Soán Đường

Quyển 9 - Chương 22: Trình Giảo Kim đắc ý.

Canh Tân

30/08/2013

Nhưng nếu nói tới ca ca Lưu Văn Tĩnh của hắn thì có vẻ quen thuộc.

Lại nói tiếp Lưu Văn Khởi chức quan tuy không bằng Lưu Văn Tĩnh nhưng mà sau cuộc chiến Thiên Thủy Nguyên Lưu Văn Tĩnh bị giáng chức làm thứ dân, mà Lưu Văn Tĩnh là người lòng dạ hẹp hòi sau khi bị giáng chức vô cùng bực tức, đối với Lý Uyên dần trở nên xa cách, cộng thêm với việc Lý Thế Dân dần dần muốn lập môn hộ khiến cho Lý Uyên càng thêm bất mãn, cho rằng suy nghĩ này của Lý Thế Dân là do Lưu Văn Tĩnh châm ngòi.

Thời gian dần trôi qua Lưu Văn Khởi đảm nhiệm chức quan bái tán kỵ thì Lưu Văn Tĩnh vẫn ở Thiên Sách phủ.

Trên thực tế nếu dựa theo vòng xoay lịch sử thì Lưu Văn Tĩnh vào năm Vũ Đức thứ hai đã bị Lý Uyên giết chết, nhưng tại cuộc chiến Phách Bích, Lý Thế Dân đã sớm đưa Lưu Văn Tĩnh vào phủ Tần vương làm việc cũng khiến cho Lưu Văn Tĩnh miễn đi một mối họa sát thân, Lưu Bách Dược hiện tại đã mười bảy tuổi, Đường Quan vừa dứt lời hắn cười lạnh.

Hắn đối với Ngôn Khánh không có hảo cảm, bởi vì Lý Ngôn Khánh từng ở Lạc Dương làm nhục bá phụ của hắn.

Lưu Văn Tĩnh quay trở lại Trường An xong không ít lần nói xấu Lý Ngôn Khánh trước mặt Lưu Văn Khởi.

Còn phụ thân Đường Quan là Đường Kiệm chính là tư mã Thiểm Châu.

Uất Trì Kính Đức lúc đánh chiêm Thiểm Châu đã từng bắt Đường Kiệm làm tù binh.

- Lưu Bách Dược, ngươi im miệng đi.

Uất Trì Bảo Lâm nói:

- Đường huynh đệ không phải là loại người như vậy, Đường đại nhân lòng dạ rộng lớn, chuyện năm đó tất cả đều vì mình làm chủ, hôm nay không ai được nhắc lại, Đường huynh đệ ngươi muốn nói gì vậy?

Đường Quan do dự một chút rồi nói:

- Nếu như hai người kia đúng là gia thần trong phủ thì cũng thôi chỉ sợ là đệ tử của Tiết gia hoặc Bùi gia, chọc vào Bùi Tiết hai đại tộc ở Hà Đông thì không phải là chuyện bình thường, Tần vương khi đó cũng không bảo vệ được chúng ta, Bảo Lâm ca nên cân nhắc.

Lưu Bách Dược không phản bác hiển nhiên là đồng ý với giải thích của Đường Quan.

Tần Hoài Dương nói:

- Hẳn không phải là đệ tử của Bùi Tiết, khí phái đệ tử thế trụ ta đã xem qua, hai người này không giống lắm.

- Không bằng như vậy chúng ta đi Đông thị tìm mấy đám vô lại cho bọn họ đánh thử, ta cũng không muốn ra mặt, nếu như là đệ tử Bùi Tiết chúng ta nhất quyết không nhận nợ, còn nếu như không phải thì dạy dỗ bọn chúng một phen.

- Con mẹ nó tên Xử Mạc tiểu tử tại sao vẫn còn chưa tới?



- Hắn là một tên mật thám, nếu như hắn ở chỗ này thì chúng ta cũng không cần phải vắt óc ra rồi.

Xử Mặc là con của Trình Giảo Kim, tên là Trình Xử Mặc, cũng là Thiên Ngưu bị, hiện tại đang hiệu lực ở Bắc nha.

Mấy đám thiếu niên thương lượng với nhau sau đó lập tức để cho người nhà an bài.

Ở phía xa xa Tiết Lễ cùng với Tống Lệnh Văn đã đi vào Đông thị, trên khuôn mặt của Uất Trì Bảo Lâm càng hiện thêm vẻ dữ tợn.

Ở phía tây Trường An thị trong một ngôi tửu lâu, Trình Giảo Kim và Tần Quỳnh đám người bọn họ đang uống rượu với nhau.

- Thấy không mặc dù lão tử không đụng tới Hà Nam vương được nhưng cũng khiến cho hắn phải mất hết mặt mũi.

- Các ngươi cả ngày than thở không thôi, không ngờ cuối cùng phải dựa vào lão Trình ta.

Vương Thông cười khổ lắc đầu, mà Tần Quỳnh thì lộ vẻ khinh thường.

- Trình hắc tử ngươi chớ đắc ý vội.

- Ngươi nghĩ ra chủ ý ôi thiu này chưa chắc có hiệu quả gì, Hà Nam vương chưa trách tội đó là vì đám tiểu tử kia tuổi tác còn nhỏ nhưng nếu như ngươi làm hơi quá đáng thực sự chọc giận Hà Nam vương thì chỉ sợ ngay cả ngươi và ta cũng không có chỗ tốt.

- Đúng thế, Trình hắc tử, ngươi nên thu tay lại Hà Nam vương ở Trường An mặc dù không so với khi ở Lạc Dương nhưng cũng không phải là dễ chọc vào, hiện tại ở trong triều đình đã có người bàn về chuyện này, triều đình cũng bắt đầu chú ý, Hà Nam vương dù sao cũng là tôn thất, ngươi làm vậy mất mặt mũi của hắn, chỉ sợ sẽ làm cho tôn thất tức giân, đến lúc đó ngay cả Tần vương điện hạ cũng rơi vào tình cảnh lưỡng nan, ngươi nên nói bọn Bảo Lâm sớm thu tay lại đi.

Tần Quỳnh và Vương Thông khổ tâm khuyên bảo khiến cho Trình Giảo Kim phải do dự.

Vương Thông lại nói:

- Ngươi cũng đừng quên Hà Nam vương là người thế nào nếu hắn thật sự so đo cho dù là thánh thượng ra mặt cũng chưa chắc đã khiến hắn thu tay, ngươi có hảo ý bọn ta hiểu rõ nhưng mà đám người Uất Trì Bảo Lâm thiếu niên khí thịnh, ngươi làm như vậy chỉ có hại cho bọn họ, nghe ta nói mấy ngày trước ở vương phủ Hà Nam có một tên hạ nhân bị ngươi phở Tây thị vây đánh nếu không phải là Tần Hoài Dương Đường Quan mấy người bọn chúng ngăn trở thì chỉ sợ đã gây tai nạn chết người.

Nếu thật sự xảy ra vấn đề nhân mạng, ngươi cho rằng Hà Nam vương sẽ bỏ qua sao.

Hôm nay thái tử đối với Tần vương từng bước ép sát muốn suy yếu thực lực của Tần vương, nếu như lúc này chọc giận Hà Nam vương ta và ngươi có thể gánh nổi cơn thịnh nộ của hắn không? Trình hắc tử, chớ vì chuyện sinh cường nhất thời mà làm hại đám huynh đệ Bảo Lâm.

Trình Giảo Kim cũng không phải là người không biết nặng nhẹ.



Hắn nghe Vương Thông nói xong cũng lâm vào trầm tư.

- Nếu không thì ta tìm Triệu vương một chút, sắp xếp cho đám người Bảo Lâm một số việc làm miễn cho bọn chúng ngày nào cũng sinh sự.

- Được rồi ta cũng quay trở về thương lượng với Triệu vương.

Đúng lúc này ở ngoài phòng truyền tới một hồi bước chân dồn dập.

Sau đó màn cửa được vén lên, Lưu Văn Tĩnh khuôn mặt đầy mồ hôi thần sắc lo lắng chạy gấp tới:

- Lưu đại nhân sao lại tới đây.

Vương Thông vội vàng chắp tay đứng dậy đón chào.

Tuy nói Lưu Văn Tĩnh hiện tại đang không được triều đình trọng dụng nhưng ai cũng không thể phủ nhận hắn được Lý Thế Dân rất tin tưởng, ngay cả Vương Thông kẻ chủ mưu ở Thiên Sách phủ cũng phải cung kính với hắn.

Trình Giảo Kim cười nói:

- Lưu đại nhân, vội vã như vậy làm gì vậy?

- Ngồi xuống uống một chén rượu đã, nhìn thần thái vội vàng của đại nhân chắc đã xảy ra chuyện gì.

Lưu Văn Tĩnh nói:

- Các vị còn tâm tư ở đây uống rượu sao, mau theo ta trở về vương phủ đã xảy ra chuyện lớn rồi.

- Đã xảy ra chuyện igf?

Lưu Văn Tĩnh nhìn về phía bên ngoài rồi khẽ nói:

- Huynh đệ ta vừa mới cho biết, hiện tại ở Tây Đài đã trở nên hỗn loạn, sứ đoàn Đột Quyết bị phục kích ở Nhạc Thọ, toàn quân bị diệt, bệ hạ đang phái người tiến về phía Ngọc Hoa sơn khẩn cấp triệu hồi Tần vương trở lại phủ đoán chừng đêm nay sẽ trở về, mọi người bây giờ cần phải quay trở về ngàn vạn lần không được tự tiện hành động.

Cuối cùng Lưu Văn Tĩnh còn thấp giọng nói:

- Đoán chừng triều đình còn có động tác, lúc này ngàn vạn lần đừng gây chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Soán Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook