Chương 353: Chúng Nữ Tới
Tô Phái
21/04/2021
- Triệu di đã không còn khí lực, tên vô lại ngươi làm sao lại làm đến mức này, Triệu di sắp bị ngươi giết chết rồi
Triệu Nhã Chi nhìn đại sát khí của Tần Thiên, sắc mặt đỏ ửng như uống rượu say, nàng đại chiến ba bốn giờ cùng Tần Thiên, không biết bị Tần Thiên đưa lên đỉnh bao nhiêu lần, thắt lưng của nàng vẫn còn tê dại, cái khoái cảm thoải mái này khiến Triệu Nhã Chi thực muốn hôn mê. Nàng chưa từng có khoái cảm như thế, Tần Thiên càng ngày càng mạnh, cho dù một nữ nhân thành thục cũng không cách nào thỏa mãn nổi hắn, khó trách Tần Thiên muốn tìm nhiều nữ nhân như vậy.
- Triệu di, ngươi rất lợi hại, kiên trì được lâu như vậy.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi cười nói. Nữ nhân quả nhiên không giống nhau, ngày hôm qua mình và Triệu Chỉ Nhược chỉ hoạt động hơn một giờ Triệu Chỉ Nhược liền không kiên trì được rồi, có dấu hiệungất đi, so sánh cùng Triệu Nhã Chi quả thực không thể bằng, sức chịu đựng của Triệu Nhã Chi mạnh hơn nhiều lắm.
Triệu Nhã Chi cảm thấy vui vẻ khi nghe Tần Thiên khích lệ mình, nói như vậy, sau này Tần Thiên có thể sẽ tìm đến mình nhiều hơn một chút, như vậy thời gian mình và Tần Thiên ở chung một chỗ sẽ dài một chút so với những nữ nhân khác. Nghĩ tới đây, Triệu Nhã Chi cảm thấy thật cao hứng.
- Triệu di, ngươi có mệt hay không, có muốn ngủ một hồi hay không.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi lúc trước có chút tiều tụy, nhưng hiện tại sắc mặt hồng nhuận, vẻ tiều tụy đã bị quét sạch, nhưng nhìn qua có chút mỏi mệt, không biết nguyên nhân do mới vừa rồi làm lâu như vậy hay bởi vì Triệu Tiểu Nhã đi ngủ không ngon.
- Ừ, ta hơi mệt chút, tay của ngươi không cần chạy loạn, nếu không ta không nhịn được.
Triệu Nhã Chi đưa đẩy đôi tay của Tần Thiên đang để phía trên cặp bánh bao của chính mình ra. Nhưng Tần Thiên vẫn không dừng lại, hắn xem cặp bánh bao của nàng giống cây bông, dùng sức nhào nặn, Triệu Nhã Chi sợ sẽ bị Tần Thiên đè ra lại một lần thực hiện hành vi nguyên thủy đó nữa.
- Hắc hắc, Triệu di, ta nghe nói được nam nhân xoa bóp nhiều nó sẽ trở nên to lớn hơn, ngươi không muốn chúng lớn một chút sao.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi nói, ngoài miệng nói như vậy nhưng tay hắn lại ngừng lại. Hắn đương nhiên là nói giỡn, nhìn Triệu Nhã Chi mỏi mệt, hắn cũng không muốn quấy rầy nàng, để nàng ngủ ngon một giấc đã.
- Đã khá lớn rồi, tiểu tử này, nếu nó lớn hơn nữa liềnrất phiền.
Triệu Nhã Chi rất hài lòng về bộ ngực của mình, mặc dù không lớn như Lý Phỉ, nhưng cũng lớn rồi, một tay không cầm được, hơn nữa, lại rất co dãn, không có xệ xuống, cực kì đẹp.
- Hắc hắc, tốt, Triệu di ngủ đi, ta và ngươi ngủ cùng nhau.
Tần Thiên vừa nói vừa ôm Triệu Nhã Chi từ phía sau. Phía dưới chết tiệt địa phương kia rất không nghe lời, cỏ thơm của Triệu Nhã Chi lại từng đợt ẩm ướt, làm hại Triệu Nhã Chi không thể ngủ. cảm giác dương khí bên cạnh cực kỳ khó chịu, rất muốn một lần lại một lần.
Không có biện pháp, cuối cùng hai người đành phải làm tiếp một lần, sau đó Triệu Nhã Chi liền bất tỉnh, hai người ôm nhau đã ngủ.
...
- Hô! Mệt chết ta!
Lý Phỉ Nhi đứng ở cửa nhà nói, để một đống lớn nguyên liệu nấu ăn trong tay lên mặt đất, sau đó lấy chìa khóa mở cửa ra, trong lòng cực kỳ khẩn trương, vì sắp được gặp Tần Thiên rồi. Tiêu Du gọi điện thoại nói cho Lý Phỉ Nhi Tần Thiên khuya hôm nay sẽ trở về, để Lý Phỉ Nhi sớm quay lại, thuận tiện mua mmột chút nguyên liệu nấu ăn làm cơm tối.
Cho nên Lý Phỉ Nhi rời cục cảnh sát lúc bốn giờ chiều, đi đến chợ bán thức ăn , mua một đống đồ lớn. Dù sao hơn một tuần lễ không gặp Tần Thiên rồi, mặc dù ngày thường không nhắc đến Tần Thiên, nhưng trong lòng Lý Phỉ Nhi vẫn muốn gặpTần Thiên.
- Tiêu Du, Tần Thiên đâu ?
Lý Phỉ Nhi mở cửa, vừa nhìn vào trong nhà, không thấy Tần Thiên, lại thấy Tiêu Du ngồi trên ghế sa lon nghịch máy tính, liền hỏi.
- Phỉ nhi, ngươi gấp gáp như vậy làm gì, mới mấy ngày không gặp, Tần Thiên cũng sẽ không bay mâtd.
Tiêu Du nhìn bộ dáng Lý Phỉ Nhi gấp gáp, lập tức trêu chọc.
Lý Phỉ Nhi bị Tiêu Du nói như thế, nhất thời sắc mặt đỏ lên, có chút ý không tốt.
- Ta... Ta nào có, ta chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi.
Ngoài miệng Lý Phỉ Nhi không muốn thừa nhận mình thích Tần Thiên, mặc dù ai cũng biết rồi, nhưng là làm một người nữ nhân cường thế, Lý Phỉ Nhi hay là không muốn thừa nhận mình thích Tần Thiên.
- Phải không, kia làm sao ngươi trở về sớm như vậy, lúc này mới bốn giờ rưỡi a, thời gian này cục cảnh sát còn chưa tan việc, làm sao ngươi có thể về, ngươi nói, ngươi không phải là nhớ Tần Thiên thì là cái gì a.
Tiêu Du nhìn Lý Phỉ Nhi không muốn thừa nhận, lai tiếp tục trêu chọc.
- Ta... Ta đi ra ngoài thuận đường trở về xem một chút không được sao, không thèm nghe ngươi nói nữa, ta về phòng thay quần áo trước
Lý Phỉ Nhi nhìn Tiêu Du ấp úng, căn bản không để Tiêu Du nói tiếp, ném một đống nguyên liệu nấu ăn lớn vào trong phòng bếp, liền trở về phòng, đem cảnh phục cởi xuống, thay một bộ trang phục ở nhà, nghĩ tới khi ra ngoài Tiêu Du có thể lại muốn giễu cợt mình, cho nên tạm thời không đi ra.
- Ta có muốn dổi trang phục một chút hay không.
Lý Phỉ Nhi nhìn chính mình trong gương, mặc dù rất đẹp, nhưng là Lý Phỉ Nhi luôn cảm thấy giống như thiếu thiếu một chút gì đó, nhìn song phong ngạo nhân của mình, đây là địa phương Lý Phỉ Nhi vẫn vẫn lấy làm kiêu ngạo, bất kỳ nam nhân đi qua cũng sẽ hữu ý vô ý quét mắt một vòng, coi như là phạm nhân bị bắt cũng là len lén nhìn lén. Bộ ngực của nữ nhân có thể hấp dẫn nhân đạo cái chỗ này, tuyệt đối đủ để tự.
- Sắc lang chết tiệt, không biết hắn cảm tháy thế nào
Lý Phỉ Nhi nhìn song phong ngạo nghễ của chính mình, sắc mặt khẽ đỏ lên, đưa tay xoa bóp hai ngọn núi thánh của mình, co dãn mười phần, ngay cả chính nàng cũng cảm thấy vô cùng ưa thích.
- Quên đi, không thay trang phục nữa, cứ như vậy cũng tốt.
Lý Phỉ Nhi nhìn chính mình trong gương, dù sao nàng cũng sẽ không thay trang phục của chính mình, cũng không trang điểm, song phong của mình đã cực kì hấp dẫn người rồi.
- Tạp sát
- Hiểu Di Thi Vũ, các ngươi cũng tới.
Phía ngoài truyền đến tiếng cửa mở Lâm Hiểu Di cùng Hàn Thi Vũ đều đã tới, hai người nghe được Tần Thiên trở lại, đều chạy tới, Lâm Hiểu Di không có công việc gì, Hàn Thi Vũ cũng không có lớp, cho nên nàng lái xe đến trường học đón Lâm Hiểu Di, hai người cùng tới.
- Tiêu Du tỷ, Tần Thiên.
Hàn Thi Vũ vừa vào cửa, lập tức liền tìm kiếm thân ảnh Tần Thiên khắp nơi, Lâm Hiểu Di thì lộ vẻ căng thẳng, dù sao nàng không phải là cô bé Hàn Thi Vũ, đã tương đối thành thục, cho nên không có trực tiếp như vậy, bất quá trong lòng cũng rất nhìn thấy Tần Thiên muốn nhanh hơn.
- Chờ một chút, hắn sắp trở về, chúng chuẩn bị cơm tối thôi.
Tiêu Du nhìn hai nàng nói, Tần Thiên đang cùng Triệu Nhã Chi làm chuyện kia, Tiêu Du tự nhiên không đi quấy rầy hắn.
Triệu Nhã Chi nhìn đại sát khí của Tần Thiên, sắc mặt đỏ ửng như uống rượu say, nàng đại chiến ba bốn giờ cùng Tần Thiên, không biết bị Tần Thiên đưa lên đỉnh bao nhiêu lần, thắt lưng của nàng vẫn còn tê dại, cái khoái cảm thoải mái này khiến Triệu Nhã Chi thực muốn hôn mê. Nàng chưa từng có khoái cảm như thế, Tần Thiên càng ngày càng mạnh, cho dù một nữ nhân thành thục cũng không cách nào thỏa mãn nổi hắn, khó trách Tần Thiên muốn tìm nhiều nữ nhân như vậy.
- Triệu di, ngươi rất lợi hại, kiên trì được lâu như vậy.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi cười nói. Nữ nhân quả nhiên không giống nhau, ngày hôm qua mình và Triệu Chỉ Nhược chỉ hoạt động hơn một giờ Triệu Chỉ Nhược liền không kiên trì được rồi, có dấu hiệungất đi, so sánh cùng Triệu Nhã Chi quả thực không thể bằng, sức chịu đựng của Triệu Nhã Chi mạnh hơn nhiều lắm.
Triệu Nhã Chi cảm thấy vui vẻ khi nghe Tần Thiên khích lệ mình, nói như vậy, sau này Tần Thiên có thể sẽ tìm đến mình nhiều hơn một chút, như vậy thời gian mình và Tần Thiên ở chung một chỗ sẽ dài một chút so với những nữ nhân khác. Nghĩ tới đây, Triệu Nhã Chi cảm thấy thật cao hứng.
- Triệu di, ngươi có mệt hay không, có muốn ngủ một hồi hay không.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi lúc trước có chút tiều tụy, nhưng hiện tại sắc mặt hồng nhuận, vẻ tiều tụy đã bị quét sạch, nhưng nhìn qua có chút mỏi mệt, không biết nguyên nhân do mới vừa rồi làm lâu như vậy hay bởi vì Triệu Tiểu Nhã đi ngủ không ngon.
- Ừ, ta hơi mệt chút, tay của ngươi không cần chạy loạn, nếu không ta không nhịn được.
Triệu Nhã Chi đưa đẩy đôi tay của Tần Thiên đang để phía trên cặp bánh bao của chính mình ra. Nhưng Tần Thiên vẫn không dừng lại, hắn xem cặp bánh bao của nàng giống cây bông, dùng sức nhào nặn, Triệu Nhã Chi sợ sẽ bị Tần Thiên đè ra lại một lần thực hiện hành vi nguyên thủy đó nữa.
- Hắc hắc, Triệu di, ta nghe nói được nam nhân xoa bóp nhiều nó sẽ trở nên to lớn hơn, ngươi không muốn chúng lớn một chút sao.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi nói, ngoài miệng nói như vậy nhưng tay hắn lại ngừng lại. Hắn đương nhiên là nói giỡn, nhìn Triệu Nhã Chi mỏi mệt, hắn cũng không muốn quấy rầy nàng, để nàng ngủ ngon một giấc đã.
- Đã khá lớn rồi, tiểu tử này, nếu nó lớn hơn nữa liềnrất phiền.
Triệu Nhã Chi rất hài lòng về bộ ngực của mình, mặc dù không lớn như Lý Phỉ, nhưng cũng lớn rồi, một tay không cầm được, hơn nữa, lại rất co dãn, không có xệ xuống, cực kì đẹp.
- Hắc hắc, tốt, Triệu di ngủ đi, ta và ngươi ngủ cùng nhau.
Tần Thiên vừa nói vừa ôm Triệu Nhã Chi từ phía sau. Phía dưới chết tiệt địa phương kia rất không nghe lời, cỏ thơm của Triệu Nhã Chi lại từng đợt ẩm ướt, làm hại Triệu Nhã Chi không thể ngủ. cảm giác dương khí bên cạnh cực kỳ khó chịu, rất muốn một lần lại một lần.
Không có biện pháp, cuối cùng hai người đành phải làm tiếp một lần, sau đó Triệu Nhã Chi liền bất tỉnh, hai người ôm nhau đã ngủ.
...
- Hô! Mệt chết ta!
Lý Phỉ Nhi đứng ở cửa nhà nói, để một đống lớn nguyên liệu nấu ăn trong tay lên mặt đất, sau đó lấy chìa khóa mở cửa ra, trong lòng cực kỳ khẩn trương, vì sắp được gặp Tần Thiên rồi. Tiêu Du gọi điện thoại nói cho Lý Phỉ Nhi Tần Thiên khuya hôm nay sẽ trở về, để Lý Phỉ Nhi sớm quay lại, thuận tiện mua mmột chút nguyên liệu nấu ăn làm cơm tối.
Cho nên Lý Phỉ Nhi rời cục cảnh sát lúc bốn giờ chiều, đi đến chợ bán thức ăn , mua một đống đồ lớn. Dù sao hơn một tuần lễ không gặp Tần Thiên rồi, mặc dù ngày thường không nhắc đến Tần Thiên, nhưng trong lòng Lý Phỉ Nhi vẫn muốn gặpTần Thiên.
- Tiêu Du, Tần Thiên đâu ?
Lý Phỉ Nhi mở cửa, vừa nhìn vào trong nhà, không thấy Tần Thiên, lại thấy Tiêu Du ngồi trên ghế sa lon nghịch máy tính, liền hỏi.
- Phỉ nhi, ngươi gấp gáp như vậy làm gì, mới mấy ngày không gặp, Tần Thiên cũng sẽ không bay mâtd.
Tiêu Du nhìn bộ dáng Lý Phỉ Nhi gấp gáp, lập tức trêu chọc.
Lý Phỉ Nhi bị Tiêu Du nói như thế, nhất thời sắc mặt đỏ lên, có chút ý không tốt.
- Ta... Ta nào có, ta chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi.
Ngoài miệng Lý Phỉ Nhi không muốn thừa nhận mình thích Tần Thiên, mặc dù ai cũng biết rồi, nhưng là làm một người nữ nhân cường thế, Lý Phỉ Nhi hay là không muốn thừa nhận mình thích Tần Thiên.
- Phải không, kia làm sao ngươi trở về sớm như vậy, lúc này mới bốn giờ rưỡi a, thời gian này cục cảnh sát còn chưa tan việc, làm sao ngươi có thể về, ngươi nói, ngươi không phải là nhớ Tần Thiên thì là cái gì a.
Tiêu Du nhìn Lý Phỉ Nhi không muốn thừa nhận, lai tiếp tục trêu chọc.
- Ta... Ta đi ra ngoài thuận đường trở về xem một chút không được sao, không thèm nghe ngươi nói nữa, ta về phòng thay quần áo trước
Lý Phỉ Nhi nhìn Tiêu Du ấp úng, căn bản không để Tiêu Du nói tiếp, ném một đống nguyên liệu nấu ăn lớn vào trong phòng bếp, liền trở về phòng, đem cảnh phục cởi xuống, thay một bộ trang phục ở nhà, nghĩ tới khi ra ngoài Tiêu Du có thể lại muốn giễu cợt mình, cho nên tạm thời không đi ra.
- Ta có muốn dổi trang phục một chút hay không.
Lý Phỉ Nhi nhìn chính mình trong gương, mặc dù rất đẹp, nhưng là Lý Phỉ Nhi luôn cảm thấy giống như thiếu thiếu một chút gì đó, nhìn song phong ngạo nhân của mình, đây là địa phương Lý Phỉ Nhi vẫn vẫn lấy làm kiêu ngạo, bất kỳ nam nhân đi qua cũng sẽ hữu ý vô ý quét mắt một vòng, coi như là phạm nhân bị bắt cũng là len lén nhìn lén. Bộ ngực của nữ nhân có thể hấp dẫn nhân đạo cái chỗ này, tuyệt đối đủ để tự.
- Sắc lang chết tiệt, không biết hắn cảm tháy thế nào
Lý Phỉ Nhi nhìn song phong ngạo nghễ của chính mình, sắc mặt khẽ đỏ lên, đưa tay xoa bóp hai ngọn núi thánh của mình, co dãn mười phần, ngay cả chính nàng cũng cảm thấy vô cùng ưa thích.
- Quên đi, không thay trang phục nữa, cứ như vậy cũng tốt.
Lý Phỉ Nhi nhìn chính mình trong gương, dù sao nàng cũng sẽ không thay trang phục của chính mình, cũng không trang điểm, song phong của mình đã cực kì hấp dẫn người rồi.
- Tạp sát
- Hiểu Di Thi Vũ, các ngươi cũng tới.
Phía ngoài truyền đến tiếng cửa mở Lâm Hiểu Di cùng Hàn Thi Vũ đều đã tới, hai người nghe được Tần Thiên trở lại, đều chạy tới, Lâm Hiểu Di không có công việc gì, Hàn Thi Vũ cũng không có lớp, cho nên nàng lái xe đến trường học đón Lâm Hiểu Di, hai người cùng tới.
- Tiêu Du tỷ, Tần Thiên.
Hàn Thi Vũ vừa vào cửa, lập tức liền tìm kiếm thân ảnh Tần Thiên khắp nơi, Lâm Hiểu Di thì lộ vẻ căng thẳng, dù sao nàng không phải là cô bé Hàn Thi Vũ, đã tương đối thành thục, cho nên không có trực tiếp như vậy, bất quá trong lòng cũng rất nhìn thấy Tần Thiên muốn nhanh hơn.
- Chờ một chút, hắn sắp trở về, chúng chuẩn bị cơm tối thôi.
Tiêu Du nhìn hai nàng nói, Tần Thiên đang cùng Triệu Nhã Chi làm chuyện kia, Tiêu Du tự nhiên không đi quấy rầy hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.