Quyển 5 - Chương 47: Mạch Thiết Trượng chết
Canh Tân
27/03/2013
Cùng lúc đó từng quân binh ở trên cầu nổi phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Một luồng máu hiện lên trong nước, chỉ thấy ở trên nước sông có vô số người mặc áo quần bằng da, giống như là quái vật, trong tay cầm đoản đao sáng loáng không ngừng kéo Tùy quân xuống rồi giết chết.
- Quỷ nước, là quỷ nước, Cao Ly qủy nước.
Một số tùy quân quen thuộc tình hình của Cao Ly liền kêu lên.
Theo đó một số Quỷ nước xuất hiện, trên người mang theo hỏa tập lập tức lửa cháy hừng hực, quân Tùy ở giữa sông sợ hãi, không ngớt hô to:
- Bắn tên, mau bắn tên giết chết quỷ nước.
Vũ Văn Khải cũng đã trải qua trăm trận, tự nhiên biết rõ quỷ nước này lợi hại.
Từ thời Bắc Chu, Vũ Văn Thái tinế hành phát động cuộc chiến ới nam triều, Quỷ nước ở giang Nam tạo thành sát thương cực lớn với binh mã Bắc Chu, hiện nay vẫn còn ở trong trí nhớ của Vũ Văn Khải, Vũ Văn Khải cảm thấy tình huống không ổn liền ra lệnh cho tên bắn xuỗng, lập tức bọn Quỷ nước tránh về phía bờ đông, tuy nhiên cũng còn rất nhiều người bị bắn chết.
Tuy nhiên nhiệm vụ của bọn họ đã xong.
Cầu nổi sau khi bị đốt, những thủy quân xông lên bờ đông đã mất đi viện binh.
Dưới sự chỉ huy của thừa tướng Cao Ly, kỵ quân ùa lên, tầng tầng lớp lớp vây quanh Tùy quân lại, Mạch Thiết Trượng tuy bị vây nhưng không hề sợ hãi chút nào, chỉ thấy hắn không ngừng chạy lên trường đao trong tay vung lên, mỗi một hàn quang xuất hiện là Cao Ly lại có người chết.
- Mau lấy cung điêu cho ta.
Ở phía trên cao, một lão nhân lộ vẻ dữ tợn.
Lập tức có người hầu dâng cung, chỉ thấy người này cầm cung nhắm về phía Mạch Thiết Trượng đang điên cuồng chiến đấu, âm cung vừa vang lên, một mũi lợi tên bay thẳng, lúc này Mạch Tử Trọng đã chém vào một gã Cao Ly máu tươi phun lên mạt của hắn.
Mạch Thiết Trượng đang chuẩn bị xóa đi máu đen trên mặt đi thì bên tai bỗng truyền tới một tiếng vang nhỏ.
Mạch Thiết Trượng vô ý thức lách mình ra thì đã thấy một mũi tên hồng bay tới bắn vào lồng ngực của hắn.
Mũi tên kia có chứa móc câu, chỉ thấy Mạch Thiết Trượng quát to một tiếng, một khoái mã phóng tới, Mạch Thiết Trượng trốn không kịp bị thiết kỵ đụng té xuống đất, xương sườn gãy đâm vào phổi, hắn kịch liệt ho khan, trong mũi xuất hiện bọt máu, hai gã binh sĩ Cao Ly liền lao tới, hắn hét to một tiếng, một tay cầm lấy trường mâu hoành ngang một vòng, đem người kia chặt đứt làm hai.
Lão nhân ở phía trên cao lộ ra hung lệ.
Một lần nữa giương cung, mũi tên bắn vào vai của Mạch Thiết Trượng.
- Phụ thân....
Ở bờ Tây, Mạch Mạnh Tài thúc thủ vô sách, đau nhức quát to một tiếng.
Hắn mấy lần muốn xông vào trong Liêu thủy, nhưng đều bị bọn Vũ Văn Khải kéo lại.
- Tên bắn người kia là ai vậy?
Khởi bầm Vũ Văn thượng thư, đó chính là tể tướng Cao Ly, Ất Chi Văn Đức.
- Ất Chi Văn Đức ta thề sẽ giết ngươi.
Mạch Mạnh Tài điên cuồng gầm rú, nhưng không cách nào ngăn cản, Cao Ly cầm trường mâu xuyên qua thân thể của Mạch Thiết Trượng, Mạch Thiết Trượng thân trúng năm mũi tên, rốt cuộc cũng đã ngã xuống vũng máu, hắn chết trận không bao lâu, Tiễn Thế Hùng và Mạnh Kim Xoa trước sau chết trận, 3000 quân tùy không ai sống sót.
Một tướng lãnh Cao ly dùng dây thừng trói chặt một chân Mạch Thiết Trượng mà kéo đi.
Vũ Văn Khải ánh mắt đầy máu, nghiêm nghị quát:
- Tam quân nhận lệnh, qua sông, qua sông, qua sông.... Cầu nổi lập tức mắc lên, vượt qua sông.
- Qua sông, qua sông, qua sông.
Quân Tùy khàn giọng la lên, ở trên mặt nước quanh quẩn hồi lâu không dứt.
Đại Nghiệp năm thứ tám ngày thứ 14, Trịnh Ngôn Khánh du sơn ngoạn thủy Hải phố.
Cái gọi là Hải phố kỳ thực là một bãi cát hoang vu, khoảng cách với đô thành không xa, cộng thêm ở đây thủy thế bằng phẳng, mà nước lại ăn rất sâu, vô cùng thích hợp cho chiến hạm đỗ vào cho nên Lai Hộ Nhi chọn chỗ này.
Liêu thủy mở màn chém giết thảm thiết nhưng Trịnh Ngôn Khánh vẫn vô cùng thoải mái.
Hiện tại hắn chuẩn bị lui về phía Đông quận.
Nguyên nhân rất đơn giản, Lai Hộ Nhi không đón chào hắn.
Chiến tranh không tới phiên hắn anh dũng đi chiến đấu.
Nếu tình huống là như vậy, Trịnh Ngôn Khánh cũng được nhẹ nhõm thanh nhàn.
Hắn không nhớ rõ Lai Hộ Nhi lần này đi chinh phạt BÌnh Nhưỡng đến tột cùng là thắng hay bại nhưng dù sao lần đầu tiên chinh phạt Cao Ly kết quả vẫn là thất bại, điều này Trịnh Ngôn Khánh cũng không có biện pháp cải biến, Ngôn Khánh đến Hải Phổ ba ngày, Lai Hộ Nhi đã suất lĩnh trung quân tới Bình Nhưỡng xuất phát, hắn cho Mạch Tử Trọng và Phùng Trí Đại làm quân tiên phong, lại dùng Trịnh Tỉnh làm tả hộ quân, đồng thời dùng thêm 3000 kỵ quân hợp kích, tổng cộng là 8000 binh mã.
Lai Hộ Nhi tự mình giám sát trung quân dùng thế lôi đình đánh về phía Bình Nhưỡng.
Cho nên nghênh đón Trịnh Ngôn Khánh chính là phó tổng quản Chu Pháp.
Chu Pháp đối với chuyện này cũng không có biện pháp, mà đối với cách làm của Lai Hộ Nhi, trong lòng hắn cũng vô cùng bất mãn.
Ngươi đường đường là tổng quản thủy quân, tả kiêu vệ đại tướng quân.
Cho dù ngươi không thích Trịnh Ngôn Khánh, thậm chí có thể ghét hắn, căm hận hắn nhưng ngươi cũng không thể làm như vậy, người ta đường đường là Vân Kỵ Úy của triều đình, nghìn dặm xa xôi đến đây trợ chiến, đại tướng quân ngươi thì hay rồi, ba tháng cũng không gặp mặt người ta một lần, lại nghe lời nói của đám người Trịnh Tỉnh và Phùng Trí Đại, né hắn như là né ôn dịch vậy. Nếu như chuyện này mà truyền ra ngoài, sẽ bị người trong thiên hạ chế nhạo.
Thế nhưng Chu Pháp không có cách nào khuyên bảo Lai Hộ Nhi.
Trên thực tế, mỗi lần Chu Pháp đề cập tới Trịnh Ngôn Khánh, Lai Hộ Nhi lại không vui chuyển sang đề tài khác.
Thế cho nên Chu Pháp nói một hồi lại không tìm cơ hội để nói.
Nhìn thấy Trịnh Ngôn Khánh Chu Pháp hơi xấu hổ:
- Trịnh giáo úy một phen vất vả.
Những lời này hắn đã nói ba lượt, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy có chút có lỗi cho nên không muốn để Trịnh Ngôn Khánh hiểu lầm.
Lai Hộ Nhi không để ý hết thảy đi đắc tội với Trịnh Ngôn Khánh nhưng Chu Pháp thì không.
Hắn nghĩ nghĩ rồi trầm giọng nói:
- Hôm qua thám mã báo lại, Cao Ly tù thủ Cao Nguyên, ở cách Bình Nhưỡng sáu mươi đặm đã tập trung hơn mười vạn quân, ý cùng quân ta chiến đấu, tổng quản đã xuất kích toàn bộ, chỉ sợ trong nhất thời không cách nào cùng công tử tương kiến, tuy nhiên trước khi đi Lai tổng quản đã nói binh mã dưới trướng của công tử đã đến nên nghỉ ngơi hồi phục rồi chờ mệnh lệnh.
Dựa theo nội quy của Tùy Quân, tam phủ binh mã nhân số từ 800-1000 người.
Một luồng máu hiện lên trong nước, chỉ thấy ở trên nước sông có vô số người mặc áo quần bằng da, giống như là quái vật, trong tay cầm đoản đao sáng loáng không ngừng kéo Tùy quân xuống rồi giết chết.
- Quỷ nước, là quỷ nước, Cao Ly qủy nước.
Một số tùy quân quen thuộc tình hình của Cao Ly liền kêu lên.
Theo đó một số Quỷ nước xuất hiện, trên người mang theo hỏa tập lập tức lửa cháy hừng hực, quân Tùy ở giữa sông sợ hãi, không ngớt hô to:
- Bắn tên, mau bắn tên giết chết quỷ nước.
Vũ Văn Khải cũng đã trải qua trăm trận, tự nhiên biết rõ quỷ nước này lợi hại.
Từ thời Bắc Chu, Vũ Văn Thái tinế hành phát động cuộc chiến ới nam triều, Quỷ nước ở giang Nam tạo thành sát thương cực lớn với binh mã Bắc Chu, hiện nay vẫn còn ở trong trí nhớ của Vũ Văn Khải, Vũ Văn Khải cảm thấy tình huống không ổn liền ra lệnh cho tên bắn xuỗng, lập tức bọn Quỷ nước tránh về phía bờ đông, tuy nhiên cũng còn rất nhiều người bị bắn chết.
Tuy nhiên nhiệm vụ của bọn họ đã xong.
Cầu nổi sau khi bị đốt, những thủy quân xông lên bờ đông đã mất đi viện binh.
Dưới sự chỉ huy của thừa tướng Cao Ly, kỵ quân ùa lên, tầng tầng lớp lớp vây quanh Tùy quân lại, Mạch Thiết Trượng tuy bị vây nhưng không hề sợ hãi chút nào, chỉ thấy hắn không ngừng chạy lên trường đao trong tay vung lên, mỗi một hàn quang xuất hiện là Cao Ly lại có người chết.
- Mau lấy cung điêu cho ta.
Ở phía trên cao, một lão nhân lộ vẻ dữ tợn.
Lập tức có người hầu dâng cung, chỉ thấy người này cầm cung nhắm về phía Mạch Thiết Trượng đang điên cuồng chiến đấu, âm cung vừa vang lên, một mũi lợi tên bay thẳng, lúc này Mạch Tử Trọng đã chém vào một gã Cao Ly máu tươi phun lên mạt của hắn.
Mạch Thiết Trượng đang chuẩn bị xóa đi máu đen trên mặt đi thì bên tai bỗng truyền tới một tiếng vang nhỏ.
Mạch Thiết Trượng vô ý thức lách mình ra thì đã thấy một mũi tên hồng bay tới bắn vào lồng ngực của hắn.
Mũi tên kia có chứa móc câu, chỉ thấy Mạch Thiết Trượng quát to một tiếng, một khoái mã phóng tới, Mạch Thiết Trượng trốn không kịp bị thiết kỵ đụng té xuống đất, xương sườn gãy đâm vào phổi, hắn kịch liệt ho khan, trong mũi xuất hiện bọt máu, hai gã binh sĩ Cao Ly liền lao tới, hắn hét to một tiếng, một tay cầm lấy trường mâu hoành ngang một vòng, đem người kia chặt đứt làm hai.
Lão nhân ở phía trên cao lộ ra hung lệ.
Một lần nữa giương cung, mũi tên bắn vào vai của Mạch Thiết Trượng.
- Phụ thân....
Ở bờ Tây, Mạch Mạnh Tài thúc thủ vô sách, đau nhức quát to một tiếng.
Hắn mấy lần muốn xông vào trong Liêu thủy, nhưng đều bị bọn Vũ Văn Khải kéo lại.
- Tên bắn người kia là ai vậy?
Khởi bầm Vũ Văn thượng thư, đó chính là tể tướng Cao Ly, Ất Chi Văn Đức.
- Ất Chi Văn Đức ta thề sẽ giết ngươi.
Mạch Mạnh Tài điên cuồng gầm rú, nhưng không cách nào ngăn cản, Cao Ly cầm trường mâu xuyên qua thân thể của Mạch Thiết Trượng, Mạch Thiết Trượng thân trúng năm mũi tên, rốt cuộc cũng đã ngã xuống vũng máu, hắn chết trận không bao lâu, Tiễn Thế Hùng và Mạnh Kim Xoa trước sau chết trận, 3000 quân tùy không ai sống sót.
Một tướng lãnh Cao ly dùng dây thừng trói chặt một chân Mạch Thiết Trượng mà kéo đi.
Vũ Văn Khải ánh mắt đầy máu, nghiêm nghị quát:
- Tam quân nhận lệnh, qua sông, qua sông, qua sông.... Cầu nổi lập tức mắc lên, vượt qua sông.
- Qua sông, qua sông, qua sông.
Quân Tùy khàn giọng la lên, ở trên mặt nước quanh quẩn hồi lâu không dứt.
Đại Nghiệp năm thứ tám ngày thứ 14, Trịnh Ngôn Khánh du sơn ngoạn thủy Hải phố.
Cái gọi là Hải phố kỳ thực là một bãi cát hoang vu, khoảng cách với đô thành không xa, cộng thêm ở đây thủy thế bằng phẳng, mà nước lại ăn rất sâu, vô cùng thích hợp cho chiến hạm đỗ vào cho nên Lai Hộ Nhi chọn chỗ này.
Liêu thủy mở màn chém giết thảm thiết nhưng Trịnh Ngôn Khánh vẫn vô cùng thoải mái.
Hiện tại hắn chuẩn bị lui về phía Đông quận.
Nguyên nhân rất đơn giản, Lai Hộ Nhi không đón chào hắn.
Chiến tranh không tới phiên hắn anh dũng đi chiến đấu.
Nếu tình huống là như vậy, Trịnh Ngôn Khánh cũng được nhẹ nhõm thanh nhàn.
Hắn không nhớ rõ Lai Hộ Nhi lần này đi chinh phạt BÌnh Nhưỡng đến tột cùng là thắng hay bại nhưng dù sao lần đầu tiên chinh phạt Cao Ly kết quả vẫn là thất bại, điều này Trịnh Ngôn Khánh cũng không có biện pháp cải biến, Ngôn Khánh đến Hải Phổ ba ngày, Lai Hộ Nhi đã suất lĩnh trung quân tới Bình Nhưỡng xuất phát, hắn cho Mạch Tử Trọng và Phùng Trí Đại làm quân tiên phong, lại dùng Trịnh Tỉnh làm tả hộ quân, đồng thời dùng thêm 3000 kỵ quân hợp kích, tổng cộng là 8000 binh mã.
Lai Hộ Nhi tự mình giám sát trung quân dùng thế lôi đình đánh về phía Bình Nhưỡng.
Cho nên nghênh đón Trịnh Ngôn Khánh chính là phó tổng quản Chu Pháp.
Chu Pháp đối với chuyện này cũng không có biện pháp, mà đối với cách làm của Lai Hộ Nhi, trong lòng hắn cũng vô cùng bất mãn.
Ngươi đường đường là tổng quản thủy quân, tả kiêu vệ đại tướng quân.
Cho dù ngươi không thích Trịnh Ngôn Khánh, thậm chí có thể ghét hắn, căm hận hắn nhưng ngươi cũng không thể làm như vậy, người ta đường đường là Vân Kỵ Úy của triều đình, nghìn dặm xa xôi đến đây trợ chiến, đại tướng quân ngươi thì hay rồi, ba tháng cũng không gặp mặt người ta một lần, lại nghe lời nói của đám người Trịnh Tỉnh và Phùng Trí Đại, né hắn như là né ôn dịch vậy. Nếu như chuyện này mà truyền ra ngoài, sẽ bị người trong thiên hạ chế nhạo.
Thế nhưng Chu Pháp không có cách nào khuyên bảo Lai Hộ Nhi.
Trên thực tế, mỗi lần Chu Pháp đề cập tới Trịnh Ngôn Khánh, Lai Hộ Nhi lại không vui chuyển sang đề tài khác.
Thế cho nên Chu Pháp nói một hồi lại không tìm cơ hội để nói.
Nhìn thấy Trịnh Ngôn Khánh Chu Pháp hơi xấu hổ:
- Trịnh giáo úy một phen vất vả.
Những lời này hắn đã nói ba lượt, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy có chút có lỗi cho nên không muốn để Trịnh Ngôn Khánh hiểu lầm.
Lai Hộ Nhi không để ý hết thảy đi đắc tội với Trịnh Ngôn Khánh nhưng Chu Pháp thì không.
Hắn nghĩ nghĩ rồi trầm giọng nói:
- Hôm qua thám mã báo lại, Cao Ly tù thủ Cao Nguyên, ở cách Bình Nhưỡng sáu mươi đặm đã tập trung hơn mười vạn quân, ý cùng quân ta chiến đấu, tổng quản đã xuất kích toàn bộ, chỉ sợ trong nhất thời không cách nào cùng công tử tương kiến, tuy nhiên trước khi đi Lai tổng quản đã nói binh mã dưới trướng của công tử đã đến nên nghỉ ngơi hồi phục rồi chờ mệnh lệnh.
Dựa theo nội quy của Tùy Quân, tam phủ binh mã nhân số từ 800-1000 người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.