Chương 28: Yêu là gì?
Erly
26/02/2021
Mạc Nhiên Nhiên cả ngày giam mình không phòng không chịu ra ngoài ăn uống, mẹ cô vài lần lên gõ cửa cũng chỉ nhận được câu trả lời từ cô là buồn ngủ.
Mãi đến chiều tối, Mạc Nhiên Nhiên chán nản không biết làm gì liền lấy laptop mở lên xem. Ngay mục tin tức hot nhất trong ngày là chuyện chị họ cô Mạc Nhược Vũ ly hôn với thiếu gia nhà họ Kiều. Mạc Nhiên Nhiên đột nhiên tỉnh táo ra hẳn, vội mở điện thoại gọi cho chị hỏi tình tình.
Ngay khi Mạc Nhược Vũ bắt máy, Mạc Nhiên Nhiên lập tức nóng vội hỏi: "Chị, chị đang ở đâu?"
Theo địa chỉ Mạc Nhược Vũ cho hay, Mạc Nhiên Nhiên vội lấy áo khoác và ví chạy ra ngoài. Lúc chạy ra cửa chỉ nghe thấy tiếng gọi của mẹ từ sau vọng đến, Mạc Nhiên Nhiên không bận tâm chỉ nhanh chóng đi tìm Mạc Nhược Vũ.
Đến chung cư cần tìm, Mạc Nhiên Nhiên theo số phòng Mạc Nhược Vũ cho gõ cửa, nhìn thấy chị gái cô liền ôm chầm lấy òa khóc nức nở. Mạc Nhược Vũ cũng bị Mạc Nhiên Nhiên làm cho ngỡ ngàng không kịp phản ứng.
Ngay khi buông ra, Mạc Nhiên Nhiên lo lắng xoay người Mạc Nhược Vũ kiểm tra xem chị gái cô có gầy đi hay bị thương ở chổ nào không, cô không vui cằn nhằn: "Sao chị không về nhà em, một mình ở bên ngoài nguy hiểm lắm"
"Không sao" Mạc Nhược Vũ cười trấn an, kéo Mạc Nhiên Nhiên vào nhà đóng cửa lại, chậm rãi lên tiếng: "Vợ chồng Kỳ Ngọc sát bên nhà, nếu cần chị sẽ nhờ họ"
"Nhưng người ngoài đâu bằng người nhà, chị ở ngoài không ai chăm sóc, chị về còn có mẹ em lo cho chị" Mạc Nhiên Nhiên vừa nói vừa ngồi xuống ghế, nghiêm túc đưa ra lời đề nghị.
"Công việc của chị ở công ty rất bận rộn, ở nhà thức đến hơn nửa đêm, ở chung sẽ rất bất tiện" Mạc Nhược Vũ rót nước cho Mạc Nhiên Nhiên, thật lòng từ chối ý tốt.
"Đâu có sao, em nhường phòng em cho chị, em dọn phòng chứa đồ thành phòng mới là được rồi" Mạc Nhiên Nhiên kiên quyết muốn Mạc Nhược Vũ về sống cùng, bởi chị gái cô chỉ còn gia đình cô là ruột thịt.
Mạc Nhược Vũ cười lắc đầu, chuyển sang chủ đề mới phân dời ý định của Mạc Nhiên Nhiên: "Chuyện em với Tuấn Vỹ sao rồi? Có tiến triển gì chưa?"
Nhắc đến Mạc Nhiên Nhiên liền bí xị mặt, đặt cằm lên thành ghế sofa, lơ đễnh đáp: "Bọn em hẹn hò được hơn ba tháng nhưng mới chia tay hôm qua"
"Tại sao? Chị cảm thấy Tuấn Vỹ rất thích em mà" Mạc Nhược Vũ ngạc nhiên, gấp gáp hỏi lý do.
Mạc Nhiên Nhiên thở dài mệt mỏi, nhớ đến trong lòng lại nhấp nhô không yên, tuy vậy vẫn không che giấu kể cho Mạc Nhược Vũ biết: "Tuấn Vỹ cùng bạn bè thành lập công ty, bước đầu dự án bị từ chối, bố anh ấy đã gặp em ngỏ lời khuyên anh ấy hợp tác trên phương diện là những người làm kinh doanh, nhưng khi em nhắc đến bố anh ấy lại nổi nóng nghi ngờ em không tin tưởng anh ấy sẽ thành công"
Mạc Nhược Vũ bật cười, dùng kinh nghiệm từng trải giải thích cho cô em gái mới lớn hiểu vấn đề.
"Chuyện đó đâu có gì lạ, lòng tự cao và cái tôi của con trai cao lắm, nhất là ở độ tuổi như bọn em. Tuấn Vỹ muốn chứng minh cho người ta thấy cậu ấy hoàn toàn có năng lực, chứ không muốn người khác nhìn vào cho rằng một thằng con trai chỉ biết dựa vào điều kiện gia đình. Nhiên Nhiên, tuổi như bọn em xốc nổi bốc đồng là chuyện rất bình thường, Tuấn Vỹ có lẽ vẫn chưa thể tự hạ thấp cái tôi nên đôi khi sẽ khiến em cảm thấy cậu ấy trẻ con ích kỷ"
Ngừng một lát, Mạc Nhược Vũ trầm lắng mang ví dụ của bản thân mình so sánh cho Mạc Nhiên Nhiên thấy: "Trong một mối quan hệ yêu đương ai mà chẳng mắc sai lầm, nhưng quan trọng họ có chịu sửa đổi hay không. Em đừng như chị, phí tuổi thanh xuân kết cục lấy phải một tên chồng lăng nhăng"
Lời Mạc Nhược Vũ tựa như một thuật thôi miên giúp Mạc Nhiên Nhiên nhận thức rõ thực tại, Từ Tuấn Vỹ vốn là một người hoàn hảo để yêu, tuy đôi khi nổi cáu nhưng vẫn luôn nghĩ về người con gái mình yêu, tốt hơn những kẻ chỉ biết nói lời ngọt ngào hai mặt ngoài kia.
Tại nhà Mạc Nhiên Nhiên, Từ Tuấn Vỹ và mẹ anh sang vẫn chưa thấy bóng dáng cô đâu, anh bất an lên tiếng hỏi: "Nhiên Nhiên vẫn chưa xuống ạ?"
"Lúc chiều hớt hải chạy ra ngoài, mới nãy nhắn tin bảo không về nhà ăn cơm"
Mẹ Mạc Nhiên Nhiên vừa nói xong bố cô đã nhanh chóng lên tiếng: "Chắc nó biết Nhược Vũ ly hôn nên đi tìm"
"Ly hôn?" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên kinh ngạc thốt lên, vội vàng tìm kiếm điện thoại: "Sao chẳng ai nói cho tôi biết, Nhược Vũ một mình bên ngoài phải làm thế nào đây"
"Lúc nửa buổi tôi có gặp Nhược Vũ, con bé nói muốn sống riêng, có vợ chồng bạn thân sát nhà nên bảo không sao" Bố Mạc Nhiên Nhiên điềm tĩnh mở lời giải thích.
"Sao mà được, con gái ở một mình nguy hiểm lắm, tôi phải gọi hỏi xem thế nào" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên đi từ trước ra sau nhà tìm điện thoại gọi điện cho Mạc Nhược Vũ, mặc dù là cháu chồng nhưng vẫn như con gái trong nhà, bà không thể để cô tự mình bên ngoài chịu vất vả.
Sau một lúc nói chuyện, Mạc Nhiên Nhiên cùng Mạc Nhược Vũ gọi đồ ăn bên ngoài ăn tối, ăn xong cũng không nán lại mà để chị gái cô có thời gian giải quyết công việc.
Mạc Nhiên Nhiên vừa bước xuống trạm xe buýt thì Lý Vũ Hàn bỗng gọi đến, cô uể oải bắt máy, giọng nói cũng trở nên khàn đi: "Em nghe đây tiền bối"
"Nhiên Nhiên, lúc nãy Tuấn Vỹ đã gọi điện cho anh nói muốn cùng hợp tác"
Bước chân Mạc Nhiên Nhiên lập tức dừng lại, trên lòng đường những dòng xe liên tục nối tiếp nhau, chỉ có cô bất động một chổ, không tin những gì vừa nghe thấy.
"Anh nói thật ạ?"
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói vui vẻ của Lý Vũ Hàn, kèm theo là một bí mật Mạc Nhiên Nhiên không hề ngờ đến: "Phải, Tuấn Vỹ còn nói lần hợp tác lần này là vì em, thế nên nó chỉ đồng ý duy nhất một lần này. Cảm ơn em Nhiên Nhiên, nhờ em mà khoảng cách giữa bố con Tuấn Vỹ có thể kéo lại gần hơn"
Cảm giác yêu một người chính là luôn khiến cho người đó vui vẻ, dù bản thân có thể rất ghét nhưng chỉ cần là yêu cầu từ người mình yêu thì vẫn nhắm mắt làm theo.
Mạc Nhiên Nhiên ngẩng đầu nhìn bầu trời trong của màn đêm, cô cuối cùng cũng đã biết được trong lòng Từ Tuấn Vỹ, vị trí của cô ở đâu, tình cảm anh dành cho cô lớn đến nhường nào.
Mãi đến chiều tối, Mạc Nhiên Nhiên chán nản không biết làm gì liền lấy laptop mở lên xem. Ngay mục tin tức hot nhất trong ngày là chuyện chị họ cô Mạc Nhược Vũ ly hôn với thiếu gia nhà họ Kiều. Mạc Nhiên Nhiên đột nhiên tỉnh táo ra hẳn, vội mở điện thoại gọi cho chị hỏi tình tình.
Ngay khi Mạc Nhược Vũ bắt máy, Mạc Nhiên Nhiên lập tức nóng vội hỏi: "Chị, chị đang ở đâu?"
Theo địa chỉ Mạc Nhược Vũ cho hay, Mạc Nhiên Nhiên vội lấy áo khoác và ví chạy ra ngoài. Lúc chạy ra cửa chỉ nghe thấy tiếng gọi của mẹ từ sau vọng đến, Mạc Nhiên Nhiên không bận tâm chỉ nhanh chóng đi tìm Mạc Nhược Vũ.
Đến chung cư cần tìm, Mạc Nhiên Nhiên theo số phòng Mạc Nhược Vũ cho gõ cửa, nhìn thấy chị gái cô liền ôm chầm lấy òa khóc nức nở. Mạc Nhược Vũ cũng bị Mạc Nhiên Nhiên làm cho ngỡ ngàng không kịp phản ứng.
Ngay khi buông ra, Mạc Nhiên Nhiên lo lắng xoay người Mạc Nhược Vũ kiểm tra xem chị gái cô có gầy đi hay bị thương ở chổ nào không, cô không vui cằn nhằn: "Sao chị không về nhà em, một mình ở bên ngoài nguy hiểm lắm"
"Không sao" Mạc Nhược Vũ cười trấn an, kéo Mạc Nhiên Nhiên vào nhà đóng cửa lại, chậm rãi lên tiếng: "Vợ chồng Kỳ Ngọc sát bên nhà, nếu cần chị sẽ nhờ họ"
"Nhưng người ngoài đâu bằng người nhà, chị ở ngoài không ai chăm sóc, chị về còn có mẹ em lo cho chị" Mạc Nhiên Nhiên vừa nói vừa ngồi xuống ghế, nghiêm túc đưa ra lời đề nghị.
"Công việc của chị ở công ty rất bận rộn, ở nhà thức đến hơn nửa đêm, ở chung sẽ rất bất tiện" Mạc Nhược Vũ rót nước cho Mạc Nhiên Nhiên, thật lòng từ chối ý tốt.
"Đâu có sao, em nhường phòng em cho chị, em dọn phòng chứa đồ thành phòng mới là được rồi" Mạc Nhiên Nhiên kiên quyết muốn Mạc Nhược Vũ về sống cùng, bởi chị gái cô chỉ còn gia đình cô là ruột thịt.
Mạc Nhược Vũ cười lắc đầu, chuyển sang chủ đề mới phân dời ý định của Mạc Nhiên Nhiên: "Chuyện em với Tuấn Vỹ sao rồi? Có tiến triển gì chưa?"
Nhắc đến Mạc Nhiên Nhiên liền bí xị mặt, đặt cằm lên thành ghế sofa, lơ đễnh đáp: "Bọn em hẹn hò được hơn ba tháng nhưng mới chia tay hôm qua"
"Tại sao? Chị cảm thấy Tuấn Vỹ rất thích em mà" Mạc Nhược Vũ ngạc nhiên, gấp gáp hỏi lý do.
Mạc Nhiên Nhiên thở dài mệt mỏi, nhớ đến trong lòng lại nhấp nhô không yên, tuy vậy vẫn không che giấu kể cho Mạc Nhược Vũ biết: "Tuấn Vỹ cùng bạn bè thành lập công ty, bước đầu dự án bị từ chối, bố anh ấy đã gặp em ngỏ lời khuyên anh ấy hợp tác trên phương diện là những người làm kinh doanh, nhưng khi em nhắc đến bố anh ấy lại nổi nóng nghi ngờ em không tin tưởng anh ấy sẽ thành công"
Mạc Nhược Vũ bật cười, dùng kinh nghiệm từng trải giải thích cho cô em gái mới lớn hiểu vấn đề.
"Chuyện đó đâu có gì lạ, lòng tự cao và cái tôi của con trai cao lắm, nhất là ở độ tuổi như bọn em. Tuấn Vỹ muốn chứng minh cho người ta thấy cậu ấy hoàn toàn có năng lực, chứ không muốn người khác nhìn vào cho rằng một thằng con trai chỉ biết dựa vào điều kiện gia đình. Nhiên Nhiên, tuổi như bọn em xốc nổi bốc đồng là chuyện rất bình thường, Tuấn Vỹ có lẽ vẫn chưa thể tự hạ thấp cái tôi nên đôi khi sẽ khiến em cảm thấy cậu ấy trẻ con ích kỷ"
Ngừng một lát, Mạc Nhược Vũ trầm lắng mang ví dụ của bản thân mình so sánh cho Mạc Nhiên Nhiên thấy: "Trong một mối quan hệ yêu đương ai mà chẳng mắc sai lầm, nhưng quan trọng họ có chịu sửa đổi hay không. Em đừng như chị, phí tuổi thanh xuân kết cục lấy phải một tên chồng lăng nhăng"
Lời Mạc Nhược Vũ tựa như một thuật thôi miên giúp Mạc Nhiên Nhiên nhận thức rõ thực tại, Từ Tuấn Vỹ vốn là một người hoàn hảo để yêu, tuy đôi khi nổi cáu nhưng vẫn luôn nghĩ về người con gái mình yêu, tốt hơn những kẻ chỉ biết nói lời ngọt ngào hai mặt ngoài kia.
Tại nhà Mạc Nhiên Nhiên, Từ Tuấn Vỹ và mẹ anh sang vẫn chưa thấy bóng dáng cô đâu, anh bất an lên tiếng hỏi: "Nhiên Nhiên vẫn chưa xuống ạ?"
"Lúc chiều hớt hải chạy ra ngoài, mới nãy nhắn tin bảo không về nhà ăn cơm"
Mẹ Mạc Nhiên Nhiên vừa nói xong bố cô đã nhanh chóng lên tiếng: "Chắc nó biết Nhược Vũ ly hôn nên đi tìm"
"Ly hôn?" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên kinh ngạc thốt lên, vội vàng tìm kiếm điện thoại: "Sao chẳng ai nói cho tôi biết, Nhược Vũ một mình bên ngoài phải làm thế nào đây"
"Lúc nửa buổi tôi có gặp Nhược Vũ, con bé nói muốn sống riêng, có vợ chồng bạn thân sát nhà nên bảo không sao" Bố Mạc Nhiên Nhiên điềm tĩnh mở lời giải thích.
"Sao mà được, con gái ở một mình nguy hiểm lắm, tôi phải gọi hỏi xem thế nào" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên đi từ trước ra sau nhà tìm điện thoại gọi điện cho Mạc Nhược Vũ, mặc dù là cháu chồng nhưng vẫn như con gái trong nhà, bà không thể để cô tự mình bên ngoài chịu vất vả.
Sau một lúc nói chuyện, Mạc Nhiên Nhiên cùng Mạc Nhược Vũ gọi đồ ăn bên ngoài ăn tối, ăn xong cũng không nán lại mà để chị gái cô có thời gian giải quyết công việc.
Mạc Nhiên Nhiên vừa bước xuống trạm xe buýt thì Lý Vũ Hàn bỗng gọi đến, cô uể oải bắt máy, giọng nói cũng trở nên khàn đi: "Em nghe đây tiền bối"
"Nhiên Nhiên, lúc nãy Tuấn Vỹ đã gọi điện cho anh nói muốn cùng hợp tác"
Bước chân Mạc Nhiên Nhiên lập tức dừng lại, trên lòng đường những dòng xe liên tục nối tiếp nhau, chỉ có cô bất động một chổ, không tin những gì vừa nghe thấy.
"Anh nói thật ạ?"
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói vui vẻ của Lý Vũ Hàn, kèm theo là một bí mật Mạc Nhiên Nhiên không hề ngờ đến: "Phải, Tuấn Vỹ còn nói lần hợp tác lần này là vì em, thế nên nó chỉ đồng ý duy nhất một lần này. Cảm ơn em Nhiên Nhiên, nhờ em mà khoảng cách giữa bố con Tuấn Vỹ có thể kéo lại gần hơn"
Cảm giác yêu một người chính là luôn khiến cho người đó vui vẻ, dù bản thân có thể rất ghét nhưng chỉ cần là yêu cầu từ người mình yêu thì vẫn nhắm mắt làm theo.
Mạc Nhiên Nhiên ngẩng đầu nhìn bầu trời trong của màn đêm, cô cuối cùng cũng đã biết được trong lòng Từ Tuấn Vỹ, vị trí của cô ở đâu, tình cảm anh dành cho cô lớn đến nhường nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.