Chương 102: Chiến!
Tô Phái
17/09/2013
Trên đường lớn hai bên bị phong tỏa, sáu tên áo đen hướng về phía Tần Thiên lao tới.
- Giết hắn!
Một tên giọng khàn khàn nói, sau đó sáu tên đồng thời lao lên, tốc độ rất nhanh.
Hưu!
Hưu!
Mỗi tên tay cầm một thanh thập diện trường dao, cực kỳ sắc bén, phản chiếu ánh sáng mặt trời lóe chói cả mắt.
Một tên dẫn đầu đánh tới Tần Thiên, dao trong tay quét vào cổ họng Tần Thiên, muốn một chiêu một mạng.
Tần Thiên cũng lập tức động thân, thực lực bọn này cũng không kém hắn bao nhiêu, phải dùng cái đầu mới được.
Hưu!
Tần Thiên đổi tay cầm khóa sắt, trong nháy mắt tăng tốc lên cực hạn, cả người như một cái bóng lao về phía trước mặt tên dẫn đầu.
Tên áo đen dẫn đầu không ngờ Tần Thiên có thể có tốc độ biến thái như vậy, còn đang ngây người thì khóa sắt đã đập tới đầu, trong lúc nguy cấp hắn bèn liều mạng đưa tay lên cản.
Keng!
Trong tíc tắc hai thứ vũ khí chạm nhau, tên áo đen không chống nổi phải lùi về sau, sức mạnh Tần Thiên quá lớn khiến hắn dại cả tay.
- Chết đi!
Tần Thiên lạnh lùng quát, thừa cơ mà tiến, khóa sắt lại một lần nữa đánh tới.
Hưu!
Hưu!
Ngay lúc đó mấy tên còn lại cũng tiến lên, chia ra các phía mà đánh, năm con dao đâm vào năm yếu huyệt trên người Tần Thiên.
Vù…ù…ù
Tần Thiên đột nhiên làm một động tác mà không ai ngờ tới, hắn đột nhiên xoay mạnh người, khóa sắt quật mạnh vào một tên đang đâm phía sau.
Mặc dù năm con dao đã rất gần Tần Thiên, nhưng chung quy vẫn có khoảng cách, vẫn đủ không gian để hắn xoay người. Tên áo đen phía sau không thể ngờ Tần Thiên lại biết hướng mình đâm tới nên không có chuẩn bị, một khóa của Tần Thiên quật xuống hắn đã không thể ứng phó kịp.
Hưu!
Tần Thiên lại làm thêm một động tác kinh người nữa, khóa sắt trong tay ném ra, tên áo đen kia lập tức nghiên đầu né qua, nhưng cũng vì thế mà mất đi thế công, rơi vào bị động.
Chết!
Tần Thiên nhân cơ hội đối phương phân tâm liền một tay đoạt dao, một tay nắm lấy vai kéo hắn ném ra phía sau mình.
Phập Phập Phập Phập!
Á…
Bốn tên phía sau không dừng kịp, bốn con dao đã găm vào người tên đồng bọn, tên này chết ngay tức khắc, mắt vẫn còn trừng ra vẻ không cam lòng. Mà Tần Thiên lúc này phi con dao trong tay vào một tên, liền đó chủ động tiến tới.
Hưu Hưu !
Bốn tên áo đen lập tức tách ra, mà tên áo đen vừa bị Tần Thiên đẩy lui cũng tiến tới.
- Còn dám tới nữa, muốn chết mà!
Tần Thiên quát to, dao trong tay chém về phía một tên, bốn tên kia liền nhanh chóng vây hắn lại, tên nào tên nấy vô cùng cảnh giác đề phòng Tần Thiên lại đánh lén.
Tần Thiên cũng không xoay người đánh lén nữa, mà trực tiếp đôi công, dao trong tay nhanh như chớp đâm về một tên, mà bốn tên kia cũng đâm về phía hắn.
- Hừ, lũ ngu, cút mau!
Tần Thiên cười lạnh, cả người chợt trầm xuống, chân trượt về trước, toàn thân ngã ra sau, cả người như con rắn trườn xuống dưới hai chân tên áo đen, con dao trong tay lóe lên, trong nháy mắt đã cướp đi mệnh căn của hắn.
Phụt!
Á…á !
Tên bị cắt tr..m hét thảm một tiếng, mà hai tên đang đâm tới cũng không kịp thu dao, đâm luôn vào hắn. Tần Thiên nhanh chóng từ mặt đất đứng dậy, thừa dịp mấy tên này còn chưa hoàn hồn mà giết tới.
Hưu!
Một tên né được, nhưng vẫn bị dao cứa vào tay, máu chảy lênh láng, ba tên kia liền vây lại. Tần Thiên chém xong lại nhảy vọt ra xa.
Chỉ trong vài phút bên phía áo đen đã một chết một bị thương, mà Tần Thiên cũng chỉ nhàu chút quần áo do vừa rồi trườn dưới đất, có thể nói là chiến tích rất huy hoàng.
- Chúng mày sang bên kia giết chúng, bọn tao đi ngăn hắn!
Một tên áo đen nói, hai tên liền chạy tới chiếc xe bên kia.
- Mẹ kiếp, mau lái xe chạy đi!
Tần Thiên quát lên, nhưng đã có hai tên áo đen vây lấy hắn, một trái một phải mà đánh tới, Tần Thiên vì lo lắng cho Sở Tương Tương mà phân tâm, không chống đỡ được hai tên, phải liên tiếp lùi về sau.
Tài xế chiếc xe thấy mấy tên áo đen chạy tới thì hoảng hốt vội khởi động xe để chạy, nhưng còn chưa đi được hai mét thì hai tên áo đen đã phi hai con dao găm trúng vào hai chiếc lốp xe, chiếc lốp chắc chắn là nổ rồi, xe cũng không thể nhúc nhích thêm nữa.
Hai tên áo đen chạy tới hai bên cửa.
- Chết tiệt!
Bên này Tần Thiên thấy vậy vô cùng nóng vội, thấy tên áo đen bước lại gần Sở Tương Tương thì cố sức chạy tới, nhưng hai tên áo đen bên cạnh cũng rất khó chịu, không để Tần Thiên di động. Tần Thiên vì không cẩn thận đã bị chém mười mấy nhát, máu chảy be bét.
Lúc này hai tên áo đen kia đã đấm vỡ cửa kính xe, bắt lấy Sở Tương Tương và Triệu Nhã Nhu ném ra ngoài.
Thả họ ra!
Tên tài xế từ trong xe nhảy ra định đấm vào một tên áo đen, nhưng vừa lao ra đã bị một tên đạp cho lăn ra đất, phun ran gum máu lớn.
Sau đó hai tên muốn hạ thủ với Sở Tương Tương và Triệu Nhã Nhu
- Giết hắn!
Một tên giọng khàn khàn nói, sau đó sáu tên đồng thời lao lên, tốc độ rất nhanh.
Hưu!
Hưu!
Mỗi tên tay cầm một thanh thập diện trường dao, cực kỳ sắc bén, phản chiếu ánh sáng mặt trời lóe chói cả mắt.
Một tên dẫn đầu đánh tới Tần Thiên, dao trong tay quét vào cổ họng Tần Thiên, muốn một chiêu một mạng.
Tần Thiên cũng lập tức động thân, thực lực bọn này cũng không kém hắn bao nhiêu, phải dùng cái đầu mới được.
Hưu!
Tần Thiên đổi tay cầm khóa sắt, trong nháy mắt tăng tốc lên cực hạn, cả người như một cái bóng lao về phía trước mặt tên dẫn đầu.
Tên áo đen dẫn đầu không ngờ Tần Thiên có thể có tốc độ biến thái như vậy, còn đang ngây người thì khóa sắt đã đập tới đầu, trong lúc nguy cấp hắn bèn liều mạng đưa tay lên cản.
Keng!
Trong tíc tắc hai thứ vũ khí chạm nhau, tên áo đen không chống nổi phải lùi về sau, sức mạnh Tần Thiên quá lớn khiến hắn dại cả tay.
- Chết đi!
Tần Thiên lạnh lùng quát, thừa cơ mà tiến, khóa sắt lại một lần nữa đánh tới.
Hưu!
Hưu!
Ngay lúc đó mấy tên còn lại cũng tiến lên, chia ra các phía mà đánh, năm con dao đâm vào năm yếu huyệt trên người Tần Thiên.
Vù…ù…ù
Tần Thiên đột nhiên làm một động tác mà không ai ngờ tới, hắn đột nhiên xoay mạnh người, khóa sắt quật mạnh vào một tên đang đâm phía sau.
Mặc dù năm con dao đã rất gần Tần Thiên, nhưng chung quy vẫn có khoảng cách, vẫn đủ không gian để hắn xoay người. Tên áo đen phía sau không thể ngờ Tần Thiên lại biết hướng mình đâm tới nên không có chuẩn bị, một khóa của Tần Thiên quật xuống hắn đã không thể ứng phó kịp.
Hưu!
Tần Thiên lại làm thêm một động tác kinh người nữa, khóa sắt trong tay ném ra, tên áo đen kia lập tức nghiên đầu né qua, nhưng cũng vì thế mà mất đi thế công, rơi vào bị động.
Chết!
Tần Thiên nhân cơ hội đối phương phân tâm liền một tay đoạt dao, một tay nắm lấy vai kéo hắn ném ra phía sau mình.
Phập Phập Phập Phập!
Á…
Bốn tên phía sau không dừng kịp, bốn con dao đã găm vào người tên đồng bọn, tên này chết ngay tức khắc, mắt vẫn còn trừng ra vẻ không cam lòng. Mà Tần Thiên lúc này phi con dao trong tay vào một tên, liền đó chủ động tiến tới.
Hưu Hưu !
Bốn tên áo đen lập tức tách ra, mà tên áo đen vừa bị Tần Thiên đẩy lui cũng tiến tới.
- Còn dám tới nữa, muốn chết mà!
Tần Thiên quát to, dao trong tay chém về phía một tên, bốn tên kia liền nhanh chóng vây hắn lại, tên nào tên nấy vô cùng cảnh giác đề phòng Tần Thiên lại đánh lén.
Tần Thiên cũng không xoay người đánh lén nữa, mà trực tiếp đôi công, dao trong tay nhanh như chớp đâm về một tên, mà bốn tên kia cũng đâm về phía hắn.
- Hừ, lũ ngu, cút mau!
Tần Thiên cười lạnh, cả người chợt trầm xuống, chân trượt về trước, toàn thân ngã ra sau, cả người như con rắn trườn xuống dưới hai chân tên áo đen, con dao trong tay lóe lên, trong nháy mắt đã cướp đi mệnh căn của hắn.
Phụt!
Á…á !
Tên bị cắt tr..m hét thảm một tiếng, mà hai tên đang đâm tới cũng không kịp thu dao, đâm luôn vào hắn. Tần Thiên nhanh chóng từ mặt đất đứng dậy, thừa dịp mấy tên này còn chưa hoàn hồn mà giết tới.
Hưu!
Một tên né được, nhưng vẫn bị dao cứa vào tay, máu chảy lênh láng, ba tên kia liền vây lại. Tần Thiên chém xong lại nhảy vọt ra xa.
Chỉ trong vài phút bên phía áo đen đã một chết một bị thương, mà Tần Thiên cũng chỉ nhàu chút quần áo do vừa rồi trườn dưới đất, có thể nói là chiến tích rất huy hoàng.
- Chúng mày sang bên kia giết chúng, bọn tao đi ngăn hắn!
Một tên áo đen nói, hai tên liền chạy tới chiếc xe bên kia.
- Mẹ kiếp, mau lái xe chạy đi!
Tần Thiên quát lên, nhưng đã có hai tên áo đen vây lấy hắn, một trái một phải mà đánh tới, Tần Thiên vì lo lắng cho Sở Tương Tương mà phân tâm, không chống đỡ được hai tên, phải liên tiếp lùi về sau.
Tài xế chiếc xe thấy mấy tên áo đen chạy tới thì hoảng hốt vội khởi động xe để chạy, nhưng còn chưa đi được hai mét thì hai tên áo đen đã phi hai con dao găm trúng vào hai chiếc lốp xe, chiếc lốp chắc chắn là nổ rồi, xe cũng không thể nhúc nhích thêm nữa.
Hai tên áo đen chạy tới hai bên cửa.
- Chết tiệt!
Bên này Tần Thiên thấy vậy vô cùng nóng vội, thấy tên áo đen bước lại gần Sở Tương Tương thì cố sức chạy tới, nhưng hai tên áo đen bên cạnh cũng rất khó chịu, không để Tần Thiên di động. Tần Thiên vì không cẩn thận đã bị chém mười mấy nhát, máu chảy be bét.
Lúc này hai tên áo đen kia đã đấm vỡ cửa kính xe, bắt lấy Sở Tương Tương và Triệu Nhã Nhu ném ra ngoài.
Thả họ ra!
Tên tài xế từ trong xe nhảy ra định đấm vào một tên áo đen, nhưng vừa lao ra đã bị một tên đạp cho lăn ra đất, phun ran gum máu lớn.
Sau đó hai tên muốn hạ thủ với Sở Tương Tương và Triệu Nhã Nhu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.