Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình
Chương 210: Tiếng gọi của Hầm ngục
Jang Sung Lak
13/12/2019
Đó là những gì đã xảy ra.
Ngay từ đầu, kế hoạch dùng kết giới chặn cổng của Yuri Oloff đã vô cùng mạo hiểm.
Dù sao đi nữa, đó vẫn là một cổng hạng S.
Bất kể là thợ săn hay Cổng, thì hạng S cũng có nghĩa là “không thể đo lường được”.
Điều đó nghĩa là, bạn không thể biết được con quái vật nào sẽ ra khỏi cổng hoặc điều gì sẽ xảy ra.
Tuy nhiên, Yuri Orlov đã đánh giá quá cao sức mạnh của mình và anh ta đã phải trả giá cho hành động ngu ngốc đó.
Khuôn mặt của Jinwoo trở nên bối rối.
Go Gunhee, chủ tịch hiệp hội thợ săn Hàn Quốc đã tiết lộ kế hoạch của những thợ săn Nhật Bản trên đảo Jeju.
Dù họ không thể đạt được mục đích cuối cùng, nhưng họ đã quyết định làm theo kế hoạch đó.
Nếu không nhờ có Jinwoo, những thợ săn Hàn Quốc có lẽ sẽ không thể sống sót trở về.
Thậm chí, sau khi mọi chuyện kết thúc, chủ tịch Hiệp hội thợ săn Nhật Bản còn “đến thăm” Hàn Quốc và đe dọa Chủ tịch Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc, ngài Go Gunhee.
Lão ta đáng bị trừng phạt vì tất cả những hành động xấu xa của mình.
Tuy nhiên, đó là câu chuyện của những thợ săn hạng S của Nhật Bản và người lãnh đạo tồi tệ của họ.
Những người dân Nhật Bản vô tội không đáng phải chịu chung số phận với những kẻ đó.
Mặc dù vẫn còn một số vấn đề chưa được giải quyết, nhưng chưa đến mức phải trả giá bằng cái chết.
Thế nhưng…
Một hầm ngục đã bùng nổ giữa thành phố.
Trong vụ việc lần trước, gần một nửa học sinh trong trường đã chết chỉ vì lũ Orc thoát khỏi cánh Cổng.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Cổng hạng S bùng nổ giữa trung tâm của một đô thị với dân số hơn 13 triệu người?
Hậu quả sẽ khủng khiếp đến mức nào?!
Tuy nhiên, kết quả này một phần cũng do họ tự tạo ra.
“Nếu những Thợ săn hàng đầu Nhật Bản, bao gồm cả Ryuji Goto, còn sống, kết quả có lẽ đã khác.”
Goto thực sự mạnh. Đến mức anh ta có thể đe dọa Jinwoo trong giây lát.
Khi ngón tay của Goto hướng vào mắt Jinwoo, Hệ thống đã cảnh báo rằng anh đang gặp nguy hiểm, và suýt nữa Jinwoo đã mất kiềm chế.
Nhưng…
Bây giờ họ ở đâu?
Xác chết của các thợ săn Nhật Bản được tìm thấy trên đảo Jeju đều là những người vượt xa các thợ săn hạng S ở Hàn Quốc.
Họ là những thợ săn xuất sắc, đến nỗi Jinwoo rất muốn biến họ thành những người lính bóng tối. Tuy nhiên, anh đã không làm điều đó.
Những thợ săn cấp cao, dù đã biến thành chiến binh bóng tối, vẫn giữ được ký ức của họ trước khi chết. Đó là điều Jinwoo nhận ra sau khi trích xuất bóng của Min Byunggu.
Jinwoo cảm thấy không thoải mái khi đối mặt với những chiến binh như thế.
Dù sao, nếu những Thợ săn cấp cao đó không bị giết, họ có thể cùng nhau chặn cánh cổng kia và bảo vệ đất nước của họ.
Suy cho cùng, đây không phải là một thảm họa tự nhiên mang lại, mà là một thảm họa được gây ra bởi lòng tham của con người.
“Thợ săn Sung…”
“Ah”
Jinwoo thả tay ra.
“Tôi xin lỗi, hãy nghỉ ngơi một chút.”
Nhưng Jinwoo đã nhầm. Cha Haein gọi Jinwoo không phải vì anh đang nắm tay cô quá chặt, mà vì khuôn mặt anh đột nhiên tối sầm lại.
‘Anh ấy có gia đình hoặc người thân ở Nhật Bản sao?‘
Câu hỏi đó vụt qua tâm trí của cô.
Bỏ qua những gì các thợ săn Nhật Bản đã làm, cô nhận ra đây là một tình huống kinh khủng chứ không hề đơn giản.
Chuyện gì đã xảy ra với Nhật Bản?
Câu hỏi đầu tiên đã được giải quyết.
Vì vậy, Jinwoo đã hỏi điều thứ hai anh đang nghĩ trong đầu.
“Làm sao mọi người lại đến đây?”
Cha Haein, Choi Jongin, Woo Jincheol, Son Kihoon và các thành viên từng chiến đấu với Tusk trong cuộc đột kích Cổng hạng A.
Họ đều là những thợ săn cao cấp, đến từ Hội Thợ săn, Bộ phận giám sát và các bộ phận khác của Hiệp hội.
Woo Jincheol, người đang xem xét vết thương cho cấp dưới của mình, cât tiếng.
“Tôi nhận được thông báo rằng thợ săn Sung Jinwoo đã vào một hầm ngục đôi. Sau đó, tôi thấy một nguồn ma thuật khủng khiếp thoát ra khỏi Hầm ngục…”
Jinwoo nhìn xung quanh. Khuôn mặt của Woo Jincheol đang cứng đờ khi kiểm tra số lượng người thương vong.
“Chỉ với sức mạnh của mình, chúng tôi không thể làm điều gì hơn. Vì vậy chúng tôi đã liên lạc với Hội Thợ săn, nhờ họ trợ chiến.”
Bộ phận giám sát của hiệp hội thợ săn yêu cầu thợp tác khẩn cấp.
Đó là yêu cầu ở mức độ cao nhất của Hiệp hội, nên Hội Thợ săn không thể từ chối.
Nhiều người đã xông vào hầm ngục đôi này, và trong quá trình đó, đã hy sinh.
Trái tim Jinwoo đau nhói.
Thấy Jinwoo không nói nên lời, Woo Jincheol cẩn thận hỏi.
“Tôi có thể hỏi anh một câu được chứ?”
“Vâng”
“Thợ săn Sung Jinwoo, sao anh biết có một hầm ngục đôi ở đây?”
Tất nhiên, đây là một câu hỏi hợp lý.
Ngay cả Cha Haein, hội phó của Hội Thợ săn, cũng muốn hỏi câu này.
Làm sao anh biết được có một hầm ngục đôi trong cánh Cổng hạng C này, và làm sao anh biết có một con quái vật ngoài sức tưởng tượng đang chờ đợi ở đó?
Mọi người đều rất tò mò.
Mặc dù cánh cửa sẽ sớm bị đóng lại, nhưng mọi người đều dồn sự quan tâm về phía Jinwoo.
“Hầm ngục…”
Jinwoo đã nói sự thật.
“… đã gọi tôi”.
“… nó gọi anh đến?”
Woo Jincheol hỏi lại với khuôn mặt ngỡ ngàng.
“Phải. Tôi nhận được một lời mời.”
“Chúng tôi có thể xem tin nhắn đó không?”
Jinwoo lắc đầu.
Và anh chỉ vào đầu mình.
“Đó là một tin nhắn chỉ xuất hiện trong đầu tôi.”
Mọi người đều sững sờ trước câu trả lời đó.
Jinwoo không nói dối. Anh chỉ đơn giản là che giấu một số điều không cần phải chia sẻ và chỉ nói ra sự thật cơ bản.
Khuôn mặt uy nghiêm của anh áp đảo các thợ săn.
Woo Jincheol, người đã biết Jinwoo từ lâu, lắc đầu.
“Không thể tin được … Anh đúng là một người bất thường. Không thể dùng lẽ thường để đọc vị anh”.
‘Một lời mời từ ngục tối, xuất hiện trong đầu anh ta?
Phải chăng Jinwoo là hóa thân của một vị thần, xuất hiện trên thế giới này để phá hủy tất cả các hầm ngục?’.
Thật là một ý tưởng điên rồ …
Thấy Woo Jincheol đang tự cười mình, Jinwoo lặng lẽ đi sang chỗ khác.
Tuy nhiên, ngay lúc đó, Jinwoo đã làm một việc không tưởng.
Cha Haein bối rối gọi anh.
“Thợ săn Sung Jinwoo! Nguy hiểm đó, đừng vào!”
Jinwoo đang quay lại để vào ngôi đền một lần nữa. Anh quay lại và trả lời:
“Tôi biết.”
Jinwoo đã hai lần vượt qua đoạn đường dài tối tăm ở đây. Anh biết rằng hầm ngục sắp đóng lại, và nó rất nguy hiểm.
Hơn nữa…
Cha của Jinwoo cũng mất tích trong một cánh Cổng.
Một người đàn ông bị thương nặng nói với Woo Jincheol rằng, cha của Jinwoo đã cố giúp các đồng nghiệp của ông thoát khỏi phòng Trùm. Cuối cùng, ông bị mắc kẹt trong đó.
Hơn ai hết, Jinwoo hiểu rất rõ sự nguy hiểm của các Hầm ngục. Vì vậy, Woo Jincheol tin tưởng rằng Jinwoo biết anh phải làm gì.
“Tôi không thể thể để những người đã giúp đỡ mình phải nằm lại đây…”
Các thợ săn sững sờ trước lời nói của anh.
Tất cả những người đã chết trong đó, đều là đồng nghiệp của họ.
Woo Jincheol không muốn bỏ lại ai.
Nhưng không còn thời gian để mang thi thể của họ ra. Đó là một việc bất khả thi, họ sẽ phải đi đến mọi ngóc ngách để tìm những người bị chôn vùi trong phần còn lại của những bức tượng đá.
Đó là lý do tại sao Woo Jincheol phải nuốt nước mắt và quay lưng bỏ đi.
“Tôi sẽ đưa họ trở ra, hãy tin ở tôi.”
Những người thợ săn ngạc nhiên trước những lời nói của Jinwoo.
Làm sao đủ thời gian?
Sau đó…
Choi Jongin, người đang cố kìm nén, bắt đầu nói với giọng yếu ớt:
“Xin vui lòng … Chúng tôi có thể giúp anh không?”
Không chỉ là thành viên bang hội, họ còn là một gia đình.
Nếu có thể, anh ta không muốn cơ thể của họ nằm dưới lớp đá lạnh lẽo này.
Jinwoo gật đầu.
Và anh quay lại.
* Thìn thịch * ~ * Thìn thịch *
Hai trái tim bình thản đập trong lồng ngực anh.
‘Có vẻ ồn ào hơn một chút‘
Về cơ bản anh có hai nhịp tim. Jinwoo phải tập trung tối đa để phân biệt nhịp đập của Hắc tâm.
Jinwoo thu thập mana từ Hắc tâm vào trong tầm tay.
‘ Anh ta làm như thế nào ấy nhỉ…’
Jinwoo bắt chước hành động của Hoàng đế bóng tối trong ký ức của anh.
Giơ tay lên như muốn lấy thứ gì đó.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cảm giác như một sức mạnh ma thuật mạnh mẽ đung đưa trong lòng bàn tay Jinwoo.
Anh tự tin rằng mình có thể làm được.
Với sức mạnh ma thuật mạnh mẽ ngưng tụ, anh ngay lập tức cảm thấy vị trí thi thể của những người Thợ săn.
Đôi mắt của Jinwoo lấp lánh.
Tiếng hô của anh vang vọng giữa không gian tĩnh mịch.
“Sức mạnh của kẻ thống trị”
Lập tức…
Thi thể của những thợ săn bị chôn dưới những mảnh vỡ của những bức tượng đá, bắt đầu được nâng lên và trôi nổi trong không khí.
“Uh!”
“Không thể nào!”
Những người xung quanh nhìn Jinwoo và thở dốc.
‘Anh ta không chỉ tìm thấy tất cả thi thể những thợ săn đã chết trong một thời gian ngắn như vậy, mà còn có thể nâng tất cả những cái xác lên mà không chạm vào chúng. Chẳng phải đó là loại siêu năng lực chỉ xuất hiện trong phim sao?‘
Những thợ săn đang lơ lửng dần di chuyển ra khỏi cánh cửa, như thể chúng được dắt đi bởi một bàn tay vô hình.
‘Không thể tin được…‘
‘Sao anh ta có thể làm được điều đó?‘
Chứng kiến cảnh tượng này, những thợ săn đã vô cùng ngạc nhiên trước sức mạnh của Jinwoo.
Choi Jongin, người có kiến thức sâu rộng về ma thuật, cũng không thể tin vào những gì anh ta đang chứng kiến.
‘Kỹ năng đó là gì?‘
Một kỹ năng chưa từng thấy.
Khi nhìn thấy sức mạnh của Jinwoo, anh ta nhận ra mình đã sai.
Ban đầu, lúc nhìn thấy bức tượng thiên thần, Choi Jong-in nghĩ rằng chuyện bức tượng đó đánh bại Jinwoo là điều bình thường.
Nhưng suy nghĩ của anh ta đã sai.
Loại quái vật nào có thể xử lý một thợ săn bí ẩn như vậy?
Choi Jongin lắc đầu và tự cười nhạo mình.
Sau đó, Jinwoo quay lại cẩn thận để đối mặt với những thợ săn đang đứng hình một lúc và gọi những người lính bóng tối.
Quy tắc cấm chỉ có hiệu lực trong đền thờ, vì vậy những người lính có thể được gọi ra khi ở bên ngoài cánh cửa.
Những người lính bóng tối ôm lấy các thi thể, trước sự im lặng của những người thợ săn.
Khi mọi người im lặng và nhìn sang Jinwoo, anh nói.
“Đi thôi”.
Vào thời điểm đó, ngục tối ngày càng rung lắc dữ dội, báo hiệu nó sắp đóng lại.
Do đó, các thợ săn gật đầu.
Ngay sau khi các Thợ săn bắt đầu tiến về phía lối ra, những người lính bóng tối cũng đi theo. Jinwoo nhìn lại Cha Haein, người đã không di chuyển cho đến lúc đó.
Cơ thể cô không còn thương tích gì, nhưng khuôn mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi.
‘Tất nhiên rồi!’.
Bức tượng thiên thần là người đã làm cô bị thương. Cô đã mệt mỏi khi chiến đấu với một đối thủ mạnh như vậy, một mình.
Jinwoo đến gần và hỏi cô.
“Cô có vui lòng để tôi giúp không?”
Cha Haein gật đầu với một nụ cười nhợt nhạt.
“Chúng ta đi nào,” Jinwoo nói.
* Gật đầu *
Cha Haein, người chứng kiến cái chết của đồng nghiệp, gật đầu trong im lặng.
Ngay từ đầu, kế hoạch dùng kết giới chặn cổng của Yuri Oloff đã vô cùng mạo hiểm.
Dù sao đi nữa, đó vẫn là một cổng hạng S.
Bất kể là thợ săn hay Cổng, thì hạng S cũng có nghĩa là “không thể đo lường được”.
Điều đó nghĩa là, bạn không thể biết được con quái vật nào sẽ ra khỏi cổng hoặc điều gì sẽ xảy ra.
Tuy nhiên, Yuri Orlov đã đánh giá quá cao sức mạnh của mình và anh ta đã phải trả giá cho hành động ngu ngốc đó.
Khuôn mặt của Jinwoo trở nên bối rối.
Go Gunhee, chủ tịch hiệp hội thợ săn Hàn Quốc đã tiết lộ kế hoạch của những thợ săn Nhật Bản trên đảo Jeju.
Dù họ không thể đạt được mục đích cuối cùng, nhưng họ đã quyết định làm theo kế hoạch đó.
Nếu không nhờ có Jinwoo, những thợ săn Hàn Quốc có lẽ sẽ không thể sống sót trở về.
Thậm chí, sau khi mọi chuyện kết thúc, chủ tịch Hiệp hội thợ săn Nhật Bản còn “đến thăm” Hàn Quốc và đe dọa Chủ tịch Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc, ngài Go Gunhee.
Lão ta đáng bị trừng phạt vì tất cả những hành động xấu xa của mình.
Tuy nhiên, đó là câu chuyện của những thợ săn hạng S của Nhật Bản và người lãnh đạo tồi tệ của họ.
Những người dân Nhật Bản vô tội không đáng phải chịu chung số phận với những kẻ đó.
Mặc dù vẫn còn một số vấn đề chưa được giải quyết, nhưng chưa đến mức phải trả giá bằng cái chết.
Thế nhưng…
Một hầm ngục đã bùng nổ giữa thành phố.
Trong vụ việc lần trước, gần một nửa học sinh trong trường đã chết chỉ vì lũ Orc thoát khỏi cánh Cổng.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Cổng hạng S bùng nổ giữa trung tâm của một đô thị với dân số hơn 13 triệu người?
Hậu quả sẽ khủng khiếp đến mức nào?!
Tuy nhiên, kết quả này một phần cũng do họ tự tạo ra.
“Nếu những Thợ săn hàng đầu Nhật Bản, bao gồm cả Ryuji Goto, còn sống, kết quả có lẽ đã khác.”
Goto thực sự mạnh. Đến mức anh ta có thể đe dọa Jinwoo trong giây lát.
Khi ngón tay của Goto hướng vào mắt Jinwoo, Hệ thống đã cảnh báo rằng anh đang gặp nguy hiểm, và suýt nữa Jinwoo đã mất kiềm chế.
Nhưng…
Bây giờ họ ở đâu?
Xác chết của các thợ săn Nhật Bản được tìm thấy trên đảo Jeju đều là những người vượt xa các thợ săn hạng S ở Hàn Quốc.
Họ là những thợ săn xuất sắc, đến nỗi Jinwoo rất muốn biến họ thành những người lính bóng tối. Tuy nhiên, anh đã không làm điều đó.
Những thợ săn cấp cao, dù đã biến thành chiến binh bóng tối, vẫn giữ được ký ức của họ trước khi chết. Đó là điều Jinwoo nhận ra sau khi trích xuất bóng của Min Byunggu.
Jinwoo cảm thấy không thoải mái khi đối mặt với những chiến binh như thế.
Dù sao, nếu những Thợ săn cấp cao đó không bị giết, họ có thể cùng nhau chặn cánh cổng kia và bảo vệ đất nước của họ.
Suy cho cùng, đây không phải là một thảm họa tự nhiên mang lại, mà là một thảm họa được gây ra bởi lòng tham của con người.
“Thợ săn Sung…”
“Ah”
Jinwoo thả tay ra.
“Tôi xin lỗi, hãy nghỉ ngơi một chút.”
Nhưng Jinwoo đã nhầm. Cha Haein gọi Jinwoo không phải vì anh đang nắm tay cô quá chặt, mà vì khuôn mặt anh đột nhiên tối sầm lại.
‘Anh ấy có gia đình hoặc người thân ở Nhật Bản sao?‘
Câu hỏi đó vụt qua tâm trí của cô.
Bỏ qua những gì các thợ săn Nhật Bản đã làm, cô nhận ra đây là một tình huống kinh khủng chứ không hề đơn giản.
Chuyện gì đã xảy ra với Nhật Bản?
Câu hỏi đầu tiên đã được giải quyết.
Vì vậy, Jinwoo đã hỏi điều thứ hai anh đang nghĩ trong đầu.
“Làm sao mọi người lại đến đây?”
Cha Haein, Choi Jongin, Woo Jincheol, Son Kihoon và các thành viên từng chiến đấu với Tusk trong cuộc đột kích Cổng hạng A.
Họ đều là những thợ săn cao cấp, đến từ Hội Thợ săn, Bộ phận giám sát và các bộ phận khác của Hiệp hội.
Woo Jincheol, người đang xem xét vết thương cho cấp dưới của mình, cât tiếng.
“Tôi nhận được thông báo rằng thợ săn Sung Jinwoo đã vào một hầm ngục đôi. Sau đó, tôi thấy một nguồn ma thuật khủng khiếp thoát ra khỏi Hầm ngục…”
Jinwoo nhìn xung quanh. Khuôn mặt của Woo Jincheol đang cứng đờ khi kiểm tra số lượng người thương vong.
“Chỉ với sức mạnh của mình, chúng tôi không thể làm điều gì hơn. Vì vậy chúng tôi đã liên lạc với Hội Thợ săn, nhờ họ trợ chiến.”
Bộ phận giám sát của hiệp hội thợ săn yêu cầu thợp tác khẩn cấp.
Đó là yêu cầu ở mức độ cao nhất của Hiệp hội, nên Hội Thợ săn không thể từ chối.
Nhiều người đã xông vào hầm ngục đôi này, và trong quá trình đó, đã hy sinh.
Trái tim Jinwoo đau nhói.
Thấy Jinwoo không nói nên lời, Woo Jincheol cẩn thận hỏi.
“Tôi có thể hỏi anh một câu được chứ?”
“Vâng”
“Thợ săn Sung Jinwoo, sao anh biết có một hầm ngục đôi ở đây?”
Tất nhiên, đây là một câu hỏi hợp lý.
Ngay cả Cha Haein, hội phó của Hội Thợ săn, cũng muốn hỏi câu này.
Làm sao anh biết được có một hầm ngục đôi trong cánh Cổng hạng C này, và làm sao anh biết có một con quái vật ngoài sức tưởng tượng đang chờ đợi ở đó?
Mọi người đều rất tò mò.
Mặc dù cánh cửa sẽ sớm bị đóng lại, nhưng mọi người đều dồn sự quan tâm về phía Jinwoo.
“Hầm ngục…”
Jinwoo đã nói sự thật.
“… đã gọi tôi”.
“… nó gọi anh đến?”
Woo Jincheol hỏi lại với khuôn mặt ngỡ ngàng.
“Phải. Tôi nhận được một lời mời.”
“Chúng tôi có thể xem tin nhắn đó không?”
Jinwoo lắc đầu.
Và anh chỉ vào đầu mình.
“Đó là một tin nhắn chỉ xuất hiện trong đầu tôi.”
Mọi người đều sững sờ trước câu trả lời đó.
Jinwoo không nói dối. Anh chỉ đơn giản là che giấu một số điều không cần phải chia sẻ và chỉ nói ra sự thật cơ bản.
Khuôn mặt uy nghiêm của anh áp đảo các thợ săn.
Woo Jincheol, người đã biết Jinwoo từ lâu, lắc đầu.
“Không thể tin được … Anh đúng là một người bất thường. Không thể dùng lẽ thường để đọc vị anh”.
‘Một lời mời từ ngục tối, xuất hiện trong đầu anh ta?
Phải chăng Jinwoo là hóa thân của một vị thần, xuất hiện trên thế giới này để phá hủy tất cả các hầm ngục?’.
Thật là một ý tưởng điên rồ …
Thấy Woo Jincheol đang tự cười mình, Jinwoo lặng lẽ đi sang chỗ khác.
Tuy nhiên, ngay lúc đó, Jinwoo đã làm một việc không tưởng.
Cha Haein bối rối gọi anh.
“Thợ săn Sung Jinwoo! Nguy hiểm đó, đừng vào!”
Jinwoo đang quay lại để vào ngôi đền một lần nữa. Anh quay lại và trả lời:
“Tôi biết.”
Jinwoo đã hai lần vượt qua đoạn đường dài tối tăm ở đây. Anh biết rằng hầm ngục sắp đóng lại, và nó rất nguy hiểm.
Hơn nữa…
Cha của Jinwoo cũng mất tích trong một cánh Cổng.
Một người đàn ông bị thương nặng nói với Woo Jincheol rằng, cha của Jinwoo đã cố giúp các đồng nghiệp của ông thoát khỏi phòng Trùm. Cuối cùng, ông bị mắc kẹt trong đó.
Hơn ai hết, Jinwoo hiểu rất rõ sự nguy hiểm của các Hầm ngục. Vì vậy, Woo Jincheol tin tưởng rằng Jinwoo biết anh phải làm gì.
“Tôi không thể thể để những người đã giúp đỡ mình phải nằm lại đây…”
Các thợ săn sững sờ trước lời nói của anh.
Tất cả những người đã chết trong đó, đều là đồng nghiệp của họ.
Woo Jincheol không muốn bỏ lại ai.
Nhưng không còn thời gian để mang thi thể của họ ra. Đó là một việc bất khả thi, họ sẽ phải đi đến mọi ngóc ngách để tìm những người bị chôn vùi trong phần còn lại của những bức tượng đá.
Đó là lý do tại sao Woo Jincheol phải nuốt nước mắt và quay lưng bỏ đi.
“Tôi sẽ đưa họ trở ra, hãy tin ở tôi.”
Những người thợ săn ngạc nhiên trước những lời nói của Jinwoo.
Làm sao đủ thời gian?
Sau đó…
Choi Jongin, người đang cố kìm nén, bắt đầu nói với giọng yếu ớt:
“Xin vui lòng … Chúng tôi có thể giúp anh không?”
Không chỉ là thành viên bang hội, họ còn là một gia đình.
Nếu có thể, anh ta không muốn cơ thể của họ nằm dưới lớp đá lạnh lẽo này.
Jinwoo gật đầu.
Và anh quay lại.
* Thìn thịch * ~ * Thìn thịch *
Hai trái tim bình thản đập trong lồng ngực anh.
‘Có vẻ ồn ào hơn một chút‘
Về cơ bản anh có hai nhịp tim. Jinwoo phải tập trung tối đa để phân biệt nhịp đập của Hắc tâm.
Jinwoo thu thập mana từ Hắc tâm vào trong tầm tay.
‘ Anh ta làm như thế nào ấy nhỉ…’
Jinwoo bắt chước hành động của Hoàng đế bóng tối trong ký ức của anh.
Giơ tay lên như muốn lấy thứ gì đó.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cảm giác như một sức mạnh ma thuật mạnh mẽ đung đưa trong lòng bàn tay Jinwoo.
Anh tự tin rằng mình có thể làm được.
Với sức mạnh ma thuật mạnh mẽ ngưng tụ, anh ngay lập tức cảm thấy vị trí thi thể của những người Thợ săn.
Đôi mắt của Jinwoo lấp lánh.
Tiếng hô của anh vang vọng giữa không gian tĩnh mịch.
“Sức mạnh của kẻ thống trị”
Lập tức…
Thi thể của những thợ săn bị chôn dưới những mảnh vỡ của những bức tượng đá, bắt đầu được nâng lên và trôi nổi trong không khí.
“Uh!”
“Không thể nào!”
Những người xung quanh nhìn Jinwoo và thở dốc.
‘Anh ta không chỉ tìm thấy tất cả thi thể những thợ săn đã chết trong một thời gian ngắn như vậy, mà còn có thể nâng tất cả những cái xác lên mà không chạm vào chúng. Chẳng phải đó là loại siêu năng lực chỉ xuất hiện trong phim sao?‘
Những thợ săn đang lơ lửng dần di chuyển ra khỏi cánh cửa, như thể chúng được dắt đi bởi một bàn tay vô hình.
‘Không thể tin được…‘
‘Sao anh ta có thể làm được điều đó?‘
Chứng kiến cảnh tượng này, những thợ săn đã vô cùng ngạc nhiên trước sức mạnh của Jinwoo.
Choi Jongin, người có kiến thức sâu rộng về ma thuật, cũng không thể tin vào những gì anh ta đang chứng kiến.
‘Kỹ năng đó là gì?‘
Một kỹ năng chưa từng thấy.
Khi nhìn thấy sức mạnh của Jinwoo, anh ta nhận ra mình đã sai.
Ban đầu, lúc nhìn thấy bức tượng thiên thần, Choi Jong-in nghĩ rằng chuyện bức tượng đó đánh bại Jinwoo là điều bình thường.
Nhưng suy nghĩ của anh ta đã sai.
Loại quái vật nào có thể xử lý một thợ săn bí ẩn như vậy?
Choi Jongin lắc đầu và tự cười nhạo mình.
Sau đó, Jinwoo quay lại cẩn thận để đối mặt với những thợ săn đang đứng hình một lúc và gọi những người lính bóng tối.
Quy tắc cấm chỉ có hiệu lực trong đền thờ, vì vậy những người lính có thể được gọi ra khi ở bên ngoài cánh cửa.
Những người lính bóng tối ôm lấy các thi thể, trước sự im lặng của những người thợ săn.
Khi mọi người im lặng và nhìn sang Jinwoo, anh nói.
“Đi thôi”.
Vào thời điểm đó, ngục tối ngày càng rung lắc dữ dội, báo hiệu nó sắp đóng lại.
Do đó, các thợ săn gật đầu.
Ngay sau khi các Thợ săn bắt đầu tiến về phía lối ra, những người lính bóng tối cũng đi theo. Jinwoo nhìn lại Cha Haein, người đã không di chuyển cho đến lúc đó.
Cơ thể cô không còn thương tích gì, nhưng khuôn mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi.
‘Tất nhiên rồi!’.
Bức tượng thiên thần là người đã làm cô bị thương. Cô đã mệt mỏi khi chiến đấu với một đối thủ mạnh như vậy, một mình.
Jinwoo đến gần và hỏi cô.
“Cô có vui lòng để tôi giúp không?”
Cha Haein gật đầu với một nụ cười nhợt nhạt.
“Chúng ta đi nào,” Jinwoo nói.
* Gật đầu *
Cha Haein, người chứng kiến cái chết của đồng nghiệp, gật đầu trong im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.