Thái Nguyên dựng quốc, mỗi khi cân nhắc góc độ không còn như trước nữa, Uất Trì Kính Đức bình thường không đáng để lo nhưng mà phụ thân của hắn là Uất Trì La Già, đồng thời cũng xuất thân từ quan lũng quân sự.
Hắn là hàng tướng nhưng trong tay vẫn có công lao hiển hách.
Nếu như giết Uất Trì Cung gây chuyện không tốt sẽ dẫn tới một loạt rung chuyển thậm chí sẽ khiến cho hàng thần sinh ra dị tâm.
Hiện tại Quan Trung mới định, Trung Nguyên mới định, Lý Uyên không dám mạo hiểm, cho nên Lý Uyên phái hai người Đậu Uy và Nhan Sư Cổ là có ẩn ý, Đậu Uy có ân thu nhận Lý Hiếu Cơ, đối với Lý Ngôn Khánh thì có ân thưởng thức, có thể dùng thế lực bắt ép Lý Ngôn Khánh.
Trong mắt của Lý Uyên, chiến cuộc Lạc Dương đã tới thời điểm mấu chốt.
Nếu như không thu được Lạc Dương thì bước tiếp theo bình định Giang Nam sẽ rất khó khăn, cho nên Lý Uyên nghĩ cách từ từ hóa giải Lý Ngôn Khánh, nếu như Lý Ngôn Khánh ở Lạc Dương gây chuyện thì sẽ không tốt, dù sao Uất Trì Kính Đức cũng là một viên đại tướng dũng mãnh.
Tâm tư này của Lý Uyên, Đậu Uy và Nhan Sư Cổ cũng biết .
Mà Lý Uyên cũng không giấu diếm ý nghĩ của hắn, trước khi hai người đi, hắn đã liên tục dặn dò, bất kể thế nào cũng cần phải đem Ngôn Khánh về Trường An càng sớm càng tốt.
Thế nhưng mà Lý Uyên thật không ngờ hắn tuy muốn giấu diếm nhưng Lý Ngôn Khánh lại có thủ đoan khác.
Sự tồn tại của Kỳ Lân đài có rất ít người biết, đặc biệt là Sài Hiếu Hòa sau khi tiếp nhận Kỳ Lân đài đã bắt tay vào thu nhận Di Lặc áo trắng, thông qua con đường này mà biết được tin tức.
Đồng thời Lý Uyên đã đánh giá sai cảm tình của Lý Ngôn Khánh và Lý Hiếu Cơ.
Lý Hiếu Cơ không chỉ là phụ thân ruột thịt của Lý Ngôn Khánh mà còn là ân sư vỡ lòng, tuy không ở cạnh nhau nhiều nhưng tình cảm rất thâm hậu.
Đậu Uy và Nhan Sư Cổ ở trong trạm dịch, đến giữa trưa Lý phủ đã phái người tới đây.
- Đậu công, quận vương nhà ta đêm qua đã suất bộ rời khỏi Củng huyện.
Đậu Uy dù sao cũng đã lớn tuổi không kịp phản ứng, mà Nhan Sư Cổ thì kinh hãi vội vàng hỏi:
- Vương gia đi đâu?
Liễu Thanh nói:
- Vương gia tối hôm qua đã triệu tập Vạn Thắng quân mang theo Hùng Lưu trịnh Liễu bốn vị thống lĩnh suốt đêm lao hướng về phía Lạc Dương, vương gia còn phân phó cho chúng ta lo cho hai vị đại nhân, xin hai vị đại nhân tha thứ.
- Đi Lạc Dương rồi sao?
Nếu như tính toán thì hiện tại xem ra đã qua Hắc Thạch độ sắp tới Yển Sư rồi.
Đậu Uy bất mãn nói:
- Vương gia tại sao lại như vậy, đã nói hôm nay đi Trường An tại sao lại thay đổi chủ ý.
Nhan Sư Cổ khoát tay để cho Liễu Thanh đi xuống dưới, sắc mặt ngưng trọng mà nói:
- Đậu công chỉ sợ chuyện lớn không hay rồi.
- Ngôn Khánh là người thế nào, hắn tại sao lại cải biến chủ ý, hắn tới Lạc Dương không phải là để...
- Hiếu Hòa hôm nay một là phúng viếng hai là có chuyện không biết phải nói thế nào.
- Sài công có chuyện gì cứ nói thẳng không cần phải do dự.
Sài Hiếu Hòa nghĩ nghĩ cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
- Chúa công gần đây Hiếu Hòa vẫn nghĩ cách tiếp thu thế lực của Di Lặc áo trắng tại Hà Bắc.
Văn Ngọc Đông đã quy thuận dưới Kỳ Lân đài, Kỳ Lân đài mượn nhờ thế lực của Di Lặc áo trắng bao trùm hơn nửa Sơn Đông, tối qua ty chức trong lúc vô tình đã cùng với sứ giả pháp đàn Hà Bắc luận đàm, sứ giả nói Ấp vương không phải chết dưới tay của Lưu Vũ Chu.
Lý Ngôn Khánh hữu khí vô lực ngồi ở trên ghế thái sự, nghe Sài Hiếu Hòa nói những lời này liền ngẩng đầu lên.
- Ngươi nói cái gì?
- Thôi Lý Hành nói, Ấp vương không phải chết dưới tay của Lưu Vũ Chu.
Thôi Lý Hành vốn là cựu thần nhà Tùy, đồng thời là sứ giả hộ đàn, trước kia Đóa Đóa thông qua Từ Hưng Ba liên lạc với Long Khởi ở Tương Châu, thông qua Long Khởi lại bắt được liên lạc với Văn Ngọc Đông.
Lúc đầu Văn Ngọc Đông tựa hồ không muốn quy phục nhưng sau khi Lý Ngôn Khánh ở Vĩnh Niên thành đánh bại Đậu Kiến Đức thì hắn cảm thấy thời cuộc bất ổn, vì vậy nhanh chóng phái Thôi Lý Hành tới liên lạc, chỉ là Lý Ngôn Khánh vẫn núp trong bóng tối, Văn Ngọc Đông chỉ biết sự tồn tại của Đóa Đóa, biết rằng sau lưng Đóa Đóa có bối cảnh quan phủ Lý Đường, nhưng là ai thì hắn cũng không rõ ràng lắm, ngay cả Long Khởi cũng không biết.
Kỳ Lân đài trải qua mấy tháng đã bận rộn vô cùng.
Sài Hiếu Hòa nói:
- Ấp vương bị giết chết tuy nói là có quan hệ với Lưu Vũ Chu nhưng không phải là do Lưu Vũ Chu và Tống Kim Võng gây nên.
Thôi Lý Hành lúc đó phụng mệnh Đậu Kiến Đức đi Đột Quyết gặp A Sử Na trong lúc vô tình đã biết hung phạm.
- Hung phạm là ai?
Trên khuôn mặt tuấn tú của Lý Ngôn Khánh hiện ra vẻ dữ tợn.
Hắn không kiên nhẫn được mà hỏi:
- Sài công mau nói cho ta biết hung phạm là ai?
- Thôi Lý Hành nói, lúc ấy Ấp vương làm tổng quản Thiểm Châu, biết được tin tức Giới Hưu liền vội vàng đem binh tới cứu viện.
Không ngờ trên đường đi tới Giới Hưu đã gặp tao ngộ phục binh của Tống Kim Võng, người giết chết Ấp vương chính là kiêu tướng dưới trướng của Tống Kim Võng, Uất Trì Kính Đức.
Uất Trì Kính Đức, Uất Trì Cung?
Lý Ngôn Khánh ngạc nhiên sau một hồi liền cắn răng:
- Chuyện này là thật?
- Di Lặc áo trắng cùng với Uất Trì Kính Đức xưa nay không thù không oán, Thôi Lý Hành không biết Uất Trì Kính Đức không có khả năng đi vu hãm.
Tuy nhiên...
Sài Hiếu Hòa còn chưa dứt lời thì Lý Ngôn Khánh đã vươn người đứng dậ đi ra ngoài.
- Lương Lão Thực, lập tức để cho Hùng Khoát Hải điểm khởi Vạn Thắng quân, ra ngoài tụ hợp.
- Chúa công, chúa công muốn đi đâu?
- Đi tìm Uất Trì Kính Đức.
- Chúa công biết hiện tại Uất Trì Kính Đức ở đâu sao?
Lý Ngôn Khánh dừng bước lại, trên khuôn mặt bao phủ sát cơ nồng đậm nhìn Sài Hiếu Hòa mà cắn răng nói:
- Ta dĩ nhiên biết tên cẩu tặc kia hiện tại ở nơi nào.
Sài Hiếu Hòa liền ngạc nhiên.
Sau khi thân thế của Lý Ngôn Khánh được sáng tỏ, Trung Nguyên dần dần dẹp loạn Lý Uyên dĩ nhiên không che giấu tin Lý Hiếu Cơ chết nữa.
Nếu như nói trước đây Lý Uyên giấu diếm là vì sợ Lý Ngôn Khánh hành động theo cảm tình thì hiện tại thời cuộc đã dần sáng rọi, giấu diếm nữa không chừng Lý Ngôn Khánh sẽ sinh ra oán niệm đây không phải là điều mà Lý Uyên hi vọng nhìn thấy, cho nên sau khi chiến sự Hà Bắc trở nên bình tĩnh, Lý Uyên lập tức để Đậu Uy cùng với Nhan Sư Cổ gọi Lý Ngôn Khánh trở về Trường An.
Lý Uyên có hận Uất Trì Kính Đức không?
nói thật là hận.
Tin tức Lý Hiếu Cơ chết truyền tới, Lý Uyên đau buồn suốt ba ngày.
Nhưng Lý Uyên là hoàng đế, hoặc có thể nói hắn là quân chủ Lý phiệt, cho nên hắn vẫn phải do dự có nên tiêu diệt Uất Trì Cung hay không.
Hắn là hoàng đế, từ khi khởi binh ở Thái Nguyên dựng quốc, mỗi khi cân nhắc góc độ không còn như trước nữa, Uất Trì Kính Đức bình thường không đáng để lo nhưng mà phụ thân của hắn là Uất Trì La Già, đồng thời cũng xuất thân từ quan lũng quân sự.
Hắn là hàng tướng nhưng trong tay vẫn có công lao hiển hách.
Nếu như giết Uất Trì Cung gây chuyện không tốt sẽ dẫn tới một loạt rung chuyển thậm chí sẽ khiến cho hàng thần sinh ra dị tâm.
Hiện tại Quan Trung mới định, Trung Nguyên mới định, Lý Uyên không dám mạo hiểm, cho nên Lý Uyên phái hai người Đậu Uy và Nhan Sư Cổ là có ẩn ý, Đậu Uy có ân thu nhận Lý Hiếu Cơ, đối với Lý Ngôn Khánh thì có ân thưởng thức, có thể dùng thế lực bắt ép Lý Ngôn Khánh.
Trong mắt của Lý Uyên, chiến cuộc Lạc Dương đã tới thời điểm mấu chốt.
Nếu như không thu được Lạc Dương thì bước tiếp theo bình định Giang Nam sẽ rất khó khăn, cho nên Lý Uyên nghĩ cách từ từ hóa giải Lý Ngôn Khánh, nếu như Lý Ngôn Khánh ở Lạc Dương gây chuyện thì sẽ không tốt, dù sao Uất Trì Kính Đức cũng là một viên đại tướng dũng mãnh.
Tâm tư này của Lý Uyên, Đậu Uy và Nhan Sư Cổ cũng biết .
Mà Lý Uyên cũng không giấu diếm ý nghĩ của hắn, trước khi hai người đi, hắn đã liên tục dặn dò, bất kể thế nào cũng cần phải đem Ngôn Khánh về Trường An càng sớm càng tốt.
Thế nhưng mà Lý Uyên thật không ngờ hắn tuy muốn giấu diếm nhưng Lý Ngôn Khánh lại có thủ đoan khác.
Sự tồn tại của Kỳ Lân đài có rất ít người biết, đặc biệt là Sài Hiếu Hòa sau khi tiếp nhận Kỳ Lân đài đã bắt tay vào thu nhận Di Lặc áo trắng, thông qua con đường này mà biết được tin tức.
Đồng thời Lý Uyên đã đánh giá sai cảm tình của Lý Ngôn Khánh và Lý Hiếu Cơ.
Lý Hiếu Cơ không chỉ là phụ thân ruột thịt của Lý Ngôn Khánh mà còn là ân sư vỡ lòng, tuy không ở cạnh nhau nhiều nhưng tình cảm rất thâm hậu.
Đậu Uy và Nhan Sư Cổ ở trong trạm dịch, đến giữa trưa Lý phủ đã phái người tới đây.
- Đậu công, quận vương nhà ta đêm qua đã suất bộ rời khỏi Củng huyện.
Đậu Uy dù sao cũng đã lớn tuổi không kịp phản ứng, mà Nhan Sư Cổ thì kinh hãi vội vàng hỏi:
- Vương gia đi đâu?
Liễu Thanh nói:
- Vương gia tối hôm qua đã triệu tập Vạn Thắng quân mang theo Hùng Lưu trịnh Liễu bốn vị thống lĩnh suốt đêm lao hướng về phía Lạc Dương, vương gia còn phân phó cho chúng ta lo cho hai vị đại nhân, xin hai vị đại nhân tha thứ.
- Đi Lạc Dương rồi sao?
Nếu như tính toán thì hiện tại xem ra đã qua Hắc Thạch độ sắp tới Yển Sư rồi.
Đậu Uy bất mãn nói:
- Vương gia tại sao lại như vậy, đã nói hôm nay đi Trường An tại sao lại thay đổi chủ ý.
Nhan Sư Cổ khoát tay để cho Liễu Thanh đi xuống dưới, sắc mặt ngưng trọng mà nói:
- Đậu công chỉ sợ chuyện lớn không hay rồi.
- Ngôn Khánh là người thế nào, hắn tại sao lại cải biến chủ ý, hắn tới Lạc Dương không phải là để...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.