Quyển 8 - Chương 162: Lý Mật tỉnh lại.
Canh Tân
29/07/2013
Lý Mật giật nảy mình lại, từ trong bụi cỏ ngồi dậy.
- Vương Bá Đương.
Vương Bá Đương tiến lên phía trước đỡ Lý Mật.
Lý Mật kinh ngạc nhìn Vương Bá Đương, đầu óc lại hỗn loạn.
Tam lang tại sao lại ở đây, đúng rồi ta vừa rồi hình như bất tỉnh, nhưng trước khi bất tỉnh tam lang đã nói gì với ta?
Lúc này đầu óc của Lý Mật trở nên rối loạn không biết phải làm sao.
Nhìn thấy Vương Bá Đương sợ hãi ánh mắt của Lý Mật trở nên ngây ngốc.
Vương Bá Đương vội vàng lay Lý Mật mà nói:
- Vương thượng, vương thượng nói gì vậy, vương thượng bị làm sao vậy?
- Tam lang ngươi đừng lay ta, ta đã minh bạch tất cả.
Lý Mật vội mở miệng, chỉ vào Vương Bá Đương,
- Tam lang đầu óc của ta hơn hỗn loạn, đúng rồi ngươi không phải tọa trấn Tuấn Nghi thành hay sao, tại sao lại ở đây, đây là nơi đâu, cô làm sao vậy?
- Vương thượng, vương thượng không có chuyện gì chứ?
- Cô không có gì đáng ngại, chỉ là đầu óc hơi hôn mê mà thôi.
- Thần đã nấu ít cháo, vương thượng hay là uống vài ngụm cháo rồi nói tiếp.
Lý Mật nhắm mắt lại sau đó gật gật đầu:
- Đúng thế.
Ở nơi hoang sơn dã lĩnh này cũng không có bất kỳ đồ ăn nào, tuy nhiên Vương Bá Đương đã lấy nón trụ của mình nấu cháo để Lý Mật ăn. Lý Mật bình thường làm sao có thể ăn uống như vậy, nhưng bây giờ bụng đã quá đói hắn cũng bất chấp tất cả.
Sau khi ăn cháo xong, tinh thần của hắn biến chuyển hơn rất nhiều.
Lý Mật nhìn lại trong Đại Hùng bảo điện ước chừng có mấy chục người.
- Vương thượng các huynh đệ đều nghỉ ngơi ở sương phòng, bên ngoài còn có mười mấy người cảnh giới.
- Tam lang đây rốt cục là...
Vương Bá Đương quỳ gối trước mặt của Lý Mật, đem tiền căn hậu quả giải thích một lần.
Hóa ra Vương Bá Đương phụng mệnh trấn Tuấn Nghi thành. Khai Phong sau khi bị chiếm giữ hắn từng có ý định đoạt lại Khai Phong không ngờ Toan Tảo Lý Công Dật đột nhiên truyền tới tin tức nói rằng Cấp quận Tô Định Phương thừa dịp trời đông giá rét sông lớn đóng băng đã vượt qua sông đánh Duyên Tân, chém giết đại tướng Trương Lượng dưới trướng của Vương Đức Nhân.
Lý Công Dật thỉnh cầu Vương Bá Đương giám thị tùy quân ở Thông Tế kênh sau đó suất binh binh lính tới đó trợ giúp.
Khai Phong tuy trọng yếu nhưng Duyên Tân là môn hộ của Ngõa Cương, một khi mất sẽ khiến cho cục diện của Ngõa Cương bị hỗn loạn.
Hơn nữa Lý Mật ở Túy Hoàng sơn đại thắng, tin tức này Vũ Văn Hóa Cập cũng nhận được, Vương Bá Đương cũng cảm thấy Lý Mật ít ngày nữa sẽ trở về, hiện tại tốt nhất vẫn nên ổn định, cho nên hắn tiến tới Toan Tảo đóng quân giám thị Thông Tế kênh, Lý Công Dật tới Duyên Tân Tô Định Phương lập tức qua sông thủ vững Lê Dương kho.
Lý Công Dật không cách nào xuất kích đồng thời không thể vứt bở Duyên Tân không để ý cho nên chỉ có thể lưu thủ ở Duyên Tân.
Vương Bá Đương ở Tuấn Nghi chờ đợi Lý Mật rút về.
Xế chiều hôm nay trước khi trời tới hắn mới biết được Lý Mật ở bờ Thài Thủy cùng với quân Huỳnh Dương quyết chiến, cho nên hắn định dẫn binh tới Thái Thủy trợ giúp.
Nào biết được hắn đang định xuất binh thì bên ngoài Tuấn Nghi thành đã đến một đám tàn binh bại tướng.
Bọn họ nói là Tùy quân từ Nguyên Vũ xuất kích đánh bại Toan Tảo.
Vương Bá Đương không nhìn ra sơ hở gì cho nên liền hạ lệnh khai mở cổng thành, mệnh lệnh này của hắn đã dẫn tới thảm sự của Tuấn Nghi.
Cửa thành vừa mở ra những tàn binh bại tướng kia lập tức xông vào cổng thành chiếm cứ cửa thành.
Viên đại tướng kia chính là Lý Ngôn Khánh, đệ nhất gia thần dưới trướng của hắn chính là Hùng Khoát Hải, Hùng hắc tử, đừng nói là Vương Bá Đương, mà ngay cả Lý Mật cũng không ngờ Lý Ngôn Khánh sẽ từ Huỳnh Dương quận tới đây. Vối bọn họ còn tưởng Lý Ngôn Khánh còn tọa trấn ở Nghiêu Thành, cùng với Đậu Kiến Đức quyết tủ chiến, không ngờ Lý Ngôn Khánh lại tự mình dẫn ba nghìn binh tốt, dùng Kỳ Lân đội tám trăm người làm tiên phong, thần binh trên trời giáng xuống, xuất hiện ở bên ngoài Tuấn Nghi thành.
Vương Bá Đương ngay từ đầu đã không cảm thấy được sự tồn tại của Lý Ngôn Khánh, nhưng khi cửa thành bị chiếm cứ Hùng Khoát Hải dùng Kỳ Lân đội thì hắn đã nhận ra, định chỉ huy đội ngũ muốn đoạt lại nhưng không thành.
Lúc này Lý Ngôn Khánh đã suất lĩnh ba nghìn tinh tốt chém giết xông vào trong thành.
Cho nên chuyện này cũng đã cho thấy một điều.
Lý Mật là một người chỉ huy ưu tú nhưng không phải là một người lãnh đạo xuất sắc, người lãnh đạo phát hiện nhân tài nhưng không có nghĩa là giao quyền bừa bãi. Vương Bá Đương đúng là trung thành tận tâm với Lý Mật, hắn có lẽ là một chiến tướng xuất sắc đấu tranh anh dũng, chém tướng đoạt cờ, tuy nhiên Lý Mật lại để cho hắn làm thống soái một quân, yêu cầu này thì vẫn chưa đạt.
Chính vì Vương Bá Đương sơ sẩy cho nên khi hắn phát hiện ra Lý Ngôn Khánh thì không cách nào triệu tập lại binh mã.
Lý Ngôn Khánh sau khi vào thành lập tức chia làm ba đường.
Lương Lão Thực suất bộ binh lính lao thẳng tới kho phủ, Hùng Khoát Hải thì thống lĩnh Kỳ Lân đội đánh giáo trường. Lý Ngôn Khánh thì dẫn hai nghìn quân tấn công thẳng vào nha phủ, đem hệ thống chỉ huy của Vương Bá Đương toàn bộ chặt đứt. Vương Bá Đương tuy dũng mãnh nhưng ở phủ nha hắn có bao nhiêu người? Hắn chỉ giữ vững được một nén nhang sau đó cả tòa phủ nha đã bị công hãm mà giáo trường thì đã dựng cờ trắng, quy phục Hùng Khoát Hải.
Vương Bá Đương nói những lời này kèm theo khuôn mặt xấu hổ.
Nhưng Lý Mật không để ý nhiều.
Hắn nheo mắt lại sau đó khẽ nói:
- Nói như vậy tên Lý Ngôn Khánh hiện tại đang ở Tuấn Nghi.
- Đúng thế.
Lý Mật nở ra nụ cười ngửa mặt lên trời mà thở dài.
- Tên Lý Ngôn Khánh bố trí chu đáo chặt chẽ, giống như là một yêu quái.
- Ta trước kia vẫn cho rằng mình chưa đánh giá thấp hắn nhưng hiện tại xem ra vẫn chưa biết hết hắn, chỉ cần nhìn vào sắp xếp của hắn là biết thủ đoạn của hắn.
- Tam lang, Tuấn Nghi đã mất, trách cũng không được ngươi, cho dù là ta cũng bị hắn sắp đặt thiết kế, người này đi một bước nhìn trước mười bước, không phải đã trải qua mấy chục năm lịch duyệt thì khó có thể đạt tới trình độ này, ta không bằng hắn, ta thật sự không bằng hắn.
Hắn có thể trách được Vương Bá Đương sao?
Chớ nói Vương Bá Đương bây giờ là người thân cận nhất của hắn, nếu như là đổi người khác cũng không hơn gì.
Trên thực tế, Lý Mật hắn cũng trúng kế Lý Ngôn Khánh, Bùi Hành Nghiễm xuất hiện khiến cho lòng người xiêu vẹo, Lý Mật nghi thần nghi quỷ rời đi, nếu không hắn quả quyết không dễ dàng thu binh, khiến cho bị La Sĩ Tín đánh bại. Lúc đó hắn thật sự sợ hãi Lý Ngôn Khánh sẽ xuất hiện bên bờ Thái Thủy.
Nhưng thực tế thì sao?
- Vương Bá Đương.
Vương Bá Đương tiến lên phía trước đỡ Lý Mật.
Lý Mật kinh ngạc nhìn Vương Bá Đương, đầu óc lại hỗn loạn.
Tam lang tại sao lại ở đây, đúng rồi ta vừa rồi hình như bất tỉnh, nhưng trước khi bất tỉnh tam lang đã nói gì với ta?
Lúc này đầu óc của Lý Mật trở nên rối loạn không biết phải làm sao.
Nhìn thấy Vương Bá Đương sợ hãi ánh mắt của Lý Mật trở nên ngây ngốc.
Vương Bá Đương vội vàng lay Lý Mật mà nói:
- Vương thượng, vương thượng nói gì vậy, vương thượng bị làm sao vậy?
- Tam lang ngươi đừng lay ta, ta đã minh bạch tất cả.
Lý Mật vội mở miệng, chỉ vào Vương Bá Đương,
- Tam lang đầu óc của ta hơn hỗn loạn, đúng rồi ngươi không phải tọa trấn Tuấn Nghi thành hay sao, tại sao lại ở đây, đây là nơi đâu, cô làm sao vậy?
- Vương thượng, vương thượng không có chuyện gì chứ?
- Cô không có gì đáng ngại, chỉ là đầu óc hơi hôn mê mà thôi.
- Thần đã nấu ít cháo, vương thượng hay là uống vài ngụm cháo rồi nói tiếp.
Lý Mật nhắm mắt lại sau đó gật gật đầu:
- Đúng thế.
Ở nơi hoang sơn dã lĩnh này cũng không có bất kỳ đồ ăn nào, tuy nhiên Vương Bá Đương đã lấy nón trụ của mình nấu cháo để Lý Mật ăn. Lý Mật bình thường làm sao có thể ăn uống như vậy, nhưng bây giờ bụng đã quá đói hắn cũng bất chấp tất cả.
Sau khi ăn cháo xong, tinh thần của hắn biến chuyển hơn rất nhiều.
Lý Mật nhìn lại trong Đại Hùng bảo điện ước chừng có mấy chục người.
- Vương thượng các huynh đệ đều nghỉ ngơi ở sương phòng, bên ngoài còn có mười mấy người cảnh giới.
- Tam lang đây rốt cục là...
Vương Bá Đương quỳ gối trước mặt của Lý Mật, đem tiền căn hậu quả giải thích một lần.
Hóa ra Vương Bá Đương phụng mệnh trấn Tuấn Nghi thành. Khai Phong sau khi bị chiếm giữ hắn từng có ý định đoạt lại Khai Phong không ngờ Toan Tảo Lý Công Dật đột nhiên truyền tới tin tức nói rằng Cấp quận Tô Định Phương thừa dịp trời đông giá rét sông lớn đóng băng đã vượt qua sông đánh Duyên Tân, chém giết đại tướng Trương Lượng dưới trướng của Vương Đức Nhân.
Lý Công Dật thỉnh cầu Vương Bá Đương giám thị tùy quân ở Thông Tế kênh sau đó suất binh binh lính tới đó trợ giúp.
Khai Phong tuy trọng yếu nhưng Duyên Tân là môn hộ của Ngõa Cương, một khi mất sẽ khiến cho cục diện của Ngõa Cương bị hỗn loạn.
Hơn nữa Lý Mật ở Túy Hoàng sơn đại thắng, tin tức này Vũ Văn Hóa Cập cũng nhận được, Vương Bá Đương cũng cảm thấy Lý Mật ít ngày nữa sẽ trở về, hiện tại tốt nhất vẫn nên ổn định, cho nên hắn tiến tới Toan Tảo đóng quân giám thị Thông Tế kênh, Lý Công Dật tới Duyên Tân Tô Định Phương lập tức qua sông thủ vững Lê Dương kho.
Lý Công Dật không cách nào xuất kích đồng thời không thể vứt bở Duyên Tân không để ý cho nên chỉ có thể lưu thủ ở Duyên Tân.
Vương Bá Đương ở Tuấn Nghi chờ đợi Lý Mật rút về.
Xế chiều hôm nay trước khi trời tới hắn mới biết được Lý Mật ở bờ Thài Thủy cùng với quân Huỳnh Dương quyết chiến, cho nên hắn định dẫn binh tới Thái Thủy trợ giúp.
Nào biết được hắn đang định xuất binh thì bên ngoài Tuấn Nghi thành đã đến một đám tàn binh bại tướng.
Bọn họ nói là Tùy quân từ Nguyên Vũ xuất kích đánh bại Toan Tảo.
Vương Bá Đương không nhìn ra sơ hở gì cho nên liền hạ lệnh khai mở cổng thành, mệnh lệnh này của hắn đã dẫn tới thảm sự của Tuấn Nghi.
Cửa thành vừa mở ra những tàn binh bại tướng kia lập tức xông vào cổng thành chiếm cứ cửa thành.
Viên đại tướng kia chính là Lý Ngôn Khánh, đệ nhất gia thần dưới trướng của hắn chính là Hùng Khoát Hải, Hùng hắc tử, đừng nói là Vương Bá Đương, mà ngay cả Lý Mật cũng không ngờ Lý Ngôn Khánh sẽ từ Huỳnh Dương quận tới đây. Vối bọn họ còn tưởng Lý Ngôn Khánh còn tọa trấn ở Nghiêu Thành, cùng với Đậu Kiến Đức quyết tủ chiến, không ngờ Lý Ngôn Khánh lại tự mình dẫn ba nghìn binh tốt, dùng Kỳ Lân đội tám trăm người làm tiên phong, thần binh trên trời giáng xuống, xuất hiện ở bên ngoài Tuấn Nghi thành.
Vương Bá Đương ngay từ đầu đã không cảm thấy được sự tồn tại của Lý Ngôn Khánh, nhưng khi cửa thành bị chiếm cứ Hùng Khoát Hải dùng Kỳ Lân đội thì hắn đã nhận ra, định chỉ huy đội ngũ muốn đoạt lại nhưng không thành.
Lúc này Lý Ngôn Khánh đã suất lĩnh ba nghìn tinh tốt chém giết xông vào trong thành.
Cho nên chuyện này cũng đã cho thấy một điều.
Lý Mật là một người chỉ huy ưu tú nhưng không phải là một người lãnh đạo xuất sắc, người lãnh đạo phát hiện nhân tài nhưng không có nghĩa là giao quyền bừa bãi. Vương Bá Đương đúng là trung thành tận tâm với Lý Mật, hắn có lẽ là một chiến tướng xuất sắc đấu tranh anh dũng, chém tướng đoạt cờ, tuy nhiên Lý Mật lại để cho hắn làm thống soái một quân, yêu cầu này thì vẫn chưa đạt.
Chính vì Vương Bá Đương sơ sẩy cho nên khi hắn phát hiện ra Lý Ngôn Khánh thì không cách nào triệu tập lại binh mã.
Lý Ngôn Khánh sau khi vào thành lập tức chia làm ba đường.
Lương Lão Thực suất bộ binh lính lao thẳng tới kho phủ, Hùng Khoát Hải thì thống lĩnh Kỳ Lân đội đánh giáo trường. Lý Ngôn Khánh thì dẫn hai nghìn quân tấn công thẳng vào nha phủ, đem hệ thống chỉ huy của Vương Bá Đương toàn bộ chặt đứt. Vương Bá Đương tuy dũng mãnh nhưng ở phủ nha hắn có bao nhiêu người? Hắn chỉ giữ vững được một nén nhang sau đó cả tòa phủ nha đã bị công hãm mà giáo trường thì đã dựng cờ trắng, quy phục Hùng Khoát Hải.
Vương Bá Đương nói những lời này kèm theo khuôn mặt xấu hổ.
Nhưng Lý Mật không để ý nhiều.
Hắn nheo mắt lại sau đó khẽ nói:
- Nói như vậy tên Lý Ngôn Khánh hiện tại đang ở Tuấn Nghi.
- Đúng thế.
Lý Mật nở ra nụ cười ngửa mặt lên trời mà thở dài.
- Tên Lý Ngôn Khánh bố trí chu đáo chặt chẽ, giống như là một yêu quái.
- Ta trước kia vẫn cho rằng mình chưa đánh giá thấp hắn nhưng hiện tại xem ra vẫn chưa biết hết hắn, chỉ cần nhìn vào sắp xếp của hắn là biết thủ đoạn của hắn.
- Tam lang, Tuấn Nghi đã mất, trách cũng không được ngươi, cho dù là ta cũng bị hắn sắp đặt thiết kế, người này đi một bước nhìn trước mười bước, không phải đã trải qua mấy chục năm lịch duyệt thì khó có thể đạt tới trình độ này, ta không bằng hắn, ta thật sự không bằng hắn.
Hắn có thể trách được Vương Bá Đương sao?
Chớ nói Vương Bá Đương bây giờ là người thân cận nhất của hắn, nếu như là đổi người khác cũng không hơn gì.
Trên thực tế, Lý Mật hắn cũng trúng kế Lý Ngôn Khánh, Bùi Hành Nghiễm xuất hiện khiến cho lòng người xiêu vẹo, Lý Mật nghi thần nghi quỷ rời đi, nếu không hắn quả quyết không dễ dàng thu binh, khiến cho bị La Sĩ Tín đánh bại. Lúc đó hắn thật sự sợ hãi Lý Ngôn Khánh sẽ xuất hiện bên bờ Thái Thủy.
Nhưng thực tế thì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.