Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
Chương 32: Công nghệ Elravie
Yến Bạch Bạch
26/06/2020
Vu Cẩn ngủ một giấc rồi tỉnh dậy, đứng trước gương xoẹt xoẹt đánh răng.
Trong gương, tay chân thiếu niên nhỏ nhắn, không thấy dấu hiệu tăng cơ chút xíu nào.
Ra khỏi phòng tắm, Vu Cẩn nhịn không được lấy nốt viên kẹo sữa thỏ XX ra.
Lúc này cách thời gian tập hợp chỉ còn 30 phút.
Vu Cẩn nghiêm túc làm 20 cái hít đất, nhảy ếch từ đầu phòng ngủ bên này sang đầu bên kia, cuối cùng nâng tạ một lát rồi mới trân trọng nuốt kẹo sữa vào.
Thân hình mềm dẻo sau khi tập thể dục buổi sáng hơi hơi nóng lên, Vu Cẩn vọt đi tắm rửa, chọc chọc bụng nhỏ mềm mụp, vô cùng vui vẻ ra ngoài.
Thể chất của Vu Cẩn có vẻ trời sinh không thuộc loại hình vận động, khung xương thiên về nhỏ nhắn, đường cong cơ bắp không rõ ràng. Bởi vì luyện nhảy thời gian dài nên dáng người dẻo dai cân xứng, mặc dù không nhìn ra cơ bụng, nhưng sức bật lại không thể khinh thường.
—— theo đánh giá của thầy dạy vũ đạo ngày xưa, Vu Cẩn được trời sinh để làm thần tượng.
—— nhưng mà lúc này, Vu Cẩn lại đang bị kẹp giữa một đám người cao to vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, lông tóc đầy người, ôm bát nhỏ xếp hàng lấy cơm.
Ánh mắt dì đầu bếp ở nhà ăn Crowson sáng lên, nhanh chóng nhét cho Vu Cẩn một cái bánh bao kim sa, vui tươi hớn hở giấu dưới lớp cơm trắng bóng bẩy.
Đến lượt Caesar, muôi cơm hớt có lệ rồi đập bẹp một cái vào trong bát, nén xuống: “Được rồi, người tiếp theo.”
Nhà ăn rộn ràng nhốn nháo, tiếng người ồn ào.
So với vòng trước, hiện tại đã thoáng hơn rất nhiều.
Trong 500 học viên tiến vào bán kết, 100 người sau vòng loại lần lượt rời khỏi căn cứ Crowson. Công ty lớn như Bạch Nguyệt Quang hay R Code không bị ảnh hưởng, hầu hết học viên của các công ty nhỏ đều bị tiêu diệt.
Vu Cẩn từng ngụm từng ngụm gặm bánh bao kim sa, nhân bánh ngọt ngào chảy ra, lòng đỏ trứng muối trộn với bơ sữa tỏa ra hương thơm mê người.
* Bánh bao kim sa:
Caesar nghiêng đầu nhìn một lúc, kéo kéo Tá Y: “Tại sao bánh bao của chúng ta không giống của Tiểu Vu?”
Tá Y đắm chìm trong tài liệu chương trình học: “Nói nhiều thế làm gì, ăn bánh bao của cậu đi!”
Đúng 9 giờ, 400 học viên rốt cuộc cũng tập hợp tại trường quay.
Ghế dựa được xếp theo hình kim tự tháp, ánh đèn rực rỡ trải dài từ chân tháp lên đến đỉnh, giống như một con đường dẫn đến vị trí cao nhất.
Phía sau sân khấu, PD đưa tay ra hiệu, trên sân chợt yên tĩnh. Hàng loạt camera lần lượt sáng lên, tổ quay ra dấu OK——
Màn hình giả lập bỗng nhiên mở ra.
Kỳ quay thứ 2 của chương trình Crowson chính thức bắt đầu.
Màn hình chiếu cận cảnh số ghế của các tuyển thủ.
Ngụy Diễn vững vàng ở vị trí đầu tiên, hiệu ứng ánh sáng sau lưng tạo thành một vầng hào quang xoay tròn, dưới chân là 9 vị trí xuất đạo khác, cảm giác như đang ngồi ở trên cao quan sát chúng sinh.
Trong 4 người của Bạch Nguyệt Quang, Tá Y xếp hạng 6, Caesar hạng 15, Vu Cẩn 23, Văn Lân 28.
Sau vòng loại, các cấp bậc đã có sự thay đổi rõ ràng —— mấy học viên cấp A mà Vu Cẩn biết bị giáng xuống cấp B, CDE gần như thay máu, trong đó hắc mã Tóc đỏ lại là một bước lên trời, còn nhận được mấy hợp đồng quảng cáo.
Căn cứ quy tắc thi đấu, tuyển thủ không thể vượt cấp một lèo.
Mặc dù thực lực của Tóc đỏ không kém A, nhưng hiện tại hắn cũng chỉ tiến vào phần tháp cấp C.
Vu Cẩn ngẩng đầu nhìn thoáng qua vị trí xuất đạo—— R Code 1 người, Ngân Ti Quyển 1 người, Trác Mã 3 người, Bạch Nguyệt Quang 1 người, Tỉnh Nghi 2 người, Úy Lam quốc dân 1 người.
Nếu cậu muốn tiến sâu vào vị trí xuất đạo ——
Giữa trường quay, PD đã cầm mic, bắt đầu lưu loát cảm ơn nhà tài trợ. Caesar đang ngồi phía sau Vu Cẩn, dốc vào miệng ngụm sữa đậu nành, chốc lát lại nhìn logo nhà tài trợ xuất thần.
“Công nghệ Elravie…… Lĩnh vực kinh doanh chính là vận tải đường dài giữa các hành tinh, vận chuyển hàng hóa loại lớn…… Ký gửi vật nuôi…… Hạng mục thi đấu là chuyển phát nhanh?!”
Caesar ha ha ha cười ầm lên, không khí xung quanh tràn ngập mùi sữa đậu nành sảng khoái.
Đạo diễn hình ảnh đứng từ xa thấy thế liền chậm rãi điểu khiển camera quay sang hướng khác.
Bạc Truyền Hỏa vốn đang hướng về phía ống kính mỉm cười thì cảm giác được, nheo mắt nhìn về phía Caesar. Caesar hề yếu thế trừng lại, thuận tiện chặn tầm nhìn giữa tên dở hơi kia và Vu Cẩn ——
Bạc Truyền Hỏa bất ngờ, không biết nghĩ tới cái gì, căm giận quay mặt đi.
Trên đài, gần 20 phút quảng cáo đã kết thúc, rốt cuộc cũng vào vấn đề chính.
“Trong vòng loại sẽ diễn ra vào 2 tuần nữa, 400 tuyển thủ tạo thành 100 đội, các cấp căn cứ vào điểm đánh giá lần lượt chọn đồng đội. Trận đấu được tài trợ bởi Công nghệ Elravie, công nghệ điều khiển hệ thống vận tải mới nhất của công ty này đã được cấp bằng sáng chế hạng 2 của Liên Bang……”
Vu Cẩn nhanh chóng ghi nhớ từ ngữ mấu chốt, nhưng mà PD chỉ nói sơ lược:
“Sau vòng loại, sân khấu tập thể Crowson Show đầu tiên sẽ được phát sóng, 5 đội đứng đầu sẽ tham gia ghi hình và giao lưu cùng khán giả……”
“Ngoài ra thông báo về tiết mục ‘fan mong chờ nhất’ đã được công bố, kết quả bỏ phiếu là ‘Các tuyển thủ đồng diễn ca khúc chủ đề của Crowson mùa này và phát hành MV ’, tất cả lợi nhuận thu được sẽ được quyên góp cho Quỹ phúc lợi cộng đồng Liên Bang XX. Mời các vị tuyển thủ học thuộc động tác cơ bản trong vòng 2 tuần, cố vấn Ứng Tương Tương sẽ tổ chức luyện tập ngay sau vòng loại……”
Bụp một cái, Caesar uống xong sữa đậu nành đóng hộp liền một tay bóp bẹp.
Đến tận lúc kết thúc buổi lễ phát sóng, cả đám tuyển thủ vẫn dại ra, thần sắc phức tạp. Trừ Bạc Truyện Hỏa đỏ mặt vì sung sướng, thậm chí còn mở live stream ngay tại chỗ ——
“Hát?! Nhảy?” Caesar kêu gào: “Bỏ phiếu kiểu quái gì thế? Chắc chắn là Ngân Ti Quyển mua thuỷ quân đẩy lên, có ai mẹ nó không biết tên dở hơi kia mỗi ngày ở phòng live làm cái trò này. Tôi là tuyển thủ thoát hiểm, làm sao mà mê được cái này?”
Cựu · main dancer · boy group Vu Cẩn chớp chớp mắt, ngượng ngùng khiêm tốn cúi đầu.
Caesar chưa phát giác: “Không được, tôi phải viết huyết thư kháng nghị, Tá Y chúng ta cùng nhau……”
Tá Y lạnh nhạt nhìn sang: “Có một cách để cậu không cần nhảy.”
Caesar: “Cách gì?!”
“Bị loại trước khi tập ca khúc chủ đề.” Tá Y không thèm để ý tới hắn, quay sang Vu Cẩn: “Đi, chúng ta đi xem trường đấu.”
Trường đấu của vòng loại thứ 2 cách tháp Bắc 7 km, có diện tích 6 héc-ta, bên ngoài dựng biển của Công nghệ Elravie. Nhìn móng thì có vẻ đào rất sâu, dùng vải cản quang che bên ngoài, không nhìn ra chút manh mối nào.
Xung quanh trường đấu, không ít học viên giả vờ đi dạo xung quanh để thăm dò.
“Vận chuyển, điều hành.” Vu Cẩn rút ra 2 từ mấu chốt trong sổ tay.
Tá Y suy tư gì đó: “Phía dưới có thể nào là mê cung không?”
Vu Cẩn híp mắt nghĩ một lát, xâu chuỗi những tin tức đã có, trong đầu hiện ra hình ảnh đại khái.
7 héc-ta*, diện tích cỡ nông trường loại trung.
Trường đấu ở dưới mặt đất, thiếu ánh sáng.
* Đậu: không biết tác giả có nhầm không, mấy đoạn trước đều nói có 6 hecta thôi
Elravie được cấp bằng sáng chế độc quyền công nghệ điều hành vận tải —— trong trường đấu nhất định có thiết bị vận chuyển. Có thể là băng chuyền, thang máy hoặc ròng rọc thô sơ nhất, tất cả máy móc nhất định vận hành theo quy luật nào đó, trong lúc giao chiến sẽ tạo thành trợ lực hoặc chướng ngại……
Vu Cẩn hỏi: “Chương trình học tuần này có gì ạ?”
Tá Y nhìn vào thời khoá biểu, nhíu mày: “Xạ kích, chiến thuật tránh né, sinh học…… và tâm lý xã hội.”
Nội dung chương trình học trước vòng loại chắc chắn có liên quan đến nội dung thi đấu.
Sinh học khá dễ hiểu. Quái vật ngoài hành tinh là chủ đề kinh điển trong chương trình thoát hiểm, bởi vì ngành công nghiệp giải trí vô cùng phát triển nên năm nào cũng có giống loài mang tính công kích cao được lũ lượt đưa đến.
Tâm lý xã hội…… Giữa một đống chương trình học có vẻ bất ngờ nhất.
“Lớp đầu tiên bắt đầu sau 15 phút nữa.” Tá Y nhấc chân đạp Caesar đang đào đất tìm manh mối một cái: “Đi học trước xem thế nào.”
400 người nhét đầy phòng học.
Khi một thanh niên mặc áo sơ mi kẻ bước lên bục giảng, phòng học vẫn còn ồn ào náo động, cho đến khi hắn mở miệng mới chợt yên tĩnh.
“Tôi là nghiên cứu viên của phòng thí nghiệm Elravie, phục trách môn Điều khiển tín hiệu. Rất vinh hạnh được đứng ở đây.”
Vô số ánh mắt tập trung lại, Vu Cẩn cũng không khỏi mở to mắt.
Nhưng mà vị nghiên cứu viên này lại không đề cập tới bố cục trường đấu mà quay người viết lên bảng đen mấy chữ to rất đẹp: “Sinh mệnh, xã hội, tâm lý.”
“Mỗi người là một cá thể trong xã hội. Chúng ta luôn sợ cô độc, nếu xung quanh không có bạn bè, chúng ta sẽ biến mất trong sự cô độc. Chúng ta sợ chen chúc, nếu không gian sống quá hẹp, chúng ta sẽ biến mất giữa đám đông. Chúng ta sẽ niết bàn(1), sẽ có sinh mệnh mới ra đời trong một môi trường ổn định. Chúng ta cũng sẽ bất biến giữa dòng đời vạn biến……”
(1) Niết bàn: tác giả cố ý dùng từ này nên mình để nguyên. Theo từ điển Phật học thì Niết Bàn là cảnh trí của nhà tu hành dứt sạch phiền não và tự biết rằng mình không còn luyến ái.
1 tiếng sau, chuông tan học vang lên.
Cả phòng học im lặng không một tiếng động ——
Rõ ràng không ai hiểu gì cả.
Cho đến khi nghiên cứu viên cười tủm tỉm vẫy tay chào tạm biệt mọi người, ngay cả Tá Y cũng phải hoảng hốt: “Đây là nghiên cứu viên? Không phải mấy người…… bán hàng đa cấp, thần côn linh tinh gì sao……”
Tầm mắt Vu Cẩn vẫn dán vào sổ tay.
Tá Y nhìn thử, chỉ thấy trong sổ tay của Vu Cẩn vẽ một đám người que diêm, ngốc ngốc đứng chung một chỗ.
Còn rất đáng yêu.
* Người que diêm: làm tui nhớ hồi cấp 2 học thể dục không nhớ hết động tác cũng phải vẽ mấy bé này ra
Vu Cẩn bỗng nhiên mở miệng: “Tá Y ca, những điều vừa rồi..… Có thể nào là gợi ý hay không?”
Tá Y sửng sốt: “Gợi ý? Gợi ý quy tắc thi đấu à?”
Vu Cẩn nghĩ một lát, cuối cùng khép sổ tay lại.
Manh mối đã biết quá ít, nếu không có gì bất ngờ xảy ra —— vẫn phải vừa thi đấu vừa mò quy tắc giống như trước đây.
@
Crowson kỳ 2, vẫn sẽ có 100 tuyển thủ phải rời khỏi chương trình sau trận đấu.
Ekip căn cứ vào thời gian sống sót và điểm tiêu diệt để xếp thứ tự, cấp E, F trực tiếp bị loại, cấp D~S bị loại theo vị trí bị thay thế từ các cấp thấp hơn.
Đối các tuyển thủ cấp thấp, muốn thoát khỏi vòng vây, cuộc chiến sẽ khốc liệt hơn so với kỳ trước rất nhiều.
—— đào thải vĩnh viễn bắt đầu từ E, F.
Cấp thấp ngập nguy cơ, cấp trung miễn cưỡng không lo, cấp cao lại vì chỉ có 10 vị trí xuất đạo mà một mất một còn, điều này đã thành đặc trưng của chương trình Crowson trong nhiều thập kỷ.
Đẳng cấp là đặc quyền, yếu là tội lỗi.
Cuộc đua càng đến cuối càng mạo hiểm.
2 tuần sau.
6 giờ sáng, cánh cửa phòng thực hành xạ kích đơn mục tiêu động mở ra, học viên cấp F mồ hôi đầy đầu bước ra ngoài, lúc nhìn về phía hành lang thì giật mình.
Không ngờ có người cũng dậy sớm như vậy.
Phòng thực hành xạ kích đơn luôn là tài nguyên nóng bỏng tay của Crowson, bị chiếm dụng hoàn toàn từ 8 giờ sáng đến 10 giờ tối.
Vì tạo hiệu ứng cho chương trình nên Crowson cực kỳ coi trọng cấp bậc ——
Học viên xếp hạng cao hơn có thể quẹt thẻ để thay thế vị trí sử dụng phòng của người khác bất cứ lúc nào.
Chờ ở ngoài cửa lại là một học viên cấp A.
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống thân hình người đứng đợi, kéo ra một cái bóng thật dài, trên tay ôm một quyển sách, nhìn có vẻ đã đứng một lúc lâu.
Không ai là không biết gương mặt đại diện cho phần nhìn của Crowson này cả.
“Tuyển thủ Vu…… Vu Cẩn à? Khiến cậu đợi lâu rồi.” Hắn vội vàng nói.
Thẻ chứng minh của Vu Cẩn vẫn treo trong tay áo, rõ ràng lúc nào cũng có thể dùng ưu thế cấp bậc để đá mình ra, nhưng vẫn đứng chờ bên ngoài tới tận bây giờ.
Vu Cẩn ra hiệu tư liệu trong tay: “Không, vừa vặn ở bên ngoài đọc sách một lát.”
《Phân tích các trường đấu kinh điển 3015~3017 - Vị trí Chỉ huy và Phụ trợ》
Lỗ hổng kiến thức của Vu Cẩn quá nhiều, chiến thuật xạ kích chỉ là một trong số đó —— so với hắn, rõ ràng học viên trước mặt này càng cần dùng phòng thực hành hơn.
Thanh niên cười thật tươi: “Cảm ơn cậu. Mấy đứa em của tôi đều rất thích xem cậu thi đấu.”
Đôi mắt Vu Cẩn bỗng nhiên mở to: “Thật sao? Cho tôi gửi lời cảm ơn tới họ nhé.”
Thanh niên mỉm cười, quay đầu lại mở cửa phòng thực hành giúp Vu Cẩn. Lúc rời đi, tháp Bắc ở đằng xa mới lục tục xuất hiện vài học viên, tháp Nam thì càng yên tĩnh.
Lúc này hắn mới nhớ tới ——
Vu Cẩn đến đây khi nào? Rốt cuộc cậu ấy dậy có bao nhiêu sớm?
Mặt trời dần dần lên cao.
Nhà ăn Crowson phá lệ cung cấp thêm đồ ăn cho mỗi người, bánh bao kim sa, tiểu lung bao, sủi cảo tôm tản ra hương thơm mê người.
* Tiểu lung bao
Chút mỹ thực tinh tế nhỏ nhỏ xinh xinh đối với sức ăn của tuyển thủ thoát hiểm chẳng thấm vào đâu.
Caesar bê chậu cơm xếp hàng, mỗi khi đến một lồng điểm tâm là lại bộp bộp đổ đầy, trước khi đến lồng tiếp theo đã nhoàm nhoàm ăn hết.
Dù sao thì Crowson mang tiếng keo kiệt ít nhất cũng không bủn xỉn chút bữa sáng phong phú này.
Vu Cẩn nuốt chiếc tiểu lung bao cuối cùng, hai má phồng lên nhìn Tá Y chọc một chiếc đũa xuống bánh bao cuộn.
Tá Y than nhỏ: “Cho ăn ngon thế này chắc là để đánh một trận thật ác liệt đây.”
Vu Cẩn nghe vậy, lập tức lục lại ký ức.
Lần trước, trước khi ném người vào lò nướng vòng loại…… hình như chương trình cũng chỉ cung cấp chút bánh mì nướng bơ lạnh.
Cậu kinh ngạc nhìn vào số đồ ăn phong phú trước mặt.
Ở chiếc bàn bên trái, hai vị tuyển thủ đang vừa ăn vừa nhìn chằm chằm vào hình ảnh mặt cắt 3D của một con Zerg(2). Phía bên phải, tiểu đội nào đó đang bàn chiến lược.
(2) Zerg: Zerg Swarm là một chủng tộc hư cấu giống côn trùng với khả năng ký sinh và đối kháng trong StarCraft.
Qua cửa sổ sát đất thật lớn của nhà ăn, có thể nhìn thấy trường đấu vòng loại ở phía Bắc xã xa tỏa ra viền vàng dưới ánh mặt trời.
Tất cả giàn giáo đã được dỡ bỏ.
1 tiếng sau, tuyển thủ sẽ tiến hành đánh giá lần cuối, chọn đồng đội, đồng thời căn cứ vào thứ tự xuất phát mà bị ném vào trong trường đấu.
Văn Lân dẫn đầu ăn xong bữa sáng, cười với Vu Cẩn: “Tiểu Vu, cố lên.”
Vị phụ trợ cũ của Bạch Nguyệt Quang này lại bất ngờ chọn vị trí phó đột kích, vừa vặn bù chỗ trống của Vu Cẩn.
Caesar lại bê một mâm sủi cảo về, ồn ào: “Tiểu Vu chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Trong bài đánh giá vị trí phụ trợ, kiểm tra lý thuyết chiếm 60%, sơ cứu, thông tin, phòng chống hóa học chiếm 30%, còn lại 10% là điểm bắn súng đã được công bố từ 2 tuần trước.
Vu Cẩn sắp xếp lại kiến thức dày đặc trong đầu, gật đầu.
Tuyển thủ nối đuôi nhau ra khỏi nhà ăn, theo thứ tự tiến vào hội trường đánh giá.
Màn hình 3 chiều gắn bên trần chiếu ra trình tự bắt đầu.
Ngụy Diễn xếp hạng 1, Vu Cẩn dùng số phiếu chênh lệch mỏng manh vượt qua Bạc Truyền Hỏa, xếp hạng 2.
Một lát sau, 3 người được đưa vào hậu trường để chuẩn bị.
Ngụy Diễn không nói một lời.
Bạc Truyền Hỏa muốn nói lại thôi.
Sau khi Ngụy Diễn bị Huyết Cáp gọi đi, Bạc Truyền Hỏa rốt cuộc bước lên: “Tiểu Vu à, anh bạn lần trước là gì của cậu thế?”
Vu Cẩn trợn mắt cảnh giác.
Bạc Truyền Hỏa không để bụng: “Tiểu Vu đừng lo, chúng ta đều là thẳng nam mà, tạo CP cậu yên tâm tôi cũng yên tâm! Cậu đừng để anh ta biết tôi lại đi tìm cậu nha…… Cậu xem trận này chúng ta lại tổ đội được không, không làm gì quá đáng hết, tuyệt đối chỉ có tình bạn thuần khiết hữu nghị……”
Đạo diễn ra hiệu cho Vu Cẩn.
Vu Cẩn cọ cọ cọ trốn đi, lúc đi qua chỗ ngồi của tuyển thủ thì được trợ lý đưa cho một cái banner: “Fan làm cho cậu.”
Banner chỉ bé bằng bàn tay, trên mặt vẽ chibi Vu Cẩn và một con thỏ, ôm súng bùm bùm bùm.
—— “Tiểu Vu No.1!”
Mắt Vu Cẩn tỏa sáng.
“Rất đáng yêu đúng không,” trợ lý mỉm cười: “Fan gửi banner trên cổng bình chọn, được rút ngẫu nhiên đưa cho tuyển thủ. Cậu giữ đi, có thể mang vào trường đấu.”
Vu Cẩn vô cùng vui vẻ gật gật đầu, cất cẩn thận. Trước khi vào đánh giá, vẫy vẫy tay với các học viên khác ——
Cậu đột nhiên ngẩn ngơ.
“Mỗi, mỗi tuyển thủ đều có sao?”
Trợ lý: “Đúng vậy, về mặt lý thuyết, tuyển thủ càng ít tiếp ứng, tỷ lệ rút trúng càng cao. Tuyển thủ nào chỉ có 1 chiếc, như vậy nghĩa là 100% rút trúng. Như Tiểu Vu có số phiếu cao, tấm lòng của fan được chọn, cực kỳ khó trúng…… Có vấn đề gì sao?”
Vu Cẩn hoảng hốt: “Không, không có……”
Trên băng ghế dự bị.
Tóc đỏ kinh ngạc nhìn trợ lý đưa cho Vệ Thời một tờ giấy.
“OMG…… Vệ ca một khung hình cũng không có, ảnh chụp bị chỉnh mờ, tư liệu trống rỗng, vậy mà vẫn có người CALL tiếp ứng? Còn bỏ 100 credit bảo vệ tuyển thủ thăng cấp? Ha ha ha bảo vệ Vệ ca ha ha ha nhân tài nha……”
Vệ Thời liếc mắt nhìn hắn một cái, lười biếng mở tờ giấy ra, nhìn con thỏ đơn giản trên mặt giấy thì nhướng mày, biểu tình giống như bị lấy lòng.
Tóc đỏ lập tức ngậm miệng, mắt trừng thành chuông đồng cũng không nhìn thấy được bên trên viết cái gì, tò mò muốn chết.
Trong gương, tay chân thiếu niên nhỏ nhắn, không thấy dấu hiệu tăng cơ chút xíu nào.
Ra khỏi phòng tắm, Vu Cẩn nhịn không được lấy nốt viên kẹo sữa thỏ XX ra.
Lúc này cách thời gian tập hợp chỉ còn 30 phút.
Vu Cẩn nghiêm túc làm 20 cái hít đất, nhảy ếch từ đầu phòng ngủ bên này sang đầu bên kia, cuối cùng nâng tạ một lát rồi mới trân trọng nuốt kẹo sữa vào.
Thân hình mềm dẻo sau khi tập thể dục buổi sáng hơi hơi nóng lên, Vu Cẩn vọt đi tắm rửa, chọc chọc bụng nhỏ mềm mụp, vô cùng vui vẻ ra ngoài.
Thể chất của Vu Cẩn có vẻ trời sinh không thuộc loại hình vận động, khung xương thiên về nhỏ nhắn, đường cong cơ bắp không rõ ràng. Bởi vì luyện nhảy thời gian dài nên dáng người dẻo dai cân xứng, mặc dù không nhìn ra cơ bụng, nhưng sức bật lại không thể khinh thường.
—— theo đánh giá của thầy dạy vũ đạo ngày xưa, Vu Cẩn được trời sinh để làm thần tượng.
—— nhưng mà lúc này, Vu Cẩn lại đang bị kẹp giữa một đám người cao to vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, lông tóc đầy người, ôm bát nhỏ xếp hàng lấy cơm.
Ánh mắt dì đầu bếp ở nhà ăn Crowson sáng lên, nhanh chóng nhét cho Vu Cẩn một cái bánh bao kim sa, vui tươi hớn hở giấu dưới lớp cơm trắng bóng bẩy.
Đến lượt Caesar, muôi cơm hớt có lệ rồi đập bẹp một cái vào trong bát, nén xuống: “Được rồi, người tiếp theo.”
Nhà ăn rộn ràng nhốn nháo, tiếng người ồn ào.
So với vòng trước, hiện tại đã thoáng hơn rất nhiều.
Trong 500 học viên tiến vào bán kết, 100 người sau vòng loại lần lượt rời khỏi căn cứ Crowson. Công ty lớn như Bạch Nguyệt Quang hay R Code không bị ảnh hưởng, hầu hết học viên của các công ty nhỏ đều bị tiêu diệt.
Vu Cẩn từng ngụm từng ngụm gặm bánh bao kim sa, nhân bánh ngọt ngào chảy ra, lòng đỏ trứng muối trộn với bơ sữa tỏa ra hương thơm mê người.
* Bánh bao kim sa:
Caesar nghiêng đầu nhìn một lúc, kéo kéo Tá Y: “Tại sao bánh bao của chúng ta không giống của Tiểu Vu?”
Tá Y đắm chìm trong tài liệu chương trình học: “Nói nhiều thế làm gì, ăn bánh bao của cậu đi!”
Đúng 9 giờ, 400 học viên rốt cuộc cũng tập hợp tại trường quay.
Ghế dựa được xếp theo hình kim tự tháp, ánh đèn rực rỡ trải dài từ chân tháp lên đến đỉnh, giống như một con đường dẫn đến vị trí cao nhất.
Phía sau sân khấu, PD đưa tay ra hiệu, trên sân chợt yên tĩnh. Hàng loạt camera lần lượt sáng lên, tổ quay ra dấu OK——
Màn hình giả lập bỗng nhiên mở ra.
Kỳ quay thứ 2 của chương trình Crowson chính thức bắt đầu.
Màn hình chiếu cận cảnh số ghế của các tuyển thủ.
Ngụy Diễn vững vàng ở vị trí đầu tiên, hiệu ứng ánh sáng sau lưng tạo thành một vầng hào quang xoay tròn, dưới chân là 9 vị trí xuất đạo khác, cảm giác như đang ngồi ở trên cao quan sát chúng sinh.
Trong 4 người của Bạch Nguyệt Quang, Tá Y xếp hạng 6, Caesar hạng 15, Vu Cẩn 23, Văn Lân 28.
Sau vòng loại, các cấp bậc đã có sự thay đổi rõ ràng —— mấy học viên cấp A mà Vu Cẩn biết bị giáng xuống cấp B, CDE gần như thay máu, trong đó hắc mã Tóc đỏ lại là một bước lên trời, còn nhận được mấy hợp đồng quảng cáo.
Căn cứ quy tắc thi đấu, tuyển thủ không thể vượt cấp một lèo.
Mặc dù thực lực của Tóc đỏ không kém A, nhưng hiện tại hắn cũng chỉ tiến vào phần tháp cấp C.
Vu Cẩn ngẩng đầu nhìn thoáng qua vị trí xuất đạo—— R Code 1 người, Ngân Ti Quyển 1 người, Trác Mã 3 người, Bạch Nguyệt Quang 1 người, Tỉnh Nghi 2 người, Úy Lam quốc dân 1 người.
Nếu cậu muốn tiến sâu vào vị trí xuất đạo ——
Giữa trường quay, PD đã cầm mic, bắt đầu lưu loát cảm ơn nhà tài trợ. Caesar đang ngồi phía sau Vu Cẩn, dốc vào miệng ngụm sữa đậu nành, chốc lát lại nhìn logo nhà tài trợ xuất thần.
“Công nghệ Elravie…… Lĩnh vực kinh doanh chính là vận tải đường dài giữa các hành tinh, vận chuyển hàng hóa loại lớn…… Ký gửi vật nuôi…… Hạng mục thi đấu là chuyển phát nhanh?!”
Caesar ha ha ha cười ầm lên, không khí xung quanh tràn ngập mùi sữa đậu nành sảng khoái.
Đạo diễn hình ảnh đứng từ xa thấy thế liền chậm rãi điểu khiển camera quay sang hướng khác.
Bạc Truyền Hỏa vốn đang hướng về phía ống kính mỉm cười thì cảm giác được, nheo mắt nhìn về phía Caesar. Caesar hề yếu thế trừng lại, thuận tiện chặn tầm nhìn giữa tên dở hơi kia và Vu Cẩn ——
Bạc Truyền Hỏa bất ngờ, không biết nghĩ tới cái gì, căm giận quay mặt đi.
Trên đài, gần 20 phút quảng cáo đã kết thúc, rốt cuộc cũng vào vấn đề chính.
“Trong vòng loại sẽ diễn ra vào 2 tuần nữa, 400 tuyển thủ tạo thành 100 đội, các cấp căn cứ vào điểm đánh giá lần lượt chọn đồng đội. Trận đấu được tài trợ bởi Công nghệ Elravie, công nghệ điều khiển hệ thống vận tải mới nhất của công ty này đã được cấp bằng sáng chế hạng 2 của Liên Bang……”
Vu Cẩn nhanh chóng ghi nhớ từ ngữ mấu chốt, nhưng mà PD chỉ nói sơ lược:
“Sau vòng loại, sân khấu tập thể Crowson Show đầu tiên sẽ được phát sóng, 5 đội đứng đầu sẽ tham gia ghi hình và giao lưu cùng khán giả……”
“Ngoài ra thông báo về tiết mục ‘fan mong chờ nhất’ đã được công bố, kết quả bỏ phiếu là ‘Các tuyển thủ đồng diễn ca khúc chủ đề của Crowson mùa này và phát hành MV ’, tất cả lợi nhuận thu được sẽ được quyên góp cho Quỹ phúc lợi cộng đồng Liên Bang XX. Mời các vị tuyển thủ học thuộc động tác cơ bản trong vòng 2 tuần, cố vấn Ứng Tương Tương sẽ tổ chức luyện tập ngay sau vòng loại……”
Bụp một cái, Caesar uống xong sữa đậu nành đóng hộp liền một tay bóp bẹp.
Đến tận lúc kết thúc buổi lễ phát sóng, cả đám tuyển thủ vẫn dại ra, thần sắc phức tạp. Trừ Bạc Truyện Hỏa đỏ mặt vì sung sướng, thậm chí còn mở live stream ngay tại chỗ ——
“Hát?! Nhảy?” Caesar kêu gào: “Bỏ phiếu kiểu quái gì thế? Chắc chắn là Ngân Ti Quyển mua thuỷ quân đẩy lên, có ai mẹ nó không biết tên dở hơi kia mỗi ngày ở phòng live làm cái trò này. Tôi là tuyển thủ thoát hiểm, làm sao mà mê được cái này?”
Cựu · main dancer · boy group Vu Cẩn chớp chớp mắt, ngượng ngùng khiêm tốn cúi đầu.
Caesar chưa phát giác: “Không được, tôi phải viết huyết thư kháng nghị, Tá Y chúng ta cùng nhau……”
Tá Y lạnh nhạt nhìn sang: “Có một cách để cậu không cần nhảy.”
Caesar: “Cách gì?!”
“Bị loại trước khi tập ca khúc chủ đề.” Tá Y không thèm để ý tới hắn, quay sang Vu Cẩn: “Đi, chúng ta đi xem trường đấu.”
Trường đấu của vòng loại thứ 2 cách tháp Bắc 7 km, có diện tích 6 héc-ta, bên ngoài dựng biển của Công nghệ Elravie. Nhìn móng thì có vẻ đào rất sâu, dùng vải cản quang che bên ngoài, không nhìn ra chút manh mối nào.
Xung quanh trường đấu, không ít học viên giả vờ đi dạo xung quanh để thăm dò.
“Vận chuyển, điều hành.” Vu Cẩn rút ra 2 từ mấu chốt trong sổ tay.
Tá Y suy tư gì đó: “Phía dưới có thể nào là mê cung không?”
Vu Cẩn híp mắt nghĩ một lát, xâu chuỗi những tin tức đã có, trong đầu hiện ra hình ảnh đại khái.
7 héc-ta*, diện tích cỡ nông trường loại trung.
Trường đấu ở dưới mặt đất, thiếu ánh sáng.
* Đậu: không biết tác giả có nhầm không, mấy đoạn trước đều nói có 6 hecta thôi
Elravie được cấp bằng sáng chế độc quyền công nghệ điều hành vận tải —— trong trường đấu nhất định có thiết bị vận chuyển. Có thể là băng chuyền, thang máy hoặc ròng rọc thô sơ nhất, tất cả máy móc nhất định vận hành theo quy luật nào đó, trong lúc giao chiến sẽ tạo thành trợ lực hoặc chướng ngại……
Vu Cẩn hỏi: “Chương trình học tuần này có gì ạ?”
Tá Y nhìn vào thời khoá biểu, nhíu mày: “Xạ kích, chiến thuật tránh né, sinh học…… và tâm lý xã hội.”
Nội dung chương trình học trước vòng loại chắc chắn có liên quan đến nội dung thi đấu.
Sinh học khá dễ hiểu. Quái vật ngoài hành tinh là chủ đề kinh điển trong chương trình thoát hiểm, bởi vì ngành công nghiệp giải trí vô cùng phát triển nên năm nào cũng có giống loài mang tính công kích cao được lũ lượt đưa đến.
Tâm lý xã hội…… Giữa một đống chương trình học có vẻ bất ngờ nhất.
“Lớp đầu tiên bắt đầu sau 15 phút nữa.” Tá Y nhấc chân đạp Caesar đang đào đất tìm manh mối một cái: “Đi học trước xem thế nào.”
400 người nhét đầy phòng học.
Khi một thanh niên mặc áo sơ mi kẻ bước lên bục giảng, phòng học vẫn còn ồn ào náo động, cho đến khi hắn mở miệng mới chợt yên tĩnh.
“Tôi là nghiên cứu viên của phòng thí nghiệm Elravie, phục trách môn Điều khiển tín hiệu. Rất vinh hạnh được đứng ở đây.”
Vô số ánh mắt tập trung lại, Vu Cẩn cũng không khỏi mở to mắt.
Nhưng mà vị nghiên cứu viên này lại không đề cập tới bố cục trường đấu mà quay người viết lên bảng đen mấy chữ to rất đẹp: “Sinh mệnh, xã hội, tâm lý.”
“Mỗi người là một cá thể trong xã hội. Chúng ta luôn sợ cô độc, nếu xung quanh không có bạn bè, chúng ta sẽ biến mất trong sự cô độc. Chúng ta sợ chen chúc, nếu không gian sống quá hẹp, chúng ta sẽ biến mất giữa đám đông. Chúng ta sẽ niết bàn(1), sẽ có sinh mệnh mới ra đời trong một môi trường ổn định. Chúng ta cũng sẽ bất biến giữa dòng đời vạn biến……”
(1) Niết bàn: tác giả cố ý dùng từ này nên mình để nguyên. Theo từ điển Phật học thì Niết Bàn là cảnh trí của nhà tu hành dứt sạch phiền não và tự biết rằng mình không còn luyến ái.
1 tiếng sau, chuông tan học vang lên.
Cả phòng học im lặng không một tiếng động ——
Rõ ràng không ai hiểu gì cả.
Cho đến khi nghiên cứu viên cười tủm tỉm vẫy tay chào tạm biệt mọi người, ngay cả Tá Y cũng phải hoảng hốt: “Đây là nghiên cứu viên? Không phải mấy người…… bán hàng đa cấp, thần côn linh tinh gì sao……”
Tầm mắt Vu Cẩn vẫn dán vào sổ tay.
Tá Y nhìn thử, chỉ thấy trong sổ tay của Vu Cẩn vẽ một đám người que diêm, ngốc ngốc đứng chung một chỗ.
Còn rất đáng yêu.
* Người que diêm: làm tui nhớ hồi cấp 2 học thể dục không nhớ hết động tác cũng phải vẽ mấy bé này ra
Vu Cẩn bỗng nhiên mở miệng: “Tá Y ca, những điều vừa rồi..… Có thể nào là gợi ý hay không?”
Tá Y sửng sốt: “Gợi ý? Gợi ý quy tắc thi đấu à?”
Vu Cẩn nghĩ một lát, cuối cùng khép sổ tay lại.
Manh mối đã biết quá ít, nếu không có gì bất ngờ xảy ra —— vẫn phải vừa thi đấu vừa mò quy tắc giống như trước đây.
@
Crowson kỳ 2, vẫn sẽ có 100 tuyển thủ phải rời khỏi chương trình sau trận đấu.
Ekip căn cứ vào thời gian sống sót và điểm tiêu diệt để xếp thứ tự, cấp E, F trực tiếp bị loại, cấp D~S bị loại theo vị trí bị thay thế từ các cấp thấp hơn.
Đối các tuyển thủ cấp thấp, muốn thoát khỏi vòng vây, cuộc chiến sẽ khốc liệt hơn so với kỳ trước rất nhiều.
—— đào thải vĩnh viễn bắt đầu từ E, F.
Cấp thấp ngập nguy cơ, cấp trung miễn cưỡng không lo, cấp cao lại vì chỉ có 10 vị trí xuất đạo mà một mất một còn, điều này đã thành đặc trưng của chương trình Crowson trong nhiều thập kỷ.
Đẳng cấp là đặc quyền, yếu là tội lỗi.
Cuộc đua càng đến cuối càng mạo hiểm.
2 tuần sau.
6 giờ sáng, cánh cửa phòng thực hành xạ kích đơn mục tiêu động mở ra, học viên cấp F mồ hôi đầy đầu bước ra ngoài, lúc nhìn về phía hành lang thì giật mình.
Không ngờ có người cũng dậy sớm như vậy.
Phòng thực hành xạ kích đơn luôn là tài nguyên nóng bỏng tay của Crowson, bị chiếm dụng hoàn toàn từ 8 giờ sáng đến 10 giờ tối.
Vì tạo hiệu ứng cho chương trình nên Crowson cực kỳ coi trọng cấp bậc ——
Học viên xếp hạng cao hơn có thể quẹt thẻ để thay thế vị trí sử dụng phòng của người khác bất cứ lúc nào.
Chờ ở ngoài cửa lại là một học viên cấp A.
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống thân hình người đứng đợi, kéo ra một cái bóng thật dài, trên tay ôm một quyển sách, nhìn có vẻ đã đứng một lúc lâu.
Không ai là không biết gương mặt đại diện cho phần nhìn của Crowson này cả.
“Tuyển thủ Vu…… Vu Cẩn à? Khiến cậu đợi lâu rồi.” Hắn vội vàng nói.
Thẻ chứng minh của Vu Cẩn vẫn treo trong tay áo, rõ ràng lúc nào cũng có thể dùng ưu thế cấp bậc để đá mình ra, nhưng vẫn đứng chờ bên ngoài tới tận bây giờ.
Vu Cẩn ra hiệu tư liệu trong tay: “Không, vừa vặn ở bên ngoài đọc sách một lát.”
《Phân tích các trường đấu kinh điển 3015~3017 - Vị trí Chỉ huy và Phụ trợ》
Lỗ hổng kiến thức của Vu Cẩn quá nhiều, chiến thuật xạ kích chỉ là một trong số đó —— so với hắn, rõ ràng học viên trước mặt này càng cần dùng phòng thực hành hơn.
Thanh niên cười thật tươi: “Cảm ơn cậu. Mấy đứa em của tôi đều rất thích xem cậu thi đấu.”
Đôi mắt Vu Cẩn bỗng nhiên mở to: “Thật sao? Cho tôi gửi lời cảm ơn tới họ nhé.”
Thanh niên mỉm cười, quay đầu lại mở cửa phòng thực hành giúp Vu Cẩn. Lúc rời đi, tháp Bắc ở đằng xa mới lục tục xuất hiện vài học viên, tháp Nam thì càng yên tĩnh.
Lúc này hắn mới nhớ tới ——
Vu Cẩn đến đây khi nào? Rốt cuộc cậu ấy dậy có bao nhiêu sớm?
Mặt trời dần dần lên cao.
Nhà ăn Crowson phá lệ cung cấp thêm đồ ăn cho mỗi người, bánh bao kim sa, tiểu lung bao, sủi cảo tôm tản ra hương thơm mê người.
* Tiểu lung bao
Chút mỹ thực tinh tế nhỏ nhỏ xinh xinh đối với sức ăn của tuyển thủ thoát hiểm chẳng thấm vào đâu.
Caesar bê chậu cơm xếp hàng, mỗi khi đến một lồng điểm tâm là lại bộp bộp đổ đầy, trước khi đến lồng tiếp theo đã nhoàm nhoàm ăn hết.
Dù sao thì Crowson mang tiếng keo kiệt ít nhất cũng không bủn xỉn chút bữa sáng phong phú này.
Vu Cẩn nuốt chiếc tiểu lung bao cuối cùng, hai má phồng lên nhìn Tá Y chọc một chiếc đũa xuống bánh bao cuộn.
Tá Y than nhỏ: “Cho ăn ngon thế này chắc là để đánh một trận thật ác liệt đây.”
Vu Cẩn nghe vậy, lập tức lục lại ký ức.
Lần trước, trước khi ném người vào lò nướng vòng loại…… hình như chương trình cũng chỉ cung cấp chút bánh mì nướng bơ lạnh.
Cậu kinh ngạc nhìn vào số đồ ăn phong phú trước mặt.
Ở chiếc bàn bên trái, hai vị tuyển thủ đang vừa ăn vừa nhìn chằm chằm vào hình ảnh mặt cắt 3D của một con Zerg(2). Phía bên phải, tiểu đội nào đó đang bàn chiến lược.
(2) Zerg: Zerg Swarm là một chủng tộc hư cấu giống côn trùng với khả năng ký sinh và đối kháng trong StarCraft.
Qua cửa sổ sát đất thật lớn của nhà ăn, có thể nhìn thấy trường đấu vòng loại ở phía Bắc xã xa tỏa ra viền vàng dưới ánh mặt trời.
Tất cả giàn giáo đã được dỡ bỏ.
1 tiếng sau, tuyển thủ sẽ tiến hành đánh giá lần cuối, chọn đồng đội, đồng thời căn cứ vào thứ tự xuất phát mà bị ném vào trong trường đấu.
Văn Lân dẫn đầu ăn xong bữa sáng, cười với Vu Cẩn: “Tiểu Vu, cố lên.”
Vị phụ trợ cũ của Bạch Nguyệt Quang này lại bất ngờ chọn vị trí phó đột kích, vừa vặn bù chỗ trống của Vu Cẩn.
Caesar lại bê một mâm sủi cảo về, ồn ào: “Tiểu Vu chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Trong bài đánh giá vị trí phụ trợ, kiểm tra lý thuyết chiếm 60%, sơ cứu, thông tin, phòng chống hóa học chiếm 30%, còn lại 10% là điểm bắn súng đã được công bố từ 2 tuần trước.
Vu Cẩn sắp xếp lại kiến thức dày đặc trong đầu, gật đầu.
Tuyển thủ nối đuôi nhau ra khỏi nhà ăn, theo thứ tự tiến vào hội trường đánh giá.
Màn hình 3 chiều gắn bên trần chiếu ra trình tự bắt đầu.
Ngụy Diễn xếp hạng 1, Vu Cẩn dùng số phiếu chênh lệch mỏng manh vượt qua Bạc Truyền Hỏa, xếp hạng 2.
Một lát sau, 3 người được đưa vào hậu trường để chuẩn bị.
Ngụy Diễn không nói một lời.
Bạc Truyền Hỏa muốn nói lại thôi.
Sau khi Ngụy Diễn bị Huyết Cáp gọi đi, Bạc Truyền Hỏa rốt cuộc bước lên: “Tiểu Vu à, anh bạn lần trước là gì của cậu thế?”
Vu Cẩn trợn mắt cảnh giác.
Bạc Truyền Hỏa không để bụng: “Tiểu Vu đừng lo, chúng ta đều là thẳng nam mà, tạo CP cậu yên tâm tôi cũng yên tâm! Cậu đừng để anh ta biết tôi lại đi tìm cậu nha…… Cậu xem trận này chúng ta lại tổ đội được không, không làm gì quá đáng hết, tuyệt đối chỉ có tình bạn thuần khiết hữu nghị……”
Đạo diễn ra hiệu cho Vu Cẩn.
Vu Cẩn cọ cọ cọ trốn đi, lúc đi qua chỗ ngồi của tuyển thủ thì được trợ lý đưa cho một cái banner: “Fan làm cho cậu.”
Banner chỉ bé bằng bàn tay, trên mặt vẽ chibi Vu Cẩn và một con thỏ, ôm súng bùm bùm bùm.
—— “Tiểu Vu No.1!”
Mắt Vu Cẩn tỏa sáng.
“Rất đáng yêu đúng không,” trợ lý mỉm cười: “Fan gửi banner trên cổng bình chọn, được rút ngẫu nhiên đưa cho tuyển thủ. Cậu giữ đi, có thể mang vào trường đấu.”
Vu Cẩn vô cùng vui vẻ gật gật đầu, cất cẩn thận. Trước khi vào đánh giá, vẫy vẫy tay với các học viên khác ——
Cậu đột nhiên ngẩn ngơ.
“Mỗi, mỗi tuyển thủ đều có sao?”
Trợ lý: “Đúng vậy, về mặt lý thuyết, tuyển thủ càng ít tiếp ứng, tỷ lệ rút trúng càng cao. Tuyển thủ nào chỉ có 1 chiếc, như vậy nghĩa là 100% rút trúng. Như Tiểu Vu có số phiếu cao, tấm lòng của fan được chọn, cực kỳ khó trúng…… Có vấn đề gì sao?”
Vu Cẩn hoảng hốt: “Không, không có……”
Trên băng ghế dự bị.
Tóc đỏ kinh ngạc nhìn trợ lý đưa cho Vệ Thời một tờ giấy.
“OMG…… Vệ ca một khung hình cũng không có, ảnh chụp bị chỉnh mờ, tư liệu trống rỗng, vậy mà vẫn có người CALL tiếp ứng? Còn bỏ 100 credit bảo vệ tuyển thủ thăng cấp? Ha ha ha bảo vệ Vệ ca ha ha ha nhân tài nha……”
Vệ Thời liếc mắt nhìn hắn một cái, lười biếng mở tờ giấy ra, nhìn con thỏ đơn giản trên mặt giấy thì nhướng mày, biểu tình giống như bị lấy lòng.
Tóc đỏ lập tức ngậm miệng, mắt trừng thành chuông đồng cũng không nhìn thấy được bên trên viết cái gì, tò mò muốn chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.