Quyển 8 - Chương 222: Huyết án
Canh Tân
30/08/2013
Trên thực tế sau khi Lý Ngôn Khánh dùng thân phận Hà Nam vương tới Lạc Dương thì tất cả ngõ hẻm đều đàm luận về hắn.
Hôm qua sáng sớm Hà Nam vương phụng chỉ tiến về Lạc Dương.
Vạn Thắng quân cũng tiến về phía trước, hai vị phu nhân cũng đi theo làm bạn với hắn, chỉ vì Bùi Thúy Vân vừa mới sinh con gái cho nên thể cốt nhu nhược Hà Nam vương để cho nàng trước tiên nghỉ ngơi ở Lạc Dương sau khi hồi phục thân thể sẽ tiến về Trường An.
Lý Ngôn Khánh không phải không muốn ở lại mà không thể ở lại.
Hắn chậm trễ ngày đi là đợi tới Bùi Thúy Vân sinh xong rồi, nếu như còn đợi đến khi nàng hồi phục thì không biết phải chờ tới khi nào nữa.
Để tiểu Niệm ở lại chiếu cố Bùi Thúy Vân, trong vương phủ cũng có đầy đủ nhân thủ.
Cộng thêm với người nhà Bùi gia tới, Lý Ngôn Khánh cũng không cần phải quá lo lắng.
Lúc đi trên đường rất phô trương khiến cho vô số người hâm mộ.
Đúng lúc này ở bên trong truyền tới một thanh âm thảm thiết thê lương:
- Giết người giết người.
Hai tên sai vặt liền giật mình, vội vàng quăng chổi chạy vào trong phủ.
Cùng lúc đó tòa phủ đệ to lớn trở nên loạn thành một bầy, trong trạch viện cơ hồ là ướt sũng máu tươi.
Huyệt thái dương của Khuất Đột Thông liên tục nhảy.
Hắn mang theo thân vệ tiến về phía căn phòng tràn ngập mùi máu tanh, cho dù Khuất Đột Thông đã nhìn thấy nhiều cảnh tượng nhìn cảnh tượng trong gian phòng cũng khiến hắn phải hoảng sợ.
Trong phòng khắp nơi đều là máu tươi.
hai nữ tỳ ở cửa ra vào bị giết giống như giết gà vậy, lưỡi dao sắc bén cắt đứt yết hầu, ngã vào trong vũng máu, trên mặt vẫn lộ ra vẻ kinh ngạc.
Điều này cho thấy hai nữ tử này trước khi chết cũng không cảm thấy được gì.
Hung thủ xuất hiện đột nhiên ra tay cũng rất nhanh khiến cho nữ tỳ chưa kịp thấy đã bị giết chết.
Hà Nam phủ doãn, Lạc Dương huyện lệnh đứng ở đằng sau Khuất Đột Thông.
Khuất Đột Thông ngồi xổm xuống, xem thi thể của hai nữ tỳ, một lát sau thở dài nói:
- Kiếm thật nhanh.
Hắn đứng dậy đi lên giường xem xét.
Một mỹ phụ trần truồng ngã trong vũng máu tóc mây tán loạn.
Tuy nhiên điều này cũng không phải mấu chốt.
Điều khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi chính là bên cạnh thi thể xinh đẹp này là một thi thể nửa người trên lõa lồ, ngửa mặt lên trên trời, đầu của cỗ thi thể này đã không thấy đâu nữa, ở trên giường trên tường đều tung tóe vết máu.
Khuất Đột Thông quay đầu hỏi:
- Hôm qua ai là người cuối cùng nhìn thấy Vương đại nhân?
- Lúc ấy lão quản gia phụ trách chiếu cố, Vương đại gia sau khi uống rượu đã trở về phòng, cuối cùng không ai gặp.
- Lão quản gia đâu rồi?
Lạc Dương huyện lệnh do dự một chút rồi thấp giọng nói:
- Cũng đã chết.
- Sao?
- Vương đại nhân một nhà tổng cộng 38 nhân khẩu đêm qua đã bị giết, kỳ quái nhất là không ai thấy được dị trạng, lão quản gia là tâm phúc của Vương đại nhân ngụ ở gian phòng kế bên, ở trong không có thê thất nhi nữ, vậy mà bọn hạ nhân buổi sáng chứng kiến thi thể của lão quản gia đã gục ở cửa ra vào, con gái con trai con dâu con rể của lão quản gia cũng bị hạ độc thủ, tuy nhiên ngoại trừ người Vương đại nhân những người khác đều một đao mất mạng.
- Không bị lấy đầu?
- Không bị.
- Lập tức tra rõ xem Vương Hành Bản Vương đại nhân khi còn sống trêu chọc người nào ta đoán chừng hung thủ còn ở gần đây.
Vương Hành Bản vốn là đại tướng quân dưới trướng của Vương Thế Sung.
Sau khi hàng được được phong làm Lạc Dương lưu thủ.
Tuy hắn không có nửa điểm thực quyền nhưng Lý Uyên hậu đãi hàng thần cho nên hắn mới có được chức vụ này, tuy nhiên chẳng ai ngờ rằng Vương Hành Bản làm lưu thủ Lạc Dương được hai tháng đã bị người ta chém đầu hơn nữa còn là cả nhà bị giết, đầu cũng không thấy tung tích ở đâu.
Cái này là cừu hận bậc nào?
Khuất Đột Thông thầm kinh hãi.
Tên hung thủ này thủ đoạn thật là độc ác.
Sau khi ra khỏi phòng, Khuất Đột Thông dùng sức thở ra một hơi dài, hít lấy không khí ẩm ướt.
Đêm qua có cơn mưa dấu vết của hung thủ vì vậy cũng mất đi, muốn tra xét chỉ sợ rất khó.
Theo đạo lý mà nói sát nhân bậc này không phải là thuộc sự quản lý của Khuất Đột Thông tuy nhiên vì thân phận đặc thù của Vương Hành Bản cho nên hắn mới xuất hiện.
Hà Nam vương vừa đi Lạc Dương đã xảy ra huyết án.
Hẳn là có quan hệ với Hà nam vương?
Khuất Đột Thông lắc lắc đầu chuyện này không thể, Hà Nam vương và Vương Hành Bản không có gút mắc với nhau thì sao hắn lại ra tay giết người được.
Trong lúc trầm tư thì chợt có sai dịch của Hà Nam doãn tới đây.
Hà Nam doãn vừa tới đây nhậm chức, cũng là một nhân vật vô cùng có tiếng năm Đại Nghiệp, Đỗ Chính Luân.
Sai dịch nói nhỏ bên tai Đỗ Chính Luân vài câu, sắc mặt Đỗ Chính Luân liền trở nên tái nhợt.
- Đỗ đại nhân xảy ra chuyện gì vậy?
Khuất Đột Thông nhìn thấy bộ dạng của Đỗ Chính Luân thì có dự cảm không tốt lắm cho nên liền mở miệng hỏi thăm.
Đỗ Chính Luân tiến lên hạ giọng nói:>
- Người nhà Từ Huệ phường Vân Định Hưng Vận đại nhân vừ tới báo án nói rằng đêm qua một nhà Vân đại nhân hai mươi sáu nhân khẩu đã bị giết sạch, tình huống rất tương tự bên Vương đại nhân, tuy nhiên thủ cấp của Vân đại nhân lại không thấy đâu.
Khuất Đột Thông hít sâu một hơi, hắn loáng thoáng đoán được manh mối.
Hắn cùng với huyện lệnh Lạc Dương tiến về Từ Huệ phường xem xét hiện trường giết người sau đó kéo Đỗ Chính Luân tới bên cạnh sắc mặt lộ ra vẻ do dự.
- Đại đô đốc, đô đốc làm sao vậy?
Khuất Đột Thông hít sâu một hơi:
- Đỗ đại nhân không biết ngươi có nghe qua lời đồn không?
- Lời đồn gì?
- Ba năm trước đây Tùy hoàng Dương Quảng ở Giang Đô bị giết trước đó một năm, hoàng thái chủ Dương Đồng cũng nhường ngôi cho Vương Thế Sung.
Lúc đó Hoàng Thái chủ cũng không xuất hiện về sau Vương Thế Sung thuận lợi leo lên vương vị thì Hà Nam vương ở Huỳnh Dương khởi công xây dựng lăng mộ cho Hoàng Thái chủ, mọi người mới biết được rằng Hoàng Thái chủ đã bị giết. Theo lời nói của Vương Thế Sung thì người giết Hoàng Thái chủ là hai tên yêm nô Lương Bách Niên và Đoạn Du.
Đỗ Chính Luân nhăn mày lại:
- Cái này thì ta biết Đoạn Du và Lương Bách Niên sau đó không phải bị Vương Thế Sung giết chết giao cho Hà Nam vương sao?
- Đại tướng quân không phải tướng quân nói chuyện này do Hà Nam vương gây nên sao?
Khuất Đột Thông nói:
- Có lẽ không có khả năng.
Hà Nam vương sáng sớm hôm qua đã rời Lạc Dương, đêm qua có lẽ tới Trường An, ngoại trừ Hùng Khoát Hải bởi vì thành thân tạm thời ở Lạc Dương thì tất cả mọi người đều rời đi, Hùng Khoát Hải võ nghệ cao cường chém giết trăm trận nhưng đây là thủ đoạn của người giang hồ không giống như có quan hệ với Hà Nam vương.
- Có lẽ là ẩn chiêu của hà Nam vương.
- Đỗ đại nhân.
Hôm qua sáng sớm Hà Nam vương phụng chỉ tiến về Lạc Dương.
Vạn Thắng quân cũng tiến về phía trước, hai vị phu nhân cũng đi theo làm bạn với hắn, chỉ vì Bùi Thúy Vân vừa mới sinh con gái cho nên thể cốt nhu nhược Hà Nam vương để cho nàng trước tiên nghỉ ngơi ở Lạc Dương sau khi hồi phục thân thể sẽ tiến về Trường An.
Lý Ngôn Khánh không phải không muốn ở lại mà không thể ở lại.
Hắn chậm trễ ngày đi là đợi tới Bùi Thúy Vân sinh xong rồi, nếu như còn đợi đến khi nàng hồi phục thì không biết phải chờ tới khi nào nữa.
Để tiểu Niệm ở lại chiếu cố Bùi Thúy Vân, trong vương phủ cũng có đầy đủ nhân thủ.
Cộng thêm với người nhà Bùi gia tới, Lý Ngôn Khánh cũng không cần phải quá lo lắng.
Lúc đi trên đường rất phô trương khiến cho vô số người hâm mộ.
Đúng lúc này ở bên trong truyền tới một thanh âm thảm thiết thê lương:
- Giết người giết người.
Hai tên sai vặt liền giật mình, vội vàng quăng chổi chạy vào trong phủ.
Cùng lúc đó tòa phủ đệ to lớn trở nên loạn thành một bầy, trong trạch viện cơ hồ là ướt sũng máu tươi.
Huyệt thái dương của Khuất Đột Thông liên tục nhảy.
Hắn mang theo thân vệ tiến về phía căn phòng tràn ngập mùi máu tanh, cho dù Khuất Đột Thông đã nhìn thấy nhiều cảnh tượng nhìn cảnh tượng trong gian phòng cũng khiến hắn phải hoảng sợ.
Trong phòng khắp nơi đều là máu tươi.
hai nữ tỳ ở cửa ra vào bị giết giống như giết gà vậy, lưỡi dao sắc bén cắt đứt yết hầu, ngã vào trong vũng máu, trên mặt vẫn lộ ra vẻ kinh ngạc.
Điều này cho thấy hai nữ tử này trước khi chết cũng không cảm thấy được gì.
Hung thủ xuất hiện đột nhiên ra tay cũng rất nhanh khiến cho nữ tỳ chưa kịp thấy đã bị giết chết.
Hà Nam phủ doãn, Lạc Dương huyện lệnh đứng ở đằng sau Khuất Đột Thông.
Khuất Đột Thông ngồi xổm xuống, xem thi thể của hai nữ tỳ, một lát sau thở dài nói:
- Kiếm thật nhanh.
Hắn đứng dậy đi lên giường xem xét.
Một mỹ phụ trần truồng ngã trong vũng máu tóc mây tán loạn.
Tuy nhiên điều này cũng không phải mấu chốt.
Điều khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi chính là bên cạnh thi thể xinh đẹp này là một thi thể nửa người trên lõa lồ, ngửa mặt lên trên trời, đầu của cỗ thi thể này đã không thấy đâu nữa, ở trên giường trên tường đều tung tóe vết máu.
Khuất Đột Thông quay đầu hỏi:
- Hôm qua ai là người cuối cùng nhìn thấy Vương đại nhân?
- Lúc ấy lão quản gia phụ trách chiếu cố, Vương đại gia sau khi uống rượu đã trở về phòng, cuối cùng không ai gặp.
- Lão quản gia đâu rồi?
Lạc Dương huyện lệnh do dự một chút rồi thấp giọng nói:
- Cũng đã chết.
- Sao?
- Vương đại nhân một nhà tổng cộng 38 nhân khẩu đêm qua đã bị giết, kỳ quái nhất là không ai thấy được dị trạng, lão quản gia là tâm phúc của Vương đại nhân ngụ ở gian phòng kế bên, ở trong không có thê thất nhi nữ, vậy mà bọn hạ nhân buổi sáng chứng kiến thi thể của lão quản gia đã gục ở cửa ra vào, con gái con trai con dâu con rể của lão quản gia cũng bị hạ độc thủ, tuy nhiên ngoại trừ người Vương đại nhân những người khác đều một đao mất mạng.
- Không bị lấy đầu?
- Không bị.
- Lập tức tra rõ xem Vương Hành Bản Vương đại nhân khi còn sống trêu chọc người nào ta đoán chừng hung thủ còn ở gần đây.
Vương Hành Bản vốn là đại tướng quân dưới trướng của Vương Thế Sung.
Sau khi hàng được được phong làm Lạc Dương lưu thủ.
Tuy hắn không có nửa điểm thực quyền nhưng Lý Uyên hậu đãi hàng thần cho nên hắn mới có được chức vụ này, tuy nhiên chẳng ai ngờ rằng Vương Hành Bản làm lưu thủ Lạc Dương được hai tháng đã bị người ta chém đầu hơn nữa còn là cả nhà bị giết, đầu cũng không thấy tung tích ở đâu.
Cái này là cừu hận bậc nào?
Khuất Đột Thông thầm kinh hãi.
Tên hung thủ này thủ đoạn thật là độc ác.
Sau khi ra khỏi phòng, Khuất Đột Thông dùng sức thở ra một hơi dài, hít lấy không khí ẩm ướt.
Đêm qua có cơn mưa dấu vết của hung thủ vì vậy cũng mất đi, muốn tra xét chỉ sợ rất khó.
Theo đạo lý mà nói sát nhân bậc này không phải là thuộc sự quản lý của Khuất Đột Thông tuy nhiên vì thân phận đặc thù của Vương Hành Bản cho nên hắn mới xuất hiện.
Hà Nam vương vừa đi Lạc Dương đã xảy ra huyết án.
Hẳn là có quan hệ với Hà nam vương?
Khuất Đột Thông lắc lắc đầu chuyện này không thể, Hà Nam vương và Vương Hành Bản không có gút mắc với nhau thì sao hắn lại ra tay giết người được.
Trong lúc trầm tư thì chợt có sai dịch của Hà Nam doãn tới đây.
Hà Nam doãn vừa tới đây nhậm chức, cũng là một nhân vật vô cùng có tiếng năm Đại Nghiệp, Đỗ Chính Luân.
Sai dịch nói nhỏ bên tai Đỗ Chính Luân vài câu, sắc mặt Đỗ Chính Luân liền trở nên tái nhợt.
- Đỗ đại nhân xảy ra chuyện gì vậy?
Khuất Đột Thông nhìn thấy bộ dạng của Đỗ Chính Luân thì có dự cảm không tốt lắm cho nên liền mở miệng hỏi thăm.
Đỗ Chính Luân tiến lên hạ giọng nói:>
- Người nhà Từ Huệ phường Vân Định Hưng Vận đại nhân vừ tới báo án nói rằng đêm qua một nhà Vân đại nhân hai mươi sáu nhân khẩu đã bị giết sạch, tình huống rất tương tự bên Vương đại nhân, tuy nhiên thủ cấp của Vân đại nhân lại không thấy đâu.
Khuất Đột Thông hít sâu một hơi, hắn loáng thoáng đoán được manh mối.
Hắn cùng với huyện lệnh Lạc Dương tiến về Từ Huệ phường xem xét hiện trường giết người sau đó kéo Đỗ Chính Luân tới bên cạnh sắc mặt lộ ra vẻ do dự.
- Đại đô đốc, đô đốc làm sao vậy?
Khuất Đột Thông hít sâu một hơi:
- Đỗ đại nhân không biết ngươi có nghe qua lời đồn không?
- Lời đồn gì?
- Ba năm trước đây Tùy hoàng Dương Quảng ở Giang Đô bị giết trước đó một năm, hoàng thái chủ Dương Đồng cũng nhường ngôi cho Vương Thế Sung.
Lúc đó Hoàng Thái chủ cũng không xuất hiện về sau Vương Thế Sung thuận lợi leo lên vương vị thì Hà Nam vương ở Huỳnh Dương khởi công xây dựng lăng mộ cho Hoàng Thái chủ, mọi người mới biết được rằng Hoàng Thái chủ đã bị giết. Theo lời nói của Vương Thế Sung thì người giết Hoàng Thái chủ là hai tên yêm nô Lương Bách Niên và Đoạn Du.
Đỗ Chính Luân nhăn mày lại:
- Cái này thì ta biết Đoạn Du và Lương Bách Niên sau đó không phải bị Vương Thế Sung giết chết giao cho Hà Nam vương sao?
- Đại tướng quân không phải tướng quân nói chuyện này do Hà Nam vương gây nên sao?
Khuất Đột Thông nói:
- Có lẽ không có khả năng.
Hà Nam vương sáng sớm hôm qua đã rời Lạc Dương, đêm qua có lẽ tới Trường An, ngoại trừ Hùng Khoát Hải bởi vì thành thân tạm thời ở Lạc Dương thì tất cả mọi người đều rời đi, Hùng Khoát Hải võ nghệ cao cường chém giết trăm trận nhưng đây là thủ đoạn của người giang hồ không giống như có quan hệ với Hà Nam vương.
- Có lẽ là ẩn chiêu của hà Nam vương.
- Đỗ đại nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.