Chương 10
Moon ~ Stupid Chick
28/05/2013
Amy hé dần đôi mắt ra . Và người vừa nói câu đó không ai
khác mà chính là "tên đáng ghét" Chinen (chú thix : Chinen-bạn thân của
Yamada, hội phó Hội Học sinh,từng xuất hiện trong chap trước).
"Hix ,tại sao lại là hắn ta!"
- Mày là bạn trai của cô ta à ? Thì sao nào ? Tụi tao mượn bạn gái của mày một chút có được không ? - hắn vừa nói ,vừa hất mặt về phía Chinen .
Còn Chinen thì vẫn cứ bình tĩnh mà tươi cười ...
- À ,có lẽ là không đc. vì tụi tôi đang đi chơi mà .
- Vậy sao ?-hắn nói , vẻ mặt dương dương tự đắc . Bạn gái của mày dám đánh tao kìa ? Bây giờ tao phai làm gì đây ? Hay là đánh bạn trai nó trả thù !
Chưa dứt lời ,cả bọn đã xông tới ,may là Chinen đã nhanh chóng né sang một bên , khiến hắn té nhào và chuẩn bị tư thế sẵn sàng để "chiến đấu" nhưng .... hixhix Amy đã nhanh chóng kéo tay nó chạy đi (hok mún coi đánh nhau âu nhaz , pótay ss )
Bọn họ đuổi theo 2 tụi nó ,chạy vòng vòng quanh cái khu vui chơi .Cũng may là khu vui chơi này rất đông đúc thế nên bọn nó mới dễ dàng chạy thoát . Đứng cạnh bên một cái tường, hai đứa bắt đầu dừng lại để...thở (tội nghiêp )
"Sao mà hôm nay xui xẻo thế nhỉ ? Hết Yamada lại tới tên này " - nó nghĩ
Nó quay sang , nói tiếng cảm ơn với hắn ta , có ơn thì phải trả mà lị (dù cho co' ghét Chinen thí nèo)
- Cảm ơn anh !
- Bạn có sao không ? Có bị thương không ? - Chinen vừa thở vừa hỏi (mám gái gúm >"<)
- À. Mình không sao .Cảm ơn bạn đã cứu mình - Cách xưng hô của hắn làm nó cũng phải đổi cách xưng hô luôn "nhập gia tùy tục"
- Không có chi , bạn đừng ngại :"> . Mình cũng đâu giúp đc gì .- hắn mỉm cười thật hiền , kute wa' trùi lun
Amy cũng mỉm cười với hắn . "Thật lạ , ấn tượng đầu tiên khác với bây giờ ?" (sis bị lừa òi ,hắn chỉ đối xử tốt với người đẹp thui - bệnh nặng lun đo')
Dường như nhớ ra một cái gì đó ...
- À ,đúng rồi... A , xin lỗi , mình phải đi ngay , bạn mình đang đợi .
- Uhm, bạn nhớ cẩn thận đó . Mà bạn...
Chưa đợi cho Chinen nói hết câu , nó đã chạy vội đi mất . Để lại Chinen ở đó , một lần nữa , lại tự mỉm cười một mình về một cô gái khó hiểu và kì lạ...
Amy chạy đến chỗ ban nãy , nó chẳng nhìn thấy Yamada đâu cả.
"Hix, hok bik hắn ta đi đâu ròy.Lát ai chở mình về >"<. Hắn mà tìm đc mình thế nèo hắn cũng ."
Nó chạy khắp khu vui chơi .(và có một người cũng đang cố gắng như thế) Không khí ồn ào và náo nhiệt , mọi người cũng sắp về gần hết , 10h rồi còn gì. Dù đã cố hết sức mà Amy vẫn chẳng thấy hắn ta đâu . Nó dừng lại , thở như ...chưa từng đc thở
"Đành lòng đem con bỏ chợ sao >"< " - Nó nghĩ , mà lòng thì lo lắng biết bao . Bỗng nhiên nó lại có cảm giác kì lạ . Sợ rằng hắn sẽ giận nó , sợ rằng hắn sẽ tiếp tục đì nó và còn ác hơn trước Sợ rằng hắn sẽ lấy cớ nó vi phạm hợp đồng để kéo dài thời gian làm ôsin của nó ....
Chợt , Amy nhìn thấy một đám đông đang tụ tập ở gần cửa hàng lưu niệm ,và đa phần là các cô gái Nó tò mò chen vào để xem (pó tay)
Hix, không ai hay cái gì lại gây sự chú ý đến vậy . Là hắn ta , đang đứng đó. Cái nón lưỡi trai hắn đội ban nãy biến đâu mất . Mái tóc lòa xòa , lưng áo ướt đẫm mồ hôi . Yamada lấy tay quệt những giọt mồ hôi trên mặt . Bộ dạng bây giờ lại càng thu hút hơn bình thường. Đó là lý do tại sao đang có hàng đống cô gái đứng xung quanh nhìn không chớp mắt, từ những cô gái trẻ , cô bé học tiểu học cho đến một bà cô 4-5 chục tuổi . Đúng là .."già không bỏ ,nhỏ không tha"
Amy cố gắng lắm mới chen lại đc gần hắn . Vừa nhìn thấy Amy , đôi mắt màu xanh lá ấy bỗng sáng lên . Hắn tiến gần lại nơi nó đang đứng , làm những người đứng gần đó hồi hộp và tự hỏi tại sao mình lại may mắn thế này (sai lầm rồi ạ )
- Cô đi đâu thế hả ?
Hắn quát thật lớn tiếng , cũng nhờ vậy mà mọi người mới tỉnh mộng và bik rằng đây không phải là một "bạch mã hoàng tử" tốt bụng ,hiền lành ... mà mọi người lầm tưởng khi nhìn vào vẻ bề ngoài của hắn
- Tôi có chuyện phải đi gấp . Anh làm gì mà quát to thế hả ?
- Cô bik tôi đợi cô bao lâu rồi không ? Gần một tiếng đồng hồ rồi đó . Tôi đã bảo cô đợi tôi rồi mà . Cô bik tôi chạy vòng vòng khắp nơi để tìm cô không ? - hắn nói một lèo , không cho nó cơ hội phản kháng .
- Tôi cũng chạy khắp nơi đi tìm anh vậy . Mà ai bảo anh đi tìm tôi làm gì ? Tôi có nhờ anh đâu ! Làm gì mà nổi nóng dữ vậy - sis đúng là ngang bướng =.="
- Tôi nổi nóng...là tại ai , tại tôi điên chắc .
- Nhưng tôi có muốn đến đây đâu . Là tại anh bắt tôi đến chứ bộ. Tôi cũng có đứng đợi anh , chỉ tại bọn người kia....
Nó chưa kịp nói hết câu , Yamada đã cắt ngang.
- Tôi không quan tâm . Mặc kệ cô ,khỏi minh oan gì cả. - hai ng` đều bướng ,pó tay >.<
- Anh thật wa' đáng . Anh vu oan cho người ta mà không cho người ta thanh minh là sao ?Anh đúng là đồ...
Hắn quay lưng bỏ đi , không đợi cho Amy nói hết câu . Nó gọi với theo :
- Này , tôi chưa nói xong mà ...
Nhưng tên Yamada vẫn cứ đi tiếp . Nó bực bội hét to
- Đc. thôi ! Anh không muốn nghe tôi nói thì thôi vậy . Dù sao thì tôi cũng không thèm chấp đứa con nik như anh (hok bik ai kon nik đây =.=" )
Nó tức giận quay đi , lấy ĐT ra để gọi cho chú tài xế . Bỗng , một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên , nó quay lưng lại . Một cô bé khoảng mười tuổi trông rất đáng yêu . Cầm trên tay một vật gì đó để đưa cho nó . Amy cuối xuống để nhận lấy vật đó từ tay cô bé . Một sợi dây chuyền hình mặt trăng tròn nhưng lại bị khuyết đi bởi 1 hình dáng kì lạ , dường như là hình ngôi sao thì phải ?! Nó mỉm cười với cô bé, thế mới hiểu bạn luôn có thể mỉm cười trước một thiên thần nhỏ .
- Cái này không phải của chị đâu em !
- Dạ . Cái này là của anh ban nãy làm rớt đấy ạ . Hình như là chị có quen với anh đó , chị trả cho anh ấy giùm em nha .
Nó nhìn sợi dây chuyền thật lâu cùng hàng đống câu hỏi: "Cái này là của hắn à ? Hắn mua cho ai đây , dây chuyền nữ mà .Chẳng lẽ là mua cho mình ?! "
Giọng nói của cô bé cắt ngang những dòng suy nghĩ của nó .
- Chị ơi...
- À , chị sẽ trả lại cho anh ấy . Cảm ơn em , em ngoan lắm.
Cô bé khẽ mỉm cười và chào nó , rồi chạy đi mất . Nó cầm sợi dây chuyền trong tay , bây giờ đã bình tĩnh lại ,lòng nó bỗng cảm thấy ray rứt .
Nó chạy thật nhanh để đuổi kịp hắn , ít nhất cũng là để nói một câu xin lỗi . Lỗi hoàn toàn là do nó mà . Khoảng 5' sau nó mới đuổi kịp hắn . Chạy muốn đứt hơi luôn >"<
- Này , đợi tôi với - nó gọi với theo , hình như hắn càng đi càng nhanh thì phải .
- Này tôi xin lỗi . Đợi tôi với - nó vừa nói , vừa chạy theo .
- Anh điếc hả ? Tôi xin lỗi rồi mà - hắn ta tiếp tục giả vờ như chẳng nghe gì , ng` đâu mà giận dai thế .
- Này...- chưa kịp nói hết câu , nó vấp phải cục đá hay cái gì đó tương tự và té ngã .
"Hix, đau wa' ." Bỗng nó khóc òa lên,gương mặt phụng phịu , nước mắt cứ chực trào ra, như một đứa kon nik .
- Huhu, tại anh đó , đồ đáng ghét , bong gân rồi nè
Đến lúc này thì Yamada không làm lơ được nữa. Hắn chạy lại bên cạnh nó .
- Cô có sao không ? đưa tôi xem coi - hắn nói , gương mặt đấy vẻ lo lắng .
Amy vẫn tiếp tục khóc =.=
- Tại anh đó . Bong gân rồi . đồ đáng ghét ,huhuhu....
- Tại cô chứ ! Nếu cô chịu xin lỗi tôi ngay từ đầu thì đâu có chuyện gì xảy ra .
- Tại anh mà .Đồ xấu xa, còn đổ tôi cho tôi nữa hả ? - và tiếp tục khóc =.=
Và trước những giọt nước mắt thì gần như chàng trai nào cũng động lòng và đành nhường nhịn , anh Yamada cũng không phải là ngoại lệ
- Thôi , đừng khóc nữa . Tôi xin lỗi được chưa . Đưa chân đây tôi xem .
Không đợi cho nó đồng ý , hắn ta lấy chân nó xoa bóp nhẹ nhàng . Rồi hắn phán một câu ,cứ như là mất tay bác sĩ trong bệnh viện khi khám bảo hiểm az
- Cô bị bong gân rồi!
- Giờ làm sao , anh để xe xa lắm . Tôi không đi bộ tới đó đâu , đau chân lắm
Nhìn bộ dạng vừa khóc mà vừa nhăn của Amy làm Yamada phì cười . Ngay lập tức hắn liền nhận được cái liếc mắt chết người từ Amy
- Rồi , vậy thì để tôi cõng cô .
- Thôi , không đc. , tôi không muốn bị đánh ghen nữa đâu
- Bây giờ có 3 phương án cho cô lựa chọn : a. tôi cõng b. tôi sẽ bế cô c. cô đi bộ .
Hix, đúng là ép người wa' đáng , chắc chắn là nó không đi bộ được rồi , mà cõng với bế thì xem ra mức độ bị đánh ghen của cõng nhẹ hơn az . Thế nên ,tất nhiên "Câu trả lời cuối cùng của tôi là a rồi "
Hắn cõng nó trên lưng , cảm giác ấm áp và dễ chịu . Lâu lắm rồi mới có một người nào đó cõng nó, ngoại trừ ba nó , nhưng đó chỉ là hồi nhỏ thôi .Cảm giác được ai đó cõng trên lưng thật dịu dàng và dễ chịu . Có lẽ là vì mệt mỏi mà Amy chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay . Gương mặt say ngủ , trên môi nở một nụ cười nhẹ nhàng và hạnh phúc cùng một sợi dây chuyền trên cổ ....
"Hix ,tại sao lại là hắn ta!"
- Mày là bạn trai của cô ta à ? Thì sao nào ? Tụi tao mượn bạn gái của mày một chút có được không ? - hắn vừa nói ,vừa hất mặt về phía Chinen .
Còn Chinen thì vẫn cứ bình tĩnh mà tươi cười ...
- À ,có lẽ là không đc. vì tụi tôi đang đi chơi mà .
- Vậy sao ?-hắn nói , vẻ mặt dương dương tự đắc . Bạn gái của mày dám đánh tao kìa ? Bây giờ tao phai làm gì đây ? Hay là đánh bạn trai nó trả thù !
Chưa dứt lời ,cả bọn đã xông tới ,may là Chinen đã nhanh chóng né sang một bên , khiến hắn té nhào và chuẩn bị tư thế sẵn sàng để "chiến đấu" nhưng .... hixhix Amy đã nhanh chóng kéo tay nó chạy đi (hok mún coi đánh nhau âu nhaz , pótay ss )
Bọn họ đuổi theo 2 tụi nó ,chạy vòng vòng quanh cái khu vui chơi .Cũng may là khu vui chơi này rất đông đúc thế nên bọn nó mới dễ dàng chạy thoát . Đứng cạnh bên một cái tường, hai đứa bắt đầu dừng lại để...thở (tội nghiêp )
"Sao mà hôm nay xui xẻo thế nhỉ ? Hết Yamada lại tới tên này " - nó nghĩ
Nó quay sang , nói tiếng cảm ơn với hắn ta , có ơn thì phải trả mà lị (dù cho co' ghét Chinen thí nèo)
- Cảm ơn anh !
- Bạn có sao không ? Có bị thương không ? - Chinen vừa thở vừa hỏi (mám gái gúm >"<)
- À. Mình không sao .Cảm ơn bạn đã cứu mình - Cách xưng hô của hắn làm nó cũng phải đổi cách xưng hô luôn "nhập gia tùy tục"
- Không có chi , bạn đừng ngại :"> . Mình cũng đâu giúp đc gì .- hắn mỉm cười thật hiền , kute wa' trùi lun
Amy cũng mỉm cười với hắn . "Thật lạ , ấn tượng đầu tiên khác với bây giờ ?" (sis bị lừa òi ,hắn chỉ đối xử tốt với người đẹp thui - bệnh nặng lun đo')
Dường như nhớ ra một cái gì đó ...
- À ,đúng rồi... A , xin lỗi , mình phải đi ngay , bạn mình đang đợi .
- Uhm, bạn nhớ cẩn thận đó . Mà bạn...
Chưa đợi cho Chinen nói hết câu , nó đã chạy vội đi mất . Để lại Chinen ở đó , một lần nữa , lại tự mỉm cười một mình về một cô gái khó hiểu và kì lạ...
Amy chạy đến chỗ ban nãy , nó chẳng nhìn thấy Yamada đâu cả.
"Hix, hok bik hắn ta đi đâu ròy.Lát ai chở mình về >"<. Hắn mà tìm đc mình thế nèo hắn cũng ."
Nó chạy khắp khu vui chơi .(và có một người cũng đang cố gắng như thế) Không khí ồn ào và náo nhiệt , mọi người cũng sắp về gần hết , 10h rồi còn gì. Dù đã cố hết sức mà Amy vẫn chẳng thấy hắn ta đâu . Nó dừng lại , thở như ...chưa từng đc thở
"Đành lòng đem con bỏ chợ sao >"< " - Nó nghĩ , mà lòng thì lo lắng biết bao . Bỗng nhiên nó lại có cảm giác kì lạ . Sợ rằng hắn sẽ giận nó , sợ rằng hắn sẽ tiếp tục đì nó và còn ác hơn trước Sợ rằng hắn sẽ lấy cớ nó vi phạm hợp đồng để kéo dài thời gian làm ôsin của nó ....
Chợt , Amy nhìn thấy một đám đông đang tụ tập ở gần cửa hàng lưu niệm ,và đa phần là các cô gái Nó tò mò chen vào để xem (pó tay)
Hix, không ai hay cái gì lại gây sự chú ý đến vậy . Là hắn ta , đang đứng đó. Cái nón lưỡi trai hắn đội ban nãy biến đâu mất . Mái tóc lòa xòa , lưng áo ướt đẫm mồ hôi . Yamada lấy tay quệt những giọt mồ hôi trên mặt . Bộ dạng bây giờ lại càng thu hút hơn bình thường. Đó là lý do tại sao đang có hàng đống cô gái đứng xung quanh nhìn không chớp mắt, từ những cô gái trẻ , cô bé học tiểu học cho đến một bà cô 4-5 chục tuổi . Đúng là .."già không bỏ ,nhỏ không tha"
Amy cố gắng lắm mới chen lại đc gần hắn . Vừa nhìn thấy Amy , đôi mắt màu xanh lá ấy bỗng sáng lên . Hắn tiến gần lại nơi nó đang đứng , làm những người đứng gần đó hồi hộp và tự hỏi tại sao mình lại may mắn thế này (sai lầm rồi ạ )
- Cô đi đâu thế hả ?
Hắn quát thật lớn tiếng , cũng nhờ vậy mà mọi người mới tỉnh mộng và bik rằng đây không phải là một "bạch mã hoàng tử" tốt bụng ,hiền lành ... mà mọi người lầm tưởng khi nhìn vào vẻ bề ngoài của hắn
- Tôi có chuyện phải đi gấp . Anh làm gì mà quát to thế hả ?
- Cô bik tôi đợi cô bao lâu rồi không ? Gần một tiếng đồng hồ rồi đó . Tôi đã bảo cô đợi tôi rồi mà . Cô bik tôi chạy vòng vòng khắp nơi để tìm cô không ? - hắn nói một lèo , không cho nó cơ hội phản kháng .
- Tôi cũng chạy khắp nơi đi tìm anh vậy . Mà ai bảo anh đi tìm tôi làm gì ? Tôi có nhờ anh đâu ! Làm gì mà nổi nóng dữ vậy - sis đúng là ngang bướng =.="
- Tôi nổi nóng...là tại ai , tại tôi điên chắc .
- Nhưng tôi có muốn đến đây đâu . Là tại anh bắt tôi đến chứ bộ. Tôi cũng có đứng đợi anh , chỉ tại bọn người kia....
Nó chưa kịp nói hết câu , Yamada đã cắt ngang.
- Tôi không quan tâm . Mặc kệ cô ,khỏi minh oan gì cả. - hai ng` đều bướng ,pó tay >.<
- Anh thật wa' đáng . Anh vu oan cho người ta mà không cho người ta thanh minh là sao ?Anh đúng là đồ...
Hắn quay lưng bỏ đi , không đợi cho Amy nói hết câu . Nó gọi với theo :
- Này , tôi chưa nói xong mà ...
Nhưng tên Yamada vẫn cứ đi tiếp . Nó bực bội hét to
- Đc. thôi ! Anh không muốn nghe tôi nói thì thôi vậy . Dù sao thì tôi cũng không thèm chấp đứa con nik như anh (hok bik ai kon nik đây =.=" )
Nó tức giận quay đi , lấy ĐT ra để gọi cho chú tài xế . Bỗng , một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên , nó quay lưng lại . Một cô bé khoảng mười tuổi trông rất đáng yêu . Cầm trên tay một vật gì đó để đưa cho nó . Amy cuối xuống để nhận lấy vật đó từ tay cô bé . Một sợi dây chuyền hình mặt trăng tròn nhưng lại bị khuyết đi bởi 1 hình dáng kì lạ , dường như là hình ngôi sao thì phải ?! Nó mỉm cười với cô bé, thế mới hiểu bạn luôn có thể mỉm cười trước một thiên thần nhỏ .
- Cái này không phải của chị đâu em !
- Dạ . Cái này là của anh ban nãy làm rớt đấy ạ . Hình như là chị có quen với anh đó , chị trả cho anh ấy giùm em nha .
Nó nhìn sợi dây chuyền thật lâu cùng hàng đống câu hỏi: "Cái này là của hắn à ? Hắn mua cho ai đây , dây chuyền nữ mà .Chẳng lẽ là mua cho mình ?! "
Giọng nói của cô bé cắt ngang những dòng suy nghĩ của nó .
- Chị ơi...
- À , chị sẽ trả lại cho anh ấy . Cảm ơn em , em ngoan lắm.
Cô bé khẽ mỉm cười và chào nó , rồi chạy đi mất . Nó cầm sợi dây chuyền trong tay , bây giờ đã bình tĩnh lại ,lòng nó bỗng cảm thấy ray rứt .
Nó chạy thật nhanh để đuổi kịp hắn , ít nhất cũng là để nói một câu xin lỗi . Lỗi hoàn toàn là do nó mà . Khoảng 5' sau nó mới đuổi kịp hắn . Chạy muốn đứt hơi luôn >"<
- Này , đợi tôi với - nó gọi với theo , hình như hắn càng đi càng nhanh thì phải .
- Này tôi xin lỗi . Đợi tôi với - nó vừa nói , vừa chạy theo .
- Anh điếc hả ? Tôi xin lỗi rồi mà - hắn ta tiếp tục giả vờ như chẳng nghe gì , ng` đâu mà giận dai thế .
- Này...- chưa kịp nói hết câu , nó vấp phải cục đá hay cái gì đó tương tự và té ngã .
"Hix, đau wa' ." Bỗng nó khóc òa lên,gương mặt phụng phịu , nước mắt cứ chực trào ra, như một đứa kon nik .
- Huhu, tại anh đó , đồ đáng ghét , bong gân rồi nè
Đến lúc này thì Yamada không làm lơ được nữa. Hắn chạy lại bên cạnh nó .
- Cô có sao không ? đưa tôi xem coi - hắn nói , gương mặt đấy vẻ lo lắng .
Amy vẫn tiếp tục khóc =.=
- Tại anh đó . Bong gân rồi . đồ đáng ghét ,huhuhu....
- Tại cô chứ ! Nếu cô chịu xin lỗi tôi ngay từ đầu thì đâu có chuyện gì xảy ra .
- Tại anh mà .Đồ xấu xa, còn đổ tôi cho tôi nữa hả ? - và tiếp tục khóc =.=
Và trước những giọt nước mắt thì gần như chàng trai nào cũng động lòng và đành nhường nhịn , anh Yamada cũng không phải là ngoại lệ
- Thôi , đừng khóc nữa . Tôi xin lỗi được chưa . Đưa chân đây tôi xem .
Không đợi cho nó đồng ý , hắn ta lấy chân nó xoa bóp nhẹ nhàng . Rồi hắn phán một câu ,cứ như là mất tay bác sĩ trong bệnh viện khi khám bảo hiểm az
- Cô bị bong gân rồi!
- Giờ làm sao , anh để xe xa lắm . Tôi không đi bộ tới đó đâu , đau chân lắm
Nhìn bộ dạng vừa khóc mà vừa nhăn của Amy làm Yamada phì cười . Ngay lập tức hắn liền nhận được cái liếc mắt chết người từ Amy
- Rồi , vậy thì để tôi cõng cô .
- Thôi , không đc. , tôi không muốn bị đánh ghen nữa đâu
- Bây giờ có 3 phương án cho cô lựa chọn : a. tôi cõng b. tôi sẽ bế cô c. cô đi bộ .
Hix, đúng là ép người wa' đáng , chắc chắn là nó không đi bộ được rồi , mà cõng với bế thì xem ra mức độ bị đánh ghen của cõng nhẹ hơn az . Thế nên ,tất nhiên "Câu trả lời cuối cùng của tôi là a rồi "
Hắn cõng nó trên lưng , cảm giác ấm áp và dễ chịu . Lâu lắm rồi mới có một người nào đó cõng nó, ngoại trừ ba nó , nhưng đó chỉ là hồi nhỏ thôi .Cảm giác được ai đó cõng trên lưng thật dịu dàng và dễ chịu . Có lẽ là vì mệt mỏi mà Amy chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay . Gương mặt say ngủ , trên môi nở một nụ cười nhẹ nhàng và hạnh phúc cùng một sợi dây chuyền trên cổ ....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.