Chương 165: Đồng Văn Văn muốn gặp mặt.
Tô Phái
17/09/2013
- Chuyện này... Thiên ca, ngài muốn làm sao bây giờ a, ngài nói đi, tôi sẽ làm theo.
Gã giám đốc nhìn Tần Thiên khẩn trương nói, chỉ cần Tần Thiên không giết hắn, đập phá cửa hàng của hắn là tốt rồi.
- Tôi à, rất đơn giản... Tương Tương, Tiểu Nhã, các em không phải thích Iphone sao, mỗi người lấy một cái đi. Phong Tử, việc còn lại giao cho cậu, bọn mình đi trước.
Tần Thiên để cho Sở Tương Tương cùng Triệu Tiểu Nhã mỗi người lấy một hộp Iphone 5, sau đó ôm hai nàng rời đi.
- Đúng rồi, nói cho ông biết, tôi rất yêu mến nhân viên cửa hàng này.
Tần Thiên nhìn gã giám đốc nói.
- Tôi hiểu, tôi lập tức xử bọn hắn.
Lão giám đốc vội vàng nói. Trên mặt đất hai tên nhân viên kia liền choáng váng, không những bị đánh mà còn phải mất việc. Đầu năm nay tìm được việc làm rất khó khăn, cả bọn đều hối hận muốn chết. Không nghĩ tới phải gặp phiền toái như vậy, cả ông chủ của mình cũng phải sợ. Sớm biết vậy đã không cười nhạo Tần Thiên. Mà nhất là tên xem thường Tần Thiên kia, thân thể mấy chỗ đã bị đánh đến gãy xương, còn chuẩn bị mất việc, hắn trong tâm đã thật muốn chết đi cho rồi.
...
- Tần Thiên ca ca, anh vừa rồi thật là ngầu nha, em ngưỡng mộ chết mất. Hy vọng sẽ có ngày em được uy phong như vậy, đến lúc đó có thể mang đồ miễn phí rời đi rồi.
Triệu Tiểu Nhã hưng phấn nói. Tần Thiên vừa nghe, nhất thời hết chỗ nói, tiểu nha đầu này nghĩ cái gì vậy a, lại muốn làm cái loại chuyện trái pháp luật này. Ta cũng là bất đắc dĩ mới phải vậy a.
- Đúng rồi, đã nói cho các em biết là Phỉ Nhi bị thương. Trên đùi trúng một phát đạn, hiện giờ đang ở bệnh viện, các em có muốn hay không đi qua thăm nàng một chút?
Tần Thiên nhìn hai nàng nói.
- Đúng rồi, Tần Thiên, đã xảy ra chuyện gì, tình trạng vết thương ra sao.
Sở Tương Tương cũng hỏi.
- Vừa đi anh vừa kể cho hai em nghe.
Tần Thiên nhìn hai người nói. Sau đó bắt xe đi đến bệnh viện. Dọc đường đem chuyện hôm nay cùng Lý Phỉ Nhi đi điều tra vụ sửa bột giả kể cho hai nàng nghe. Rất nhanh, xe liền dừng ở cửa bệnh viện. Sau khi trả tiền, ba người liền đi vào trong.
- Bên này!
Tần Thiên dẫn hai nàng đến phòng bệnh Lý Phỉ Nhi. Còn chưa đến nơi, đã nghe được bên trong truyền đến thanh âm huyên náo. Vừa đi vào thì đã thấy bên trong một đoàn nam nữ đều mặc cảnh phục, có đến mười mấy người, đều là đồng nghiệp Lý Phỉ Nhi. Họ là nghe nói nàng bị thương, lập tức ghé lại thăm.
Triệu Tiểu Nhã cùng Sở Tương Tương thấy vậy thì nhanh bước vào. Tần Thiên thì ngược lại, bởi vì có mẹ của Lý Phỉ Nhi ở đây, hiện tại lại đông người như thế, hắn cũng không muốn xảy ra hiểu lầm, cho nên liền tránh ra ngoài. Vừa đi ra, điện thoại của Tần Thiên đã vang lên. Hắn lấy ra nhìn thì thấy y tá bệnh viện Đồng Văn Văn gọi đến. Tần Thiên liền nhấn nút trả lời.
- Alo, Văn Văn, tìm tôi có việc gì vậy?
Tần Thiên hỏi.
- Việc này... Tần Thiên, anh có rãnh không, tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp đỡ.
Đồng Văn Văn ở bên kia khẩn trương nói.
- Nhờ tôi giúp đỡ? Chuyện gì vậy, cô cứ nói thẳng đi.
- Cứ đến đây đã, có được hay không a.
Đồng Văn Văn ở phía bên kia có chút cầu khẩn nói. Tần Thiên suy nghĩ một chút liền đáp ứng. Sau đó bắt xe đến địa điểm nàng nói.
Gã giám đốc nhìn Tần Thiên khẩn trương nói, chỉ cần Tần Thiên không giết hắn, đập phá cửa hàng của hắn là tốt rồi.
- Tôi à, rất đơn giản... Tương Tương, Tiểu Nhã, các em không phải thích Iphone sao, mỗi người lấy một cái đi. Phong Tử, việc còn lại giao cho cậu, bọn mình đi trước.
Tần Thiên để cho Sở Tương Tương cùng Triệu Tiểu Nhã mỗi người lấy một hộp Iphone 5, sau đó ôm hai nàng rời đi.
- Đúng rồi, nói cho ông biết, tôi rất yêu mến nhân viên cửa hàng này.
Tần Thiên nhìn gã giám đốc nói.
- Tôi hiểu, tôi lập tức xử bọn hắn.
Lão giám đốc vội vàng nói. Trên mặt đất hai tên nhân viên kia liền choáng váng, không những bị đánh mà còn phải mất việc. Đầu năm nay tìm được việc làm rất khó khăn, cả bọn đều hối hận muốn chết. Không nghĩ tới phải gặp phiền toái như vậy, cả ông chủ của mình cũng phải sợ. Sớm biết vậy đã không cười nhạo Tần Thiên. Mà nhất là tên xem thường Tần Thiên kia, thân thể mấy chỗ đã bị đánh đến gãy xương, còn chuẩn bị mất việc, hắn trong tâm đã thật muốn chết đi cho rồi.
...
- Tần Thiên ca ca, anh vừa rồi thật là ngầu nha, em ngưỡng mộ chết mất. Hy vọng sẽ có ngày em được uy phong như vậy, đến lúc đó có thể mang đồ miễn phí rời đi rồi.
Triệu Tiểu Nhã hưng phấn nói. Tần Thiên vừa nghe, nhất thời hết chỗ nói, tiểu nha đầu này nghĩ cái gì vậy a, lại muốn làm cái loại chuyện trái pháp luật này. Ta cũng là bất đắc dĩ mới phải vậy a.
- Đúng rồi, đã nói cho các em biết là Phỉ Nhi bị thương. Trên đùi trúng một phát đạn, hiện giờ đang ở bệnh viện, các em có muốn hay không đi qua thăm nàng một chút?
Tần Thiên nhìn hai nàng nói.
- Đúng rồi, Tần Thiên, đã xảy ra chuyện gì, tình trạng vết thương ra sao.
Sở Tương Tương cũng hỏi.
- Vừa đi anh vừa kể cho hai em nghe.
Tần Thiên nhìn hai người nói. Sau đó bắt xe đi đến bệnh viện. Dọc đường đem chuyện hôm nay cùng Lý Phỉ Nhi đi điều tra vụ sửa bột giả kể cho hai nàng nghe. Rất nhanh, xe liền dừng ở cửa bệnh viện. Sau khi trả tiền, ba người liền đi vào trong.
- Bên này!
Tần Thiên dẫn hai nàng đến phòng bệnh Lý Phỉ Nhi. Còn chưa đến nơi, đã nghe được bên trong truyền đến thanh âm huyên náo. Vừa đi vào thì đã thấy bên trong một đoàn nam nữ đều mặc cảnh phục, có đến mười mấy người, đều là đồng nghiệp Lý Phỉ Nhi. Họ là nghe nói nàng bị thương, lập tức ghé lại thăm.
Triệu Tiểu Nhã cùng Sở Tương Tương thấy vậy thì nhanh bước vào. Tần Thiên thì ngược lại, bởi vì có mẹ của Lý Phỉ Nhi ở đây, hiện tại lại đông người như thế, hắn cũng không muốn xảy ra hiểu lầm, cho nên liền tránh ra ngoài. Vừa đi ra, điện thoại của Tần Thiên đã vang lên. Hắn lấy ra nhìn thì thấy y tá bệnh viện Đồng Văn Văn gọi đến. Tần Thiên liền nhấn nút trả lời.
- Alo, Văn Văn, tìm tôi có việc gì vậy?
Tần Thiên hỏi.
- Việc này... Tần Thiên, anh có rãnh không, tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp đỡ.
Đồng Văn Văn ở bên kia khẩn trương nói.
- Nhờ tôi giúp đỡ? Chuyện gì vậy, cô cứ nói thẳng đi.
- Cứ đến đây đã, có được hay không a.
Đồng Văn Văn ở phía bên kia có chút cầu khẩn nói. Tần Thiên suy nghĩ một chút liền đáp ứng. Sau đó bắt xe đến địa điểm nàng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.