Chương 7: Cô ta là tiểu tam
Tuyền Trần
22/08/2020
Ở công ty lúc này Thiên Hàn đang có cuộc hợp với đối tác thì bên dưới
sảnh công ty mọi người lại thấy bóng dáng của một người phụ nữ.
Cô gái này có vẻ rất lạ ,nhìn cách ăn mặc của cô những người nhân viên ở đây liền bàn tán xôn xao .
- " Cô ta là ai vậy chứ ,hình như không phải là Dương phu nhân rồi."
- " Nhìn cách ăn mặc như vậy chắc chắn cô ta là tiểu tam ."
Minh Nguyệt nghe được những lời nói đó cô thầm nghĩ " các cô được lắm ,tôi sẽ kêu anh Thiên Hàn đuổi việc các cô xem các cô còn cái thói chê bai người khác không ". Cô đi vào thang máy bấm nút lên tầng 4 cũng vừa đúng lúc anh họp xong.
Thiên Hàn vừa gặp cô anh vội kéo cô vào phòng làm việc để cô ngồi lên đùi mình .Vô tình trợ lý của anh bước vào trong đưa số tài liệu lúc nãy thì thấy cảnh này ,anh nghĩ " đùi của Dương Thiên Hàn kể cả Băng Băng còn chưa dám ngồi lên như vậy sao cô gái này lại ." đang đứng trơ mắt suy nghĩ anh như một người mất hồn lại bị tiếng la của Thiên Hàn làm hoảng hốt.
- " Cậu vào đây làm gì ,Ra ngoài." anh hét lớn
Trợ lý của anh liền để tập hồ sơ xuống quay lưng đi ra ngoài. Anh tự hỏi chính bản thân mình " nếu như lúc nãy người đi vào không phải mình mà là phu nhân cô ấy sẽ như thế nào khi thấy cảnh tượng đó ?" vì không muốn nhớ tới nó anh phải đi kiếm việc gì làm.
[........]
Tại Thiên Tư Diệp Băng Băng đang ở trong bếp nấu ăn mang đến công ty cho anh , người vợ này vẫn như vậy dù cô biết mình có nấu thứ gì anh cũng chẳng thèm đụng đũa đến nhưng bổn phận của người làm vợ nên cô ngày ngày đều nấu cơm và là người mang đến cho Thiên Hàn. Còn việc anh có ăn hay không thì tùy.
Canh sương hầm cùng với cơm đã xong Băng Băng để canh vô một cái hộp giữ nhiệt , để nấu món này cô đã phải mất rất nhiều giờ đồng hồ . Tới công ty hôm nay cô mặc một bộ đồ mặc dù rất giản dị nhưng nó không thể không toát lên vẻ đẹp của cô gái này.
[......]
Chiếc xe hơi màu đen sang trọng dừng lại ở trước cửa của công ty một cô gái xinh đẹp bước xuống , cô không biết có chuyện gì nhưng vừa nhìn thấy cô mọi nhân viên đều nói.
- " Là phu nhân đến kia ,chết rồi cô gái kia đang ở trong phòng của anh ấy bây giờ phải làm sao ?"
Do tốc độ đi quá nhanh nên cô cũng không nghe được , Năng Băng đi vào thang máy bấm nút lên tầng 4 . Bên trong phòng làm việc anh hỏi Minh Nguyệt.
- " Sao hôm nay em lại đến đây mà không báo cho anh biết ."
Cô gái này liền nhõng nhẽo với anh .
- " Tại người ta nhớ anh quá đó ......Mà Thiên Hàn anh hãy đuổi hết đám người kia đi ,lúc nãy họ nói xấu em ."
Cô vừa nói vừa làm vẻ mặt giận anh ,Thiên Hàn vì không muốn cô buồn vì mỗi lần thấy Minh Nguyệt buồn thì anh cũng không vui .Tay Thiên Hàn nâng cầm cô lên.
- " Cục cưng đừng buồn anh sẽ đuổi hết đám người đó bây giờ thì để anh đền cho em ."
Vừa dứt lời môi của anh chiếm lấy đôi môi của cô hai người cứ thế mà hôn hít , chưa dừng lại bàn tay của Thiên Hàn luồn vào trong váy của Minh Nguyệt.
- " Á....... Thiên Hàn ........nhẹ...... nhẹ tay thôi ........ưm ."
Đúng lúc đó tiếng thang máy vang lên " ting " Diệp Băng Băng từ bên trong bước ra , cô đi thẳng tới cửa phòng anh lấy lại bình tĩnh nở nụ cười thật tươi .
Bàn tay của cô đặt lên tay cầm của cánh cửa vừa mở vừa nói.
- " Thiên Hàn hôm nay em......."
" Cạch " cánh cửa mở ra nhưng cảnh tượng bên trong phòng khiến cô sững sờ không nói lời nào cũng không dám bước thêm bước nữa ,Minh Nguyệt được anh đặt lên trên bàn làm việc của mình ngồi và không ngưng rên rỉ .
- " Thiên Hàn ......A ......dừng ......dừng lại đi mà ."
Vô tình Thiên Hàn nhìn thấy cô ở ngoài cửa liền nở nụ cười nham hiểm cứ thế anh lại mạnh tay hơn cùng người phụ nữ kia ân ái ngay trong phòng làm việc của mình cho cô nhìn thấy.
Cô gái này có vẻ rất lạ ,nhìn cách ăn mặc của cô những người nhân viên ở đây liền bàn tán xôn xao .
- " Cô ta là ai vậy chứ ,hình như không phải là Dương phu nhân rồi."
- " Nhìn cách ăn mặc như vậy chắc chắn cô ta là tiểu tam ."
Minh Nguyệt nghe được những lời nói đó cô thầm nghĩ " các cô được lắm ,tôi sẽ kêu anh Thiên Hàn đuổi việc các cô xem các cô còn cái thói chê bai người khác không ". Cô đi vào thang máy bấm nút lên tầng 4 cũng vừa đúng lúc anh họp xong.
Thiên Hàn vừa gặp cô anh vội kéo cô vào phòng làm việc để cô ngồi lên đùi mình .Vô tình trợ lý của anh bước vào trong đưa số tài liệu lúc nãy thì thấy cảnh này ,anh nghĩ " đùi của Dương Thiên Hàn kể cả Băng Băng còn chưa dám ngồi lên như vậy sao cô gái này lại ." đang đứng trơ mắt suy nghĩ anh như một người mất hồn lại bị tiếng la của Thiên Hàn làm hoảng hốt.
- " Cậu vào đây làm gì ,Ra ngoài." anh hét lớn
Trợ lý của anh liền để tập hồ sơ xuống quay lưng đi ra ngoài. Anh tự hỏi chính bản thân mình " nếu như lúc nãy người đi vào không phải mình mà là phu nhân cô ấy sẽ như thế nào khi thấy cảnh tượng đó ?" vì không muốn nhớ tới nó anh phải đi kiếm việc gì làm.
[........]
Tại Thiên Tư Diệp Băng Băng đang ở trong bếp nấu ăn mang đến công ty cho anh , người vợ này vẫn như vậy dù cô biết mình có nấu thứ gì anh cũng chẳng thèm đụng đũa đến nhưng bổn phận của người làm vợ nên cô ngày ngày đều nấu cơm và là người mang đến cho Thiên Hàn. Còn việc anh có ăn hay không thì tùy.
Canh sương hầm cùng với cơm đã xong Băng Băng để canh vô một cái hộp giữ nhiệt , để nấu món này cô đã phải mất rất nhiều giờ đồng hồ . Tới công ty hôm nay cô mặc một bộ đồ mặc dù rất giản dị nhưng nó không thể không toát lên vẻ đẹp của cô gái này.
[......]
Chiếc xe hơi màu đen sang trọng dừng lại ở trước cửa của công ty một cô gái xinh đẹp bước xuống , cô không biết có chuyện gì nhưng vừa nhìn thấy cô mọi nhân viên đều nói.
- " Là phu nhân đến kia ,chết rồi cô gái kia đang ở trong phòng của anh ấy bây giờ phải làm sao ?"
Do tốc độ đi quá nhanh nên cô cũng không nghe được , Năng Băng đi vào thang máy bấm nút lên tầng 4 . Bên trong phòng làm việc anh hỏi Minh Nguyệt.
- " Sao hôm nay em lại đến đây mà không báo cho anh biết ."
Cô gái này liền nhõng nhẽo với anh .
- " Tại người ta nhớ anh quá đó ......Mà Thiên Hàn anh hãy đuổi hết đám người kia đi ,lúc nãy họ nói xấu em ."
Cô vừa nói vừa làm vẻ mặt giận anh ,Thiên Hàn vì không muốn cô buồn vì mỗi lần thấy Minh Nguyệt buồn thì anh cũng không vui .Tay Thiên Hàn nâng cầm cô lên.
- " Cục cưng đừng buồn anh sẽ đuổi hết đám người đó bây giờ thì để anh đền cho em ."
Vừa dứt lời môi của anh chiếm lấy đôi môi của cô hai người cứ thế mà hôn hít , chưa dừng lại bàn tay của Thiên Hàn luồn vào trong váy của Minh Nguyệt.
- " Á....... Thiên Hàn ........nhẹ...... nhẹ tay thôi ........ưm ."
Đúng lúc đó tiếng thang máy vang lên " ting " Diệp Băng Băng từ bên trong bước ra , cô đi thẳng tới cửa phòng anh lấy lại bình tĩnh nở nụ cười thật tươi .
Bàn tay của cô đặt lên tay cầm của cánh cửa vừa mở vừa nói.
- " Thiên Hàn hôm nay em......."
" Cạch " cánh cửa mở ra nhưng cảnh tượng bên trong phòng khiến cô sững sờ không nói lời nào cũng không dám bước thêm bước nữa ,Minh Nguyệt được anh đặt lên trên bàn làm việc của mình ngồi và không ngưng rên rỉ .
- " Thiên Hàn ......A ......dừng ......dừng lại đi mà ."
Vô tình Thiên Hàn nhìn thấy cô ở ngoài cửa liền nở nụ cười nham hiểm cứ thế anh lại mạnh tay hơn cùng người phụ nữ kia ân ái ngay trong phòng làm việc của mình cho cô nhìn thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.